[ Hệ Thống ] -Công Lược Nam Chủ
Chương 56: Công Lược Thúc Thúc Đại Nhân ( 30 )
Bé Yo
04/01/2021
" ưm…". Tử Nhiên từ từ mở mắt ra, cảm giác cơ thể nặng trĩu đau đớn, cô ngồi dậy nhìn một lượt căn phòng, hừ…hôm qua cô đúng là qua sơ xuất, cư nhiên lại bị bọn chúng làm bị thương.
Nhìn đến cánh tay của mình được băng bó kỹ càng, chất độc cũng đã được lấy ra nhưng cơ thể vẫn còn ảnh hưởng, hôm qua cô chưa kịp nhìn rõ người phía trước thì đã ngất, không biết là ai đã mang cô đến đây.
Cô nghe tiếng bước chân đang hướng về phía này, cô vội vàng đưa mắt nhìn đến cánh cửa phòng cảnh giác, cánh cửa bật mở người từ bên ngoài bước vào, trước sự ngỡ ngàng cô đã tỉnh lại rồi sao, hắn nghĩ ngợi gì đó thì cũng bước vào.
" cậu là ai…???". Cô cảnh giác hỏi hắn.
" à…tôi chỉ tiện tay đưa cô về khi cô ngất trước mặt tôi thôi…".Hắn bỏ hai tay vào túi quần gương mặt cười cười, nụ cười đúng chuẩn nam thần.
" ừ…cảm ơn…".Cô thấy thế cũng không suy nghĩ nhiều làm gì, dù sao nhìn cậu ta cũng không có ác ý gì.
Khổng Minh hắn nhìn cô thấy cô cũng chẳng quan tâm mấy về hắn đưa cô về đây, này cũng quá là vô tâm đi, cô không sợ hắn lừa gạt hay lợi dụng gì sao.
" Này…nhà cậu có gì ăn không…tôi đói…".Cô nhìn hắn chỉ chỉ vào cái bụng nhỏ của mình đang thổn thức đây này, có phải cần lấp đầy đó.
" à…có…có chứ ".Hắn còn tưởng cô kêu hắn có chuyện gì ai dè là đói, hắn lập tức sai người làm cho cô vài món ngon bổ dưỡng.
Một lúc sau cô nhìn một bàn thức ăn ngon đến đã mắt, cô bất đầu cầm đũa lên thưởng thức từng món, ừm…rất ngon cũng rất vừa miệng cô, lúc một mình cô thì ăn bất chấp, nhưng có sự có mặt của người khác thì cô ăn rất ư là quý sờ tộc.Cô nhẹ nhàng ngồi ăn, mỗi cách thức điều tao nhã cao quý.
Khổng Minh hắn đứng từ xa nhìn thấy, ừm…không hổ là người có khí chất lẫn cao quý, khi ăn mà cũng cẩn thận như vậy, sau khi cô được ăn no tinh thần cũng chở nên tốt hơn, nhìn thấy vết thương trên tay mình cũng chẳng nghiêm trọng gì mấy, cô lập tức trở về sai người điều tra rốt cuộc kẻ nào đứng sao vụ đó.
Chỉ một vết thương nho nhỏ đối với cô là bình thường, nhưng do thân thể này thì không, cho nên cô mới ngất đi như thế, từ đây về sau cô phải cảnh giác hơn mới được.
Từ lúc mà không thấy cô đâu cả, hắn tìm cô khắp nhà Cung gia nhưng vẫn không thấy, hắn đi một lúc thì lỡ bước chân vào khu vườn phía sau nhà Nam Cung, điều hắn thấy đầu tiên là máu.
Hắn nhìn thấy vết máu tán loạn tứ tung nhưng không thấy vật gì cả, hắn đưa tay chạm vào vết máu còn động lai, vẫn còn ướt…vậy là vết máu này vừa sảy ra lúc nãy.
Hắn gọi điện cho người điều tra xem rốt cuộc đã sảy ra chuyện gì, người của hắn đã xâm nhập vào camera nhà Nam Cung, thuộc hạ của hắn gửi cái đoạn mà lúc hắn phóng đoán ra sự việc.
Một lúc sau hắn nhìn chăm chú nhìn vào màng hình điện thoai, đôi mắt hắn hiện lên sát khí nồng đậm, nhìn tất cả hành động đánh nhau bên trong video làm hắn điên lên.
Đây là cô ấy đang đánh nhau với bọn tập kích ư…, cách giết người của cô cũng quá ư là tàn và bạo khốc liệt , nhưng đó chưa phải là điều mà hắn để tâm, mà tên kia tranh lúc cô không chú ý mà chém một nhát vào tay cô.
