Chương 4: Hi vọng phục sinh
Thanh Sơn Đào Cốc
29/08/2020
"Ngươi. . . Ngươi có thể mặc quần áo vào trước không?"
Ngụy Băng Khanh hiện tại rất không được tự nhiên, tuy Lý Phong đột nhiên xuất hiện giúp nàng tránh khỏi Tôn Uy lăng nhục, nhưng nàng vẫn không cách nào tâm bình khí hòa nói chuyện với một nam nhân trần truồng như vậy.
"Ách. . . Không có y phục, hay là ngươi tìm cho ta một bộ nhé?"
Lý Phong không phải biến thái cuồng khoe thân, nếu có y phục thì hắn đã sớm mặc vào.
"Ở chỗ này không có y phục nam nhân, hay là ngươi dùng tạm vật gì đó che thân lại trước?"
Cho tới bây giờ Ngụy Băng Khanh đã xác định Lý Phong không có ác ý với mình, nếu không hiện tại chỉ có hai người, Lý Phong đã sớm kìm nén không được đè nàng xuống.
"Cũng tốt." Lý Phong gật gật đầu, đi đến bên giường kéo ga giường xuống, đơn giản đắp lên người, sau đó nói: "Đợi chút nữa báo động cứ nói ta là bảo tiêu của ngươi, tuy cây ngay không sợ chết đứng, nhưng bớt đi một chút phiền phức vẫn tốt hơn."
"Có thể, nhưng mà. . . Ngươi rốt cuộc là ai?"
Cho đến lúc này Ngụy Băng Khanh mới dám quan sát tỉ mỉ Lý Phong, tuổi tác chừng hai mươi, thân cao đại khái 1m8, tóc ngắn ba phân, mày kiếm mắt sáng, sống mũi thẳng, ngũ quan rõ ràng, khuôn mặt đẹp trai.
Vừa mới liếc qua một chút, dáng người Lý Phong đều đã bị nàng thu vào đáy mắt.
Màu da nâu khỏe mạnh, thon dài cân xứng, bắp thịt rắn chắc, tràn ngập lực lượng, cái thứ kia còn to một đống, càng làm rung động tâm linh Ngụy Băng Khanh :))
Ngoại trừ phương thức xuất hiện khiến người ta cảm thấy khó có thể tin ra, hắn cùng người bình thường cũng không có gì khác biệt.
Lý Phong đầu tiên là sững sờ, tiếp theo liền nói: " Ta là người Hoa Thành, làm việc ở Minh Châu, trước mắt đang độc thân, cao 180 cm, cân nặng. . ."
Khóe miệng Ngụy Băng Khanh giật một cái, nhịn không được ngắt lời hắn: "Ta không phải hỏi sơ yếu lí lịch của ngươi, ta muốn hỏi ngươi vì sao có thể dùng loại phương thức kia đi tới nơi này."
Lý Phong sờ cằm: "Ừm. . . Trời cao an bài?"
Ngụy Băng Khanh: "? ? ?"
Cái gì mà trời cao an bài a, ông trời sẽ nhàm chán đến mức đưa đến trước mặt mình một nam nhân trần truồng sao? Bản tiểu thư cũng đâu thiếu nam nhân theo đuổi!
"Tốt a, thực ra ta cũng không biết là xảy ra chuyện gì." Lý Phong nhún nhún vai, cười khổ nói: "Ta trước đó thuê phòng ngủ một giấc, mơ thấy ngươi gặp được nguy hiểm, tỉnh lại đã đến nơi đây rồi."
Lý Phong vốn định chém gió ra một thân phận trâu bò, tỉ như siêu nhân, người ngoài hành tinh, thần tiên,... Nhưng sau cùng hắn thay đổi chủ ý.
Với thân phận Ngụy Băng Khanh, nàng muốn điều tra nội tình của mình là chuyện rất đơn giản, chi bằng ngoại trừ hệ thống thì cứ kể cho nàng biết.
Ngụy Băng Khanh hơi biến sắc, trầm mặc gật gật đầu, sau đó nói: "Ngươi ngồi ở đây thêm một hồi, ta đi ra bên ngoài gọi điện thoại."
Nói xong nàng liền cầm điện thoại di động đi ra ngoài.
"Nàng làm vậy là ý gì, tin hay là không tin?"
Nhìn theo bóng lưng duyên dáng của Ngụy Băng Khanh, Lý Phong đè nghi hoặc xuống, tiến vào xem xét khu mua sắm mới được mở ra.
Không nhìn thì thôi, vừa xem liền giật mình, đồ vật trong khu mua sắm có thể nói là phong phú toàn diện.
Võ kỹ, vũ khí nóng, vũ khí lạnh, dược vật, xe hơi, máy bay, đầu đạn hạt nhân. . . Thậm chí Lý Phong còn có thể dùng điểm tích lũy đổi lấy tiền nhân dân tệ!
10 điểm tích lũy đổi lấy 10 ngàn, không giới hạn, nói cách khác, Lý Phong nếu có đủ nhiều điểm tích lũy liền có thể trở thành người giàu nhất thế giới!
Không có thứ không tìm được, chỉ có ngươi nghĩ không ra, đây chính là khu mua sắm của hệ thống!
Bất quá đại bộ phận bên trong khu mua sắm đều là màu xám, tạm thời không cách nào mua về, hơn nữa căn cứ theo giá trị khác biệt, số điểm tích lũy cần dùng để mua sắm cũng có chênh lệch rất lớn.
Loại cảm giác này tựa như ngươi đang ở trong một cửa hàng để mua mỹ nữ, rõ ràng có nguyên một dàn người mẫu trẻ có thể chọn, nhưng đáng tiếc bởi vì ví tiền rỗng tuếch mà chỉ có thể lựa chọn một em bình dân.
. . .
Đúng lúc này, Lý Phong đột nhiên nghĩ đến cái gì, hô hấp cũng biến thành dồn dập: "Hệ thống, ở trong khu mua sắm có đồ vật nào đủ sức phục sinh người chết không?"
Thanh âm Chí Linh tỷ tỷ lập tức vang lên: "Có, cho dù là hóa thành tro bụi cũng có thể phục sinh, tên gọi của nó là Phục Hoạt Đan, giá bán 10 triệu điểm tích lũy, max cấp có thể mua sắm sử dụng."
Lý Phong chỉ cảm thấy trong đầu nổ oành một tiếng, tiếp theo nước mắt không ngăn được mà chảy ra.
Ngụy Băng Khanh hiện tại rất không được tự nhiên, tuy Lý Phong đột nhiên xuất hiện giúp nàng tránh khỏi Tôn Uy lăng nhục, nhưng nàng vẫn không cách nào tâm bình khí hòa nói chuyện với một nam nhân trần truồng như vậy.
"Ách. . . Không có y phục, hay là ngươi tìm cho ta một bộ nhé?"
Lý Phong không phải biến thái cuồng khoe thân, nếu có y phục thì hắn đã sớm mặc vào.
"Ở chỗ này không có y phục nam nhân, hay là ngươi dùng tạm vật gì đó che thân lại trước?"
Cho tới bây giờ Ngụy Băng Khanh đã xác định Lý Phong không có ác ý với mình, nếu không hiện tại chỉ có hai người, Lý Phong đã sớm kìm nén không được đè nàng xuống.
"Cũng tốt." Lý Phong gật gật đầu, đi đến bên giường kéo ga giường xuống, đơn giản đắp lên người, sau đó nói: "Đợi chút nữa báo động cứ nói ta là bảo tiêu của ngươi, tuy cây ngay không sợ chết đứng, nhưng bớt đi một chút phiền phức vẫn tốt hơn."
"Có thể, nhưng mà. . . Ngươi rốt cuộc là ai?"
Cho đến lúc này Ngụy Băng Khanh mới dám quan sát tỉ mỉ Lý Phong, tuổi tác chừng hai mươi, thân cao đại khái 1m8, tóc ngắn ba phân, mày kiếm mắt sáng, sống mũi thẳng, ngũ quan rõ ràng, khuôn mặt đẹp trai.
Vừa mới liếc qua một chút, dáng người Lý Phong đều đã bị nàng thu vào đáy mắt.
Màu da nâu khỏe mạnh, thon dài cân xứng, bắp thịt rắn chắc, tràn ngập lực lượng, cái thứ kia còn to một đống, càng làm rung động tâm linh Ngụy Băng Khanh :))
Ngoại trừ phương thức xuất hiện khiến người ta cảm thấy khó có thể tin ra, hắn cùng người bình thường cũng không có gì khác biệt.
Lý Phong đầu tiên là sững sờ, tiếp theo liền nói: " Ta là người Hoa Thành, làm việc ở Minh Châu, trước mắt đang độc thân, cao 180 cm, cân nặng. . ."
Khóe miệng Ngụy Băng Khanh giật một cái, nhịn không được ngắt lời hắn: "Ta không phải hỏi sơ yếu lí lịch của ngươi, ta muốn hỏi ngươi vì sao có thể dùng loại phương thức kia đi tới nơi này."
Lý Phong sờ cằm: "Ừm. . . Trời cao an bài?"
Ngụy Băng Khanh: "? ? ?"
Cái gì mà trời cao an bài a, ông trời sẽ nhàm chán đến mức đưa đến trước mặt mình một nam nhân trần truồng sao? Bản tiểu thư cũng đâu thiếu nam nhân theo đuổi!
"Tốt a, thực ra ta cũng không biết là xảy ra chuyện gì." Lý Phong nhún nhún vai, cười khổ nói: "Ta trước đó thuê phòng ngủ một giấc, mơ thấy ngươi gặp được nguy hiểm, tỉnh lại đã đến nơi đây rồi."
Lý Phong vốn định chém gió ra một thân phận trâu bò, tỉ như siêu nhân, người ngoài hành tinh, thần tiên,... Nhưng sau cùng hắn thay đổi chủ ý.
Với thân phận Ngụy Băng Khanh, nàng muốn điều tra nội tình của mình là chuyện rất đơn giản, chi bằng ngoại trừ hệ thống thì cứ kể cho nàng biết.
Ngụy Băng Khanh hơi biến sắc, trầm mặc gật gật đầu, sau đó nói: "Ngươi ngồi ở đây thêm một hồi, ta đi ra bên ngoài gọi điện thoại."
Nói xong nàng liền cầm điện thoại di động đi ra ngoài.
"Nàng làm vậy là ý gì, tin hay là không tin?"
Nhìn theo bóng lưng duyên dáng của Ngụy Băng Khanh, Lý Phong đè nghi hoặc xuống, tiến vào xem xét khu mua sắm mới được mở ra.
Không nhìn thì thôi, vừa xem liền giật mình, đồ vật trong khu mua sắm có thể nói là phong phú toàn diện.
Võ kỹ, vũ khí nóng, vũ khí lạnh, dược vật, xe hơi, máy bay, đầu đạn hạt nhân. . . Thậm chí Lý Phong còn có thể dùng điểm tích lũy đổi lấy tiền nhân dân tệ!
10 điểm tích lũy đổi lấy 10 ngàn, không giới hạn, nói cách khác, Lý Phong nếu có đủ nhiều điểm tích lũy liền có thể trở thành người giàu nhất thế giới!
Không có thứ không tìm được, chỉ có ngươi nghĩ không ra, đây chính là khu mua sắm của hệ thống!
Bất quá đại bộ phận bên trong khu mua sắm đều là màu xám, tạm thời không cách nào mua về, hơn nữa căn cứ theo giá trị khác biệt, số điểm tích lũy cần dùng để mua sắm cũng có chênh lệch rất lớn.
Loại cảm giác này tựa như ngươi đang ở trong một cửa hàng để mua mỹ nữ, rõ ràng có nguyên một dàn người mẫu trẻ có thể chọn, nhưng đáng tiếc bởi vì ví tiền rỗng tuếch mà chỉ có thể lựa chọn một em bình dân.
. . .
Đúng lúc này, Lý Phong đột nhiên nghĩ đến cái gì, hô hấp cũng biến thành dồn dập: "Hệ thống, ở trong khu mua sắm có đồ vật nào đủ sức phục sinh người chết không?"
Thanh âm Chí Linh tỷ tỷ lập tức vang lên: "Có, cho dù là hóa thành tro bụi cũng có thể phục sinh, tên gọi của nó là Phục Hoạt Đan, giá bán 10 triệu điểm tích lũy, max cấp có thể mua sắm sử dụng."
Lý Phong chỉ cảm thấy trong đầu nổ oành một tiếng, tiếp theo nước mắt không ngăn được mà chảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.