Hệ Thống Dịch Thể Nước Hoa

Chương 45: Đời này cũng đừng gặp lại

Bất Hạp Thuỵ

30/07/2019

Huyệt khẩu phun ra dâm lộ, thân thể Liên Hân liên tục run rẩy hồi lâu mới có thể khôi phục lại như thường.

Dưới ánh mắt lạnh băng ngưng trệ của Liên Kỷ, cô lấy hết can đảm ra mà nói "Anh ấy vốn dĩ chính là bạn trai của em, trước giờ vẫn vậy...so với anh còn sớm hơn rất nhiều..."

Liên Kỷ đứng phắt dậy, từ trên nhìn xuống, lồng ngực phập phồng "Lặp lại lần nữa? Nói cho rõ ràng!"

Liên Hân nhỏ giọng khóc "Ca, anh có thể cởi trói cho em trước được không? Em đau..."

Liên Kỷ vừa nhìn đến cổ tay Liên Hân bị trói đến hằn ra từng vệt tím xanh, nháy mắt cảm giác giống như kim đâm, vô pháp khắc chế từng trận đau đớn ở trong lồng ngực.

Hắn lập tức không nhìn nữa, buông tay mặc kệ để cô ngã nhoài trên mặt đất, tứ chi nhẹ nhàng run rẩy.

Liên Hân đem tay chân phảng phất như không còn thuộc về mình chậm rãi thu về, cuộn tròn lại thành một vòng.

"Ngày đó trở trên đảo Phổ Cát, chúng ta chỉ là ngoài ý muốn... trước đó kỳ thực em đã có bạn trai. Nhưng sau khi sự việc phát sinh, em cũng không hiểu tại sao...có thể là do em quá khao khát tình thân, rồi lại dường như cũng thích ca ca như một người nam nhân bình thường. Em không có cách nào khôi phục lý trí, cứ chìm sâu mê luyến vào loại thân cận này, em thật sự rất cần anh! Chỉ là người kia, anh ấy...anh ấy là bạn trai em, em cũng không có biện pháp làm tổn thương người ta..."

"Cho nên liền tổn thương tôi?"

"Ca, không phải như thế..." Liên Hân lắc đầu "Chúng ta là anh em ruột, đây chính là mối quan hệ không thể chối bỏ. Em với anh không bao giờ được quang minh chính đại mà ở bên nhau, chúng ta vĩnh viễn vẫn là anh em! Anh nổi danh như vậy, làm sao có thể cả đời không kết hôn, sẽ bị người ta dèm pha..."

"Chúng ta con mẹ nó không làm anh em! Tôi thà không có đứa em gái này! Tôi chỉ muốn làm tình với em, muốn thương em, muốn em chỉ thuộc vể một mình tôi mà thôi. Đây là tình cảm nam nhân đối với nữ nhân, tôi sống như thế nào không cần người khác chỉ điểm!"

Liên Hân còn muốn nói cái gì, đôi mày rậm của Liên Kỷ liền dựng đứng, hắn cắt ngang "Em đừng giải thích, chỉ việc nói cho tôi biết, em cần tôi, hay là cần nam nhân chó má nào khác?"

Ánh mắt Liên Kỷ hệt như băng tuyết bao phủ lấy cô, tạo thành những mũi băng nhọn treo lơ lửng trên đầu, tuỳ thời đều có thể rơi xuống.

"Từ bỏ hắn ta, từ bỏ những suy nghĩ miên man đó, chúng ta xem như chưa từng xảy ra chuyện gì. Tôi chỉ có thể cho em cơ hội ngay lúc này thôi, một lần duy nhất trong đời...tha thứ cho em. Nếu em sợ phiền toái, tôi ra mặt giúp em giải quyết, vấn đề khác không cần phải nghĩ, tôi đều xử lý ổn thoả."

Liên Hân nhất thời do dự, hốc mắt đỏ hoe mà nhìn hắn, cô thực sự không có cách nào lập tức buông lời dối gạt Liên Kỷ thêm nữa, rốt cuộc đây chính là ca ca...

Nhưng sự kháng cự sâu trong đáy mắt Liên Hân vô tình lại rõ như ban ngày.

Liên Kỷ hít sâu, ngửa mặt nhìn trần nhà, sau đó gật đầu "Được."

"Có thể."

"Cứ như vậy đi."

"...lúc trước xem như tôi điên rồi."

Hắn xoay người bước vào phòng tắm "Rạng sáng ngày mai rời khỏi đây đi."

Liên Hân nhìn theo bóng dáng mờ mịt của Liên Kỷ, trong lòng chậm rãi nổi lên tầng tầng lớp lớp hoảng hốt, sau đó lan rộng ra thành hối hận cùng khổ sở.

Liên Hân tự ngẫm ra rất nhiều lý do, khả năng có thể cứu vãn tình hình, nhưng Liên Kỷ căn bản không ngó ngàng tới cô.

Hắn tắm rửa xong, lúc trở ra chỉ ném cho cô cái hòm thuốc cùng một tấm thẻ "Tự mình bôi thuốc, còn đây là tiền thuốc men, không mật mã, không cần thì vứt."

Dứt lời liền sải chân đi lên lầu.

Chẳng mấy chốc sau liền nghe được tiếng sập cửa từ lầu trên truyền xuống.

"Ca..."

***

Liên Hân nằm trên sô-pha ở phòng khách ngủ một đêm, mới sáng sớm đã thức dậy, ngoan ngoãn ôm gối ngồi chờ Liên Kỷ xuống lầu.

Hắn vác theo một balo thể thao thật to đi đến bục cửa, đưa lưng về phía cô, thanh âm trầm trầm "Coi như tôi xin em, hãy mau đi đi... Đời này, cũng đừng gặp lại."

Lại một tiếng sập cửa vang lên.

Liên Hân ngồi ở sô-pha, cúi đầu mân mê dây tua rua trên gối, ngồi thật lâu, cuối cùng đứng dậy thu gom một chút đồ vật, rời đi.

Trên đường, Liên Hân nhớ tới chuyện cái video nọ, đành gửi tin nhắn đến cho Liên Kỷ.



Sau một hồi, hắn lãnh đạm trả lời

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Dịch Thể Nước Hoa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook