Chương 18: Lập uy
Thanh Sơn Đào Cốc
29/08/2020
Chỉ thấy Tống Uyển Quân khẽ thở dài, nói: "Nếu tiểu đệ đệ đã muốn cân nhắc, vậy thì người ta đành chờ ngươi trả lời vậy, bất quá tiểu đệ đệ có thể chờ ta triệu tập thủ hạ tới rồi mới đi hay không?"
"Tuy Hàn Chấn bị tiểu đệ đệ đánh ngất xỉu, nhưng ta sợ hắn còn có chiêu dự phòng, có ngươi ở cạnh tỷ tỷ mới có thể an tâm."
Lý Phong nhíu mày, mặt hiện vẻ do dự.
"Có được hay không vậy tiểu đệ đệ." Tống Uyển Quân tiến lên một bước giữ chặt rồi vung vẩy cánh tay Lý Phong, tựa như một nữ nhân xinh xắn đang làm nũng người yêu.
Từ Mậu lộ vẻ mặt chấn kinh, vội vàng nghiêng đầu đi.
Con mẹ nó, góa phụ xinh đẹp đang làm nũng, hắn không có nhìn lầm a? !
Ở trong ấn tượng của Từ Mậu, Tống Uyển Quân tuy thường xuyên toát ra vẻ mị hoặc, nhưng lại chưa bao giờ chủ động đi kéo tay của nam nhân, càng là chưa từng làm nũng với nam nhân nào!
Cảm giác được sự mềm mại từ cánh tay truyền đến, Lý Phong không khỏi rung động trong lòng, nữ nhân này thật sự là một tiểu yêu tinh, nam nhân không đủ định lực căn bản không thể ngăn cản sự dụ hoặc của nàng!
"Muốn ta chờ ngươi cũng được, bất quá ngươi có thể đừng kêu ta là tiểu đệ đệ hay không, thực ra ta rất lớn." Lý Phong hít sâu một hơi, cố đè xuống cảm giác nóng bức trong lòng nói.
"Thật sự rất lớn sao?" Tống Uyển Quân cúi đầu quét mắt liếc qua chỗ hạ thân Lý Phong, sau đó dùng ánh mắt đầy vẻ quyến rũ nhìn vào mắt hắn.
Cái liếc này thiếu chút nữa làm cho dục vọng Lý Phong vừa mới đè xuống lại một lần nữa bùng cháy lên, hận không thể ôm Tống Uyển Quân vào trong ngực hung hăng sờ nắn toàn thân một phen!
Nhưng Lý Phong biết, nếu như hắn hiện tại dám làm vậy với Tống Uyển Quân, vậy sau này hắn rất có thể biến thành Quách Văn thứ hai!
"Ngươi tự mình nhìn thử là biết." Lý Phong không để lại dấu vết rút tay về, ra vẻ nghiền ngẫm nói.
Tống Uyển Quân ở trong lòng giật mình, càng nhìn không thấu Lý Phong, đồng thời lòng ham muốn thu phục cũng càng tăng vọt.
"Tốt, về sau tỷ tỷ nhất định sẽ nhìn thử một lần xem sao." Tống Uyển Quân quyến rũ cười một tiếng, sau đó lấy ra từ ví một chiếc điện thoại di động gọi cho thủ hạ.
. . .
Nửa giờ sau, tại sảnh lớn của hộp đêm Minh Nguyệt, Tống Uyển Quân cùng Lý Phong sóng vai mà ngồi ở sô pha giữa phòng.
Trước mặt hai người, Hàn Chấn, Quách Nghĩa bị trói lại, băng dán kín miệng, quỳ rạp dưới đất.
Cách đó không xa, mười hai nam tử thân thể cường tráng mặc tây trang màu đen đang đứng trang nghiêm, bọn họ cùng Quách Văn được gọi là Thập Tam Thái Bảo, là thủ hạ đắc lực của Tống Uyển Quân.
"Quách Văn thấy lợi quên nghĩa, mưu toan liên thủ cùng với Hàn Chấn lừa giết ta, may mà có Lý thiếu xuất thủ cứu giúp, ta mới may mắn thoát khỏi tai nạn."
