[ Hệ Thống ] -Công Lược Nam Chủ
Chương 34: Công Lược Thúc Thúc Đại Nhân ( 8 )
Bé Yo
04/01/2021
Cuộc sống trong quân nhân của cô càng ngày càng thú vị hơn , không còn nhạt nhẽo như trước.
fan não tàn:" Thống Soái ngày nghĩ ngơi đi, ngày có khát nước không......"
Bọn họ chăm cô như chăm con , một lát cứ ngày đói chưa, khát chưa, mệt chưa, và vâng....vâng......và mây mây.......
Nhưng mà thấy mình có đội fan như thế cũng tốt, cô thích nhất là ăn, thế là họ tranh nhau đi mua cho cô.
Và còn một điều nữa , khi họ phát hiện ra bí mật thích ăn kẹo Dâu Tây của cô, thế là lại mua kẹo Dâu Tây dụ dỗ cô.
Họ lại nhìn thấy dáng vẻ ăn kẹo của cô sau mà đáng yêu thế không biết, đáng yêu chết đi được, thế là mấy người nào đó xịt máu mũi.
Cái vẻ mặt ăn kẹo hai cái má phúng phím , cái môi hơi chu ra , nhìn sau lớp mặt nạ nhưng vẫn không che được dáng vẻ manh ơi là manh.
Còn đâu dáng vẻ lạnh lùng, khi ăn kẹo lại là vẻ manh manh, còn bình thường cứ mặt lạnh tanh như tảng băng thế kia.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Cuối cùng hôm nay cô phải về Nam Cung gia !!!
\[...\] kí chủ cô định về đó thật ư...???
" thế mi nghỉ sau...tưởng ta muốn lắm chắc "
Cô cũng có muốn đi đâu, nhưng ông ấy nói như vậy rồi, dù gì nguyên chủ là đứa con duy nhất của ông ấy. Sau này chắc cô cũng phải là người kế, thôi thì về trước về sau cũng là về.
Tiểu Hệ Hệ nó cũng không quan tâm cô về hay là không, mà điều quan trọng là Nam Cung gia là gia tộc lâu đời, cả giới thượng lưu ai mà không biết họ.
Mà nhà Nam Cung thông báo bên ngoài là đứa con gái Nam Cung Đại Hoàng quay về, thế là tất cả người có quyền cao chức trọng điều tham gia.
Tiểu hệ thống nó biết chắc là tên nam chủ cũng sẽ đến, còn tên Nam phụ Nam Cung Hạo Thiên cũng trở về Nam Cung gia.
Nó lại lo lắng đến con đường công lược của cô về sau, mà thôi lo gì ,kí chủ nhà nó tài giỏi thế ,chắc cô cũng biết trước rồi, tại không nói thôi.
Đương nhiên cô đã biết trước hết thảy , khi cô trở về Nam Cung gia cũng là lúc cô được giới truyền thông phát táng tin tức này ra.
Đường đường là Thống Soái nắm giữ trong tay mạch chính trị, thì đương nhiên ai cũng lo sợ , nếu mà biết cô có gia tộc cường đại sau lưng chắc họ lại cuốn quýt lên cho mà xem.
Lúc này tại Nam Cung gia !!!
" Kính chào tất cả khách quý, hôm nay nhà họ Nam Cung chúng tôi mở buổi tiệc cũng như thông báo... đứa con gái duy nhất của tôi quay về "
Phóng viên: " xin hỏi gia chủ đây không phải con gái của ngày mất tích 9 năm trước rồi sau ???"
Những phóng viên tranh nhau hỏi, tiếng máy ảnh chụp Tách...Tách, tin này là tin lớn nha ,nhà Nam Cung gia có quyền thế như nào chứ, tin này mà lan truyền ra chắc hót lắm, nên họ phải tranh nhau mà hỏi.
" À..là như vậy...con gái tôi một lát nữa sẽ đến...lúc đó sẽ cho mọi người một bất ngờ "
Nam Cung Đại Hoàng làm ra vẻ bí mật , càng làm toàn bộ người trong bửa tiệc hoang mang.
