Chương 179
Hoitp2
10/11/2018
"Đức vua, Tam Hoàng Tử Rain củaThánh Sư Quốc muốn cầu kiến."
"Bọn họ tới làm gì???"
"Dạ bẩm, thuộc hạ thấy thì có lẽ là cầu hôn ạ."
"Ngươi chắc chứ???"
"Bọn họ có mang theo lễ vật ạ"
Chuyện này khó rồi, nếu là cầu hôn, chắc chắn là nhắm tới Sheila.
Là đứa con gái ông hết mực cưng chiều.
"Cho gọi Sheila về, càng sớm càng tốt."
"Rõ."
Người kia liền biến mất.
Vị vua thở dài, ông không muốn xen vào chuyện của con gái, muốn nó thực sự được hạnh phúc.
Những gì có thể tất sẽ làm, cũng còn tùy thuộc vào nàng nữa.
Tin tức nhanh chóng được truyền đến cho Sheila.
Nhìn nàng có hơi chán ghét tên được nhắc tới kia.
" Chuyện gì vậy, Sheila." Glacia cũng nhận ra phần nào.
"Phụ thân cho người báo tin, tên hoàng tử chết bầm kia lại tới nữa."
"Nhìn em có vẻ được tên đó chú ý ghê ha..."
Yasuo trêu chọc.
"Anh còn nói nữa..."
Sheila nhéo thật đau vào hông hắn.
"AHHH.....Nữ hoàng đại nhân tha mạng...."
Yasuo kêu lên như sắp chết tới nơi thật vậy.
Sheila cũng cười nhẹ một cái.
"Không biết, việc này nhất định anh phải giúp em...."
"Em không nói anh cũng sẽ làm...
Dám làm nữ hoàng của ta....khó chịu..."
Yasuo cười cười.
Nhưng tên kia chắc chắn kết cục cũng sẽ chẳng tốt đẹp gì.
Sheila, Yasuo cùng Glacia cùng trở lại cung.
Hắn cũng muốn biết mặt mũi tên kia ra sao a...
Chưa tìm người mà người đã tự tìm đến rồi.
Nhìn thấy 1 đám người ăn mặc hoàng gia, hầu cận theo sau, thị nữ theo hầu đến tận răng thì hắn cũng đoán ra là ai rồi.
Bất giác, Sheila ôm chặt lấy cánh tay hắn.
Yasuo thì vừa thưởng thức bộ ngực đầy đặn kia chèn ép tay mình, nhưng cũng chắc chắn một điều, xóa đi mọi suy nghĩ trước đây, lí do Sheila yêu hắn.
Khi yêu, người ta không muốn nhắc tới lí do, mà hãy tin tưởng vào người mình yêu.Nó sẽ cho cảm giác yên bình, bình an khi bên người đó.Cũng giống như Sheila bây giờ.
Khẽ vuốt nhẹ mái tóc nàng, Yasuo cũng nhìn sang Glacia thấy nàng gật đầu.
Với ánh mắt đầy yêu thương nhìn nàng như cảm ơn.
Yasuo ôm lấy eo Sheila, vừa lúc đám người kia đi đến.
"Các ngươi là ai mà dám ngáng đường Hoàng Tử."
Một tên chạy xồng xộc lên như hỏi tội ba người.
"Ờ...thì bọn ta đi dạo đó, có làm sao."
Yasuo trả lời đại một câu.
"Ngươi muốn chết!!!"
Hắn chỉ tay vào 3 người, nước miếng tuôn ra như mưa...
"Các ngươi có biết các ngươi đang làm gì không...
...
Dám chặn đường Hoàng Tử, các ngươi chán sống rồi....
Để ta thay mặt Hoàng Tử ngài dạy dỗ các ngươi."
Tên kia vừa giương cung bạt kiếm, chỉ về phía 3 người...
Xoẹt.....
Cánh tay cầm thanh kiếm đứt lìa rơi rụng xuống.
Tên kia còn như chưa rõ ràng điều gì thì lưỡi kiếm sắc lạnh đã kề ngay cổ.
Cơn đau thống khổ mới như vừa đến, hắn mới cảm nhận bị mất cánh tay kia la lên như con lợn bị chọc tiết...
"AAAAAAAAAAAAAAAAAAHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH....."
Nghe tiếng la thất thanh kia thì mọi chú ý đổ dồn về hướng này.
"Có chuyện gì...." Tên Hoàng Tử kia hỏi.
" Ngươi câm miệng!!!"
Yasuo thét.
Đám kia thì như gặp địch thủ, sẵn sàng tấn công, Yasuo mới chỉ vào tên đang la hét kia.
Phất tay, cho người lôi tên kia ra ngoài trị thương.
Vừa lúc cũng xuất hiện thêm vài thân ảnh bao vây lấy đám kia.
Ra hiệu không được manh động, tên kia cũng hòa hoãn lại.
"Rốt cuộc thì có chuyện gì???"
" Dám có ý định tấn công công chúa Sheila, đáng chém." Nữ vệ giáp đỏ đứng trước lạnh giọng.
Có vẻ hơi bất ngờ nhưng rồi tên Hoàng Tử kia cũng chịu bước ra.
"Vậy đây chính là vị hôn thê của ta hả...."
Đôi mắt soi mói nhìn lên thân hình Sheila.
Dường như có 1 luồng sức mạnh vô hình quét qua khiến hắn lảo đảo lui lại.
"Hoàng Tử, có chuyện gì???"
Nhìn đám người mình ngơ ngác hỏi khiến hắn lầm tưởng do mệt mỏi mà nên liền lắc đầu.
"Ta có chút mệt, tạm thời đi nghỉ trước" Hắn chủ động rút lui lên không khí cũng hòa hoãn trở lại.
"Công chúa, Mị Ảnh thất trách, xin lĩnh nhận hình phạt"
Nữ vệ giáp đỏ kia quỳ xuống cúi đầu xin chịu tội.
"Không sao, Mị Ảnh tỷ, cũng đừng nên như vậy, trước hết là lui đi."
"Nhưng,...."
" Mị Ảnh tỷ...." Sheila cố ngân dài ra như nài nỉ khiến người nữ cũng chỉ biết nghe theo mà lui đi.
"Hì hì..."
Yasuo nhìn Sheila cười mà cảm thấy không tốt rồi.
"Lúc đó là do anh???"
"Lúc đó,...lúc đó nào...." Yasuo cười mà mồ hôi muốn chảy thành dòng quá, cô gái này sao có điệu cười ám ảnh vậy chứ.
"Anh còn muốn dấu....
Rõ ràng là do anh... phải không Glacia tỷ."
Sheila một bên nhéo 1 bên hông hắn vừa quay sang hỏi Glacia.
Thật không may là Glacia cũng muốn biết hắn làm thế nào nên cũng gật đầu.
Yasuo ra vẻ khổ sở lắm mới chịu quyết định nói ra, cứ như bí mật hủy thiên diệt địa không bằng mà gật đầu.
"Đúng vậy a"
"Bọn họ tới làm gì???"
"Dạ bẩm, thuộc hạ thấy thì có lẽ là cầu hôn ạ."
"Ngươi chắc chứ???"
"Bọn họ có mang theo lễ vật ạ"
Chuyện này khó rồi, nếu là cầu hôn, chắc chắn là nhắm tới Sheila.
Là đứa con gái ông hết mực cưng chiều.
"Cho gọi Sheila về, càng sớm càng tốt."
"Rõ."
Người kia liền biến mất.
Vị vua thở dài, ông không muốn xen vào chuyện của con gái, muốn nó thực sự được hạnh phúc.
Những gì có thể tất sẽ làm, cũng còn tùy thuộc vào nàng nữa.
Tin tức nhanh chóng được truyền đến cho Sheila.
Nhìn nàng có hơi chán ghét tên được nhắc tới kia.
" Chuyện gì vậy, Sheila." Glacia cũng nhận ra phần nào.
"Phụ thân cho người báo tin, tên hoàng tử chết bầm kia lại tới nữa."
"Nhìn em có vẻ được tên đó chú ý ghê ha..."
Yasuo trêu chọc.
"Anh còn nói nữa..."
Sheila nhéo thật đau vào hông hắn.
"AHHH.....Nữ hoàng đại nhân tha mạng...."
Yasuo kêu lên như sắp chết tới nơi thật vậy.
Sheila cũng cười nhẹ một cái.
"Không biết, việc này nhất định anh phải giúp em...."
"Em không nói anh cũng sẽ làm...
Dám làm nữ hoàng của ta....khó chịu..."
Yasuo cười cười.
Nhưng tên kia chắc chắn kết cục cũng sẽ chẳng tốt đẹp gì.
Sheila, Yasuo cùng Glacia cùng trở lại cung.
Hắn cũng muốn biết mặt mũi tên kia ra sao a...
Chưa tìm người mà người đã tự tìm đến rồi.
Nhìn thấy 1 đám người ăn mặc hoàng gia, hầu cận theo sau, thị nữ theo hầu đến tận răng thì hắn cũng đoán ra là ai rồi.
Bất giác, Sheila ôm chặt lấy cánh tay hắn.
