Chương 109: Cương thánh đan
Tạ Trường Thành
12/04/2018
Mỗi loạt chỉ mất tầm nửa tiếng, quá trưa một chút cuối cùng cũng đã xong. 1000 người, bây giờ chỉ còn lại 36 người.
- Lão Đại, đã hoàn thành lượt cuối cùng.
Kiều Phong đi tới báo.
Hoàng Minh gật đầu, nhìn phía dưới đang đứng 36 nam hài nữ hài. Hoàng Minh khí thế bộc phát. Sát khí tỏa ra, tất cả mọi người đều thấy áp lực.
- Ta biết, các ngươi có kẻ hận ta, có kẻ không phục trong lòng, hơn nữa còn muốn giết ta!
Hoàng Minh dùng linh lực tiếng nói vang vọng.
- Thế nhưng, ta cũng không phải giải thích với các ngươi điều gì. Ta chỉ nói ngắn gọn.
Hoàng Minh nói đến đây, ánh mắt hắn quét qua toàng bộ gương mặt 36 người. Ai thấy ánh mắt của hắn đều sợ hãi cúi xuống không dám đối đầu. Hoàng Minh rất hài lòng.
- Các ngươi là nô lệ, các ngươi không có tư cách cùng ta nói chuyện, khoogn có tư cách cùng liêm sỉ nữa. Thế nhưng, hôm nay, tất cả 36 người các ngươi, ta trao cho các ngươi một cơ hội duy nhất.
Hoàng Minh nhấn mạnh.
- 1 là ở đây trở thành người của ta, các ngươi đã sống sót trong trò chơi của ta, các ngươi có tư cách trở thành người của ta. Ta sẽ giúp các ngươi tu luyện, giúp các ngươi có thực lực, giúp các ngươi trở thành kẻ mạnh. Ở thế giới này, kẻ mạnh là kẻ tồn tại.
-2 là, kẻ nào không muốn ở lại, có thể lập tức đứng sang vị trí bên trái kia. Nơi đó ta đã cung cấp yêu thú phi hành, các ngươi có thể rời đi nơi này, đi bấy cứ đâu các ngươi muốn, sống một cuộc sống bình thường theo ý mình.
Hoàng Minh đã đưa ra lời nói. 36 nam hài nũ hài đều phân vân, cúi đầu suy nghĩ.
- Không phải suy nghĩ, ta đây phụ thân bị hại, mẫu thân bị cưỡng hiếp, chỉ trách bản thân không có thực lực, không có sức mạnh. Thiếu gia, hãy giúp ta, ta muốn báo thù, ta muốn trở lên mạnh mẽ.
Một nam hài nước mắt tuôn rơi, đi lên hàng đầu quỳ hẳn xuống to giọng nói.
Những kẻ còn lại đều là nước mắt lưng tròng. Đúng vậy, bọn hắn đều thành cô nhi rồi, phụ thân chết nơi sa trường, mẫu thân bệnh nặng chết. Đi ư, bây giờ biết đi đâu?
Bụp bụp, lần lượt các nam hài nữ hài quỳ xuống, biểu thị ý ở lại. Chỉ còn 2 người còn lưỡng lự.
- Đại ca, chúng ta thì sao?
Một nam hài nhỏ giọng.
- Bây giờ đi cũng không có nơi nào để đến nữa rồi. Phụ mẫu chúng ra chắc chắn đã bị ám hại. Trở về cũng là chui đầu vào bẫy. Ở lại, ta cũng muốn xem tên thiếu gia này thật sự giúp được chúng ta báo thù hay không!
Hai huynh đệ cuối cùng cũng quỳ xuống.
-Hoàng Minh vui vẻ. Đây là lớp đầu tiên của Thiên Sát đại đội. Là những thuộc hạ đầu tiên. Hoàng Minh cho người đưa bọn hắn đi ăn uống, sau đó chia phân đội.
- Tên tiểu tử kia, suốt ngày đi, ngươi là tránh mặt mẫu thân ta sao?
Hoàng Minh vừa về đến nhà đã gặp ngay Trần mẫu ngoài cửa. Một tai bị xách bổng lên.
- A a, đau mẫu thân. Không phải có Điêu thuyền ở nhà bồi mẫu thân nói chuyện sao, còn tiểu nha đầu họ Quân kia mà.
Hoàng Minh miệng hô hào.
- Điêu Thuyền sao, nha đâu kìa mấy hôm nay chỉ ở phòng tu luyện cái gì băng quyết của ngươi đưa, chân không ra khỏi cửa. Phòng thì đóng băng rồi. Nha đầu họ Quân kia thì về nhà rồi. Chỉ khổ thân ta, ngươi theo ta vào đây.
Trần Mẫu vừa kéo tai vừa đi. Hoàng đại gia của chúng ta chỉ ai ái kêu bước theo sau. Đám hạ nhân nhìn thấy chỉ biết cúi đầu cười trộm.
Rầm, Trần Mẫu đóng cửa cái rầm, bên trong không ngờ Hoàng Chấn Giang đã ngồi sẵn.
- Phụ thân, người hôm nay không đi ra tiệm sao?
Hoàng Minh vấn an.
- Tiểu tử, không cần nói nhiều, vào vấn đè chính!
Trần Mẫu bá đạo ấn Hoàng Minh ngồi xuống ghế. Hoàng đại gia ngoan ngoãn ngồi xuống.
Không thấy ai nói gì cả, hắn lại thấy không thích hợp.
- Mẫu thân, chuyện chính của người là việc gì vậy?
Hoàng Minh hỏi.
- Ngươi xem phụ thân của ngươi!
Trấn mẫu liếc mắt sang Hoàng Chấn Giang, Hoàng Minh cũng nhìn theo.
- Ý mẫu thân là??
Hoàng Minh ngờ ngợ.
- Ngươi lớn rồi, mẫu thân cũng không giấu ngươi nữa, phụ thân ngươi là bị người ta hạ thủ.
Hoàng Chấn giang đưa tay ngăn lại, hắn trầm giọng nói.
- Phụ thân muốn nhờ ngươi, có thể hỏi xem seu phụ ngươi có cách nào tìm ra bệnh của ta hay không?
Hoàng Minh nghe đến đây cũng đã hiểu. Hắn vội chửi mình một câu. Mịa kiếp, sao lại quên được chuyện này chứ. Hoàng Minh liền ngay lập tức sử dụng Bách Hiểu.
- Tinh tinh, Tìm hiểu thành công.
Phá Kinh Hoạt cốt độc.
Loại độc của vực sâu dưới đáy thung lũng. Loại độc hiếm có này một khi chạm phải, ngay lập tức phá đi gân cốt cùng kinh mạch tu luyện. Làm tu sĩ mất đi khả năng tu luyện. Trở thành phế nhân.
Cách trị:
Sử dụng Cương Thánh đan để khôi phục gân cốt cùng kinh mạch.
Cương thánh đan?? Hoàng Minh không am hiểu về đan dược. Để về phòng tìm hiểu vậy.
Hoàng Minh giả vờ hỏi qua bệnh trạng và kinh mạch của Hoàng Chấn Giang, sau đó hứa sẽ nhờ sư phụ hắn tới giúp rồi chạy tót về phòng. Gần về tới cửa, lại gặp phải Tiểu Ngư Nhi.
- Lão đại, người trở về rồi à?
- Lão Đại, đã hoàn thành lượt cuối cùng.
Kiều Phong đi tới báo.
Hoàng Minh gật đầu, nhìn phía dưới đang đứng 36 nam hài nữ hài. Hoàng Minh khí thế bộc phát. Sát khí tỏa ra, tất cả mọi người đều thấy áp lực.
- Ta biết, các ngươi có kẻ hận ta, có kẻ không phục trong lòng, hơn nữa còn muốn giết ta!
Hoàng Minh dùng linh lực tiếng nói vang vọng.
- Thế nhưng, ta cũng không phải giải thích với các ngươi điều gì. Ta chỉ nói ngắn gọn.
Hoàng Minh nói đến đây, ánh mắt hắn quét qua toàng bộ gương mặt 36 người. Ai thấy ánh mắt của hắn đều sợ hãi cúi xuống không dám đối đầu. Hoàng Minh rất hài lòng.
- Các ngươi là nô lệ, các ngươi không có tư cách cùng ta nói chuyện, khoogn có tư cách cùng liêm sỉ nữa. Thế nhưng, hôm nay, tất cả 36 người các ngươi, ta trao cho các ngươi một cơ hội duy nhất.
Hoàng Minh nhấn mạnh.
- 1 là ở đây trở thành người của ta, các ngươi đã sống sót trong trò chơi của ta, các ngươi có tư cách trở thành người của ta. Ta sẽ giúp các ngươi tu luyện, giúp các ngươi có thực lực, giúp các ngươi trở thành kẻ mạnh. Ở thế giới này, kẻ mạnh là kẻ tồn tại.
-2 là, kẻ nào không muốn ở lại, có thể lập tức đứng sang vị trí bên trái kia. Nơi đó ta đã cung cấp yêu thú phi hành, các ngươi có thể rời đi nơi này, đi bấy cứ đâu các ngươi muốn, sống một cuộc sống bình thường theo ý mình.
Hoàng Minh đã đưa ra lời nói. 36 nam hài nũ hài đều phân vân, cúi đầu suy nghĩ.
- Không phải suy nghĩ, ta đây phụ thân bị hại, mẫu thân bị cưỡng hiếp, chỉ trách bản thân không có thực lực, không có sức mạnh. Thiếu gia, hãy giúp ta, ta muốn báo thù, ta muốn trở lên mạnh mẽ.
Một nam hài nước mắt tuôn rơi, đi lên hàng đầu quỳ hẳn xuống to giọng nói.
Những kẻ còn lại đều là nước mắt lưng tròng. Đúng vậy, bọn hắn đều thành cô nhi rồi, phụ thân chết nơi sa trường, mẫu thân bệnh nặng chết. Đi ư, bây giờ biết đi đâu?
Bụp bụp, lần lượt các nam hài nữ hài quỳ xuống, biểu thị ý ở lại. Chỉ còn 2 người còn lưỡng lự.
- Đại ca, chúng ta thì sao?
Một nam hài nhỏ giọng.
- Bây giờ đi cũng không có nơi nào để đến nữa rồi. Phụ mẫu chúng ra chắc chắn đã bị ám hại. Trở về cũng là chui đầu vào bẫy. Ở lại, ta cũng muốn xem tên thiếu gia này thật sự giúp được chúng ta báo thù hay không!
Hai huynh đệ cuối cùng cũng quỳ xuống.
-Hoàng Minh vui vẻ. Đây là lớp đầu tiên của Thiên Sát đại đội. Là những thuộc hạ đầu tiên. Hoàng Minh cho người đưa bọn hắn đi ăn uống, sau đó chia phân đội.
- Tên tiểu tử kia, suốt ngày đi, ngươi là tránh mặt mẫu thân ta sao?
Hoàng Minh vừa về đến nhà đã gặp ngay Trần mẫu ngoài cửa. Một tai bị xách bổng lên.
- A a, đau mẫu thân. Không phải có Điêu thuyền ở nhà bồi mẫu thân nói chuyện sao, còn tiểu nha đầu họ Quân kia mà.
Hoàng Minh miệng hô hào.
- Điêu Thuyền sao, nha đâu kìa mấy hôm nay chỉ ở phòng tu luyện cái gì băng quyết của ngươi đưa, chân không ra khỏi cửa. Phòng thì đóng băng rồi. Nha đầu họ Quân kia thì về nhà rồi. Chỉ khổ thân ta, ngươi theo ta vào đây.
Trần Mẫu vừa kéo tai vừa đi. Hoàng đại gia của chúng ta chỉ ai ái kêu bước theo sau. Đám hạ nhân nhìn thấy chỉ biết cúi đầu cười trộm.
Rầm, Trần Mẫu đóng cửa cái rầm, bên trong không ngờ Hoàng Chấn Giang đã ngồi sẵn.
- Phụ thân, người hôm nay không đi ra tiệm sao?
Hoàng Minh vấn an.
- Tiểu tử, không cần nói nhiều, vào vấn đè chính!
Trần Mẫu bá đạo ấn Hoàng Minh ngồi xuống ghế. Hoàng đại gia ngoan ngoãn ngồi xuống.
Không thấy ai nói gì cả, hắn lại thấy không thích hợp.
- Mẫu thân, chuyện chính của người là việc gì vậy?
Hoàng Minh hỏi.
- Ngươi xem phụ thân của ngươi!
Trấn mẫu liếc mắt sang Hoàng Chấn Giang, Hoàng Minh cũng nhìn theo.
- Ý mẫu thân là??
Hoàng Minh ngờ ngợ.
- Ngươi lớn rồi, mẫu thân cũng không giấu ngươi nữa, phụ thân ngươi là bị người ta hạ thủ.
Hoàng Chấn giang đưa tay ngăn lại, hắn trầm giọng nói.
- Phụ thân muốn nhờ ngươi, có thể hỏi xem seu phụ ngươi có cách nào tìm ra bệnh của ta hay không?
Hoàng Minh nghe đến đây cũng đã hiểu. Hắn vội chửi mình một câu. Mịa kiếp, sao lại quên được chuyện này chứ. Hoàng Minh liền ngay lập tức sử dụng Bách Hiểu.
- Tinh tinh, Tìm hiểu thành công.
Phá Kinh Hoạt cốt độc.
Loại độc của vực sâu dưới đáy thung lũng. Loại độc hiếm có này một khi chạm phải, ngay lập tức phá đi gân cốt cùng kinh mạch tu luyện. Làm tu sĩ mất đi khả năng tu luyện. Trở thành phế nhân.
Cách trị:
Sử dụng Cương Thánh đan để khôi phục gân cốt cùng kinh mạch.
Cương thánh đan?? Hoàng Minh không am hiểu về đan dược. Để về phòng tìm hiểu vậy.
Hoàng Minh giả vờ hỏi qua bệnh trạng và kinh mạch của Hoàng Chấn Giang, sau đó hứa sẽ nhờ sư phụ hắn tới giúp rồi chạy tót về phòng. Gần về tới cửa, lại gặp phải Tiểu Ngư Nhi.
- Lão đại, người trở về rồi à?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.