Hắn bốp nát tách trà trên tay, đôi mắt hiện ra sự điên cuồng lãnh khốc, hắn lập tức sai người làm điều gì đó, đôi con ngươi trở nên màu đỏ máu sắc bén.
Còn lúc này Tử Nhiên cũng đã về đến nhà của mình, kết quả cô cũng đã biết là người nào đứng sau vụ đó, cô nhết môi cười quỷ dị lên không gian giữa bầu trời.
Ha…có trách thì trách các ngươi quá ngu ngốc mà chọc nhầm ta, ta sẽ cho các ngươi biết thứ gì gọi là trò chơi săn mồi hoàn hảo, cô cằm ly rượu trên tay lắc lắc vài cái rồi uống hết một hơi.
Không đợi gì mà ngã ra phía sau chiếc giường của mình ngủ tiếp, giữa đêm tối trong gian lại im ắng đến đáng sợ, tiếng cóc cách lạch cạch ở phía xa, cùng tiếng gió thổi dù dù.
Cánh cửa sổ lại bật mở ra bóng đen lập lức lao vào, trong bóng đêm tiếng bước chân nhẹ nhàng đi đến nhìn người đã ngủ say, bóng đen áp sát vào người nằm ngủ trên giường.
Nhẹ nhàng kéo chăn bông mềm mại ra chui vào bên trong nằm cạnh người kia, hắn ôm người kia vào lòng mà ngủ, mọi buồn phiền như tan biến khi ở cạnh cô.
Một lúc lâu sau…hắn mở mắt ra, đúng là hắn quá sơ xuất lại ngủ thiếp đi, nhìn người con gái vẫn yên ổn trong lòng, hắn nhìn đến tay cô xem ra vết thương đã không sao, hắn cũng yên tâm, hắn rất muốn ăn cô ngay lập tức nhưng hắn sợ cô sẽ hận hắn.
Hắn chỉ còn cách tạm xa lánh cô, xem như chúng ta không dính dáng gì đến nhau cả, nhưng không biết sâu trong hắn là sự chiếm hữu.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Các bạn đọc giả thân yêu nhớ like đánh giá 5\*cho tg nha nha…nếu có thời gian tg sẽ bù chương cho các bạn…nhưng hiện tại tg quá ư là bận…nên các đọc giả thông cảm cho tg nha…cảm ơn các bạn♡♡♡
Ai hiểu nỗi đau này…{°^°}
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
tác giả:Bé yo
Nhìn đến cánh tay của mình được băng bó kỹ càng, chất độc cũng đã được lấy ra nhưng cơ thể vẫn còn ảnh hưởng, hôm qua cô chưa kịp nhìn rõ người phía trước thì đã ngất, không biết là ai đã mang cô đến đây.
Cô nghe tiếng bước chân đang hướng về phía này, cô vội vàng đưa mắt nhìn đến cánh cửa phòng cảnh giác, cánh cửa bật mở người từ bên ngoài bước vào, trước sự ngỡ ngàng cô đã tỉnh lại rồi sao, hắn nghĩ ngợi gì đó thì cũng bước vào.
" cậu là ai…???". Cô cảnh giác hỏi hắn.
" à…tôi chỉ tiện tay đưa cô về khi cô ngất trước mặt tôi thôi…".Hắn bỏ hai tay vào túi quần gương mặt cười cười, nụ cười đúng chuẩn nam thần.
" ừ…cảm ơn…".Cô thấy thế cũng không suy nghĩ nhiều làm gì, dù sao nhìn cậu ta cũng không có ác ý gì.
Khổng Minh hắn nhìn cô thấy cô cũng chẳng quan tâm mấy về hắn đưa cô về đây, này cũng quá là vô tâm đi, cô không sợ hắn lừa gạt hay lợi dụng gì sao.
" Này…nhà cậu có gì ăn không…tôi đói…".Cô nhìn hắn chỉ chỉ vào cái bụng nhỏ của mình đang thổn thức đây này, có phải cần lấp đầy đó.
" à…có…có chứ ".Hắn còn tưởng cô kêu hắn có chuyện gì ai dè là đói, hắn lập tức sai người làm cho cô vài món ngon bổ dưỡng.
Một lúc sau cô nhìn một bàn thức ăn ngon đến đã mắt, cô bất đầu cầm đũa lên thưởng thức từng món, ừm…rất ngon cũng rất vừa miệng cô, lúc một mình cô thì ăn bất chấp, nhưng có sự có mặt của người khác thì cô ăn rất ư là quý sờ tộc.Cô nhẹ nhàng ngồi ăn, mỗi cách thức điều tao nhã cao quý.
