Chương 22: Ta Không Lỗi, Ngài mới là kẻ Lỗi!
ĐH
14/01/2020
"Nói ta nghe chút về thế giới này đi" Vương Minh phía sau chiếc mặt nạ nói.
[Thế giới này hiện dẫn sơ khai chưa có tên cụ thể... Về phần chủng tộc thì chia làm tứ tộc bao gồm: Nhân loại, thú tộc, Eft và Ma tộc. Hiện tại thì bốn tộc này đánh chiến tranh mà cụ thể là ba tộc nhân, thú và eft tộc liên minh chống lại Ma tộc... ]
"Ta thấy không cần chống thua chắc rồi... " Vương Minh khẳng định.
[Đúng như ngài nói nhưng nó là chuyện của 100 năm trước khi Quỷ Vương còn giữ được sức mạnh của mình trước khi bị Anh Hùng phong ấn... Sau khi phá dở phong ấn hắn không giữ Level như cũ mà phải từ từ hồi phục ước lượng level hiện tại chỉ 457...]
"Nhân loại kẻ lv cao nhất bao nhiêu?" Vương Minh thú dị hỏi.
[Chỉ hơn 350 một chút... ]
"Vậy còn thú tộc và eft?"
[Trên 400 một chút... ]
"Vẫn là kém nhỉ...? Vậy bọn Anh Hùng kia đâu? " Vương Minh hơi tò mò về những kẻ được gọi là Anh Hùng này.
[Xanh cỏ... ]
"Ta nghe nói Thú tộc và Eft có tuổi thọ rất cả? " Theo những cuốn truyện ta đọc là vậy..
[Tất cả Anh Hùng đều chịu một lời nguyền, những người này chết khi phong ấn Quỷ Vương xong...]
"Lại là trò dùng tính mạng để thi truyển phong ấn... 4 kẻ mạnh đổi lấy 100 năm không có mặt Quỷ Vương, đáng nhể?" Vương Minh giọng có chút kinh biệt.
[Với ngài là không nhưng... ]
"Im đi, Ta không quan tâm... Chỉ xác nhận hắn không ngắn đường là được" Lạnh nhạt.
[...] Tâm trạng ngài ấy không tốt lắm nhỉ.?
[Master, chúng ta cần tăng...]
"Không!" Vương Minh quả quyết.
[Master, không nên lười a...]
"Ta bảo không cày lv mà tăng tu vi... Thân thể này tu luyên được a xem ra rất tốt... " Cười lạnh.
[Hể???... ]
"Sau thất giọng khi không Neft toàn diện à?" Ngươi cứ đợi đó dám chơi đểu ta...
[Master... Ngài... Ngài... Có thể chịu thương chịu khó như bao người không ngài cứ... Max cấp rồi lại đi vào làng tân thủ thì... ]
"Ta thích, ngươi có ý kiến?" Lạnh giọng.
[Không dám... ] Sai sót, lần sau phải triệt để hơn.
[Tiểu Nguyệt có chút tò mò về IQ của Master rồi a... ]
"Hừ, không cao không thấp 512" Vương Minh nói như không nói.
[...] Ngài là quái vật à? Sau bắt đầu có nghi ngờ về xuất thân của Master thế này... Không biết có máu mũ với Wiliam không nửa?.
Note: WIliam sidis IQ 250~300
Vương Minh không mấy quan tâm đến lời lảm nhảm của cái hệ thống siêu lỗi thích bốc lột chủ nhân của mình, lúc cần thì chả thấy lên tiếng nhưng khi không cần thì cực nói nhiều.
"Thân thể này tuy bị dính lời nguyền của thế giới này nhưng không liên quan đến việc tu luyện, linh khí ở thế giới này cũng rất dài đặt..." Vương Minh thầm nghỉ.