Yasuo thì vừa thưởng thức bộ ngực đầy đặn kia chèn ép tay mình, nhưng cũng chắc chắn một điều, xóa đi mọi suy nghĩ trước đây, lí do Sheila yêu hắn.
Khi yêu, người ta không muốn nhắc tới lí do, mà hãy tin tưởng vào người mình yêu.Nó sẽ cho cảm giác yên bình, bình an khi bên người đó.Cũng giống như Sheila bây giờ.
Khẽ vuốt nhẹ mái tóc nàng, Yasuo cũng nhìn sang Glacia thấy nàng gật đầu.
Với ánh mắt đầy yêu thương nhìn nàng như cảm ơn.
Yasuo ôm lấy eo Sheila, vừa lúc đám người kia đi đến.
"Các ngươi là ai mà dám ngáng đường Hoàng Tử."
Một tên chạy xồng xộc lên như hỏi tội ba người.
"Ờ...thì bọn ta đi dạo đó, có làm sao."
Yasuo trả lời đại một câu.
"Ngươi muốn chết!!!"
Hắn chỉ tay vào 3 người, nước miếng tuôn ra như mưa...
"Các ngươi có biết các ngươi đang làm gì không...
...
Dám chặn đường Hoàng Tử, các ngươi chán sống rồi....
Để ta thay mặt Hoàng Tử ngài dạy dỗ các ngươi."
Tên kia vừa giương cung bạt kiếm, chỉ về phía 3 người...
Xoẹt.....
Cánh tay cầm thanh kiếm đứt lìa rơi rụng xuống.
Tên kia còn như chưa rõ ràng điều gì thì lưỡi kiếm sắc lạnh đã kề ngay cổ.
Cơn đau thống khổ mới như vừa đến, hắn mới cảm nhận bị mất cánh tay kia la lên như con lợn bị chọc tiết...
"AAAAAAAAAAAAAAAAAAHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH....."
Nghe tiếng la thất thanh kia thì mọi chú ý đổ dồn về hướng này.
"Có chuyện gì...." Tên Hoàng Tử kia hỏi.
" Ngươi câm miệng!!!"
Yasuo thét.
Đám kia thì như gặp địch thủ, sẵn sàng tấn công, Yasuo mới chỉ vào tên đang la hét kia.
Phất tay, cho người lôi tên kia ra ngoài trị thương.
Vừa lúc cũng xuất hiện thêm vài thân ảnh bao vây lấy đám kia.
Ra hiệu không được manh động, tên kia cũng hòa hoãn lại.
"Rốt cuộc thì có chuyện gì???"
" Dám có ý định tấn công công chúa Sheila, đáng chém." Nữ vệ giáp đỏ đứng trước lạnh giọng.
Có vẻ hơi bất ngờ nhưng rồi tên Hoàng Tử kia cũng chịu bước ra.
"Vậy đây chính là vị hôn thê của ta hả...."
Đôi mắt soi mói nhìn lên thân hình Sheila.
Dường như có 1 luồng sức mạnh vô hình quét qua khiến hắn lảo đảo lui lại.
"Hoàng Tử, có chuyện gì???"
Nhìn đám người mình ngơ ngác hỏi khiến hắn lầm tưởng do mệt mỏi mà nên liền lắc đầu.
"Ta có chút mệt, tạm thời đi nghỉ trước" Hắn chủ động rút lui lên không khí cũng hòa hoãn trở lại.
"Công chúa, Mị Ảnh thất trách, xin lĩnh nhận hình phạt"
Nữ vệ giáp đỏ kia quỳ xuống cúi đầu xin chịu tội.
"Không sao, Mị Ảnh tỷ, cũng đừng nên như vậy, trước hết là lui đi."
"Nhưng,...."
" Mị Ảnh tỷ...." Sheila cố ngân dài ra như nài nỉ khiến người nữ cũng chỉ biết nghe theo mà lui đi.
"Hì hì..."
Yasuo nhìn Sheila cười mà cảm thấy không tốt rồi.
"Lúc đó là do anh???"
"Lúc đó,...lúc đó nào...." Yasuo cười mà mồ hôi muốn chảy thành dòng quá, cô gái này sao có điệu cười ám ảnh vậy chứ.
"Anh còn muốn dấu....
Rõ ràng là do anh... phải không Glacia tỷ."
Sheila một bên nhéo 1 bên hông hắn vừa quay sang hỏi Glacia.
Thật không may là Glacia cũng muốn biết hắn làm thế nào nên cũng gật đầu.
Yasuo ra vẻ khổ sở lắm mới chịu quyết định nói ra, cứ như bí mật hủy thiên diệt địa không bằng mà gật đầu.
"Đúng vậy a"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.