Chương 641: Chiến tranh
duatop1001
27/03/2019
Triệu Vô Cực đứng đấy, ánh mắt lành lạnh nhìn lấy Thần Điện đám người.
Chỗ ánh mắt hắn đảo qua, đám người Thần Điện vốn khí thế hung hăng cũng như là gặp phải thiên địch, lập tức bị chấn nhiếp.
Hung hăng là một loại thái độ, bởi vì bọn hắn mạnh mẽ hơn đối phương, mới có tiền vốn để hung hăng.
Nhưng đứng trước mặt Triệu Vô Cực khí thế mạnh mẽ như thâm sâu như biển, ánh mắt sắc bén như là lợi kiếm ra khỏi vỏ, phong mang bắn ra bốn phía, đám người này chỉ cần bị nhìn tới, bị để mắt tới, lập tức sẽ cảm giác sống lưng lành lạnh, như là Triệu Vô Cực muốn tính mạng của bọn hắn lúc nào, bọn hắn ngay lúc đó đều có thể mất mạng vậy.
Lư Cổn từ dưới mặt đất bò dậy, sắc mặt cực kì khó xem chạy lại gần Trịnh Hạo Nhiên đối với hắn nói:
“ Trinh các chủ, thuộc hạ vô năng, để Thần Điện mất mặt rồi!”
Trịnh Hạo Nhiên lạnh lùng nói:
“ phế vật, lui xuống đi!”
“vâng!”
Lư Cổn xám xịt lui xuống, Trịnh Hạo Nhiên ánh mắt chăm chú nhìn lấy Triệu Vô Cực
Triệu Vô Cực cho tuy đứng đó không phát ra bất kì cái gì uy áp cùng nội lực, nhưng lại cho Trịnh Hạo Nhiên một cảm giác thâm sâu khó dò như đại hải, khiến hắn càng thêm cảm giác được một cỗ áp lực vô hình.
Giống như đối phương là một đầu thu lại lực lượng an tĩnh hung thú, nó tiềm phục ở đấy nhưng lúc nào cũng sẵn sàng nhào lên cắn lấy cổ họng của hắn, ăn tươi nuốt sống hắn vậy.
Cỗ áp lực vô hình này, cũng là từ đối phương trên cơ thể nhàn nhạt tỏa ra, khiến cho hắn có cảm giác mình như đối mặt không phải là Triệu Vô Cực cái này trẻ tuổi thanh niên, mà là một cái lâu năm lão cao thủ có nhiều kinh nghiệm trên giang hồ đồng dạng.
Chung quy hai chữ chính là “khó chơi” mà bốn chữ thì là “ cực kì khó chơi!”
Trịnh Hạo Nhiên tuy cảm thấy vậy, nhưng khí thế cũng không thể thua được.
Hắn cười lạnh nói:
“ lúc nãy còn không thấy ngươi, ta tưởng ngươi đã làm rùa rút đầu, trốn ở một góc run rẩy rồi chứ?”
Triệu Vô Cực không có chút nào tức giận, nhìn về phía cổng lớn, sau đó lại nhìn hắn nói:
“ ta nếu là một con rùa, vậy ngươi cùng Thần Điện của ngươi hẳn là một cái động vật thân mềm, chuyên làm đồ ăn cho ta.
Cho dù có được lợi thế thủ thành, cũng không thể bảo vệ nổi đại môn của mình.
Còn nữa, ngươi thực rất ngu xuẩn ngươi biết không?”
Trịnh Hạo Nhiên bị Triệu Vô Cực một câu nói sau cùng lập tức chọc giận, đối phương vậy mà dám trực tiếp chửi hắn ngu?
đúng là quá phận!
Hắn gầm lên:
“ Triệu Vô Cực, ngươi muốn chết?”
Triệu Vô Cực lắc đầu cười nói:
“ Thần Điện địa hình đối với chúng ta là xa lạ, đây là sân nhà của các ngươi.