Hắn ta bắt đầu ngồi khoanh chân mắt từ từ nhắm lại, bỗng chóc linh khí xung quanh hắn cuồng cuộn bị hấp thụ cứ như một con cự long bị bỏ đói lâu năm vậy.
[!!!] Ôi trời, hấp thụ linh khí có cần sảy ra dị tượng như thế không...
2 ngày đầu tiên, mọi việc vẫn bình thường Hắn vẫn ngồi đó tu luyện không hề mở mắt.
4 ngày tiếp theo thì không còn yên ắng nửa khi đến đúng ngày thứ bảy thì... Oanh!!! Chấn nứt cả tường nhà cả chiếc giường nằm cũng nát không thể nát hơn, Vương Minh ngước mặt lên thở ra ngụm khí đen sau đó từ từ mở mắt.
"Trúc cơ sơ kì... " cười lạnh.
[...] Quái vật!... Người thường mất 3 tháng thậm trí mấy năm ngài thì hay rồi 7 ngày... Tuy không thể sánh với cổ tiên chuyển sinh nhưng như vầy là yêu nghiệt lắm...
Vương Minh quan sát lại cơ thể một lần nửa, bộ dáng không hài lòng hắn lại khoan chân... Tiểu Nguyệt liền hét toáng lên trong đầu hắn.
[Stop! Stop! Master ngài mà tu thành chính đạo là tới 1000 năm á... Nghe lời tiểu Nguyệt ra ngoài đánh quái cày cấp đi]
"Ai Bảo ngươi ta lại tu luyện tu vi" Vương Minh nói.
[Không phải?]
"Ta luyện Toái thể tăng cao nhục thân a" Nói Xong Vương Minh lại nhắm mắt.
[Thôi xong...] Chủ nhân bảo tiểu Nguyệt lỗi, ngài chính ra kẻ lỗi nhất nhất nhất! Baka!
Toái thể tên như ý nghĩa là luyện thân thể cường cháng thậm trí mình đồng da sắt a cái này chủ yếu phụ trợ cho lôi kiếp.
Cấp độ Toái thể - Nhục nhân từ thấp đến cao bao gồm: Phàm thân, ngưng khí, dịch cân, đoàn cốt, tẩy tuỷ, kim thân, thần lực, thần dũng, thiên sơn, bàn thạch, siêu phàm, vạn tượng. Mỗi cấp độ chia làm 10 tầng.
Vậy là thêm 21 ngày đi vào quên lãng tiếp theo Vương Minh bỗng mỡ mắt bắt chợt đấm xuống đất.
Ầm...
Một lỗ lũng lớn trên nên... Nhưng vẻ mặt Vương Minh cũng chả mấy hài lòng.
"Quả nhiên, không đau lắm lực đạo lại được cải thiện đáng tiếc không có thời gian... " Vương Minh nhìn vào nắm đấm có chút trầy của mình nghĩ thầm.
[Chủ nhân, chủ nhân, chủ nhân, chủ nhân,... Master master... ]
"Ngươi im đi được không?" Vương Minh nhíu mày, quá phiền cứ mỏi lần hắn mở mắt là ong ong trong đầu.
[Ngài không định... Tu luyện nửa chứ? ] bao giờ mới ra khỏi đây, đây.
"Không từ Trúc cơ Muốn đột phá thì phải chịu lôi kiếp... Ta hiện tại không chịu nổi?" Vương Minh nhớ lại kí ức.
[Chủ nhân đùa với Toái thể - dịch cân tầng 10 thì 10 đợt lôi kiếp thấm vào đâu]
"Ta thì 49..." Cười lạnh.
[...] quên mất chủ nhân vốn không phải kẻ thường.
Cái hệ thống lắm mồm của Vương Minh không hề biết đã từng có 1000 đứa trẻ trong một tổ chức bị bắt phải đột phá Trúc cơ trong bảy ngày... Nếu không sẽ bị giết kết quả chỉ có 9 đứa sống sót một trong số đó là Vương Minh.
"Cũng đến lúc rời đi rồi! Nơi này vốn không giữ được chân ta." Vương Minh thầm nghĩ.
[Thế giới này hiện dẫn sơ khai chưa có tên cụ thể... Về phần chủng tộc thì chia làm tứ tộc bao gồm: Nhân loại, thú tộc, Eft và Ma tộc. Hiện tại thì bốn tộc này đánh chiến tranh mà cụ thể là ba tộc nhân, thú và eft tộc liên minh chống lại Ma tộc... ]
"Ta thấy không cần chống thua chắc rồi... " Vương Minh khẳng định.
[Đúng như ngài nói nhưng nó là chuyện của 100 năm trước khi Quỷ Vương còn giữ được sức mạnh của mình trước khi bị Anh Hùng phong ấn... Sau khi phá dở phong ấn hắn không giữ Level như cũ mà phải từ từ hồi phục ước lượng level hiện tại chỉ 457...]
"Nhân loại kẻ lv cao nhất bao nhiêu?" Vương Minh thú dị hỏi.
[Chỉ hơn 350 một chút... ]
"Vậy còn thú tộc và eft?"
[Trên 400 một chút... ]
"Vẫn là kém nhỉ...? Vậy bọn Anh Hùng kia đâu? " Vương Minh hơi tò mò về những kẻ được gọi là Anh Hùng này.
[Xanh cỏ... ]
"Ta nghe nói Thú tộc và Eft có tuổi thọ rất cả? " Theo những cuốn truyện ta đọc là vậy..
[Tất cả Anh Hùng đều chịu một lời nguyền, những người này chết khi phong ấn Quỷ Vương xong...]
"Lại là trò dùng tính mạng để thi truyển phong ấn... 4 kẻ mạnh đổi lấy 100 năm không có mặt Quỷ Vương, đáng nhể?" Vương Minh giọng có chút kinh biệt.
[Với ngài là không nhưng... ]
"Im đi, Ta không quan tâm... Chỉ xác nhận hắn không ngắn đường là được" Lạnh nhạt.
[...] Tâm trạng ngài ấy không tốt lắm nhỉ.?
[Master, chúng ta cần tăng...]
"Không!" Vương Minh quả quyết.
[Master, không nên lười a...]
"Ta bảo không cày lv mà tăng tu vi... Thân thể này tu luyên được a xem ra rất tốt... " Cười lạnh.
[Hể???... ]
"Sau thất giọng khi không Neft toàn diện à?" Ngươi cứ đợi đó dám chơi đểu ta...
[Master... Ngài... Ngài... Có thể chịu thương chịu khó như bao người không ngài cứ... Max cấp rồi lại đi vào làng tân thủ thì... ]
"Ta thích, ngươi có ý kiến?" Lạnh giọng.
[Không dám... ] Sai sót, lần sau phải triệt để hơn.
[Tiểu Nguyệt có chút tò mò về IQ của Master rồi a... ]
"Hừ, không cao không thấp 512" Vương Minh nói như không nói.
[...] Ngài là quái vật à? Sau bắt đầu có nghi ngờ về xuất thân của Master thế này... Không biết có máu mũ với Wiliam không nửa?.
Note: WIliam sidis IQ 250~300
Vương Minh không mấy quan tâm đến lời lảm nhảm của cái hệ thống siêu lỗi thích bốc lột chủ nhân của mình, lúc cần thì chả thấy lên tiếng nhưng khi không cần thì cực nói nhiều.
"Thân thể này tuy bị dính lời nguyền của thế giới này nhưng không liên quan đến việc tu luyện, linh khí ở thế giới này cũng rất dài đặt..." Vương Minh thầm nghỉ.
Hắn ta bắt đầu ngồi khoanh chân mắt từ từ nhắm lại, bỗng chóc linh khí xung quanh hắn cuồng cuộn bị hấp thụ cứ như một con cự long bị bỏ đói lâu năm vậy.
