Chương 70: Hoàng Minh vs Trương Vô Kỵ
Tạ Trường Thành
26/02/2018
- Lão đại, cẩn thận!
Trương Vô Kỵ nhắc một câu, không ngờ khí thế dâng cao một bậc. Không gian xung quanh giao động dữ dội. Đao trong tay Trương Vô Kỵ không ngờ run run lên.
Hoàng Minh biến sắc, đây là cái gì khí thế.
Trên cao Ưng lão giật thót, miệng há rộng. Linh Vô Song cũng khiếp sợ. Đây là, không phải là sự thật chứ??
Toàn trường đám người thì thấy kì lạ. Có chuyện gì ở thiếu niên kia xảy ra vậy? Khí thế bỗng cao lên. Không gian như có vệt sáng lóe lên.
- Đây là,, đao ý??? Không phải, đây mới là một tia ý cảnh của đao khí thôi!
Một góc khán đài, một lão áo quần rách rưới lẩm nhầm. Ánh mắt tinh quang đầy hứng thú. Lão ngồi nơi đây mà không gian dường như không có ai nhận ra lão vậy.
- nhìn kia, không ngờ kéo lên luyện thể tầng 3 rồi, còn chưa dừng lại, hắn còn đang tăng tiến nữa, ông trời ơi, tiểu tử này là cái gì biến thái vậy?
- Ta thấy rồi, ngươi đừng kéo áo ta thế. Rách bố nó giờ.
Tên pháp sư cau có.
Đây là chuyện gì xảy ra, là bí pháp gì sao? Hoàng Minh không rõ, bỗng nhiên khí thế tu vi của Trương Vô Kỵ sao lại kéo lên được như vậy.
Trương Vô Kỵ lao tới, khoảng cách nhanh chóng được rút ngắn lại.
Cheng, Hoàng Minh chật vật đỡ một nhát chém từ trên xuống.
Lực đạo thật mạnh, Hoàng Minh giật mình. Hai tay có chút tê cứng.
Vù, một đá ngang của Hoàng Minh vọt tới, Vô Kỵ lui lại né được.
- Loạn Phong trảm!!
Trương Vô Kỵ hai tay nắm đao, giơ cao lên trời, xung quanh đao không ngờ có gió bao quanh như lốc xoáy.
Vù vù vù, Đao chém xuống, như một đao chẻ dọc, nghe rõ tiếng không khí rít.
Hoàng Minh không dám đối đầu.
- Dịch Chuyển tức thời.
Ầm.
Một đao nện nổ vị trí Hoàng Minh đang đứng. một vết chém lõm xuống gần mét, xung quanh vết nứt chằng chịt. Nền đá vậy mà bị phá.
Đám người trên đài quan sát hít một hơi khí lạnh.
Con mẹ nó, đây là một đao gì uy lực. Là đao kĩ trung cấp hay cao cấp. Thật khủng bố.
Ưng lão trong lòng rung động, quay sang nhìn Linh Vô Song, thấy hắn cũng đang nhìn mình, 4 mắt nhìn nhau đều thấy được sự kinh ngạc của đối phương.
- Hoàng Minh, ngươi nhất định không được thua đấy!!!! Linh San lo lắng, hai tay nắm chặt nhau. Mắt tìm kiếm thân ảnh Hoàng Minh.
Hoàng Minh đã xuất hiện cách bên trái đó 7 8 mét.
Hoàng Minh nhìn hiện trường cũng khá sợ hãi. Mẹ nó, tên này định chém chết lão đại hả, ra tay ác như vậy. Hoàng Minh quên mất là Trương Vô Kỵ từng nói, hắn sẽ dùng toàn lực đấy.
- Lại là thân pháp đấy, thật kì lạ thân pháp. Không hề có dao động mà gần như biến mất rồi xuất hiện vậy. Tiểu tử kia cũng khá tốt, một đao kĩ trung cấp luyện được đại thành cảnh giới. Bọn tiểu tử này là ở đâu ra thiên tài vậy.
Lão già quần áo rách nát gật gù. Lòng thưởng thức.
Bên dưới Hoàng Minh đã bắt đầu có hành động. Mẹ, vị trí lão đại là không thể lung lay đấy. Quá mất mặt.
- Lão đại là bắt đầu chơi rồi, Trương tiểu tử nếm thử cảm giác đi nhé!
Đoàn Dự khà khà cười.- Đoàn chổng vó, ngươi nói xem Vô Kỵ có cửa thắng không? Ra thấy Hoàng Minh bị ép thế kia mà!
Vũ bàn tử hỏi thăm.
- Thắng cục cứt, ngươi không thấy lão đại chưa dùng pháp thuật sao? Đồ đần.
-ừ nhỉ!!
Không ngờ Vũ bàn tử ăn chửi mà không có cãi lại.
- Vô Kỵ, đệ thật mạnh, nhưng....
Hoàng Minh nhếch miệng cười, đoạn tiếp:
- Ta còn mạnh hơn!
- Đa trùng ảnh phân thân chi thuật.
Hoàng Minh kết ấn, sử dụng phân thân chi thuật.
Bùm bùm bùm, trên sân đấu không ngờ xuất hiện 40 tên Hoàng Minh, đứng bao quanh Trương Vô Kỵ. Từ lúc Hoàng Minh lên luyện khí tầng 8, hắn đã có thể phân ra 40 bản sao.
- Mịa nó, không phải chứ???
- Vãi ***!
Ưng lão cùng Linh Vô song không tự chủ được chửi thề, đứng bật dậy.
Không chỉ hắn, cả khán đài, hơn 200 người, toàn bộ khiếp sợ bật dậy, dường nhứ bật dậy bọn hắn có thể nhìn rõ hơn vậy.
Ngay cả trầm tĩnh như lão già ăn mày kia cũng phải bật dậy mà thốt ra:
- Ta kháo!!!
Khán đài sợ hãi, đây là cái gì chiêu số, phép thuật sao? Không phải chứ, trâu bò như vậy!!!!
- Ưng lão, đây lad pháp thuật sao?
Linh Vô Song miệng khô khốc cất ra tiếng hỏi.
- Ta cũng không rõ, nghe nói có loại pháp thuật phân ra ảnh ảo này, thế nhưng pháp sư có thể học được đếm trên đầu ngón tay. Thế nhưng cái này số lượng, cũng quá khốn nạn đi!
Ưng lão nuốt nước bọt.
- Tất cả đều có năng lượng, đều là thật.
Linh Vô Song lại thốt lên.
Dưới sân, Trương Vô Kỵ hai mắt tinh quang lóe lên, kiên định đứng yên. Hoàng Minh vẫn không động, bao quanh Trương Vô Kỵ
- Vô Kỵ, đón ta chiêu này đi.
Roài roài roài. Hoàng Minh vừa nói xong, 40 tên Hoàng Minh không ngờ cùng kêt ấn.
- Xong, đúng là chiêu này, Đoàn Dự sợ hãi thốt lên!!
Cả bọn kinh ngạc, chiêu này là sao? Đoàn Dự không nói, đây là chiêu thức mà hắn ăn hành đoạn đấu với Hoàng Minh Khi trước.
Vù vù vù, 40 đoàn lửa từ miệng 40 tên Hoàng Minh phun ra. Cảnh tượng cực kì diễm lệ cùng kinh khủng.
- Mẹ nó, hỏa thuật, cha mẹ ơi, hỏa thuật.
Tên chiến sĩ áo giáp vàng vẫn là mồm to nhất. Hét lên, hai mắt mở rộng sợ hãi. Nhưng lúc này cũng không ai quan tâm hắn làm ồn hay không. Tất cả đều đang kinh hãi nhìn vào hiện trường rung động kia.
Trương Vô Kỵ nhắc một câu, không ngờ khí thế dâng cao một bậc. Không gian xung quanh giao động dữ dội. Đao trong tay Trương Vô Kỵ không ngờ run run lên.
Hoàng Minh biến sắc, đây là cái gì khí thế.
Trên cao Ưng lão giật thót, miệng há rộng. Linh Vô Song cũng khiếp sợ. Đây là, không phải là sự thật chứ??
Toàn trường đám người thì thấy kì lạ. Có chuyện gì ở thiếu niên kia xảy ra vậy? Khí thế bỗng cao lên. Không gian như có vệt sáng lóe lên.
- Đây là,, đao ý??? Không phải, đây mới là một tia ý cảnh của đao khí thôi!
Một góc khán đài, một lão áo quần rách rưới lẩm nhầm. Ánh mắt tinh quang đầy hứng thú. Lão ngồi nơi đây mà không gian dường như không có ai nhận ra lão vậy.
- nhìn kia, không ngờ kéo lên luyện thể tầng 3 rồi, còn chưa dừng lại, hắn còn đang tăng tiến nữa, ông trời ơi, tiểu tử này là cái gì biến thái vậy?
- Ta thấy rồi, ngươi đừng kéo áo ta thế. Rách bố nó giờ.
Tên pháp sư cau có.
Đây là chuyện gì xảy ra, là bí pháp gì sao? Hoàng Minh không rõ, bỗng nhiên khí thế tu vi của Trương Vô Kỵ sao lại kéo lên được như vậy.
Trương Vô Kỵ lao tới, khoảng cách nhanh chóng được rút ngắn lại.
Cheng, Hoàng Minh chật vật đỡ một nhát chém từ trên xuống.
Lực đạo thật mạnh, Hoàng Minh giật mình. Hai tay có chút tê cứng.
Vù, một đá ngang của Hoàng Minh vọt tới, Vô Kỵ lui lại né được.
- Loạn Phong trảm!!
Trương Vô Kỵ hai tay nắm đao, giơ cao lên trời, xung quanh đao không ngờ có gió bao quanh như lốc xoáy.
Vù vù vù, Đao chém xuống, như một đao chẻ dọc, nghe rõ tiếng không khí rít.
Hoàng Minh không dám đối đầu.
- Dịch Chuyển tức thời.
Ầm.
Một đao nện nổ vị trí Hoàng Minh đang đứng. một vết chém lõm xuống gần mét, xung quanh vết nứt chằng chịt. Nền đá vậy mà bị phá.
Đám người trên đài quan sát hít một hơi khí lạnh.
Con mẹ nó, đây là một đao gì uy lực. Là đao kĩ trung cấp hay cao cấp. Thật khủng bố.
Ưng lão trong lòng rung động, quay sang nhìn Linh Vô Song, thấy hắn cũng đang nhìn mình, 4 mắt nhìn nhau đều thấy được sự kinh ngạc của đối phương.
- Hoàng Minh, ngươi nhất định không được thua đấy!!!! Linh San lo lắng, hai tay nắm chặt nhau. Mắt tìm kiếm thân ảnh Hoàng Minh.
Hoàng Minh đã xuất hiện cách bên trái đó 7 8 mét.
Hoàng Minh nhìn hiện trường cũng khá sợ hãi. Mẹ nó, tên này định chém chết lão đại hả, ra tay ác như vậy. Hoàng Minh quên mất là Trương Vô Kỵ từng nói, hắn sẽ dùng toàn lực đấy.
- Lại là thân pháp đấy, thật kì lạ thân pháp. Không hề có dao động mà gần như biến mất rồi xuất hiện vậy. Tiểu tử kia cũng khá tốt, một đao kĩ trung cấp luyện được đại thành cảnh giới. Bọn tiểu tử này là ở đâu ra thiên tài vậy.
Lão già quần áo rách nát gật gù. Lòng thưởng thức.
Bên dưới Hoàng Minh đã bắt đầu có hành động. Mẹ, vị trí lão đại là không thể lung lay đấy. Quá mất mặt.
- Lão đại là bắt đầu chơi rồi, Trương tiểu tử nếm thử cảm giác đi nhé!
Đoàn Dự khà khà cười.- Đoàn chổng vó, ngươi nói xem Vô Kỵ có cửa thắng không? Ra thấy Hoàng Minh bị ép thế kia mà!
Vũ bàn tử hỏi thăm.
- Thắng cục cứt, ngươi không thấy lão đại chưa dùng pháp thuật sao? Đồ đần.
-ừ nhỉ!!
Không ngờ Vũ bàn tử ăn chửi mà không có cãi lại.
- Vô Kỵ, đệ thật mạnh, nhưng....
Hoàng Minh nhếch miệng cười, đoạn tiếp:
- Ta còn mạnh hơn!
- Đa trùng ảnh phân thân chi thuật.
Hoàng Minh kết ấn, sử dụng phân thân chi thuật.
Bùm bùm bùm, trên sân đấu không ngờ xuất hiện 40 tên Hoàng Minh, đứng bao quanh Trương Vô Kỵ. Từ lúc Hoàng Minh lên luyện khí tầng 8, hắn đã có thể phân ra 40 bản sao.
- Mịa nó, không phải chứ???
- Vãi ***!
Ưng lão cùng Linh Vô song không tự chủ được chửi thề, đứng bật dậy.
Không chỉ hắn, cả khán đài, hơn 200 người, toàn bộ khiếp sợ bật dậy, dường nhứ bật dậy bọn hắn có thể nhìn rõ hơn vậy.
Ngay cả trầm tĩnh như lão già ăn mày kia cũng phải bật dậy mà thốt ra:
- Ta kháo!!!
Khán đài sợ hãi, đây là cái gì chiêu số, phép thuật sao? Không phải chứ, trâu bò như vậy!!!!
- Ưng lão, đây lad pháp thuật sao?
Linh Vô Song miệng khô khốc cất ra tiếng hỏi.
- Ta cũng không rõ, nghe nói có loại pháp thuật phân ra ảnh ảo này, thế nhưng pháp sư có thể học được đếm trên đầu ngón tay. Thế nhưng cái này số lượng, cũng quá khốn nạn đi!
Ưng lão nuốt nước bọt.
- Tất cả đều có năng lượng, đều là thật.
Linh Vô Song lại thốt lên.
Dưới sân, Trương Vô Kỵ hai mắt tinh quang lóe lên, kiên định đứng yên. Hoàng Minh vẫn không động, bao quanh Trương Vô Kỵ
- Vô Kỵ, đón ta chiêu này đi.
Roài roài roài. Hoàng Minh vừa nói xong, 40 tên Hoàng Minh không ngờ cùng kêt ấn.
- Xong, đúng là chiêu này, Đoàn Dự sợ hãi thốt lên!!
Cả bọn kinh ngạc, chiêu này là sao? Đoàn Dự không nói, đây là chiêu thức mà hắn ăn hành đoạn đấu với Hoàng Minh Khi trước.
Vù vù vù, 40 đoàn lửa từ miệng 40 tên Hoàng Minh phun ra. Cảnh tượng cực kì diễm lệ cùng kinh khủng.
- Mẹ nó, hỏa thuật, cha mẹ ơi, hỏa thuật.
Tên chiến sĩ áo giáp vàng vẫn là mồm to nhất. Hét lên, hai mắt mở rộng sợ hãi. Nhưng lúc này cũng không ai quan tâm hắn làm ồn hay không. Tất cả đều đang kinh hãi nhìn vào hiện trường rung động kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.