Chương 596: Tới đi , Thị huyết ma đao
duatop1001
16/03/2019
Tuy là đường cùng, nhưng Lôi Thập Bát vẫn là rất sợ hãi Thị huyết ma đao.
Hắn ôm tâm lí may mắn cố gắng dò xét đối phương thái độ một phen:
“ ta muốn cùng hắn một trận chiến. Ta kẹt ở bình cảnh đã lâu, muốn đột phá được bản thân đao pháp cực hạn, cần những đối thủ như vậy đến tôi luyện đao pháp của mình.
Nếu ngươi chiếm lấy tinh thần của ta, vậy thì ta còn như thế nào tu luyện đao pháp.
Có thể cho ta mượn dụng sức mạnh của ngươi được không? Ta muốn tự tay giết chết tên khốn kiếp này!”
Thị huyết ma đao không trả lời hắn, mà chỉ là im ắng truyền tới quái dị tiếng cười.
Nó không hề vội vã, bởi vì nếu Lôi Thập Bát bị rơi vào hạ phong, đối phương nhất định cũng phải mượn dùng lấy sức mạnh của nó.
Đến lúc đó, nó có thể mượn dùng đối phương cơ thể, đi thỏa mãn tự thân mình chém giết dục vọng, lại có thể dựa từ trong trí nhớ đối phương hấp thụ không ít chiến đấu kinh nghiệm trở thành bản thân mình lưu trữ một phần kĩ xảo chiến đấu, khiến cho nó càng ngày càng trở nên mạnh hơn.
Đây chính là Thị huyết ma đao từ trước đến nay vẫn luôn làm việc. không ngừng thỏa mãn của mình chém giết dục vọng cùng tăng cường của nó lưu trữ toàn bộ kĩ xảo chiến đấu.
Trải qua nhiều đời đao các các chủ sử dụng thanh này Thị huyết ma đao, bên trong nó tích lũy kinh nghiệm chiến đấu đã không phải là một con số nhỏ.
Nếu như là cận thân tác chiến, nó không hề sợ bất kì một người nào cũng như vũ khí nào, kể cả Tịch Diệt Kiếm.
Nhưng nếu là so đấu nội lực đao khí cùng kiếm khí va chạm, vậy còn phải xem người sử dụng nội tình.
Nếu cả hai bền đều là dùng sinh mệnh của mình đến tương bác, giống như Tịch Diệt Kiếm cùng Thị huyết ma đao cùng nhập vào thân chủ nhân đi đánh giết lẫn nhau, thì bọn hắn thắng lợi chung cuộc chính là người có nội tình càng mạnh mẽ hơn.
Ở trên phương diện chiến đấu, Tịch Diệt Kiếm cùng Thị huyết ma đao cũng là sàn sàn nhau, nhưng bọn nó cách thức hoạt động có chút khác nhau.
Tịch Diệt Kiếm khiến người sử dụng bộc phát ra toàn bộ sức mạnh tiềm tàng của bản thân, lúc không dủ sức mạnh nó sẽ tiêu hao sinh mệnh lực của người sử dụng đến bù vào
Bởi vậy người sử dụng Tịch Diệt Kiếm thường tuổi không thọ, nhưng chiến lực vô cùng mạnh mẽ.
Mà Thị huyết ma đao lại là chủ chiến đấu, nó càng chém giết thì càng điên cuồng, càng mạnh mẽ.
Chủ nhân của nó trong lúc chém giết gần như có vô hạn thể lực vậy.
Nhưng khi chém giết kết thúc, đối phương sẽ rơi vào cực độ suy yếu mệt mỏi trạng thái, tâm thần cũng trở nên thị huyết hiếu sát, cuối cùng kết cục, cũng không so tốt hơn Tịch Diệt Kiếm người sử dụng là bao.
Chỉ có điều, Tịch Diệt Kiếm người chắc chắn là chết sớm, còn Thị huyết ma đao người sử dụng, có thể sống lâu hơn bọn hắn một chút mà thôi.
Lôi Thập Bát bên này đang phân vân, bên kia võ lâm liên quan đã sắp vỡ tổ.
Một người không nhịn được kinh ngạc nói to:
“ ta thiên, Triệu Võ tôn đây là cái gì sức mạnh, tại sao hắn có thể mạnh đến mức này? ta ở cách xa như vậy cũng có thể cảm nhận được nôi lực dư ba cực kì mạnh mẽ chấn động đến tận đây! Có ai nhận ra hắn sử dụng là cái gì võ công không?”
“ không biết! ta còn chưa bao giờ gặp loại nào võ công có thể có khí thế mạnh mẽ như vậy! Ngược lại hắn cũng chưa hề xuất qua chiêu thức nào, cũng không tốt phán đoán a!”
“ Triệu Võ tôn quả nhiên là Triệu Võ tôn, tuy lúc trước hắn cũng chỉ đánh ngang tay đối phương còn bị không ít thương, nhưng hắn chắc chắn chỉ là đang thăm dò đối phương mà thôi, đây mới là hắn bản lãnh thực sự a!”
“ Triệu Võ tôn ra giang hồ mới được bao nhiêu năm? Ta đoán chừng cũng mới chỉ có bốn năm a! nghe nói lúc hắn xuất hiện trên giang hồ, mới chỉ là nhị lưu cao thủ đây.
Hắn là làm sao có thể tu luyện nhanh đến như vậy a? thật khiến người ta vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị! loại thực lực này, đơn giản đã có thể cùng đỉnh phong viên mãn cảnh cao thủ đánh một trận a! lần này chúng ta chinh phạt Thần Điện chắc chắn thành công!”
“ hừ, Thần Điện người đúng là đáng ghét. Bọn hắn thật sự nghĩ mình cao quý lắm hay sao? Ước gì Triệu Võ tôn đánh chết đối phương, giúp chúng ta xả mối hận này ra trong lòng một ngụm ác khí!”
“ đúng vậy a, chỉ nhìn khí thế này, hoàn toàn là lấn át đối phương, Triệu Võ tôn ắt thắng!”
“ ha ha ha, Thần Điện đao các các chủ thì thế nào? Chỉ cần Triệu Võ tôn ra tay, chắc chắn phải chết!”
mọi người một chầu cảm thán Triệu Vô Cực cường đại cùng lập tức khen ngợi đối phương, không ít lời vỗ mông ngựa nịnh nọt cũng vang lên.
Không biết Triệu Vô Cực có thê nghe được hay không nhưng lúc này vỗ mông ngựa hắn cũng không có chỗ sai nào.
Triệu Vô Cực cường đại, đã để bọn hắn triệt để tâm phục.
Mà hắn là liên quân chỗ dựa tinh thần, bởi vậy mọi người đều trông chờ hắn có thể chiến thắng.
Chỉ có chiến thắng, bọn hắn mới có lòng tin cùng Thần Điện đánh một trận, chiến thắng của hắn cũng sẽ cực lớn cổ vũ liên quân tinh thần.
Bởi vì Triệu Vô Cực là chủ soái, chủ soái của võ lâm đương nhiên là phải có võ công cao cường, vũ dũng hơn người.
Chủ soái đánh tay đôi còn chiến bại, vậy thì nói cái gì công đánh đối phương!
Triệu Vô Cực thua, liên quân chưa đánh liền bại, lòng người đại tán.
Bởi vậy, Triệu Vô Cực phải thắng, mọi người cũng mong muốn hắn thắng.
Hắn thắng không chỉ là địch nhân, còn là cơ hội để cho mọi người tiến gần hơn một bước tới Thần Điện bảo tàng a.
Vừa nãy nghe Lôi Thập Bát nói, Thần Điện qua ba trăm năm không ngừng nghỉ như con kiến tha mồi về tổ, cất chứa đủ loại bí tịch trên giang hồ, lại có Địa thần các chuyên sản xuất vũ khí, bên trong Địa thần các cực phẩm phàm khí nhiều không đếm xuể.
Bởi vậy bọn hắn cũng là trong lòng rục rịch.
Ở đây không ít người đều là tam lưu cùng nhị lưu, đỉnh phong phàm khí bọn hắn không cần, chỉ cần một cái thượng phẩm phàm khí bọn hắn liền có thể thoải mái đến bạo rồi.
Đứng trước đại kho tàng, không ai không động tâm.
Vốn đã cùng chung đại địch liên quân, bây giờ lại được Lôi Thập Bát tiết lộ tin tức, như là lão thử gặp kho lúa, nhất định phải thử nghiệm xông vào một phen.
Nhưng tiền đề, chính là Triệu Vô Cực có thể đánh thắng đối phương.
Nếu không, tất cả cũng chỉ là nói suống.
Mà tâm tình phức tạp nhất, không ai khác ngoài mấy vị chưởng môn.
Bọn hắn chính là cùng Triệu Vô Cực tham gia Hoa Sơn luận võ đám người.
Bọn hắn biết rõ, Triệu Vô Cực cách đây một hai tháng thời gian, thực lực là như thế nào.
Hoàn toàn là dựa vào sự khôn khéo, vận khí cùng một chút thực lực mới có thể đi tới vòng cuối cùng.
Vậy mà mới không tới hai tháng thời gian, Triệu Vô Cực không những đột phá, hắn còn nắm được một luồng sức mạnh mới, đối với sức mạnh vận dụng cũng cực kì tinh tế, khí thế tràn đầy mạnh mẽ cùng sức chấn nhiếp.
Chỉ cần nhìn Lôi Thập Bát tinh thần căng thẳng trạng thái bây giờ cũng có thể hiểu được hắn đang chịu áp lực tinh thần lớn thế nào.
Đúng là trường giang sóng sau xô sóng trước a, bọn hắn thật sự đã già rồi sao?
năm vị chưởng môn đồng thời thở dài, bọn hắn đối với Triệu Vô Cực chỉ có thể nói là lau mắt mà nhìn, đã hoàn toàn mất đi so sánh tâm lí.
Mặc cho Triệu Vô Cực như thế nào xuất chúng như thế nào mạnh mẽ, bọn hắn bây giờ chỉ cần làm tốt tu luyện của bản thân mình là được rồi.
Cuối cùng cũng sẽ có một ngày bọn hắn chạm được vào giới hạn của phàm nhân, đạt tới cuối cùng cánh cửa kia.
Lúc đó mới là chân chính so tài đấu sức đấu trí.
Cho dù Triệu Vô Cực có thiên tài cỡ nào đi nữa, hắn nếu không đột phá thành công tam hoa tụ đỉnh, cũng chỉ như vậy mà thôi.
Đột phá thất bại, sẽ còn thân tử đạo tiêu, vô cùng đáng sợ.
Bởi vậy, cuối cùng một cái này cửa ải, mới là chân chính khảo nghiệm đẳng cấp của các vị đỉnh phong cảnh cường giả ở đây.
Ta có thể không so với người thiên tài, tu luyện cũng không so với người nhanh, nhưng ta có niềm tin, có thể đột phá cảnh giới cuối cùng kia thành công!
Đây là bọn hắn cuối cùng trong lòng một cái tự an ủi chính mình ý niệm.
Bởi vì Triệu Vô Cực, tuổi còn quá trẻ, quá yêu nghiệt. Ánh sáng của hắn, hoàn toàn che lấp đồng lứa thiên tài, cũng đang che lấp đi luôn những cái này tiền bối đi trước.
Bọn hắn thở dìa lúc, bên kia Lôi Thập Bát cũng đã làm ra quyết định trọng đại.
Hắn nhìn Thị huyết ma đao, tuy biết đối phương là đang dụ hoặc hắn muốn lừa gạt hắn đi sử dụng đối phương, để cho đối phương đoạt được quyền chiếm hữu điều động cơ thể.
Nhưng đối mặt với Triệu Vô Cực áp lực cực lớn, cuối cùng hắn vẫn là phải thở dài đồng ý:
“ tới đi, Thị huyết ma đao!”
Hắn ôm tâm lí may mắn cố gắng dò xét đối phương thái độ một phen:
“ ta muốn cùng hắn một trận chiến. Ta kẹt ở bình cảnh đã lâu, muốn đột phá được bản thân đao pháp cực hạn, cần những đối thủ như vậy đến tôi luyện đao pháp của mình.
Nếu ngươi chiếm lấy tinh thần của ta, vậy thì ta còn như thế nào tu luyện đao pháp.
Có thể cho ta mượn dụng sức mạnh của ngươi được không? Ta muốn tự tay giết chết tên khốn kiếp này!”
Thị huyết ma đao không trả lời hắn, mà chỉ là im ắng truyền tới quái dị tiếng cười.
Nó không hề vội vã, bởi vì nếu Lôi Thập Bát bị rơi vào hạ phong, đối phương nhất định cũng phải mượn dùng lấy sức mạnh của nó.
Đến lúc đó, nó có thể mượn dùng đối phương cơ thể, đi thỏa mãn tự thân mình chém giết dục vọng, lại có thể dựa từ trong trí nhớ đối phương hấp thụ không ít chiến đấu kinh nghiệm trở thành bản thân mình lưu trữ một phần kĩ xảo chiến đấu, khiến cho nó càng ngày càng trở nên mạnh hơn.
Đây chính là Thị huyết ma đao từ trước đến nay vẫn luôn làm việc. không ngừng thỏa mãn của mình chém giết dục vọng cùng tăng cường của nó lưu trữ toàn bộ kĩ xảo chiến đấu.
Trải qua nhiều đời đao các các chủ sử dụng thanh này Thị huyết ma đao, bên trong nó tích lũy kinh nghiệm chiến đấu đã không phải là một con số nhỏ.
Nếu như là cận thân tác chiến, nó không hề sợ bất kì một người nào cũng như vũ khí nào, kể cả Tịch Diệt Kiếm.
Nhưng nếu là so đấu nội lực đao khí cùng kiếm khí va chạm, vậy còn phải xem người sử dụng nội tình.
Nếu cả hai bền đều là dùng sinh mệnh của mình đến tương bác, giống như Tịch Diệt Kiếm cùng Thị huyết ma đao cùng nhập vào thân chủ nhân đi đánh giết lẫn nhau, thì bọn hắn thắng lợi chung cuộc chính là người có nội tình càng mạnh mẽ hơn.
Ở trên phương diện chiến đấu, Tịch Diệt Kiếm cùng Thị huyết ma đao cũng là sàn sàn nhau, nhưng bọn nó cách thức hoạt động có chút khác nhau.
Tịch Diệt Kiếm khiến người sử dụng bộc phát ra toàn bộ sức mạnh tiềm tàng của bản thân, lúc không dủ sức mạnh nó sẽ tiêu hao sinh mệnh lực của người sử dụng đến bù vào
Bởi vậy người sử dụng Tịch Diệt Kiếm thường tuổi không thọ, nhưng chiến lực vô cùng mạnh mẽ.
Mà Thị huyết ma đao lại là chủ chiến đấu, nó càng chém giết thì càng điên cuồng, càng mạnh mẽ.
Chủ nhân của nó trong lúc chém giết gần như có vô hạn thể lực vậy.
Nhưng khi chém giết kết thúc, đối phương sẽ rơi vào cực độ suy yếu mệt mỏi trạng thái, tâm thần cũng trở nên thị huyết hiếu sát, cuối cùng kết cục, cũng không so tốt hơn Tịch Diệt Kiếm người sử dụng là bao.
Chỉ có điều, Tịch Diệt Kiếm người chắc chắn là chết sớm, còn Thị huyết ma đao người sử dụng, có thể sống lâu hơn bọn hắn một chút mà thôi.
Lôi Thập Bát bên này đang phân vân, bên kia võ lâm liên quan đã sắp vỡ tổ.
Một người không nhịn được kinh ngạc nói to:
“ ta thiên, Triệu Võ tôn đây là cái gì sức mạnh, tại sao hắn có thể mạnh đến mức này? ta ở cách xa như vậy cũng có thể cảm nhận được nôi lực dư ba cực kì mạnh mẽ chấn động đến tận đây! Có ai nhận ra hắn sử dụng là cái gì võ công không?”
“ không biết! ta còn chưa bao giờ gặp loại nào võ công có thể có khí thế mạnh mẽ như vậy! Ngược lại hắn cũng chưa hề xuất qua chiêu thức nào, cũng không tốt phán đoán a!”
“ Triệu Võ tôn quả nhiên là Triệu Võ tôn, tuy lúc trước hắn cũng chỉ đánh ngang tay đối phương còn bị không ít thương, nhưng hắn chắc chắn chỉ là đang thăm dò đối phương mà thôi, đây mới là hắn bản lãnh thực sự a!”
“ Triệu Võ tôn ra giang hồ mới được bao nhiêu năm? Ta đoán chừng cũng mới chỉ có bốn năm a! nghe nói lúc hắn xuất hiện trên giang hồ, mới chỉ là nhị lưu cao thủ đây.
Hắn là làm sao có thể tu luyện nhanh đến như vậy a? thật khiến người ta vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị! loại thực lực này, đơn giản đã có thể cùng đỉnh phong viên mãn cảnh cao thủ đánh một trận a! lần này chúng ta chinh phạt Thần Điện chắc chắn thành công!”
“ hừ, Thần Điện người đúng là đáng ghét. Bọn hắn thật sự nghĩ mình cao quý lắm hay sao? Ước gì Triệu Võ tôn đánh chết đối phương, giúp chúng ta xả mối hận này ra trong lòng một ngụm ác khí!”
“ đúng vậy a, chỉ nhìn khí thế này, hoàn toàn là lấn át đối phương, Triệu Võ tôn ắt thắng!”
“ ha ha ha, Thần Điện đao các các chủ thì thế nào? Chỉ cần Triệu Võ tôn ra tay, chắc chắn phải chết!”
mọi người một chầu cảm thán Triệu Vô Cực cường đại cùng lập tức khen ngợi đối phương, không ít lời vỗ mông ngựa nịnh nọt cũng vang lên.
Không biết Triệu Vô Cực có thê nghe được hay không nhưng lúc này vỗ mông ngựa hắn cũng không có chỗ sai nào.
Triệu Vô Cực cường đại, đã để bọn hắn triệt để tâm phục.
Mà hắn là liên quân chỗ dựa tinh thần, bởi vậy mọi người đều trông chờ hắn có thể chiến thắng.
Chỉ có chiến thắng, bọn hắn mới có lòng tin cùng Thần Điện đánh một trận, chiến thắng của hắn cũng sẽ cực lớn cổ vũ liên quân tinh thần.
Bởi vì Triệu Vô Cực là chủ soái, chủ soái của võ lâm đương nhiên là phải có võ công cao cường, vũ dũng hơn người.
Chủ soái đánh tay đôi còn chiến bại, vậy thì nói cái gì công đánh đối phương!
Triệu Vô Cực thua, liên quân chưa đánh liền bại, lòng người đại tán.
Bởi vậy, Triệu Vô Cực phải thắng, mọi người cũng mong muốn hắn thắng.
Hắn thắng không chỉ là địch nhân, còn là cơ hội để cho mọi người tiến gần hơn một bước tới Thần Điện bảo tàng a.
Vừa nãy nghe Lôi Thập Bát nói, Thần Điện qua ba trăm năm không ngừng nghỉ như con kiến tha mồi về tổ, cất chứa đủ loại bí tịch trên giang hồ, lại có Địa thần các chuyên sản xuất vũ khí, bên trong Địa thần các cực phẩm phàm khí nhiều không đếm xuể.
Bởi vậy bọn hắn cũng là trong lòng rục rịch.
Ở đây không ít người đều là tam lưu cùng nhị lưu, đỉnh phong phàm khí bọn hắn không cần, chỉ cần một cái thượng phẩm phàm khí bọn hắn liền có thể thoải mái đến bạo rồi.
Đứng trước đại kho tàng, không ai không động tâm.
Vốn đã cùng chung đại địch liên quân, bây giờ lại được Lôi Thập Bát tiết lộ tin tức, như là lão thử gặp kho lúa, nhất định phải thử nghiệm xông vào một phen.
Nhưng tiền đề, chính là Triệu Vô Cực có thể đánh thắng đối phương.
Nếu không, tất cả cũng chỉ là nói suống.
Mà tâm tình phức tạp nhất, không ai khác ngoài mấy vị chưởng môn.
Bọn hắn chính là cùng Triệu Vô Cực tham gia Hoa Sơn luận võ đám người.
Bọn hắn biết rõ, Triệu Vô Cực cách đây một hai tháng thời gian, thực lực là như thế nào.
Hoàn toàn là dựa vào sự khôn khéo, vận khí cùng một chút thực lực mới có thể đi tới vòng cuối cùng.
Vậy mà mới không tới hai tháng thời gian, Triệu Vô Cực không những đột phá, hắn còn nắm được một luồng sức mạnh mới, đối với sức mạnh vận dụng cũng cực kì tinh tế, khí thế tràn đầy mạnh mẽ cùng sức chấn nhiếp.
Chỉ cần nhìn Lôi Thập Bát tinh thần căng thẳng trạng thái bây giờ cũng có thể hiểu được hắn đang chịu áp lực tinh thần lớn thế nào.
Đúng là trường giang sóng sau xô sóng trước a, bọn hắn thật sự đã già rồi sao?
năm vị chưởng môn đồng thời thở dài, bọn hắn đối với Triệu Vô Cực chỉ có thể nói là lau mắt mà nhìn, đã hoàn toàn mất đi so sánh tâm lí.
Mặc cho Triệu Vô Cực như thế nào xuất chúng như thế nào mạnh mẽ, bọn hắn bây giờ chỉ cần làm tốt tu luyện của bản thân mình là được rồi.
Cuối cùng cũng sẽ có một ngày bọn hắn chạm được vào giới hạn của phàm nhân, đạt tới cuối cùng cánh cửa kia.
Lúc đó mới là chân chính so tài đấu sức đấu trí.
Cho dù Triệu Vô Cực có thiên tài cỡ nào đi nữa, hắn nếu không đột phá thành công tam hoa tụ đỉnh, cũng chỉ như vậy mà thôi.
Đột phá thất bại, sẽ còn thân tử đạo tiêu, vô cùng đáng sợ.
Bởi vậy, cuối cùng một cái này cửa ải, mới là chân chính khảo nghiệm đẳng cấp của các vị đỉnh phong cảnh cường giả ở đây.
Ta có thể không so với người thiên tài, tu luyện cũng không so với người nhanh, nhưng ta có niềm tin, có thể đột phá cảnh giới cuối cùng kia thành công!
Đây là bọn hắn cuối cùng trong lòng một cái tự an ủi chính mình ý niệm.
Bởi vì Triệu Vô Cực, tuổi còn quá trẻ, quá yêu nghiệt. Ánh sáng của hắn, hoàn toàn che lấp đồng lứa thiên tài, cũng đang che lấp đi luôn những cái này tiền bối đi trước.
Bọn hắn thở dìa lúc, bên kia Lôi Thập Bát cũng đã làm ra quyết định trọng đại.
Hắn nhìn Thị huyết ma đao, tuy biết đối phương là đang dụ hoặc hắn muốn lừa gạt hắn đi sử dụng đối phương, để cho đối phương đoạt được quyền chiếm hữu điều động cơ thể.
Nhưng đối mặt với Triệu Vô Cực áp lực cực lớn, cuối cùng hắn vẫn là phải thở dài đồng ý:
“ tới đi, Thị huyết ma đao!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.