[!!!] Ôi trời, hấp thụ linh khí có cần sảy ra dị tượng như thế không...
2 ngày đầu tiên, mọi việc vẫn bình thường Hắn vẫn ngồi đó tu luyện không hề mở mắt.
4 ngày tiếp theo thì không còn yên ắng nửa khi đến đúng ngày thứ bảy thì... Oanh!!! Chấn nứt cả tường nhà cả chiếc giường nằm cũng nát không thể nát hơn, Vương Minh ngước mặt lên thở ra ngụm khí đen sau đó từ từ mở mắt.
"Trúc cơ sơ kì... " cười lạnh.
[...] Quái vật!... Người thường mất 3 tháng thậm trí mấy năm ngài thì hay rồi 7 ngày... Tuy không thể sánh với cổ tiên chuyển sinh nhưng như vầy là yêu nghiệt lắm...
Vương Minh quan sát lại cơ thể một lần nửa, bộ dáng không hài lòng hắn lại khoan chân... Tiểu Nguyệt liền hét toáng lên trong đầu hắn.
[Stop! Stop! Master ngài mà tu thành chính đạo là tới 1000 năm á... Nghe lời tiểu Nguyệt ra ngoài đánh quái cày cấp đi]
"Ai Bảo ngươi ta lại tu luyện tu vi" Vương Minh nói.
[Không phải?]
"Ta luyện Toái thể tăng cao nhục thân a" Nói Xong Vương Minh lại nhắm mắt.
[Thôi xong...] Chủ nhân bảo tiểu Nguyệt lỗi, ngài chính ra kẻ lỗi nhất nhất nhất! Baka!
Toái thể tên như ý nghĩa là luyện thân thể cường cháng thậm trí mình đồng da sắt a cái này chủ yếu phụ trợ cho lôi kiếp.
Cấp độ Toái thể - Nhục nhân từ thấp đến cao bao gồm: Phàm thân, ngưng khí, dịch cân, đoàn cốt, tẩy tuỷ, kim thân, thần lực, thần dũng, thiên sơn, bàn thạch, siêu phàm, vạn tượng. Mỗi cấp độ chia làm 10 tầng.
Vậy là thêm 21 ngày đi vào quên lãng tiếp theo Vương Minh bỗng mỡ mắt bắt chợt đấm xuống đất.
Ầm...
Một lỗ lũng lớn trên nên... Nhưng vẻ mặt Vương Minh cũng chả mấy hài lòng.
"Quả nhiên, không đau lắm lực đạo lại được cải thiện đáng tiếc không có thời gian... " Vương Minh nhìn vào nắm đấm có chút trầy của mình nghĩ thầm.
[Chủ nhân, chủ nhân, chủ nhân, chủ nhân,... Master master... ]
"Ngươi im đi được không?" Vương Minh nhíu mày, quá phiền cứ mỏi lần hắn mở mắt là ong ong trong đầu.
[Ngài không định... Tu luyện nửa chứ? ] bao giờ mới ra khỏi đây, đây.
"Không từ Trúc cơ Muốn đột phá thì phải chịu lôi kiếp... Ta hiện tại không chịu nổi?" Vương Minh nhớ lại kí ức.
[Chủ nhân đùa với Toái thể - dịch cân tầng 10 thì 10 đợt lôi kiếp thấm vào đâu]
"Ta thì 49..." Cười lạnh.
[...] quên mất chủ nhân vốn không phải kẻ thường.
Cái hệ thống lắm mồm của Vương Minh không hề biết đã từng có 1000 đứa trẻ trong một tổ chức bị bắt phải đột phá Trúc cơ trong bảy ngày... Nếu không sẽ bị giết kết quả chỉ có 9 đứa sống sót một trong số đó là Vương Minh.
"Cũng đến lúc rời đi rồi! Nơi này vốn không giữ được chân ta." Vương Minh thầm nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.