Chương 43: Một tháng ước hẹn phân chia
Tạ Trường Thành
04/02/2018
Chu Du khó hiểu, đây là cái gì ảnh ảo, tại sao có khí tức như thật như vậy, lại còn có thể chiến đấu không khác bản thể?
Là loại cấp cao phép thuật sao?
Đám người ngoài thì cảm xúc sợ hãi thán phục thì thôi đi, bên trong Đoàn Dự đã cảm thấy phát điên, 3 tên Hoàng Minh phối hợp cực kì ăn ý, liên tục dồn ép hắn, lúc thì ăn một cước vào mông, lúc thì ăn một tát vào má. Ức chế vô cùng. Mãi mới tìm được sơ hở. Ngay lập tức Đoàn Dự chém bỡ một tên ảnh ảo, áp lực giảm xuống, vài phút sau, 2 ảnh ảo kia cũng bị chém xuống. Đoàn Dự thở phào. Khốn thật, một bên cho 3 tên ảnh ảo chiến với hắn, một bên Hoàng Minh đứng ngoài coi vui.
Lúc này để xem con chiêu trò gì nữa.
Vừa mới nghĩ xong, lại không ngờ Hoàng Minh cười, điệu cười nhìn rất khốn nạn.
- 3 tên chưa đủ cho Đoàn Huynh choi vui rồi. Vậy 5 tên nhé.
Nhất thời Hoàng Minh kết ấn, lại bùm một tiếng là 6 tên Hoàng Minh xuất hiện. Ngay lập tức 5 tên lao vào oánh Đoàn Dự.
- Ta dựa vào!!!!!
Đoàn Dự chỉ thốt lên một câu rồi nhanh chóng đỡ đòn phản công, lại đỡ đòn phản công. Bộ dáng chật vật vô cùng.
Nếu mà để tiểu muội của hắn trông thấy đại ca mình khổ thế này nhất định sẽ ôm bụng cười to mất. Đấu vớ một tên luyện khí kì mà không nổi. Đoàn Dự tức ói máu, mẹ nó đây là cái gì luyện khí kì chứ.
Bùm, bùm bùm, phải mất 8 phút vật lộn Đoàn Dự mới diệt được 5 tên ảnh ảo Hoàng Minh. Trông Hắn lúc này cực kì chật vật. Bôn quần áo trắng toàn dấu chân giày đen sì. Hai má thì đỏ hằn không biết đã ăn bao phát tát.
Hoàng Minh vẫn nụ cười khốn nạn như vậy, không ngờ hắn lại kết ấn.
- Đa trùng ảnh phân thân chi thuật!
Bùm bùm bùm. Lần này là 11 tên.
Ngay lập tức 10 tên lao tới.
Đoàn Dự chiến ý tăng cao. Không biết là đánh nhau nghiện rồi hay là cay cú quá tới giận dữ. Lại một hồi chiến đấu tiếp. Lúc này không còn từ ngữ gì có thể diễn tả được sự sợ hãi của Chu Du và đám người đứng xem. Nhất là Trương Vô Kỵ, cảm thấy may mắn là không đi lên, nếu không ngươi đang bị hành hạ trong sân lúc này là hắn rồi.
Trận chiến quá mức đơn giản. Một bên nhiều người nhưng không hạ sát chiêu, mục tiêu chỉ là cái mông và hai má. Một bên là nhất chiêu sát sát, dù sao vũ g không phải là người thật. Đoàn Dự chém không lưu tình.
Trận này là 20 phút mới xong. Thể lực của Đoàn Dự đã có chút không xong.
Hoàng Minh bẻ ngón tay răng rắc. Vươn vai một cái, lại kết ấn.
Lúc này là những 21 tên Hoàng Minh xuất hiện.
Đoàn Dự thấy mà muốn khóc. Hai chân lúc này không ngờ chạy cong mông lên, miệng hô to:
- Ta phục rồi, ta phục rồi. Không đánh nữa.
Mọi người thấy thế đều cười ha hả.
