Hệ Thống Cực Phẩm

Chương 168

Hoitp2

03/11/2018

Các quốc gia lân cận bao gồm Vương Quốc Re-Estize, Đế Quốc Baharuth và Pháp Quốc Slein.

Đầu tiên, Vương Quốc Re-Estize và Đế Quốc Baharuth. Hai quốc gia này nằm ở hai bên của dãy núi Azellerisia. Xa xuống phía Nam của dãy núi là một vùng rừng rậm rộng lớn thuộc lãnh thổ của Vương Quốc, mà thôn này và các thành thị lân cận nằm ở bìa rừng.

Vì hai quốc gia này liên tục chiến tranh với nhau, hầu như mỗi năm đều có những cuộc đụng độ diễn ra tại các thành thị biên giới này.

Ở phía Nam chính là Pháp Quốc Slein.

Thuyết minh một cách đơn giản về mối quan hệ của ba quốc gia này thì cứ như vẽ một vòng tròn rồi bên trong đặt một chữ T. Dù có điểm không rõ ràng, nhưng đây là cách giải thích dễ hiểu nhất. Bên trái là Vương Quốc Re-Estize, bên phải là Đế Quốc Baharuth, phần còn lại bên dưới là Pháp Quốc Slein. Có thể còn có quốc gia khác, nhưng trưởng thôn chỉ có thể biết được ba nước này.

Về phần chính trị thì một ngôi làng nhỏ như thế này khó có thể biết được.

Nhưng như vậy cũng cung cấp 1 số thông tin cơ bản cần thiết để hắn ít nhất là xử gọn khu này trước rồi.

Mà đến lúc dùng cái đầu,để vừa có tiếng, lại vừa có miếng a.

Vậy thì áp dụng theo kiểu Cách mạng đi ( Không liên quan gì đến thực tế nha.)

Hắn sẽ đóng vai trò như quân giải phóng vậy, chỉ là sẽ cho người dân thường nhiều hơn 1 chút quyền lợi, ít nhất là như vậy đi.

Giống như chiến lược chiếc gậy và củ cà rốt vậy....

Cũng có quái vật tồn tại. Trong rừng rậm cũng có ma thú, đặc biệt trong khu vực được gọi là Hiền Vương rừng rậm. Còn có các tộc người như Dwarf [ Tộc người lùn], Elf, tộc bán nhân loại như Goblin, Orc, Ogre. Thậm chí tòn tại hẳn một quốc gia bán nhân loại trên thế giới.

Nhận thù lao để săn đuổi những loại quái vật được gọi là Mạo Hiểm Giả, trong đó có rất nhiều Magic Caster. Nghe nói những nhà mạo hiểm này tại những thành thị lớn thành lập các guild riêng.

Ngoài ra, có vẻ cũng có thể thu thập thêm tin tức liên quan ở thành Eae Rantel.

Căn cứ vào lời nói của trưởng thôn, mặc dù không xác định được dân số bao nhiêu nhưng có vẻ như Eae Rantel là thành thị lớn nhất xung quanh đây. Nếu như muốn thu thập tin tức thì đó là nơi tốt nhất.

"Được rồi, các vị cứ yên ổn làm ăn, nếu gặp khó khăn gì cứ nói thẳng."

"Đa tạ..."

Yasuo bước ra ngoài rồi biến mất vào không khí.

Trở lại với đại lăng, hắn chưa kêu gọi mà thủ hộ giả đã tập hợp đầy đủ rồi,...

" Hửm....."

" Mừng Ngài trở về."

Tất cả thủ hộ giả quỳ xuống cho tới khi hắn cho miễn.

Vốn ra thủ hộ giả luôn bên cạnh nhưng lần này do hắn chủ động rời đi không thông báo nên khiến cả đám này lo lắng.

Cũng đúng thôi, vốn là có 41 người được coi là đấng sáng tạo, nhưng bây giờ chỉ còn một người ở lại, nếu...

Nhưng lo lắng vẫn là sự quan tâm dành cho hắn a...

...

“Bắt đầu.”

Một câu duy nhất.

