Chương 557: Hoá Thân hình dáng
Tạ Trường Thành
11/03/2019
- Điều này sao?
Âu Dương Phong mỉm cười, đang định trả lời thì một bên Nhan Mĩ Lan đã lên tiếng mà nói:
- Phu quân, chuyện này để thiếp nói cho!
Âu Dương Phong gật đầu, lại nâng li trà lên nhấp một ngụm nữa. Hoàng Minh ở đối diện kiên nhẫn chờ đợi.
- Hoàng huynh đệ, ngươi xem!
Nhan Mĩ Lan cười nhẹ nhàng, bàn tay nâng lên vén mái tóc ra phía sau. Một đôi tai dài nhọn bất ngờ xuất hiện. Hiển nhiên nếu nàng không lộ ra, quả thực Hoàng Minh cũng không ngờ rằng mái tóc kia lại che đi một đôi tài dài nhọn như vậy.
- Nhan tỷ không ngờ lại là...!
- Đúng vậy! Tỷ chính là yêu tộc!
Nhan Mĩ Lan cười đáp. Hoàng Minh gật đầu, cúng hiểu ra Nhan Mĩ Lan đây chính là muốn kể cho hắn nghe. Rất nhanh tiếng nói của Nhan Mĩ Lan vang lên:
- Yêu tộc chúng ta một khi trở thành thần cấp cao thủ sẽ có quyền lựa chọn hoá thân!
- Hoá thân sao?
Hoàng Minh kinh ngạc, Nhan Mĩ Lan gật đầu, phản ứng của Hoàng Minh đúng là điều nàng cảm thấy nên có.
- Chính xác, yêu tộc trở thành thần cấp cao thủ sẽ có lựa chọn hoá thân. Một là giữ vững thân thể yêu thú hiện tại, hai là hoá thân thành nhân tộc dáng vẻ.
Nghe đến đây Hoàng Minh càng hiếu kì, nhưng hắn lại không có ngắt lời Nhan Mĩ Lan nữa, chậm rãi chờ đợi nàng nói tiếp.
- Hầu hết toàn bộ yêu tộc đều lựa chọn hoá thân thành nhân tộc dáng vẻ, chỉ có rất ít, cực kì ít người giữ vững bản thể yêu tộc. Nói về thắc mắc của đệ, để ta cho đệ biết. Mỗi yêu tộc sau khi hoá hình đều giữ lại một bộ phận mà họ cho là đẹp nhất của yêu tộc để giữ lại. Bộ phận ấy chính là danh dự hoặc cũng có thể là đặc điểm nhân dạng của tộc nhân chủng tộc của bọn họ.
Nghe đến đây Hoàng Minh đã hiểu ra lí do vì sao đám người kia trên người đều có một bộ phận kì lạ. Hoá ra là đặc điểm nhận dạng mà bọn hắn muốn giữ lại.
- Vậy còn, tại sao lại hoá hình thành nhân tộc mà không để nguyên bản thể. Bản thể lực chiến đấu càng là mạnh mẽ hơn chứ?
Hoàng Minh lại đặt ra nghi vấn. Nhan Mĩ Lan rất kiên nhẫn trả lời:
- Đây chính là tạo hoá mà Thiên Địa ban cho Yêu tộc cùng Ma Tộc. Hơn nữa đệ lại không biết rồi. Đã lên tới thần cấp cường giả, bản thể chỉ sợ không phát huy được hết thực lực mà lại còn là nhược điểm chí mạng!
Hoàng Minh nghe vậy thì kinh ngạc, lên tiếng hỏi thăm:
- Sao lại như vậy, rõ ràng nếu là bản thể thì sẽ có lực lượng cùng sức mạnh lớn nhất sao?
- Đó chỉ là ở cấp thấp vị diện của chúng ta mà thôi!
Âu Dương Phong lúc này lại lên tiếng đáp lời Hoàng Minh.
Nhan Mĩ Lan gật đầu với Âu Dương Phong, lại nói tiếp:
- Đúng vậy, ở vị diện của chúng ta bản thể yêu thú quả thực là to lớn mạnh mẽ khủng bố, thế nhưng tại tiên giới thì hoàn toàn là khác. Ở tiên giới nếu là bản thể yêu thú thì quả thực là bia ngắm sống chỉ chờ chết sớm. Hơn nữa nếu chuyển hoá bản thể trở thành nhân tộc hình dáng, yêu tộc vẫn có thể phát huy toàn bộ thực lực thần cấp. Vũ khí của yêu tộc có thể huyễn hoá, thân thể nhân loại nhỏ bé tốn cực ít năng lượng. Vậy ngươi nói xem có nên hoá thân hay không?
Hoàng Minh nghe tới đây thì gật gù, quả thực là lợi hại, hoá thân thành nhân loại thì yêu tộc cùng ma tộc quả thực lại càng mạnh.
- Vậy nếu hoá thân thành nhân tộc hình dáng, yêu tộc cùng ma tộc liệu có thể biến thân thành bản thể nữa không?
Hoàng Minh thắc mắc.
- Không thể! Cho nên mới nói có sự lựa chọn trước khi thành thần!
Nhan Mĩ Lan lập tức trà lời.
- Thì ra là thế!
Hoàng Minh lúc này đã hiểu sơ lược về tiên giới cùng đẳng cấp cơ bản ở đây. Lúc này hắn lại muốn biếy rõ hơn, hắn nhớ rằng lúc nhận được Tam Trọng Tháp. Tĩnh Vân Hưng đại sư có nói qua về chủ thần cơ mà. Thế nên lập tức hắn lại đặt ra câu hỏi:
- Âu Dương Huynh, Nhan tỷ, đệ muốn hỏi một chút, trên thượng vị thần còn có cấp bậc nào khác không?
Ngje được Hoàng Minh hỏi, Âu Dương Phong cùng Nhan Mĩ Lương bốn mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Âu Dương Phong đáp lời hắn:
- Hoàng Đệ à, nếu nói về trên thượng vị thần còn có cảnh giới gì thì đó chính là Thượng Vị Thần đại viên mãn, còn có... Chủ thần!
Nói đến hai từ Chủ Thần, hai mắt Âu Dương Phong loé lên tia sùng kính. Chủ thần cao cao tại thượng, nắm trong tay quyền năng tối cao. Cả tiên giới chỉ có ba mươi tám vị chủ thần mà thôi. Đó là tồn tại to lớn bậc nào chứ. Hắn cũng chỉ có biết đến như vậy, năng lực của Chủ thần mạnh tới đâu, một trung vị thần nhỏ bé như hắn quả thực hình dung ra không nổi.
- Quả thực là như thế, chủ thần, còn có chủ thần. Tĩnh Vân Hưng tiền bối đã nói qua, Chủ thần tại tiên giới, Hoàng Minh quả thực muốn một lần kiến thức điều này!
Nhìn Hoàng Minh ngây người đi, Âu Dương Phong khẽ lắc đầu, nói:
- Hoàng Minh, đệ đừng có lâm vào mê man như vậy, tốt nhất là hãy chăm chỉ tu luyện nhanh chóng đột phá. Tư chất đệ rất tốt, không giống như ta, mấy trăm năm mới đột phá tới Trung vị thần.
Hoàng Minh bị Âu Dương Phong lôi từ suy nghĩ ra, khoé miệng bất giác mỉm cười.
Âu Dương Phong mỉm cười, đang định trả lời thì một bên Nhan Mĩ Lan đã lên tiếng mà nói:
- Phu quân, chuyện này để thiếp nói cho!
Âu Dương Phong gật đầu, lại nâng li trà lên nhấp một ngụm nữa. Hoàng Minh ở đối diện kiên nhẫn chờ đợi.
- Hoàng huynh đệ, ngươi xem!
Nhan Mĩ Lan cười nhẹ nhàng, bàn tay nâng lên vén mái tóc ra phía sau. Một đôi tai dài nhọn bất ngờ xuất hiện. Hiển nhiên nếu nàng không lộ ra, quả thực Hoàng Minh cũng không ngờ rằng mái tóc kia lại che đi một đôi tài dài nhọn như vậy.
- Nhan tỷ không ngờ lại là...!
- Đúng vậy! Tỷ chính là yêu tộc!
Nhan Mĩ Lan cười đáp. Hoàng Minh gật đầu, cúng hiểu ra Nhan Mĩ Lan đây chính là muốn kể cho hắn nghe. Rất nhanh tiếng nói của Nhan Mĩ Lan vang lên:
- Yêu tộc chúng ta một khi trở thành thần cấp cao thủ sẽ có quyền lựa chọn hoá thân!
- Hoá thân sao?
Hoàng Minh kinh ngạc, Nhan Mĩ Lan gật đầu, phản ứng của Hoàng Minh đúng là điều nàng cảm thấy nên có.
- Chính xác, yêu tộc trở thành thần cấp cao thủ sẽ có lựa chọn hoá thân. Một là giữ vững thân thể yêu thú hiện tại, hai là hoá thân thành nhân tộc dáng vẻ.
Nghe đến đây Hoàng Minh càng hiếu kì, nhưng hắn lại không có ngắt lời Nhan Mĩ Lan nữa, chậm rãi chờ đợi nàng nói tiếp.
- Hầu hết toàn bộ yêu tộc đều lựa chọn hoá thân thành nhân tộc dáng vẻ, chỉ có rất ít, cực kì ít người giữ vững bản thể yêu tộc. Nói về thắc mắc của đệ, để ta cho đệ biết. Mỗi yêu tộc sau khi hoá hình đều giữ lại một bộ phận mà họ cho là đẹp nhất của yêu tộc để giữ lại. Bộ phận ấy chính là danh dự hoặc cũng có thể là đặc điểm nhân dạng của tộc nhân chủng tộc của bọn họ.
Nghe đến đây Hoàng Minh đã hiểu ra lí do vì sao đám người kia trên người đều có một bộ phận kì lạ. Hoá ra là đặc điểm nhận dạng mà bọn hắn muốn giữ lại.
- Vậy còn, tại sao lại hoá hình thành nhân tộc mà không để nguyên bản thể. Bản thể lực chiến đấu càng là mạnh mẽ hơn chứ?
Hoàng Minh lại đặt ra nghi vấn. Nhan Mĩ Lan rất kiên nhẫn trả lời:
- Đây chính là tạo hoá mà Thiên Địa ban cho Yêu tộc cùng Ma Tộc. Hơn nữa đệ lại không biết rồi. Đã lên tới thần cấp cường giả, bản thể chỉ sợ không phát huy được hết thực lực mà lại còn là nhược điểm chí mạng!
Hoàng Minh nghe vậy thì kinh ngạc, lên tiếng hỏi thăm:
- Sao lại như vậy, rõ ràng nếu là bản thể thì sẽ có lực lượng cùng sức mạnh lớn nhất sao?
- Đó chỉ là ở cấp thấp vị diện của chúng ta mà thôi!
Âu Dương Phong lúc này lại lên tiếng đáp lời Hoàng Minh.
Nhan Mĩ Lan gật đầu với Âu Dương Phong, lại nói tiếp:
- Đúng vậy, ở vị diện của chúng ta bản thể yêu thú quả thực là to lớn mạnh mẽ khủng bố, thế nhưng tại tiên giới thì hoàn toàn là khác. Ở tiên giới nếu là bản thể yêu thú thì quả thực là bia ngắm sống chỉ chờ chết sớm. Hơn nữa nếu chuyển hoá bản thể trở thành nhân tộc hình dáng, yêu tộc vẫn có thể phát huy toàn bộ thực lực thần cấp. Vũ khí của yêu tộc có thể huyễn hoá, thân thể nhân loại nhỏ bé tốn cực ít năng lượng. Vậy ngươi nói xem có nên hoá thân hay không?
Hoàng Minh nghe tới đây thì gật gù, quả thực là lợi hại, hoá thân thành nhân loại thì yêu tộc cùng ma tộc quả thực lại càng mạnh.
- Vậy nếu hoá thân thành nhân tộc hình dáng, yêu tộc cùng ma tộc liệu có thể biến thân thành bản thể nữa không?
Hoàng Minh thắc mắc.
- Không thể! Cho nên mới nói có sự lựa chọn trước khi thành thần!
Nhan Mĩ Lan lập tức trà lời.
- Thì ra là thế!
Hoàng Minh lúc này đã hiểu sơ lược về tiên giới cùng đẳng cấp cơ bản ở đây. Lúc này hắn lại muốn biếy rõ hơn, hắn nhớ rằng lúc nhận được Tam Trọng Tháp. Tĩnh Vân Hưng đại sư có nói qua về chủ thần cơ mà. Thế nên lập tức hắn lại đặt ra câu hỏi:
- Âu Dương Huynh, Nhan tỷ, đệ muốn hỏi một chút, trên thượng vị thần còn có cấp bậc nào khác không?
Ngje được Hoàng Minh hỏi, Âu Dương Phong cùng Nhan Mĩ Lương bốn mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Âu Dương Phong đáp lời hắn:
- Hoàng Đệ à, nếu nói về trên thượng vị thần còn có cảnh giới gì thì đó chính là Thượng Vị Thần đại viên mãn, còn có... Chủ thần!
Nói đến hai từ Chủ Thần, hai mắt Âu Dương Phong loé lên tia sùng kính. Chủ thần cao cao tại thượng, nắm trong tay quyền năng tối cao. Cả tiên giới chỉ có ba mươi tám vị chủ thần mà thôi. Đó là tồn tại to lớn bậc nào chứ. Hắn cũng chỉ có biết đến như vậy, năng lực của Chủ thần mạnh tới đâu, một trung vị thần nhỏ bé như hắn quả thực hình dung ra không nổi.
- Quả thực là như thế, chủ thần, còn có chủ thần. Tĩnh Vân Hưng tiền bối đã nói qua, Chủ thần tại tiên giới, Hoàng Minh quả thực muốn một lần kiến thức điều này!
Nhìn Hoàng Minh ngây người đi, Âu Dương Phong khẽ lắc đầu, nói:
- Hoàng Minh, đệ đừng có lâm vào mê man như vậy, tốt nhất là hãy chăm chỉ tu luyện nhanh chóng đột phá. Tư chất đệ rất tốt, không giống như ta, mấy trăm năm mới đột phá tới Trung vị thần.
Hoàng Minh bị Âu Dương Phong lôi từ suy nghĩ ra, khoé miệng bất giác mỉm cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.