Chương 425: Tiến tới Xịch địa bí cảnh
Tạ Trường Thành
13/12/2018
Lúc này Yên Hàn mới quay sang hỏi thăm Lan Hương:
- Vị muội muội này, ngươi hình như không phải là học viện của học viện đúng không?
Yên Hàn mặc dù không quản lí học viên, thế nhưng vẫn nắm bắt rất rõ học viện có những học viên nào nổi bật. Với dung nhan và thực lực tương đối của thiếu nữ này, hẳn là nàng phải biết mới đúng. Thế nhưng nhìn nàng rất lạ, hiển nhiên không phải là học viên của học viện rồi. Nhìn ánh mắt của nàng thì có thể thấy chính là cùng tên Hoàng Minh kia có quan hệ rất thân mật.
- Ưm, ta không phải, ta là đi theo huynh ấy tới. Mong tỷ tỷ cho phép ta!
Lan Hương nhẹ nhàng trả lời, tiếng nói nhỏ nhẹ lại tràn đầy tình cảm. Khí chất của Lan Hương cùng nụ cười nhẹ nhàng đều khiến người ta thư thái, thoải mái. Yên Hàn mặc dù là nữ nhân thế nhưng cũng phải công nhận, thiếu nữ này có một sự cuốn hút khó có thể cưỡng lại.
- Không có gì đâu!
Yên Hàn cũng gật đầu, nhẹ nhàng đáp. Hoàng Minh nhìn một lượt danh sách này, mất năm phút sau mới gật đầu với Yên Hàn. Yên Hàn thấy hắn tỏ ý như vậy thì mỉm cười mà nói:
- Tốt rồi, sáu giờ sáng sớm ngày mai ngươi hãy tới võ trường để xuất phát đấy!
Hoàng Minh gật đầu, bất giác lại nghĩ nghĩ một chút mà nói:
- Viện trưởng, ta có thể mang theo nàng đi không?
Hoàng Minh vừa hỏi Yên Hàn lại nhìn qua Lan Hương đang ngồi ở bên cạnh. Yên Hàn nhíu nhíu lông mày. Nàng không nghĩ Hoàng Minh sẽ lại dẫn theo thiếu nữ này.
- Tỷ tỷ, cho muội đi theo đi, muội bây giờ chỉ còn có huynh ấy là người thân, ở lại đây cũng không biết phải làm thế nào nữa!
Lan Hương hai mắt ngập nước như sắp khóc mà nhìn Yên Hàn. Yên Hàn vỗ trán hai cái thở dài, bất giác cười khổ mà nói:
- Thôi được rồi!
Lan Hương cùng Hoàng Minh mỉm cười, Yên Hàn bất giác cảm thấy có gì đó không đúng.
Một đêm nữa lại đi qua, khi mà tin tức Hoàng Minh đại náo Thương Thiên Lâu Thuyền bắt đầu lan rộng ra bên ngoài, thậm chí là còn có cả người vẽ lại chân dung của Hoàng Minh treo đầy các thành thị thì Hoàng Minh đã theo đoàn người của Kiếm Thánh học viện rời đi. Kiếm Thánh học viện lần này tiến hành đi tới Xích địa chi cảnh có mười năm người. Đáng ra chỉ có mười bốn người mà thôi, thế nhưng Hoàng Minh dắt theo Lan Hương là thêm một người nữa. Khiến cho Hoàng Minh vui vẻ là phòng ở của hắn vậy mà bốn người đều nằm trong danh sách mười học viên lần này. Không sai, chính là Thiện Bảo, Hắc Lỗ cũng Lôi Ân. Thiện Bảo không hổ là đệ tử Trần thị gia tộc, thiên phú cực kì tốt. Hắn chính là một trong hai học viên đứng đầu của Kiếm Thánh học viện. Cho Dù Thiên Địa bảng không có tên của hắn, thế nhưng ai tại học viện cũng không thể phủ nhận thực lực của Thiện Bảo. Hoàng Minh sau khi trở thành học viên chính thức thì vùi đầu bế quan ba tháng, cho nên về Thiện Bảo thì hắn không có nắm chắc thông tin cho lắm. Hắc Lỗ cùng Lôi Ân lần này cũng là mang theo kì vọng về linh căn nguyên tố tinh khiết, thực lực cũng là biến thái. Không có gì ngạc nhiên khi bọn hắn được tuyển chọn trong kì thi lần này. Sáu người còn lại là bốn nam hai nữ. Trong đó Hoàng Minh nhận ra được thiếu nữ tóc đỏ có tên là Nghiên Nghiên kia. Hoàng Minh không có đi học, thế nên hắn cũng không có quen thuộc năm người còn lại. Hắn cảm nhận được có hai người thực lực cũng khá mạnh. Một là thanh niên có mái tóc màu trắng, khuôn mặt anh tuấn tiêu chuẩn, thân cao mét tám, tay cầm trường kiếm khoanh trước ngực, đầy vẻ kiêu ngạo. Người còn lại là một thiếu nữ mặc một bộ y phục màu vàng, cả người tràn đầy sức sống thanh xuân xinh đẹp tươi trẻ. Trên môi nàng lúc nào cũng nở một nụ cười.
