Chương 160: Chương 159
Hoitp2
24/10/2018
Và càng ngạc nhiên khi mọi người thấy Yasuo như có ý định " nộp bài".
Hắn tiến lại gần 1 vị giám khảo, bỏ chiếc lọ đựng sẵn 10 viên đan dược màu lam óng ánh như ngọc kia ra.
"Cái....cái gì chứ...!!" Vị giám khảo kia hoảng hốt.
Chính xác là trong tay hắn có đủ 10 viên dan dược rồi.
Nhưng trước đó, mọi người đều thấy rõ ràng là bị nổ lô, nhưng.... chuyện này cũng quá kinh ngạc a.
Mở chiếc lọ ra là mùi hương của dược liệu vừa mới hoàn thành phả vào khứu giác,..
Khẽ cắn nhẹ 1 chút viên đan, dược liệu tan ra nhanh chóng, mang tới cảm giác thanh tịnh cho đầu óc, nó như khiến ông cảm thấy mình có thể giữ bình tĩnh trước mọi tình huống mà suy nghĩ vậy....
"Ít nhấ...ít nhất... cũng phải loại tuyệt phẩm, phải ngang với cấp 3, ngụy cấp 4 rồi... đan dược hiệu quả nhanh, thanh thuần, cũng không có cảm giác tác dụng phụ của dược liệu đem lại, hoàn toàn có lợi mà không hại...đúng là tuyệt phẩm...."
Nhìn lọ đan dược mà 2 mắt sáng lên, dù nó chỉ là loại đan bình thường... nhưng hiệu quả quá tốt a, với lại... ta không dùng....thì con cháu ta dùng.
4 người còn lại cũng mau mải tiến lại thưởng qua thứ đan dược hiếm có này.
Đâu có biết rằng, hắn còn khiêm tốn khi mới làm ra có 10 viên thôi...
Còn nữa, nổ lô là do hắn cố ý.
Dù sao cũng không thể quá "nổi bật",..cứ cho là trong cái rủi có cái may đi.
4 người kiểm nghiệm nhìn nhau 1 chút rồi cả 5 thống nhất xin ý kiến cấp trên.
Vậy mà là ông lão đăng kí cho mọi người a...
Với hắn cũng chẳng có gì bất ngờ cả..."anh tính cả rồi."
Kiểm qua kiểm lại 1 hồi, dù có thấy hắn đặc biệt nhưng không ngờ kết quả lại bất ngờ như vậy.
"Cậu bé,... cậu có thể luyện lại được chứ...."
Hắn lắc đầu nguầy nguậy...
"Sao vậy...."
"Không thích...."
Đám người câm lặng, chẳng biết nói gì hơn....người ta thích thì người ta làm thôi...
Cũng chẳng thể ép buộc 1 đứa nhỏ cả...
"Vậy thì cháu cứ cầm lấy thứ này đã... nếu có dịp, chúng ta sẽ gặp lại nhiều hơn.." Ông đưa cho hắn 1 chiếc lệnh bài, nhưng chỉ khắc 2 chữ Dược Sư hoàng kim chói lọi.
Yasuo cũng gật đầu mau lẹ.... đúng kiểu trẻ em ngoan ngoãn mà chạy lại chỗ Glacia đang đứng bên dưới.
2 người rời đi trong khi đám người còn mải chú ý tới lọ đan dược thay vì chủ nhân nó
Đến khi nhớ tới thì cũng đã mất tăm.
Yasuo tận hưởng cảm giác ấm áp trong vòng tay cũng như bầu ngực của Glacia, dù sao có thì phải hưởng, không hưởng hơi phí...
" Mà em nè...Ờ thì nếu có ngại thì lúc ở bên ngoài, chúng ta đổi vai..."
"Có chuyện gì anh???"
"Thì em sẽ làm tỷ....còn anh làm đệ...."
"Ưm.... không cần đâu anh."
"Không sao đâu... cứ quyết định vậy đi, đến khi anh trở lại bình thường rồi nói tiếp...."
Lần này hắn lôi Truy Phong ra dùng, lâu lắm chưa có sài đến em nó.
Hắn để nó ở dạng phi cơ rồi phóng đi.
Vẫn là phải làm 1 vài đường bay cơ bản 1 chút rồi mới chọn hướng đi.
Thẳng tiến thủ đô đế quốc này.
Mất gần 1 ngày bay, cốt yếu để ngắm cảnh thôi chứ cũng chẳng tốn thời gian đến vậy a.
Khi thấy điểm đến trước mặt thì bắt đầu chơi nhảy dù.
Rơi ra khỏi Truy Phong, hắn thu nó lại rồi cả 2 cứ rơi tự do xuống phía dưới.
Hắn tạo cho 2 người đôi phong dực, hướng thẳng cổng thành lao tới...
"Gắt à nha..." Kiểm soát nơi này chặt chẽ hơn, binh lính vũ trang đầy đủ đứng cả trên tường thành lẫn bên dưới cổng.
Glacia lại có hơi do dự cũng như có gì đó không đúng, đến khi hắn chú ý tới chữ Farry to lù sau bộ giáp của mỗi người.
Lần này cũng có thể coi là 1 lần trở về sao...
"Không sao chứ, Glacia???"
"Ưm..."
"Cứ thả lỏng đi... nếu muốn chúng ta cũng có thể ở lại lâu 1 chút mà."
Glacia nhìn hắn, Yasuo cũng chỉ đáp lại bằng nụ cười tỏa nắng của mình.
Đi đến trung tâm ngôi thành, tim kiếm 1 quán trọ nghỉ ngơi.
Hắn cũng dùng luôn phép tìm kiếm.
Mọi người đều có cảm giác như có 1 đợt dao động ma pháp lướt qua người mình rồi biến mất vô tăm.
" Vẫn không phải sao...Tinh linh, có lời khuyên gì không..."
" Cuộc sống mà... đen thôi, đỏ quên đi...."
"Ặc...."
Nhưng nếu tinh linh nói vậy thì hướng đi của hắn không có sai, mà chẳng qua chưa có "duyên" mà thôi.
Nhưng vẫn phải..."tận hưởng sung sướng" đã.
Yasuo như hổ săn mồi vồ lấy con cừu Glacia mà ăn bằng sạch.Tuy cơ thể nhỏ nhưng thằng nhỏ to nên khoái cảm nó vẫn dâng lên ào ào như vào mùa nước lũ.
Hắn tiến lại gần 1 vị giám khảo, bỏ chiếc lọ đựng sẵn 10 viên đan dược màu lam óng ánh như ngọc kia ra.
"Cái....cái gì chứ...!!" Vị giám khảo kia hoảng hốt.
Chính xác là trong tay hắn có đủ 10 viên dan dược rồi.
Nhưng trước đó, mọi người đều thấy rõ ràng là bị nổ lô, nhưng.... chuyện này cũng quá kinh ngạc a.
Mở chiếc lọ ra là mùi hương của dược liệu vừa mới hoàn thành phả vào khứu giác,..
Khẽ cắn nhẹ 1 chút viên đan, dược liệu tan ra nhanh chóng, mang tới cảm giác thanh tịnh cho đầu óc, nó như khiến ông cảm thấy mình có thể giữ bình tĩnh trước mọi tình huống mà suy nghĩ vậy....
"Ít nhấ...ít nhất... cũng phải loại tuyệt phẩm, phải ngang với cấp 3, ngụy cấp 4 rồi... đan dược hiệu quả nhanh, thanh thuần, cũng không có cảm giác tác dụng phụ của dược liệu đem lại, hoàn toàn có lợi mà không hại...đúng là tuyệt phẩm...."
Nhìn lọ đan dược mà 2 mắt sáng lên, dù nó chỉ là loại đan bình thường... nhưng hiệu quả quá tốt a, với lại... ta không dùng....thì con cháu ta dùng.
4 người còn lại cũng mau mải tiến lại thưởng qua thứ đan dược hiếm có này.
Đâu có biết rằng, hắn còn khiêm tốn khi mới làm ra có 10 viên thôi...
Còn nữa, nổ lô là do hắn cố ý.
Dù sao cũng không thể quá "nổi bật",..cứ cho là trong cái rủi có cái may đi.
4 người kiểm nghiệm nhìn nhau 1 chút rồi cả 5 thống nhất xin ý kiến cấp trên.
Vậy mà là ông lão đăng kí cho mọi người a...
Với hắn cũng chẳng có gì bất ngờ cả..."anh tính cả rồi."
Kiểm qua kiểm lại 1 hồi, dù có thấy hắn đặc biệt nhưng không ngờ kết quả lại bất ngờ như vậy.
"Cậu bé,... cậu có thể luyện lại được chứ...."
Hắn lắc đầu nguầy nguậy...
"Sao vậy...."
"Không thích...."
Đám người câm lặng, chẳng biết nói gì hơn....người ta thích thì người ta làm thôi...
Cũng chẳng thể ép buộc 1 đứa nhỏ cả...
"Vậy thì cháu cứ cầm lấy thứ này đã... nếu có dịp, chúng ta sẽ gặp lại nhiều hơn.." Ông đưa cho hắn 1 chiếc lệnh bài, nhưng chỉ khắc 2 chữ Dược Sư hoàng kim chói lọi.
Yasuo cũng gật đầu mau lẹ.... đúng kiểu trẻ em ngoan ngoãn mà chạy lại chỗ Glacia đang đứng bên dưới.
2 người rời đi trong khi đám người còn mải chú ý tới lọ đan dược thay vì chủ nhân nó
Đến khi nhớ tới thì cũng đã mất tăm.
Yasuo tận hưởng cảm giác ấm áp trong vòng tay cũng như bầu ngực của Glacia, dù sao có thì phải hưởng, không hưởng hơi phí...
" Mà em nè...Ờ thì nếu có ngại thì lúc ở bên ngoài, chúng ta đổi vai..."
"Có chuyện gì anh???"
"Thì em sẽ làm tỷ....còn anh làm đệ...."
"Ưm.... không cần đâu anh."
"Không sao đâu... cứ quyết định vậy đi, đến khi anh trở lại bình thường rồi nói tiếp...."
Lần này hắn lôi Truy Phong ra dùng, lâu lắm chưa có sài đến em nó.
Hắn để nó ở dạng phi cơ rồi phóng đi.
Vẫn là phải làm 1 vài đường bay cơ bản 1 chút rồi mới chọn hướng đi.
Thẳng tiến thủ đô đế quốc này.
Mất gần 1 ngày bay, cốt yếu để ngắm cảnh thôi chứ cũng chẳng tốn thời gian đến vậy a.
Khi thấy điểm đến trước mặt thì bắt đầu chơi nhảy dù.
Rơi ra khỏi Truy Phong, hắn thu nó lại rồi cả 2 cứ rơi tự do xuống phía dưới.
Hắn tạo cho 2 người đôi phong dực, hướng thẳng cổng thành lao tới...
"Gắt à nha..." Kiểm soát nơi này chặt chẽ hơn, binh lính vũ trang đầy đủ đứng cả trên tường thành lẫn bên dưới cổng.
Glacia lại có hơi do dự cũng như có gì đó không đúng, đến khi hắn chú ý tới chữ Farry to lù sau bộ giáp của mỗi người.
Lần này cũng có thể coi là 1 lần trở về sao...
"Không sao chứ, Glacia???"
"Ưm..."
"Cứ thả lỏng đi... nếu muốn chúng ta cũng có thể ở lại lâu 1 chút mà."
Glacia nhìn hắn, Yasuo cũng chỉ đáp lại bằng nụ cười tỏa nắng của mình.
Đi đến trung tâm ngôi thành, tim kiếm 1 quán trọ nghỉ ngơi.
Hắn cũng dùng luôn phép tìm kiếm.
Mọi người đều có cảm giác như có 1 đợt dao động ma pháp lướt qua người mình rồi biến mất vô tăm.
" Vẫn không phải sao...Tinh linh, có lời khuyên gì không..."
" Cuộc sống mà... đen thôi, đỏ quên đi...."
"Ặc...."
Nhưng nếu tinh linh nói vậy thì hướng đi của hắn không có sai, mà chẳng qua chưa có "duyên" mà thôi.
Nhưng vẫn phải..."tận hưởng sung sướng" đã.
Yasuo như hổ săn mồi vồ lấy con cừu Glacia mà ăn bằng sạch.Tuy cơ thể nhỏ nhưng thằng nhỏ to nên khoái cảm nó vẫn dâng lên ào ào như vào mùa nước lũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.