Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 112: Hư quản gia thuận tay vơ vét , Cát Mẫn !

duatop1001

26/11/2018

Cát Liễu trong lòng lạnh xuống, tên khốn kiếp kia còn sống, hắn lần này chơi thoát.

Cát Liễu từ từ quay người lại, người mà hắn không muốn nhìn thấy nhất đang đứng trước mặt hắn.

Triệu Vô Cực cười hì hì hỏi hắn:

“ thế nào, cảm giác lấy đông đánh ít vui không? ”

Cát Liễu nuốt một ngụm nước bọt không trả lời, Triệu Vô Cực nụ cười ở trong mắt hắn giống như là ác quỷ nụ cười vậy.

Triệu Vô Cực lại hỏi:

“ không muốn dùng lời nói giao lưu sao, vậy ta chỉ có thể cùng ngươi dùng nắm đấm giao lưu vậy! ”

Triệu Vô Cực lập tức ra tay, một cái bàn tay quất tới.

Hắn ra tay vốn vô cùng nhanh, tay gần như hóa thành tàn ảnh, ở khoảng cách gần như thế cho dù là cao thủ cũng khó lòng né tránh huống hồ là một cái chỉ có tu vi không thực chiến Cát Liễu.

Bép!

Một tiếng đánh mặt thanh thúy vang lên, Cát Liễu lập tức như diều đứt dây bay ra ngoài, hướng giữa đường đám người va tới.

Mọi người dồn dập tránh ra, Cát Liễu bay tới ngã lăn ra đất, ôm mặt rên lên đau đớn.

Hắn bị Triệu Vô Cực đánh choáng váng, mặt cũng sưng lên thành đầu heo.

Lần này không chỉ ném hắn mặt, mà còn ném Cát gia mặt.

Đường đường Cát gia thiếu chủ kéo một đám hạ nhân đi đánh người đánh không được phản còn bị đánh thành đầu heo, chuyện này truyền ra đúng là một tổn thất to lớn cho danh vọng của Cát gia ở Hỏa Vân Thành.

Triệu Vô Cực cũng không dừng lại ở đó, dưới chân một chạm lập tức hướng Mục Giang cùng Trần Mai lao tới.

Hai người này nhìn thấy Triệu Vô Cực đánh bay Cát Liễu thì đã sợ hãi vô cùng, Cát Liễu tuy là quần là áo lượt công tử nhưng ở trong đám bọn hắn cũng là võ công tốt nhất.

Đến hắn còn bị Triệu Vô Cực một tát đánh bay, không có chút lực phản kháng nào thì bọn hắn làm sao dám phản khảng, Triệu Vô Cực chưa tới đã tự loạn trận cước.

Hai người muốn tránh né, nhưng bọn hắn tốc độ cũng không có so Triệu Vô Cực thân pháp nhanh, lập tức bị Triệu Vô Cực bóng mờ bao phủ vào bên trong.

Bép! bép!

hai cái thanh túy tát tai vang lên, hai người cũng theo gót Cát Liễu bay ra, rơi chung vào một chỗ.

Triệu Vô Cực trêu tức nhìn bọn hắn nói:

“ ta thời gian tới đều trọ ở gần đây, có bản lĩnh cứ quang minh chính đại tới! ”

Triệu Vô Cực nói xong tiêu sái phất tay áo quay đầu bước đi, hướng chuồng ngựa đi tới.

Hắn muốn dắt ngựa sau đó tìm một chỗ nhà trọ thuê lại.

Triệu Vô Cực khiêu khích Cát Liễu, hắn cũng có bản thân tự nắm chắc.

Đánh không lại hắn có thể chạy, với cảnh giới nhất lưu cao thủ ở Hỏa Vân Thành muốn giữ hắn chính là chuyện cười.

Nhân cơ hội này cũng có thể thăm dò một chút Hỏa Vân Thành đại gia tộc thực lực chân chính đến đâu.

Triệu Vô Cực rời đi, Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch cũng từ trên Mãn Nguyệt Lâu đi xuống, dắt lấy ngựa của mình đi theo hắn.

Bọn hắn vốn cùng đến đây, ở Hỏa Vân Thành cũng không có cái gì người quen, bởi vậy thuê nhà trọ ở chính là thiết yếu.