Tất cả kỵ sĩ đồng thời hành động vây quanh ngôi làng một cách hoàn hảo. Khiến người ta cảm thấy đây là thành quả của việc luyện tập thường xuyên.

Bọn họ chính là những kỵ sĩ trong bóng tối của Pháp Quốc Slein, chuyên thực hiện những phi vụ bất hợp pháp, chỉ nghe thấy tên mà không thấy người.

Có sáu đội như vậy phục vụ cơ quan tình báo của Pháp Quốc Slain. Nhiệm vụ chủ yếu của Sunlight Scripture bao gồm hủy diệt những làng mạc của tộc bán nhân loại. Mặc dù thường xuyên phải chiến đấu nhưng nhân số những người này lại khá ít. Tính cả đội trinh sát, tổng số không đến 100 người.

Bởi cánh cửa để vào Sunlight Scripture vô cùng hẹp.

Đầu tiên, ít nhất phải sử dụng được ma pháp tín ngưỡng cấp ba, cũng như mọi ma pháp cao nhất của mà một Magic Caster bình thường có thể học được. Hơn nữa, còn cần thể chất ưu việt, tinh thần kiên cường, cùng với niềm tin sâu sắc.

Tóm lại, đây là những tinh anh trong số tinh anh.



Nhìn những thủ hạ trước mắt, người đàn ông nhẹ nhàng thở ra. Một khi mỗi người phân tán thì rất khó để có thể nắm bắt tất cả hành động của mọi người. Nhưng hắn không hề có chút lo lắng đối với cái lồng giam hoàn mỹ này.

Trong khi đó, chính trong làng cũng có đội kị sĩ khác.

Chỉ là khác với đám người tấn công khi trước thì họ trông có vẻ đến để bảo vệ, tuần tra thì hơn.

Yasuo dùng 1 chiếc gương như một màn hình quan sát tình thế.

Những thủ hộ khác cũng có mặt khi đó.

Nigun đặt một tay lên lồng ngực.

Trên thế giới này có ba Magic Item mang theo sức mạnh không thể tưởng nổi.

Một cái từ năm trăm năm trước, di vật của những kẻ thống trị thế giới này trong thời gian ngắn- Eight Kings of Desire.

Một cái là trước thời kì Eight Kings of Desire rất lâu, khi tộc Rồng thống trị thế giới. Trong đó kẻ có đẳng cấp cao nhất - Vua Rồng (Dragon Lord) sử dụng ma pháp sáng tạo ra báu vật của long tộc.

Cái cuối cùng được coi là trụ cột của giáo lý Pháp Quốc Slein, do từ 600 năm trước, được Lục Đại Thần để lại.

Đấy là 3 báu vật ma thuật.

Thứ Nigun sở hữu, là vật báu chỉ vài kẻ được chọn trong Pháp Quốc Slein hay biết, cũng chính là át chủ bài cho nhiệm vụ lần này.

Nigun nhìn bao cổ tay làm bằng thép trên cổ tay mình. Phía trên đó hiện lên vài con số, biểu thị giờ hẹn đã đến.

“Vậy thì… Bắt đầu tấn công.”

Nigun cùng các thuộc hạ bắt đầu phát động ma pháp.

Tất cả đều dùng phép cao cấp nhất có thể, triệu hồi Thiên Sứ.

“Quả vậy……Chính xác là có người.”

Gazef ở trong một căn phòng tối, nhìn những bóng người vây xung quanh làng.

Trong phạm vi nhìn được, có ba người. Ba người duy trì khoảng cách với nhau, từ từ tiếp cận ngôi làng.

Trên tay chúng không có vũ khí, cũng không có trang bị hạng nặng. Song cũng không có nghĩa dễ đối phó. Rất nhiều Magic Caster không thích sử dụng mang đồ nặng, chỉ sử dụng các loại trang bị nhẹ nhàng. Những người này có vẻ như là như vậy.

Bay cạnh mỗi người là một người tỏa hào quang chói lòa và có cánh, chỉ nhiêu đó đã đủ biết chúng là ai.

Thiên Sứ.

