Chương 157: Chương 156
Hoitp2
24/10/2018
Từng nhịp, nhẹ nhàng, đùn đẩy, ra gần hết mà vào lút cán...
Glacia cũng cuốn theo từng nhịp nhấp, cả người như càng quấn chặt lấy Yasuo...
"Ư....ư.....ah...... sướ....sướng quá......ư............anh...mãi la..... chu.....chủ...nhân... của...em......ư...."
Vừa thúc vào sâu bên trong nàng, hắn vừa xoa nắn đôi vú căng mọng kia,vừa chiếm giữ đôi môi.
Nhấp ngày càng nhanh hơn, mạnh hơn vào âm đạo, Yasuo chính thức.. bị tinh trùng lên não, cảm giác phê pha như ngày đầu được chịch...
Và rồi...
"Ư.....ư........chủ nhân..... em....không chịu được nữa......". Cả người nàng như thít lại, dương vật bị âm đạo bóp chặt lấy mà co bóp.
Dâm thủy tràn ra chảy đầy lên đùi Yasuo.
Tạm ngừng lại, Glacia thở dốc vì hút hơi, cả người nằm trên người hắn, bộ ngực phập phồng theo nhịp thở.
Ngước mắt nhìn hắn say mê. Yasuo xoa tấm lưng trần mịn màng của nàng.
"Anh biết không...?"
"Chuyện gì...."
"Anh.... là người thứ 2 cho em niềm tin..."
"Vậy sao..." Yasuo khẽ bóp 1 cái vào bờ mông căng tròn đầy đặn kia cười tà.
Glacia cũng chỉ khẽ nũng nịu 1 chút rồi nói tiếp...
Glacia vốn từng là 1 đứa bé sống trong nhung lụa cũng như sự bao bọc của người thân.
Là 1 đứa con sinh ra trong 1 gia tộc pháp sư có tiếng tăm...Farry.
Nhưng vì vậy mà cũng có phân biệt đối xử, dù là con gia chủ nhưng việc Glacia bị coi là 1 chiến sĩ chỉ vì ma pháp hệ quá yếu.
Ngoại trừ 7 người huynh đệ tỷ cùng mẹ luôn bao bọc cho nàng tránh đi phần nào nhưng ở nơi mà pháp sư lên ngôi như nơi này, thì chiến sĩ được coi là 1 kẻ "bình thường" nếu không muốn nói là tầm thường.
Người cha luôn bận bịu với công sự gia tộc, rất ít khi quan tâm đến đứa con gái út này nên nhiều lúc, Glacia cũng phải chịu uất ức hay bắt nạt từ những kẻ khác.
Những câu nói, chỉ trích đến ngay cả từ bên trong gia tộc của mình, những kẻ kia như muốn lấy cô bé ra làm 1 trò đùa giỡn.
Những lúc như vậy, người đại tỷ luôn suất hiện, bảo vệ, dỗ dành cô.
" Tiểu muội... ngoan, chúng ta cùng đi chơi nha... cứ mặc kệ bọn họ..."
Đó là những ngày tháng tuy có tủi nhục nhưng vẫn tràn đầy tiếng cười, niềm vui bên gia đình, người thân.
Người đại tỷ luôn giúp đỡ cho cô dạy cô những ma pháp cơ bản nhất, đến những kĩ thuật chiến đấu.
Luôn động viên để cô không đánh mất bản thân mình, cho cô niềm tin vào cuộc sống này...
Chỉ là, đến lễ thành nhân, khi mà những con người được chọn sẽ được tham dự học tại Học Viện Ma Pháp của đế quốc, nơi đào tạo ra những con người pháp sư thiên tài...
Thay vì đưa đến học viện, Glacia lại bị bí mật bán đi như 1 món hàng nô lệ.
Cũng có thể do may mắn, hay vì độ tuổi còn nhỏ quá hoặc là cả hai, Glacia gặp được người chủ thương đoàn cũng khá là tốt tính.
Cô đi theo thương đoàn đó, vận tiêu cùng họ, làm những công việc như của 1 người hầu, nhưng đó cũng là ưu đãi tốt nhất với cô rồi.
Nhưng luôn có những nguy hiểm tiềm tàng với việc vận tiêu, những sự tấn công bất ngờ, từ thú vật có, cướp có.
Nếu may mắn thì có thể thoát, còn không may thì làm mồi, hoặc là phơi thây tại đây.
May mắn, nhưng không thể lúc nào cũng có,...
Thương đoàn bị 1 toán cướp phục kích, trừ nữ nhân cùng trẻ em, toàn bộ bị đồ sát hoàn toàn.
Chết chóc, nữ nhân bị cưỡng hiếp, hiếp tập thể, từ ngày đến đêm, lúc nào cũng tràn ngập âm thanh dục vọng.
Tất cả diễn ra dưới con mắt của đứa trẻ.
Chính Glacia cũng bị hành hạ, đánh đập nếu làm sai, dù là 1 nỗi nhỏ với 1 đứa trẻ như cô.
Đó là những ngày tháng kinh hoàng, nhưng nó còn tiếp tục kéo dài, tới khi, cô bỏ trốn thành công.
Nhưng lại là nguy hiểm khi đối mặt với cả bầy yêu thú.
Cố gắng dùng tất cả sức còn sót lại để chạy và chạy.
Cuộc sống lặp đi lặp lại, nhưng thay vì bỏ chạy, Glacia quyết định vận dụng kĩ năng của mình để chiến đấu.
Có chút khó khăn nhưng lâu cũng thành quen, mà ma pháp hệ trong người cô cũng ngày càng phát triển, đậm đặc hơn, có lẽ còn phải vượt qua cả mức của thiên tài rồi.
Nhưng vì vậy mà nàng thiếu đi những hiểu biết bên ngoài, khi mà những kẻ săn nô lệ hoành hành mạnh mẽ...
Và đó cũng là lí do Glacia xuất hiện ở buổi đấu giá, bị bán đi như 1 món hàng, điều tồi tệ lại như sắp xảy đến kia.
Cảm thấy cuộc đời mình thật bế tắc, nhưng cũng là lần đầu cô gặp 1 người như Yasuo.
Đẹp trai, "mạnh mé....", mà còn rất đặc biệt nữa, cô cảm thấy con người ấy rất đáng tin cậy, giống như có 1 sợi dây vô hình nối 2 người với nhau vậy.
Yasuo bất ngờ gác 1 chân Glacia lên vai mình, lại bắt đầu tiến công.
Hai người quần nhau còn thêm vài hiệp nữa, cho tới khi toàn bộ tinh dịch bắn hết vào trong nàng, 2 người mới chịu nghỉ ngơi...ôm lấy thân thể trần trụi mà đi vào giấc ngủ.
Khi thức dậy, Glacia thấy Yasuo đang nhìn cô, tuy có hơi ngượng nhưng làm cô thích thú.
Ngắm nữ nhân của mình ngủ cũng là sở thích của hắn, nhìn họ bình an vui vẻ là hắn vui rồi.
Glacia vòng tay lên cổ, ôm lấy hắn, áp bầu ngực vào mặt hắn như người mẹ âu yếm đứa con.
Yasuo cũng chỉ nằm im, vuốt ve tấm lưng, đôi khi xoa bóp cặp mông nhẹ nhàng.
Sau 1 hồi âu yếm thì 2 người mới chịu rời giường Yasuo bế nàng vào phòng tắm, 2 người giúp nhau..." vệ sinh thân thể".
Tìm 1 nơi ăn uống như 1 thói quen 2 người vui vẻ, 1 cặp đôi đẹp, khiến những người khác có ghen tị, cũng có chúc phúc.
Nơi này vốn chỉ có những người bình dân là chủ yếu nên việc đối xử của con người họ làm hắn cảm thấy rất vui,... nhưng không biết đến khi nào thì cái yên bình này sẽ biến mất.
Glacia cũng cuốn theo từng nhịp nhấp, cả người như càng quấn chặt lấy Yasuo...
"Ư....ư.....ah...... sướ....sướng quá......ư............anh...mãi la..... chu.....chủ...nhân... của...em......ư...."
Vừa thúc vào sâu bên trong nàng, hắn vừa xoa nắn đôi vú căng mọng kia,vừa chiếm giữ đôi môi.
Nhấp ngày càng nhanh hơn, mạnh hơn vào âm đạo, Yasuo chính thức.. bị tinh trùng lên não, cảm giác phê pha như ngày đầu được chịch...
Và rồi...
"Ư.....ư........chủ nhân..... em....không chịu được nữa......". Cả người nàng như thít lại, dương vật bị âm đạo bóp chặt lấy mà co bóp.
Dâm thủy tràn ra chảy đầy lên đùi Yasuo.
Tạm ngừng lại, Glacia thở dốc vì hút hơi, cả người nằm trên người hắn, bộ ngực phập phồng theo nhịp thở.
Ngước mắt nhìn hắn say mê. Yasuo xoa tấm lưng trần mịn màng của nàng.
"Anh biết không...?"
"Chuyện gì...."
"Anh.... là người thứ 2 cho em niềm tin..."
"Vậy sao..." Yasuo khẽ bóp 1 cái vào bờ mông căng tròn đầy đặn kia cười tà.
Glacia cũng chỉ khẽ nũng nịu 1 chút rồi nói tiếp...
Glacia vốn từng là 1 đứa bé sống trong nhung lụa cũng như sự bao bọc của người thân.
Là 1 đứa con sinh ra trong 1 gia tộc pháp sư có tiếng tăm...Farry.
Nhưng vì vậy mà cũng có phân biệt đối xử, dù là con gia chủ nhưng việc Glacia bị coi là 1 chiến sĩ chỉ vì ma pháp hệ quá yếu.
Ngoại trừ 7 người huynh đệ tỷ cùng mẹ luôn bao bọc cho nàng tránh đi phần nào nhưng ở nơi mà pháp sư lên ngôi như nơi này, thì chiến sĩ được coi là 1 kẻ "bình thường" nếu không muốn nói là tầm thường.
Người cha luôn bận bịu với công sự gia tộc, rất ít khi quan tâm đến đứa con gái út này nên nhiều lúc, Glacia cũng phải chịu uất ức hay bắt nạt từ những kẻ khác.
Những câu nói, chỉ trích đến ngay cả từ bên trong gia tộc của mình, những kẻ kia như muốn lấy cô bé ra làm 1 trò đùa giỡn.
Những lúc như vậy, người đại tỷ luôn suất hiện, bảo vệ, dỗ dành cô.
" Tiểu muội... ngoan, chúng ta cùng đi chơi nha... cứ mặc kệ bọn họ..."
Đó là những ngày tháng tuy có tủi nhục nhưng vẫn tràn đầy tiếng cười, niềm vui bên gia đình, người thân.
Người đại tỷ luôn giúp đỡ cho cô dạy cô những ma pháp cơ bản nhất, đến những kĩ thuật chiến đấu.
Luôn động viên để cô không đánh mất bản thân mình, cho cô niềm tin vào cuộc sống này...
Chỉ là, đến lễ thành nhân, khi mà những con người được chọn sẽ được tham dự học tại Học Viện Ma Pháp của đế quốc, nơi đào tạo ra những con người pháp sư thiên tài...
Thay vì đưa đến học viện, Glacia lại bị bí mật bán đi như 1 món hàng nô lệ.
Cũng có thể do may mắn, hay vì độ tuổi còn nhỏ quá hoặc là cả hai, Glacia gặp được người chủ thương đoàn cũng khá là tốt tính.
Cô đi theo thương đoàn đó, vận tiêu cùng họ, làm những công việc như của 1 người hầu, nhưng đó cũng là ưu đãi tốt nhất với cô rồi.
Nhưng luôn có những nguy hiểm tiềm tàng với việc vận tiêu, những sự tấn công bất ngờ, từ thú vật có, cướp có.
Nếu may mắn thì có thể thoát, còn không may thì làm mồi, hoặc là phơi thây tại đây.
May mắn, nhưng không thể lúc nào cũng có,...
Thương đoàn bị 1 toán cướp phục kích, trừ nữ nhân cùng trẻ em, toàn bộ bị đồ sát hoàn toàn.
Chết chóc, nữ nhân bị cưỡng hiếp, hiếp tập thể, từ ngày đến đêm, lúc nào cũng tràn ngập âm thanh dục vọng.
Tất cả diễn ra dưới con mắt của đứa trẻ.
Chính Glacia cũng bị hành hạ, đánh đập nếu làm sai, dù là 1 nỗi nhỏ với 1 đứa trẻ như cô.
Đó là những ngày tháng kinh hoàng, nhưng nó còn tiếp tục kéo dài, tới khi, cô bỏ trốn thành công.
Nhưng lại là nguy hiểm khi đối mặt với cả bầy yêu thú.
Cố gắng dùng tất cả sức còn sót lại để chạy và chạy.
Cuộc sống lặp đi lặp lại, nhưng thay vì bỏ chạy, Glacia quyết định vận dụng kĩ năng của mình để chiến đấu.
Có chút khó khăn nhưng lâu cũng thành quen, mà ma pháp hệ trong người cô cũng ngày càng phát triển, đậm đặc hơn, có lẽ còn phải vượt qua cả mức của thiên tài rồi.
Nhưng vì vậy mà nàng thiếu đi những hiểu biết bên ngoài, khi mà những kẻ săn nô lệ hoành hành mạnh mẽ...
Và đó cũng là lí do Glacia xuất hiện ở buổi đấu giá, bị bán đi như 1 món hàng, điều tồi tệ lại như sắp xảy đến kia.
Cảm thấy cuộc đời mình thật bế tắc, nhưng cũng là lần đầu cô gặp 1 người như Yasuo.
Đẹp trai, "mạnh mé....", mà còn rất đặc biệt nữa, cô cảm thấy con người ấy rất đáng tin cậy, giống như có 1 sợi dây vô hình nối 2 người với nhau vậy.
Yasuo bất ngờ gác 1 chân Glacia lên vai mình, lại bắt đầu tiến công.
Hai người quần nhau còn thêm vài hiệp nữa, cho tới khi toàn bộ tinh dịch bắn hết vào trong nàng, 2 người mới chịu nghỉ ngơi...ôm lấy thân thể trần trụi mà đi vào giấc ngủ.
Khi thức dậy, Glacia thấy Yasuo đang nhìn cô, tuy có hơi ngượng nhưng làm cô thích thú.
Ngắm nữ nhân của mình ngủ cũng là sở thích của hắn, nhìn họ bình an vui vẻ là hắn vui rồi.
Glacia vòng tay lên cổ, ôm lấy hắn, áp bầu ngực vào mặt hắn như người mẹ âu yếm đứa con.
Yasuo cũng chỉ nằm im, vuốt ve tấm lưng, đôi khi xoa bóp cặp mông nhẹ nhàng.
Sau 1 hồi âu yếm thì 2 người mới chịu rời giường Yasuo bế nàng vào phòng tắm, 2 người giúp nhau..." vệ sinh thân thể".
Tìm 1 nơi ăn uống như 1 thói quen 2 người vui vẻ, 1 cặp đôi đẹp, khiến những người khác có ghen tị, cũng có chúc phúc.
Nơi này vốn chỉ có những người bình dân là chủ yếu nên việc đối xử của con người họ làm hắn cảm thấy rất vui,... nhưng không biết đến khi nào thì cái yên bình này sẽ biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.