Các ngươi không biết lợi dụng địa thế, khiến cho chúng ta đại quân giảm mạnh, ngược lại chủ động xông ra, từ bỏ các bẫy rập mà các ngươi khổ công tạo thành muốn cùng chúng ta một trận chiến.
Trong mắt ta, ngươi hẳn là người đưa ra quyết định này, hoặc là ngươi có ảnh hưởng nhất định trong quyết định này.
Không mắng ngươi ngu xuẩn, thì mắng ai ngu xuẩn đây?”
Triệu Vô Cực lời nói như là đâm vào tim của hắn, quả thật không sai chút nào.
Lần này quyết định đại chiến, hắn chính là nhân tố góp phần quyết định rất lớn, một phần nữa chính là các vị Các chủ cũng không chịu nổi mất mặt lớn như vậy.
Thần Điện luôn tự kiêu tự ngạo, không thể để bị người đánh vào càng sâu thêm.
Bởi vậy bọn hắn bỏ đi chiến lược ưu thế, chủ động cùng đối phương xông ra ngoài làm một trận quyết thắng bại.
Nếu như có thể mượn nhờ địa hình cùng bẫy rập trong Thần Điện, bọn hắn thực chất cũng có thể mài đi ít nhất là gần một phần ba quân số của võ lâm liên quân, nhưng đáng tiếc, cái “tôi” của bọn hắn quá lớn, bởi vậy mới từ bỏ cái này ưu thế.
Nhưng như thế cũng không có nghĩa Triệu Vô Cực được phép mắng chửi hắn a.
Trịnh Hạo Nhiên bị Triệu Vô Cực chọc giận, ánh mắt của hắn đỏ lên, lập tức hiện lên từng đạo tơ máu, tràn đầy bạo ngược cùng điên cuồng.
Hắn gằn từng chữ nói:
“ giỏi lắm Triệu Vô Cực, ta muốn xem xem, rốt cuộc bản lĩnh của ngươi có sắc bén được như là lời nói của ngươi hay không?”
nói xong, hắn hướng phía sau đám người hô lớn:
“ tất cả xông lên, giết chết bọn chúng cho ta!”
Giết! Giết! Giết!
Giết!
đám người Thần Điện lập tức hưởng ứng Trịnh Hạo Nhiên lời nói, tiếng hô đánh hô giết một mảnh rung trời.
Sau đó bọn hắn như là nước vỡ đê lập tức xông tới.
Mà đi đầu đám người, không ai khác chính là Trịnh Hạo Nhiên cùng thương các các chủ Tinh Kỳ.
Đối với đối phương ồ ạt xông tới, Triệu Vô Cực không hề có chút nào sợ hãi, ngược lại giống như có chút trầm ngâm suy nghĩ nhìn lấy Trịnh Hạo Nhiên.
Hắn còn tưởng rằng, đối phương sẽ dùng một số tinh anh tiểu tổ người mượn nhờ đêm tối tập kích quấy phá, sau đó chờ bọn hắn công vào mà phản kích đây.
Ít nhất cục diện, cũng sẽ không là trực tiếp đại chiến thế này.
Không ngờ đối phương lại lập tức tập hợp đại quân, như là giang hồ đầu đường hoàng mao đánh nhau ồ ạt xông lên cùng bọn hắn đánh như vậy.
Tuy khí thế rất hung hãn, rất đồ sộ, nhưng lại lộ ra không có bất kì kết cấu gì.
Triệu Vô Cực đối với đám người ở Thần Điện trí tuệ lập tức làm ra nhận xét, rất đáng lo ngại.
Có thể là bọn hắn thường xuyên dùng sức mạnh giải quyết vấn đề bởi vậy không hề nghĩ tới phương thức càng mềm mại hơn càng hiệu quả hơn chăng?
Triệu Vô Cực đối với đám người lớn tiếng ra lệnh:
“ trường thuẫn đội vào thế thủ chuẩn bị nghênh chiến, đao đội chuẩn bị cường công xé tan đội hình địch nhân, kiếm đội chuẩn bị săn giết đối phương.
Cung đội cùng hậu cần đội cũng chuẩn bị tiếp ứng cho quân mình, chú ý giúp đỡ những cái kia đang yếu thế phương hướng.
