Hệ Thống Đang Báo Hỏng

Chương 59: Đế quốc thú nhân 2

Nhất Thế Hoa Thường

22/09/2020

Tôi sẽ đồ sát bang Trọng Vân.

Đồ họa trong game 《 Thế giới thứ 5 》 vô cùng tỉ mỉ và xinh đẹp.

Ban đầu lúc trò chơi bắt đầu tuyên truyền, các thú nhân vốn là không muốn mua, còn nghĩ trò chơi của loài người hoặc là cơ giáp chiến hạm gì đó, hoặc là đại lục huyền huyễn, dù có đẹp thì cũng có đẹp hơn quê hương của bọn họ không?

Nhưng mở video quảng cáo và những cảnh game beta của loài người, bọn họ lập tức bị chinh phục.Họ cảm thấy tuy rằng cũng là phong cảnh đó nhưng lại có thêm cây cầu hoặc là ngôi đình nhỏ.Trong nước lại có thêm một ít hoa, sao lại có thể đẹp như thế chứ!Ngay cả trang phục  cũng vô cùng độc đáo! Vốn đã nhìn quen làn gió huyền huyễn, nên kiểu này khiến cho người ta có cảm giác khác biệt!

Vì thế mọi người đều nhào vào trò chơi đó.

Đế quốc thú nhân dựa theo tỉ lệ thực tế chia làm bốn khu vực lớn.Đường Du ở khu vực một, nhân vật trong game là huyết ảnh đại khái giống như thích khách. Lúc ban đầu nguyên chủ định chơi vú em thế thì có thể tăng máu cho nam thần.Nhưng trong đội ngũ của anh họ đã có người chơi rồi, hơn nữa còn chơi rất giỏi, gã không muốn bị so sánh nên chọn luyện huyết ảnh tương đối dễ lên cấp.

Công ty game rất chu đáo, cung cấp rất nhiều trang phục cho đế quốc thú nhân.Trên người nguyên chủ mặc bộ đồ giống y như dáng vẻ bên ngoài của bạch thụy thú, đằng sau có một cái đuôi lông xù xinh đẹp.

Đường Du nhìn thoáng qua, đổi thành trang phục thông thường màu đỏ dành cho người trưởng thành.Cậu ngồi trên con đê khinh bỉ hai tên não tàn kia một trận, thấy Lang Vương vừa chửi tục một câu đã bị hệ thống cấm nói nhốt vào phòng tối, thế là toàn thân  cậu đều thoải mái.

Trên kênh thế giới cười điên cuồng, bên tai cậu cũng vang lên tiếng cười khẽ:

“Miệng cậu cũng độc thật đấy.”

Đường Du nghe tiếng nhìn qua, thấy bên cạnh không biết khi nào có bốn người đến.Trang phục của họ cùng một màu, trên đầu treo danh hiệu “Bang Bạch Long”.Anh họ cậu và nam thần mà nguyên chủ thích cũng có mặt. Cậu mới nhớ đến trươc khi nguyên chủ logout đã chọn nơi cách nam thần không xa, mà lúc này những người này cũng vừa login.

Người lên tiếng là nhân vật nữ duy nhất trong bốn người, người này mặc bộ trang phục đơn giản, ID tên là Tử Lâm.

Cô ấy là một trong những bạn bè của anh họ, tính tình cởi mở, luôn đối xử tốt với nguyên chủ.Lúc cậu vừa tỉnh dậy, nhìn thấy người đứng cùng anh họ nghiêm túc nghe bác sĩ dặn dò chính là cô ấy.

Đường Du nói: “Bình thường.”

Tử Lâm nói: “Lang Vương là phó bang chủ  bang Trọng Vân bang, cậu cẩn thận bọn họ sẽ tìm cậu trả thù.”

Đường Du đã nhìn đến trên kênh thượng có người đang mắng cậu, có điều người bang mạnh nhất có lẽ là bởi vì việc bang chủ của mình biến mất mà trút giận lên bọn họ nênngay lập tức quay sang nhạo báng bọn  họ.Cậu đoán có lẽ không bao lâu chiến hỏa sẽ được dời đi, tỏ ra bình tĩnh:

“Cám ơn cô đã nhắc nhở.”

“Nhưng mấy câu của cậu thiệt là làm người ta sảng khoái.”Tử Lâm cười nói, thấy cậu ngạc nhiên nhướng mày, cô cũng kinh ngạc:

“Cậu không biết chuyện của bọn họ à?”

Đường Du lắc đầu.

Lúc trước tâm trạng của nguyên chủ không tốt, ngoài việc ở trong game xa xa ngắm nhìn nam thần thì không để ý đến việc khác.

Tử Lâm cho là lâu rồi cậu không chơi, nên giải thích cho cậu biết hai người kia dần đây mới gặp nhau.Sau đó chỉ cần Lang Vương rảnh rỗi sẽ phát loa đùa giỡn đối phương, thế mà lần nào Khuynh Thế Tiểu Hồ cũng đều ra mặt đáp lời, giọng điệu nũng nịu hờn giận làm người ta phiền chán.

Đường Du ồ một tiếng, nhìn thấy phần tin tức nhấp nháy thì nhấp vào.

[ Chat mật ] Bạc Hà Hạ: …

Bạc Hà Hạ là ID của anh họ.Đường Du biết anh họ phát hiện tên cậu trong phần bạn bè nên mới nhận ra cậu, cậu gửi đi một cái mỉm cười. Cố Kỳ im lặng nhìn cậu vẫn chưa có trả lời. Tử Lâm lại cảm thấy Đường Du khá vừa mắt, hỏi cậu có vội không, cùng nhau đi đánh phó bản đúng lúc bọn họ còn thiếu một người.

Đường Du hơi do dự, lại thấy anh họ tiến lên trước:

“Đi thôi, em không đi bọn anh cũng phải tìm người khác. Phó bản này đánh dễ lắm, nếu em bận hay không tiện thì có thể nhấn theo sau.”

Em họ vì đề phòng bị Vũ phát hiện chỉ thêm mình làm bạn tốt, luyện cấp chưa bao giờ tìm mình.Trang bị và cấp bậc đều là nhờ người train dùm nên kỹ thuật chắc là không tốt.Hiện giờ em họ chọc vào người của bang Trọng Vân, Cố Kỳ lo cho cậu nên phải giữ lại bên người trông nom.

Đường Du giờ cũng không có chỗ để đi, liền đồng ý:”Không cần đi theo, kỹ thuật của em tốt lắm.”

Cố Kỳ: “…”

Đoàn người nhanh chóng tiến vào phó bản, Đường Du thấy mục tin nhắn lại nhấp nháy thì mở ra.

[ Chat riêng ] Bạc Hà Hạ: Ân Triển nãy em muốn tìm là ai?

[Chat riêng] Nhạc Chính Hoằng: lúc trước em quen một người trong game, hắn đối với em tốt vô cùng.Lúc em giãy dụa với tử thần nghĩ về hắn rất nhiều, kỹ thuật lợi hại với kỹ xảo mắng người của em cũng là do hắn dạy.

Cố Kỳ không để ý vấn đề kỹ, mà là bắt đầu tự hỏi khả năng em họ động lòng với người ta có bao nhiêu.Nhưng ngẫm lại thấy mình lo xa, dù sao em họ vừa nhảy lầu không lâu, vì thế anh dự định trước xem xét coi sao.

[Chat riêng] Bạc Hà Hạ: hắn là người bang hội à?

[Chat riêng] Nhạc Chính Hoằng: giữ bí mật.

[Chat riêng] Bạc Hà Hạ: chơi nhân vật nào?

[Chat riêng] Nhạc Chính Hoằng: cũng giữ bí mật.

Đường Du trả lời xong mới nhanh chóng nhận ra rằng anh họ của cậu chắc muốn tìm người, bổ sung một câu “Ân Triển” không phải là tên trong game.Cố Kỳ nghe thế ngạc nhiên.

[Chat riêng] Bạc Hà Hạ:Ngay cả tên thật hắn cũng nói cho em biết?

[Chat riêng] Nhạc Chính Hoằng: xem như vậy đi.

[Chat riêng] Bạc Hà Hạ: vậy tên trong game của hắn là gì?

[Chat riêng] Nhạc Chính Hoằng: giữ bí mật luôn [ mỉm cười ]

[Chat riêng] Bạc Hà Hạ: …

Cố Kỳ còn định hỏi tiếp, lại phát hiện Vũ đang nhìn mình.Cố Kỳ vội tắt khung đối thoại, cùng lúc đó anh nghe thấy tiếng hô kinh ngạc của Tử Lâm:

“Em chọn chế độ tự điều khiển hoàn toàn?”

Đường Du trả lời, đây là sau khi cậu quyết định đi đánh phó bản thì lập tức chuyển đổi.

Chơi game online, cho dù là PK hay là đánh phó bản đều phải chú ý vừa đánh vừa di chuyển.Game onlile truyền thống cần phải có chuột và bàn phímcùng với kỹ năng thao tác, mà trong game 3d người chơi được tự do điểu khiển nhiều hơn.Bởi vậy chia thành hai loại:tự điều khiển hoàn toàn và bán điều khiển.

Tự điều khiển hoàn toàn chính là điều chỉnh độ tiếp thu, phím tắt điều khiển và AR đến độ cao nhất định, còn phát huy thê nào thì dựa vào thực lực của bản thân. Bán điều khiển là dựa vào yêu cầu của bản thân điều chỉnh độ tiếp thu, nhờ vào vài thao tác mới có thể chuyển động khéo léo và chính xác.Hiện nay hình thức bán điều khiển là phương pháp được sử dụng chủ yếu.Tuy rằng mọi người đều biết nếu chơi tốt tự điều khiển hoàn toàn sẽ lợi hại hơn so với bán điều khiển tự động, nhưng bởi vì nó rất khó nên chỉ có một số ít người có thể khống chế.

Các tiểu đội trong chiến đội Bạch long cũng đều chơi bán điều khiển, trong đó độ tiếp thu đạt giá trị cao nhất chính là nam thần của nguyên chủ.ID trong game của gã là Vi Mệnh Danh, chọn nhân vật chiến thần. Lúc này gã nghe thấy thế liền nhìn về phía Đường Du.

Cố Kỳ thì lại tiếp tục nhắn tin cho em họ.

[ Chat riêng ] Bạc Hà Hạ: em cảm thấy chơi tự điều khiển hoàn toàn thì lợi hại lắm hả? Nhanh chóng đổi trở về, đi theo bên cạnh.

[Chat riêng] Nhạc Chính Hoằng: bây giờ em lợi hại thật mà, đây là do Ân Triển dạy, hắn dẫn em đi xoát quái cấp thấp, thường xuyên dạy cho em rất nhiều kỹ năng, quái em soát còn nhiều hơn bọn anh cùng nhau soát đó.

[Chat riêng] Bạc Hà Hạ: hắn cũng chơi tự điều khiển hoàn toàn?

[Chat riêng] Nhạc Chính Hoằng: em không nói anh biết [ mỉm cười ]

[Chat riêng] Bạc Hà Hạ: …

Cố Kỳ đột nhiên cảm thấy em họ thiếu đòn.Gã thấy làm cách nào cậu cũng không chịu nói, đành chuẩn bị tâm lý nhìn em họ mất mặt.Mọi người cùng vào phó bản lập tức nghênh đón làn sóng quái đầu tiên.

Vi Mệnh Danh là chiến thần nên lập tức bước lên trước, làm một kỹ năng đơn giản thu hút tất cả  sự chú ý của quái lên bản thân mình.Những người còn lại tìm vị trí thích hợp, bắt đầu đánh quái. Đường Du đứng ở bên cạnh thích ứng một lát, mở thanh kỹ năng kiểm tra các kỹ năng trong.Cậu chỉ vừa xem được một nữa bọn họ đã diệt xong tât cả các quái.



Mọi người: “…”

Không phải cậu nói không đi theo à?

Đường Du vô tội: “Nhìn tôi làm gì? Đi trước đi, tôi chưa đến đây lần nào không biết đường.”

Tử Lâm ngạc nhiên: “Cậu chưa đi qua phó bản này lần nào?”

Đường Du gật đầu.

Tử Lâm hỏi: “Vậy sao cậu thăng cấp?”

Đường Du nói: “Làm nhiệm vụ hằng ngày, ở dã ngoại đánh quái thăng cấp.”

Mọi người gật đầu, tiếp tục đi về phía trước. Cố Kỳ đi theo sau khá hài lòng nhìn người nào đó.Chẳng bao lâu họ lại gặp được đợt sóng quái thứ hai.

Đường Du vẫn như cũ xem các kỹ năng.Sau khi xem xong cậu mở thanh kĩ năng, thay vào một thanh thủy thủ khá dài. Những người trong đội của Cố Kỳ đều rất lợi hại, vốn cũng chỉ định kiếm đủ người đi phó bản, cho nên đối với việc cậu chỉ đi theo cũng không nói gì.Bọn họ nhanh chóng tiến vào bên trong, cuối cùng cũng gặp được boss số 1.