"Các ngươi đều là tâm phúc theo ta nhiều năm, ta hiểu các ngươi, các ngươi cũng hiểu ta, nếu ai có hai lòng, vậy kết cục của Quách Nghĩa hôm nay chính là cái gương để các ngươi soi vào!" Tống Uyển Quân liếc nhìn mọi người một lần, chậm rãi nói.
"Lão bản, chúng ta tuyệt đối trung thành, tuyệt đối không phản bội!" Những người kia vội vàng cúi người xuống, cùng lúc mở miệng hô to.
"Rất tốt. Từ giờ trở đi, gặp Lý thiếu cũng giống như gặp ta, đã nghe rõ ràng chưa?" Tống Uyển Quân hài lòng gật đầu, tiếp theo cười nói.
"Vâng, lão bản!"
"Còn không bái kiến Lý thiếu?"
"Xin chào Lý thiếu!"
Những người kia cùng nhau khom người chào Lý Phong, đồng thời hô to.
Lông mày Lý Phong nhướng lên một cái, quay đầu nhìn về phía Tống Uyển Quân.
"Đây là tạ lễ ta muốn tặng ngươi, ngươi thích không, đại. . . đệ đệ?" Tống Uyển Quân cúi đầu vào bên tai hắn, miệng thở ra hơi ấm thơm như hoa lan.
"Thật lòng mà nói. . . Không phải rất ưa thích. Bất quá ngươi đã dụng tâm như thế, vậy ta sẽ nhận lấy." Lý Phong suy nghĩ rồi cười một tiếng, quay đầu nói: "Tống Uyển Quân là nữ nhân ta bảo kê, nếu ai dám động vào nàng, thì phải tự hỏi quyền cước của ta có đáp ứng hay không."
Tiếng không vừa nói ra, Lý Phong đấm thẳng một quyền lên bàn trà.
"Phanh "
Một tiếng động thật lớn vang lên, bàn trà làm bằng đá cẩm thạch đầu tiên là xuất hiện mấy vết nứt chằng chịt giống như mạng nhện, tiếp theo rầm một tiếng triệt để sụp đổ!
Thân thể của mười hai tiểu đệ vốn đã hơi khom xuống lại càng cúi sâu hơn, mặt lộ vẻ sợ hãi!
Trong mắt Tống Uyển Quân lóe lên ánh sáng, nửa khen ngợi nửa cảm kích nhìn Lý Phong một cái, đây là đang giúp nàng lập uy sao?
"Tuy Hàn Chấn bị tiểu đệ đệ đánh ngất xỉu, nhưng ta sợ hắn còn có chiêu dự phòng, có ngươi ở cạnh tỷ tỷ mới có thể an tâm."
Lý Phong nhíu mày, mặt hiện vẻ do dự.
"Có được hay không vậy tiểu đệ đệ." Tống Uyển Quân tiến lên một bước giữ chặt rồi vung vẩy cánh tay Lý Phong, tựa như một nữ nhân xinh xắn đang làm nũng người yêu.
Từ Mậu lộ vẻ mặt chấn kinh, vội vàng nghiêng đầu đi.
Con mẹ nó, góa phụ xinh đẹp đang làm nũng, hắn không có nhìn lầm a? !
Ở trong ấn tượng của Từ Mậu, Tống Uyển Quân tuy thường xuyên toát ra vẻ mị hoặc, nhưng lại chưa bao giờ chủ động đi kéo tay của nam nhân, càng là chưa từng làm nũng với nam nhân nào!
Cảm giác được sự mềm mại từ cánh tay truyền đến, Lý Phong không khỏi rung động trong lòng, nữ nhân này thật sự là một tiểu yêu tinh, nam nhân không đủ định lực căn bản không thể ngăn cản sự dụ hoặc của nàng!
"Muốn ta chờ ngươi cũng được, bất quá ngươi có thể đừng kêu ta là tiểu đệ đệ hay không, thực ra ta rất lớn." Lý Phong hít sâu một hơi, cố đè xuống cảm giác nóng bức trong lòng nói.
"Thật sự rất lớn sao?" Tống Uyển Quân cúi đầu quét mắt liếc qua chỗ hạ thân Lý Phong, sau đó dùng ánh mắt đầy vẻ quyến rũ nhìn vào mắt hắn.
Cái liếc này thiếu chút nữa làm cho dục vọng Lý Phong vừa mới đè xuống lại một lần nữa bùng cháy lên, hận không thể ôm Tống Uyển Quân vào trong ngực hung hăng sờ nắn toàn thân một phen!
Nhưng Lý Phong biết, nếu như hắn hiện tại dám làm vậy với Tống Uyển Quân, vậy sau này hắn rất có thể biến thành Quách Văn thứ hai!
"Ngươi tự mình nhìn thử là biết." Lý Phong không để lại dấu vết rút tay về, ra vẻ nghiền ngẫm nói.
Tống Uyển Quân ở trong lòng giật mình, càng nhìn không thấu Lý Phong, đồng thời lòng ham muốn thu phục cũng càng tăng vọt.
"Tốt, về sau tỷ tỷ nhất định sẽ nhìn thử một lần xem sao." Tống Uyển Quân quyến rũ cười một tiếng, sau đó lấy ra từ ví một chiếc điện thoại di động gọi cho thủ hạ.
. . .
Nửa giờ sau, tại sảnh lớn của hộp đêm Minh Nguyệt, Tống Uyển Quân cùng Lý Phong sóng vai mà ngồi ở sô pha giữa phòng.
Trước mặt hai người, Hàn Chấn, Quách Nghĩa bị trói lại, băng dán kín miệng, quỳ rạp dưới đất.
Cách đó không xa, mười hai nam tử thân thể cường tráng mặc tây trang màu đen đang đứng trang nghiêm, bọn họ cùng Quách Văn được gọi là Thập Tam Thái Bảo, là thủ hạ đắc lực của Tống Uyển Quân.
"Quách Văn thấy lợi quên nghĩa, mưu toan liên thủ cùng với Hàn Chấn lừa giết ta, may mà có Lý thiếu xuất thủ cứu giúp, ta mới may mắn thoát khỏi tai nạn."
"Các ngươi đều là tâm phúc theo ta nhiều năm, ta hiểu các ngươi, các ngươi cũng hiểu ta, nếu ai có hai lòng, vậy kết cục của Quách Nghĩa hôm nay chính là cái gương để các ngươi soi vào!" Tống Uyển Quân liếc nhìn mọi người một lần, chậm rãi nói.
"Lão bản, chúng ta tuyệt đối trung thành, tuyệt đối không phản bội!" Những người kia vội vàng cúi người xuống, cùng lúc mở miệng hô to.
"Rất tốt. Từ giờ trở đi, gặp Lý thiếu cũng giống như gặp ta, đã nghe rõ ràng chưa?" Tống Uyển Quân hài lòng gật đầu, tiếp theo cười nói.
"Vâng, lão bản!"
"Còn không bái kiến Lý thiếu?"
"Xin chào Lý thiếu!"
Những người kia cùng nhau khom người chào Lý Phong, đồng thời hô to.
Lông mày Lý Phong nhướng lên một cái, quay đầu nhìn về phía Tống Uyển Quân.
"Đây là tạ lễ ta muốn tặng ngươi, ngươi thích không, đại. . . đệ đệ?" Tống Uyển Quân cúi đầu vào bên tai hắn, miệng thở ra hơi ấm thơm như hoa lan.
"Thật lòng mà nói. . . Không phải rất ưa thích. Bất quá ngươi đã dụng tâm như thế, vậy ta sẽ nhận lấy." Lý Phong suy nghĩ rồi cười một tiếng, quay đầu nói: "Tống Uyển Quân là nữ nhân ta bảo kê, nếu ai dám động vào nàng, thì phải tự hỏi quyền cước của ta có đáp ứng hay không."
Tiếng không vừa nói ra, Lý Phong đấm thẳng một quyền lên bàn trà.
"Phanh "
Một tiếng động thật lớn vang lên, bàn trà làm bằng đá cẩm thạch đầu tiên là xuất hiện mấy vết nứt chằng chịt giống như mạng nhện, tiếp theo rầm một tiếng triệt để sụp đổ!
Thân thể của mười hai tiểu đệ vốn đã hơi khom xuống lại càng cúi sâu hơn, mặt lộ vẻ sợ hãi!
Trong mắt Tống Uyển Quân lóe lên ánh sáng, nửa khen ngợi nửa cảm kích nhìn Lý Phong một cái, đây là đang giúp nàng lập uy sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.