Chương 140: Chương 139
Hoitp2
03/10/2018
Hắn thì cũng thử sài mấy cái phép thuật ở nơi này, nói chung là....
Ngon, bổ mà rẻ.
Có 1 số cái hắn vô cùng thích, như là lấy vật ở xa, cổng dịch chuyển, buft các gisc quan.... nói chung là rất tốt cho việc rình trộm...
E hèm.....
Vào vấn đề chính, có lẽ nơi này có hơi ít ma pháp thuộc hàng khủng a nên hắn vốn đã trâu bò, gặp lão chúa buft thêm cho trâu bò hơn...
Gọi hắn là boss ở nơi này cũng không sai biệt cho lắm...nhưng hắn thích giả nai ăn thịt gái a....
Cứ phải "kiềm chế" đôi chút, nào là ngoan hiền, ít đánh nhau, mà đánh là hải one hit thì nó mới gây ấn tượng....
Nói chung, hắn sẽ hạn chế dùng thể lực đôi chút, chủ yếu là động vào ma pháp nhiều hơn...
Quanh đi quẩn lại thì hắn cũng gặp được Yae Kokonoe, sau đó là Sushie Urnea Ortlinde.
Mà cái số hưởng của hắn thì rất hay có"quan hệ" với con em quyền quý thì phải.
Đi đâu thì gái xinh nhà lầu nó cứ vồ vập mà đập vào mặt vậy...
Nhìn cô tiểu thư này tính cách so với Moka thì cũng không khác biệt là bao cho lắm...
Nhìn có vẻ dễ thương, nhưng có gì đó tinh nghịch, hoạt bát hiếu động, cộng thêm "nhà em điều kiện" thì thôi rồi.
Hắn còn coi nạn nhân trúng thương là ông quản gia không khác "chuột bạch" là mấy, áp dụng liền mấy cái ma pháp nó mới ghê.
Nào là lấy vật, chữa thương thuật thì hắn cố trồng chéo mấy cái với nhau như nguyên lí của Tự bào tẩu dùng cho Robest.
Nhưng có thử mới thấy điều mới lạ nha...
Chữa thương khôi phục nhanh hơn, lại còn có hiệu quả kinh người khác như hồng hào trẻ ra đôi chút... cái này rất đáng tự hào nha..
Và hắn thì nghĩ đến việc dùng cái trò này mát xa cho chúng nữ thì phê tới nóc rồi...
Vừa được xoa nắn cho mỗi người, với lại, họ cũng sẽ vẫn tươi trẻ như ngày nào luôn...
Nghĩ phê như đang thủ dâm làm hắn cứ đớ người ra như trời trồng.
Trong khi 3 người kia thì quỳ xuống 1 chân...
Đối với họ thì những người như công tước thực sự có uy quyền a...
Cơ mà tên này chịu cúi đầu là may lắm rồi, còn để hắn quỳ chắc tổn thọ quá...
Ông quản gia này thì cũng nhờ luôn mấy người bọn hắn nếu có thể thì hộ tống về luôn thủ đô hoàng gia.
Mà hắn cũng tiện đường thì đi luôn thể.
Vì có người mạnh bảo kê thì vẫn sẽ an toàn hơn nhiều...đặc biệt là hắn,
1 mình hạ nguyên 1 bầy quái vật, còn có 1 tên pháp sư triệu hồi chỉ trong nháy mắt.
Và thế là...
Hắn cũng hộ tống Sue về tận nơi...
Và 1 cái khiến hắn ngạc nhiên...
"Ôi mẹ ơi, hầu gái nhiều dễ sợ..."
Nhìn nguyên 2 hàng hầu gái đứng từ cửa tới vào tận bậc thềm....
"Chắc cũng phải đến trăm người quá..."
Và hắn cũng nảy sinh... 1 ý nghĩ "đen tối" mà đối với hắn thì.... phê không chịu nổi.
Và gặp luôn người cha của Sue, cơ mà vị công tước này đúng thương con hạng nhất luôn, cũng chẳng để ý danh phận sẵn sàng quỳ xuống cảm ơn...làm hắn...bối rối.
"Cảm ơn cậu rất nhiều khi đã cứu giúp con gái ta..."
Yasuo thì 1 mặt "khiêm tốn"..." Không có gì, chỉ là làm điều hiển nhiên thôi mà,..
"Cho phép ta tự giới thiệu, ta là Alfred Urnea Ortlinde."
Ông vừa nói xong thì tất cả hầu gái đều cúi đầu, giống như bày tỏ, cúi chào á...
