Chương 497: Ma Tộc vây công
Tạ Trường Thành
21/01/2019
- Tỉ Tỉ!
- Điêu Thuyền Tỉ!
- Đại tẩu!
Điêu Thuyền lên tới nơi thì rất nhanh tiếng chào hỏi vang lên không dứt. Nhất là Kiều Phong, Lệnh Hồ Xung cùng Tiểu Ngư Nhi. Từ bé lớn lên cùng nhau, tình cảm thắm thiết. Hơn nữa bọn họ lại chính là một đám hài tử còn lại của Thái Bình thôn.
Điêu Thuyền tu luyện công pháp chính là Hàn Băng Chân Khí. Toàn thân nàng phát ra một luồng băng lãnh, khối hợp với nét u buồn cùng lạnh lùng quả thật khiến người ta không dám coi thường. Chính là lúc này Thánh Cô của nhân tộc lại nở nụ cười vui vẻ, tràn ngập hạnh phúc. Nàng vẫn đi tới phía ba đệ đệ của mình, cánh tay ngọc giơ lên xoa xoa đầu ba tiểu đệ, khóe miệng ngọt ngào mà nói:
- Thật là, các đệ lớn thật nhanh, giờ ta cũng với không tới đầu các đệ rồi!
Tiểu Ngư Nhi cười tủm tỉm mà nói:
- Tỉ tỉ, đệ có thể cúi xuống mà!
Mọi người đều mỉm cười, không khí đã vui vẻ. Hôm nay mọi chuyện chỉ đến thế này thôi sao? Hoàng Minh đứng ở bên cạnh cười cười nhìn Chu Du, ánh mắt có chút tinh quang lóe lên. Chu Du gật đầu với Hoàng Minh, không rõ bọn hắn đang suy tính điều gì. Chính lúc này, một tiếng gầm lớn vang lên. Tiếng cầm này khiến cho không gian chấn động, vô số ngọn núi tuyết vậy mà ầm ầm sụp đổ, cảnh tượng cực kì hùng tráng.
- Đó là gì?
Rất nhanh đã có một đệ tử của Thiên Băng Cung nhận ra chuyện không đúng, cánh tay hướng về phía xa mà chỉ.
- Người, quá nhiều người a!
Một thiếu nữ bên cạnh sợ hãi mà hô lên.
- Không phải là nhân loại đâu, các ngươi xem kìa!
Lại có một nam đệ tử khác kinh hô, cánh tay chỉ về phía ngọn núi xa xa. Bốn xung quanh phương viên vạn dặm của Thiên Băng Cung đã xuất hiên. Tầng tầng lớp lớp thân ảnh.
- Ma tộc!
Kiều Phong do cùng với Kim Sí Đại Bằng kết hợp, ánh mắt chính là được nâng cao gấp mấy trăm lần. Nhìn về phía xa xa hắn lập tức đưa ra kết luận. Ma tộc xuất hiện bao vậy Thiên Băng Cung, đây là muốn diệt Thiên Băng Cung sao? Chính lúc này cung chủ Vũ Linh khuôn mặt tái nhợt cắt không còn một giọt máu.
- Xong, xong rồi, tại sao ma tộc lại đánh tới chứ?
Nàng ta có trăm nghĩ ngàn nghĩ có lẽ cũng không nghĩ ra duyên cớ. Thiên Băng Cung chỉ là một cung điện tam lưu. Ma tộc đáng ra sẽ không để ý đến một cung điện nhỏ bé như vậy chứ.
Tiếng gầm rú vang lên một lần nữa, rất nhanh từ xa đã có ba cái bóng lớn khổng lồ xuất hiện.
- Thần Thú Cùng Kỳ!
- Thần Thú Huyền Vũ!
- Thần Thú Thao Thiết!
Trần Lập, Trần Phú cùng Trương Vô Kỵ đều kinh hãi mà thốt lên. Không chỉ bọn hắn, những người ở đây, phàm là người có chút kinh nghiệm đều sẽ nhận ra ba loại siêu cấp Thần Thú này. Ở giữa là một thân hình to lớn như sư tử, hai bên có hai cánh mở rộng sang hai bên. Toàn thân đỏ rực như máu, hai mắt xanh lập lòe đáng sợ. Cái miệng nó to lớn đang không ngừng gầm lên thị uy. Nghe tiếng có thể biết khi nãy chính là nó đã phát ra tiếng gầm lớn. Đây chính xác là Siêu Cấp Thần Thú Cùng Kỳ. Bên phải Cùng Kỳ là một bộ dáng càng là khủng bố. Mà Hoàng Minh nhìn qua cũng đã nghĩ ra một cái tên trong đầu, là Thao Thiết. Thao Thiết đầu dê mặt người, hai mắt sáng ngời, lại có một con mắt chính là ở dưới nách, dáng người thịnh nộ càng là đáng sợ. Trên đầu lại có một đôi sừng uốn lượn. Hai chân đầy móng vuốt sắc nhọn. Còn lại chính là dễ đang nhận biết hơn, siêu cấp thần thú Huyền Vũ. Chỉ cần nhìn sự kết hợp của Rắn và Rùa, ai ai cũng có thể nhận ra siêu cấp thần thú trong truyền thuyết này. Rất nhanh sau khi khoảng cách hơn ngàn mét thì cả ba đã dừng lại. Hoàng Minh đã có thể nhận ra ba thân ảnh đang đứng trước mắt hắn. Ở giữa chính là Cùng Kỳ, mà người điều khiển Cùng Kỳ chính là một người mà Hoàng Minh muốn giết nhất hiện tại, Quỷ Vương Phất Cơ. Phía bên phải hắn là Thao Thiết. Thao Thiết lúc này chính là có một thanh niên anh tuấn mặc hắc sắc trường bào cực kì tà dị, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo. Hoàng Minh cũng nhận ra hắn, tên thanh niên này chính là Thiếu chủ của Ma tộc, Hoàng Minh đã gặp ở trên chiến trường lần trước, Áo Lợi Vân. Người còn lại ở phía bên trái đứng ở trên Huyền Vũ lại là một thanh niên mặc hoàng bào kim sắc, khóe miệng mỉm cười, ánh mắt tràn ngập sự tự tin, giống như hắn có một loại khí chất nắm bắt thiên hạ. Trên tay phe phẩy quạt lông, Hoàng Minh trong đầu lập tức nghĩ tới một đối tượng mà gần đây đám huynh đệ than thở ngày đêm, Gia Cát Lượng.
- Hoàng Minh!
Tiếng nói của Quỷ Vương vang lên trong không trung, lúc này toàn bộ lãnh địa Thiên Băng Cung đã bị Ma tộc vây lại, chỉ sợ lần này bọn hắn đã bỏ ra một cái vốn lớn, nhất định là muốn giết chết Hoàng Minh rồi.
- Hừ, một đám ma đạo lại dám tới đây ra lao sao? Quỷ Vương, ngươi hôm nay tới nộp mạng?
Hoàng Minh hừ lạnh châm biếm. Sau lớp mặt nạ, không rõ Quỷ Vương biểu hiện thế nào, nhưng chắc chắn là không vui rồi.
- Điêu Thuyền Tỉ!
- Đại tẩu!
Điêu Thuyền lên tới nơi thì rất nhanh tiếng chào hỏi vang lên không dứt. Nhất là Kiều Phong, Lệnh Hồ Xung cùng Tiểu Ngư Nhi. Từ bé lớn lên cùng nhau, tình cảm thắm thiết. Hơn nữa bọn họ lại chính là một đám hài tử còn lại của Thái Bình thôn.
Điêu Thuyền tu luyện công pháp chính là Hàn Băng Chân Khí. Toàn thân nàng phát ra một luồng băng lãnh, khối hợp với nét u buồn cùng lạnh lùng quả thật khiến người ta không dám coi thường. Chính là lúc này Thánh Cô của nhân tộc lại nở nụ cười vui vẻ, tràn ngập hạnh phúc. Nàng vẫn đi tới phía ba đệ đệ của mình, cánh tay ngọc giơ lên xoa xoa đầu ba tiểu đệ, khóe miệng ngọt ngào mà nói:
- Thật là, các đệ lớn thật nhanh, giờ ta cũng với không tới đầu các đệ rồi!
Tiểu Ngư Nhi cười tủm tỉm mà nói:
- Tỉ tỉ, đệ có thể cúi xuống mà!
Mọi người đều mỉm cười, không khí đã vui vẻ. Hôm nay mọi chuyện chỉ đến thế này thôi sao? Hoàng Minh đứng ở bên cạnh cười cười nhìn Chu Du, ánh mắt có chút tinh quang lóe lên. Chu Du gật đầu với Hoàng Minh, không rõ bọn hắn đang suy tính điều gì. Chính lúc này, một tiếng gầm lớn vang lên. Tiếng cầm này khiến cho không gian chấn động, vô số ngọn núi tuyết vậy mà ầm ầm sụp đổ, cảnh tượng cực kì hùng tráng.
- Đó là gì?
Rất nhanh đã có một đệ tử của Thiên Băng Cung nhận ra chuyện không đúng, cánh tay hướng về phía xa mà chỉ.
- Người, quá nhiều người a!
Một thiếu nữ bên cạnh sợ hãi mà hô lên.
- Không phải là nhân loại đâu, các ngươi xem kìa!
Lại có một nam đệ tử khác kinh hô, cánh tay chỉ về phía ngọn núi xa xa. Bốn xung quanh phương viên vạn dặm của Thiên Băng Cung đã xuất hiên. Tầng tầng lớp lớp thân ảnh.
- Ma tộc!
Kiều Phong do cùng với Kim Sí Đại Bằng kết hợp, ánh mắt chính là được nâng cao gấp mấy trăm lần. Nhìn về phía xa xa hắn lập tức đưa ra kết luận. Ma tộc xuất hiện bao vậy Thiên Băng Cung, đây là muốn diệt Thiên Băng Cung sao? Chính lúc này cung chủ Vũ Linh khuôn mặt tái nhợt cắt không còn một giọt máu.
- Xong, xong rồi, tại sao ma tộc lại đánh tới chứ?
Nàng ta có trăm nghĩ ngàn nghĩ có lẽ cũng không nghĩ ra duyên cớ. Thiên Băng Cung chỉ là một cung điện tam lưu. Ma tộc đáng ra sẽ không để ý đến một cung điện nhỏ bé như vậy chứ.
Tiếng gầm rú vang lên một lần nữa, rất nhanh từ xa đã có ba cái bóng lớn khổng lồ xuất hiện.
- Thần Thú Cùng Kỳ!
- Thần Thú Huyền Vũ!
- Thần Thú Thao Thiết!
Trần Lập, Trần Phú cùng Trương Vô Kỵ đều kinh hãi mà thốt lên. Không chỉ bọn hắn, những người ở đây, phàm là người có chút kinh nghiệm đều sẽ nhận ra ba loại siêu cấp Thần Thú này. Ở giữa là một thân hình to lớn như sư tử, hai bên có hai cánh mở rộng sang hai bên. Toàn thân đỏ rực như máu, hai mắt xanh lập lòe đáng sợ. Cái miệng nó to lớn đang không ngừng gầm lên thị uy. Nghe tiếng có thể biết khi nãy chính là nó đã phát ra tiếng gầm lớn. Đây chính xác là Siêu Cấp Thần Thú Cùng Kỳ. Bên phải Cùng Kỳ là một bộ dáng càng là khủng bố. Mà Hoàng Minh nhìn qua cũng đã nghĩ ra một cái tên trong đầu, là Thao Thiết. Thao Thiết đầu dê mặt người, hai mắt sáng ngời, lại có một con mắt chính là ở dưới nách, dáng người thịnh nộ càng là đáng sợ. Trên đầu lại có một đôi sừng uốn lượn. Hai chân đầy móng vuốt sắc nhọn. Còn lại chính là dễ đang nhận biết hơn, siêu cấp thần thú Huyền Vũ. Chỉ cần nhìn sự kết hợp của Rắn và Rùa, ai ai cũng có thể nhận ra siêu cấp thần thú trong truyền thuyết này. Rất nhanh sau khi khoảng cách hơn ngàn mét thì cả ba đã dừng lại. Hoàng Minh đã có thể nhận ra ba thân ảnh đang đứng trước mắt hắn. Ở giữa chính là Cùng Kỳ, mà người điều khiển Cùng Kỳ chính là một người mà Hoàng Minh muốn giết nhất hiện tại, Quỷ Vương Phất Cơ. Phía bên phải hắn là Thao Thiết. Thao Thiết lúc này chính là có một thanh niên anh tuấn mặc hắc sắc trường bào cực kì tà dị, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo. Hoàng Minh cũng nhận ra hắn, tên thanh niên này chính là Thiếu chủ của Ma tộc, Hoàng Minh đã gặp ở trên chiến trường lần trước, Áo Lợi Vân. Người còn lại ở phía bên trái đứng ở trên Huyền Vũ lại là một thanh niên mặc hoàng bào kim sắc, khóe miệng mỉm cười, ánh mắt tràn ngập sự tự tin, giống như hắn có một loại khí chất nắm bắt thiên hạ. Trên tay phe phẩy quạt lông, Hoàng Minh trong đầu lập tức nghĩ tới một đối tượng mà gần đây đám huynh đệ than thở ngày đêm, Gia Cát Lượng.
- Hoàng Minh!
Tiếng nói của Quỷ Vương vang lên trong không trung, lúc này toàn bộ lãnh địa Thiên Băng Cung đã bị Ma tộc vây lại, chỉ sợ lần này bọn hắn đã bỏ ra một cái vốn lớn, nhất định là muốn giết chết Hoàng Minh rồi.
- Hừ, một đám ma đạo lại dám tới đây ra lao sao? Quỷ Vương, ngươi hôm nay tới nộp mạng?
Hoàng Minh hừ lạnh châm biếm. Sau lớp mặt nạ, không rõ Quỷ Vương biểu hiện thế nào, nhưng chắc chắn là không vui rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.