Chương 27: Oan gia tụ đầu(2)
Thanh Sơn Đào Cốc
29/08/2020
Ký kết xong hợp đồng thuê phòng, Tô Đồng nộp lên 6 tháng tiền thuê, Lý Phong nhận lấy chìa khoá phòng, ngay sau đó thanh âm Chí Linh tỷ tỷ liền vang lên trong đầu Lý Phong.
"Đinh, chúc mừng kí chủ, nhiệm vụ hoàn thành, đang tiến hành khen thưởng. . ."
"Đinh, chúc mừng kí chủ, thu hoạch được 50 điểm kinh nghiệm, 100 điểm tích lũy."
"Nhiệm vụ này hoàn thành thật nhẹ nhõm, có chút ý tứ."
Lý Phong cảm thán một câu, sau đó cùng với Tô Đồng rời khỏi văn phòng môi giới, lái xe đi tới trung tâm mua sắm Vạn Long.
"Lý Phong, ngươi có yêu cầu gì với hãng trang phục không?" Sau khi lên lầu ba của khu chuyên bán đồ nam, Tô Đồng hỏi.
"Không có, mặc dễ chịu là được." Lý Phong nhún nhún vai, trước đó bởi vì kinh tế, hắn không có quyền lựa chọn quần áo, đẹp mắt dễ chịu là được.
"Tô Đồng?" Đúng lúc này, một thanh âm kinh hỉ từ đằng xa vang lên.
Hai người nghe tiếng nhìn lại, đã thấy người nói chuyện là một nữ tử ăn mặc thời thượng, tay trái mang theo mấy cái túi, tay phải kéo tay một vị nam tử trung niên.
"Vương Linh?" Tô Đồng nhận ra đối phương, sắc mặt nhất thời có chút mất tự nhiên.
"Ai nha thật là ngươi a Tô Đồng." Vương Linh bước nhanh đến trước mặt Tô Đồng, dò xét nàng từ trên xuống dưới một phen, trong mắt lập tức lóe lên một tia khinh thường.
Tuy Tô Đồng rất xinh đẹp, nhưng ăn mặc rất bình thường a, so với một thân hàng hiệu của nàng, Tô Đồng quá sức mộc mạc!
"Hai chúng ta nhiều năm không gặp a? Ngươi vẫn xinh đẹp như thế, không hổ là đại hoa khôi." Âm thầm khinh bỉ Tô Đồng một phen, Vương Linh mặt không đổi sắc cười nói.
"Ừm, sau khi tốt nghiệp liền không gặp lại nữa." Tô Đồng gượng cười.
Vương Linh là bạn cùng phòng thời đại học của nàng, chỉ bất quá quan hệ hai người không tính là quá tốt.
Tô Đồng lúc đó được công nhận là hoa khôi, mà Vương Linh tuy cũng có khuôn mặt dáng người rất tốt, nhưng so với Tô Đồng vẫn kém hơn một bậc.
Vương Linh không cam tâm nên thường xuyên nói xấu sau lưng Tô Đồng, mặt ngoài thì thể hiện mình là bạn thân tốt nhất của Tô Đồng, chỉ là trên đời không có bức tường nào không lọt gió, những lời nói xấu của Vương Linh vẫn truyền tới tai Tô Đồng.
Đối với cái này Tô Đồng tuy rằng tức giận, nhưng da mặt nàng rất mỏng, không tiện vạch mặt chửi thẳng Vương Linh, cứ như vậy nhường nhịn bốn năm.
Tô Đồng vốn cho rằng sau khi tốt nghiệp liền có thể thoát khỏi Vương Linh, ai ngờ bây giờ lại lần nữa gặp gỡ, thật đúng là oan gia ngõ hẹp!
"Giới thiệu cho ngươi, đây là bạn trai David của ta, hắn là giám đốc tài chính tập đoàn Tân Viên." Vương Linh lộ vẻ mặt ngọt ngào kéo cánh tay nam tử trung niên, mở miệng giới thiệu.
Tập đoàn Tân Viên nằm trong top 500 xí nghiệp mạnh nhất Hoa Hạ, mà lương của giám đốc tài chính 1 năm thì nằm trong khoảng 500 ngàn tới 1 triệu, dù đặt ở thành phố Minh Châu cũng coi là người trong top thu nhập cao.
(500 ngàn xấp xỉ 1,6 tỷ VND)
"Tô tiểu thư, rất hân hạnh được làm quen với ngươi." Trong mắt David lóe lên một tia kinh diễm, tiếp theo liền muốn nắm tay Tô Đồng.
Nữ nhân này có thể nói là cực phẩm, khuôn mặt lạnh lùng, so với ngôi sao trên TV cũng không kém bao nhiêu, dáng người hình chữ S chỉ cần nhìn một chút cũng làm hắn sinh ra ham muốn đè xuống, còn đôi chân dài miên man giấu trong cặp tất đen kia, nếu có thể xốc lên hai vai. . .
Nghĩ tới đây cơ thể David liền nổi lên phản ứng, may là hắn mặc quần tây rộng rãi, cho nên mới không bị lộ ra.
"Xin chào David tiên sinh, chúng ta còn có chút việc phải đi trước, các ngươi chơi vui vẻ." Tô Đồng lễ phép bắt tay hắn, sau đó liền muốn mang Lý Phong rời khỏi nơi này, nàng sợ đợi lát nữa sẽ nhịn không được mà buồn nôn!
"Không cần vội vã đi nha, đây là bạn trai ngươi a, lớn lên thật đẹp trai, giới thiệu cho chúng ta một chút đi." Vương Linh dò xét Lý Phong từ trên xuống dưới một lượt, trong mắt lóe lên một tia khinh thường.
Nhìn cách ăn mặc xem ra nam nhân này chỉ là một tên điểu ti, so với David quả thực là hoàng tử và tên ăn mày, nếu như không nhân cơ hội này nhục nhã Tô Đồng một phen, làm sao xứng đáng với lần gặp gỡ hôm nay?
"Đinh, chúc mừng kí chủ, nhiệm vụ hoàn thành, đang tiến hành khen thưởng. . ."
"Đinh, chúc mừng kí chủ, thu hoạch được 50 điểm kinh nghiệm, 100 điểm tích lũy."
"Nhiệm vụ này hoàn thành thật nhẹ nhõm, có chút ý tứ."
Lý Phong cảm thán một câu, sau đó cùng với Tô Đồng rời khỏi văn phòng môi giới, lái xe đi tới trung tâm mua sắm Vạn Long.
"Lý Phong, ngươi có yêu cầu gì với hãng trang phục không?" Sau khi lên lầu ba của khu chuyên bán đồ nam, Tô Đồng hỏi.
"Không có, mặc dễ chịu là được." Lý Phong nhún nhún vai, trước đó bởi vì kinh tế, hắn không có quyền lựa chọn quần áo, đẹp mắt dễ chịu là được.
"Tô Đồng?" Đúng lúc này, một thanh âm kinh hỉ từ đằng xa vang lên.
Hai người nghe tiếng nhìn lại, đã thấy người nói chuyện là một nữ tử ăn mặc thời thượng, tay trái mang theo mấy cái túi, tay phải kéo tay một vị nam tử trung niên.
"Vương Linh?" Tô Đồng nhận ra đối phương, sắc mặt nhất thời có chút mất tự nhiên.
"Ai nha thật là ngươi a Tô Đồng." Vương Linh bước nhanh đến trước mặt Tô Đồng, dò xét nàng từ trên xuống dưới một phen, trong mắt lập tức lóe lên một tia khinh thường.
Tuy Tô Đồng rất xinh đẹp, nhưng ăn mặc rất bình thường a, so với một thân hàng hiệu của nàng, Tô Đồng quá sức mộc mạc!
"Hai chúng ta nhiều năm không gặp a? Ngươi vẫn xinh đẹp như thế, không hổ là đại hoa khôi." Âm thầm khinh bỉ Tô Đồng một phen, Vương Linh mặt không đổi sắc cười nói.
"Ừm, sau khi tốt nghiệp liền không gặp lại nữa." Tô Đồng gượng cười.
Vương Linh là bạn cùng phòng thời đại học của nàng, chỉ bất quá quan hệ hai người không tính là quá tốt.
Tô Đồng lúc đó được công nhận là hoa khôi, mà Vương Linh tuy cũng có khuôn mặt dáng người rất tốt, nhưng so với Tô Đồng vẫn kém hơn một bậc.
Vương Linh không cam tâm nên thường xuyên nói xấu sau lưng Tô Đồng, mặt ngoài thì thể hiện mình là bạn thân tốt nhất của Tô Đồng, chỉ là trên đời không có bức tường nào không lọt gió, những lời nói xấu của Vương Linh vẫn truyền tới tai Tô Đồng.
Đối với cái này Tô Đồng tuy rằng tức giận, nhưng da mặt nàng rất mỏng, không tiện vạch mặt chửi thẳng Vương Linh, cứ như vậy nhường nhịn bốn năm.
Tô Đồng vốn cho rằng sau khi tốt nghiệp liền có thể thoát khỏi Vương Linh, ai ngờ bây giờ lại lần nữa gặp gỡ, thật đúng là oan gia ngõ hẹp!
"Giới thiệu cho ngươi, đây là bạn trai David của ta, hắn là giám đốc tài chính tập đoàn Tân Viên." Vương Linh lộ vẻ mặt ngọt ngào kéo cánh tay nam tử trung niên, mở miệng giới thiệu.
Tập đoàn Tân Viên nằm trong top 500 xí nghiệp mạnh nhất Hoa Hạ, mà lương của giám đốc tài chính 1 năm thì nằm trong khoảng 500 ngàn tới 1 triệu, dù đặt ở thành phố Minh Châu cũng coi là người trong top thu nhập cao.
(500 ngàn xấp xỉ 1,6 tỷ VND)
"Tô tiểu thư, rất hân hạnh được làm quen với ngươi." Trong mắt David lóe lên một tia kinh diễm, tiếp theo liền muốn nắm tay Tô Đồng.
Nữ nhân này có thể nói là cực phẩm, khuôn mặt lạnh lùng, so với ngôi sao trên TV cũng không kém bao nhiêu, dáng người hình chữ S chỉ cần nhìn một chút cũng làm hắn sinh ra ham muốn đè xuống, còn đôi chân dài miên man giấu trong cặp tất đen kia, nếu có thể xốc lên hai vai. . .
Nghĩ tới đây cơ thể David liền nổi lên phản ứng, may là hắn mặc quần tây rộng rãi, cho nên mới không bị lộ ra.
"Xin chào David tiên sinh, chúng ta còn có chút việc phải đi trước, các ngươi chơi vui vẻ." Tô Đồng lễ phép bắt tay hắn, sau đó liền muốn mang Lý Phong rời khỏi nơi này, nàng sợ đợi lát nữa sẽ nhịn không được mà buồn nôn!
"Không cần vội vã đi nha, đây là bạn trai ngươi a, lớn lên thật đẹp trai, giới thiệu cho chúng ta một chút đi." Vương Linh dò xét Lý Phong từ trên xuống dưới một lượt, trong mắt lóe lên một tia khinh thường.
Nhìn cách ăn mặc xem ra nam nhân này chỉ là một tên điểu ti, so với David quả thực là hoàng tử và tên ăn mày, nếu như không nhân cơ hội này nhục nhã Tô Đồng một phen, làm sao xứng đáng với lần gặp gỡ hôm nay?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.