Chương 24: Trợ lý lãnh diễm
Thanh Sơn Đào Cốc
29/08/2020
Lý Phong cười, hắn liếc mắt một cái đã nhận ra Hà Cừu chính là một trong mười hai người tối hôm qua có mặt ở hộp đêm Minh Nguyệt, cho nên mới lộ vẻ mặt quái dị.
Có điều hắn không xác định Hà Cừu còn nhớ mình hay không, cho nên mới đứng tại chỗ không nhúc nhích, hiện tại xem ra trí nhớ Hà Cừu không tệ.
"Người không biết không có tội." Lý Phong cười nói, Hà Cừu đã gọi hắn một câu Lý thiếu, vậy kế tiếp Hà Cừu sẽ làm thế nào?
Hà Cừu nhất thời thở dài một hơi, hắn cũng không biết tên đầy đủ của Lý Phong, khi hắn phát hiện Lý Phong là Lý thiếu hôm qua thì đã ở trong lòng ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông của Cao Khôn mấy lần!
Cái xxx con mẹ ngươi, gây sự với người khác thì cũng thôi đi, tại sao nhất định phải gây sự với vị tiểu tổ tông này, đây chính là một tên quái vật đấm một quyền bàn trà làm bằng đá cẩm thạch liền vỡ nát, đầu lão tử đầu chưa cứng bằng đá cẩm thạch đâu!
May mà Lý Phong không trách tội nên hắn mới thoát được một kiếp, nhưng Hà Cừu sẽ không thể buông tha cho Cao Khôn!
"Đây chính là Lý thiếu mà tối hôm qua ta từng đề cập với các ngươi, các ngươi còn không tranh thủ thời gian tới bái kiến đi à!" Hà Cừu quay đầu hô lên.
"Xin chào Lý thiếu!" Những tên côn đồ còn lại bước nhanh đến sau lưng Hà Cừu, đồng loạt khom người hô.
Lý Phong ừm một tiếng, sau đó quay đầu nhìn về phía Hà Cừu.
"Cao Khôn, con mẹ nó ngươi chán sống hay sao mà dám chọc Lý thiếu?" Trong nháy mắt Hà Cừu trong đã lĩnh ngộ được ý tứ của Lý Phong, nhìn về phía Cao Khôn quát to.
"Hà. . . Hà lão đại, ta. . . Ta không biết ngài cùng Lý Phong có nhận biết a." Cao Khôn khóc không ra nước mắt, Hà Cừu tại sao lại gọi Lý Phong là Lý thiếu, Lý Phong chỉ là tên nghèo mạt rệp, một người làm công, cùng đại thiếu gia có quan hệ cái cọng lông a? !
"Ơ đm con chó này lúc nãy điếc tai à, gọi là Lý thiếu!" Hà Cừu vọt thẳng tới trước mặt Cao Khôn, bàn tay to như quả núi nhỏ tát tới.
"Bẹpppp "
Một tiếng giòn giã vang lên, gương mặt Cao Khôn sưng thêm mấy phần.
"Còn có ngươi nữa, bằng vào mặt hàng như ngươi còn đòi đánh với Lý thiếu? Ta đánh chết mẹ ngươi!" Hà Cừu nhấc chân đạp bụng Trương Nguyên một cái, làm Trương Nguyên bị đạp bay về sau!
"Còn có con đĩ này nữa, ngươi không soi mặt vào trong nước tiểu mà nhìn xem nhan sắc của mình thế nào, Lý thiếu là ai mà thèm phải phi lễ ngươi?!!" Hà Cừu hùng hùng hổ hổ đi đến trước mặt Mã Dung, cũng là đưa tay tát tới, khuôn mặt đã trang điểm tinh xảo của Mã Dung lập tức xuất hiện một cái dấu tay to đùng !
Hà Cừu ở trong mười mấy giây đồng hồ ngắn ngủi đã thu thập đám người Cao Khôn vừa há mồm kêu gào một lần, các nhân viên khác càng là hoảng sợ không thôi, đến thở mạnh cũng không dám!
Hà Cừu vẫn chưa hết giận, quay đầu nói với các tiểu đệ hạ lệnh rằng: "Các ngươi còn đứng ngây ở đó làm gì? Đánh cho ta, đánh chết lũ mình người óc chó này!"
"Vâng!"
Các tiểu đệ nhận được mệnh lệnh, vén tay áo lên liền bắt đầu đánh cho ba người Cao Khôn tơi bời hoa lá.
Các nhân viên khác quay đầu đi không dám nhìn nữa, trước đó những tên chế giễu Lý Phong càng là hoảng sợ, sắc mặt tái nhợt, hận không thể úp cả người ở dưới gầm bàn!
"Lý thiếu, tha mạng a, ta sai rồi, lần sau không dám nữa!"
"Lý thiếu, ngươi mau bảo bọn hắn dừng tay a, ta về sau không dám tiếp tục nhằm vào ngươi nữa!"
"Lý thiếu, là ta cố ý vu hãm ngươi, ngươi không phi lễ ta, ta sai rồi, ngươi bảo bọn hắn đừng đánh ta nữa!"
Thủ hạ Hà Cừu toàn là bọn giang hồ có kinh nghiệm đầy mình, biết cách đánh khiến người ta đau nhưng lại không bị tổn thương tới gân cốt, ba người Cao Khôn gào khóc thảm thiết, đua nhau cầu xin tha thứ.
"Được rồi, tất cả dừng tay đi." Lý Phong lắc đầu, cảm thấy có chút tẻ nhạt vô vị, hắn không thể thật sự để Hà Cừu đánh chết ba người Cao Khôn, đánh một trận cho hả giận là được.
Lý Phong vừa mở miệng, đám tiểu đệ lập tức dừng tay, không dám chống lại.
Ba người Cao Khôn khóc ròng ròng leo đến ôm chân Lý Phong, luôn miệng nói cảm tạ, Mã Dung càng là nở ra một nụ cười bản thân cho là mị hoặc để nịnh nọt Lý Phong, lại bị Lý Phong bỏ qua không thèm nhìn.
"Ngươi tên là gì?" Lý Phong nhìn về phía Hà Cừu, hỏi.
"Ta là Hà Cừu, Hà trong gió mùa thu, cừu trong thù này không đội trời chung." Hà Cừu cười cười, nói.
Lý Phong: "? ? ?"
Không phải chứ. . . Người anh em trông vậy mà trình độ văn hóa thật cao a, ách, hai loại ý cảnh hoàn toàn khác biệt nhau cũng có thể bị ngươi hỗn hợp thành tính danh, con mẹ nó làm tiểu đệ cho người khác đúng là quá đáng tiếc!
"Hà Cừu. . . Sự tình hôm nay ta đã nhớ kỹ trong lòng. Trên người ta không mang tiền mặt, ngươi đọc số thẻ cho ta, ta chuyển cho ngươi 100 ngàn, coi như phí khổ cực ta cho các huynh đệ." Lý Phong lấy điện thoại di động ra, vừa cười vừa nói.
Lý Phong cũng là nam nhân từng làm phú nhị đại, mặc dù sau đó hoàn cảnh sa sút, nhưng liên quan tới tiền tài hắn luôn làm rất chuẩn, tiền nha, kiếm được chính là để tiêu, huống hồ hắn không thích nợ nhân tình, có thể sử dụng tiền tài trả hết phần nhân tình này là không thể tốt hơn.
(phú nhị đại:đời giàu thứ hai, cha làm tỷ phú thì con chính là phú nhị đại. Tương tự với quan nhị đại)
Có điều hắn không xác định Hà Cừu còn nhớ mình hay không, cho nên mới đứng tại chỗ không nhúc nhích, hiện tại xem ra trí nhớ Hà Cừu không tệ.
"Người không biết không có tội." Lý Phong cười nói, Hà Cừu đã gọi hắn một câu Lý thiếu, vậy kế tiếp Hà Cừu sẽ làm thế nào?
Hà Cừu nhất thời thở dài một hơi, hắn cũng không biết tên đầy đủ của Lý Phong, khi hắn phát hiện Lý Phong là Lý thiếu hôm qua thì đã ở trong lòng ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông của Cao Khôn mấy lần!
Cái xxx con mẹ ngươi, gây sự với người khác thì cũng thôi đi, tại sao nhất định phải gây sự với vị tiểu tổ tông này, đây chính là một tên quái vật đấm một quyền bàn trà làm bằng đá cẩm thạch liền vỡ nát, đầu lão tử đầu chưa cứng bằng đá cẩm thạch đâu!
May mà Lý Phong không trách tội nên hắn mới thoát được một kiếp, nhưng Hà Cừu sẽ không thể buông tha cho Cao Khôn!
"Đây chính là Lý thiếu mà tối hôm qua ta từng đề cập với các ngươi, các ngươi còn không tranh thủ thời gian tới bái kiến đi à!" Hà Cừu quay đầu hô lên.
"Xin chào Lý thiếu!" Những tên côn đồ còn lại bước nhanh đến sau lưng Hà Cừu, đồng loạt khom người hô.
Lý Phong ừm một tiếng, sau đó quay đầu nhìn về phía Hà Cừu.
"Cao Khôn, con mẹ nó ngươi chán sống hay sao mà dám chọc Lý thiếu?" Trong nháy mắt Hà Cừu trong đã lĩnh ngộ được ý tứ của Lý Phong, nhìn về phía Cao Khôn quát to.
"Hà. . . Hà lão đại, ta. . . Ta không biết ngài cùng Lý Phong có nhận biết a." Cao Khôn khóc không ra nước mắt, Hà Cừu tại sao lại gọi Lý Phong là Lý thiếu, Lý Phong chỉ là tên nghèo mạt rệp, một người làm công, cùng đại thiếu gia có quan hệ cái cọng lông a? !
"Ơ đm con chó này lúc nãy điếc tai à, gọi là Lý thiếu!" Hà Cừu vọt thẳng tới trước mặt Cao Khôn, bàn tay to như quả núi nhỏ tát tới.
"Bẹpppp "
Một tiếng giòn giã vang lên, gương mặt Cao Khôn sưng thêm mấy phần.
"Còn có ngươi nữa, bằng vào mặt hàng như ngươi còn đòi đánh với Lý thiếu? Ta đánh chết mẹ ngươi!" Hà Cừu nhấc chân đạp bụng Trương Nguyên một cái, làm Trương Nguyên bị đạp bay về sau!
"Còn có con đĩ này nữa, ngươi không soi mặt vào trong nước tiểu mà nhìn xem nhan sắc của mình thế nào, Lý thiếu là ai mà thèm phải phi lễ ngươi?!!" Hà Cừu hùng hùng hổ hổ đi đến trước mặt Mã Dung, cũng là đưa tay tát tới, khuôn mặt đã trang điểm tinh xảo của Mã Dung lập tức xuất hiện một cái dấu tay to đùng !
Hà Cừu ở trong mười mấy giây đồng hồ ngắn ngủi đã thu thập đám người Cao Khôn vừa há mồm kêu gào một lần, các nhân viên khác càng là hoảng sợ không thôi, đến thở mạnh cũng không dám!
Hà Cừu vẫn chưa hết giận, quay đầu nói với các tiểu đệ hạ lệnh rằng: "Các ngươi còn đứng ngây ở đó làm gì? Đánh cho ta, đánh chết lũ mình người óc chó này!"
"Vâng!"
Các tiểu đệ nhận được mệnh lệnh, vén tay áo lên liền bắt đầu đánh cho ba người Cao Khôn tơi bời hoa lá.
Các nhân viên khác quay đầu đi không dám nhìn nữa, trước đó những tên chế giễu Lý Phong càng là hoảng sợ, sắc mặt tái nhợt, hận không thể úp cả người ở dưới gầm bàn!
"Lý thiếu, tha mạng a, ta sai rồi, lần sau không dám nữa!"
"Lý thiếu, ngươi mau bảo bọn hắn dừng tay a, ta về sau không dám tiếp tục nhằm vào ngươi nữa!"
"Lý thiếu, là ta cố ý vu hãm ngươi, ngươi không phi lễ ta, ta sai rồi, ngươi bảo bọn hắn đừng đánh ta nữa!"
Thủ hạ Hà Cừu toàn là bọn giang hồ có kinh nghiệm đầy mình, biết cách đánh khiến người ta đau nhưng lại không bị tổn thương tới gân cốt, ba người Cao Khôn gào khóc thảm thiết, đua nhau cầu xin tha thứ.
"Được rồi, tất cả dừng tay đi." Lý Phong lắc đầu, cảm thấy có chút tẻ nhạt vô vị, hắn không thể thật sự để Hà Cừu đánh chết ba người Cao Khôn, đánh một trận cho hả giận là được.
Lý Phong vừa mở miệng, đám tiểu đệ lập tức dừng tay, không dám chống lại.
Ba người Cao Khôn khóc ròng ròng leo đến ôm chân Lý Phong, luôn miệng nói cảm tạ, Mã Dung càng là nở ra một nụ cười bản thân cho là mị hoặc để nịnh nọt Lý Phong, lại bị Lý Phong bỏ qua không thèm nhìn.
"Ngươi tên là gì?" Lý Phong nhìn về phía Hà Cừu, hỏi.
"Ta là Hà Cừu, Hà trong gió mùa thu, cừu trong thù này không đội trời chung." Hà Cừu cười cười, nói.
Lý Phong: "? ? ?"
Không phải chứ. . . Người anh em trông vậy mà trình độ văn hóa thật cao a, ách, hai loại ý cảnh hoàn toàn khác biệt nhau cũng có thể bị ngươi hỗn hợp thành tính danh, con mẹ nó làm tiểu đệ cho người khác đúng là quá đáng tiếc!
"Hà Cừu. . . Sự tình hôm nay ta đã nhớ kỹ trong lòng. Trên người ta không mang tiền mặt, ngươi đọc số thẻ cho ta, ta chuyển cho ngươi 100 ngàn, coi như phí khổ cực ta cho các huynh đệ." Lý Phong lấy điện thoại di động ra, vừa cười vừa nói.
Lý Phong cũng là nam nhân từng làm phú nhị đại, mặc dù sau đó hoàn cảnh sa sút, nhưng liên quan tới tiền tài hắn luôn làm rất chuẩn, tiền nha, kiếm được chính là để tiêu, huống hồ hắn không thích nợ nhân tình, có thể sử dụng tiền tài trả hết phần nhân tình này là không thể tốt hơn.
(phú nhị đại:đời giàu thứ hai, cha làm tỷ phú thì con chính là phú nhị đại. Tương tự với quan nhị đại)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.