Chương 492: Lại spam skill
duatop1001
24/02/2019
Ầm!
Một tiếng nổ to lớn vang lên, Triệu Vô Cực cùng Hồng Thiên Tửu đồng thời bay ngược về phía sau.
Triệu Vô Cực trong miệng mạnh mẽ nôn ra một ngụm máu tươi.
Tuy hắn là chiếm thế chủ động, Hồng Thiên Tửu là bị bất ngờ sau đó mạnh mẽ vận công cưỡng ép sử dụng ra “ song long thủ thủy” nhưng cách biệt cảnh giới hai bên vẫn là rất to lớn, Triệu Vô Cực bị đánh thổ huyết cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng mà đối thủ của hắn Hồng Thiên Tửu cũng không có gì lạc quan. Hắn cùng Triệu Vô Cực đối chưởng, bởi vì là gắng gượng vận công nên nội lực còn chưa hoàn toàn phát ra hết sức mạnh, sau đó Triệu Vô Cực một chưởng vỗ tới không chỉ mang theo nội công cực kì mạng mẽ xung kích mà còn mang theo một cỗ cự lực lớn vô cùng.
Triệu Vô Cực lực lớn như thế nào? hắn mỗi tay bây giờ đều có thể mang lên 600kg vật nặng mà vẫn hoạt động bình thường.
Một quyền của hắn bùng nổ ra sức mạnh phải tính bằng tấn lực lượng.
Nhưng dù sao đây cũng không phải là trái đất, ở đây cao thủ võ lâm đều có nội lực hộ thể, bởi vậy lực lượng đánh vào bị suy yếu đi rất nhiều.
Nhưng nó cũng không có nghĩa là Hồng Thiên Tửu có thể chịu được lực xung kích mạnh mẽ của một chưởng này mà lông tóc không thương.
Hồng Thiên Tửu cảm thấy lòng bàn tay nóng bỏng như là vừa bị hơ lửa, cổ tay thì như là trặc sang một bên, cảm giác đau nhức đang liên tục truyền trở lại khiến cho đầu não của hắn cũng có chút choáng.
Đây rốt cuộc là cái gì lực lượng?
Hồng Thiên Tửu kinh hãi, hắn tu luyện Hàng long thập bát chưởng là chí cương chí dương chưởng pháp, được trong giang hồ xưng tụng là chí cường ngoại công võ học, hắn cũng không phải là không chú ý rèn luyện thể phách của mình.
Nhưng nhục thân của hắn cũng không chịu nổi thời gian mài mòn a.
Hắn bây giờ đã là một cái sáu mươi tuổi lão gia hỏa, gặp phải Triệu Vô Cực cái này thiếu niên đang ở lúc phát ra mạnh mẽ tuổi trẻ quang huy, một chưởng của hắn xuống khiến cho Hồng Thiên Tửu cảm giác được cái gì gọi là thương gân động cốt.
Hắn lúc này chỉ sợ là sắp sái tay.
Không thể tiếp tục cùng đối phương chọi cứng, nếu không muốn chết a!
Hồng Thiên Tửu trong lòng lập tức nặng nề, tên Triệu Vô Cực lực lớn vô cùng, cứ như là quái thai vậy.
Không biết hắn là làm thế nào tu luyện, một chưởng vỗ xuống nặng tựa thiên quân, nghe nói hắn mới năm tuổi a, năm tuổi có thể tu luyện đến cảnh giới này, chắc chắn phải cắn không ít đan dược cùng thời gian giành hết cho ngồi xuống tu luyện, hắn làm sao có thời gian để tu luyện ngoại công, khiến cho nội ngoại kiêm tu?
Hồng Thiên Tửu trong lòng một vạn cái khó hiểu, nhưng hắn vẫn phải chấp nhận sự thật, Triệu Vô Cực không những nội lực rất mạnh mẽ lại còn có một thân man lực vô cùng khủng bố, lấy hắn chút này sức lực cùng xương cốt, nhất định không thể trực tiếp đối đầu.
Quyền sợ trẻ trung, cho dù là đỉnh phong viên mãn cao thủ, đến tuổi già xương cốt thể lực yếu đi cũng không thể khai thác phương thức chiến đấu man lực va chạm một cách bạo lực như lúc trước, nếu không người chịu thiệt chính là bọn hắn,
Lúc này thứ bọn hắn dựa vào chính là một thân nội lực sâu như biển.
Triệu Vô Cực đang bay ngược, hắn ở trên không trung uốn mình một cái, mạnh mẽ phát động thiên cân trụy, lập tức hai chân đáp xuống đất, Triệu Vô Cực mạnh mẽ cày ra hai đường sâu sắc vết chân, trượt xa ba mét mới có thể đứng vững.
Hắn vừa đứng im, một cỗ nghịch huyết chợt muốn phun lên nhưng bị Triệu Vô Cực cứng rắn nuốt xuống.
Hắn không hề có chút dừng lại nào, lập tức hướng Hồng Thiên Tửu tiếp tục xông tới, tốc độ so với lúc bắt đầu còn phải nhanh hơn hai thành.
Tiện thể trên tay lập tức lấy ra đan dược chữa thương ném thẳng vào miệng.
Triệu Vô Cực đan dược chữa thương cũng không phải là một loại duy nhất mà là một combo bốn năm loại, là Sở Phi Huyền giúp hắn luyện chế, phàm cấp đan dược.
Mỗi lần hắn ăn đan, đều là bốn năm viên một lần.
Triệu Vô Cực cũng không nhớ rõ lắm hắn lần trước phải ăn đan dược lúc chiến đấu đã là lúc nào, giống như cực ít đi.
Một lần đầu tiên chính là cùng Ngụy Tuấn đánh, sau đó giống như là cùng Thần Điện Cát La đánh, gần đây nhất chính là cùng Hoài Tử Vận đánh.
Nếu tính từ lúc ra giang hồ, hắn cũng chỉ mới hai lần đặt bản thân vào tình huống nguy hiểm phải vừa cắn đan vừa chiến đấu.
Mỗi lần đều là vượt cấp khiêu chiến, chỉ cần sơ sẩy một chút, hắn hạ tràng sẽ vô cùng thê thảm.
Có thể thứ hắn thua sẽ là tính mạng của hắn.
Nhưng hắn vẫn còn đứng ở đây, kẻ địch của hắn thì đều đã nằm xuống, xuống đất chơi vói giun, bởi vậy, cho dù là ngũ tuyệt cấp bậc cường giả, vậy thì có gì phải sợ.
Chính là một chữ.
“ Chiến!”
Hồng Thiên Tửu thấy Triệu Vô Cực không cần nghỉ ngơi liền xông tới, trong lòng càng là trầm xuống.
Tên này lãnh trọn một chưởng của hắn vậy mà không hề tỏ ra yếu thế ngược lại còn mãnh liệt hơn xông lên.
Đối phương là đang cố gắng che dấu thương thế hay là hắn thật sự không bị thương nặng như mình nghĩ?
Hồng Thiên Tửu nghi ngờ, nhưng hắn không biết, Triệu Vô Cực thương cũng không quá nặng, mà hắn ăn vào chữa thương đan xong, Triệu Vô Cực dám chắc, trong quá trình chiến đấu tiếp theo hắn chắc chắn sẽ nhanh chóng hồi phục.
Bởi vậy hắn phải nhân lúc Hồng Thiên Tửu còn chưa hồi phục lại một hơi mà tiếp tục cường công, dùng thể lực của mình đi mài chết đối phương.
Nội ngoại kiêm tu đưa đến cho hắn lợi thế, nếu không dùng không phải là ngu ngốc sao?
Bởi vậy Triệu Vô Cực mới cố nén đau đớn mà mạnh mẽ xông tới không chịu buông tha cho Hồng Thiên Tửu.
Lặp lại trò cũ, Triệu Vô Cực ở xung quanh người Hồng Thiên Tửu bằn đầu triển khai Bát quái đạp tinh bộ cùng Ngũ Quỷ mật tịch tạo thành từng đạo tàn ảnh, chỉ cần Hồng Thiên Tửu không có cách nào đối phó với chiêu này, vậy thì hắn sẽ liên tục dùng chiêu này mài đi thể lực cùng nội lực của đối phương.
Hồng Thiên Tửu mày nhíu cực sâu, hắn không ngờ Triệu Vô Cực lại khai thác lối tấn công thấp kém này
Cao thủ so chiêu thường không dùng một chiêu hai lần, nhưng Triệu Vô Cực biết rõ hắn chiêu này có lợi thế lập tức dùng lại một lần nữa muốn từ đó đánh thương hắn, quả thật là bỉ ổi.
Đúng vậy, Triệu Vô Cực khai thác cách chiến đấu có chút bỉ ổi, giống như lúc trước hắn spam skill đánh bại mấy tên bằng hữu của hắn ở trong game, nhưng hắn bây giờ ở tình thế bất lợi quá nhiều, không thể không làm vậy.
Nếu không cố gắng chiếm lấy từng chút một lợi thế, góp gió thành bão vậy thì hắn không có cách nào có thể cùng Hồng Thiên Tửu sánh vai.
Tất cả thủ đoạn ở trước thực lực tuyệt đối đều là vô nghĩa, nhưng nếu thực lực đã tiếp cận, vậy thì thủ đoạn lúc này sẽ bù trừ được khoảng cách về thực lực, để người yếu có thể lấy yếu thắng mạnh, vượt cấp khiêu chiến.
Đây không phải bỉ ổi, mà là chiến thuật!
Trên tay ngưng tụ ra Thiên địa biến, Triệu Vô Cực một lần nữa thân ảnh lấp lóe, sau đó từ bên hông Hồng Thiên Tửu xuất hiện.
Một chưởng phóng ra, nội lực như là núi lửa phun trào, mang theo thanh thế to lớn hướng Hồng Thiên Tửu đánh vào.
Nhưng Hồng Thiên Tửu là ngũ tuyệt cấp bậc nhân vật, hắn sao có thể không có cách đối phó với những loại này chiêu thức, lập tức trên người mạnh mẽ sáng lên màu vàng cương khí, nội lực cuồn cuồn như là sóng biển phun trào.
Hai tay hướng lên trời giơ thẳng lên, hai đầu mũi tay chạm vào nhau, nội lực ở quanh hông hắn cuốn thành một cái vòng tròn, Hồng Thiên Tửu rống to:
“ Hàng long thập bát chưởng - long chiến vu dã!”
Ngang ~ rống rống rống!
Tiếng long ngâm vang vọng, một vòng sóng xung kích màu vàng nổ tung, Triệu Vô Cực đang muốn đánh vào Hồng Thiên Tửu một chưởng lập tức bị dừng lại giữa không trung, sau đó hắn chính là cảm giác được một cỗ xung lực đánh vào.
Triệu Vô Cực ánh mắt trợn to, nếu trúng một đòn này hắn lập tức sẽ bị đánh răng ra, sau đó chính là một chiêu lại một chiêu liên tiếp tấn công từ xa của đối phương.
Triệu Vô Cực sẽ bị biến thành một cái bia ngắm cho Hồng Thiên Tửu xuất chưởng liên tục đánh vào.
Như vậy cho dù hắn cương khí hộ thể có mạnh mẽ đến cỡ nào đi nữa cũng không chịu nổi, huống hồ đối phương lại còn là ngũ tuyệt cấp bậc nhân vật, võ công lại là chí cương loại chưởng pháp.
Phá cương khí hộ thân đối với Hồng Thiên Tửu mà nói, quá đơn giản.
Nhưng điều làm cho Triệu Vô Cực khó chịu hơn là, trước giờ người khác muốn đẩy lùi hắn như vậy đều là làm nổ cương khí mới có thể thành công, đằng này Hồng Thiên Tửu chỉ là một chiêu “ long chiến vu dã” liền đánh hắn muốn bay ngược trở về, đối phương lại không chút tổn thất nào quả thật là ngoài ý liệu.
Quả nhiên đỉnh cấp võ công trên giang hồ, không gì là không thể xảy ra a!
Triệu Vô Cực vẫn quá là xem nhẹ Hàng long thập bát chưởng.
Nhưng Hồng Thiên Tửu nếu như suy nghĩ một chiêu này liền có thể đánh bay hắn, vậy thì cũng là mừng quá sớm.
Triệu Vô Cực nội công điên cuồng vận chuyển, khóe mắt bắt đầu hiện lên tơ máu.
Hắn điên cuồng rống to một tiếng:
“ Vô Cực bảo điển - hư thực biến!”
Một tiếng nổ to lớn vang lên, Triệu Vô Cực cùng Hồng Thiên Tửu đồng thời bay ngược về phía sau.
Triệu Vô Cực trong miệng mạnh mẽ nôn ra một ngụm máu tươi.
Tuy hắn là chiếm thế chủ động, Hồng Thiên Tửu là bị bất ngờ sau đó mạnh mẽ vận công cưỡng ép sử dụng ra “ song long thủ thủy” nhưng cách biệt cảnh giới hai bên vẫn là rất to lớn, Triệu Vô Cực bị đánh thổ huyết cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng mà đối thủ của hắn Hồng Thiên Tửu cũng không có gì lạc quan. Hắn cùng Triệu Vô Cực đối chưởng, bởi vì là gắng gượng vận công nên nội lực còn chưa hoàn toàn phát ra hết sức mạnh, sau đó Triệu Vô Cực một chưởng vỗ tới không chỉ mang theo nội công cực kì mạng mẽ xung kích mà còn mang theo một cỗ cự lực lớn vô cùng.
Triệu Vô Cực lực lớn như thế nào? hắn mỗi tay bây giờ đều có thể mang lên 600kg vật nặng mà vẫn hoạt động bình thường.
Một quyền của hắn bùng nổ ra sức mạnh phải tính bằng tấn lực lượng.
Nhưng dù sao đây cũng không phải là trái đất, ở đây cao thủ võ lâm đều có nội lực hộ thể, bởi vậy lực lượng đánh vào bị suy yếu đi rất nhiều.
Nhưng nó cũng không có nghĩa là Hồng Thiên Tửu có thể chịu được lực xung kích mạnh mẽ của một chưởng này mà lông tóc không thương.
Hồng Thiên Tửu cảm thấy lòng bàn tay nóng bỏng như là vừa bị hơ lửa, cổ tay thì như là trặc sang một bên, cảm giác đau nhức đang liên tục truyền trở lại khiến cho đầu não của hắn cũng có chút choáng.
Đây rốt cuộc là cái gì lực lượng?
Hồng Thiên Tửu kinh hãi, hắn tu luyện Hàng long thập bát chưởng là chí cương chí dương chưởng pháp, được trong giang hồ xưng tụng là chí cường ngoại công võ học, hắn cũng không phải là không chú ý rèn luyện thể phách của mình.
Nhưng nhục thân của hắn cũng không chịu nổi thời gian mài mòn a.
Hắn bây giờ đã là một cái sáu mươi tuổi lão gia hỏa, gặp phải Triệu Vô Cực cái này thiếu niên đang ở lúc phát ra mạnh mẽ tuổi trẻ quang huy, một chưởng của hắn xuống khiến cho Hồng Thiên Tửu cảm giác được cái gì gọi là thương gân động cốt.
Hắn lúc này chỉ sợ là sắp sái tay.
Không thể tiếp tục cùng đối phương chọi cứng, nếu không muốn chết a!
Hồng Thiên Tửu trong lòng lập tức nặng nề, tên Triệu Vô Cực lực lớn vô cùng, cứ như là quái thai vậy.
Không biết hắn là làm thế nào tu luyện, một chưởng vỗ xuống nặng tựa thiên quân, nghe nói hắn mới năm tuổi a, năm tuổi có thể tu luyện đến cảnh giới này, chắc chắn phải cắn không ít đan dược cùng thời gian giành hết cho ngồi xuống tu luyện, hắn làm sao có thời gian để tu luyện ngoại công, khiến cho nội ngoại kiêm tu?
Hồng Thiên Tửu trong lòng một vạn cái khó hiểu, nhưng hắn vẫn phải chấp nhận sự thật, Triệu Vô Cực không những nội lực rất mạnh mẽ lại còn có một thân man lực vô cùng khủng bố, lấy hắn chút này sức lực cùng xương cốt, nhất định không thể trực tiếp đối đầu.
Quyền sợ trẻ trung, cho dù là đỉnh phong viên mãn cao thủ, đến tuổi già xương cốt thể lực yếu đi cũng không thể khai thác phương thức chiến đấu man lực va chạm một cách bạo lực như lúc trước, nếu không người chịu thiệt chính là bọn hắn,
Lúc này thứ bọn hắn dựa vào chính là một thân nội lực sâu như biển.
Triệu Vô Cực đang bay ngược, hắn ở trên không trung uốn mình một cái, mạnh mẽ phát động thiên cân trụy, lập tức hai chân đáp xuống đất, Triệu Vô Cực mạnh mẽ cày ra hai đường sâu sắc vết chân, trượt xa ba mét mới có thể đứng vững.
Hắn vừa đứng im, một cỗ nghịch huyết chợt muốn phun lên nhưng bị Triệu Vô Cực cứng rắn nuốt xuống.
Hắn không hề có chút dừng lại nào, lập tức hướng Hồng Thiên Tửu tiếp tục xông tới, tốc độ so với lúc bắt đầu còn phải nhanh hơn hai thành.
Tiện thể trên tay lập tức lấy ra đan dược chữa thương ném thẳng vào miệng.
Triệu Vô Cực đan dược chữa thương cũng không phải là một loại duy nhất mà là một combo bốn năm loại, là Sở Phi Huyền giúp hắn luyện chế, phàm cấp đan dược.
Mỗi lần hắn ăn đan, đều là bốn năm viên một lần.
Triệu Vô Cực cũng không nhớ rõ lắm hắn lần trước phải ăn đan dược lúc chiến đấu đã là lúc nào, giống như cực ít đi.
Một lần đầu tiên chính là cùng Ngụy Tuấn đánh, sau đó giống như là cùng Thần Điện Cát La đánh, gần đây nhất chính là cùng Hoài Tử Vận đánh.
Nếu tính từ lúc ra giang hồ, hắn cũng chỉ mới hai lần đặt bản thân vào tình huống nguy hiểm phải vừa cắn đan vừa chiến đấu.
Mỗi lần đều là vượt cấp khiêu chiến, chỉ cần sơ sẩy một chút, hắn hạ tràng sẽ vô cùng thê thảm.
Có thể thứ hắn thua sẽ là tính mạng của hắn.
Nhưng hắn vẫn còn đứng ở đây, kẻ địch của hắn thì đều đã nằm xuống, xuống đất chơi vói giun, bởi vậy, cho dù là ngũ tuyệt cấp bậc cường giả, vậy thì có gì phải sợ.
Chính là một chữ.
“ Chiến!”
Hồng Thiên Tửu thấy Triệu Vô Cực không cần nghỉ ngơi liền xông tới, trong lòng càng là trầm xuống.
Tên này lãnh trọn một chưởng của hắn vậy mà không hề tỏ ra yếu thế ngược lại còn mãnh liệt hơn xông lên.
Đối phương là đang cố gắng che dấu thương thế hay là hắn thật sự không bị thương nặng như mình nghĩ?
Hồng Thiên Tửu nghi ngờ, nhưng hắn không biết, Triệu Vô Cực thương cũng không quá nặng, mà hắn ăn vào chữa thương đan xong, Triệu Vô Cực dám chắc, trong quá trình chiến đấu tiếp theo hắn chắc chắn sẽ nhanh chóng hồi phục.
Bởi vậy hắn phải nhân lúc Hồng Thiên Tửu còn chưa hồi phục lại một hơi mà tiếp tục cường công, dùng thể lực của mình đi mài chết đối phương.
Nội ngoại kiêm tu đưa đến cho hắn lợi thế, nếu không dùng không phải là ngu ngốc sao?
Bởi vậy Triệu Vô Cực mới cố nén đau đớn mà mạnh mẽ xông tới không chịu buông tha cho Hồng Thiên Tửu.
Lặp lại trò cũ, Triệu Vô Cực ở xung quanh người Hồng Thiên Tửu bằn đầu triển khai Bát quái đạp tinh bộ cùng Ngũ Quỷ mật tịch tạo thành từng đạo tàn ảnh, chỉ cần Hồng Thiên Tửu không có cách nào đối phó với chiêu này, vậy thì hắn sẽ liên tục dùng chiêu này mài đi thể lực cùng nội lực của đối phương.
Hồng Thiên Tửu mày nhíu cực sâu, hắn không ngờ Triệu Vô Cực lại khai thác lối tấn công thấp kém này
Cao thủ so chiêu thường không dùng một chiêu hai lần, nhưng Triệu Vô Cực biết rõ hắn chiêu này có lợi thế lập tức dùng lại một lần nữa muốn từ đó đánh thương hắn, quả thật là bỉ ổi.
Đúng vậy, Triệu Vô Cực khai thác cách chiến đấu có chút bỉ ổi, giống như lúc trước hắn spam skill đánh bại mấy tên bằng hữu của hắn ở trong game, nhưng hắn bây giờ ở tình thế bất lợi quá nhiều, không thể không làm vậy.
Nếu không cố gắng chiếm lấy từng chút một lợi thế, góp gió thành bão vậy thì hắn không có cách nào có thể cùng Hồng Thiên Tửu sánh vai.
Tất cả thủ đoạn ở trước thực lực tuyệt đối đều là vô nghĩa, nhưng nếu thực lực đã tiếp cận, vậy thì thủ đoạn lúc này sẽ bù trừ được khoảng cách về thực lực, để người yếu có thể lấy yếu thắng mạnh, vượt cấp khiêu chiến.
Đây không phải bỉ ổi, mà là chiến thuật!
Trên tay ngưng tụ ra Thiên địa biến, Triệu Vô Cực một lần nữa thân ảnh lấp lóe, sau đó từ bên hông Hồng Thiên Tửu xuất hiện.
Một chưởng phóng ra, nội lực như là núi lửa phun trào, mang theo thanh thế to lớn hướng Hồng Thiên Tửu đánh vào.
Nhưng Hồng Thiên Tửu là ngũ tuyệt cấp bậc nhân vật, hắn sao có thể không có cách đối phó với những loại này chiêu thức, lập tức trên người mạnh mẽ sáng lên màu vàng cương khí, nội lực cuồn cuồn như là sóng biển phun trào.
Hai tay hướng lên trời giơ thẳng lên, hai đầu mũi tay chạm vào nhau, nội lực ở quanh hông hắn cuốn thành một cái vòng tròn, Hồng Thiên Tửu rống to:
“ Hàng long thập bát chưởng - long chiến vu dã!”
Ngang ~ rống rống rống!
Tiếng long ngâm vang vọng, một vòng sóng xung kích màu vàng nổ tung, Triệu Vô Cực đang muốn đánh vào Hồng Thiên Tửu một chưởng lập tức bị dừng lại giữa không trung, sau đó hắn chính là cảm giác được một cỗ xung lực đánh vào.
Triệu Vô Cực ánh mắt trợn to, nếu trúng một đòn này hắn lập tức sẽ bị đánh răng ra, sau đó chính là một chiêu lại một chiêu liên tiếp tấn công từ xa của đối phương.
Triệu Vô Cực sẽ bị biến thành một cái bia ngắm cho Hồng Thiên Tửu xuất chưởng liên tục đánh vào.
Như vậy cho dù hắn cương khí hộ thể có mạnh mẽ đến cỡ nào đi nữa cũng không chịu nổi, huống hồ đối phương lại còn là ngũ tuyệt cấp bậc nhân vật, võ công lại là chí cương loại chưởng pháp.
Phá cương khí hộ thân đối với Hồng Thiên Tửu mà nói, quá đơn giản.
Nhưng điều làm cho Triệu Vô Cực khó chịu hơn là, trước giờ người khác muốn đẩy lùi hắn như vậy đều là làm nổ cương khí mới có thể thành công, đằng này Hồng Thiên Tửu chỉ là một chiêu “ long chiến vu dã” liền đánh hắn muốn bay ngược trở về, đối phương lại không chút tổn thất nào quả thật là ngoài ý liệu.
Quả nhiên đỉnh cấp võ công trên giang hồ, không gì là không thể xảy ra a!
Triệu Vô Cực vẫn quá là xem nhẹ Hàng long thập bát chưởng.
Nhưng Hồng Thiên Tửu nếu như suy nghĩ một chiêu này liền có thể đánh bay hắn, vậy thì cũng là mừng quá sớm.
Triệu Vô Cực nội công điên cuồng vận chuyển, khóe mắt bắt đầu hiện lên tơ máu.
Hắn điên cuồng rống to một tiếng:
“ Vô Cực bảo điển - hư thực biến!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.