Hắn còn biết Ellen, cũng là mẹ của Sue bị bệnh, bệnh gì thì chưa biết...
3 người kia thì cứ chằm chừm nhìn hắn như tính đề cử luôn rồi.
Vì hắn bá quá mức người Trái Đất a, ma pháp đối với hắn học hỏi kinh khủng, cái thể chất cũng kinh khủng hơn khi các hệ nào hắn cũng có, ma pháp hệ nào cũng chiến tuốt.
Ờ thì anh mà ra tay là gạo xay nát nhừ...
Nhìn cô con gái xinh đẹp như này thì không biết bà mẹ xinh đẹp như nào...
Với lại... tiêu chí của hắn vẫn là
... cứu người hơn xây tháp...
mà thực hành thì vẫn tốt hơn lí thuyết suông.
Vẫn là dùng cái ma pháp trị thương mới tạo ra kia áp dụng lần nữa cho chắc ăn...
Chỉ là Ellen bị bệnh dẫn đến hỏng đôi mắt, hắn vãn giúp trị thương nhưng hiệu quả trị thương có nhưng không bằng "trị lên người " a....
Ellen cũng nhanh chóng lấy lại ánh sáng cho đôi mắt của mình.
Và anh liền nhận được huy chương vì nước hi sinh, vì dân phục vụ...
Nói chung là có trợ giúp từ phía hoàng tộc rồi, cộng thêm 1 số tiền lớn nha...làm hắn có liên tưởng đến Evaron cũng cấp cho hắn cùng Emilya.... chỉ để chơi a...
Mà tiền nhiều miễn chê rồi, có ai chê mình quá giàu đâu.
Đến nơi này thì đông vui hơn hẳn... và có cả thú nhân, tiên... không kém phần long trọng...
Và ở đây hắn cũng làm mấy trò vui khác... chơi cờ.
Có vẻ như nó là trò chơi chiến thuật mới lạ, gọn nhẹ nhất ở đây vậy.
Không tốn nhiều diện tích, mà lại đơn giản, dễ chơi dễ trúng thưởng...nên hắn cũng giới thiệu cho mấy người.
Với cái cổng dịch chuyển thì hắn có thể lượn bất cứ đâu hắn đi qua, nên đối với hắn thì ở đâu cũng như nhà...
Đôi lúc thì ghé qua "hỏi thăm" chỗ Sue, lúc thì về chỗ của Elze 3 người...
3 cô gái thì lôi kéo hắn đi nhận nhiệm vụ thôi...
Ban đầu, vẫn là suy nghĩ thử chiến với mấy con Smile vì nó gần như vô hiệu với đòn vật lí nên hắn có thể dùng ma pháp nhiều hơn.
Nhưng mà, hắn vừa gõ xuống cái 3 cô gái phản đối quyết liệt chỉ vì nó dính dính nháp nháp...còn phân hủy được quần áo nữa khiến Yasuo bất ngờ rồi...
"Thôi thì đi di tích cố đô vậy" Hắn thì chỉ có thể nghĩ mấy cô gái bị sao nếu quần áo bị nát bươm thôi, và ngậm ngùi chọn cái nhiệm vụ khác.
Bãi phế tích hoang tàn, đổ nát, đất đá trồng lên nhau, dây leo mọc um tùm.
Và cả quái vật.
Lũ sinh vật hắc ám này nhìn khá giống bọ cánh cứng, nhưng nó nhanh nhẹn hơn nhiều, phòng thủ cũng khá trâu bò...
Nhưng dù thể lực hắn chỉ bằng 1 nửa thì sức bền hắn vẫn trâu bò hơn người thường 1 trời 1 vực, chưa kể hắn là người tu luyện nữa nha.
Cũng chơi thử 1 số loại ma pháp đơn giản của các hệ khác nhau từ việc tạo cầu tấn công, nhưng có vẻ nó không ăn thua cho lắm.
Và hắn lại thử trồng chất nó như chấn động, nén đơn thuần 1 hệ vào thật cô đặc rồi mới tấn công thì hiệu quả khác bọt đi rất nhiều.
"Cũng ổn ổn đó ha.. có hơi mất sức hơn khi dùng chấn động nhưng hiệu quả cũng khác biệt nhiều.
Mà hắn thích nhất là hệ băng và hỏa a... hệ băng thì đóng băng diện rộng hơn, còn hệ hỏa thì có hiệu ứng bốc cháy nữa...
Còn các hệ khác thì hiệu quả chưa rõ ràng cho lắm nhưng cũng có sát thương tạm ổn.
"Yasuo, anh thử phép truy tìm đi."
Linze kêu hắn thử cái phép mới này thì hắn cũng đồng ý.
Nó giống như 1 dạng liên kết con người với tự nhiên vậy, khi đó thì sẽ cảm nhận được bên trong đó có gì.
2 mắt nhắm lại.... hít thở đều, mạch đập ổn, tim vẫn đập.... chưa có chết.
Hắn tìm thấy 1 căn phòng nhỏ có chứa 1 cái gì đó, không rõ ràng cho lắm, nhìn như vật tế là 1 con heo quay vậy...
"Thấy rồi, nhưng không giống kho báu cho lắm..."Hắn kêu lên, 3 cô gái thì háo hức mong chờ...
Hắn đến bên cạnh 1 tảng đá rồi đẩy nó cái rầm để lộ ra 1 cái cầu thang dẫn xuống bên dưới.
"Gì đây..."
Hắn dẫn đầu, tay tụ 1 chút ma pháp ánh sáng để dẫn đường.con đường thẳng tuột xuống sâu bên dưới...
...
"Cái gì vậy..." Yae khẽ hỏi.
Hắn thì tiến lại gần mà mấy cô gái thì lùi lại như kiểu gặp ma vậy.
Hắn khẽ phủi bụi đi...
Trông giống như lam tinh vậy, bên trong có cái nhân màu đỏ nữa.
Hắn lại quay ra 1 bức tường toàn văn tự không...
"Ya...Yasuo....coi... kìa..." Linze hốt hoảng lẫn sợ hãi kêu lên.
Hắn chụp lại mấy tấm, làm "kỉ niệm" rồi thôi.
2 con mắt con "heo" lóe đỏ lên, cả căn phòng như rung chuyển.
Chả cần biết gì nữa,hắn mở cổng dịch chuyển lôi luôn 3 người ra ngoài...
É C.........................!!!
"WTF lợn kêu như chọc tiết" Hắn lầm bầm nhìn xuống cái đường hầm kia...
Vèo.....
1 cái gì đó vừa bay hụt mặt thanh niên...
Con "heo" cũng lao lên, éc éc như bị làm thịt vậy...
"Kêu thôi mà cũng ngứa tai quá..." Hắn chửi luôn 1 câu.
Và con "heo" như hiểu lời hắn, cảm thấy.... nhục... thì lao tới đập thằng này.
Ngon, bổ mà rẻ.
Có 1 số cái hắn vô cùng thích, như là lấy vật ở xa, cổng dịch chuyển, buft các gisc quan.... nói chung là rất tốt cho việc rình trộm...
E hèm.....
Vào vấn đề chính, có lẽ nơi này có hơi ít ma pháp thuộc hàng khủng a nên hắn vốn đã trâu bò, gặp lão chúa buft thêm cho trâu bò hơn...
Gọi hắn là boss ở nơi này cũng không sai biệt cho lắm...nhưng hắn thích giả nai ăn thịt gái a....
Cứ phải "kiềm chế" đôi chút, nào là ngoan hiền, ít đánh nhau, mà đánh là hải one hit thì nó mới gây ấn tượng....
Nói chung, hắn sẽ hạn chế dùng thể lực đôi chút, chủ yếu là động vào ma pháp nhiều hơn...
Quanh đi quẩn lại thì hắn cũng gặp được Yae Kokonoe, sau đó là Sushie Urnea Ortlinde.
Mà cái số hưởng của hắn thì rất hay có"quan hệ" với con em quyền quý thì phải.
Đi đâu thì gái xinh nhà lầu nó cứ vồ vập mà đập vào mặt vậy...
Nhìn cô tiểu thư này tính cách so với Moka thì cũng không khác biệt là bao cho lắm...
Nhìn có vẻ dễ thương, nhưng có gì đó tinh nghịch, hoạt bát hiếu động, cộng thêm "nhà em điều kiện" thì thôi rồi.
Hắn còn coi nạn nhân trúng thương là ông quản gia không khác "chuột bạch" là mấy, áp dụng liền mấy cái ma pháp nó mới ghê.
Nào là lấy vật, chữa thương thuật thì hắn cố trồng chéo mấy cái với nhau như nguyên lí của Tự bào tẩu dùng cho Robest.
Nhưng có thử mới thấy điều mới lạ nha...
Chữa thương khôi phục nhanh hơn, lại còn có hiệu quả kinh người khác như hồng hào trẻ ra đôi chút... cái này rất đáng tự hào nha..
Và hắn thì nghĩ đến việc dùng cái trò này mát xa cho chúng nữ thì phê tới nóc rồi...
Vừa được xoa nắn cho mỗi người, với lại, họ cũng sẽ vẫn tươi trẻ như ngày nào luôn...
Nghĩ phê như đang thủ dâm làm hắn cứ đớ người ra như trời trồng.
Trong khi 3 người kia thì quỳ xuống 1 chân...
Đối với họ thì những người như công tước thực sự có uy quyền a...
Cơ mà tên này chịu cúi đầu là may lắm rồi, còn để hắn quỳ chắc tổn thọ quá...
Ông quản gia này thì cũng nhờ luôn mấy người bọn hắn nếu có thể thì hộ tống về luôn thủ đô hoàng gia.
Mà hắn cũng tiện đường thì đi luôn thể.
Vì có người mạnh bảo kê thì vẫn sẽ an toàn hơn nhiều...đặc biệt là hắn,
1 mình hạ nguyên 1 bầy quái vật, còn có 1 tên pháp sư triệu hồi chỉ trong nháy mắt.
Và thế là...
Hắn cũng hộ tống Sue về tận nơi...
Và 1 cái khiến hắn ngạc nhiên...
"Ôi mẹ ơi, hầu gái nhiều dễ sợ..."
Nhìn nguyên 2 hàng hầu gái đứng từ cửa tới vào tận bậc thềm....
"Chắc cũng phải đến trăm người quá..."
Và hắn cũng nảy sinh... 1 ý nghĩ "đen tối" mà đối với hắn thì.... phê không chịu nổi.
Và gặp luôn người cha của Sue, cơ mà vị công tước này đúng thương con hạng nhất luôn, cũng chẳng để ý danh phận sẵn sàng quỳ xuống cảm ơn...làm hắn...bối rối.
"Cảm ơn cậu rất nhiều khi đã cứu giúp con gái ta..."
Yasuo thì 1 mặt "khiêm tốn"..." Không có gì, chỉ là làm điều hiển nhiên thôi mà,..
"Cho phép ta tự giới thiệu, ta là Alfred Urnea Ortlinde."
Ông vừa nói xong thì tất cả hầu gái đều cúi đầu, giống như bày tỏ, cúi chào á...
Hắn còn biết Ellen, cũng là mẹ của Sue bị bệnh, bệnh gì thì chưa biết...
3 người kia thì cứ chằm chừm nhìn hắn như tính đề cử luôn rồi.
Vì hắn bá quá mức người Trái Đất a, ma pháp đối với hắn học hỏi kinh khủng, cái thể chất cũng kinh khủng hơn khi các hệ nào hắn cũng có, ma pháp hệ nào cũng chiến tuốt.
Ờ thì anh mà ra tay là gạo xay nát nhừ...
Nhìn cô con gái xinh đẹp như này thì không biết bà mẹ xinh đẹp như nào...
Với lại... tiêu chí của hắn vẫn là
... cứu người hơn xây tháp...
mà thực hành thì vẫn tốt hơn lí thuyết suông.
Vẫn là dùng cái ma pháp trị thương mới tạo ra kia áp dụng lần nữa cho chắc ăn...
Chỉ là Ellen bị bệnh dẫn đến hỏng đôi mắt, hắn vãn giúp trị thương nhưng hiệu quả trị thương có nhưng không bằng "trị lên người " a....
Ellen cũng nhanh chóng lấy lại ánh sáng cho đôi mắt của mình.
Và anh liền nhận được huy chương vì nước hi sinh, vì dân phục vụ...
Nói chung là có trợ giúp từ phía hoàng tộc rồi, cộng thêm 1 số tiền lớn nha...làm hắn có liên tưởng đến Evaron cũng cấp cho hắn cùng Emilya.... chỉ để chơi a...
Mà tiền nhiều miễn chê rồi, có ai chê mình quá giàu đâu.
Đến nơi này thì đông vui hơn hẳn... và có cả thú nhân, tiên... không kém phần long trọng...
Và ở đây hắn cũng làm mấy trò vui khác... chơi cờ.
Có vẻ như nó là trò chơi chiến thuật mới lạ, gọn nhẹ nhất ở đây vậy.
Không tốn nhiều diện tích, mà lại đơn giản, dễ chơi dễ trúng thưởng...nên hắn cũng giới thiệu cho mấy người.
Với cái cổng dịch chuyển thì hắn có thể lượn bất cứ đâu hắn đi qua, nên đối với hắn thì ở đâu cũng như nhà...
Đôi lúc thì ghé qua "hỏi thăm" chỗ Sue, lúc thì về chỗ của Elze 3 người...
