Chương 492: Hạ Vị Thần
Tạ Trường Thành
17/01/2019
Lúc bấy giờ Hoàng Minh cũng đã tiến vào trong đại sảnh, một đám tiểu bối đồng thời cúi đầu hành lễ.
- Bái kiến chư vị tiền bối!
Cả đám hành lễ rất trịnh trọng không dám có một chút thất lễ. Hoàng Minh đứng lử đầu điên cũng cúi người hành lễ.
- Miễn lễ, Hoàng Minh tiểu tử này lại còn khách sao với chúng ta sao?
Trần Thái bật cười, hai mắt đầy vui vẻ mà nói. Trần Thái chính là ngồi ở giữa, bên trái là Trần Lập cùng Tháp Thanh Nga. Tháp Thanh Nga lúc này vẫy vẫy cánh tay mà gọi:
- Minh nhi, mau tới để nãi nãi xem ngươi một lát nào!
Hoàng Minh dạ một tiếng, nhu thuận mà tiến tới. Tháp Thanh Nga hai mắt đầy sự yêu thương. Hoàng Minh đi tới cúi người trước Tháp Thanh Nga. Chỉ thấy bà lão nhẹ nhàng vuốt ve mặt hắn rồi lại xoa đầu mấy cái, miệng lại không ngừng mà nói:
- Giống quá, cái mũi này, cái môi này giống hệt như tiểu Ngọc. Hai hàng lông này cùng hai mắt này lại giống y đúc tên tiểu tử Hoàng Chấn Giang kia!
Tháp Thanh Nga chính là lần đầu tiên được tận mắt gặp đứa cháu trai này, vừa gặp là yêu thích không thôi. Rất nhanh kéo hắn sát lại mà hỏi thăm ân cần. Hoàng Minh cũng khéo nịnh nọt, một tiếng nãi nãi, hai tiếng nãi nãi làm cho không khí vô cùng hoà hợp. Một lát sau Trần Thái mới hỏi thăm nói chuyện cùng đám người Chu Du bên dưới. Tiếp nữa là Trần Thái tự mình giải đáp một số vấn đề về tu luyện cho đám tiểu bối này.
- Minh nhi, tiểu nha đầu Lan Hương kia của cháu một tháng trước bế quan còn chưa ra. Nếu nó biết cháu đã quay về, chắc chắn sẽ vui vẻ lắm đấy!
Tháp Thanh Nga mỉm cười mà nói. Từ đâu đến giờ bà lão này vẫn nắm chặt tay Hoàng Minh yêu thích không buông. Nếu một vài vị đệ tử dòng dưới mà thấy cảnh này chắc chắn phải khiếp hãi mất ăn mất ngủ mấy ngày chứ chẳng chơi. Lão thái gia thường ngày như diêm vương không ai dám chọc giận lại có một mặt hiền từ như thế này sao?
- Nãi nãi!
Hoàng Minh gọi nhỏ, hắn lúc này muốn hỏi thăm một chút a.
- Minh nhi có chuyện gì sao? Nãi mãi nghe đây!
Tháp Thanh Nga mỉm cười mà đáp. Hoàng Minh càng nói chuyện càng cảm nhận được tình thương yêu của vị nãi nãi này danh cho hắn. Cũng không có kiêng kị mà hỏi:
- Nãi Nãi có biết tới Thiên Băng cung cùng Thuỷ Tiên Cung không?
Tháp Thanh Nga nghe tới đây thì ồ lên một tiếng, khuôn mặt bất giác có chút không được tự nhiên. Điều này làm Hoàng Minh có chút kinh ngạc. Sao vị nãi nãi này của hắn lại có biểu cảm như vậy chứ. Tháp Thanh Nga yên lặng một chút, Hoàng Minh vẫn là ở một bên yên lặng chờ đợi.
Một lát sau Tháp Thanh Nga mới lên tiếng nói:
- Minh nhi à, Ta biết con muốn tới đó đón hai đứa cháu dâu. Thế nhưng ta lại có một tin không mấy tốt lắm báo cho cháu!
- Tin gì ạ?
Hoàng Minh lo lắng gấp gáp mà hỏi.
Tháp Thanh Nga hơi trầm xuống một chút, sau đó mới nói:
- Cũng trách ta đã không bảo vệ được cho tiểu nữ của cháu. Cách đây một năm trước, có một chuyện bất ngờ xảy ra. Linh San con bé kia bị người ta đưa đi mất rồi. Cũng là nãi nãi tu vi quá yếu, không thể đánh lại người ta!
Tháp Thanh Nga nói đến đây, khuôn mặt có chút sầu thảm. Tôn nữ của cháu trai lại không có cách nào bảo vệ, bà ta trong thâm tâm chính là không vui.
- Nãi nãi, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?
Hoàng Minh trong lòng nóng như lửa đốt, hắn không thể tin vào tai của mình. Linh san không ngờ bị ngươi ta đưa đi. Hơn nữa vị nãi nãi này của mình được Ly Nam Đế nói là một trong ba cao thủ mạnh nhất đại lục bây giờ lại không thể ngăn cảm đối phương mang người đi sao?
Tháp Thanh Nga lắc đầu mà nói:
- Là người của Tiên giới, là Hạ vị Thần! Nãi não không phải đối thủ của người đó!
Hạ Vị thần ư?
Hoàng Minh ngồi bệt xuống đất, hạ vị thần rốt cục là cảnh giới nào? Tại sao người đó lại xuất hiện tại đại lục được. Thậm chí người này còn mang theo Linh San rời đi chứ?
Linh San!
Hoàng Minh thật sự có cảm giác rơi xuống vực thẳm, vốn lần này trở về thực lực đại tăng, còn muốn đón hai nữ nhân của mình trở về. Không ngờ lại xảy ra chuyện này. Một năm về trước hư, thời gian ấy hắn còn đang chiến đấu cùng Quân đoan Mack. Nếu như lúc ấy hắn trở về thì sao? Hoàng Minh lắc đầu. Đến cả nãi nãi này của hắn cũng đánh không lại người kia, hắn có thể đánh lại sao? Có thể ngăn cản sao?
Hoàng Minh thẫn thờ không biết nghĩ gì, những người khác đều bất ngờ, không rõ chuyện gì đã xảy ra.
Ngày hôm sau, Hoàng Minh lúc này đang đứng trước một đình viện, hai tay chắp vào nhau, ánh mắt hướng lên trời.
- Tiên giới ư? Linh San, đợi ta một thời gian, ta nhất định sẽ tới cứu nàng. Cả đời này không ai được cướp nàng khỏi tay ta. Mặc Yểm Thành, ta nhất định tới!
Hoàng Minh lẩm nhẩm từng chữ, phía cuối gần như là gằn từng chữ một. Tháp Thanh Nga đã nói, không chỉ có Linh San, còn có hai nữ tử nữa bị mang đi. Hoàng Minh có chút đâu đầu, bởi vì theo lời nói của Tháp Thanh Nga, hai nữ tử kia hắn đều biết, thậm chí là cùng hắn có chút dây dưa. Đó chính là Ngọc Yên Mĩ cùng Nghiên Nghiên.
- Bái kiến chư vị tiền bối!
Cả đám hành lễ rất trịnh trọng không dám có một chút thất lễ. Hoàng Minh đứng lử đầu điên cũng cúi người hành lễ.
- Miễn lễ, Hoàng Minh tiểu tử này lại còn khách sao với chúng ta sao?
Trần Thái bật cười, hai mắt đầy vui vẻ mà nói. Trần Thái chính là ngồi ở giữa, bên trái là Trần Lập cùng Tháp Thanh Nga. Tháp Thanh Nga lúc này vẫy vẫy cánh tay mà gọi:
- Minh nhi, mau tới để nãi nãi xem ngươi một lát nào!
Hoàng Minh dạ một tiếng, nhu thuận mà tiến tới. Tháp Thanh Nga hai mắt đầy sự yêu thương. Hoàng Minh đi tới cúi người trước Tháp Thanh Nga. Chỉ thấy bà lão nhẹ nhàng vuốt ve mặt hắn rồi lại xoa đầu mấy cái, miệng lại không ngừng mà nói:
- Giống quá, cái mũi này, cái môi này giống hệt như tiểu Ngọc. Hai hàng lông này cùng hai mắt này lại giống y đúc tên tiểu tử Hoàng Chấn Giang kia!
Tháp Thanh Nga chính là lần đầu tiên được tận mắt gặp đứa cháu trai này, vừa gặp là yêu thích không thôi. Rất nhanh kéo hắn sát lại mà hỏi thăm ân cần. Hoàng Minh cũng khéo nịnh nọt, một tiếng nãi nãi, hai tiếng nãi nãi làm cho không khí vô cùng hoà hợp. Một lát sau Trần Thái mới hỏi thăm nói chuyện cùng đám người Chu Du bên dưới. Tiếp nữa là Trần Thái tự mình giải đáp một số vấn đề về tu luyện cho đám tiểu bối này.
- Minh nhi, tiểu nha đầu Lan Hương kia của cháu một tháng trước bế quan còn chưa ra. Nếu nó biết cháu đã quay về, chắc chắn sẽ vui vẻ lắm đấy!
Tháp Thanh Nga mỉm cười mà nói. Từ đâu đến giờ bà lão này vẫn nắm chặt tay Hoàng Minh yêu thích không buông. Nếu một vài vị đệ tử dòng dưới mà thấy cảnh này chắc chắn phải khiếp hãi mất ăn mất ngủ mấy ngày chứ chẳng chơi. Lão thái gia thường ngày như diêm vương không ai dám chọc giận lại có một mặt hiền từ như thế này sao?
- Nãi nãi!
Hoàng Minh gọi nhỏ, hắn lúc này muốn hỏi thăm một chút a.
- Minh nhi có chuyện gì sao? Nãi mãi nghe đây!
Tháp Thanh Nga mỉm cười mà đáp. Hoàng Minh càng nói chuyện càng cảm nhận được tình thương yêu của vị nãi nãi này danh cho hắn. Cũng không có kiêng kị mà hỏi:
- Nãi Nãi có biết tới Thiên Băng cung cùng Thuỷ Tiên Cung không?
Tháp Thanh Nga nghe tới đây thì ồ lên một tiếng, khuôn mặt bất giác có chút không được tự nhiên. Điều này làm Hoàng Minh có chút kinh ngạc. Sao vị nãi nãi này của hắn lại có biểu cảm như vậy chứ. Tháp Thanh Nga yên lặng một chút, Hoàng Minh vẫn là ở một bên yên lặng chờ đợi.
Một lát sau Tháp Thanh Nga mới lên tiếng nói:
- Minh nhi à, Ta biết con muốn tới đó đón hai đứa cháu dâu. Thế nhưng ta lại có một tin không mấy tốt lắm báo cho cháu!
- Tin gì ạ?
Hoàng Minh lo lắng gấp gáp mà hỏi.
Tháp Thanh Nga hơi trầm xuống một chút, sau đó mới nói:
- Cũng trách ta đã không bảo vệ được cho tiểu nữ của cháu. Cách đây một năm trước, có một chuyện bất ngờ xảy ra. Linh San con bé kia bị người ta đưa đi mất rồi. Cũng là nãi nãi tu vi quá yếu, không thể đánh lại người ta!
Tháp Thanh Nga nói đến đây, khuôn mặt có chút sầu thảm. Tôn nữ của cháu trai lại không có cách nào bảo vệ, bà ta trong thâm tâm chính là không vui.
- Nãi nãi, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?
Hoàng Minh trong lòng nóng như lửa đốt, hắn không thể tin vào tai của mình. Linh san không ngờ bị ngươi ta đưa đi. Hơn nữa vị nãi nãi này của mình được Ly Nam Đế nói là một trong ba cao thủ mạnh nhất đại lục bây giờ lại không thể ngăn cảm đối phương mang người đi sao?
Tháp Thanh Nga lắc đầu mà nói:
- Là người của Tiên giới, là Hạ vị Thần! Nãi não không phải đối thủ của người đó!
Hạ Vị thần ư?
Hoàng Minh ngồi bệt xuống đất, hạ vị thần rốt cục là cảnh giới nào? Tại sao người đó lại xuất hiện tại đại lục được. Thậm chí người này còn mang theo Linh San rời đi chứ?
Linh San!
Hoàng Minh thật sự có cảm giác rơi xuống vực thẳm, vốn lần này trở về thực lực đại tăng, còn muốn đón hai nữ nhân của mình trở về. Không ngờ lại xảy ra chuyện này. Một năm về trước hư, thời gian ấy hắn còn đang chiến đấu cùng Quân đoan Mack. Nếu như lúc ấy hắn trở về thì sao? Hoàng Minh lắc đầu. Đến cả nãi nãi này của hắn cũng đánh không lại người kia, hắn có thể đánh lại sao? Có thể ngăn cản sao?
Hoàng Minh thẫn thờ không biết nghĩ gì, những người khác đều bất ngờ, không rõ chuyện gì đã xảy ra.
Ngày hôm sau, Hoàng Minh lúc này đang đứng trước một đình viện, hai tay chắp vào nhau, ánh mắt hướng lên trời.
- Tiên giới ư? Linh San, đợi ta một thời gian, ta nhất định sẽ tới cứu nàng. Cả đời này không ai được cướp nàng khỏi tay ta. Mặc Yểm Thành, ta nhất định tới!
Hoàng Minh lẩm nhẩm từng chữ, phía cuối gần như là gằn từng chữ một. Tháp Thanh Nga đã nói, không chỉ có Linh San, còn có hai nữ tử nữa bị mang đi. Hoàng Minh có chút đâu đầu, bởi vì theo lời nói của Tháp Thanh Nga, hai nữ tử kia hắn đều biết, thậm chí là cùng hắn có chút dây dưa. Đó chính là Ngọc Yên Mĩ cùng Nghiên Nghiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.