Kì binh đội thì tùy thời quấy nhiễu, nếu có cơ hội thì diệt sát cung thủ của đối phương!”
Triệu Vô Cực nói xong, quay người lại, đối với các vị chưởng môn đánh một cái ánh mắt, để cho bọn hắn tự tìm lấy đối thủ thích hợp cho bản thân mình
Mà hắn thì hít sâu một hơi, sau đó dồn sức đan điền, hướng về đang hung hổ xông tới Thần Điện đám người chính là một cái rống lớn:
“ giếtttttttttttttt!”
một tiếng rống này, hắn dùng chính là sư hống công tiểu thần thông.
Một đợt âm bạo bùng nổ quét về phía trước, đám người đi đầu của Thần Điện lập tức đứng mũi chịu sào, nhanh chóng người ngã ngựa đổ.
Đám người đi sau thì còn đỡ một chút, cả người chếch chếch choáng choáng lảo đảo bước đi, sủy chút nữa thì ngã ra mặt đất.
Không ít người đều tại mặt đất nôn mửa, choáng váng.
Mà đám người sau cùng thực lực cũng là mạnh nhất, phản ứng nhanh nhất kịp thời dùng nội lực bảo vệ tâm thần, hai tay nhanh chóng ôm lấy tai của mình.
Bọn hắn sắc mặt hiện lên vẻ thống khổ, trên trán gân xanh nổi lên từng đoạn, nhưng vẫn là cố gắng gắng gượng chống qua được cái này Triệu Vô Cực một đợt rống lớn.
Triệu Vô Cực một chiêu này lập tức phá tan khí thế dũng mãnh lao tới của Thần Điện đám người, khiến cho võ lâm liên quân cũng là một mặt chấn kinh mộc bức.
Nhưng rất nhanh chóng, bọn hắn nhìn thấy Triệu Vô Cực giơ tay lên, hướng về phía trước chỉ một cái.
Đứng ở phía sau Kiến Đức đại sư nhanh chóng phối hợp, rống to một tiếng:
“ xông lên!”
đám người ở phía trước trường thương đội lúc này như là giật mình tỉnh lại, lập tức xốc lên mộc thuẫn, đưa ra mũi thương của mình, hướng về phía trước rống lớn đồng thời xông lên.
“ xông lên a! chém chết mấy tên khốn kiếp này!”
“ giết! Đừng tha cho bất kì tên nào!”
“ giếttttttt!”
hai quân giao chiến, cứ như vậy chính thức mở màn.
Triệu Vô Cực bên này dùng một đòn sư hống công phá vỡ thế lao tới của Thần Điện đám người, khiến cho bọn hắn đội hình tản mạn mất đi như là nước lũ xu thế.
Vốn chỉ mạnh mẽ thời khắc ban đầu thế công cũng bị đánh tan, bây giờ võ lâm liên quân lại đẩy mạnh tiến công, hiển nhiên là chiếm hết ưu thế.
Nhưng Thần Điện đám người còn đứng vững người, cũng không phải là dễ chơi hạng người.
Chỉ thấy bọn hắn một đao hoặc một kiếm đánh ra, thường có thể khiến cho ba bốn vị ở trong trường thương đội lập tức thụ thương, nhưng sau đó sẽ lập tức có người đi lên che lại lỗ hổng của đối phơng đối với người kia chính là một trận loạn đâm.
Bọn hắn có mộc thuẫn bảo vệ, chỉ cần ở phía sau ra sức đâm liền thành công.
Mà đâm động tác, đối với bất kì cái nào thương thủ mà nói, là cơ bản nhất động tác, ai cũng phải luyện cho thật tốt.
Trên chiến trường, đối với đội hình thương thuẫn, thường chỉ có kị bình mới dễ dàng xông phá.
Mà đám người Thần Điện vốn không có kị binh, thế công cũng dễ dàng bị quấy phá, bởi vậy nhanh chóng bị đẩy lùi.
Lúc này, bon hắn mấy vị các chủ, đường chủ cùng cung thủ đội bắt đầu thể hiện ra uy lực của bản thân mình!
Chỗ ánh mắt hắn đảo qua, đám người Thần Điện vốn khí thế hung hăng cũng như là gặp phải thiên địch, lập tức bị chấn nhiếp.
Hung hăng là một loại thái độ, bởi vì bọn hắn mạnh mẽ hơn đối phương, mới có tiền vốn để hung hăng.
Nhưng đứng trước mặt Triệu Vô Cực khí thế mạnh mẽ như thâm sâu như biển, ánh mắt sắc bén như là lợi kiếm ra khỏi vỏ, phong mang bắn ra bốn phía, đám người này chỉ cần bị nhìn tới, bị để mắt tới, lập tức sẽ cảm giác sống lưng lành lạnh, như là Triệu Vô Cực muốn tính mạng của bọn hắn lúc nào, bọn hắn ngay lúc đó đều có thể mất mạng vậy.
Lư Cổn từ dưới mặt đất bò dậy, sắc mặt cực kì khó xem chạy lại gần Trịnh Hạo Nhiên đối với hắn nói:
“ Trinh các chủ, thuộc hạ vô năng, để Thần Điện mất mặt rồi!”
Trịnh Hạo Nhiên lạnh lùng nói:
“ phế vật, lui xuống đi!”
“vâng!”
Lư Cổn xám xịt lui xuống, Trịnh Hạo Nhiên ánh mắt chăm chú nhìn lấy Triệu Vô Cực
Triệu Vô Cực cho tuy đứng đó không phát ra bất kì cái gì uy áp cùng nội lực, nhưng lại cho Trịnh Hạo Nhiên một cảm giác thâm sâu khó dò như đại hải, khiến hắn càng thêm cảm giác được một cỗ áp lực vô hình.
Giống như đối phương là một đầu thu lại lực lượng an tĩnh hung thú, nó tiềm phục ở đấy nhưng lúc nào cũng sẵn sàng nhào lên cắn lấy cổ họng của hắn, ăn tươi nuốt sống hắn vậy.
Cỗ áp lực vô hình này, cũng là từ đối phương trên cơ thể nhàn nhạt tỏa ra, khiến cho hắn có cảm giác mình như đối mặt không phải là Triệu Vô Cực cái này trẻ tuổi thanh niên, mà là một cái lâu năm lão cao thủ có nhiều kinh nghiệm trên giang hồ đồng dạng.
Chung quy hai chữ chính là “khó chơi” mà bốn chữ thì là “ cực kì khó chơi!”
Trịnh Hạo Nhiên tuy cảm thấy vậy, nhưng khí thế cũng không thể thua được.
Hắn cười lạnh nói:
“ lúc nãy còn không thấy ngươi, ta tưởng ngươi đã làm rùa rút đầu, trốn ở một góc run rẩy rồi chứ?”
Triệu Vô Cực không có chút nào tức giận, nhìn về phía cổng lớn, sau đó lại nhìn hắn nói:
“ ta nếu là một con rùa, vậy ngươi cùng Thần Điện của ngươi hẳn là một cái động vật thân mềm, chuyên làm đồ ăn cho ta.
Cho dù có được lợi thế thủ thành, cũng không thể bảo vệ nổi đại môn của mình.
Còn nữa, ngươi thực rất ngu xuẩn ngươi biết không?”
Trịnh Hạo Nhiên bị Triệu Vô Cực một câu nói sau cùng lập tức chọc giận, đối phương vậy mà dám trực tiếp chửi hắn ngu?
đúng là quá phận!
Hắn gầm lên:
“ Triệu Vô Cực, ngươi muốn chết?”
Triệu Vô Cực lắc đầu cười nói:
“ Thần Điện địa hình đối với chúng ta là xa lạ, đây là sân nhà của các ngươi.
Các ngươi không biết lợi dụng địa thế, khiến cho chúng ta đại quân giảm mạnh, ngược lại chủ động xông ra, từ bỏ các bẫy rập mà các ngươi khổ công tạo thành muốn cùng chúng ta một trận chiến.