Vi Mệnh Danh vẫn là người đầu tiên ra tay, đợi cho đến khi boss hoàn toàn tập trung lên người mình, gã mới ra hiệu cho bọn họ tấn công. Đường Du không nói một tiếng xông lên đầu tiên, xem nó giống như những ma vật cậu từng giết, sử dụng kỹ năng cắt thẳng xuống.

Điểm tinh tế của trò chơi này là ờ chỗ thiết lập boss và quái vô cùng chân thật, vết thương tạo thành do đâm vào tim hay chém cánh tay đều hoàn toàn khác nhau. Đường Du có thói quen lúc đánh quái chuyên chọn điểm trí mạng để ra tay.Cậu nhắm chuẩn điểm yếu của nó, nhanh chóng tấn công. Mọi người chỉ thấy tên của cậu trên danh sách đột nhiên biến đỏ, ngạc nhiên sợ hãi vô cùng.

Cố Kỳ nói: “Mau dừng tay, sắp không kéo nổi cừu hận rồi!”

Đường Du nói: “Không sao đâu, em tính qua lượng máu rồi.”

Cậu vừa dứt lời, cừu hận trong nháy mắttừ trên người Vi Mệnh Danh chuyển sang người cậu.Boss điên cuồng xông qua chỗ cậu chém giết, Đường Du dễ dàng tránh né, dùng một góc độ không thể tin được áp sát nó, lại cho nó một đòn trí mệnh.Boss lập tức chuyển sang trạng thái cuồng nộ, chỉ cần một chiêu Đường Du lập tức còn có một hơi.

Mọi người: “…”

Đường Du hành động dứt khoát cho nó thêm một nhát, nhìn nó ngã rầm xuống đất, cậu nói:

“Xin lỗi, em không biết cuối nó lại phát nổ.”

Mọi người: “…”

Đây là thường thức mà… Cũng phải, cậu chưa đánh qua phó bản này.

Mọi người hoàn toàn không thể chê bai, bởi vì thật sự quá sốc rồi.

Vũ khí cậu dùng có tỉ lệ đánh crit nhất định, nếu liên tục đánh trúng cũng sinh ra crit, cho nên mới vừa rồi chính là crit thêm crit thêm crit.Máu không ngừng văng ra ngoài, trong chớp mắt đã thảm sát boss, hình ảnh có chấn động vô cùng.

Trong bốn người cũng có một gã chơi thích khách, nhìn thời gian và danh sách, líu lưỡi nói:

“Cậu thiệt là đáng sợ! Cậu cậu cậu cho tui xem trang bị của cậu nha.”

Đường Du nói: “Xem đi, tôi để chớ độ công khai mà.”

Người nọ liền tỉ mỉ xem từ đầu đến cuối, phát hiện đầu tiên đó là gã không nhìn lầm, nhóc con này điểm trang bị thấp hơn gã rất nhiều.Có thể đạt trình độ như thế này chỉ có thể quy công lao cho kỹ thuật mạnh mẽ, hơn nữa cậu mất máu rất ít nên lúc boss cuồng nộ mới chống đỡ được.

Nhân vật trâu bò nhứ thế, tại sao lúc trước không có chút danh tiếng gì? Thật không khoa học!

Cả người gã đều không tốt: “Sư phụ, có thiếu đồ đệ không?”

Đường Du nói: “Tôi không thu đồ đệ.”

Người nọ đau lòng: “Tại sao?”

Đương nhiên Đường Du không thể nói cậu chỉ muốn chơi cùng với ca thôi, đâu có rảnh mang người khác, nên tùy tiện tìm lý do ứng phó qua loa, tiếp tục theo bọn họ hướng đi vào trong.Bởi vì không hiểu rõ tình hình,nên lần này cậu khôn rồi không có đi qua phá mọi người.Lúc bọn họ đánh boss thì cậu đứng gần đó đánh quái, dùng những chiêu thông thường nhất bổ chết chúng nó, làm cho mọi người nhìn thấy chẳng biết nói sao luôn.

Cố Kỳ nãy giờ liên tục gửi tin nhắn cho em họ, hỏi cậu học được kỹ thuật từ đâu thế.Câu trả lời của cậu vẫn là như thế làm cho gã tò mò về Ân Triển quá chừng.