Lúc này Lãnh Hàn Dương đang đứng một góc ở phía buổi tiệc ,hắn cũng hơi thắt mắt trong lòng , con gái nhà Nam Cung ư, hắn hiếu kì không biết lại là người như nào đây.
Còn Tử Nhiên lúc này đang đứng trước cánh cửa lớn nhà Nam Cung gia, cô cũng nên chuẩn bị tinh thần mà bước vào.
Cánh cửa từ từ mở ra cô bước vào, lúc này mọi người bên trong ai cũng im lặng ngước nhìn, các phóng viên cũng đưa óng kính quay sang chiếu thẳng vào cánh cửa.
Cô bước đi vào tiếng giày vang lên âm thanh cọc cọc theo từng bước chân. Không khí im lặng nghe thêm tiếng giày trong không khí có vẻ càng hồi hộp kì lạ.
Một thân quân phục uy nghiêm khoác lên người , mỗi bước đi điều khí thế cao quý , gương mặt được đeo chiếc mặt nạ bạc tinh xảo.
Trên đỉnh đầu kèm theo chiếc mũ Kêpi , mái tóc uốn nhẹ tự nhiên dài ngang eo , màu tóc đen nhánh được xã ra tùy ý, mỗi khi bước đi từng cơn gió thổi vào làm chúng tung bay đẹp đến lạ thường.
Dáng người mảnh mai đẹp yêu kiều , chiếc quần ôm sát lộ đôi chân thon dài, áo quân phục bên trong , bên ngoài kèm theo chiếc áo khoác quy hiệu Thống Soái cao quý.
Mỗi bước đi điều khiến người khác chằm chồ.
" đây không phải vị Thống Soái trong truyền thuyết ư.." .Một tên nào đó từng thấy cô , liền thốt lên.
Cả đám: " cái...gì Thống Soái !!!!
Bọn vừa nghe nhầm phải không, nhìn người cao quý trước mặt , mỗi bước đi điều khí thế.
" tôi cũng thông báo với mọi người....người này chính là con gái tôi Nam Cung Tử Nhiên ". Nam Cung Đại Hoàng ông vừa thốt lên lời cả đám người trong đây liền mắt chữ A mồm chữ O kinh ngạt.
Người kinh ngạt: " Cái gì...thế mà người nấm quyền mạch chính trị là con gái nhà Nam Cung..."
Một góc nào đó!!!
Nam Cung Hạo Thiên cũng hơi bất ngờ , thật không ngờ đứa cháu gái này lại là Thống Soái, tuy từ nhỏ hắn từng gặp cô vài lần , nhưng lúc nào trên gương mặt cũng tô trát bùng đất vào do cô quá nghịch ngợm.
Nên hắn có nhìn gõ được đâu, ít lâu sau thì nghe Nam Cung lão gia nói là cô được gửi nuôi ở đâu đó, thế mà đứa nhóc năm đó lại là người cao cao tại thượng trước mặt.
Còn 2 người nào đó cũng được chứng kiến cảnh cô bước đi tiêu soái vào, Phong Hạo Hoàng tuy hắn là lão đại của một bang phái lớn.
Nhưng cũng chỉ biết chút ít về lời đồn bên ngoài, nghe nói vị này ra tay quyết đoán , tính tình lạnh lùng lạ thường, làm việc có đôi chút tùy hứng.
Một người được người khác đồn thổi kính nể như thế, mà lại là một người con gái con trẻ như vậy. Chắc cô làm chức vị này cũng không dễ đi, con đường gian nan, phải có thực lực mới nắm quyền cả một chính trị cùng quân nhân.
" Tử Nhiên con mau lại đây..." Ba cô nắm tay cô đi về phía trước, nhìn gương mặt già nua còn đang vui mừng.
Cô chưa kịp phản ứng đã bị vòng tay ấm áp của ông lão ôm trọn vào lòng.
" đứa nhóc này...thế mà bây giờ mới quay về " người này là ông của nguyên chủ, ông ấy rất thương đứa cháu này.
Nếu năm sưa tại con trai ông nhất quyết đưa cô đi , thì ông cũng không đành lòng để đứa cháu bảo bối nhà mình phải đi chịu khổ cực bao năm nay.
Đúng là thằng con trời đánh, sau khi cô được đưa đi thì ông cũng không thèm điếm xỉa tới thằng con trai đó nữa, ông đã giận một thời gian khá dài, ba của nguyên chủ đi nhận lỗi cùng nịnh nọt ông mấy tháng trời mới hết giận đấy.
" bảo bối của ông cúi cùng về rồi...".Ông sờ sờ vào khuôn mặt cô, cô khẽ nhiếu mày né tránh.
" nhóc con...tại sau con lại đeo mặt nạ ".Ông thấy biểu hiện của cô thì hơi lo lắng hỏi, đứa nhỏ này chắc sợ ông tháo mặt nạ của nó đây mà.
" con....con".Cô ấp úng không biết trả lời sau đây, thấy con gái mình đang khó sử , ba cô cũng đành giải dây cho cô.
" Ba à.. ba đừng hỏi con bé nữa...mau mau vào trong ăn bữa cơm gia đình nào "
Nam Cung lão gia thấy thằng con trai mình nói cũng đúng, lâu rồi ông chưa được ăn cùng đứa cháu bảo bối này.
Thế là ba cô đã dời sự chú ý của ông cô sang một bên, lúc đi vào ba cô còn nháy mắt với cô một cái, cũng may Nam Cung lão gia dễ bị lừa.
Cả ba người bọn họ bước vào bàn ăn " A Hoàng con mau đi gọi Hạo Thiên cùng ăn" .Ba cô cũng nghe lời mà đi gọi.
Một lát sau ông đi vào theo cùng phía sau là người đàn ông có gương mặt đẹp như điêu khắc , đường nét tinh tế càng thêm đặc biệt, thân hình cao ráo , chỉ nói một từ là đẹp.
Hạo Thiên bước vào trong cũng nhìn thấy ánh mắt đánh giá của cô , hắn chỉ mỉm cười đáp lại , nhưng sau mà cô thấy hắn cười thân hình bắt giác rùng mình nhỉ.
" Hạo Thiên con mau lại đây...đây là Tử Nhiên lúc nhỏ con từng gặp nó vài lần rồi đó"
Nam Cung lão gia đưa tay ngoắc ngoắc hắn lại vỗ vỗ cái ghế bên cạnh, ý bảo hắn mau ngồi xuống đây.
Hắn cũng đi lại mà ngồi bên cạnh ông , lúc này hai người ngồi cũng rất gần nhau, có thể thấy gõ khuôn mặt cả hai.
" Tử Nhiên đây là chú con lúc nhỏ con có từng gặp rồi...con còn nhớ không "
Cô quay qua ông mỉm cười vui vẻ , bất giác người nào đó ngồi kế bên nhìn cô cười mà tim bỗng đập nhanh lên , gương mặt được che sau lớp mặt nạ, nhưng vẫn toát ra vẻ đẹp mị hoặc.
Nhưng hắn cảm thấy cô quen quen hình như đã từng gặp nhau ở đâu đó, nhưng mà hắn không biết chỉ là cảm giác thôi.
" Con nhớ ạ...là thúc thúc nhỏ sau ".Cô nói chuyện với ông và ba mình thì dịu dàng nhẹ nhàng mỉm cười, còn đối với người nào đó gương mặt thì vẫn lạnh tanh.
Cô gọi hắn là thúc thúc là bởi gì nguyên chủ lúc nhỏ từng gọi như vậy, mà không hiểu sau ông cô đi nhận nuôi đứa con lại trạc tuổi đứa cháu mình cũng không bao nhiêu.
Hắn chỉ lớn hơn nguyên chủ 6 tuổi , ừ mà hắn cũng già thật , nguyên chủ mới 21 tuổi hắn lại 27 tuổi , nên cô gọi hắn thúc thúc cũng đâu có sai.
Cả nhà cô vui vẻ ăn uống no say , sau khi ông cô ăn xong thì cũng đi nghĩ ngơi, dù gì ông cũng lớn tuổi rồi.
Ba cô thì đi tiếp đãi bạn cũ , lúc này cô đứng trên ban công của sân thượng nhìn cuống cảnh vật xung quanh, từng con gió lướt qua mang theo không khí dễ chịu.
Lúc này tiếng bước chân phía sau bước tới, người đàn ông đứng bên cạnh cô hơi thở nam tính cùng hương bạc hà nhè nhẹ xông vào mũi cô.
Cô quay qua nhìn , Hạo Thiên gương mặt cười cười đứng cạnh cô, hai tay đúc vào túi quần mắt nhìn thẳng vào mắt cô.
" thúc thúc tìm ta có chuyện gì à...".Cô không nhìn hắn nữa mà quay qua nhìn cảnh vật tiếp, nhưng miệng thì hỏi.
" à..ta tìm con nói chuyện cũng không được sau...".Gương mặt hắn cười như không cười nhìn cô.
" Thế thì thúc thúc có chuyện gì muốn nói với ta "
" ta chỉ muốn hỏi thăm cháu sống có tốt không thôi".Nhóc này sau lạnh lùng thế không biết.
" cảm ơn...ta sống rất tốt ".Hỏi xong thì đi đi cho lão nương nhờ.
" ừm...".Hạo Thiên hắn bước lại gần cô ,cô còn có thể cảm nhận được hơi thở của hắn.
" thúc còn chuyện gì nữa sau ...???".Cô lùi ra sau vài bước né tránh xa hắn ra.
Hắn nở nụ cười ma mị nhìn cô rồi bước đi không nói gì nữa, mà cô cũng không quan tâm làm gì cho mệt , hôm nay là đêm trăng tròn.
Cô lại cảm nhận được linh hồn của mình đang dao động , ha nó lại tái phát nữa rồi.
Tiểu hệ thống trong không gian nó thấy bản thông báo điểm hảo cảm nam phụ Hạo Thiên \+20 hiện tại là 40đ hảo cảm, mà nó cũng không nói cho cô biết luôn, nó muốn cho cô một bất ngờ.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_///\_\_\_\_
.
.
.
.
Các bạn đọc giả đáng yêu❤nhớ like
fan não tàn:" Thống Soái ngày nghĩ ngơi đi, ngày có khát nước không......"
Bọn họ chăm cô như chăm con , một lát cứ ngày đói chưa, khát chưa, mệt chưa, và vâng....vâng......và mây mây.......
Nhưng mà thấy mình có đội fan như thế cũng tốt, cô thích nhất là ăn, thế là họ tranh nhau đi mua cho cô.
Và còn một điều nữa , khi họ phát hiện ra bí mật thích ăn kẹo Dâu Tây của cô, thế là lại mua kẹo Dâu Tây dụ dỗ cô.
Họ lại nhìn thấy dáng vẻ ăn kẹo của cô sau mà đáng yêu thế không biết, đáng yêu chết đi được, thế là mấy người nào đó xịt máu mũi.
Cái vẻ mặt ăn kẹo hai cái má phúng phím , cái môi hơi chu ra , nhìn sau lớp mặt nạ nhưng vẫn không che được dáng vẻ manh ơi là manh.
Còn đâu dáng vẻ lạnh lùng, khi ăn kẹo lại là vẻ manh manh, còn bình thường cứ mặt lạnh tanh như tảng băng thế kia.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Cuối cùng hôm nay cô phải về Nam Cung gia !!!
\[...\] kí chủ cô định về đó thật ư...???
" thế mi nghỉ sau...tưởng ta muốn lắm chắc "
Cô cũng có muốn đi đâu, nhưng ông ấy nói như vậy rồi, dù gì nguyên chủ là đứa con duy nhất của ông ấy. Sau này chắc cô cũng phải là người kế, thôi thì về trước về sau cũng là về.
Tiểu Hệ Hệ nó cũng không quan tâm cô về hay là không, mà điều quan trọng là Nam Cung gia là gia tộc lâu đời, cả giới thượng lưu ai mà không biết họ.
Mà nhà Nam Cung thông báo bên ngoài là đứa con gái Nam Cung Đại Hoàng quay về, thế là tất cả người có quyền cao chức trọng điều tham gia.
Tiểu hệ thống nó biết chắc là tên nam chủ cũng sẽ đến, còn tên Nam phụ Nam Cung Hạo Thiên cũng trở về Nam Cung gia.
Nó lại lo lắng đến con đường công lược của cô về sau, mà thôi lo gì ,kí chủ nhà nó tài giỏi thế ,chắc cô cũng biết trước rồi, tại không nói thôi.
Đương nhiên cô đã biết trước hết thảy , khi cô trở về Nam Cung gia cũng là lúc cô được giới truyền thông phát táng tin tức này ra.
Đường đường là Thống Soái nắm giữ trong tay mạch chính trị, thì đương nhiên ai cũng lo sợ , nếu mà biết cô có gia tộc cường đại sau lưng chắc họ lại cuốn quýt lên cho mà xem.
Lúc này tại Nam Cung gia !!!
" Kính chào tất cả khách quý, hôm nay nhà họ Nam Cung chúng tôi mở buổi tiệc cũng như thông báo... đứa con gái duy nhất của tôi quay về "
Phóng viên: " xin hỏi gia chủ đây không phải con gái của ngày mất tích 9 năm trước rồi sau ???"
Những phóng viên tranh nhau hỏi, tiếng máy ảnh chụp Tách...Tách, tin này là tin lớn nha ,nhà Nam Cung gia có quyền thế như nào chứ, tin này mà lan truyền ra chắc hót lắm, nên họ phải tranh nhau mà hỏi.
" À..là như vậy...con gái tôi một lát nữa sẽ đến...lúc đó sẽ cho mọi người một bất ngờ "
Nam Cung Đại Hoàng làm ra vẻ bí mật , càng làm toàn bộ người trong bửa tiệc hoang mang.
Lúc này Lãnh Hàn Dương đang đứng một góc ở phía buổi tiệc ,hắn cũng hơi thắt mắt trong lòng , con gái nhà Nam Cung ư, hắn hiếu kì không biết lại là người như nào đây.
Còn Tử Nhiên lúc này đang đứng trước cánh cửa lớn nhà Nam Cung gia, cô cũng nên chuẩn bị tinh thần mà bước vào.
Cánh cửa từ từ mở ra cô bước vào, lúc này mọi người bên trong ai cũng im lặng ngước nhìn, các phóng viên cũng đưa óng kính quay sang chiếu thẳng vào cánh cửa.
Cô bước đi vào tiếng giày vang lên âm thanh cọc cọc theo từng bước chân. Không khí im lặng nghe thêm tiếng giày trong không khí có vẻ càng hồi hộp kì lạ.
Một thân quân phục uy nghiêm khoác lên người , mỗi bước đi điều khí thế cao quý , gương mặt được đeo chiếc mặt nạ bạc tinh xảo.
Trên đỉnh đầu kèm theo chiếc mũ Kêpi , mái tóc uốn nhẹ tự nhiên dài ngang eo , màu tóc đen nhánh được xã ra tùy ý, mỗi khi bước đi từng cơn gió thổi vào làm chúng tung bay đẹp đến lạ thường.
Dáng người mảnh mai đẹp yêu kiều , chiếc quần ôm sát lộ đôi chân thon dài, áo quân phục bên trong , bên ngoài kèm theo chiếc áo khoác quy hiệu Thống Soái cao quý.
Mỗi bước đi điều khiến người khác chằm chồ.
" đây không phải vị Thống Soái trong truyền thuyết ư.." .Một tên nào đó từng thấy cô , liền thốt lên.
Cả đám: " cái...gì Thống Soái !!!!
Bọn vừa nghe nhầm phải không, nhìn người cao quý trước mặt , mỗi bước đi điều khí thế.
" tôi cũng thông báo với mọi người....người này chính là con gái tôi Nam Cung Tử Nhiên ". Nam Cung Đại Hoàng ông vừa thốt lên lời cả đám người trong đây liền mắt chữ A mồm chữ O kinh ngạt.
Người kinh ngạt: " Cái gì...thế mà người nấm quyền mạch chính trị là con gái nhà Nam Cung..."
Một góc nào đó!!!
Nam Cung Hạo Thiên cũng hơi bất ngờ , thật không ngờ đứa cháu gái này lại là Thống Soái, tuy từ nhỏ hắn từng gặp cô vài lần , nhưng lúc nào trên gương mặt cũng tô trát bùng đất vào do cô quá nghịch ngợm.
Nên hắn có nhìn gõ được đâu, ít lâu sau thì nghe Nam Cung lão gia nói là cô được gửi nuôi ở đâu đó, thế mà đứa nhóc năm đó lại là người cao cao tại thượng trước mặt.
Còn 2 người nào đó cũng được chứng kiến cảnh cô bước đi tiêu soái vào, Phong Hạo Hoàng tuy hắn là lão đại của một bang phái lớn.
Nhưng cũng chỉ biết chút ít về lời đồn bên ngoài, nghe nói vị này ra tay quyết đoán , tính tình lạnh lùng lạ thường, làm việc có đôi chút tùy hứng.
Một người được người khác đồn thổi kính nể như thế, mà lại là một người con gái con trẻ như vậy. Chắc cô làm chức vị này cũng không dễ đi, con đường gian nan, phải có thực lực mới nắm quyền cả một chính trị cùng quân nhân.
" Tử Nhiên con mau lại đây..." Ba cô nắm tay cô đi về phía trước, nhìn gương mặt già nua còn đang vui mừng.
Cô chưa kịp phản ứng đã bị vòng tay ấm áp của ông lão ôm trọn vào lòng.
" đứa nhóc này...thế mà bây giờ mới quay về " người này là ông của nguyên chủ, ông ấy rất thương đứa cháu này.
Nếu năm sưa tại con trai ông nhất quyết đưa cô đi , thì ông cũng không đành lòng để đứa cháu bảo bối nhà mình phải đi chịu khổ cực bao năm nay.
Đúng là thằng con trời đánh, sau khi cô được đưa đi thì ông cũng không thèm điếm xỉa tới thằng con trai đó nữa, ông đã giận một thời gian khá dài, ba của nguyên chủ đi nhận lỗi cùng nịnh nọt ông mấy tháng trời mới hết giận đấy.
" bảo bối của ông cúi cùng về rồi...".Ông sờ sờ vào khuôn mặt cô, cô khẽ nhiếu mày né tránh.
" nhóc con...tại sau con lại đeo mặt nạ ".Ông thấy biểu hiện của cô thì hơi lo lắng hỏi, đứa nhỏ này chắc sợ ông tháo mặt nạ của nó đây mà.
" con....con".Cô ấp úng không biết trả lời sau đây, thấy con gái mình đang khó sử , ba cô cũng đành giải dây cho cô.
" Ba à.. ba đừng hỏi con bé nữa...mau mau vào trong ăn bữa cơm gia đình nào "
Nam Cung lão gia thấy thằng con trai mình nói cũng đúng, lâu rồi ông chưa được ăn cùng đứa cháu bảo bối này.
Thế là ba cô đã dời sự chú ý của ông cô sang một bên, lúc đi vào ba cô còn nháy mắt với cô một cái, cũng may Nam Cung lão gia dễ bị lừa.
Cả ba người bọn họ bước vào bàn ăn " A Hoàng con mau đi gọi Hạo Thiên cùng ăn" .Ba cô cũng nghe lời mà đi gọi.
Một lát sau ông đi vào theo cùng phía sau là người đàn ông có gương mặt đẹp như điêu khắc , đường nét tinh tế càng thêm đặc biệt, thân hình cao ráo , chỉ nói một từ là đẹp.
Hạo Thiên bước vào trong cũng nhìn thấy ánh mắt đánh giá của cô , hắn chỉ mỉm cười đáp lại , nhưng sau mà cô thấy hắn cười thân hình bắt giác rùng mình nhỉ.
" Hạo Thiên con mau lại đây...đây là Tử Nhiên lúc nhỏ con từng gặp nó vài lần rồi đó"
Nam Cung lão gia đưa tay ngoắc ngoắc hắn lại vỗ vỗ cái ghế bên cạnh, ý bảo hắn mau ngồi xuống đây.
Hắn cũng đi lại mà ngồi bên cạnh ông , lúc này hai người ngồi cũng rất gần nhau, có thể thấy gõ khuôn mặt cả hai.
" Tử Nhiên đây là chú con lúc nhỏ con có từng gặp rồi...con còn nhớ không "
Cô quay qua ông mỉm cười vui vẻ , bất giác người nào đó ngồi kế bên nhìn cô cười mà tim bỗng đập nhanh lên , gương mặt được che sau lớp mặt nạ, nhưng vẫn toát ra vẻ đẹp mị hoặc.
Nhưng hắn cảm thấy cô quen quen hình như đã từng gặp nhau ở đâu đó, nhưng mà hắn không biết chỉ là cảm giác thôi.
" Con nhớ ạ...là thúc thúc nhỏ sau ".Cô nói chuyện với ông và ba mình thì dịu dàng nhẹ nhàng mỉm cười, còn đối với người nào đó gương mặt thì vẫn lạnh tanh.
Cô gọi hắn là thúc thúc là bởi gì nguyên chủ lúc nhỏ từng gọi như vậy, mà không hiểu sau ông cô đi nhận nuôi đứa con lại trạc tuổi đứa cháu mình cũng không bao nhiêu.
Hắn chỉ lớn hơn nguyên chủ 6 tuổi , ừ mà hắn cũng già thật , nguyên chủ mới 21 tuổi hắn lại 27 tuổi , nên cô gọi hắn thúc thúc cũng đâu có sai.
Cả nhà cô vui vẻ ăn uống no say , sau khi ông cô ăn xong thì cũng đi nghĩ ngơi, dù gì ông cũng lớn tuổi rồi.
Ba cô thì đi tiếp đãi bạn cũ , lúc này cô đứng trên ban công của sân thượng nhìn cuống cảnh vật xung quanh, từng con gió lướt qua mang theo không khí dễ chịu.
Lúc này tiếng bước chân phía sau bước tới, người đàn ông đứng bên cạnh cô hơi thở nam tính cùng hương bạc hà nhè nhẹ xông vào mũi cô.
Cô quay qua nhìn , Hạo Thiên gương mặt cười cười đứng cạnh cô, hai tay đúc vào túi quần mắt nhìn thẳng vào mắt cô.
" thúc thúc tìm ta có chuyện gì à...".Cô không nhìn hắn nữa mà quay qua nhìn cảnh vật tiếp, nhưng miệng thì hỏi.
" à..ta tìm con nói chuyện cũng không được sau...".Gương mặt hắn cười như không cười nhìn cô.
" Thế thì thúc thúc có chuyện gì muốn nói với ta "
" ta chỉ muốn hỏi thăm cháu sống có tốt không thôi".Nhóc này sau lạnh lùng thế không biết.
" cảm ơn...ta sống rất tốt ".Hỏi xong thì đi đi cho lão nương nhờ.
" ừm...".Hạo Thiên hắn bước lại gần cô ,cô còn có thể cảm nhận được hơi thở của hắn.
" thúc còn chuyện gì nữa sau ...???".Cô lùi ra sau vài bước né tránh xa hắn ra.
Hắn nở nụ cười ma mị nhìn cô rồi bước đi không nói gì nữa, mà cô cũng không quan tâm làm gì cho mệt , hôm nay là đêm trăng tròn.
Cô lại cảm nhận được linh hồn của mình đang dao động , ha nó lại tái phát nữa rồi.
Tiểu hệ thống trong không gian nó thấy bản thông báo điểm hảo cảm nam phụ Hạo Thiên \+20 hiện tại là 40đ hảo cảm, mà nó cũng không nói cho cô biết luôn, nó muốn cho cô một bất ngờ.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_///\_\_\_\_
.
.
.
.
Các bạn đọc giả đáng yêu❤nhớ like
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.