Chương 337: Vong linh quân đoàn
Tạ Trường Thành
13/10/2018
- Hóa Thần trung kì, đệ vừa mới tụt xuống kim đan cảnh, thật là khổ mà!
Việt Anh nhăn nhó nói.
- Lão đại, chúng ta mau chóng rời đi thì hơn!
Chu Du ánh mắt lo lắng lên tiếng đề nghị. Hoàng Minh hai mắt đầy vẻ vô cùng khổ sở. Đi, hắn có thể đi sao? Năm năm suy yếu thì coi như không có một chút tiến triển nào. Hạ xuống hai mươi cấp bậc khác gì giết hắn đi. Hiện tại chỉ còn mấy năm nữa là Ma Vương xuất thế, không nhanh chóng tăng lên thực lực mà lại tụt đi thì chẳng khác gì tự sát cả.
Thánh Ma lúc này không hề để ý đến hai đám người, hai mắt hắn lóe lên hai tia ánh sáng màu xanh quỷ dị. Miệng lại vang lên âm thanh quỷ khóc kia:
- Một vạn năm, một vạn năm rồi đấy, aaaaaaaaaaa!
Thánh Ma gào lên dữ dội, tiếng gào của hắn vang lên chấn động khắp tầng không. Thánh Ma bay lên trời, gió thổi làm bộ áo bào màu xám của hắn rơi ra vài mảnh. Bộ áo bào màu xám này qua một vạn năm cũng đã mục nát vô cùng. Chỉ một cơn gió cũng có thể thổi bay một mảng. Thân thể Thành Ma đã bắt đầu xuất hiện nhiều chỗ, ai nhìn thấy cũng phải kêu lên sợ hãi không muốn nhìn thêm. Chỉ thấy Thánh Ma nhiều nơi thân thể da thịt tróc cả ra, nhiều chỗ còn nhìn thấy rõ cả xương. Thế nhưng lão ta vẫn không hề có chút đau đớn nào, cả thân hình phiêu nhiên bay lên không trung năm mươi mét.
- Hắn định làm gì?
Vũ bàn từ nghi hoặc hỏi. Không ai trả lời hắn, bọn hắn không thể ngờ rằng tên quái vật này lại bay lên trời.
- Thánh Cô, Vị Thánh Ma này hình như tâm trí đã bị oán hận ăn mòn quá sâu. Không thề nhận ra tâm tình nữa rồi.
Hắc sắc áo bào lại lên tiếng, cả bọn Phượng Cửu Mi đứng dậy, không còn lễ bái nữa. Mười sáu cặp mắt đều hướng về phía trên trời mà quan sát. Hoàng Minh trong đầu khô g ngừng diễn thuyết ra nhiều cách để xử Thánh Ma, thế nhưng một lát hắn lại lắc đầu không được. Thế nhưng ở trên trời, Thánh ma không ngờ đã lên tiếng đọc ma pháp.
- Nghe theo mệnh lệnh triệu hồi của ta, Vong Linh quân đoàn, xuất hiện đi.
Tiếng nói khàn khàn của Thánh Ma vang lên làm người ra run sợ. Chỉ thấy sau khi Thánh Ma đọc xong ma pháp, dưới đất ầm ầm rung chuyển. Cả đại điền không ngừng lay động dữ dội. Âm thanh cót két từ tứ hương vang dậy.
- Lão đại. Nhìn xem kìa!
Triệu Vân kinh hãi chỉ tay về phía bên dưới tế đàn, từng cánh tay bằng xương không ngờ lại từ dưới đất xuất hiên, ngay sau đó là hàng ngàn, hàng vạn thân thể xuất hiện.
- Quân đoàn khô lâu!
Hoàng Minh cùng Việt Anh ngay lập tức thốt ra câu nói. Ánh mắt đoàn người hướng ra xa, cả người không nhịn được đều dựng hết cả tóc gáy. Chỉ thấy từ tế đàn xung quanh phạm vị ba mươi mét đã xuất hiện hàng vạn khô lâu. Bọn chúng như một luồng thủy triều dày đặc. Thân thể khô lâu này nhân loại có, thiên sứ có, các chủng tộc kì lạ cũng không ít.
- Số lượng thật kinh khủng, ta không thể nào nhìn thấy điểm cuối cùng.
Đoàn Dự sợ hãi thốt lên. Trước mặt hắn lúc này không biết là mấy vạn khô lâu, hơn nữa còn đang không ngừng từ dưới mặt đất tiếp tục bò lên.
- Lão đại, ngươi coi phía bắc kìa!
Hoàng Minh nhìn theo hướng tay của Tiểu Ngư Nhi, hắn kinh hãi khi thấy vô số bộ xương khô khủng bố, rõ ràng là xương cốt của cự nhân tộc. Hơn nữa mười mấy đầu cự long trên trời kia nữa. Cự long ở đây toàn bộ lấy phương tây hình dáng. Thân khung xương to lớn, lại có thêm hai cánh khủng bố.
- Không có lối thoát rồi!
Chu Du cảm thán nhìn bốn xung quanh biên khô lâu, trên trời dưới đất đều là khô lâu. Nhất thời không còn cách nào cả.
- Đánh thôi!
Lệnh Hồ Xung hai mắt lóe lên quang mang yêu dị. Hiện tại còn cách nào ngoài chiến đấu đây.
- Lão đại, bên dưới này tu vi khô lâu không cao, bọn đệ nhất thời không rơi vào hạ phong. Chỉ là đám yêu thú cự long cùng cự nhận tộc kia có chút phiền phức.
Tiểu Ngư Nhi sắc mặt ngưng trọng nói.
- Ta và Nhị ca sẽ đối phó đám cự long cùng cự nhân tộc kia, chỉ là tên Quái vật kia...
Triệu Vân hai hàng lông mày nhíu lại ánh mắt lo lắng vô cùng. Hoàng Minh cũng Việt Anh hướng lên trên trời. Ánh mắt dõi theo thân ảnh đang phiêu phiêu trên không kia.
- Có thể phi hành không?
Hoàng Minh quay sang Việt Anh hỏi. Việt Anh gật đầu, đoạn đáp:
- Biến thân đệ có thể phi hành!
Hoàng Minh gật đầu, nếu vậy thì hai người bọn hắn sẽ đánh tới tên vong linh ma pháp sư kia.
- Ma pháp sư thân thể yếu nhược, phải tiếp cận hắn để đánh, bài cũ, thế nào?
Hoàng Minh nhìn Việt Anh hỏi. Hai mắt Việt Anh lóe lên tia hưng phấn gật đầu ngay tức khắc.
- Tốt lắm, phải cận thận!
Hoàng Minh nói xong thân thể rực cháy, mái tóc hắn toàn bộ chuyển sang màu vàng, dựng đứng. Việt Anh cũng ngay lập tức biến thân, thân thể hắn cũng được bao bọc bởi một làn sóng màu xanh.
- Đệ chỉ có thể duy trì phi hành nửa tiếng mà thôi!
Việt Anh lên tiếng trình bày. Hoàng Minh nghe vậy gật đầu, hai mắt chiến ý rực rỡ.
Phía bên này hai hắc sắc trường bào che chở Phượng Cửu Mi hai mắt đầy vẻ lo lắng.
- Đám khô lâu này không phân biệt địch ta sao?
Tên còn lại lên tiếng đáp lời:
- Ta nghĩ Thánh Ma đã trực tiếp tâm linh bị hỏng rồi. Ngoài giết chóc thì không còn nhận biết chuyện gì nữa!
Phượng Cửu Mi hai mắt đầy tinh mang, lên tiếng nói:
- Trước tiên nên theo dõi tình huống, cẩn thận một chút!
Việt Anh nhăn nhó nói.
- Lão đại, chúng ta mau chóng rời đi thì hơn!
Chu Du ánh mắt lo lắng lên tiếng đề nghị. Hoàng Minh hai mắt đầy vẻ vô cùng khổ sở. Đi, hắn có thể đi sao? Năm năm suy yếu thì coi như không có một chút tiến triển nào. Hạ xuống hai mươi cấp bậc khác gì giết hắn đi. Hiện tại chỉ còn mấy năm nữa là Ma Vương xuất thế, không nhanh chóng tăng lên thực lực mà lại tụt đi thì chẳng khác gì tự sát cả.
Thánh Ma lúc này không hề để ý đến hai đám người, hai mắt hắn lóe lên hai tia ánh sáng màu xanh quỷ dị. Miệng lại vang lên âm thanh quỷ khóc kia:
- Một vạn năm, một vạn năm rồi đấy, aaaaaaaaaaa!
Thánh Ma gào lên dữ dội, tiếng gào của hắn vang lên chấn động khắp tầng không. Thánh Ma bay lên trời, gió thổi làm bộ áo bào màu xám của hắn rơi ra vài mảnh. Bộ áo bào màu xám này qua một vạn năm cũng đã mục nát vô cùng. Chỉ một cơn gió cũng có thể thổi bay một mảng. Thân thể Thành Ma đã bắt đầu xuất hiện nhiều chỗ, ai nhìn thấy cũng phải kêu lên sợ hãi không muốn nhìn thêm. Chỉ thấy Thánh Ma nhiều nơi thân thể da thịt tróc cả ra, nhiều chỗ còn nhìn thấy rõ cả xương. Thế nhưng lão ta vẫn không hề có chút đau đớn nào, cả thân hình phiêu nhiên bay lên không trung năm mươi mét.
- Hắn định làm gì?
Vũ bàn từ nghi hoặc hỏi. Không ai trả lời hắn, bọn hắn không thể ngờ rằng tên quái vật này lại bay lên trời.
- Thánh Cô, Vị Thánh Ma này hình như tâm trí đã bị oán hận ăn mòn quá sâu. Không thề nhận ra tâm tình nữa rồi.
Hắc sắc áo bào lại lên tiếng, cả bọn Phượng Cửu Mi đứng dậy, không còn lễ bái nữa. Mười sáu cặp mắt đều hướng về phía trên trời mà quan sát. Hoàng Minh trong đầu khô g ngừng diễn thuyết ra nhiều cách để xử Thánh Ma, thế nhưng một lát hắn lại lắc đầu không được. Thế nhưng ở trên trời, Thánh ma không ngờ đã lên tiếng đọc ma pháp.
- Nghe theo mệnh lệnh triệu hồi của ta, Vong Linh quân đoàn, xuất hiện đi.
Tiếng nói khàn khàn của Thánh Ma vang lên làm người ra run sợ. Chỉ thấy sau khi Thánh Ma đọc xong ma pháp, dưới đất ầm ầm rung chuyển. Cả đại điền không ngừng lay động dữ dội. Âm thanh cót két từ tứ hương vang dậy.
- Lão đại. Nhìn xem kìa!
Triệu Vân kinh hãi chỉ tay về phía bên dưới tế đàn, từng cánh tay bằng xương không ngờ lại từ dưới đất xuất hiên, ngay sau đó là hàng ngàn, hàng vạn thân thể xuất hiện.
- Quân đoàn khô lâu!
Hoàng Minh cùng Việt Anh ngay lập tức thốt ra câu nói. Ánh mắt đoàn người hướng ra xa, cả người không nhịn được đều dựng hết cả tóc gáy. Chỉ thấy từ tế đàn xung quanh phạm vị ba mươi mét đã xuất hiện hàng vạn khô lâu. Bọn chúng như một luồng thủy triều dày đặc. Thân thể khô lâu này nhân loại có, thiên sứ có, các chủng tộc kì lạ cũng không ít.
- Số lượng thật kinh khủng, ta không thể nào nhìn thấy điểm cuối cùng.
Đoàn Dự sợ hãi thốt lên. Trước mặt hắn lúc này không biết là mấy vạn khô lâu, hơn nữa còn đang không ngừng từ dưới mặt đất tiếp tục bò lên.
- Lão đại, ngươi coi phía bắc kìa!
Hoàng Minh nhìn theo hướng tay của Tiểu Ngư Nhi, hắn kinh hãi khi thấy vô số bộ xương khô khủng bố, rõ ràng là xương cốt của cự nhân tộc. Hơn nữa mười mấy đầu cự long trên trời kia nữa. Cự long ở đây toàn bộ lấy phương tây hình dáng. Thân khung xương to lớn, lại có thêm hai cánh khủng bố.
- Không có lối thoát rồi!
Chu Du cảm thán nhìn bốn xung quanh biên khô lâu, trên trời dưới đất đều là khô lâu. Nhất thời không còn cách nào cả.
- Đánh thôi!
Lệnh Hồ Xung hai mắt lóe lên quang mang yêu dị. Hiện tại còn cách nào ngoài chiến đấu đây.
- Lão đại, bên dưới này tu vi khô lâu không cao, bọn đệ nhất thời không rơi vào hạ phong. Chỉ là đám yêu thú cự long cùng cự nhận tộc kia có chút phiền phức.
Tiểu Ngư Nhi sắc mặt ngưng trọng nói.
- Ta và Nhị ca sẽ đối phó đám cự long cùng cự nhân tộc kia, chỉ là tên Quái vật kia...
Triệu Vân hai hàng lông mày nhíu lại ánh mắt lo lắng vô cùng. Hoàng Minh cũng Việt Anh hướng lên trên trời. Ánh mắt dõi theo thân ảnh đang phiêu phiêu trên không kia.
- Có thể phi hành không?
Hoàng Minh quay sang Việt Anh hỏi. Việt Anh gật đầu, đoạn đáp:
- Biến thân đệ có thể phi hành!
Hoàng Minh gật đầu, nếu vậy thì hai người bọn hắn sẽ đánh tới tên vong linh ma pháp sư kia.
- Ma pháp sư thân thể yếu nhược, phải tiếp cận hắn để đánh, bài cũ, thế nào?
Hoàng Minh nhìn Việt Anh hỏi. Hai mắt Việt Anh lóe lên tia hưng phấn gật đầu ngay tức khắc.
- Tốt lắm, phải cận thận!
Hoàng Minh nói xong thân thể rực cháy, mái tóc hắn toàn bộ chuyển sang màu vàng, dựng đứng. Việt Anh cũng ngay lập tức biến thân, thân thể hắn cũng được bao bọc bởi một làn sóng màu xanh.
- Đệ chỉ có thể duy trì phi hành nửa tiếng mà thôi!
Việt Anh lên tiếng trình bày. Hoàng Minh nghe vậy gật đầu, hai mắt chiến ý rực rỡ.
Phía bên này hai hắc sắc trường bào che chở Phượng Cửu Mi hai mắt đầy vẻ lo lắng.
- Đám khô lâu này không phân biệt địch ta sao?
Tên còn lại lên tiếng đáp lời:
- Ta nghĩ Thánh Ma đã trực tiếp tâm linh bị hỏng rồi. Ngoài giết chóc thì không còn nhận biết chuyện gì nữa!
Phượng Cửu Mi hai mắt đầy tinh mang, lên tiếng nói:
- Trước tiên nên theo dõi tình huống, cẩn thận một chút!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.