Trong mắt ta, ngươi hẳn là người đưa ra quyết định này, hoặc là ngươi có ảnh hưởng nhất định trong quyết định này.
Không mắng ngươi ngu xuẩn, thì mắng ai ngu xuẩn đây?”
Triệu Vô Cực lời nói như là đâm vào tim của hắn, quả thật không sai chút nào.
Lần này quyết định đại chiến, hắn chính là nhân tố góp phần quyết định rất lớn, một phần nữa chính là các vị Các chủ cũng không chịu nổi mất mặt lớn như vậy.
Thần Điện luôn tự kiêu tự ngạo, không thể để bị người đánh vào càng sâu thêm.
Bởi vậy bọn hắn bỏ đi chiến lược ưu thế, chủ động cùng đối phương xông ra ngoài làm một trận quyết thắng bại.
Nếu như có thể mượn nhờ địa hình cùng bẫy rập trong Thần Điện, bọn hắn thực chất cũng có thể mài đi ít nhất là gần một phần ba quân số của võ lâm liên quân, nhưng đáng tiếc, cái “tôi” của bọn hắn quá lớn, bởi vậy mới từ bỏ cái này ưu thế.
Nhưng như thế cũng không có nghĩa Triệu Vô Cực được phép mắng chửi hắn a.
Trịnh Hạo Nhiên bị Triệu Vô Cực chọc giận, ánh mắt của hắn đỏ lên, lập tức hiện lên từng đạo tơ máu, tràn đầy bạo ngược cùng điên cuồng.
Hắn gằn từng chữ nói:
“ giỏi lắm Triệu Vô Cực, ta muốn xem xem, rốt cuộc bản lĩnh của ngươi có sắc bén được như là lời nói của ngươi hay không?”
nói xong, hắn hướng phía sau đám người hô lớn:
“ tất cả xông lên, giết chết bọn chúng cho ta!”
Giết! Giết! Giết!
Giết!
đám người Thần Điện lập tức hưởng ứng Trịnh Hạo Nhiên lời nói, tiếng hô đánh hô giết một mảnh rung trời.
Sau đó bọn hắn như là nước vỡ đê lập tức xông tới.
Mà đi đầu đám người, không ai khác chính là Trịnh Hạo Nhiên cùng thương các các chủ Tinh Kỳ.
Đối với đối phương ồ ạt xông tới, Triệu Vô Cực không hề có chút nào sợ hãi, ngược lại giống như có chút trầm ngâm suy nghĩ nhìn lấy Trịnh Hạo Nhiên.
Hắn còn tưởng rằng, đối phương sẽ dùng một số tinh anh tiểu tổ người mượn nhờ đêm tối tập kích quấy phá, sau đó chờ bọn hắn công vào mà phản kích đây.
Ít nhất cục diện, cũng sẽ không là trực tiếp đại chiến thế này.
Không ngờ đối phương lại lập tức tập hợp đại quân, như là giang hồ đầu đường hoàng mao đánh nhau ồ ạt xông lên cùng bọn hắn đánh như vậy.
Tuy khí thế rất hung hãn, rất đồ sộ, nhưng lại lộ ra không có bất kì kết cấu gì.
Triệu Vô Cực đối với đám người ở Thần Điện trí tuệ lập tức làm ra nhận xét, rất đáng lo ngại.
Có thể là bọn hắn thường xuyên dùng sức mạnh giải quyết vấn đề bởi vậy không hề nghĩ tới phương thức càng mềm mại hơn càng hiệu quả hơn chăng?
Triệu Vô Cực đối với đám người lớn tiếng ra lệnh:
“ trường thuẫn đội vào thế thủ chuẩn bị nghênh chiến, đao đội chuẩn bị cường công xé tan đội hình địch nhân, kiếm đội chuẩn bị săn giết đối phương.
Cung đội cùng hậu cần đội cũng chuẩn bị tiếp ứng cho quân mình, chú ý giúp đỡ những cái kia đang yếu thế phương hướng.
Kì binh đội thì tùy thời quấy nhiễu, nếu có cơ hội thì diệt sát cung thủ của đối phương!”
Triệu Vô Cực nói xong, quay người lại, đối với các vị chưởng môn đánh một cái ánh mắt, để cho bọn hắn tự tìm lấy đối thủ thích hợp cho bản thân mình
Mà hắn thì hít sâu một hơi, sau đó dồn sức đan điền, hướng về đang hung hổ xông tới Thần Điện đám người chính là một cái rống lớn:
“ giếtttttttttttttt!”
một tiếng rống này, hắn dùng chính là sư hống công tiểu thần thông.
Một đợt âm bạo bùng nổ quét về phía trước, đám người đi đầu của Thần Điện lập tức đứng mũi chịu sào, nhanh chóng người ngã ngựa đổ.
Đám người đi sau thì còn đỡ một chút, cả người chếch chếch choáng choáng lảo đảo bước đi, sủy chút nữa thì ngã ra mặt đất.
Không ít người đều tại mặt đất nôn mửa, choáng váng.
Mà đám người sau cùng thực lực cũng là mạnh nhất, phản ứng nhanh nhất kịp thời dùng nội lực bảo vệ tâm thần, hai tay nhanh chóng ôm lấy tai của mình.
Bọn hắn sắc mặt hiện lên vẻ thống khổ, trên trán gân xanh nổi lên từng đoạn, nhưng vẫn là cố gắng gắng gượng chống qua được cái này Triệu Vô Cực một đợt rống lớn.
Triệu Vô Cực một chiêu này lập tức phá tan khí thế dũng mãnh lao tới của Thần Điện đám người, khiến cho võ lâm liên quân cũng là một mặt chấn kinh mộc bức.
Nhưng rất nhanh chóng, bọn hắn nhìn thấy Triệu Vô Cực giơ tay lên, hướng về phía trước chỉ một cái.
Đứng ở phía sau Kiến Đức đại sư nhanh chóng phối hợp, rống to một tiếng:
“ xông lên!”
đám người ở phía trước trường thương đội lúc này như là giật mình tỉnh lại, lập tức xốc lên mộc thuẫn, đưa ra mũi thương của mình, hướng về phía trước rống lớn đồng thời xông lên.
“ xông lên a! chém chết mấy tên khốn kiếp này!”
“ giết! Đừng tha cho bất kì tên nào!”
“ giếttttttt!”
hai quân giao chiến, cứ như vậy chính thức mở màn.
Triệu Vô Cực bên này dùng một đòn sư hống công phá vỡ thế lao tới của Thần Điện đám người, khiến cho bọn hắn đội hình tản mạn mất đi như là nước lũ xu thế.
Vốn chỉ mạnh mẽ thời khắc ban đầu thế công cũng bị đánh tan, bây giờ võ lâm liên quân lại đẩy mạnh tiến công, hiển nhiên là chiếm hết ưu thế.
Nhưng Thần Điện đám người còn đứng vững người, cũng không phải là dễ chơi hạng người.
Chỉ thấy bọn hắn một đao hoặc một kiếm đánh ra, thường có thể khiến cho ba bốn vị ở trong trường thương đội lập tức thụ thương, nhưng sau đó sẽ lập tức có người đi lên che lại lỗ hổng của đối phơng đối với người kia chính là một trận loạn đâm.
Bọn hắn có mộc thuẫn bảo vệ, chỉ cần ở phía sau ra sức đâm liền thành công.
Mà đâm động tác, đối với bất kì cái nào thương thủ mà nói, là cơ bản nhất động tác, ai cũng phải luyện cho thật tốt.
Trên chiến trường, đối với đội hình thương thuẫn, thường chỉ có kị bình mới dễ dàng xông phá.
Mà đám người Thần Điện vốn không có kị binh, thế công cũng dễ dàng bị quấy phá, bởi vậy nhanh chóng bị đẩy lùi.
Lúc này, bon hắn mấy vị các chủ, đường chủ cùng cung thủ đội bắt đầu thể hiện ra uy lực của bản thân mình!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.