So với tách ra ở, không bằng ở gần nhau, nếu có xảy ra chuyện gì cũng có thể tiếp ứng được.

Triệu Vô Cực đi được tiêu sái vô cùng, nhưng Cát Liễu thì không thể như thế rồi.

Hôm nay hắn hai lần liên tiếp bị người đè ra đánh, có thể nói làm ném đi hết mặt mũi, nếu không thể phục thù sau này hắn ở Hỏa Vân Thành chỉ có thể cụp đuôi làm người.

Những người khác lúc trêu chọc hắn đều sẽ đem chuyện này lên làm đề tài sỉ nhục hắn.

Nhưng chuyện này vốn cũng là do hắn tự tìm, bản lãnh đã kém cỏi còn phách lối ngang ngược như vậy.

Còn không nhận rõ Triệu Vô Cực mạnh mẽ thế nào, lại dám tìm người trở lại đánh hắn.

Trên giang hồ nếu không mọc một đôi tốt con mắt, để đánh giá thực lực đối thủ mạnh yếu thế nào, sớm muộn cũng gặp chuyện.

Đáng tiếc Cát Liễu không có. bởi vậy hắn mới cùng Triệu Vô Cực đỏ mắt, quyết tâm trả thù.

Cát Liễu lúc này mới lấy lại được tỉnh táo, trên mặt đau rát vô cùng, Triệu Vô Cực ra tay không nhẹ một chút nào.

Tuy Triệu Vô Cực không đánh hắn não chấn động nhưng đánh cho hắn một mặt sưng lên, sợ là thời gian tới cũng không dám ra đường gặp người.

Cát Liễu lúc này có thể nghe được những người xung quanh đang bình luận hắn:

“ tưởng Cát gia thiếu chủ thế nào, hóa ra cũng là một cái phế vật, bị người đánh cho nằm rạp trên mặt đất! ”

“ đúng là phế vật, một chiêu cũng không chịu nổi. thế mà còn rêu rao bản thân có bao nhiêu lợi hại, lại là tam lưu cao thủ đỉnh phong đây! ”

“ ngươi không biết hắn là ăn bao nhiêu đan dược tài nguyên mới có thể đến được cảnh giới như hiện tại a. đổi lại một con lợn ăn nhiều thứ tốt như vậy sợ rằng cũng có thể tu luyện ngang bằng với hắn rồi! ”

“ hừ, loại quần là áo lượt công tử, có bao nhiêu tinh lực đều rót hết trên người kĩ nữ, làm sao có thể cùng người đánh nhau được! ”

“ Cát, Mục, Trần tam gia có ba cái này phế vật đúng là gia môn bất hạnh a! ”

“Cát, Mục, Trần tam gia xuống dốc không phải không có lí do, gia tộc đã không tốt tới đâu còn có loại này thiếu gia chủ, đúng là tương lai vô cùng đáng lo a! ”

không ngừng có tiếng bình luận rót vào trong tai hắn, đủ loại ô ngôn uế ngữ liên tục vang lên.

Cát Liễu không chịu nổi nhục, trên mặt vốn đã đỏ lên vì sưng đau lập tức càng thêm đỏ.

Hắn đứng bật dậy, hét to một tiếng:

“ các ngươi câm miệng hết cho ta! ”

một tiếng rống, tất cả mọi người đều im bặt mà dừng.

Bọn hắn không sợ Cát Liễu mà sợ Cát gia. Tuy Cát gia suy sụt, nhưng chỉ cần đưa ra một ngón tay cũng có thể dễ dàng dí chết bọn họ.

ở đây không ai dám ở trước mặt đắc tội hắn.

Cát Liễu ánh mắt căm tức nhìn xung quanh, ánh mắt hắn đảo qua chỗ nào mọi người đều không tự chủ được tránh né ánh mắt của hắn.

Dù sao Cát Liễu hôm nay đã nhận đủ sỉ nhục, hắn lúc này chính là ở phát nổ biên giới, không thể đi chọc hắn thêm nữa.

Cát Liễu chấn nhiếp được đám người, mọi người không tự chủ được tản đi một ít, một ít thì từ vòng vây xem náo nhiệt lập tức giãn ra một vòng lớn.

Cát Liễu đá đá Mục Giang cùng Trần Mai nói:

“ còn muốn nằm bao lâu nữa, chưa đủ mất mặt sao? mau đứng dậy! ”

Mục Giang cùng Trần Mai lúc này mới tỉnh lại, lập tức ôm lấy mặt từ mặt đất bò lên, hai người không ngừng xuýt xoa sờ mặt, quả thật đau đớn nóng rát vô cùng, Triệu Vô Cực ra tay thật thâm độc.

Cát Liễu ánh mắt như muốn phun lửa nói:

“ đi thôi, chuyện này còn chưa xong đâu! ”

Mục Giang cùng Trần Mai lập tức từ mặt đất bò dậy, vô cùng chật vật hướng Cát Liễu phương hướng rời đi chạy theo.

Cát Liễu bước chân rất nhanh, lúc này hắn không muốn ở đây lâu thêm một giây nào nữa, hôm nay mặt ném quá đủ rồi.



Trở về, hắn nhất định sẽ nhờ trưởng bối giúp hắn đòi lại một cái công đạo, tên kia thiếu niên nhất định phải dùng máu của hắn để trả lại cho nỗi nhục ngày hôm nay Cát Liễu phải chịu.

Lúc này một giọng nói không hợp thời lại vang lên:

“ Cát công tử lại đi quá nhanh rồi! ”

Cát Liễu lúc này người đột nhiên cương lại, ở đây nếu nói ai sau Triệu Vô Cực làm hắn sợ hãi cùng cảm giác khó chịu bất lực nhất chính là tên này Long Đằng thương hội quản gia.

Đánh không thể đánh, chửi không thể chửi, quá uất ức.

Cát Liễu mặt âm trầm nói:

“ Hư quản gia, ngươi còn muốn cái gì nữa? ta bị như vậy ngươi còn chưa hài lòng sao? ”

Vị này Hư quản gia lắc đầu nói:

“ Cát công tử nhầm rồi, ngươi bị như thế không phải do ta, không thể gộp chuyện này vào nói chung. Nhưng cái này thì có liên quan! ”

Hắn nhìn theo Hư trưởng lão ngón tay chỉ, lập tức hút một ngụm khí lạnh.

Long Đằng thương hội mặt tiền mái ngói gần như đã nát tan toàn bộ, một số chỗ khung gỗ cũng bị đánh gãy, trên mái nhà cùng dưới mái nhà nằm la liệt người của Cát, Mục, Trần tam gia gia đinh.

Bọn hắn người bất tỉnh người gãy xương, vô cùng thê thảm.

Hư trưởng lão nhẹ nhàng nói:

“ cát công tử ngươi có định đền bù tổn thất cho chúng ta không? ”

Cát Liễu nuốt một ngụm nước bọt nói:

“ không biết lần này Hư quản gia muốn bao nhiêu? ”

Hư trưởng lão đánh giá một chút thiệt hại nói:

“ Cát công tử cũng thấy chúng ta tổn thất quả thật không nhỏ, mái nhà toàn vỡ, phía trước mặt tiền cửa hàng cũng bị máu vấy bẩn, quả là điểm không tốt. ta tính sơ qua một chút, lần này muốn sửa hết đống này mái nhà cùng khung gỗ, phải một vạn lượng hoàng kim, thêm vào chi phí tẩy rửa lau chùi một ngàn lượng bạc, không biết ý Cát công tử thế nào? ”

Cát Liễu sắc mặt lại một lần nữa nghẹn đỏ lên nói:

“ Hư quản gia ngươi không nên quá phận, mấy cái mái nhà mà thôi ngươi cũng có thể mở miệng đòi một ngàn lượng hoàng kim, sao ngươi không đi cướp! ”

Hư quản gia ngoài miệng hỏi ý nhưng bên trong không hỏi, lập tức lạnh giọng nói:

“ Cát công tử, ngươi trả hay không? ”

Cát Liễu cắn răng, ngươi được lắm, lão tử trả!

Cát Liễu lạnh lùng nói:

“ trả thì trả, hừ! ngày mai sẽ có hạ nhân mang ngân lượng tới Long Đằng thương hội cho ngươi! ”

nói xong hắn lập tức quay đầu rời đi không muốn ở đây lâu thêm một giây phút nào nữa, hắn có chút sắp tức chết rồi.

Mục Giang cùng Trần Mai lập tức chạy theo, Cát Liễu nói:

“ hai người các ngươi mỗi người ra ba ngàn lạng hoàng kim ba trăm lạng bạch ngân, còn lại số lớn ta chịu! ”

Mục Giang có chút khó chịu nói:

“nhưng mà... ”

Cát Liễu ánh mắt đỏ chót nhìn hắn, giống như là muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy:

“ Chả lẽ ngươi muốn ta chịu một mình, đây cũng không phải người Cát gia một mình đập vỡ trong đó có người của Mục gia cùng Trần gia các ngươi nữa! ”

Nhìn hắn có nổi giận xu thế, Mục Giang cùng Trần Mai không dám tiếp tục hé răng.

Dù sao Cát Liễu vẫn luôn là người dẫn đầu nhóm quần là áo lượt của bọn hắn, hắn đã chịu đầu to, hai người chia sẻ cũng là nên làm.

Lần này không phải một mình Cát Liễu gây chuyện mà là cả ba người cùng gây chuyện không thể để hắn một mình gánh chịu Cát Liễu cũng sẽ không một mình gánh chịu,

Không muốn xui xẻo thì phải nôn tiền ra, bồi thường cho Long Đằng thương hội mà thôi.

Số tiền này cũng không phải số tiền nhỏ, trở về sợ rằng sẽ bị mắng một trận máu chó xối đầu, một thời gian dài sẽ bị quản thúc không thể ra ngoài làm bậy.

Trong lòng có ấm ức nhưng ba người đều rất nhanh trở về gia tộc của mình, lo chuyện ứng đối tiếp theo như thế nào.

Cát Liễu trở về Cát gia, lập tức từ cổng chính nhanh chóng di chuyển tới hậu viện, hắn vô cùng gấp gáp.

Một đường lao nhanh, hộ vệ cùng tì nữ chào hỏi hắn cũng không hề để ý, đám hạ nhân thấy Cát Liễu như đang bốc lửa thái độ như vậy cũng là sợ hãi tránh xa, sợ rước họa vào thân.

Cát Liễu muốn tìm tới phụ thân của hắn muốn cho phụ thân của hắn ra mặt giúp hắn chủ trì công đạo, lấy lại mặt mũi.

Mở cửa phòng đi vào, Cát Liễu nhanh chóng đi tới thư phòng, bên trong thư phòng đang ngồi một người đàn ông trung niên cùng hắn khuôn mặt rất tương tự, nhưng nhiều một phần uy nghiêm cùng khôn khéo.

“ Phụ thân! ”

Cát Liễu đi tới vấn an!

Người đàn ông trung niên này tên Cát Hổ, là Cát Liễu phụ thân, Cát gia đương đại gia chủ.

Cát Hổ ngẩng đầu lên, ánh mắt lập tức trở nên sắc bén, hắn nhìn Cát Liễu một mặt sưng đỏ còn in hẳn lên năm dấu tay, tức giận hỏi:

“ ai đánh? ”

Cát Liễu biết phụ thân hắn đã động nộ, khuôn mặt trở nên sầu khổ, bán thảm nói:

“ hôm nay ta đi Mãn Nguyệt Lâu muốn ăn uống một chút mà thôi, không ngờ gặp được ba cái không biết ở đâu ra tiểu tử, thái độ phách lối vô cùng, cũng không hề để Cát, Mục, Trần tam gia vào trong mắt, chúng ta lời qua tiếng lại mấy câu, bọn chúng liền đem cả ba người chúng ta đánh trọng thương, còn xỉ nhục chúng ta đem chúng ta đánh văng ra khỏi Mãn Nguyệt Lâu, rơi vào đối diện Long Đằng thương hội nữa! ”

Cát Hổ hỏi lại:

“ bọn hắn? có mấy người? ”

Cát Liễu nhanh chóng bẩm báo:

“ là ba cái tiểu tử, trong đó có một cái là hòa thượng, bọn hắn bây giờ còn đang trọ ở quán trọ tân hỉ, gần Mãn Nguyệt Lâu! ”

Cát Hổ nghiềm ngẫm suy nghĩ nói:

“ bọn hắn còn dám ở lại, đây là khiêu khích ta sao? ”

Cát Liễu lập tức thêm mắm dặm muối nói:

“ chính là như vậy, lúc đó hắn còn ở trước mặt mọi người tuyên bố muốn xem chúng ta có thể làm được gì bọn hắn. Phụ thân, ta cái này không hề dám lừa dối ngươi, ngươi chỉ cần đi tìm hiểu một chút lập tức có thể có được tin tức a! ”

Cát Liễu một mặt đau khổ nói, giống như là thâm cừu đại hận lại nhận cực lớn ủy khuất chỉ có thể nhờ vào phụ thân giúp hắn xả cơn giận này vậy!

Cát Hổ lại hỏi:

“ biết đối phương là người của thế lực nào sao? ”

“ Không biết, nhưng chắc chắn là người ngoài mới vào thành, nếu không sẽ không cùng lúc đem Cát, Mục, Trần tam gia thiếu gia chủ chúng ta một lần đánh, còn ngông cuồng nói muốn chờ chúng ta tới tìm hắn trả thù! đây chính là người ở ngoài tới biểu hiện a! ”

Cát Hổ gật đầu, quả nhiên là vậy, hắn tiếp tục hỏi:

“ Cảnh giới đối phương như thế nào? ”

“ đối phương mạnh hơn tam lưu, nhưng so với phụ thân nhất lưu cao thủ quả thật kém xa, ta nghĩ là nhị lưu, tối đa chính là nhị lưu đỉnh phong mà thôi! ”

Nhị lưu cao thủ, lại là mới vào thành lại dám ngông cuống đánh con trai của hắn, thật không xem Cát Hổ hắn để vào trong mắt mà, đây là đối với đại gia tộc khinh thường cùng khiêu khích, nếu không trả thù uy vọng của bọn hắn sẽ tụt dốc không phanh, thù này nhất đinh phải báo.



Đánh Cát Liễu không khác gì đánh Cát gia mặt, mặt mũi này nhất định phải tìm về!

Cho dù là cường long cũng không ép địa đầu xà, bọn hắn ở Hỏa Vân Thành kinh doanh nhiều năm cũng không sợ các loại thế lực ngoại lai, đối với trả thù việc cũng rất có lòng tin.

Hắn tiếp tục hỏi:

“ Biết tên tuổi của bọn hắn sao? ”

“ Cái này... đối phương lúc trước khi ra tay đều chưa hề xưng tên ra, ta đã hỏi qua nhưng hắn đều lấp liếm cho qua! ”

Cát Hổ gật đầu, nếu như thật sự chỉ là như thế, nhất định phải đi tìm tên kia thiếu niên phiền phức một phen, nếu không bọn hăn đại gia tộc mặt mũi biết để vào đâu.

Cát Liễu lúc này mới cẩn thận nói:

“ Phụ thân, lúc đánh nhau với tên kia, hắn đánh ta bay ra khỏi Mãn Nguyệt Lâu, va vào Long Đằng thương hội mái nhà, va vỡ bọn họ không mái ngói, bị bọn hắn bắt đền! ”

Cát Hổ nhướng mày lên, còn có chuyện này? hắn hỏi:

“ mấy cái mái ngói mà thôi, đền thì đền đi, bao nhiêu tiền đâu! những chuyện nhỏ này lần sau không cần cùng ta nói! ”

Cát Liễu sợ sệt nói:

“ nhưng tên Hư quản gia của Long Đằng thương hội ra mặt, tranh thủ cơ hội giở công phu sư tử ngoạm một phen, bắt đền ta bốn ngàn lượng hoàng kim bốn trăm lượng bạc! ”

Cát Liễu tuy là quần là áo lượt công tử, nhưng hắn về nhà vẫn phải là sợ phụ thân hắn. ở ngoài có bao nhiêu phách lối về tới nhà đều phải thu lại.

Số tiền này cũng không phải số tiền nhỏ, nếu không hắn đã sớm tự mình dốc hầu bao trả rồi mà không phải về nói với cha hắn.

Bốn ngàn lượng hoàng kim thêm bốn trăm lượng bạc cũng là Cát gia kinh doanh một quãng thời gian mới có thể kiếm về, lần này chỉ vì ở ngoài đánh nhau với người mà làm mất đi, quả thật chính là muốn chết.

Hắn không dám nói đối phương là đòi một vạn lương hoàng kim một vạn lượng bạc, nếu không chỉ sợ Cát Hổ ngay lập tức tại chỗ nổi điên đánh chết hắn.

Hắn cũng không dám nói hắn thay Mục Giang cùng Trần Mai ôm đầu to một ngàn lượng hoàng kim cùng một trăm lượng bạch ngân, nếu không Cát Hổ cũng sẽ vì hắn làm thủ lĩnh của đám quần là áo lụa này mà đánh chết hắn.

Tuy vậy Cát Hổ nghe xong vẫn là nổi trận lôi đình nói:

“ Ngươi một mình ra vào có thể va vỡ bao nhiêu mái ngói, đối phương lại dám mở miệng đòi nhiều tiền như vậy? ”

Cát Liễu run run trả lời:

“ thực ra ta va vào không được bao nhiêu nhưng ta mang theo gia đinh trong nhà tới đánh hắn đều bị hắn đánh bay ra ngoài, va nát mái ngói rất nhiều! ”

Cát Hổ sắc mặt ủng đỏ lên, có dấu hiệu sắp bạo tẩu, hắn gầm lên nói:

“ Ngươi cái này phế vật vô dụng, suốt ngày chỉ biết ăn chơi trác táng đồ vật, không giúp gì được cho lão tử cho gia tộc thì thôi còn chỉ luôn biết phá tiền! Ngươi có biết bốn ngàn lượng hoàng kim cùng bốn trăm lượng bạch ngân quý giá như thế nào không? thế mà ngươi chỉ cùng một cái vô danh tiểu tử đánh nhau liền ném đi số tiền này? Ngươi là đang nói đùa với ta sao? Lại còn đánh không lại đối phương, mang theo người cũng đánh không lại đối phương, ngươi là phế vật sao? ta Cát Hổ sao lại có thể có một đứa con phế vật như ngươi? ”

Bép!

Một cái tát thanh thúy vang lên, Cát Hổ tức giận đánh mạnh Cát Liễu một cái, Cát Liễu lập tức bay ngược mà ra, va vào góc tường mới dừng lại được.

Phụt!

Cát Liễu nôn ra một ngụm máu, hắn biết lần này trở về nhất định sẽ bị ăn đòn, nên đã sớm chuẩn bị tâm lí.

Hắn trên mặt vết thương cũ chưa khỏi vết thương mới lại tăng thêm, sợ rằng khuôn mặt này một tuần cũng đừng nghĩ xẹp xuống.

Trong ngực một ngụm nghịch huyết không nhịn được phun ra, khí huyết lôn xộn trong cơ thể cũng không hề có bớt đi chút nào, Cát Liễu lúc này lại không dám chậm trễ, nén đau mở miệng nói:

“ Cha, ta thật biết sai, lần này là ta sai. nhưng nếu không giết chết cái kia tiểu tử, chúng ta gia tộc mặt mũi chỉ sợ là sẽ phải tổn thất nặng nề! ”

Cát Hổ phát điên rống:

“ ngươi cũng biết gia tộc mặt mũi tổn thất nặng nề? Nếu không phải vì ngươi, chúng ta có gặp hoàn cảnh như vậy sao? Ngươi chính là một cái phế vật vô dụng! thời gian tới nếu còn ra ngoài tìm mấy cái hồ bằng cẩu hữu của ngươi ăn chơi, lão tử chặt gãy chân của ngươi! Nghe rõ chưa? ”

Cát Liễu khổ sở nói:

“ Rõ rồi! ”

Hắn đã sớm biết trận này mắng chửi không thể tránh khỏi, nhưng đối với một cái quần là áo lụa công tử như hắn mà nói, không thể ra ngoài ăn chơi trác tán không khác gì đang dày vò hắn, khiến hắn muốn phát điên.

Nhưng lệnh này lại là từ lão cha của hắn mà ra, hắn không dám trái lệnh.

Dám tranh thủ trốn ra ngoài, chỉ sợ là sẽ bị đánh gãy chân.

Tốt nhất thời gian tới vẫn là bé ngoan ở nhà, cho phụ thân hắn bớt giận một thời gian rồi mới tiếp tục ra ngoài.

Dù sao mặt của hắn vẫn cần chữa thương đây.

Càng nghĩ tới những thứ này, Cát Liễu đối với thiếu niên kia càng là hận thù khắc sâu, nghiến răng nghiến lợi.

Lần này phụ thân ra tay, tên kia nhất định phải chết. thù này cũng coi như được báo. Hắn sẽ ở đây chống mắt lên xem tên kia thiếu niên còn có thể vui vẻ nhảy nhót bao lâu?

Cát Hổ phát tiết xong trong lòng cũng là thở phì phò ngồi xuống ghế.

Hắn cái này con trai quần là áo lụa hắn vốn biết rõ, nhưng vợ của hắn vì sinh ra tên này con trai cho hắn mà qua đời, bởi vậy hắn rất yêu thương Cát Liễu.

Sau đó hắn cũng không lấy thêm vợ bé, chuyên tâm quản lí gia tộc, bởi vậy Cát gia lụi bại xu thế mới có thể giảm xuống một chút.

Không ngờ đối phương suốt ngày chỉ biết ăn chơi đàn đúm, ỷ mạnh hiếp yếu bắt nạt dân nữ nhà lành, khiến hắn đau đầu không ngớt.

Nhưng hắn cũng không nỡ đánh đối phương, dù sao cũng là vợ hắn cố hết sức, dùng cả tính mạng sinh hạ được, hắn hi vọng đối phương có thể một ngày tỉnh ngộ, lãng tử quay đầu quý hơn vàng.

Đáng tiếc chờ bao nhiêu năm, đối phương vẫn là như vậy, không chút biến đổi ngược lại càng có phế vật phương hướng phát triển.

Thở dài ra một hơi, Cát Hổ nghĩ, trước hết vẫn là xử lí chuyện này, lấy về cho gia tộc mặt mũi đã rồi nói!

Hắn ra lệnh một tiếng:

“ Gọi Cát Mẫn tới đây! ”

Bên ngoài cửa lập tức vang lên một tiếng trả lời:

“ Vâng! ”

Sau đó trong phòng lập tức lâm vào yên tĩnh, Cát Hổ suy nghĩ giống như thả ra xa xôi, hồi tưởng lại của mình thê tử. Cát Liễu thì lại yên lặng dưỡng thương, không dám hé răng một lời.

Một lát sau cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa, Cát Hổ nói:

“ vào đi! ”

Cửa phòng mở ra, một cái thân hình bốc lửa thiếu nữ đi vào. Nàng trước lồi sau vểnh, núi non chập trùng, phía trước áo giống quá mỏng không che lấp được hai cái đỉnh vu sơn, hơi hơi nhô lên.

Tóc dài bóng mượt, phía sau đầu được một cái lộng lẫy bằng vàng quan mão cài lên, càng tôn lên vẻ đẹp của nàng.

Nàng ăn mặc cũng rất táo bạo, trước ngực xương quai xanh lộ ra, bên trong nội y cũng chỉ quấn lên một chút, hai cái tròn to viên cầu như ẩn như hiện chọc người mơ màng, váy xẻ dọc gần tới đầu gối, lộ ra của nàng một cái chân trắng non mịn thon dài, chỉ cần nhìn thấy cũng đủ để người khác hiểu phía dưới lớp váy chính là như thế nào một cặp chân dài.

Đáng tiếc nàng khuôn mặt tuy xinh đẹp nhưng sâu trong ánh mắt lại ẩn chứ vẻ giảo hoạt cùng tàn nhẫn, nếu là người bình thường tất nhiên sẽ bị vẻ đẹp của nàng làm cho lu mờ thần trí, nhưng nếu là người có linh cảm nhạy bén như Triệu Vô Cực sẽ dễ dàng nhận ra, nàng cũng không phải loại tốt đẹp gì nữ nhân.

Nàng đương nhiên là Cát gia đại tiểu thư Cát Mẫn, hiện tại chính là cùng Cát Hổ kinh doanh quản lí gia tộc, viên minh châu trên tay Cát Hổ.

Bởi vì trời sinh ưu ái nhan sắc, nàng ở trong kinh doanh rất được lòng người, mọi nơi đều thuận lợi vui vẻ.

Nam nhân nhìn thấy nàng đều thèm nhỏ dãi nhan sắc của nàng, nhưng Cát Mẫn trước giờ đều rất khéo đưa đẩy, chưa hề có ai ở chỗ nàng chiếm được tiện nghi.

Cát Mẫn nhẹ nhàng lên tiếng chào:

“ Phụ thân! ”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook