Chương 711: Quy tắc tranh đoạt
Tạ Trường Thành
29/09/2019
- Phụ thân, lần tới trở về nhất định phải cho ta lên tiên giới chơi một chuyến!
Hoàng Chấn Khang hét lớn, một câu lên tiên giới chơi một chuyến này làm cho toàn trường không biết phải nói gì. Tiếu thiếu chủ xem Tiên Giới là sân chơi như ở Thiên Sát Điện sao?
Hoàng Minh mặc dù đã đi xa nhưng thần thức hắn vẫn nghe được tiếng hét lớn này của Hoàng Chấn Khang. Khoé miệng Hoàng Minh nhếch lên nụ cười vui vẻ. Chỉ mười năm phút, ba thân ảnh đã xuất hiện tại cửa vào truyền tống trận.
- Bát Huy, trước tiên thả lỏng tinh thần, sư phụ đưa ngươi tiến vào một nơi!
Hoàng Minh hướng thanh niên cao lớn phía sau lên tiếng.
- Vâng!
Bát Huy gật đầu một tiếng. Lần này Hoàng Minh mang theo đệ tử của hắn đi theo. Bát Huy từ lúc được Hoàng Minh đưa cho Bát Môn độn giáp vẫn là tự mình huấn luyện cùng chiến đấu. Năm nay hắn đã hai mươi bốn tuổi, tu vi đạt tới Luyện Hư trung kì. Mấy năm nay hắn ở tại Hoàng Cung Vân Nam quốc giữ gìn trật tự trị an. Hoàng Minh lần này trở về nhìn thấy hắn mới nhớ ra bản thân còn có đệ tử. Trước kia đưa hắn Bát Môn độn giáp thu hắn làm đệ tử cũng chưa từng chỉ dạy thêm điều gì. Quả thực chưa từng thấy có một vị sư phụ nào như hắn. Hiện tại mang theo Bát Huy đi tới Tiên Giới, Hoàng Minh liền muốn bồi dưỡng hắn lớn mạnh.
Hoàng Minh nhấc tay, Bát Huy tiến vào Tam Trọng tháp tầng ba. Khu động trận pháp, Hoàng Minh cùng Lập Phi tiến vào truyền tống trận.
Z
Ngày hôm nay chính là ngày bắt đầu mở ra tranh đoạt danh ngạch của tất cả các thành tại tiên giới. Năm mươi thành thị cũng bởi trận tranh đoạt này mà vô cùng náo nhiệt.
Thái Huyền Thành nằm ở phía Tây Bắc lúc này cũng rơi vào không khí như vậy. Một trăm toà lôi đài lớn chừng năm trăm mét được bố trí cấm chế cùng trận pháp bảo hộ cực mạnh đã bắt đầu toả sáng. Rốt cuộc cuộc chiến tranh đoạt danh ngạch tham gia vị diện chiến trường đã chuẩn bị bắt đầu. Thành chủ Thái Huyền Thành chính là Thập Vũ Tiên Dương. Lúc này hắn đang đứng ở trên khán đài cao nhìn xuống phía dưới mấy trăm ngàn thân ảnh. Thập Vũ Tiên Dương mỉm cười, giọng nói của hắn tuy không lớn nhưng lại vang vọng trong tại của mỗi người có mặt tại đây:
- Chư vị đạo hữu, Ta là Thập Vũ Tiên Dương thành chủ của Thái Huyền Thành. Lần này trăm năm tranh đoạt danh ngạch của Vị diện chiến trường lại mở ra. Thái Huyền Thành của ta ngày hôm nay cũng giống như bốn mươi chín toà thành trì khác mở ra trăm lôi đài chờ đợi trăm lôi chủ. Mặc dù không muốn nói nhiều nhưng mỗi trăm năm vẫn là có nhiều vị đạo hữu không rõ quy tắc tranh đoạt. Vậy nên ta sẽ nói lại một lần!
Thập Vũ Tiên Dương nhanh chóng nói lại một lần quy tắc tranh đoạt. Quy tắc tranh đoạt hết sức đơn giản. Đó chính là tại Thái Huyền Thành dựng lên trăm toà lôi đài. Mỗi toà lôi đài này đều được khắc phù văn, tu sĩ vượt quá ngàn tuổi sẽ bị trận pháp bài xích không cho leo lên lôi đài. Tiếp theo sẽ là đối chiến trên lôi đài. Lôi đài có một vị trí gọi là Trạc Nguyên Thạch. Nơi này có một ô ngọc trống màu vàng đất. Người muốn tham gia lôi đài chính là cần cùng người khác tranh đoạt Trạc Nguyên Thạch này. Mỗi người tại một thành trì đều có thể mua được ba viên Trạc Thạch. Sử dụng Trạc Thạch này để ném tới Trạc Nguyên Thạch để ứng quyền thi đấu. Tất nhiên là phải lựa chọn thời cơ cùng với lực lượng bản thân để tham gia tranh đoạt lôi đài rồi. Không thiếu những lần trước một lôi đài có mấy trăm người cùng lúc ném Trạc Thạch bay tới, người nào tu vi cao hơn, kĩ xảo mạnh hơn sẽ đoạt được tư cách thi đấu. Mà mỗi người chỉ có ba viên Trạc Thạch tương đương với ba lần khiêu chiến, nếu không đoạt được tư cách thi đấu hay thi đấu thua ba lần sẽ không thể tham gia lần này Tranh đoạt danh ngạch nữa. Người chiến thắng trên lôi đài sẽ có một giờ đồng hồ nghỉ ngơi sau đó tiếp tục chiến với người khiêu chiến tiếp theo. Thời gian ba ngày chiến đấu liên tục như thế không có ngừng nghỉ. Vậy nên người chiến đấu thắng lợi trên lôi đài cần phải xác định thật kĩ lúc nào mới lên đài. Nếu không bị xa luân chiến cũng sẽ bị loại đáng tiếc.
Sau khi giải thích cặn kẽ lại một lần này, Thập Vũ Tiên Dương thành chủ giơ cao tay, miệng quát:
- Tranh đoạt danh ngạch bắt đầu!
Lời hắn vừa nói, một trăm lôi đài loé lên tinh quang mạnh mẽ. Trạc Nguyên Thạch lập tức mở ra, hàng trăm người đứng tại lôi đài gần mình nhất bắt đầu tranh giành ném tới Trạc Thạch. Trạc Nguyên Thạch được Trạc Thạch lắp ghép vào, hai tu sĩ lập tức phóng lên lôi đài. Lôi đài phát ra quang mang mờ ảo, trận pháp phòng ngự nhanh chóng được mở ra. Đã vào lôi đài, bất kể thủ đoạn đều có thể sử dụng. Chỉ khi có người từ bỏ lao ra khỏi lôi đài hoặc bị đánh bay ra khỏi lôi đài thì sẽ bị nhận định thua. Cũng có thể trường hợp khác đó chính là cái chết. Chỉ có thể nói, vị diện chiến trường là nơi tinh anh thiên tài tụ hợp không một kẻ nào là đơn giản.
Hoàng Chấn Khang hét lớn, một câu lên tiên giới chơi một chuyến này làm cho toàn trường không biết phải nói gì. Tiếu thiếu chủ xem Tiên Giới là sân chơi như ở Thiên Sát Điện sao?
Hoàng Minh mặc dù đã đi xa nhưng thần thức hắn vẫn nghe được tiếng hét lớn này của Hoàng Chấn Khang. Khoé miệng Hoàng Minh nhếch lên nụ cười vui vẻ. Chỉ mười năm phút, ba thân ảnh đã xuất hiện tại cửa vào truyền tống trận.
- Bát Huy, trước tiên thả lỏng tinh thần, sư phụ đưa ngươi tiến vào một nơi!
Hoàng Minh hướng thanh niên cao lớn phía sau lên tiếng.
- Vâng!
Bát Huy gật đầu một tiếng. Lần này Hoàng Minh mang theo đệ tử của hắn đi theo. Bát Huy từ lúc được Hoàng Minh đưa cho Bát Môn độn giáp vẫn là tự mình huấn luyện cùng chiến đấu. Năm nay hắn đã hai mươi bốn tuổi, tu vi đạt tới Luyện Hư trung kì. Mấy năm nay hắn ở tại Hoàng Cung Vân Nam quốc giữ gìn trật tự trị an. Hoàng Minh lần này trở về nhìn thấy hắn mới nhớ ra bản thân còn có đệ tử. Trước kia đưa hắn Bát Môn độn giáp thu hắn làm đệ tử cũng chưa từng chỉ dạy thêm điều gì. Quả thực chưa từng thấy có một vị sư phụ nào như hắn. Hiện tại mang theo Bát Huy đi tới Tiên Giới, Hoàng Minh liền muốn bồi dưỡng hắn lớn mạnh.
Hoàng Minh nhấc tay, Bát Huy tiến vào Tam Trọng tháp tầng ba. Khu động trận pháp, Hoàng Minh cùng Lập Phi tiến vào truyền tống trận.
Z
Ngày hôm nay chính là ngày bắt đầu mở ra tranh đoạt danh ngạch của tất cả các thành tại tiên giới. Năm mươi thành thị cũng bởi trận tranh đoạt này mà vô cùng náo nhiệt.
Thái Huyền Thành nằm ở phía Tây Bắc lúc này cũng rơi vào không khí như vậy. Một trăm toà lôi đài lớn chừng năm trăm mét được bố trí cấm chế cùng trận pháp bảo hộ cực mạnh đã bắt đầu toả sáng. Rốt cuộc cuộc chiến tranh đoạt danh ngạch tham gia vị diện chiến trường đã chuẩn bị bắt đầu. Thành chủ Thái Huyền Thành chính là Thập Vũ Tiên Dương. Lúc này hắn đang đứng ở trên khán đài cao nhìn xuống phía dưới mấy trăm ngàn thân ảnh. Thập Vũ Tiên Dương mỉm cười, giọng nói của hắn tuy không lớn nhưng lại vang vọng trong tại của mỗi người có mặt tại đây:
- Chư vị đạo hữu, Ta là Thập Vũ Tiên Dương thành chủ của Thái Huyền Thành. Lần này trăm năm tranh đoạt danh ngạch của Vị diện chiến trường lại mở ra. Thái Huyền Thành của ta ngày hôm nay cũng giống như bốn mươi chín toà thành trì khác mở ra trăm lôi đài chờ đợi trăm lôi chủ. Mặc dù không muốn nói nhiều nhưng mỗi trăm năm vẫn là có nhiều vị đạo hữu không rõ quy tắc tranh đoạt. Vậy nên ta sẽ nói lại một lần!
Thập Vũ Tiên Dương nhanh chóng nói lại một lần quy tắc tranh đoạt. Quy tắc tranh đoạt hết sức đơn giản. Đó chính là tại Thái Huyền Thành dựng lên trăm toà lôi đài. Mỗi toà lôi đài này đều được khắc phù văn, tu sĩ vượt quá ngàn tuổi sẽ bị trận pháp bài xích không cho leo lên lôi đài. Tiếp theo sẽ là đối chiến trên lôi đài. Lôi đài có một vị trí gọi là Trạc Nguyên Thạch. Nơi này có một ô ngọc trống màu vàng đất. Người muốn tham gia lôi đài chính là cần cùng người khác tranh đoạt Trạc Nguyên Thạch này. Mỗi người tại một thành trì đều có thể mua được ba viên Trạc Thạch. Sử dụng Trạc Thạch này để ném tới Trạc Nguyên Thạch để ứng quyền thi đấu. Tất nhiên là phải lựa chọn thời cơ cùng với lực lượng bản thân để tham gia tranh đoạt lôi đài rồi. Không thiếu những lần trước một lôi đài có mấy trăm người cùng lúc ném Trạc Thạch bay tới, người nào tu vi cao hơn, kĩ xảo mạnh hơn sẽ đoạt được tư cách thi đấu. Mà mỗi người chỉ có ba viên Trạc Thạch tương đương với ba lần khiêu chiến, nếu không đoạt được tư cách thi đấu hay thi đấu thua ba lần sẽ không thể tham gia lần này Tranh đoạt danh ngạch nữa. Người chiến thắng trên lôi đài sẽ có một giờ đồng hồ nghỉ ngơi sau đó tiếp tục chiến với người khiêu chiến tiếp theo. Thời gian ba ngày chiến đấu liên tục như thế không có ngừng nghỉ. Vậy nên người chiến đấu thắng lợi trên lôi đài cần phải xác định thật kĩ lúc nào mới lên đài. Nếu không bị xa luân chiến cũng sẽ bị loại đáng tiếc.
Sau khi giải thích cặn kẽ lại một lần này, Thập Vũ Tiên Dương thành chủ giơ cao tay, miệng quát:
- Tranh đoạt danh ngạch bắt đầu!
Lời hắn vừa nói, một trăm lôi đài loé lên tinh quang mạnh mẽ. Trạc Nguyên Thạch lập tức mở ra, hàng trăm người đứng tại lôi đài gần mình nhất bắt đầu tranh giành ném tới Trạc Thạch. Trạc Nguyên Thạch được Trạc Thạch lắp ghép vào, hai tu sĩ lập tức phóng lên lôi đài. Lôi đài phát ra quang mang mờ ảo, trận pháp phòng ngự nhanh chóng được mở ra. Đã vào lôi đài, bất kể thủ đoạn đều có thể sử dụng. Chỉ khi có người từ bỏ lao ra khỏi lôi đài hoặc bị đánh bay ra khỏi lôi đài thì sẽ bị nhận định thua. Cũng có thể trường hợp khác đó chính là cái chết. Chỉ có thể nói, vị diện chiến trường là nơi tinh anh thiên tài tụ hợp không một kẻ nào là đơn giản.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.