Hoàng Minh lúc này nhân cơ hội nói luôn. Còn ai muốn tranh lão đại không?
Khuôn mặt hắn lúc này rất vô sỉ.
Đùa à, ngươi nom cao nhất luyện thể kì kia còn bị ngươi hành cho chạy, bọn ta ai đấu lại.
Cứ thế chức vị lão đại rơi vào tay Hoàng Minh. Bắt đầu đến vị trí thứ hai thứ ba. Lại có điều ở đây có rất nhiều người không phải người tu luyện qua. Hoàng Minh thấy thế, để bảo đảm công bằng. Hắn ra quy định, 1 tháng sau. Lấy thực lực quyết định. Mọi người đều không hiểu. Một tháng thì lấy gì mà đấu lại. Nhất là đám người Kiều Phong, Triệu Vân, Tiểu Ngư Nhi, Lệnh Hồ Xung và tiểu mập mạp. Bọn hắn chưa từng tu luyện qua.
Hoàng Minh chỉ cười hà hà.
Hắn quyết định lấy thiên địa tạo hóa công truyền cho bát hùng.
Đám người biết được, kẻ mừng kẻ ngập ngừng. Dù sao công pháp gần như là vật vô cùng giá trị. Vậy mà Hoàng Minh không ngờ lấy ra chia sẻ với mọi người. Hoàng Minh thì không nghĩ nhiều như vậy. Hắn là người thế kỉ 21, phóng khoáng mà. Có gì không được. Hắn chỉ phất tay, giao cho huynh đệ mình có gì mà không được. Với lại, Hoàng Minh đang xác định, cần ra một kế hoạch trong một tháng này. Để tạo tiền đề cho cả đám.
Chu Du ngập ngừng một chút, đoạn hỏi:
- Lão Đại, ngươi là cái gì chức nghiệp!
Hoàng Minh sửng sốt.
- Ta là thuần thú sư rồi.
Mọi người đều không tin, có thuần thú sư nào như ngươi không?
Thấy vẻ mặt của bọn hắn đầy không tin, Hoàng Minh lấy triệu hồi ra pikachu cùng hitokage
Kiều Phong, Tiểu Ngư Nhi và Lệnh Hồ Xung đều biết thực lực của hitokage rồi nên không nói gì. Thế nhưng Đoàn Dự đám người đều không biết, Hắn chỉ tay vào pikachu nói.
- Ta nói này lão đại, sủng thú của ngươi là để làm thú cưng hả, sao bọn nó nhìn đều nhỏ bé xinh xắn thế này. Liệu có đánh nhau được.
Pikachu và hitokage nghe thấy thế đều kêu lên kháng nghị như muốn nói:
Có ngươi mới là thú cưng.
Kiều Phong 3 huynh đệ đều buồn cười. Hitokage mà làn thú cưng gì. Bọn hắn còn biết nó đốt một tên luyện khí tầng 5 tro cũng không còn cơ.
Hoàng Minh nghe thấy vậy, quay qua nhìn đán Chu Du thấy hắn gật đầu tỏ ý cũng nghĩ vậy.
Hoàng Minh cười cười. Đoạn nói:
- Hitokage, pikachu, nhìn thấy hai cái cây cảnh kia không? Ra chiêu cho bọn hắn thấy.
Trước sân có hai cây cảnh, Hoàng Minh cũng không rõ là cây gì, lệnh cho pikachu cùng Hitokage công tới.
Rẹt rẹt rẹt, điện từ hai má pikachu áp tới rồi xèo một tiếng, dòng điện vàng khè to bằng bắp chân người bắn tới một cây. Đùng một tiếng, cái cây không chịu được nổ tan tành, chỉ còn sót lại đoạn gốc. Đám người hai mắt trợn lên. Quá khủng khiếp.
Chưa dừng ở đó, hitokage bên này phun ra hỏa diễm, thậm chí còn đỏ hoen cả của Hoàng Mjnh. Cái cây con lại cháy thành than. Sót lại toàn là chút lửa bén ra.
Đoàn Dự sợ hãi, nổi hết cả gai ốc. Quá may mắn Hoàng Minh khi nãy không cho sủng thú ra, không thì cái mạng hắn không biết giờ ra sao
Là loại cấp cao phép thuật sao?
Đám người ngoài thì cảm xúc sợ hãi thán phục thì thôi đi, bên trong Đoàn Dự đã cảm thấy phát điên, 3 tên Hoàng Minh phối hợp cực kì ăn ý, liên tục dồn ép hắn, lúc thì ăn một cước vào mông, lúc thì ăn một tát vào má. Ức chế vô cùng. Mãi mới tìm được sơ hở. Ngay lập tức Đoàn Dự chém bỡ một tên ảnh ảo, áp lực giảm xuống, vài phút sau, 2 ảnh ảo kia cũng bị chém xuống. Đoàn Dự thở phào. Khốn thật, một bên cho 3 tên ảnh ảo chiến với hắn, một bên Hoàng Minh đứng ngoài coi vui.
Lúc này để xem con chiêu trò gì nữa.
Vừa mới nghĩ xong, lại không ngờ Hoàng Minh cười, điệu cười nhìn rất khốn nạn.
- 3 tên chưa đủ cho Đoàn Huynh choi vui rồi. Vậy 5 tên nhé.
Nhất thời Hoàng Minh kết ấn, lại bùm một tiếng là 6 tên Hoàng Minh xuất hiện. Ngay lập tức 5 tên lao vào oánh Đoàn Dự.
- Ta dựa vào!!!!!
Đoàn Dự chỉ thốt lên một câu rồi nhanh chóng đỡ đòn phản công, lại đỡ đòn phản công. Bộ dáng chật vật vô cùng.
Nếu mà để tiểu muội của hắn trông thấy đại ca mình khổ thế này nhất định sẽ ôm bụng cười to mất. Đấu vớ một tên luyện khí kì mà không nổi. Đoàn Dự tức ói máu, mẹ nó đây là cái gì luyện khí kì chứ.
Bùm, bùm bùm, phải mất 8 phút vật lộn Đoàn Dự mới diệt được 5 tên ảnh ảo Hoàng Minh. Trông Hắn lúc này cực kì chật vật. Bôn quần áo trắng toàn dấu chân giày đen sì. Hai má thì đỏ hằn không biết đã ăn bao phát tát.
Hoàng Minh vẫn nụ cười khốn nạn như vậy, không ngờ hắn lại kết ấn.
- Đa trùng ảnh phân thân chi thuật!
Bùm bùm bùm. Lần này là 11 tên.
Ngay lập tức 10 tên lao tới.
Đoàn Dự chiến ý tăng cao. Không biết là đánh nhau nghiện rồi hay là cay cú quá tới giận dữ. Lại một hồi chiến đấu tiếp. Lúc này không còn từ ngữ gì có thể diễn tả được sự sợ hãi của Chu Du và đám người đứng xem. Nhất là Trương Vô Kỵ, cảm thấy may mắn là không đi lên, nếu không ngươi đang bị hành hạ trong sân lúc này là hắn rồi.
Trận chiến quá mức đơn giản. Một bên nhiều người nhưng không hạ sát chiêu, mục tiêu chỉ là cái mông và hai má. Một bên là nhất chiêu sát sát, dù sao vũ g không phải là người thật. Đoàn Dự chém không lưu tình.
Trận này là 20 phút mới xong. Thể lực của Đoàn Dự đã có chút không xong.
Hoàng Minh bẻ ngón tay răng rắc. Vươn vai một cái, lại kết ấn.
Lúc này là những 21 tên Hoàng Minh xuất hiện.
Đoàn Dự thấy mà muốn khóc. Hai chân lúc này không ngờ chạy cong mông lên, miệng hô to:
- Ta phục rồi, ta phục rồi. Không đánh nữa.
Mọi người thấy thế đều cười ha hả.
Hoàng Minh lúc này nhân cơ hội nói luôn. Còn ai muốn tranh lão đại không?
Khuôn mặt hắn lúc này rất vô sỉ.
Đùa à, ngươi nom cao nhất luyện thể kì kia còn bị ngươi hành cho chạy, bọn ta ai đấu lại.
Cứ thế chức vị lão đại rơi vào tay Hoàng Minh. Bắt đầu đến vị trí thứ hai thứ ba. Lại có điều ở đây có rất nhiều người không phải người tu luyện qua. Hoàng Minh thấy thế, để bảo đảm công bằng. Hắn ra quy định, 1 tháng sau. Lấy thực lực quyết định. Mọi người đều không hiểu. Một tháng thì lấy gì mà đấu lại. Nhất là đám người Kiều Phong, Triệu Vân, Tiểu Ngư Nhi, Lệnh Hồ Xung và tiểu mập mạp. Bọn hắn chưa từng tu luyện qua.
Hoàng Minh chỉ cười hà hà.
Hắn quyết định lấy thiên địa tạo hóa công truyền cho bát hùng.
Đám người biết được, kẻ mừng kẻ ngập ngừng. Dù sao công pháp gần như là vật vô cùng giá trị. Vậy mà Hoàng Minh không ngờ lấy ra chia sẻ với mọi người. Hoàng Minh thì không nghĩ nhiều như vậy. Hắn là người thế kỉ 21, phóng khoáng mà. Có gì không được. Hắn chỉ phất tay, giao cho huynh đệ mình có gì mà không được. Với lại, Hoàng Minh đang xác định, cần ra một kế hoạch trong một tháng này. Để tạo tiền đề cho cả đám.
Chu Du ngập ngừng một chút, đoạn hỏi:
- Lão Đại, ngươi là cái gì chức nghiệp!
Hoàng Minh sửng sốt.
- Ta là thuần thú sư rồi.
Mọi người đều không tin, có thuần thú sư nào như ngươi không?
Thấy vẻ mặt của bọn hắn đầy không tin, Hoàng Minh lấy triệu hồi ra pikachu cùng hitokage
Kiều Phong, Tiểu Ngư Nhi và Lệnh Hồ Xung đều biết thực lực của hitokage rồi nên không nói gì. Thế nhưng Đoàn Dự đám người đều không biết, Hắn chỉ tay vào pikachu nói.
- Ta nói này lão đại, sủng thú của ngươi là để làm thú cưng hả, sao bọn nó nhìn đều nhỏ bé xinh xắn thế này. Liệu có đánh nhau được.
Pikachu và hitokage nghe thấy thế đều kêu lên kháng nghị như muốn nói:
Có ngươi mới là thú cưng.
Kiều Phong 3 huynh đệ đều buồn cười. Hitokage mà làn thú cưng gì. Bọn hắn còn biết nó đốt một tên luyện khí tầng 5 tro cũng không còn cơ.
Hoàng Minh nghe thấy vậy, quay qua nhìn đán Chu Du thấy hắn gật đầu tỏ ý cũng nghĩ vậy.
Hoàng Minh cười cười. Đoạn nói:
- Hitokage, pikachu, nhìn thấy hai cái cây cảnh kia không? Ra chiêu cho bọn hắn thấy.
Trước sân có hai cây cảnh, Hoàng Minh cũng không rõ là cây gì, lệnh cho pikachu cùng Hitokage công tới.
Rẹt rẹt rẹt, điện từ hai má pikachu áp tới rồi xèo một tiếng, dòng điện vàng khè to bằng bắp chân người bắn tới một cây. Đùng một tiếng, cái cây không chịu được nổ tan tành, chỉ còn sót lại đoạn gốc. Đám người hai mắt trợn lên. Quá khủng khiếp.
Chưa dừng ở đó, hitokage bên này phun ra hỏa diễm, thậm chí còn đỏ hoen cả của Hoàng Mjnh. Cái cây con lại cháy thành than. Sót lại toàn là chút lửa bén ra.
Đoàn Dự sợ hãi, nổi hết cả gai ốc. Quá may mắn Hoàng Minh khi nãy không cho sủng thú ra, không thì cái mạng hắn không biết giờ ra sao
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.