Hệ Thống Đánh Dấu Thần Nông: Người Qua Đường Được Nàng Thay Đổi Kinh Người
Chương 16:
Thỉ Nhất Nhất
01/10/2023
“Đương nhiên là đệ…” Đối diện với ánh mắt đột nhiên lạnh như băng của trượng phu, Lý Xuân Hoa kinh hãi hoàn hồn, gian nan sửa miệng, “Con gái quan trọng.”
Hán tử tục tằng lại trở nên dịu dàng, vỗ lưng nàng ấy, “Đúng vậy, con gái của chúng ta quan trọng hơn bất cứ người nào.”
Nhưng Lý Xuân Hoa trong lòng hắn cúi đầu, cũng không có được an ủi, lần đầu tiên nàng ấy hoài nghi, có phải lúc trước mình quyết định sinh hạ con gái ngốc là đúng hay không.
Con gái ngốc và đệ đệ, tuy rằng biết bản thân mình nên yêu thương con gái, chọn con gái, nhưng kho trượng phu đặt bọn họ cùng nhau để lựa chọn, giọng nói khủng bố trong lòng nàng lại chọn đệ đệ không chút do dự, thậm chí nàng ấy hoảng sợ phát hiện, nếu đặt con gái cùng cháu trai cháu gái để chọn, nàng vẫn sẽ chọn cháu trai cháu gái mà từ bỏ con gái.
Tại sao lại như vậy?
Chẳng lẽ tình yêu của mình với con gái nông cạn như vậy sao?
Lúc trước nàng ấy đã hạ quyết tâm muốn sinh hạ bé, cũng quyết tâm muốn yêu thương bé cả đời, sao bản thân mình lại trở thành một nương không đủ tiêu chuẩn chứ?
Lý Xuân Hoa cực kỳ mê mang, nàng ấy hoàn toàn mất ngủ.
---
“A, những ngày nhàm chán này, khi nào mới hết chứ? Có thể bò có thể vặn cũng được mà!”
“Chủ nhân, nếu cô thật sự thấy nhàm chán như vậy, thế thì tu luyện đi, tuy rằng linh khí ở thế giới này ít đến đáng thương, nhưng nếu tu luyện mười năm tám năm, vẫn có thể tiến vào Luyện Khí đó! Khi đó chủ nhân cô chính là đệ nhất cao thủ thế giới này rồi.”
“Dù sao rèn luyện tốt cho thân thể cô không phải sao?”
“Tiểu Bạch à Tiểu Bạch, ta thấy ngươi làm gậy đến ngu rồi hả?”
“Thế giới này linh khí loãng đến mức này, ta tu luyện không đột phá được gông cùm xiềng xích của thế giới này, không phi thăng được, kết cục sẽ chính là bỏ mạng.”
“Quy tắc thế giới này chính là không thể tu luyện!”
“Trừ khi xuất hiện siêu quy tắc tồn tại phụ trợ!”
“Nếu ta nghịch thiên tu hành, vậy xác định không có kết quả là phải bỏ mạng, tu sĩ mà bỏ mạng, ngay cả cơ hội chuyển thế đầu thai cũng không có.”
“Nhưng nếu thành thành thật thật làm phàm nhân, đời này hồn tu sĩ của ta hoàn toàn dây dưa với thân thể phàm nhân này, ta đây có chết, hồn cũng vẫn còn, còn có cơ hội chuyển thế đầu thai.”
“Ngươi nói, ta nên sống vẻ vang tạm thời hay là đợi cơ hội luân hồi tốt hơn?”
“Việc này còn cần chọn à? Đương nhiên là cơ hội luân hồi rồi!” Cả đời có vẻ vang, thì cũng chỉ có một đời mà thôi.
“Vậy không phải được rồi à!”
“Thế giới này không có hy vọng với trường sinh, không bằng làm phàm nhân!” Chỉ cần hồn bất diệt, sẽ luôn còn cơ hội luân hồi cho tu sĩ.
“Vâng vâng vâng, vẫn là chủ nhân thông minh!”
“Không phải ta thông minh, chỉ là mọi việc nghĩ nhiều một chút thôi.”
“Huống chi… Muốn trở thành cao thủ còn không dễ dàng? Cứ tu luyện võ học bí tịch trong không gian, luyện nội lực, vậy cũng có thể trở thành cường giả.”
“Dù sao những võ học bí tịch đó của ta, tu luyện đến đỉnh, là có thể dùng võ nhập đạo.”
“Oa, con đường này rất được!” Tiểu Bạch hưng phấn nói. Là thật sự vui mừng cho chủ nhân.
Hán tử tục tằng lại trở nên dịu dàng, vỗ lưng nàng ấy, “Đúng vậy, con gái của chúng ta quan trọng hơn bất cứ người nào.”
Nhưng Lý Xuân Hoa trong lòng hắn cúi đầu, cũng không có được an ủi, lần đầu tiên nàng ấy hoài nghi, có phải lúc trước mình quyết định sinh hạ con gái ngốc là đúng hay không.
Con gái ngốc và đệ đệ, tuy rằng biết bản thân mình nên yêu thương con gái, chọn con gái, nhưng kho trượng phu đặt bọn họ cùng nhau để lựa chọn, giọng nói khủng bố trong lòng nàng lại chọn đệ đệ không chút do dự, thậm chí nàng ấy hoảng sợ phát hiện, nếu đặt con gái cùng cháu trai cháu gái để chọn, nàng vẫn sẽ chọn cháu trai cháu gái mà từ bỏ con gái.
Tại sao lại như vậy?
Chẳng lẽ tình yêu của mình với con gái nông cạn như vậy sao?
Lúc trước nàng ấy đã hạ quyết tâm muốn sinh hạ bé, cũng quyết tâm muốn yêu thương bé cả đời, sao bản thân mình lại trở thành một nương không đủ tiêu chuẩn chứ?
Lý Xuân Hoa cực kỳ mê mang, nàng ấy hoàn toàn mất ngủ.
---
“A, những ngày nhàm chán này, khi nào mới hết chứ? Có thể bò có thể vặn cũng được mà!”
“Chủ nhân, nếu cô thật sự thấy nhàm chán như vậy, thế thì tu luyện đi, tuy rằng linh khí ở thế giới này ít đến đáng thương, nhưng nếu tu luyện mười năm tám năm, vẫn có thể tiến vào Luyện Khí đó! Khi đó chủ nhân cô chính là đệ nhất cao thủ thế giới này rồi.”
“Dù sao rèn luyện tốt cho thân thể cô không phải sao?”
“Tiểu Bạch à Tiểu Bạch, ta thấy ngươi làm gậy đến ngu rồi hả?”
“Thế giới này linh khí loãng đến mức này, ta tu luyện không đột phá được gông cùm xiềng xích của thế giới này, không phi thăng được, kết cục sẽ chính là bỏ mạng.”
“Quy tắc thế giới này chính là không thể tu luyện!”
“Trừ khi xuất hiện siêu quy tắc tồn tại phụ trợ!”
“Nếu ta nghịch thiên tu hành, vậy xác định không có kết quả là phải bỏ mạng, tu sĩ mà bỏ mạng, ngay cả cơ hội chuyển thế đầu thai cũng không có.”
“Nhưng nếu thành thành thật thật làm phàm nhân, đời này hồn tu sĩ của ta hoàn toàn dây dưa với thân thể phàm nhân này, ta đây có chết, hồn cũng vẫn còn, còn có cơ hội chuyển thế đầu thai.”
“Ngươi nói, ta nên sống vẻ vang tạm thời hay là đợi cơ hội luân hồi tốt hơn?”
“Việc này còn cần chọn à? Đương nhiên là cơ hội luân hồi rồi!” Cả đời có vẻ vang, thì cũng chỉ có một đời mà thôi.
“Vậy không phải được rồi à!”
“Thế giới này không có hy vọng với trường sinh, không bằng làm phàm nhân!” Chỉ cần hồn bất diệt, sẽ luôn còn cơ hội luân hồi cho tu sĩ.
“Vâng vâng vâng, vẫn là chủ nhân thông minh!”
“Không phải ta thông minh, chỉ là mọi việc nghĩ nhiều một chút thôi.”
“Huống chi… Muốn trở thành cao thủ còn không dễ dàng? Cứ tu luyện võ học bí tịch trong không gian, luyện nội lực, vậy cũng có thể trở thành cường giả.”
“Dù sao những võ học bí tịch đó của ta, tu luyện đến đỉnh, là có thể dùng võ nhập đạo.”
“Oa, con đường này rất được!” Tiểu Bạch hưng phấn nói. Là thật sự vui mừng cho chủ nhân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.