Người dẫn đường lần này chính là Yên Hàn, Ải Tác Tư cùng Tuyết Ưng. Trên đường đi Hoàng Minh để ý thấy tên Tuyết Ưng kia hai mắt luôn lén lút nhìn Yên Hàn, thi thoảng lại nhìn tới Lan Hương hoặc hai thiếu nữ còn lại. Hoàng Minh hừ lạnh, ánh mắt đã xuất hiện tia sát ý. Một tên hề nhảy nhót, hắn không ngại giết một chút nào. Chỉ cần hắn tiến lại gần Lan Hương ba mét, Hoàng Minh nhất định một kích tất sát. Cái tu vi Nguyên Anh trung kì của hắn đối với Hoàng Minh lúc này cũng chỉ là trang trí.
Từ Lục Sa Thành tới Xích địa chi cảnh có đến bảy ngàn dặm. Mười năm người ngồi trên lưng một con Chim Hú mà di chuyển. Loài chim Hú này thân thể to lớn, tốc độ phi hành khá tốt. Quan trọng nhất là nó có không gian lưng lớn thích hợp cho nhiều người đi cùng nhau, trạng thái bay lúc nào cũng ổn định không bị lung lay bao giờ. Trên hành trình đã nói rõ, tối nay bọn hắn sẽ nghỉ chân tại một tòa thành, sáng hôm sau sẽ tiếp tục di chuyển. Trên không trung gió thổi phần phật, Lan Hương nhẹ nhàng ngồi bên cạnh Hoàng Minh, quan sát hắn điều tĩnh. Nàng từ kiếp trước hay kiếp này đều có một sở thích. Đó là được ngắm nhìn người đàn ông của mình chăm chú làm việc.
- Vị muội muội này, ngươi hình như không phải là học viện của học viện đúng không?
Yên Hàn mặc dù không quản lí học viên, thế nhưng vẫn nắm bắt rất rõ học viện có những học viên nào nổi bật. Với dung nhan và thực lực tương đối của thiếu nữ này, hẳn là nàng phải biết mới đúng. Thế nhưng nhìn nàng rất lạ, hiển nhiên không phải là học viên của học viện rồi. Nhìn ánh mắt của nàng thì có thể thấy chính là cùng tên Hoàng Minh kia có quan hệ rất thân mật.
- Ưm, ta không phải, ta là đi theo huynh ấy tới. Mong tỷ tỷ cho phép ta!
Lan Hương nhẹ nhàng trả lời, tiếng nói nhỏ nhẹ lại tràn đầy tình cảm. Khí chất của Lan Hương cùng nụ cười nhẹ nhàng đều khiến người ta thư thái, thoải mái. Yên Hàn mặc dù là nữ nhân thế nhưng cũng phải công nhận, thiếu nữ này có một sự cuốn hút khó có thể cưỡng lại.
- Không có gì đâu!
Yên Hàn cũng gật đầu, nhẹ nhàng đáp. Hoàng Minh nhìn một lượt danh sách này, mất năm phút sau mới gật đầu với Yên Hàn. Yên Hàn thấy hắn tỏ ý như vậy thì mỉm cười mà nói:
- Tốt rồi, sáu giờ sáng sớm ngày mai ngươi hãy tới võ trường để xuất phát đấy!
Hoàng Minh gật đầu, bất giác lại nghĩ nghĩ một chút mà nói:
- Viện trưởng, ta có thể mang theo nàng đi không?
Hoàng Minh vừa hỏi Yên Hàn lại nhìn qua Lan Hương đang ngồi ở bên cạnh. Yên Hàn nhíu nhíu lông mày. Nàng không nghĩ Hoàng Minh sẽ lại dẫn theo thiếu nữ này.
- Tỷ tỷ, cho muội đi theo đi, muội bây giờ chỉ còn có huynh ấy là người thân, ở lại đây cũng không biết phải làm thế nào nữa!
Lan Hương hai mắt ngập nước như sắp khóc mà nhìn Yên Hàn. Yên Hàn vỗ trán hai cái thở dài, bất giác cười khổ mà nói:
- Thôi được rồi!
Lan Hương cùng Hoàng Minh mỉm cười, Yên Hàn bất giác cảm thấy có gì đó không đúng.
Một đêm nữa lại đi qua, khi mà tin tức Hoàng Minh đại náo Thương Thiên Lâu Thuyền bắt đầu lan rộng ra bên ngoài, thậm chí là còn có cả người vẽ lại chân dung của Hoàng Minh treo đầy các thành thị thì Hoàng Minh đã theo đoàn người của Kiếm Thánh học viện rời đi. Kiếm Thánh học viện lần này tiến hành đi tới Xích địa chi cảnh có mười năm người. Đáng ra chỉ có mười bốn người mà thôi, thế nhưng Hoàng Minh dắt theo Lan Hương là thêm một người nữa. Khiến cho Hoàng Minh vui vẻ là phòng ở của hắn vậy mà bốn người đều nằm trong danh sách mười học viên lần này. Không sai, chính là Thiện Bảo, Hắc Lỗ cũng Lôi Ân. Thiện Bảo không hổ là đệ tử Trần thị gia tộc, thiên phú cực kì tốt. Hắn chính là một trong hai học viên đứng đầu của Kiếm Thánh học viện. Cho Dù Thiên Địa bảng không có tên của hắn, thế nhưng ai tại học viện cũng không thể phủ nhận thực lực của Thiện Bảo. Hoàng Minh sau khi trở thành học viên chính thức thì vùi đầu bế quan ba tháng, cho nên về Thiện Bảo thì hắn không có nắm chắc thông tin cho lắm. Hắc Lỗ cùng Lôi Ân lần này cũng là mang theo kì vọng về linh căn nguyên tố tinh khiết, thực lực cũng là biến thái. Không có gì ngạc nhiên khi bọn hắn được tuyển chọn trong kì thi lần này. Sáu người còn lại là bốn nam hai nữ. Trong đó Hoàng Minh nhận ra được thiếu nữ tóc đỏ có tên là Nghiên Nghiên kia. Hoàng Minh không có đi học, thế nên hắn cũng không có quen thuộc năm người còn lại. Hắn cảm nhận được có hai người thực lực cũng khá mạnh. Một là thanh niên có mái tóc màu trắng, khuôn mặt anh tuấn tiêu chuẩn, thân cao mét tám, tay cầm trường kiếm khoanh trước ngực, đầy vẻ kiêu ngạo. Người còn lại là một thiếu nữ mặc một bộ y phục màu vàng, cả người tràn đầy sức sống thanh xuân xinh đẹp tươi trẻ. Trên môi nàng lúc nào cũng nở một nụ cười.
Người dẫn đường lần này chính là Yên Hàn, Ải Tác Tư cùng Tuyết Ưng. Trên đường đi Hoàng Minh để ý thấy tên Tuyết Ưng kia hai mắt luôn lén lút nhìn Yên Hàn, thi thoảng lại nhìn tới Lan Hương hoặc hai thiếu nữ còn lại. Hoàng Minh hừ lạnh, ánh mắt đã xuất hiện tia sát ý. Một tên hề nhảy nhót, hắn không ngại giết một chút nào. Chỉ cần hắn tiến lại gần Lan Hương ba mét, Hoàng Minh nhất định một kích tất sát. Cái tu vi Nguyên Anh trung kì của hắn đối với Hoàng Minh lúc này cũng chỉ là trang trí.
Từ Lục Sa Thành tới Xích địa chi cảnh có đến bảy ngàn dặm. Mười năm người ngồi trên lưng một con Chim Hú mà di chuyển. Loài chim Hú này thân thể to lớn, tốc độ phi hành khá tốt. Quan trọng nhất là nó có không gian lưng lớn thích hợp cho nhiều người đi cùng nhau, trạng thái bay lúc nào cũng ổn định không bị lung lay bao giờ. Trên hành trình đã nói rõ, tối nay bọn hắn sẽ nghỉ chân tại một tòa thành, sáng hôm sau sẽ tiếp tục di chuyển. Trên không trung gió thổi phần phật, Lan Hương nhẹ nhàng ngồi bên cạnh Hoàng Minh, quan sát hắn điều tĩnh. Nàng từ kiếp trước hay kiếp này đều có một sở thích. Đó là được ngắm nhìn người đàn ông của mình chăm chú làm việc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.