3 cô gái thì lôi kéo hắn đi nhận nhiệm vụ thôi...
Ban đầu, vẫn là suy nghĩ thử chiến với mấy con Smile vì nó gần như vô hiệu với đòn vật lí nên hắn có thể dùng ma pháp nhiều hơn.
Nhưng mà, hắn vừa gõ xuống cái 3 cô gái phản đối quyết liệt chỉ vì nó dính dính nháp nháp...còn phân hủy được quần áo nữa khiến Yasuo bất ngờ rồi...
"Thôi thì đi di tích cố đô vậy" Hắn thì chỉ có thể nghĩ mấy cô gái bị sao nếu quần áo bị nát bươm thôi, và ngậm ngùi chọn cái nhiệm vụ khác.
Bãi phế tích hoang tàn, đổ nát, đất đá trồng lên nhau, dây leo mọc um tùm.
Và cả quái vật.
Lũ sinh vật hắc ám này nhìn khá giống bọ cánh cứng, nhưng nó nhanh nhẹn hơn nhiều, phòng thủ cũng khá trâu bò...
Nhưng dù thể lực hắn chỉ bằng 1 nửa thì sức bền hắn vẫn trâu bò hơn người thường 1 trời 1 vực, chưa kể hắn là người tu luyện nữa nha.
Cũng chơi thử 1 số loại ma pháp đơn giản của các hệ khác nhau từ việc tạo cầu tấn công, nhưng có vẻ nó không ăn thua cho lắm.
Và hắn lại thử trồng chất nó như chấn động, nén đơn thuần 1 hệ vào thật cô đặc rồi mới tấn công thì hiệu quả khác bọt đi rất nhiều.
"Cũng ổn ổn đó ha.. có hơi mất sức hơn khi dùng chấn động nhưng hiệu quả cũng khác biệt nhiều.
Mà hắn thích nhất là hệ băng và hỏa a... hệ băng thì đóng băng diện rộng hơn, còn hệ hỏa thì có hiệu ứng bốc cháy nữa...
Còn các hệ khác thì hiệu quả chưa rõ ràng cho lắm nhưng cũng có sát thương tạm ổn.
"Yasuo, anh thử phép truy tìm đi."
Linze kêu hắn thử cái phép mới này thì hắn cũng đồng ý.
Nó giống như 1 dạng liên kết con người với tự nhiên vậy, khi đó thì sẽ cảm nhận được bên trong đó có gì.
2 mắt nhắm lại.... hít thở đều, mạch đập ổn, tim vẫn đập.... chưa có chết.
Hắn tìm thấy 1 căn phòng nhỏ có chứa 1 cái gì đó, không rõ ràng cho lắm, nhìn như vật tế là 1 con heo quay vậy...
"Thấy rồi, nhưng không giống kho báu cho lắm..."Hắn kêu lên, 3 cô gái thì háo hức mong chờ...
Hắn đến bên cạnh 1 tảng đá rồi đẩy nó cái rầm để lộ ra 1 cái cầu thang dẫn xuống bên dưới.
"Gì đây..."
Hắn dẫn đầu, tay tụ 1 chút ma pháp ánh sáng để dẫn đường.con đường thẳng tuột xuống sâu bên dưới...
...
"Cái gì vậy..." Yae khẽ hỏi.
Hắn thì tiến lại gần mà mấy cô gái thì lùi lại như kiểu gặp ma vậy.
Hắn khẽ phủi bụi đi...
Trông giống như lam tinh vậy, bên trong có cái nhân màu đỏ nữa.
Hắn lại quay ra 1 bức tường toàn văn tự không...
"Ya...Yasuo....coi... kìa..." Linze hốt hoảng lẫn sợ hãi kêu lên.
Hắn chụp lại mấy tấm, làm "kỉ niệm" rồi thôi.
2 con mắt con "heo" lóe đỏ lên, cả căn phòng như rung chuyển.
Chả cần biết gì nữa,hắn mở cổng dịch chuyển lôi luôn 3 người ra ngoài...
É C.........................!!!
"WTF lợn kêu như chọc tiết" Hắn lầm bầm nhìn xuống cái đường hầm kia...
Vèo.....
1 cái gì đó vừa bay hụt mặt thanh niên...
Con "heo" cũng lao lên, éc éc như bị làm thịt vậy...
"Kêu thôi mà cũng ngứa tai quá..." Hắn chửi luôn 1 câu.
Và con "heo" như hiểu lời hắn, cảm thấy.... nhục... thì lao tới đập thằng này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.