Vi Mệnh Danh lại bởi mối quan hệ của gia đình nên có thể nhìn ra thực lực của người nọ là từ kinh nghiệm chiến đấu thực tế.Có điều trước kia gã từng xem qua nhiều video, bao gồm cả trò chơi và đối chiến thực tế, thế nên đạt đến trình độ như Đường Du rất là hiếm có, điểu này khiến gã bắt đầu chú ý đến cậu.

Phó bản nhanh chóng kết thúc.

Đường Du cảm thấy không có ca cậu ở đây thì chẳng có ý nghĩa gì cả nên rời khỏi đội ngũ.

“Cậu đợi tí.” Tử Lâm càng lúc càng thích cậu:

“Tôi thấy cậu chưa có bang hội, hay là gia nhập bang hội chúng tôi nhé?”

Đường Du nói: “Không.”

Cậu phải chờ ca cậu, dù là gia nhập hay tự lập bang hội cậu đều nghe lời ca.

Cậu đang định tạm biệt bọn họ, thì thấy một thông báo nhảy ra, làVi Mệnh Danh gửi cậu yêu cầu muốn PK, cậu quay sang nhìn gã.

Vi Mệnh Danh nói: “Đồng ý đi.”

Đường Du nói: “Gọi anh đi.”

Cố Kỳ: “…”

Mọi người: “…”

Vi Mệnh Danh: “…”

Tất nhiên Vi Mệnh Danh sẽ không đồng ý gọi cậu là anh.Đường Du cũng nói chơi thôi, bởi vì trong trí nhớ của cậu gã này cả ngày mặt mũi lạnh lùng, nên nhịn không được muốn chọt một câu.Đường Du thấy anh họ cứ nhìn mình chằm chằm, nên gửi tin hỏi ảnh mình có nên đồng ý hay không.

[ Chat riêng ] Bạc Hà Hạ: dù sao em cũng đã buông tay rồi, tùy ý em thôi.

Vì thế Đường Du nhấn từ chối.

Vi Mệnh Danh hỏi: “Sao cậu không đồng ý?”

Đường Du nói: “Tôi chưa giao đấu với chiến thần bao giờ, không biết có những kỹ năng gì.”

Vi Mệnh Danh nói: “Tôi sẽ nói cho cậu nghe.”

Đường Du nói: “Bữa khác đi giờ tôi có việc đi trước.”

Nói xong cậu không để ý bọn họ nữa, đi đến truyền tống trận gần đó nhất.Cậu nhìn thoáng qua tin Vi Mệnh Danh gửi yêu cầu kết bạn cũng không để ý đến, đi thẳng đến chủ thành.

Trò chơi phải có sức chứa tất cả các nhân vật ở khắp khu vực trên tinh cầu này, bởi thế chủ thành được xây dựng rộng lớn và bề thế. Đường Du đi đến quảng trường xem giới thiệu ngắn gọn trên tấm bia đá, sau đó cậu dạo một vòng trong cung điện ở đối diện, nhưng hoàn toàn không tìm thấy manh mối gì của vương miện cả.Cậu ngồi xuống bậc thang của cung điện, lại gửi một tin tức.

[ loa ] Nhạc Chính Tiêu: Ân Triển có đó không?

Đợi một lát vẫn không thấy có người trả lời cậu đành thoát game.Cậu kiểm tra lá thư tình viết lần trước, thấy có không ít người chia sẻ, cũng nhận được rất nhiều inbox nhưng đều không phải ca cậu.Cậu không khỏi nheo mắt suy nghĩ lại tình huống những lần xuyên qua trước đây, cứ cảm thấy ca cậu hẳn là ở không xa lắm nhẽ ra phải liên lạc với cậu mới đúng chứ.

Cậu suy nghĩ một lúc rồi vào diễn đàn game đăng thông báo tìm người.Sau đó vừa xem những thông tin về game vừa lẳng lặng chờ đợi tin tức.Nhưng một buổi chiều đi qua vẫn không hề có tiến triển, ngược lại thông tấn khí đột nhiên truyền đến tiếng vang.

Cậu nhìn xem, thấy đó là anh họ nhắn rủ cậu đi ăn cơm, liền xuống lầu cùng đối phương đi đến nhà ăn ở gần trường học, đặt một căn phòng riêng.

Cố Kỳ chọn xong món ăn, ung dung nhìn cậu: “Nói cho anh nghe em xem Ân Triển là gì? Thầy giáo? Bạn bè? Hay là…”



“Người yêu.”

Đường Du tiếp lời gã, sau đó thành thực nói với gã mình rất thích Ân Triển. Cố Kỳ không chấp nhận được lời cậu, nhắc nhở:

“Mới đây không lâu em còn nhảy lầu vì Vũ mà.”

Đường Du nói: “Lúc đó em say.”

Cố Kỳ nói: “Em còn chạy đến tỏ tình với Vũ … Đừng nói do em uống say, uống say nói là lời thật.”

Đường Du nói: “Được rồi, em trải qua sinh tử mới biết rõ mình thật sự thích ai.”

“Đây là kế hoạch cuộc sống của em? Em phải nhớ kỹ em đã nói tình cảm chỉ từ một phía không quan trọng bằng sinh mệnh của mình.”

Cố Kỳ nói, anh sợ em họ mình bị tình cảm khống chế lại nhay lầu, lỡ như lần này không cứu kịp thì phải làm sao?

Đường Du nghiêm túc nói:

“Hai đứa em là đều có tình cảm với nhau, hắn đã tỏ tình với em rồi, nhưng lúc đó em không nhận ra tình cảm của mình, trong lòng rối bời nên mới đi uống rượu.Bây giờ em đã hiểu rõ người em thích là hắn, em sẽ không rời xa  hắn.”

Cố Kỳ nghe cậu nói vậy mới hơi thả lỏng, nhưng lại cảm thấy tình  cảm trong game không thể tin:

“Lần sau gặp hắn trong game thì dẫn hắn đến gặp anh.”

Đường Du đồng ý, cùng gã ăn cơm xong thì trở về trường học.Lúc này cậu vửa ngầng đầu lên thì nhìn thấy nam thần và mấy người bạn khác của anh họ đi đến.Cậu đành phải dừng lại, yên lặng chờ anh họ và mọi người trò chuyện, khi nghe thấy bọn họ rủ nhau đi chơi bóng, cậu chủ động nói:

“Anh họ, vậy em trở về trước.”

Cố Kỳ gật đầu, dặn dò: “Buổi tối nhớ đi ngủ sớm một chút.”

Đường Du nói mình đã biết, rồi xoay người đi.

Mọi người đứng sau vô cùng kinh ngạc, người này cả quá trình đều vô cùng bình tĩnh, giống như không nhìn thấy được Vũ.Cậu ấy vừa không nhìn lén, cũng không dán lại đây trò chuyện, làm cho người ta không tin được.Ngay cả lạnh lùng như Diệu Vũ cũng không nhịn được thoáng nhìn cậu, có điều gã cũng chỉ là nhìn qua một lát rồi thôi.

Những người khác thì  lại hỏi: “Kỳ nè, em của cậu làm sao thế?”

Cố Kỳ cũng hiểu ý bọn họ, đơn giản nói: “Người đều sẽ trưởng thành nên đã hiểu ra mà thôi.”

“Thiệt không đó? Có nhanh vậy không?”

Những người khác khó mà tin được, bắt đầu thảo luận có phải cậu đang cố tỏ vẻ bình tĩnh hay không, còn dặn dò Cố kỳ mấy ngày này nhớ quan tâm cậu, tránh xảy ra chuyện. Cố Kỳ không muốn nói cho bọn họ biết em  họ của mình đã thay lòng một cách thần kỳ, chỉ qua loa để đối phó.

Sau khi Đường Du trở về ký túc xá thì đầu tiên là vội vã tắm, sau đó làm ổ trong phòng lên mạng xem tin tức.Còn nghiêm túc tìm hiểu các phó bản đã được phát hiện cùng nội dung nhiệm vụ ẩn dấu trong game.Cứ thế đến tối lúc nào không hay, vậy mà ca cậu chẳng có tin tức gì.

Cậu xem giờ, biết có chờ thêm nữa cũng không được gì, miễn cưỡng out mạng tắt đèn chuẩn bị đi ngủ.

Đời trước cậu vẫn luôn ngủ trong lòng của ca, bây giờ mấy ngày rồi con không được ca ôm,cậu cảm thấy không vui chút nào, cái tai xù lông rũ xuống, yên lặng cuộn mình vào trong chăn.

Một đêm yên tĩnh trôi qua, hôm sau là thứ bảy, không phải lên lớp.

Cậu ăn cơm xong lại vào game ngay.

Do sự chênh lệch thời gian, lúc nào trong game cũng có rất nhiều người.Đường Du vẫn ngồi ở chủ thành nhìn đám người đến đến đi đi.Cậu đứng dậy bước xuống bậc thang men theo con phố đi từ đầu đến cuối, nhìn thoáng qua cửa thành rồi thoang thả đi ra ngoài.

Quan cảnh ngoài thành rất đẹp, bờ biển có không ít người chơi ngồi câu cá. Cậu nhìn thoáng qua rồi định tiếp tục đi, lại chợt phát hiện trong bụi cỏ có mấy con thỏ trắng như tuyết, lông trên người chúng rất dài che hết cả mắt.

Cậu bỗng nhiên nhớ đến đám thỏ tai dài lông xám của mình, đi đến nựng chúng nó.Cậu thấy chúng nó cũng không tránh né, hài lòng ngồi dựa vài thân cây, ôm một con vào lòng xoa nắn.Cậu cảm thấy lông phía trước của chúng quá dài, bèn tìm sợi dây cột tóc trong quần áo,  định bụng thắt bím cho nó.

Khi Diệu Vũ đi ngang qua nhìn thấy hình ảnh này, khóe mắt của gã không khỏi giật giật, gã bước đến hỏi cậu:

“Cậu đang làm gì đó?”

Đường Du nói: “Thắt bím tóc.”

Diệu Vũ hỏi: “Ngày hôm qua tôi thêm bạn sao cậu không chấp nhận?”

Đường Du nghiêm trang chững chạc đáp: “Ấn nhầm, sau tìm lại không thấy.”

Thế là Diệu Vũ lại gửi yêu cầu kết bạn, lần này Đường Du không thể làm ngơ đành phải đồng ý.Cậu túm đám lông của con thỏ, lấy dây cột thành một vòng.. Diệu Vũ nhìn:

“Hay cậu ra cửa hàng mua kéo cắt cho nó đi.”

Đường Du thử hình dung hình ảnh đó: “Cắt hình như không đẹp lắm.”

Diệu Vũ chẳng ừ hử gì cả, thay đổi đề tài:

“Trước kia cậu cũng chơi tài khoản này à? Không là mua tài khoản chứ?”

Đường Du nói: “Không phải, làm sao thế?”

Diệu Vũ thản nhiên nói: “Với thực lực của cậu lẽ ra tên đã lọt vào bảng từ lâu, lúc trước cậu làm gì thế?”

Đường Du hơi ngẩn ra: “Lọt vào bảng gì?”

Diệu Vũ hỏi: “… Rốt cuộc cậu có chơi game không thế?”

“Không cần để ý những cái nhỏ nhặt đó.”

Đường Du mở giao diện thế giới ra tìm tòi, quả nhiên tìm được bảng xếp hạng.Trên đó có đầy đủ các loại bảng đơn, lợi hại nhất là có cả bảng đơn của đế quốc, còn có cả bảng đơn của thế giới. Nếu có tên trên bảng thế giới bảng, người của ba đế quốc người đều có thể nhìn thấy ID đó.

Cậu vội vàng ngẩng đầu: “Bang hội của anh có phải cái gì cũng chơi không?”

Diệu Vũ ừ một tiếng: “Cậu muốn gia nhập không?”

Đường Du nói: “Không, tôi muốn PK với mấy anh, xem như tập luyện.”

Diệu Vũ nói: “Cậu muốn lọt vào bảng PK.”

“Điều kiện đó nghiêm khắc quá, phải từ từ tích lũy, tôi không đi đâu. “

Đường Du nói:

“Đợi tôi nắm rõ các kỹ năng của nhân vật, kỹ thuật PK nhuần nhuyễn, tôi sẽ đi đồ sát bang Trọng Vân.Nếu quay video cảnh tôi đang chém ngàn người, người của đế quốc thú nhân chắc là sẽ xem được, vậy thì tôi nổi tiếng rồi!”

Diệu Vũ: “…”

Đường Du nói xong thì thắt một cái nơ bướm cho con thỏ, cậu đứng lên định đi.Bỗng nhiên lúc này nghe đinh một tiếng, thân thể con thỏ sáng lên, đi lên dụi vào người cậu:

“Cám ơn cậu, người tốt bụng.”

Đường Du: “…”

Diệu Vũ: “…”

Đây là nhiệm vụ ẩn à!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Đang Báo Hỏng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook