Chương 524: Tình chàng ý thiếp
Tạ Trường Thành
04/02/2019
- Tốt lắm Hoàng Minh!
Quách Võ bỗng nhiên từ đâu xuất hiện lên tiếng với Hoàng Minh.
- Ha ha ha, tiểu tử coi như là còn có chút bổn sự!
Tống Thanh Phong cũng cười lớn xuất hiện trong phòng tầng thứ mười năm. Ba người lấy Túc Đa làm chính đứng nhìn Hoàng Minh một hồi.
- Hoàng Minh, ngươi có lẽ chính là kẻ được chọn trong lời tiên tri của vạn năm về trước. Hiện tại chúng ta cũng đã làm xong việc đã hứa với Thiết Bích Hằng. Hiện tại, chúng ta muốn ngao du vẫn dã rồi, hãy bảo trọng!
Túc Đa nói xong, ba người hư không tiêu thất. Hoàng Minh kinh ngạc vì thực lực của bọn hắn. Có khi nào ba tên này trước giờ vẫn là chưa hiển lộ hoàn toàn thực lực ấy chứ, ba lão bất tử.
Hoàng Minh thở dài một hơi, Lưu Ly tháp lúc này rung động kịch liệt. Hơn vạn đệ tử Lưu Vân Tông đều kinh hãi lui lại phía sau. Tháp trận khổng lồ vậy mà trước mắt cả vạn người tiêu thất. Trên bầu trời chỉ còn lại một thân ảnh. Một thanh niên thân mặc lam bào, nhiều nơi vẫn còn vết tích chiến đấu, mặt mũi không ít vết bầm tím. Thế nhưng lúc này hắn chính là tiêu điểm, tiêu điểm vạn người nhìn lên.
- Là Hoàng Chấn Minh sư huynh!
- Thật sự là Hoàng Sư Huynh, ta là có một bức hoạ huynh ấy trong phòng đấy!
- Hoàng Chấn Minh sư huynh uy vũ!
Tiếng hò hét vang lên rung chuyển cả không gian. Không ai quan tâm tới Tháp trận tại sao mất tích, lúc này mọi người chỉ quan tâm tới người thanh niên kia. Hàng Vô Ưu cùng đoàn trưởng lão chấp sự lăng không mà bay lên. Hoàng Minh nhanh chóng hành lễ:
- Đồ nhi bái kiến sư phụ!
Hàng Vô Ưu mặc dù không có dạy Hoàng Minh được gì nhiều, thế nhưng tình cảm cùng sự quan tâm cùng bao bọc hắn là rất nhiều. Hơn nữa Hàng Vô Ưu lại chính là phụ thân của Hàng Thanh Nhi.
- Tốt, tốt, trở lại là tốt rồi!
Hàng Vô Ưu cười lớn nói hai chữ tốt. Mặc dù chưa rõ tại sao tháp trận lại biến mất, nhưng hắn vẫn trước tiên không hỏi. Từ từ Hoàng Minh nhất định sẽ nói với hắn, đây chính là điểm mà Hàng Vô Ưu ưa thích Hoàng Minh.
Hoàng Minh còn đang muốn nói mấy câu thì bất ngờ bởi hình dáng quan thuộc đang cực tốc phi tới. Không một chút đề phòng nào, Hoàng Minh giơ hai tay ra trước. Một thân hình mảnh mai nhào vào trong người hắn. Nước mắt chảy xuống thấm ướt cả một vùng ngực của hắn.
Trước mắt cả vạn người thậm chí cả phụ thân mình, Hàng Thanh Nhi vẫn không một chút để tâm nào. Nàng cứ thế ôm chầm lấy hắn, hít lấy mùi hương mà trong mơ nàng cũng mong chờ. Nỗi nhớ nhung bao năm qua cứ vậy được nàng trút bỏ qua hai hàng nước mắt.
Toàn trường chứng kiến cảnh tượng này đều không dám phát ra một tiếng động nào. Bọn hắn sợ một chút động tĩnh của họ sẽ làm mất đi hình ảnh cảm động tâm can người ta. Hỏi thế gian tình ái là chi?
- Muội, thật sợ không được gặp huynh!
Hàng Thanh Nhi giọng nói vẫn còn mang theo tiếng nấc, âm thanh nhỏ nhẹ khiến trái tim Hoàng Minh như tan vỡ.
Hắn vuốt mái tóc dài của nàng, hít một hơi tràn ngập mùi thơm của nàng. Nhẹ nhàng hôn lên mái tóc mà thủ thỉ:
- Ta Về rồi!
Chỉ ba chữ nói ra, trái tim của Hàng Thanh Nhi đã như muốn vỡ oà, nàng khóc còn lớn hơn. Bao tình cảm, bao nỗi mong chờ nhớ nhung hoàn toàn được bộc lộ ra bên ngoài. Không ít nữ đệ tử đã bị tình cảnh này lây nhiễm, không nhịn được mà khóc theo. Hơn ba năm qua, đệ tử Lưu Vân Tông có ai không biết tại dưới chân núi luôn luôn có một tiên tử ngày ngày đứng chờ bóng dáng ai đó chứ?
Hàng Thanh Nhi ôm chặt lấy Hoàng Minh, nàng cũng không rõ chính mình lúc này lấy đâu ra sức mạnh như thế, khóc nức nở rồi lại cười ngây ngô. Hắn đã trở về rồi!
Lưu Vân tông trong đại chính phòng. Lúc này toàn bộ cao tầng của Lưu Vân Tông đều có mặt. Hoàng Minh bắt đầu kể lại vừa rồi một màn Lưu Ly tháp biến mất. Hàng Vô Ưu thở ra một hơi, không ngờ Hoàng Minh đã trải qua nhiều chuyện như vậy.
- Hoàng Minh, hôm nay trở về rồi, chuyện của ma tộc tính thế nào?
Hàng Vô Ưu lên tiếng hỏi. Hoàng Minh lúc này đối với Lưu Vân tông chính là đệ nhất tu vi rồi. Đến thực lực của thái thượng trưởng lão, Hàng Vô Ưu cũng không tin có thể đánh lại được Hoàng Minh. Có một tên con rể thế này quả thực đúng là cực phẩm. Lưu Vân tông có được Hoàng Minh chính là niềm kiêu hãnh lớn nhất.
Hoàng Minh đối với câu hỏi của Hàng Vô Ưu chỉ nhíu mày một chút rồi nói:
- Sư phụ, hiện tại ma tộc mới đại bại, thời gian gần nhất sẽ không có hành động gì lớn. Thế nhưng ám chiêu nhất định sẽ có. Lưu Vân tông chúng ta cũng không được buông lỏng, nhất định phải chú ý những kẻ lạ mặt. Hơn nữa cùng liên hợp với các tông môn khác đảm bảo sẽ không bị đánh lén phá vỡ mối liên kết của Trung vị diện ta. Đồ nhi sẽ sớm cử thêm cao thủ tới hỗ trợ tông môn. Thời gian tới đồ nhi sẽ sớm đi một chút ma luyện chiến đấu. Nếu có bất kì chuyện gì hãy dùng truyền tấn thạch cho đồ nhi.
Hoàng Minh nói đến đây cũng đã đưa ra truyền tasn thạch có ấn kí của hắn.
Quách Võ bỗng nhiên từ đâu xuất hiện lên tiếng với Hoàng Minh.
- Ha ha ha, tiểu tử coi như là còn có chút bổn sự!
Tống Thanh Phong cũng cười lớn xuất hiện trong phòng tầng thứ mười năm. Ba người lấy Túc Đa làm chính đứng nhìn Hoàng Minh một hồi.
- Hoàng Minh, ngươi có lẽ chính là kẻ được chọn trong lời tiên tri của vạn năm về trước. Hiện tại chúng ta cũng đã làm xong việc đã hứa với Thiết Bích Hằng. Hiện tại, chúng ta muốn ngao du vẫn dã rồi, hãy bảo trọng!
Túc Đa nói xong, ba người hư không tiêu thất. Hoàng Minh kinh ngạc vì thực lực của bọn hắn. Có khi nào ba tên này trước giờ vẫn là chưa hiển lộ hoàn toàn thực lực ấy chứ, ba lão bất tử.
Hoàng Minh thở dài một hơi, Lưu Ly tháp lúc này rung động kịch liệt. Hơn vạn đệ tử Lưu Vân Tông đều kinh hãi lui lại phía sau. Tháp trận khổng lồ vậy mà trước mắt cả vạn người tiêu thất. Trên bầu trời chỉ còn lại một thân ảnh. Một thanh niên thân mặc lam bào, nhiều nơi vẫn còn vết tích chiến đấu, mặt mũi không ít vết bầm tím. Thế nhưng lúc này hắn chính là tiêu điểm, tiêu điểm vạn người nhìn lên.
- Là Hoàng Chấn Minh sư huynh!
- Thật sự là Hoàng Sư Huynh, ta là có một bức hoạ huynh ấy trong phòng đấy!
- Hoàng Chấn Minh sư huynh uy vũ!
Tiếng hò hét vang lên rung chuyển cả không gian. Không ai quan tâm tới Tháp trận tại sao mất tích, lúc này mọi người chỉ quan tâm tới người thanh niên kia. Hàng Vô Ưu cùng đoàn trưởng lão chấp sự lăng không mà bay lên. Hoàng Minh nhanh chóng hành lễ:
- Đồ nhi bái kiến sư phụ!
Hàng Vô Ưu mặc dù không có dạy Hoàng Minh được gì nhiều, thế nhưng tình cảm cùng sự quan tâm cùng bao bọc hắn là rất nhiều. Hơn nữa Hàng Vô Ưu lại chính là phụ thân của Hàng Thanh Nhi.
- Tốt, tốt, trở lại là tốt rồi!
Hàng Vô Ưu cười lớn nói hai chữ tốt. Mặc dù chưa rõ tại sao tháp trận lại biến mất, nhưng hắn vẫn trước tiên không hỏi. Từ từ Hoàng Minh nhất định sẽ nói với hắn, đây chính là điểm mà Hàng Vô Ưu ưa thích Hoàng Minh.
Hoàng Minh còn đang muốn nói mấy câu thì bất ngờ bởi hình dáng quan thuộc đang cực tốc phi tới. Không một chút đề phòng nào, Hoàng Minh giơ hai tay ra trước. Một thân hình mảnh mai nhào vào trong người hắn. Nước mắt chảy xuống thấm ướt cả một vùng ngực của hắn.
Trước mắt cả vạn người thậm chí cả phụ thân mình, Hàng Thanh Nhi vẫn không một chút để tâm nào. Nàng cứ thế ôm chầm lấy hắn, hít lấy mùi hương mà trong mơ nàng cũng mong chờ. Nỗi nhớ nhung bao năm qua cứ vậy được nàng trút bỏ qua hai hàng nước mắt.
Toàn trường chứng kiến cảnh tượng này đều không dám phát ra một tiếng động nào. Bọn hắn sợ một chút động tĩnh của họ sẽ làm mất đi hình ảnh cảm động tâm can người ta. Hỏi thế gian tình ái là chi?
- Muội, thật sợ không được gặp huynh!
Hàng Thanh Nhi giọng nói vẫn còn mang theo tiếng nấc, âm thanh nhỏ nhẹ khiến trái tim Hoàng Minh như tan vỡ.
Hắn vuốt mái tóc dài của nàng, hít một hơi tràn ngập mùi thơm của nàng. Nhẹ nhàng hôn lên mái tóc mà thủ thỉ:
- Ta Về rồi!
Chỉ ba chữ nói ra, trái tim của Hàng Thanh Nhi đã như muốn vỡ oà, nàng khóc còn lớn hơn. Bao tình cảm, bao nỗi mong chờ nhớ nhung hoàn toàn được bộc lộ ra bên ngoài. Không ít nữ đệ tử đã bị tình cảnh này lây nhiễm, không nhịn được mà khóc theo. Hơn ba năm qua, đệ tử Lưu Vân Tông có ai không biết tại dưới chân núi luôn luôn có một tiên tử ngày ngày đứng chờ bóng dáng ai đó chứ?
Hàng Thanh Nhi ôm chặt lấy Hoàng Minh, nàng cũng không rõ chính mình lúc này lấy đâu ra sức mạnh như thế, khóc nức nở rồi lại cười ngây ngô. Hắn đã trở về rồi!
Lưu Vân tông trong đại chính phòng. Lúc này toàn bộ cao tầng của Lưu Vân Tông đều có mặt. Hoàng Minh bắt đầu kể lại vừa rồi một màn Lưu Ly tháp biến mất. Hàng Vô Ưu thở ra một hơi, không ngờ Hoàng Minh đã trải qua nhiều chuyện như vậy.
- Hoàng Minh, hôm nay trở về rồi, chuyện của ma tộc tính thế nào?
Hàng Vô Ưu lên tiếng hỏi. Hoàng Minh lúc này đối với Lưu Vân tông chính là đệ nhất tu vi rồi. Đến thực lực của thái thượng trưởng lão, Hàng Vô Ưu cũng không tin có thể đánh lại được Hoàng Minh. Có một tên con rể thế này quả thực đúng là cực phẩm. Lưu Vân tông có được Hoàng Minh chính là niềm kiêu hãnh lớn nhất.
Hoàng Minh đối với câu hỏi của Hàng Vô Ưu chỉ nhíu mày một chút rồi nói:
- Sư phụ, hiện tại ma tộc mới đại bại, thời gian gần nhất sẽ không có hành động gì lớn. Thế nhưng ám chiêu nhất định sẽ có. Lưu Vân tông chúng ta cũng không được buông lỏng, nhất định phải chú ý những kẻ lạ mặt. Hơn nữa cùng liên hợp với các tông môn khác đảm bảo sẽ không bị đánh lén phá vỡ mối liên kết của Trung vị diện ta. Đồ nhi sẽ sớm cử thêm cao thủ tới hỗ trợ tông môn. Thời gian tới đồ nhi sẽ sớm đi một chút ma luyện chiến đấu. Nếu có bất kì chuyện gì hãy dùng truyền tấn thạch cho đồ nhi.
Hoàng Minh nói đến đây cũng đã đưa ra truyền tasn thạch có ấn kí của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.