Thiên Sứ là Monster [hoặc gọi tắt là quái, chỉ chung các loại quái vật nên không phân biệt tốt xấu] được triệu hồi từ dị giới, nhiều người tin họ chính là sứ giả của Chúa. Đặc biệt là ở Pháp Quốc Slein.

Mặc dù không cách nào chứng minh niềm tin ấy là đúng hay sai, nhưng Thần Quan của Vương Quốc đã kết luận, Thiên Sứ là quái vật được triệu hồi.

Dù cho tranh luận về Thiên Sứ là một trong các lý do lớn nhất trong mâu thuẫn giữa Vương Quốc và Pháp Quốc, nhưng Gazef cho rằng Thiên Sứ có phải là sứ giả của Chúa hay không chẳng quan trọng, quan trọng là nó mạnh yếu thế nào mà thôi.

Theo như Gazef biết, Thiên Sứ mạnh hơn các Ác Ma được triệu hồi từ ma pháp cùng cấp độ. Chúng còn có năng lực đặc biệt, thậm chí có thể sử dụng ma pháp. Gazef tổng hợp lại đánh giá thì Thiên Sứ được quy thành đối thủ khó giải quyết.

Nhưng cũng phải xem là loại Thiên Sứ nào, không phải Thiên Sứ nào cũng khó chiến thắng.

Những Thiên Sứ lần này được trang bị giáp che ngực sáng bóng, trên tay cầm thanh kiếm lửa dài. Gazef không quen thuộc loại này.

Nhưng dù sao vẫn phải ngăn chặn cuộc tấn công này.

Mỗi người đều đã sẵn sàng cho cuộc chiến...không cân sức này.

Liệu bao nhiêu người có thể sống sót đây?

Bọn họ đều không phải loại có tiềm năng mạnh mẽ, cũng chẳng phải loại trời sinh siêu năng lực, chỉ là những binh lính dưới sự huấn luyện của Gazef mà cố gắng vươn lên. Mất đi những kết tinh tâm huyết của anh quả thực rất đáng tiếc.

Cho dù biết Gazef dùng phương pháp dại dột nhất, những thủ hạ này vẫn cam tâm tình nguyện đi theo. Gazef rất muốn nói lời xin lỗi với những thủ hạ vì mình mà liên lụy, nhưng khi anh ngoái đầu, liền nuốt lại vào họng những lời muốn nói.

Những chiến sĩ sắp đối mặt với cái chết, trên khuôn mặt họ vẫn không có chút do dự nào cả.

Những thủ hạ biết rõ nguy hiểm sẽ xảy ra với họ nhưng vẫn quyết định đi theo mà không cần bất cứ lời xin lỗi. Họ nói với Gazef, người đang cảm thấy vô cùng xấu hổ.



“Đội trưởng, ngài không cần phải để ý đến điều đó đâu.”

“Đúng vậy, chúng tôi tự nguyện đến đây, thề sống chết cùng đội trưởng kề vai chiến đấu.”

“Chúng ta hãy chiến đấu bảo vệ quốc gia, nhân dân và bạn bè!”

Không có lời nào có thể nói vào lúc này.

Gazef nhìn về phía trước hét vang.

“Xông lêêên! Chém địch thành từng mảnh!”

“Ohhhhhhhhhh!”

Gazef thúc ngựa xông lên phía trước, những thủ hạ thì theo sát sau lưng. Toàn quân thúc ngựa xông lên phía trước, nhanh và mạnh đến nỗi để lại trên mặt cỏ những vết xếp thành một mũi tên.

Gazef ngồi trên ngựa, cầm lấy cung và tên.

Cho dù tư thế không ổn định, anh vẫn ung dung giương cung bắn tên. Mũi tên nhọn bay trúng mục tiêu, có vẻ như nó bắn trúng đầu của một gã Ma Pháp Niệm Chú Sư.

“Chậc, quả nhiên là vô dụng. Tên ma thuật có lẽ có thể xuyên thủng, nhưng…Không có thứ mà mình không có thì càu nhàu cũng vô dụng.”

Giống như bắn trúng một cái mũ giáp cứng rắn, mũi tên bị đánh bật ra ngoài. Cái độ cứng này vượt quá lẽ thường, quả nhiên là do hiệu quả của một loại ma pháp nào đó. Gazef biết muốn xuyên thủng khiên ma thuật thì phải sử dụng vũ khí ma pháp.

Nhưng hiện tại thì Gazef không có loại vũ khí như vầy, anh lập tức từ bỏ việc bắn tên, cất cây cung trên tay đi.

Magic Caster bắt đầu phản kích, tung ra một đòn ma pháp.

Gazef tập trung tinh thần, vào tư thế phòng thủ để chuẩn bị chống lại.

Đột nhiên, con chiến mã hí lên một tiếng đau đớn, đôi chân trước nâng cao và móng guốc đá dữ dội trên không trung.

Nắm chặt dây cương trong tay, Gazef đổ người về phía trước ôm chặt lấy cổ con ngựa, nhờ vào phản ứng nhanh nhẹn mới miễn cưỡng không bị ngã xuống. Mặc dù tình huống đột ngột phát sinh làm chính anh toát mồ hôi, nhưng cũng nhờ đó mà cảm xúc nôn nóng bị ép xuống. Trước mắt có chuyện quan trọng hơn phải làm.

Có chút bồn chồn, hơi thở của Gazef bắt đầu hỗn loạn, anh dùng sức thúc vào phần bụng của con ngựa nhưng nó lại không hề nhúc nhích, giống như là ai đó quan trọng hơn chủ nhân đang cưỡi trên lưng nó ra lệnh vậy.

Hiện tượng dị thường như thế này thì chỉ có một lý do.

Đó là do ma pháp khống chế tinh thần.

Mà mục tiêu chính là con chiến mã kia. Nếu mục tiêu của ma pháp là Gazef thì chắc chắn sẽ gặp phải sự chống cự, nhưng đối tượng lại là một con ngựa, cho nên bên kia không cần lo lắng về chuyện đó.

Không dự kiến được đòn công kích này của đối phương khiến cho Gazef cảm thấy giận dữ vì mình không nhìn xa. Anh nhanh chóng rời khỏi lưng ngựa.

Những thủ hạ đi theo phía sau Gazef đều tự động tránh qua, chia làm hai bên mà lao lên phía trước.

“Đội trưởng!”

Một thủ hạ chạy chậm lại, đưa tay muốn kéo Gazef lên lưng ngựa. Nhưng, từ không trung lao xuống một Thiên Sứ, tốc độ rất nhanh. Gazef rút kiếm, nhằm tới Thiên Sứ kia mà nghênh chiến.

Một nhát chém cực nhanh lóe lên.

Một kiếm của người mạnh nhất Vương Quốc mang theo uy lực kinh người, đủ để kết thúc một gã đàn ông trong nháy mắt. Thiên Sứ kia tuy rằng không bị cắt làm hai nhưng cũng đã chịu thương tổn nặng nề.

Máu tươi phun trên không trung, nhanh chóng hóa thành dạng Ma Lực rồi biến mất.

“Không cần! Bắt đầu phản côông!”

Gazef ra lệnh các thủ hạ kia, và trừng mắt nhìn về phía Thiên Sứ vừa tránh được kia. Đối phương dù đã bị trọng thương nhưng vẫn còn ngùn ngụt ý chí chiến đấu, liên tục tìm kiếm sơ hở của Gazef.

“Thì ra là thế!”

Gazef vung kiếm trúng vào mục tiêu, cảm nhận được một cảm xúc khác thường.

Gazef nhờ vậy biết được lý do. Có những con quái đặc biệt có năng lực đặc thù, chỉ cần không bị những vũ khí khắc chế đánh trúng thì thương tổn sẽ được giảm bớt. Thiên Sứ có loại năng lực này, cho nên dẫu đã trúng một chiêu toàn lực của Gazef cũng không gục ngã.

Kể từ khoảnh khắc đó,Gazef quyết định tụ tập lực lượng trong cơ thể, phát động kỹ năng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Cực Phẩm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook