Chương 134: Một chiêu
Tạ Trường Thành
01/05/2018
- Cái gì cơ? Một đấu sáu?
Khán giả sợ hãi cùng kinh khiếp. Nhiều kẻ còn khoa trương hơn, lấy tay ngoáy lỗ tai vài cái tưởng như mình nghe nhầm.
- Tiểu Tử kia điên rồi sao? Thật là não tàn rồi!
- Không phải đầu bị ngựa đá rồi chứ, một đấu sáu?
Liên tục những câu cảm thán vô cùng vang lên.
Dưới sàn đấu, Hoàng Minh lòng nóng như lửa đốt, quá lâu, hắn đang rất sốt ruột.
- Lên hết đi, đừng để ta đợi!
Hoàng Minh hét to một tiếng, mọi người giật mình.
- Ta bỏ quyền!
Vũ mập mạp tuyên bố hùng hồn. Hắn chấp nhận rời đi trận này. Mọi người ngạc nhiên, mặc dù biết là hai tên này qua lại với nhau nhưng không phải la bỏ quyền luôn chứ. Mập mạp không nói gì, trong đầu đã lo lắng không thôi.
- Thú vị, Hoàng Huynh, ta tiếp!
Khôi Phúc nhảy lên sàn đấu cười ha hả.
- Ngươi rất ngạo, ta muốn đánh với ngươi!
Càn Thiên Biên cũng nhảy lên sàn đấu. Tiếp theo là Càn Thu, Ngân Bàng, cuối cùng là Hạ Quang.
Cả đám đều vô cùng không vui, bọn hắn là thiên tài, không phải lệnh hạ xuống làm gì có chuyện năm đấu một. Quá nhục nhã.
- Hừ, ngựa non háu đá, xem ngươi bị hành hạ thế nào!
Lí Sơ lẩm nhẩm.
- Siêu Nhân ca ca liệu có thua luồn mẫu thân?
Uyên Nhi hai mắt ngập nước, khuôn mặt lo lắng hỏi Chân Mộc.
- Bắt đầu!
Trọng tài hô lên một tiếng.
Không ai lao lên đánh cả, bọn hắn còn đang muốn xem ai chịu lên trước làm chim đầu đàn đây.
- Ta không có thời gian, đỡ một chiêu này của ta đi!
Hoàng Minh không muốn mất thời gian, miệng thốt ra một câu.
Một chiêu sao? Cả đám sắc mặt khó coi.
Nhưng không kịp suy nghĩ, trước mắt bọn hắn, một áp lực chưa từng thấy đã cuồn cuồn dâng trào. Chỉ thấy Hoàng Minh lúc này hau tay chụm lại thành trảo. Chân trước chân sau làm thế tấn, hai lòng bàn tay đang tụ ra một quả cầu năng lượng màu bạc. Quả cầu mang đến áp lực vô cùng lớn..
Càn Thiên Trụ kinh hãi, thất đại thế gia Kinh hãi, khán giả cũng há mồm kinh hãi. Bọn hắn đều cảm nhận được áp lực từ một chiêu kia. Khôi phúc trong lòng đã run lên, thật kinh khủng, một đòn này. Hắn nhanh chóng vận công, làn da trở lên đỏ đồng, đây là con bài tẩy của hắn, đị h dùng tới chung kết mới sử dụng. Thế nhưng lúc này nếu không sử dụng, hắn thật sự thấy không an toàn.
- Ta bỏ cuộc.
Hạ Quang nhảy xuống khán đài, hắn sợ, thật sự sợ. Khán giả đều cười ồ lên, lâm trận bỏ chạy sao? Hạ Quang mặc kệ ai nói gì thì nói, hắn xuống dưới đài rồi mà vẫn thấy tim đập chân run..- Ka mê jo ko!
Hoàng Minh hét lên một tiếng, thiên địa như bị tiếng hét này làm rung chuyển. Từ bàn tay hắn, quả cầu bạc bay vù tới đám người. Khán đài rung động.
Ầm ầm ầm ầm!
Sàn đấu nổ tung vỡ vụn, lần này thật sự là bị nghiền nát rồi. Tất cả mọi người đều đứng dậy, nhất là Càn Thiên Trụ, người hắn như có lửa đốt. Đây là pháp thuật sao? Chiến sĩ làm sao có pháp thuật mạnh thế này, hắn là pháp sư sao? Đòn này thậm chí là Càn Thiên Trụ hắn còn không muốn đỡ,huống hồ.
Khán giả trong lòng sợ hãi, không biết bao nhiêu cặp mắt nhìn chằm chằm vào sàn đấu. Khói bụi quá nhiều. Nhưng đã nhanh chóng tán đi. Dưới sàn, ngoài Hoàng Minh bên này còn một ít chỗ đứng, còn toàn bộ sàn đã thành bình địa.
- Phụt, Khôi Phúc làn da đỏ đồng đã biến mất, thay vào đó là khuôn mặt tái nhợt, hắn vừa phun ra một búng máu rồi ngã ngửa ra. Toàn bộ những người khác, tuy không ảnh hưởng đến tính mạng, thế nhưng đều ngất đi. Trọng tài đi tới kiểm tra một lượt, sau đó thông báo.
- 5 tuyển thủ mất đi khả năng chiến đấu, Hoàng Chấn Minh thắng!
- Hura, quá đẹp trai!
- Thật kinh khủng, một đòn chiến thắng!
- Thiên của ta ơi, thật sự khủng khiếp!
Khán giả vô tay rào rào, một chiêu mà thôi, không thể tin vào mắt mình được nữa rồi.
- Oa, Siêu nhân ca ca, thật mạnh, ta sùng bái quá!
Uyên Nhi nhảy cẫng lên sung sướng. Lầm lượt các gia tộc đưa người bị thương rời sàn đấu. Hạ Quang thở phào, cảm thấy may mắn không thôi. May mà hắn tỉnh táo, nhanh chóng nhận thua. Nếu không một đòn vừa rồi, lấy gì đỡ.
Hoàng Minh vừa rồi mới chỉ sử dụng 5 phần lực. Nếu thêm 1 2 phần nữa chắc chắn cả bọn sẽ chết hết.
Phong Thi nhíu mày hai cái, rồi cũng đi xuống dưới sàn. Đến lúc tuyên bố rồi.
- Kết quả năm nay có sớm hơn mọi năm, thật không thể tin, nhưng đây là quán quân của lễ trưởng thành, mọi người nhiệt liệt chúc mừng nào.
Tiếng vỗ tay rầm rộ trên khán đài. Hoàng Minh lúc này lại không để ý. Bên tai hắn đã vang lên thông báo quen thuộc.
; Tinh tinh, nhiệm vụ Đệ nhất thiên tài đế quốc hoàn thành.
Nhận được:
- Hộp kì bí x1.
- Đá tiến hóa x1.
- pokemon bulbasaur x1.
Hoàng Minh thấy nhiệm vụ Hoàn thành, Hắn nhanh chóng lai xuống sàn, một mạch di chuyển ra ngoài.
- Tiểu tử kia đi đâu vậy?
Hoàng Thái nhíu mày, bóng dáng Hoàng Minh biến mất sau cổng lớn khán đài. Khán giả bàn tán sôi nổi,từng đám từng đám rời khỏi khán đài. Hôm nay một buổi lễ thật kinh ngạc.
- Hắn đi đây mất rồi, còn chưa nhận thưởng nữa.
Thái giám đứng sau Càn Thiên Trụ cau mày nói.
Càn Thiên Trụ ngẫm nghĩ đầy thâm ý. - Phần thưởng, mang tới Hoàng Gia đi, chúc mừng Hoàng Gia sinh ra một thiên tài!
Khán giả sợ hãi cùng kinh khiếp. Nhiều kẻ còn khoa trương hơn, lấy tay ngoáy lỗ tai vài cái tưởng như mình nghe nhầm.
- Tiểu Tử kia điên rồi sao? Thật là não tàn rồi!
- Không phải đầu bị ngựa đá rồi chứ, một đấu sáu?
Liên tục những câu cảm thán vô cùng vang lên.
Dưới sàn đấu, Hoàng Minh lòng nóng như lửa đốt, quá lâu, hắn đang rất sốt ruột.
- Lên hết đi, đừng để ta đợi!
Hoàng Minh hét to một tiếng, mọi người giật mình.
- Ta bỏ quyền!
Vũ mập mạp tuyên bố hùng hồn. Hắn chấp nhận rời đi trận này. Mọi người ngạc nhiên, mặc dù biết là hai tên này qua lại với nhau nhưng không phải la bỏ quyền luôn chứ. Mập mạp không nói gì, trong đầu đã lo lắng không thôi.
- Thú vị, Hoàng Huynh, ta tiếp!
Khôi Phúc nhảy lên sàn đấu cười ha hả.
- Ngươi rất ngạo, ta muốn đánh với ngươi!
Càn Thiên Biên cũng nhảy lên sàn đấu. Tiếp theo là Càn Thu, Ngân Bàng, cuối cùng là Hạ Quang.
Cả đám đều vô cùng không vui, bọn hắn là thiên tài, không phải lệnh hạ xuống làm gì có chuyện năm đấu một. Quá nhục nhã.
- Hừ, ngựa non háu đá, xem ngươi bị hành hạ thế nào!
Lí Sơ lẩm nhẩm.
- Siêu Nhân ca ca liệu có thua luồn mẫu thân?
Uyên Nhi hai mắt ngập nước, khuôn mặt lo lắng hỏi Chân Mộc.
- Bắt đầu!
Trọng tài hô lên một tiếng.
Không ai lao lên đánh cả, bọn hắn còn đang muốn xem ai chịu lên trước làm chim đầu đàn đây.
- Ta không có thời gian, đỡ một chiêu này của ta đi!
Hoàng Minh không muốn mất thời gian, miệng thốt ra một câu.
Một chiêu sao? Cả đám sắc mặt khó coi.
Nhưng không kịp suy nghĩ, trước mắt bọn hắn, một áp lực chưa từng thấy đã cuồn cuồn dâng trào. Chỉ thấy Hoàng Minh lúc này hau tay chụm lại thành trảo. Chân trước chân sau làm thế tấn, hai lòng bàn tay đang tụ ra một quả cầu năng lượng màu bạc. Quả cầu mang đến áp lực vô cùng lớn..
Càn Thiên Trụ kinh hãi, thất đại thế gia Kinh hãi, khán giả cũng há mồm kinh hãi. Bọn hắn đều cảm nhận được áp lực từ một chiêu kia. Khôi phúc trong lòng đã run lên, thật kinh khủng, một đòn này. Hắn nhanh chóng vận công, làn da trở lên đỏ đồng, đây là con bài tẩy của hắn, đị h dùng tới chung kết mới sử dụng. Thế nhưng lúc này nếu không sử dụng, hắn thật sự thấy không an toàn.
- Ta bỏ cuộc.
Hạ Quang nhảy xuống khán đài, hắn sợ, thật sự sợ. Khán giả đều cười ồ lên, lâm trận bỏ chạy sao? Hạ Quang mặc kệ ai nói gì thì nói, hắn xuống dưới đài rồi mà vẫn thấy tim đập chân run..- Ka mê jo ko!
Hoàng Minh hét lên một tiếng, thiên địa như bị tiếng hét này làm rung chuyển. Từ bàn tay hắn, quả cầu bạc bay vù tới đám người. Khán đài rung động.
Ầm ầm ầm ầm!
Sàn đấu nổ tung vỡ vụn, lần này thật sự là bị nghiền nát rồi. Tất cả mọi người đều đứng dậy, nhất là Càn Thiên Trụ, người hắn như có lửa đốt. Đây là pháp thuật sao? Chiến sĩ làm sao có pháp thuật mạnh thế này, hắn là pháp sư sao? Đòn này thậm chí là Càn Thiên Trụ hắn còn không muốn đỡ,huống hồ.
Khán giả trong lòng sợ hãi, không biết bao nhiêu cặp mắt nhìn chằm chằm vào sàn đấu. Khói bụi quá nhiều. Nhưng đã nhanh chóng tán đi. Dưới sàn, ngoài Hoàng Minh bên này còn một ít chỗ đứng, còn toàn bộ sàn đã thành bình địa.
- Phụt, Khôi Phúc làn da đỏ đồng đã biến mất, thay vào đó là khuôn mặt tái nhợt, hắn vừa phun ra một búng máu rồi ngã ngửa ra. Toàn bộ những người khác, tuy không ảnh hưởng đến tính mạng, thế nhưng đều ngất đi. Trọng tài đi tới kiểm tra một lượt, sau đó thông báo.
- 5 tuyển thủ mất đi khả năng chiến đấu, Hoàng Chấn Minh thắng!
- Hura, quá đẹp trai!
- Thật kinh khủng, một đòn chiến thắng!
- Thiên của ta ơi, thật sự khủng khiếp!
Khán giả vô tay rào rào, một chiêu mà thôi, không thể tin vào mắt mình được nữa rồi.
- Oa, Siêu nhân ca ca, thật mạnh, ta sùng bái quá!
Uyên Nhi nhảy cẫng lên sung sướng. Lầm lượt các gia tộc đưa người bị thương rời sàn đấu. Hạ Quang thở phào, cảm thấy may mắn không thôi. May mà hắn tỉnh táo, nhanh chóng nhận thua. Nếu không một đòn vừa rồi, lấy gì đỡ.
Hoàng Minh vừa rồi mới chỉ sử dụng 5 phần lực. Nếu thêm 1 2 phần nữa chắc chắn cả bọn sẽ chết hết.
Phong Thi nhíu mày hai cái, rồi cũng đi xuống dưới sàn. Đến lúc tuyên bố rồi.
- Kết quả năm nay có sớm hơn mọi năm, thật không thể tin, nhưng đây là quán quân của lễ trưởng thành, mọi người nhiệt liệt chúc mừng nào.
Tiếng vỗ tay rầm rộ trên khán đài. Hoàng Minh lúc này lại không để ý. Bên tai hắn đã vang lên thông báo quen thuộc.
; Tinh tinh, nhiệm vụ Đệ nhất thiên tài đế quốc hoàn thành.
Nhận được:
- Hộp kì bí x1.
- Đá tiến hóa x1.
- pokemon bulbasaur x1.
Hoàng Minh thấy nhiệm vụ Hoàn thành, Hắn nhanh chóng lai xuống sàn, một mạch di chuyển ra ngoài.
- Tiểu tử kia đi đâu vậy?
Hoàng Thái nhíu mày, bóng dáng Hoàng Minh biến mất sau cổng lớn khán đài. Khán giả bàn tán sôi nổi,từng đám từng đám rời khỏi khán đài. Hôm nay một buổi lễ thật kinh ngạc.
- Hắn đi đây mất rồi, còn chưa nhận thưởng nữa.
Thái giám đứng sau Càn Thiên Trụ cau mày nói.
Càn Thiên Trụ ngẫm nghĩ đầy thâm ý. - Phần thưởng, mang tới Hoàng Gia đi, chúc mừng Hoàng Gia sinh ra một thiên tài!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.