Chương 472: Vì ta tin bọn hắn!
Tạ Trường Thành
08/01/2019
Sau đại chiến ngàn năm về trước, Hải tộc trở về hải vực. Hải tộc chủng
tộc vô cùng phong phú đa dạng. Nếu muốn phân loại thì có mấy trăm chủng
tộc lớn nhỏ mạnh yếu khác nhau. Mỗi chủng tộc lại có thiên phú và sức
mạnh tộc quần khác nhau. Thế nhưng toàn bộ đều được thống trị bởi Long
Hoàng. Long hoàng thống trị toàn bộ hải vực, bản thể chính là siêu cấp
thần thú Thanh Long. Dưới sự lãnh đạo từ vạn năm về trước của Long
Hoàng. Toàn bộ hải vực quy về một chủng tộc gọi là Hải tộc. Nếu đại lục
đất liền rộng lớn bao la bao nhiêu thì hải vực lại càng bát ngát bấy
nhiêu. Có thể nói diện tích hải vực phân bố chính là rộng lớn hơn gấp ba lần đất liền. Chỉ một điểm này thôi cũng có thể thấy hải tộc mạnh mẽ về nhân lực tới mức nào. Thế nhưng mặc dù tuy số lượng đông đảo, chủng tộc đa dạng phong phú, vậy mà cao thủ hải tộc lại không nhiều. Đơn giản có
thể nói hải tộc chuyên về tộc quần sinh sống. Tài nguyên tu luyện thiếu
thốn, thiên phú chủng tộc yếu nhược cùng quanh năm chiến đấu tranh giành địa bàn càng làm cho không ít tinh anh bỏ mạng. Nếu không phải chuyện
quá lớn, Long Hoàng sẽ không ra mặt. Thế nên tại hải vực, cá lớn nuốt cá bé ở đâu cũng có thể thấy.
Tại một động phủ xa hoa phía dưới, một thanh niên đang bị trói buộc toàn thân lên một thân cây cột không rõ là loại gì. Hai tay hai bị trói sang hai bên, hai chân càng là cột vào nhau. Toàn thân y phục của thanh niên này đã rách nát tơi tả, máu tươi đều đã nhuộm đỏ thân thể. Lúc này hắn đang cố gắng duy trì linh lực trong cơ thể, cố gắng vận chuyển linh khí nhằm đảm bảo bản thân không bị ngạt nước mà mất mạng. Tu sĩ có thể nhịn thở dưới nước một khoảng thời gian rất dài, chỉ cần linh khí một mực duy trì đầy đủ thì sẽ có thể hoạt động bình thường. Thanh niên trên thân đã có không ít vết hằn đỏ cùng các vết rách cũ mới. Trên khuôn mặt thanh tú cũng không thiếu các vết bầm tím cùng vết rách của da thịt.
- Thiếu gia!
Đúng lúc này, bên ngoài động phủ có người lên tiếng. Ngay sau đó là ba bóng người đi vào. Người đi đầu là một thanh niên anh tuấn tiêu sái, nhưng nụ cười lại mang đến cho người đối diện cảm thấy có chút âm hiểm xảo trá. Đáng chú ý chính là làn da của hắn không ngờ là màu xanh da trời.
- Ây za, người anh hùng của chúng ta hiện tại sống rất tốt a!
Âm thanh quái khí vang lên, chính là tên thiếu gia đi đầu lên tiếng. Phía sau hắn là hai tên chiến sĩ toàn thân giáp sắt, thân thể lại vô cùng quái dị. Toàn thân có nhiều tay chân, cái đầu nhọn giống như đầu tôm, cũng đội một cái mũ sắt. Hai chân to bè đi vẫy vẫy trong nước lại giống như mái chèo cực kì quái dị. So với hai tên này, tên thiếu gia có làn da xanh kia thì dễ nhìn hơn nhiều, dù sao ngoài làn da xanh ra thì hắn còn giống nhân loại.
Nghe được âm thanh người vừa đến, thanh niên bị trói kia chỉ ngẩng mặt lên nhìn một cái, ánh mắt sắc lạnh đầy âm lãnh, khóe miệng hắn chỉ cười nhạt không nói gì lại gục đầu xuống, hoàn toàn là không có quan tâm.
- Bà mẹ nó, ngươi còn giả trang bức với ông đây!
Tên thiếu gia kia tính khí cũng không có tốt như vậy, hai mắt cực nhanh âm lãnh lại. Hành động này của kẻ trước mặt gần như là coi hắn giống như một tên hề nhảy nhót vậy. Hắn lập tức rút một cây roi sắt đặt sẵn trên bàn đá bên cạnh, sau đó nhắm thân hình thanh niên kia mà quất mấy roi. Roi sắt đánh lên thân thể người thanh niên kia vô cùng chuẩn xác, tốc độ lực lượng cũng mạnh mẽ. Từng nhát từng nhát khiến cho thân thể thanh niên kia phải rùng mình lên vì cái đau buốt đến tận xương tủy. Máu tươi lại chảy ra hòa vào nước. Mùi máu tươi càng làm cho tên thiếu gia kia điên cuồng hơn, roi sắt trên tay hắn cũng nhanh hơn mạnh hơn, mỗi roi quất xuống hắn lại quát lên một câu:
- Một tên nhân loại tạp chủng như ngươi mà cũng muốn ở cùng Ny La biểu muội?
- Một tên nhân loại lại dám tán tỉnh mơ tưởng tới công chúa của Hải tộc hùng mạnh sao?
- Trước mặt ta lại còn dám tỏ ra trang bức kiêu ngạo sao?
- Tranh giành Ly Na biểu muội với ta, ngươi cho rằng Át Long ta không chơi ngươi tới chết ư?
Vừa chửi bới, roi sắt trên tay Át Long càng thêm lực mạnh hơn.
- Thiếu gia, ngài còn đánh nữa là hắn sẽ chết đấy!
Một tên binh sĩ đứng sáu lo lắng à nói. Câu nói này của hắn làm cho Át Long bừng tỉnh dừng tay lại. Hắn cũng không thể ngờ hắn đánh lại đến nghiện đây. Thế nhưng tên nhân loại này hiện tại không thể chết được. Át Long nhếch môi cười tà dị. Ngay sau đó hắn tiến tới mấy bước, dùng chuôi roi sắt nâng cằm thanh niên kia mà nói:
- Ngày kia chính là ngày ngươi bị xử quyết trước mắt mấy ngàn vạn hải tộc, hôm nay ngươi chưa chết được đâu! Ny La nàng cũng không thể cứu ngươi, Long Hoàng đã nhốt nàng lại trong cung rồi. Người đừng có mơ tưởng đến nàng, nàng chỉ có thể thuộc về Át Long ta mà thôi! À đúng rồi, ngươi chết, tiểu Thanh Long kia sẽ thuộc về ta, một Siêu Cấp thần thú Thanh Long ngoại tộc a, quả là hấp dẫn.
Át Long nói xong, chiếc lưỡi của hắn khẽ liếm bờ môi, đột nhiên hứng thú nhìn về thanh niên kia hỏi tới:
- Ta vẫn chưa hiểu, nếu ta là ngươi, vào lúc này nên từ bỏ duy trì linh khí cỏn con kia thì hơn. Thà chết đi còn hơn bị dày vò khổ sở thế này, ngươi chẳng lẽ còn chờ đợi điều gì, chờ người tới cứu ngươi sao?
Thanh niên kia nhếch môi cười lạnh, hai mắt vẫn âm lãnh nhìn chằm chằm Át Long, nhẹ nhàng mà nói:
- Vì sao ư? Vì ta tin bọn hắn!
Tại một động phủ xa hoa phía dưới, một thanh niên đang bị trói buộc toàn thân lên một thân cây cột không rõ là loại gì. Hai tay hai bị trói sang hai bên, hai chân càng là cột vào nhau. Toàn thân y phục của thanh niên này đã rách nát tơi tả, máu tươi đều đã nhuộm đỏ thân thể. Lúc này hắn đang cố gắng duy trì linh lực trong cơ thể, cố gắng vận chuyển linh khí nhằm đảm bảo bản thân không bị ngạt nước mà mất mạng. Tu sĩ có thể nhịn thở dưới nước một khoảng thời gian rất dài, chỉ cần linh khí một mực duy trì đầy đủ thì sẽ có thể hoạt động bình thường. Thanh niên trên thân đã có không ít vết hằn đỏ cùng các vết rách cũ mới. Trên khuôn mặt thanh tú cũng không thiếu các vết bầm tím cùng vết rách của da thịt.
- Thiếu gia!
Đúng lúc này, bên ngoài động phủ có người lên tiếng. Ngay sau đó là ba bóng người đi vào. Người đi đầu là một thanh niên anh tuấn tiêu sái, nhưng nụ cười lại mang đến cho người đối diện cảm thấy có chút âm hiểm xảo trá. Đáng chú ý chính là làn da của hắn không ngờ là màu xanh da trời.
- Ây za, người anh hùng của chúng ta hiện tại sống rất tốt a!
Âm thanh quái khí vang lên, chính là tên thiếu gia đi đầu lên tiếng. Phía sau hắn là hai tên chiến sĩ toàn thân giáp sắt, thân thể lại vô cùng quái dị. Toàn thân có nhiều tay chân, cái đầu nhọn giống như đầu tôm, cũng đội một cái mũ sắt. Hai chân to bè đi vẫy vẫy trong nước lại giống như mái chèo cực kì quái dị. So với hai tên này, tên thiếu gia có làn da xanh kia thì dễ nhìn hơn nhiều, dù sao ngoài làn da xanh ra thì hắn còn giống nhân loại.
Nghe được âm thanh người vừa đến, thanh niên bị trói kia chỉ ngẩng mặt lên nhìn một cái, ánh mắt sắc lạnh đầy âm lãnh, khóe miệng hắn chỉ cười nhạt không nói gì lại gục đầu xuống, hoàn toàn là không có quan tâm.
- Bà mẹ nó, ngươi còn giả trang bức với ông đây!
Tên thiếu gia kia tính khí cũng không có tốt như vậy, hai mắt cực nhanh âm lãnh lại. Hành động này của kẻ trước mặt gần như là coi hắn giống như một tên hề nhảy nhót vậy. Hắn lập tức rút một cây roi sắt đặt sẵn trên bàn đá bên cạnh, sau đó nhắm thân hình thanh niên kia mà quất mấy roi. Roi sắt đánh lên thân thể người thanh niên kia vô cùng chuẩn xác, tốc độ lực lượng cũng mạnh mẽ. Từng nhát từng nhát khiến cho thân thể thanh niên kia phải rùng mình lên vì cái đau buốt đến tận xương tủy. Máu tươi lại chảy ra hòa vào nước. Mùi máu tươi càng làm cho tên thiếu gia kia điên cuồng hơn, roi sắt trên tay hắn cũng nhanh hơn mạnh hơn, mỗi roi quất xuống hắn lại quát lên một câu:
- Một tên nhân loại tạp chủng như ngươi mà cũng muốn ở cùng Ny La biểu muội?
- Một tên nhân loại lại dám tán tỉnh mơ tưởng tới công chúa của Hải tộc hùng mạnh sao?
- Trước mặt ta lại còn dám tỏ ra trang bức kiêu ngạo sao?
- Tranh giành Ly Na biểu muội với ta, ngươi cho rằng Át Long ta không chơi ngươi tới chết ư?
Vừa chửi bới, roi sắt trên tay Át Long càng thêm lực mạnh hơn.
- Thiếu gia, ngài còn đánh nữa là hắn sẽ chết đấy!
Một tên binh sĩ đứng sáu lo lắng à nói. Câu nói này của hắn làm cho Át Long bừng tỉnh dừng tay lại. Hắn cũng không thể ngờ hắn đánh lại đến nghiện đây. Thế nhưng tên nhân loại này hiện tại không thể chết được. Át Long nhếch môi cười tà dị. Ngay sau đó hắn tiến tới mấy bước, dùng chuôi roi sắt nâng cằm thanh niên kia mà nói:
- Ngày kia chính là ngày ngươi bị xử quyết trước mắt mấy ngàn vạn hải tộc, hôm nay ngươi chưa chết được đâu! Ny La nàng cũng không thể cứu ngươi, Long Hoàng đã nhốt nàng lại trong cung rồi. Người đừng có mơ tưởng đến nàng, nàng chỉ có thể thuộc về Át Long ta mà thôi! À đúng rồi, ngươi chết, tiểu Thanh Long kia sẽ thuộc về ta, một Siêu Cấp thần thú Thanh Long ngoại tộc a, quả là hấp dẫn.
Át Long nói xong, chiếc lưỡi của hắn khẽ liếm bờ môi, đột nhiên hứng thú nhìn về thanh niên kia hỏi tới:
- Ta vẫn chưa hiểu, nếu ta là ngươi, vào lúc này nên từ bỏ duy trì linh khí cỏn con kia thì hơn. Thà chết đi còn hơn bị dày vò khổ sở thế này, ngươi chẳng lẽ còn chờ đợi điều gì, chờ người tới cứu ngươi sao?
Thanh niên kia nhếch môi cười lạnh, hai mắt vẫn âm lãnh nhìn chằm chằm Át Long, nhẹ nhàng mà nói:
- Vì sao ư? Vì ta tin bọn hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.