Khổng Minh hắn đứng từ xa nhìn thấy, ừm…không hổ là người có khí chất lẫn cao quý, khi ăn mà cũng cẩn thận như vậy, sau khi cô được ăn no tinh thần cũng chở nên tốt hơn, nhìn thấy vết thương trên tay mình cũng chẳng nghiêm trọng gì mấy, cô lập tức trở về sai người điều tra rốt cuộc kẻ nào đứng sao vụ đó.
Chỉ một vết thương nho nhỏ đối với cô là bình thường, nhưng do thân thể này thì không, cho nên cô mới ngất đi như thế, từ đây về sau cô phải cảnh giác hơn mới được.
Từ lúc mà không thấy cô đâu cả, hắn tìm cô khắp nhà Cung gia nhưng vẫn không thấy, hắn đi một lúc thì lỡ bước chân vào khu vườn phía sau nhà Nam Cung, điều hắn thấy đầu tiên là máu.
Hắn nhìn thấy vết máu tán loạn tứ tung nhưng không thấy vật gì cả, hắn đưa tay chạm vào vết máu còn động lai, vẫn còn ướt…vậy là vết máu này vừa sảy ra lúc nãy.
Hắn gọi điện cho người điều tra xem rốt cuộc đã sảy ra chuyện gì, người của hắn đã xâm nhập vào camera nhà Nam Cung, thuộc hạ của hắn gửi cái đoạn mà lúc hắn phóng đoán ra sự việc.
Một lúc sau hắn nhìn chăm chú nhìn vào màng hình điện thoai, đôi mắt hắn hiện lên sát khí nồng đậm, nhìn tất cả hành động đánh nhau bên trong video làm hắn điên lên.
Đây là cô ấy đang đánh nhau với bọn tập kích ư…, cách giết người của cô cũng quá ư là tàn và bạo khốc liệt , nhưng đó chưa phải là điều mà hắn để tâm, mà tên kia tranh lúc cô không chú ý mà chém một nhát vào tay cô.
Hắn bốp nát tách trà trên tay, đôi mắt hiện ra sự điên cuồng lãnh khốc, hắn lập tức sai người làm điều gì đó, đôi con ngươi trở nên màu đỏ máu sắc bén.
Còn lúc này Tử Nhiên cũng đã về đến nhà của mình, kết quả cô cũng đã biết là người nào đứng sau vụ đó, cô nhết môi cười quỷ dị lên không gian giữa bầu trời.
Ha…có trách thì trách các ngươi quá ngu ngốc mà chọc nhầm ta, ta sẽ cho các ngươi biết thứ gì gọi là trò chơi săn mồi hoàn hảo, cô cằm ly rượu trên tay lắc lắc vài cái rồi uống hết một hơi.
Không đợi gì mà ngã ra phía sau chiếc giường của mình ngủ tiếp, giữa đêm tối trong gian lại im ắng đến đáng sợ, tiếng cóc cách lạch cạch ở phía xa, cùng tiếng gió thổi dù dù.
Cánh cửa sổ lại bật mở ra bóng đen lập lức lao vào, trong bóng đêm tiếng bước chân nhẹ nhàng đi đến nhìn người đã ngủ say, bóng đen áp sát vào người nằm ngủ trên giường.
Nhẹ nhàng kéo chăn bông mềm mại ra chui vào bên trong nằm cạnh người kia, hắn ôm người kia vào lòng mà ngủ, mọi buồn phiền như tan biến khi ở cạnh cô.
Một lúc lâu sau…hắn mở mắt ra, đúng là hắn quá sơ xuất lại ngủ thiếp đi, nhìn người con gái vẫn yên ổn trong lòng, hắn nhìn đến tay cô xem ra vết thương đã không sao, hắn cũng yên tâm, hắn rất muốn ăn cô ngay lập tức nhưng hắn sợ cô sẽ hận hắn.
Hắn chỉ còn cách tạm xa lánh cô, xem như chúng ta không dính dáng gì đến nhau cả, nhưng không biết sâu trong hắn là sự chiếm hữu.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Các bạn đọc giả thân yêu nhớ like đánh giá 5\*cho tg nha nha…nếu có thời gian tg sẽ bù chương cho các bạn…nhưng hiện tại tg quá ư là bận…nên các đọc giả thông cảm cho tg nha…cảm ơn các bạn♡♡♡
Ai hiểu nỗi đau này…{°^°}
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
tác giả:Bé yo
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.