Chương 91: Hoàng Chấn Giang trở về
Tạ Trường Thành
29/03/2018
Lưu Vân tông.
- Tông chủ, vật này thật kì lạ, dường như không có cách nào nghiên cứu được.
Trình Phổ tay trái xoa xoa đầu, mặt áy náy.
- Thật sự không được??
Hàng Vô Ưu ngạc nhiên.
Trình Phổ đưa ra 3 trái pokeball đã bị hỏng.
- Tông chủ xem, vật này được chế tạo không biết từ nguyên liệu gì, bên trong dường như có cả trận pháp, lại cơ quan trùng trùng điệp điệp. Lão Trình ta chỉ hơi banh nó ra, lập tức phá cơ quan vỡ thành hai mảnh.
Bên trong lại rỗng không.
- Đúng đó tông chủ, ta nghĩ là hàng đơn, nhưng khi ta cho một tên đệ tử thu phục một con yêu thú cấp 4. Vẫn là thành công. Pháp bảo này, quá mức cao siêu, chắc phải mất thời gian khá dài.
Mĩ Phụ bên cạnh lên tiếng.
Hàng Vô Ưu nhíu mày, nghĩ một hồi ra lệnh.
- Còn 30 trái, chỉ giữ lại 15 trái. 15 trái tiếp tục nghiên cứu. Lần này phải cẩn thận tỉ mỉ hơn. Kêu thêm Kim Thương đi, hắn ta là trận pháp sư cấp 5. Lão Phúc cùng Lão Hoàng tới luôn. Các ngươi phải cùng nhau cố gắng.
- Rõ, thưa tông chủ
Tinh Thú môn.
Cao tầng tinh thú môn đã nghị luận rất lâu rồi. Chuyện không khác Luu Vân tông là mấy. Kết quả chốt lại. Vẫn là phải nghiên cứu tiếp...
Liên Minh Chi đoàn.
- Lam Thành lão tổ, vật này thật quá quái dị. Trận pháp cùng cơ quan trùng điệp. Dùng sức thì chỉ có bị hủy. Mà không dùng thì không có cách nào kiểm tra.
Một tên trung niên đang trình bày cùng Lam Thành lão tổ.
Lão đang hai tay cầm hai cái vỏ đỏ trắng của pokeball. Bên trong nhẵn kín, rỗng, chẳng có gì. Vậy tại sao nó lại có uy năng nghịch thiên như thế???
- Tập trung hết trận pháp sư, luyện khí sư về liên minh nghiên cứu. Nhất định tìm ra cách làm.
Lam Thành lão tổ ra lệnh, sau đó cầm hai mảnh rời đi.
..
Hoàng Minh lúc này không biết các tông môn liên minh đấu giá được pokeball đang vật vã cỡ nào. Hắn chỉ đang nằm tận hưởng những cái bóp vai của Điêu Thuyền mà thôi.
- Hoàng Minh ca ca, ngươi là tu luyện bao nhiêu lâu rồi.
Bên cạnh là mộ thiếu nữ, nàng tên Quân Nhược Lan. Thiêu nữ tóc dài buộc hai bím. Chuyện là tuần trước nàng tìm ra được nhà của Hoàng Minh, tự nhận là bạn của Hoàng Minh và ở đây hơn một tuần rồi. Vẻ xinh xắn hoạt bát đáng yêu rất được Trần Mẫu yêu thích. Trần mẫu còn đang định nhận làm con dâu thứ hai ấy chứ, thế nên cũng hết mực cưng chiều.
- Ta sao? Gần hai tháng đi.
- Điêu Thuyền tỉ, tỉ có tu luyện không?
Quân Nhược Lan lại hỏi
- Ta không có!
Điêu thuyền nhẹ nhàng trả lời.
Đúng rồi, suýt nữa lại quên, Hoàng Minh dự định tối nay là phải kiếm một bộ công pháp giúp Điêu Thuyền tu luyện mới được. Không thể sau này hắn tu luyện, tuổi thọ cao, mà nàng lại lại vì tuổi già mà đi trước hắn.
Đang miên man suy nghĩ, bỗng có một hạ nhân chạy vào, bẩm báo:
- Thiếu gia, lão gia trở về, phu nhân cho gọi người ra đón ạ!!!
Hoàng Minh gật đầu một tiếng, dẫn theo hai nàng ra ngoài.
Hoàng Chấn Giang đi công chuyện hơn tháng nay, trở về. 2 xe ngựa đang đi về trang viên. Trước cổng đã có một đoàn người đứng đón rồi.
Hít hít!
Xe ngựa dừng, hai tráng hán nhảy xuống, từ xe ngựa đi xuống, một là văn nhân hai mắt sáng ngời bước xuống, người còn lại là một trung niên gia hơi ngăm, thân thể khỏe mạnh, ánh mắt sắc bén. Nhìn kĩ khuôn mặt một hồi là có thể nhận ra, đây chính là bản chính sao ra Hoàng Minh rồi
- Chúc Mừng Lão gia bình an trở về!
Đám hạ nhân đồng loạt hành lễ.
Hoàng Chấn Giang gật đầu, bước từng bước tới. Ôm lấy Trần Mẫu một cái tình cảm. Hạ nhân là không dám nhìn đấy, chỉ có đám Hoàng Minh Chu Du Đoàn Dự là giương mắt lên nhìn thôi.
- Tên này, làm trò gì vậy, mau vào đi
Trần mẫu đẩy trượng phu ra, lườm một cái, nhưng trong lòng là ngọt ngào không thôi.
Hoàng Chấn Giang cười cười, nhìn sang Hoàng Minh, ôn tồn nói.
- Về sớm thế, ta còn tưởng ngươi đi vài năm
Hoàng Minh không trả lời, chỉ cười hề hề..
Tuy có nhìn thấy nhiều người lạ, thế nhưng Hoàng Chấn Giang vẫn thỏa mái đi vào. Phía sau hai tráng hán chỉ huy vài hạ nhân khênh đồ trên xe ngựa xuống.
Mọi người vào tới phòng khách, lúc này Trần mẫu mới bắt đầu giới thiệu cho Hoàng Chấn Giang biết.
- Vị này là Mẫu thân của Triệu Vân tiểu tử. Nàng tới đây là ta có thêm người bầu bạn.
Mẫu thân của Triệu Vân đứng dậy hành lễ một cái chào hỏi
Trần mẫu tiếp tục
- Bên kia là một đám tiểu quỷ, quý tử của ngươi đưa về đấy. Tuy nghịch ngợm nhưng tất ngoan ngoãn.
Lần lượt đám Đoàn Dự Chu Du Trương vô kỵ đứng dậy báo tên
- Còn hai cô nương này!!!
Trần Mẫu lôi ra Điêu Thuyền cùng Quân Nhược Lan.
- Là hai nàng con đâu của ta!!!!
Phụttttttt!!!
Hoàng Minh vừa uống một ngụm trà, nghe tới đây phun ra ngoài.
- Tên nhóc kia, ngươi phản ứng thế là sao?
Trần mẫu hừ một tiếng, quát!
- Không có, không có gì cả!!
Hoàng Minh xua xua tay.
Điêu Thuyền cùng Quân Nhược Lan ngượng ngùng, hai má đỏ hồng, đi ra hành lễ với Hoàng Chấn Giang.
Hoàng Chấn Giang gật đâu, đoạn lấy ra hai miếng ngọc bội tặng hai nàng.
Quân Nhược Lan vui sướng nhận lấy, nàng có cảm giác như được bố chồng đưa cho tín vật làm dâu vậy. Trong lòng vui mừng không thôi.
- Tông chủ, vật này thật kì lạ, dường như không có cách nào nghiên cứu được.
Trình Phổ tay trái xoa xoa đầu, mặt áy náy.
- Thật sự không được??
Hàng Vô Ưu ngạc nhiên.
Trình Phổ đưa ra 3 trái pokeball đã bị hỏng.
- Tông chủ xem, vật này được chế tạo không biết từ nguyên liệu gì, bên trong dường như có cả trận pháp, lại cơ quan trùng trùng điệp điệp. Lão Trình ta chỉ hơi banh nó ra, lập tức phá cơ quan vỡ thành hai mảnh.
Bên trong lại rỗng không.
- Đúng đó tông chủ, ta nghĩ là hàng đơn, nhưng khi ta cho một tên đệ tử thu phục một con yêu thú cấp 4. Vẫn là thành công. Pháp bảo này, quá mức cao siêu, chắc phải mất thời gian khá dài.
Mĩ Phụ bên cạnh lên tiếng.
Hàng Vô Ưu nhíu mày, nghĩ một hồi ra lệnh.
- Còn 30 trái, chỉ giữ lại 15 trái. 15 trái tiếp tục nghiên cứu. Lần này phải cẩn thận tỉ mỉ hơn. Kêu thêm Kim Thương đi, hắn ta là trận pháp sư cấp 5. Lão Phúc cùng Lão Hoàng tới luôn. Các ngươi phải cùng nhau cố gắng.
- Rõ, thưa tông chủ
Tinh Thú môn.
Cao tầng tinh thú môn đã nghị luận rất lâu rồi. Chuyện không khác Luu Vân tông là mấy. Kết quả chốt lại. Vẫn là phải nghiên cứu tiếp...
Liên Minh Chi đoàn.
- Lam Thành lão tổ, vật này thật quá quái dị. Trận pháp cùng cơ quan trùng điệp. Dùng sức thì chỉ có bị hủy. Mà không dùng thì không có cách nào kiểm tra.
Một tên trung niên đang trình bày cùng Lam Thành lão tổ.
Lão đang hai tay cầm hai cái vỏ đỏ trắng của pokeball. Bên trong nhẵn kín, rỗng, chẳng có gì. Vậy tại sao nó lại có uy năng nghịch thiên như thế???
- Tập trung hết trận pháp sư, luyện khí sư về liên minh nghiên cứu. Nhất định tìm ra cách làm.
Lam Thành lão tổ ra lệnh, sau đó cầm hai mảnh rời đi.
..
Hoàng Minh lúc này không biết các tông môn liên minh đấu giá được pokeball đang vật vã cỡ nào. Hắn chỉ đang nằm tận hưởng những cái bóp vai của Điêu Thuyền mà thôi.
- Hoàng Minh ca ca, ngươi là tu luyện bao nhiêu lâu rồi.
Bên cạnh là mộ thiếu nữ, nàng tên Quân Nhược Lan. Thiêu nữ tóc dài buộc hai bím. Chuyện là tuần trước nàng tìm ra được nhà của Hoàng Minh, tự nhận là bạn của Hoàng Minh và ở đây hơn một tuần rồi. Vẻ xinh xắn hoạt bát đáng yêu rất được Trần Mẫu yêu thích. Trần mẫu còn đang định nhận làm con dâu thứ hai ấy chứ, thế nên cũng hết mực cưng chiều.
- Ta sao? Gần hai tháng đi.
- Điêu Thuyền tỉ, tỉ có tu luyện không?
Quân Nhược Lan lại hỏi
- Ta không có!
Điêu thuyền nhẹ nhàng trả lời.
Đúng rồi, suýt nữa lại quên, Hoàng Minh dự định tối nay là phải kiếm một bộ công pháp giúp Điêu Thuyền tu luyện mới được. Không thể sau này hắn tu luyện, tuổi thọ cao, mà nàng lại lại vì tuổi già mà đi trước hắn.
Đang miên man suy nghĩ, bỗng có một hạ nhân chạy vào, bẩm báo:
- Thiếu gia, lão gia trở về, phu nhân cho gọi người ra đón ạ!!!
Hoàng Minh gật đầu một tiếng, dẫn theo hai nàng ra ngoài.
Hoàng Chấn Giang đi công chuyện hơn tháng nay, trở về. 2 xe ngựa đang đi về trang viên. Trước cổng đã có một đoàn người đứng đón rồi.
Hít hít!
Xe ngựa dừng, hai tráng hán nhảy xuống, từ xe ngựa đi xuống, một là văn nhân hai mắt sáng ngời bước xuống, người còn lại là một trung niên gia hơi ngăm, thân thể khỏe mạnh, ánh mắt sắc bén. Nhìn kĩ khuôn mặt một hồi là có thể nhận ra, đây chính là bản chính sao ra Hoàng Minh rồi
- Chúc Mừng Lão gia bình an trở về!
Đám hạ nhân đồng loạt hành lễ.
Hoàng Chấn Giang gật đầu, bước từng bước tới. Ôm lấy Trần Mẫu một cái tình cảm. Hạ nhân là không dám nhìn đấy, chỉ có đám Hoàng Minh Chu Du Đoàn Dự là giương mắt lên nhìn thôi.
- Tên này, làm trò gì vậy, mau vào đi
Trần mẫu đẩy trượng phu ra, lườm một cái, nhưng trong lòng là ngọt ngào không thôi.
Hoàng Chấn Giang cười cười, nhìn sang Hoàng Minh, ôn tồn nói.
- Về sớm thế, ta còn tưởng ngươi đi vài năm
Hoàng Minh không trả lời, chỉ cười hề hề..
Tuy có nhìn thấy nhiều người lạ, thế nhưng Hoàng Chấn Giang vẫn thỏa mái đi vào. Phía sau hai tráng hán chỉ huy vài hạ nhân khênh đồ trên xe ngựa xuống.
Mọi người vào tới phòng khách, lúc này Trần mẫu mới bắt đầu giới thiệu cho Hoàng Chấn Giang biết.
- Vị này là Mẫu thân của Triệu Vân tiểu tử. Nàng tới đây là ta có thêm người bầu bạn.
Mẫu thân của Triệu Vân đứng dậy hành lễ một cái chào hỏi
Trần mẫu tiếp tục
- Bên kia là một đám tiểu quỷ, quý tử của ngươi đưa về đấy. Tuy nghịch ngợm nhưng tất ngoan ngoãn.
Lần lượt đám Đoàn Dự Chu Du Trương vô kỵ đứng dậy báo tên
- Còn hai cô nương này!!!
Trần Mẫu lôi ra Điêu Thuyền cùng Quân Nhược Lan.
- Là hai nàng con đâu của ta!!!!
Phụttttttt!!!
Hoàng Minh vừa uống một ngụm trà, nghe tới đây phun ra ngoài.
- Tên nhóc kia, ngươi phản ứng thế là sao?
Trần mẫu hừ một tiếng, quát!
- Không có, không có gì cả!!
Hoàng Minh xua xua tay.
Điêu Thuyền cùng Quân Nhược Lan ngượng ngùng, hai má đỏ hồng, đi ra hành lễ với Hoàng Chấn Giang.
Hoàng Chấn Giang gật đâu, đoạn lấy ra hai miếng ngọc bội tặng hai nàng.
Quân Nhược Lan vui sướng nhận lấy, nàng có cảm giác như được bố chồng đưa cho tín vật làm dâu vậy. Trong lòng vui mừng không thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.