Chương 529: Khí linh
duatop1001
02/03/2019
Triệu Vô Cực xem hết số đan dược dược liệu, liền không còn hứng thú gì nữa.
Hắn đem đan dược cho Tiểu Hoàng, bảo nó muốn ăn sao thì ăn, dù sao đồ vật này chất lượng quá thấp hắn cũng không dùng đến.
Ngược lại Tiểu Hoàng thử loại vốn ăn tạp, cái gì cũng có thể ăn được, cho nó ăn đan dược cũng không cần lo lắng dược độc tích lũy.
Triệu Vô Cực thuê mấy cái xe ngựa lớn, mang mấy cái rương lớn vàng bạc châu báu để lên trên, hướng tiền trang phương hướng đi tới.
Đám người vận chuyển xe phu nhìn mấy cái rương rất đỏ mắt.
Bọn hắn làm việc cả đời cũng không kiếm nổi một cái rương bên trong chứa số lượng vàng bạc châu báu.
Mà thanh niên nhân thuê bọn hắn này, vậy mà một lúc liền làm ra gần mười cái rương, có thể nói là tiền tài như nước.
Nếu không phải trên người hắn tỏa ra một cỗ đáng sợ khí tức, chỉ sợ bọn hắn đã bí quá hóa liều, mọt đao đâm tới giết chết Triệu Vô Cực, sau đó bỏ trốn lên núi làm sơn tặc rồi.
Chỉ cần có bạc, ở đâu đều có thể làm lão gia, cho dù là sơn tặc cũng không cần phải sợ a!
Nhưng bọn hắn vừa nhìn thấy Triệu Vô Cực cái kia đáng sợ vô cùng ánh mắt tâm tư triệt để tan thành mây khói.
Ánh mắt kia ngoại trừ lúc nhìn nữ nhân bên cạnh hắn mới có thể có chút nhu hòa, còn lại bình thường đều mang vào một vẻ lãnh đạm lạnh lùng, bên trong còn ẩn chứa một tia sát ý lạnh lẽo, cho thấy đối phương không phải là dạng người dễ chơi gì.
Bởi vậy bọn hắn ngoan ngoãn làm một cái tùy tùng tay chân mà thôi.
Có bạc cũng phải có mạng mới tiêu được, nếu bị đối phương một cái tát vỗ chết, vậy thì đơn thuần chết oan mà thôi.
Tiếu Mị Mị lúc này bỗng nhiên lên tiếng hiếu kì hỏi:
“ Vô Cực, hình như gần đây ngươi có gì thay đổi đúng không? sao ta cảm giác được ngươi toát ra một vẻ lạnh lùng khó hiểu a!”
Triệu Vô Cực nhíu mày, nghi hoặc nói:
“ gần đây mới cảm giác ra sao?”
Tiếu Mị Mị gật đầu nói:
“ đúng vậy!”
Triệu Vô Cực nghi ngờ nói:
“ ta liễm tức công phu cũng không tệ, nếu trước giờ ngươi không thể cảm nhận thấy được gì vậy thì bây giờ cũng là như vậy, sao có thể có bây giờ bỗng nhiên lại cảm giác được. đây chắc chắn là ở đâu đó xảy ra vấn đề rồi!”
Triệu Vô Cực nhíu mày suy nghĩ. Hắn liễm tức công chính là ở Thanh Vân Tông học qua, sau đó lại nhờ vào sự khống chế nội lực tuyệt đỉnh của mình khiến cho đối phương khó có thể khám phá ra cảnh giới chân thực của hắn.
Trừ khi là cảnh giới vượt qua hắn quá nhiều lại áp chế hắn, nếu không không thể nào nhìn ra được trên người hắn cái gì manh mối.
Triệu Vô Cực đầu óc linh quang lóe lên, nghi ngờ nhìn về phía Ẩm huyết thủ sáo của mình.
Lúc trước ở Lưu gia giết chóc, hắn đã mơ màng cảm giác được, cái này bao tay có chút không giống bình thường.
Nó chắc chắn đã gặp phải cái gì đó biến cố.
Triệu Vô Cực chắc chắn, không phải là bản thân nó có sẵn sự cố, bởi vì người luyện nó không ai khác chính là hắn lão cha, Triệu Phi Dương.
Triệu Phi Dương chắc chắn không thể nào hại hắn.
Bởi vậy chỉ có thể là hắn ở trên giang hồ chơi đùa gây ra cho cái này Ẩm huyết thủ sáo biến đổi, hoặc là bị người cho giở trò.
Triệu Vô Cực tập trung tinh thần, dùng nội lực của mình đi kiểm tra một vòng, nhưng hắn cho dù tỉ mỉ kiểm tra thế nào cũng không nhìn ra được bên trong cái này Ẩm huyết thủ sáo có cái gì khác biệt.
Bởi vậy hắn mày nhíu càng sâu, trên mặt nghi hoặc vẻ mặt càng nồng đậm.
Tiếu Mị Mị vội hỏi:
“ ngươi nghĩ ra cái gì sao?”
Thân là bạn gái của hắn, chỉ cần Triệu Vô Cực có cái gì khó nghĩ, nàng đương nhiên phải quan tâm, cùng hắn phân ưu, không thể để cho hắn mờ mịt một mình được.
Tiếu Mị Mị ở chỗ này suy nghĩ chính là như vậy, bởi vậy nàng mới vội vàng quan tâm hỏi.
Triệu Vô Cực tháo ra Ẩm huyết thủ sáo, đưa tới trước mặt nàng hỏi:
“ ngươi hiểu biết rộng, nhìn thử xem có phải là bao tay của ta bị người cho hạ ám chiêu sao?”
Tiếu Mị Mị nghe vậy trong lòng chợt lạnh.
Triệu Vô Cực luôn luôn sử dụng cái này bao tay để chiến đấu.
Có thể nói từ lúc nàng gặp Triệu Vô Cực, chưa hề thấy hắn buông bỏ bao tay lúc chiến đấu bao giờ.
Nếu bao tay sớm bị hạ ám chiêu, Triệu Vô Cực lại đeo nó lâu như vậy, nàng cũng không dám nghĩ tiếp đằng sau sự việc.
Nàng lập tức tập trung tinh thần, vội vàng quan sát xung quanh bao tay xem có ấn kí gì hay không, lại dùng nội lực đi kiểm tra một vòng, cuối cùng đành lắc đầu nói:
“ Vô Cực, ta không thể nhìn ra cái gì. tại sao ngươi lại khẳng định là nó!”
Triệu Vô Cực nhíu mày:
“ lúc ta ở Lưu gia giết chóc, đã cảm thấy nó có chút không đúng. Nhưng cảm giác này lóe lên một cái lập tức qua đi rất nhanh nên cũng không để ý.
Ta liễm tức công phu rất tốt, nếu không phải ngươi nói ta cũng không nhận ra bản thân ta còn tỏa ra loại này khó chịu khí tức.
Rõ ràng ta đã thu liễm hết toàn bộ khí thế rồi nhưng vẫn có thứ trào ra ngoài, chứng ta không phải là do bản thân ta, mà là do nó!”
Triệu Vô Cực giơ lên bao tay nói:
“ có thể là nó có cái gì thay đổi, khiến cho ta bị lộ ra khí cơ. Nhưng nếu nói trên người ta có một cỗ lạnh lùng khí tức, vậy thì ta cũng không ưa thích một chút nào.
Dù sao người ta cũng không thích loại này lạnh lẽo cảm giác a, kết bạn sẽ rất khó!”
Tiếu Mị Mị che miệng cười, Triệu Vô Cực cao thủ cỡ này, người muốn kết bạn với hắn xếp hàng dài còn không kịp đây.
Sao có thể có người vì một chút khó chịu khí tức mà đi từ chối kết bạn với hắn được chứ!
Khí cơ bị lộ sao? Là Triệu Vô Cực lộ khí cơ hay là nó?
Chờ một chút, nó lộ khí cơ?
Tiếu Mị Mị ánh mắt bỗng nhiên lóe lên tinh mang, nàng có chút vui mừng thấp thỏm lại không dám chắc nói:
“ Vô Cực, ngươi nói có phải hay không bao tay của ngươi sinh ra linh?”
Triệu Vô Cực nghi ngờ hỏi lại:
“linh? Khí linh?”
Triệu Vô Cực đương nhiên là biết khí linh, là tu tiên giả vũ khí một loại tồn tại, nó có trí tuệ không thua gì một người trưởng thành, thường đảm nhiệm một trách nhiệm nào đó trong vũ khí của bọn hắn.
Vũ khí có khí linh cùng không có khí linh, cách biệt chính là một trời một vực.
Có khí linh vũ khí không những có thể gia cường sức mạnh tấn công cho vũ khí cùng chiêu thức mà còn có thể tự động hộ chủ, rất nhiều loại diệu dụng
Giá cả cũng theo đó mà ngẩng cao đầu.
Nhưng điều kiện sinh ra khí linh thiên kì bách quái lại vô cùng thưa thớt.
Thông thường đều là dùng một lượng lớn thiên tài địa bảo đập vào tiêu hao, lại sử dụng thời gian cực kì dài dòng mới có thể hình thành
Nhưng nếu nói một cái phàm khí có thể sinh thành khí linh, vậy thì đúng là chuyện cười, khó tin.
Cho dù là bảo kiếm như là Lăng Vân kiếm của Từ Tiểu Bạch cũng chỉ là do Từ gia các đời gia chủ một người lại một người mang nó đi thi triển Lăng Vân kiếm pháp khiến cho nó có được công năng đặc dị có thể giúp đỡ người cầm nó thi triển Lăng Vân kiếm pháp càng thêm thông thuận có thể vượt cấp đánh ra một số chiêu thức như là vân vụ tống táng hay thiên hạ vô trần một số chiêu thức này mà thôi.
Để nói nó có trí tuệ có thể cùng chủ nhân giao lưu như là khí linh của tu tiên giả thì thật kém còn quá xa.
Mà Tiếu Mị Mị nói Ẩm huyết thủ sáo của Triệu Vô Cực sinh ra khí linh, hắn thật có chút khó tin.
Bởi vì trong sổ tay luyện khí của lão cha cho hắn cũng từng nói qua, phàm binh không tồn tại trên ba trăm năm lại liên tục trải qua các loại chém giết tu luyện, thì cực khó sinh ra khí linh.
Nhưng phàm binh chủ yếu nguyên liệu luyện thành lại là phàm thiết, bởi vậy bọn hắn độ bền không cao dễ hư hại trong lúc chiến đấu.
Lại bởi vì điều kiện hình thành khí linh thiên kì bách quái lại khó khăn, khả năng sinh ra khí linh gần như về không.
Nhưng cái này Ẩm huyết thủ sáo bao tay, là Triệu Phi Dương dùng hết tâm huyết luyện ra cho Triệu Vô Cực.
Chính là vì Triệu Vô Cực nói với hắn, hắn chỉ thích dùng tay không cách đấu, bởi vậy cho dù luyện ra càng nhiều loại vũ khí, Triệu Phi Dương đối với cái này bao tay vẫn là dốc xuống hết tâm huyết, luyện được nó đạt đến phàm binh cực hạn.
Nếu như nói nó có thể hay không sinh ra khí linh tỉ lệ, Triệu Vô Cực vẫn dám khẳng định là có
Đơn giản vì nó đã đạt tới phàm khí cực hạn rồi, chỉ cần cố gắng một chút, liền có thể đạt tới pháp khí cấp độ.
Nhưng nó tuổi đời chỉ mới có mấy năm mà thôi, làm sao có thể sinh ra được khí linh?
Triệu Vô Cực biểu hiện nghi ngờ vô cùng, hắn không chắc chuyện này có phải là thật hay không? Bao tay của mình có phải là sinh ra khí linh hay không?
Hay là chính vì nó sinh ra khí linh, mới khiến cho mình khí cơ lộ ra, lộ ra một cỗ âm trầm lạnh lùng cảm giác.
Đã không biết, vậy thì thử một chút liền được rồi!
Hắn đem đan dược cho Tiểu Hoàng, bảo nó muốn ăn sao thì ăn, dù sao đồ vật này chất lượng quá thấp hắn cũng không dùng đến.
Ngược lại Tiểu Hoàng thử loại vốn ăn tạp, cái gì cũng có thể ăn được, cho nó ăn đan dược cũng không cần lo lắng dược độc tích lũy.
Triệu Vô Cực thuê mấy cái xe ngựa lớn, mang mấy cái rương lớn vàng bạc châu báu để lên trên, hướng tiền trang phương hướng đi tới.
Đám người vận chuyển xe phu nhìn mấy cái rương rất đỏ mắt.
Bọn hắn làm việc cả đời cũng không kiếm nổi một cái rương bên trong chứa số lượng vàng bạc châu báu.
Mà thanh niên nhân thuê bọn hắn này, vậy mà một lúc liền làm ra gần mười cái rương, có thể nói là tiền tài như nước.
Nếu không phải trên người hắn tỏa ra một cỗ đáng sợ khí tức, chỉ sợ bọn hắn đã bí quá hóa liều, mọt đao đâm tới giết chết Triệu Vô Cực, sau đó bỏ trốn lên núi làm sơn tặc rồi.
Chỉ cần có bạc, ở đâu đều có thể làm lão gia, cho dù là sơn tặc cũng không cần phải sợ a!
Nhưng bọn hắn vừa nhìn thấy Triệu Vô Cực cái kia đáng sợ vô cùng ánh mắt tâm tư triệt để tan thành mây khói.
Ánh mắt kia ngoại trừ lúc nhìn nữ nhân bên cạnh hắn mới có thể có chút nhu hòa, còn lại bình thường đều mang vào một vẻ lãnh đạm lạnh lùng, bên trong còn ẩn chứa một tia sát ý lạnh lẽo, cho thấy đối phương không phải là dạng người dễ chơi gì.
Bởi vậy bọn hắn ngoan ngoãn làm một cái tùy tùng tay chân mà thôi.
Có bạc cũng phải có mạng mới tiêu được, nếu bị đối phương một cái tát vỗ chết, vậy thì đơn thuần chết oan mà thôi.
Tiếu Mị Mị lúc này bỗng nhiên lên tiếng hiếu kì hỏi:
“ Vô Cực, hình như gần đây ngươi có gì thay đổi đúng không? sao ta cảm giác được ngươi toát ra một vẻ lạnh lùng khó hiểu a!”
Triệu Vô Cực nhíu mày, nghi hoặc nói:
“ gần đây mới cảm giác ra sao?”
Tiếu Mị Mị gật đầu nói:
“ đúng vậy!”
Triệu Vô Cực nghi ngờ nói:
“ ta liễm tức công phu cũng không tệ, nếu trước giờ ngươi không thể cảm nhận thấy được gì vậy thì bây giờ cũng là như vậy, sao có thể có bây giờ bỗng nhiên lại cảm giác được. đây chắc chắn là ở đâu đó xảy ra vấn đề rồi!”
Triệu Vô Cực nhíu mày suy nghĩ. Hắn liễm tức công chính là ở Thanh Vân Tông học qua, sau đó lại nhờ vào sự khống chế nội lực tuyệt đỉnh của mình khiến cho đối phương khó có thể khám phá ra cảnh giới chân thực của hắn.
Trừ khi là cảnh giới vượt qua hắn quá nhiều lại áp chế hắn, nếu không không thể nào nhìn ra được trên người hắn cái gì manh mối.
Triệu Vô Cực đầu óc linh quang lóe lên, nghi ngờ nhìn về phía Ẩm huyết thủ sáo của mình.
Lúc trước ở Lưu gia giết chóc, hắn đã mơ màng cảm giác được, cái này bao tay có chút không giống bình thường.
Nó chắc chắn đã gặp phải cái gì đó biến cố.
Triệu Vô Cực chắc chắn, không phải là bản thân nó có sẵn sự cố, bởi vì người luyện nó không ai khác chính là hắn lão cha, Triệu Phi Dương.
Triệu Phi Dương chắc chắn không thể nào hại hắn.
Bởi vậy chỉ có thể là hắn ở trên giang hồ chơi đùa gây ra cho cái này Ẩm huyết thủ sáo biến đổi, hoặc là bị người cho giở trò.
Triệu Vô Cực tập trung tinh thần, dùng nội lực của mình đi kiểm tra một vòng, nhưng hắn cho dù tỉ mỉ kiểm tra thế nào cũng không nhìn ra được bên trong cái này Ẩm huyết thủ sáo có cái gì khác biệt.
Bởi vậy hắn mày nhíu càng sâu, trên mặt nghi hoặc vẻ mặt càng nồng đậm.
Tiếu Mị Mị vội hỏi:
“ ngươi nghĩ ra cái gì sao?”
Thân là bạn gái của hắn, chỉ cần Triệu Vô Cực có cái gì khó nghĩ, nàng đương nhiên phải quan tâm, cùng hắn phân ưu, không thể để cho hắn mờ mịt một mình được.
Tiếu Mị Mị ở chỗ này suy nghĩ chính là như vậy, bởi vậy nàng mới vội vàng quan tâm hỏi.
Triệu Vô Cực tháo ra Ẩm huyết thủ sáo, đưa tới trước mặt nàng hỏi:
“ ngươi hiểu biết rộng, nhìn thử xem có phải là bao tay của ta bị người cho hạ ám chiêu sao?”
Tiếu Mị Mị nghe vậy trong lòng chợt lạnh.
Triệu Vô Cực luôn luôn sử dụng cái này bao tay để chiến đấu.
Có thể nói từ lúc nàng gặp Triệu Vô Cực, chưa hề thấy hắn buông bỏ bao tay lúc chiến đấu bao giờ.
Nếu bao tay sớm bị hạ ám chiêu, Triệu Vô Cực lại đeo nó lâu như vậy, nàng cũng không dám nghĩ tiếp đằng sau sự việc.
Nàng lập tức tập trung tinh thần, vội vàng quan sát xung quanh bao tay xem có ấn kí gì hay không, lại dùng nội lực đi kiểm tra một vòng, cuối cùng đành lắc đầu nói:
“ Vô Cực, ta không thể nhìn ra cái gì. tại sao ngươi lại khẳng định là nó!”
Triệu Vô Cực nhíu mày:
“ lúc ta ở Lưu gia giết chóc, đã cảm thấy nó có chút không đúng. Nhưng cảm giác này lóe lên một cái lập tức qua đi rất nhanh nên cũng không để ý.
Ta liễm tức công phu rất tốt, nếu không phải ngươi nói ta cũng không nhận ra bản thân ta còn tỏa ra loại này khó chịu khí tức.
Rõ ràng ta đã thu liễm hết toàn bộ khí thế rồi nhưng vẫn có thứ trào ra ngoài, chứng ta không phải là do bản thân ta, mà là do nó!”
Triệu Vô Cực giơ lên bao tay nói:
“ có thể là nó có cái gì thay đổi, khiến cho ta bị lộ ra khí cơ. Nhưng nếu nói trên người ta có một cỗ lạnh lùng khí tức, vậy thì ta cũng không ưa thích một chút nào.
Dù sao người ta cũng không thích loại này lạnh lẽo cảm giác a, kết bạn sẽ rất khó!”
Tiếu Mị Mị che miệng cười, Triệu Vô Cực cao thủ cỡ này, người muốn kết bạn với hắn xếp hàng dài còn không kịp đây.
Sao có thể có người vì một chút khó chịu khí tức mà đi từ chối kết bạn với hắn được chứ!
Khí cơ bị lộ sao? Là Triệu Vô Cực lộ khí cơ hay là nó?
Chờ một chút, nó lộ khí cơ?
Tiếu Mị Mị ánh mắt bỗng nhiên lóe lên tinh mang, nàng có chút vui mừng thấp thỏm lại không dám chắc nói:
“ Vô Cực, ngươi nói có phải hay không bao tay của ngươi sinh ra linh?”
Triệu Vô Cực nghi ngờ hỏi lại:
“linh? Khí linh?”
Triệu Vô Cực đương nhiên là biết khí linh, là tu tiên giả vũ khí một loại tồn tại, nó có trí tuệ không thua gì một người trưởng thành, thường đảm nhiệm một trách nhiệm nào đó trong vũ khí của bọn hắn.
Vũ khí có khí linh cùng không có khí linh, cách biệt chính là một trời một vực.
Có khí linh vũ khí không những có thể gia cường sức mạnh tấn công cho vũ khí cùng chiêu thức mà còn có thể tự động hộ chủ, rất nhiều loại diệu dụng
Giá cả cũng theo đó mà ngẩng cao đầu.
Nhưng điều kiện sinh ra khí linh thiên kì bách quái lại vô cùng thưa thớt.
Thông thường đều là dùng một lượng lớn thiên tài địa bảo đập vào tiêu hao, lại sử dụng thời gian cực kì dài dòng mới có thể hình thành
Nhưng nếu nói một cái phàm khí có thể sinh thành khí linh, vậy thì đúng là chuyện cười, khó tin.
Cho dù là bảo kiếm như là Lăng Vân kiếm của Từ Tiểu Bạch cũng chỉ là do Từ gia các đời gia chủ một người lại một người mang nó đi thi triển Lăng Vân kiếm pháp khiến cho nó có được công năng đặc dị có thể giúp đỡ người cầm nó thi triển Lăng Vân kiếm pháp càng thêm thông thuận có thể vượt cấp đánh ra một số chiêu thức như là vân vụ tống táng hay thiên hạ vô trần một số chiêu thức này mà thôi.
Để nói nó có trí tuệ có thể cùng chủ nhân giao lưu như là khí linh của tu tiên giả thì thật kém còn quá xa.
Mà Tiếu Mị Mị nói Ẩm huyết thủ sáo của Triệu Vô Cực sinh ra khí linh, hắn thật có chút khó tin.
Bởi vì trong sổ tay luyện khí của lão cha cho hắn cũng từng nói qua, phàm binh không tồn tại trên ba trăm năm lại liên tục trải qua các loại chém giết tu luyện, thì cực khó sinh ra khí linh.
Nhưng phàm binh chủ yếu nguyên liệu luyện thành lại là phàm thiết, bởi vậy bọn hắn độ bền không cao dễ hư hại trong lúc chiến đấu.
Lại bởi vì điều kiện hình thành khí linh thiên kì bách quái lại khó khăn, khả năng sinh ra khí linh gần như về không.
Nhưng cái này Ẩm huyết thủ sáo bao tay, là Triệu Phi Dương dùng hết tâm huyết luyện ra cho Triệu Vô Cực.
Chính là vì Triệu Vô Cực nói với hắn, hắn chỉ thích dùng tay không cách đấu, bởi vậy cho dù luyện ra càng nhiều loại vũ khí, Triệu Phi Dương đối với cái này bao tay vẫn là dốc xuống hết tâm huyết, luyện được nó đạt đến phàm binh cực hạn.
Nếu như nói nó có thể hay không sinh ra khí linh tỉ lệ, Triệu Vô Cực vẫn dám khẳng định là có
Đơn giản vì nó đã đạt tới phàm khí cực hạn rồi, chỉ cần cố gắng một chút, liền có thể đạt tới pháp khí cấp độ.
Nhưng nó tuổi đời chỉ mới có mấy năm mà thôi, làm sao có thể sinh ra được khí linh?
Triệu Vô Cực biểu hiện nghi ngờ vô cùng, hắn không chắc chuyện này có phải là thật hay không? Bao tay của mình có phải là sinh ra khí linh hay không?
Hay là chính vì nó sinh ra khí linh, mới khiến cho mình khí cơ lộ ra, lộ ra một cỗ âm trầm lạnh lùng cảm giác.
Đã không biết, vậy thì thử một chút liền được rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.