Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 526: Lưu gia cùng Cụ gia diệt tộc

duatop1001

02/03/2019

Triệu Vô Cực thân hình như quỷ mị liên tục ở trong diễn võ trường của Cụ gia lóe lên.

Nơi hắn đi qua, Cụ gia nhân đám người liên tục ngã xuống.

Không hề có một người có thể may mắn tránh khỏi ma trảo của hắn, tốc độ của hắn nhanh vô cùng, chỉ nghe tiếng la hét sợ hãi cũng thảm thiết liên tục vang lên, sau đó chính là một người nối tiếp một người ngã xuống.

Triệu Vô Cực chuyên tình những cái kia con em đệ tử dòng chính của Cụ gia lại sắp thoát đi chiến trường phạm vi đầu tiên ra tay với bọn hắn.

Lấy tốc độ của hắn, cho dù đám người này có nhanh hơn nữa cũng không thể cùng một cái đỉnh phong trung kì lại chuyên tu thân pháp như hắn so sánh nổi.

A a a a a a~ tha mạng!

Đừng giết chúng ta! a a a~

Triệu Vô Cực, ngươi là ác ma!

Triệu Vô Cực, ta nguyền rủa ngươi!

Triệu Vô Cực mắt điếc tai ngơ, tay liên tục vung lên.

Phốc~ phốc~ phốc!

Liên tục không ngừng nghỉ có người bị hắn đánh giết, Triệu Vô Cực một mực giết từ ngoài diễn võ trường giết vào bên trong Cụ gia.

Ngoài trừ mặc trang phục nha hoàn cùng người hầu hạ nhân, chỉ cần là mặc trên người Cụ gia trang phục hoặc hộ vệ, hắn một cái cũng không buông tha.

Hắn như một cái đài năng suất cao máy cắt chém, liên tục thu gặt đi tính mạng của đám người, không một cái nhíu mày, không một chút chần chờ, tất cả như là một hành động vô cùng quen thuộc.

Triệu Vô Cực cũng không rõ, hắn rốt cuộc giết bao nhiêu người.

Nhưng lúc hắn tỉnh lại, phía trước đã là cuối cùng Cụ gia, khắp nơi đều là xác chết nằm la liệt, lác đác còn có mấy cái thị nữ sợ hãi hoảng hốt la hét bỏ chạy tứ phía.

Hắn nhìn lại hai tay mình. Ẩm huyết thủ sáo đã nhiễm lên đầy máu tươi, nhưng trên người của hắn được một lớp cương khí mỏng manh bọc lại, không hề có chút nào máu tươi có thể dính đi lên.

Tiếu Mị Mị phi thân đến bên cạnh hắn, nhíu mày nói:

“ Vô Cực, ngươi giết nhiều lắm. Cụ gia xem nhu xong rồi, còn Lưu gia. Chỉ sợ Lưu gia sẽ không dễ chơi như vậy đâu. Ngươi có tính toán gì không?”

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ cho dù không dễ chơi nhưng ta ra tay thời gian ngắn như vậy bọn hắn cũng không thể nhận được tin tức gì.

Bọn hắn ẩn giấu lực lượng nhiều lắm cũng là một vị lão tổ nữa mà thôi.

Lúc trước lão tổ của bọn hắn đến truy sát ta cũng chỉ là đỉnh phong trung kì, cho dù tới đó gặp phải hậu kì, cũng là một chiêu cùng ba chiêu khác biệt mà thôi.

Đi thôi!”

Nói xong Triệu Vô Cực phát động khinh công hướng Lưu gia phương hướng đi tới.

Tiếu Mị Mị nhíu mày hỏi:

“ không cần dọn dẹp một chút chiến lợi phẩm sao?”

Triệu Vô Cực lắc đầu:

“ không cần, Tiểu Hoàng sẽ giúp chúng ta dọn sạch!”

Tiếu Mị Mị gật đầu, thì ra là thế a!



Những lần trước Triệu Vô Cực hành động, đều là như thế phải không?

Thảo nào hắn dẫn Từ gia ở Thiên Vân Thành đi diệt môn người ta bọn hắn lại không thu được bao nhiêu lợi ích, quả nhiên bên trong dấu diếm huyền cơ a.

Nàng còn nhớ, Triệu Vô Cực chính là nhờ vào Tiểu Hoàng lừa dối qua tất cả mọi người đưa Viên Nguyệt Kiếm ra tặng cho nàng để nàng trở về cùng sư tôn phục mệnh a!

Tiểu Hoàng bình thường chỉ ăn lại nằm, không ngờ cũng có ích như vậy.

Nghĩ tới đây nàng cũng không tiếp tục suy nghĩ nữa.

Dù sao Triệu Vô Cực nuôi Tiểu Hoàng cũng là như nuôi một cái sủng vật mà thôi, hắn cũng không trông chờ gì ở Tiểu Hoàng có thể thay hắn chiến đấu, sức chiến đấu của hắn đơn giản đã phá trần rồi.

Tiểu Hoàng có thể thay Triệu Vô Cực làm mấy công việc thu dọn chiến trường này âu cũng là thích hợp, ít ra nó cũng không phải là chỉ biết ăn cùng nằm.

Lưu gia đại môn, đứng gác chính là bốn cái hộ vệ.

So với Cụ gia phải nhiều hai cái, thể hiện ra bọn hắn đại gia tộc khí thế cùng địa vị.

Trước cửa còn hai đầu mãnh sư làm bằng đá, trang điểm cho đại môn của bọn hắn càng thêm khí thế mãnh liệt.

Triệu Vô Cực như một làn gió đen xông tới, đám hộ vệ giống như là cảm ứng được gì nhìn lại, bỗng nhiên ánh mắt đồng thời trợn to lên.

Phốc~ phốc ~ phốc~ phốc!

Bốn cái bạo đầu âm thanh vang lên, Triệu Vô Cực không nói một lời gặp người liền giết, một mực giống như Cụ gia thực hành, một đường giết đi vào.

Đám người Lưu gia sau khi gia chủ cùng lão tổ chết khí thế trở nên suy bại rất nhiều, có chút bị trượt ra khỏi đại gia tộc hàng ngũ trở thành nhị lưu gia tộc.

Nhưng các tông môn cùng gia tộc khác ở Biện Kinh thành cũng chưa tìm hiểu rõ bọn hắn còn cất chứa nội tình gì không, nên chưa hề tùy tiện ra tay, chỉ là đơn giản một chút chèn ép trên mặt kinh doanh mà thôi.

Lưu gia ở Biện Kinh thành kinh doanh đã lâu năm, nay bọn hắn thất thế, như là một miếng thịt béo bở khiến đám người này như là sói đói, miệng nhỏ dãi ba thước muốn xông tới xâu xé cái này lợi ích.

Bởi vậy sau sự kiện kia, Lưu gia khí tức cũng ảm đạm đi không ít, cả một cái gia tộc đều phủ lên u ám khí tức, vô cùng thảm hại buồn chán.

Triệu Vô Cực giết đi vào, lập tức gây nên kinh hô cùng sợ hãi, không ít tiếng hét thảm liên tục vang lên.

Nhưng Lưu gia so với Cụ gia phản ứng còn nhanh cũng càng chuyên nghiệp.

Bọn hắn biết bây giờ sẽ có gia tộc nhìn chằm chằm vào bọn hắn, bởi vậy lúc nào cũng sẵn sàng cho gia tộc đại chiến, bảo vệ gia viên mình.

Trong tay đệ tử của bọn hắn đều mang lên phá cương nõ, nhanh như chớp hướng bên này xông tới.

Triệu Vô Cực ánh mắt liếc qua, lập tức phát hiện ra bọn hắn cùng một đám trung niên lão nhân đang nhanh chóng hướng bên này chạy qua.

Tuy khoảng cách quá xa hắn không cảm nhận được khí thế của đối phương, nhưng nhìn tốc độ của một tên lão giả tóc trắng dẫn đầu, hẳn là có đỉnh phong kì thực lực.

Quả nhiên Lưu gia còn giấu diếm thực lực a!

Triệu Vô Cực trong lòng thầm nhủ, nhưng hắn cũng không hề để trong lòng.

Tới một cái thì giết một cái, tới hai cái thì giết một đôi.

Hắn vốn cũng không sợ Lưu gia cái gì lão tổ cũng phá cương nỗ.

“ khốn kiếp ác tặc, mau dừng tay!”

Người chưa tới tiếng rống đã tới, đi đầu lão giả lập tức một tiếng rống to, mạnh mẽ hướng Triệu Vô Cực xông tới chém ra một kiếm.



Không có chút huyền niệm nào, Triệu Vô Cực một cái Thiên địa biến vỗ ra, ngay tại chỗ đánh giết đối phương.

Đám Lưu gia trưởng lão thấy vậy lập tức thất kinh.

Tâm nhiệm gia chủ tức giận rống to:

“ phá cương nỗ tiểu đội, bắn cho ta! bắn hắn thành cái sàng cho ta!”

pặc ~ pặc~ pặc~

Âm thanh mũi tên rời nõ không ngừng vang lên, Triệu Vô Cực thân hình lập tức ở trong sân lớn lấp lóe nhanh chóng kéo ra từng đạo tàn ảnh né tránh đi đối phương mũi tên.

Hắn như là một cái hồ điệp ở giữa mưa tên bay múa không hề có chút sợ hãi liên tục xuyên toa né tránh.

Phốc!

Một cái nỗ thủ bị Triệu Vô Cực một chưởng đánh chết, hắn ánh mắt lạnh lùng tới cực điểm nhìn lấy đám người, thân hình liên tục kéo ra từng đạo tàn ảnh, nhắm thẳng vào nỗ tiểu đội đám người xông vào mở ra đồ sát.

Lưu gia so với Cụ gia càng mạnh một điểm, nhưng đứng trước mặt Triệu Vô Cực cũng là yếu ớt như một tờ giấy, không hề có chút lực kháng cự nào nhanh chóng bị hắn đánh giết.

Ngay cả trưởng lão gia chủ cấp bậc, cũng không có một người có thể thoát.

Có ngươi nhanh trí trốn đi, lập tức gặp phải Tiếu Mị Mị ở bên ngoài chặn lại, một chưởng liền đem đối phương vỗ chết.

Lưu gia cùng Cụ gia, ở Biện Kinh thành cũng là hàng đầu gia tộc, cứ như vậy liền bị Triệu Vô Cực đồ sát, đem diệt đi.

Có thể thấy được, ở thế giới này người đông tuy thế mạnh, nhưng sức chiến đấu chủ yếu vẫn là cường giả.

Một cái cường giả chân chính, có thể khiến cho rất nhiều lợi thế lập tức tan biến.

Đứng ở thực lực tuyệt đối nghiền ép trước mặt, tất cả âm mưu quỷ kế đều là vô nghĩa.

Âm mưu quỷ kế chuẩn bị chỉ có thể ở hai người thực lực gần chạm vào nhau mới có thể phát huy ra tác dụng mà thôi.

Như Triệu Vô Cực chính là hoàn toàn nghiền ép, Lưu gia cùng Cụ gia, đã không có chút nào sức phản kháng.

Triệu Vô Cực không ngừng giết, giết được đỏ cả mắt, giết được chết lặng.

Hắn cũng không rõ mình giết bao nhiêu, một tay vung lên đánh chết một người, sau đó cả người hắn ngưng lại.

Phía trước, đã không còn ngươi của Lưu gia nữa rồi.

Lúc này trên tay của hắn Ẩm huyết thủ sáo bỗng nhiên lóe lên huyết sắc quang mang, cực kì nhanh chóng lóe lên rồi biến mất.

Nhanh đến nỗi Triệu Vô Cực cũng không kịp nhận ra cái gì.

Hắn chỉ cảm thấy tinh thần một cái hoảng hốt, sau đó chính là một vẻ thư sướng vui vẻ dâng lên.

Triệu Vô Cực ánh mắt nghi ngờ nhìn vào Ẩm huyết thủ sáo, nhưng nhìn một lúc cũng không thu hoạch được cái gì tin tức đành phải thôi.

Lúc này, Tiểu Hoàng bỗng nhiên từ một góc chạy ra, vui vẻ hướng hắn lắc đuôi kheo công.

Tiếu Mị Mị cũng đi tới, lẳng lặng nhìn hắn.

Triệu Vô Cực lạnh nhạt nói:

“ chỗ này tràng diện quá máu tanh, một lát nữa chỉ sợ cũng sẽ rất nhiều người tới đây, ngươi đông ánh mắt tạp. Trước hết tìm một chỗ khác đã, đi thôi!”

Hai người một chuột nhanh chóng rời khỏi Lưu gia để lại một cái Lưu gia cùng Cụ gia toàn gia diệt tộc tràng diện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook