Chương 5: Nhiệm vụ ngẫu nhiên đầu tiên
Hoàng Thiên Vực
27/03/2020
Sáng hôm sau, sau khi thu gọn sạch sẽ, Trần Vũ mở phòng phát sóng trực tiếp. Có hơn 100 người xem đang đợi.
Thêm tiêu đề mới :
" Thái tử phủ: Thái tử dẫn mọi người đi dạo Học Viện Âm Nhạc Trung ương."
"666, Thái tử giá lâm, Thái tử thiên tuế, thiên thiên tuế!"
"Thái tử thiên tuế thiên thiên tuế"
"Thái tử thiên tuế thiên thiên tuế"
"Thái tử thiên tuế thiên thiên tuế"
Đây là lễ nghi của cung đình cổ đại, nhưng Trần Vũ không biết như thế nào, mà nghe được cái thiên tuế thứ nhất liền nghĩ đến đệ nhất gian thần trong lịch sử, thái giám chết bầm Ngụy Trung Hiền.
" Được rồi, không cần hô thiên tuế, rất khó nghe, ai không biết lại tưởng thái giám đến" Trần Vũ cười nói.
"Chủ phòng, anh là đồ Thái Giám chết bầm"
" haha, anh suy nghĩ hơi nhiều rồi. Bây giờ anh đang trên đường đi báo danh sao."
"Eo ôi, chủ phòng quá keo kiệt rồi. Quần áo trên người anh là như nào thế, lại còn thêm mấy vết bẩn, quá bần. Ít ra cũng phải mặc cái áo mới chứ."
" Đúng vậy, chủ phòng quá keo kiệt rồi"
"Chủ phòng, tôi nghe nói ở nhạc viện rất chú ý đến hoàn cảnh. Tôi đoán anh sẽ là người được bao nuôi nhiều nhất, cẩn thận nha."
" Tôi cũng nghĩ thế, mặc dù chủ phòng không hẳn là rất đẹp trai, nhưng có khí chất của tiểu bạch kiểm, không biết có sống được không."
Trần Vũ nhìn bọn họ tám càng ngày càng xa.
Dần dần, số người xem đạt tới 300 người.
"Mọi người chờ một lát, tôi tắt máy tính rồi chuyển qua thiết bị khác để live. Đây là thiết bị phát sóng mà tôi táng gia bạn sản mới mua về được." Trần Vũ cười nói.
Nói xong liền đóng cửa phòng, đem máy tính cất vào túi. Đem theo mọi thứ cần mang.
Đặt tất cả hành lý lên 'cừu non' (xe điện) của mình, tìm sợi dây buộc cho chắc.
Ba lô và thiết bị livestream cầm ở tay.
Bấm nút để mở phòng live đã được hệ thống cài sẵn.
"Xin chào mọi người, chúng ta lại gặp nhau. Hiện tại thì tôi không đọc được bình luận của mọi người, vì thế tôi cần tìm người trợ giúp, có em gái nào không?!! Tôi có thể tặng quà cho người đó, cái gì đều được." Trần Vũ nói.
Đinh ling!!!
Âm thanh lễ vật vang lên. Trần Vũ trực tiếp mở ra.
"Xin chào, cho hỏi xưng hôi với bạn thế nào". Trần Vũ lễ phép hỏi.
"Tôi là Ngốc Bạch Ngọt, chủ phòng có thật sẽ dẫn tôi đi xem soái ca ở nhạc viện không!?" Giọng nói đối phương sắc bén, có một chút mềm mại nhưng khẩu khí khá lớn làm người ta không đáp lại được.
"Không sai, sẽ đi xem trai xinh gái đẹp. Nhiệm vụ của cô hôm nay chính là giúp tôi kiểm tra một chút xem mọi người bình luận cái gì, sau đó tôi sẽ cho xem soái ca" Trần Vũ cười.
"Không thành vấn đề, miễn là đưa bà đây đi xem soái ca thì sao cũng được." Ngốc bạch ngọt nói xong tiếng chuông lần nữa vang lên.
Trần Vũ mở ra.
"Chào bạn, xưng hô như nào đây??"
"Ông là Đại Mãnh Nam!" Một giọng nói nam tính vang lên, nghe có chút thô kệch.
Phòng live trực tiếp dở khóc dở cười.
Chủ phòng này đã tạo nghiệp gì thế này.
Vừa đến một Ngốc Bạch Ngọt giờ tới một Đại Mãnh Nam, đúng là đậu má.
Hiện tại đã có hơn 600 người xem.
"Được rồi, xuất phát thôi. Dựa vào bé cừu nhà tôi đi nhà ga hay bến xe bus đều không ổn. Chúng ta sẽ trực tiếp đến trường. Chắc ở đó sẽ có nơi đón tiếp." Trần Vũ cười nói.
Bà cô Ngốc Bạch Ngọt:"Được, chỉ cần mang tôi đi ngắm soái ca đều Ok hết."
Ông chú Đại Mãnh Nam: "Không vẫn đề, mang ông đây đi ngắm mỹ nữ cũng Ok hết."
Phòng live một trận cười trừ.
Lúc này trong phòng live quà tặng gửi đến không ngừng.
Thời gian này, không có nhiều chủ phòng livestream nên thứ hạng của Trần Vũ tăng không ngừng.
Danh sách người mới nhanh chóng đạt top 20
Danh sách người mới ở bảng riêng biệt, chỉ thống kê livestream. Cho nên mở ra nhiều cơ hội cho người mới.
"Gặp hai người này không biết là phúc hay họa, haizz!" Trần Vũ hờn trách một chút rồi lái cừu non hướng đến nhạc viện.
Đường đến nhạc viện tầm 25 ~26km
Trời xanh, gió mát, phóng trên cừu non với tốc độ cao nhất.
Tâm trạng thoải mái liền cất lên bài hát nổi tiếng khi ở kiếp trước [Chạy Vội Vàng].
Đại Mãnh Nam: "Chủ phòng, đây là bài gì, nghe rất hay. Mọi người nhờ tôi hỏi."
Ngốc Bạch Ngọt: "Cùng câu hỏi!"
Trần Vũ khẽ cười nói :"đây là ca khúc ta sáng tác tên là [Chạy Vội Vàng], nghe hay không? Chờ khi nào ta live sẽ hát cho mọi người nghe." Đối với [Chạy Vội Vàng] được yêu thích, hắn rất dễ hiểu.
Loại ca khúc này được phát hành nhiều năm rất được đón nhận. Trừ khi người nào đối với âm nhạc coi là rác mới không cảm được bài này.
"Kích hoạt nhiệm vụ. Xét thấy ký chủ ở trên đường ca hát, nhiệm vụ yêu cầu ký chủ hát [Tình yêu người lái đò] trên đường đến khi tới nhạc viện. Hoàn thành nhiệm vụ có thể thăng cấp gói kỹ năng ca hát, 1000ptt, một lần rút thăm trúng thưởng." Âm thanh đột ngột từ hệ thống vang lên làm Trần Vũ tay lái run run.
"Cmn, tự nhiên thình lình xuất hiện, lại còn cái gì [Tình yêu người lái đò]. Trên đường hát hò cái em gái nhà mi" Trần Vũ tức giận nói
"Có chấp nhận không?" Tiểu Ưu phớt lờ sự giận dữ của Trần Vũ trực tiếp hỏi.
"Tất nhiên chấp nhận, nhưng ta muốn nhạc đệm" Trần Vũ ra điều kiện.
Đậu xanh, không phải muốn ông đây hát sao, vậy thì liền cho nhạc đệm đi.
"Không thành vấn đề" Tiểu Ưu trả lời vô cùng dứt khoát.
Tiếp theo đó là nhạc đệm vang lên.
"Tiếp theo ta sẽ hát cho mọi người nghe một ca khúc là [Tình yêu người lái đò]. Hy vọng mọi người sẽ thích, rồi tặng nhiều nhiều quà nha." Trần Vũ nhân lúc nhạc dạo đầu nói.
Đối với bài [Tình yêu người lái đò] Trần Vũ cũng không xa lạ gì.
Đây là một ca khúc được sáng tác bởi Thôi Chí Văn, Dư Phượng Lan, Lý Thiên Bồi. Bài hát được hát bởi Doãn Tương Kiệt và Văn Hoa vào năm 1989 đã đạt giải bạc của MTV lần thứ nhất, và giải "Giai điệu vàng" của hiệp hội âm nhạc quốc gia
Đủ để chứng minh đây là một ca khúc bất hủ.
Thêm tiêu đề mới :
" Thái tử phủ: Thái tử dẫn mọi người đi dạo Học Viện Âm Nhạc Trung ương."
"666, Thái tử giá lâm, Thái tử thiên tuế, thiên thiên tuế!"
"Thái tử thiên tuế thiên thiên tuế"
"Thái tử thiên tuế thiên thiên tuế"
"Thái tử thiên tuế thiên thiên tuế"
Đây là lễ nghi của cung đình cổ đại, nhưng Trần Vũ không biết như thế nào, mà nghe được cái thiên tuế thứ nhất liền nghĩ đến đệ nhất gian thần trong lịch sử, thái giám chết bầm Ngụy Trung Hiền.
" Được rồi, không cần hô thiên tuế, rất khó nghe, ai không biết lại tưởng thái giám đến" Trần Vũ cười nói.
"Chủ phòng, anh là đồ Thái Giám chết bầm"
" haha, anh suy nghĩ hơi nhiều rồi. Bây giờ anh đang trên đường đi báo danh sao."
"Eo ôi, chủ phòng quá keo kiệt rồi. Quần áo trên người anh là như nào thế, lại còn thêm mấy vết bẩn, quá bần. Ít ra cũng phải mặc cái áo mới chứ."
" Đúng vậy, chủ phòng quá keo kiệt rồi"
"Chủ phòng, tôi nghe nói ở nhạc viện rất chú ý đến hoàn cảnh. Tôi đoán anh sẽ là người được bao nuôi nhiều nhất, cẩn thận nha."
" Tôi cũng nghĩ thế, mặc dù chủ phòng không hẳn là rất đẹp trai, nhưng có khí chất của tiểu bạch kiểm, không biết có sống được không."
Trần Vũ nhìn bọn họ tám càng ngày càng xa.
Dần dần, số người xem đạt tới 300 người.
"Mọi người chờ một lát, tôi tắt máy tính rồi chuyển qua thiết bị khác để live. Đây là thiết bị phát sóng mà tôi táng gia bạn sản mới mua về được." Trần Vũ cười nói.
Nói xong liền đóng cửa phòng, đem máy tính cất vào túi. Đem theo mọi thứ cần mang.
Đặt tất cả hành lý lên 'cừu non' (xe điện) của mình, tìm sợi dây buộc cho chắc.
Ba lô và thiết bị livestream cầm ở tay.
Bấm nút để mở phòng live đã được hệ thống cài sẵn.
"Xin chào mọi người, chúng ta lại gặp nhau. Hiện tại thì tôi không đọc được bình luận của mọi người, vì thế tôi cần tìm người trợ giúp, có em gái nào không?!! Tôi có thể tặng quà cho người đó, cái gì đều được." Trần Vũ nói.
Đinh ling!!!
Âm thanh lễ vật vang lên. Trần Vũ trực tiếp mở ra.
"Xin chào, cho hỏi xưng hôi với bạn thế nào". Trần Vũ lễ phép hỏi.
"Tôi là Ngốc Bạch Ngọt, chủ phòng có thật sẽ dẫn tôi đi xem soái ca ở nhạc viện không!?" Giọng nói đối phương sắc bén, có một chút mềm mại nhưng khẩu khí khá lớn làm người ta không đáp lại được.
"Không sai, sẽ đi xem trai xinh gái đẹp. Nhiệm vụ của cô hôm nay chính là giúp tôi kiểm tra một chút xem mọi người bình luận cái gì, sau đó tôi sẽ cho xem soái ca" Trần Vũ cười.
"Không thành vấn đề, miễn là đưa bà đây đi xem soái ca thì sao cũng được." Ngốc bạch ngọt nói xong tiếng chuông lần nữa vang lên.
Trần Vũ mở ra.
"Chào bạn, xưng hô như nào đây??"
"Ông là Đại Mãnh Nam!" Một giọng nói nam tính vang lên, nghe có chút thô kệch.
Phòng live trực tiếp dở khóc dở cười.
Chủ phòng này đã tạo nghiệp gì thế này.
Vừa đến một Ngốc Bạch Ngọt giờ tới một Đại Mãnh Nam, đúng là đậu má.
Hiện tại đã có hơn 600 người xem.
"Được rồi, xuất phát thôi. Dựa vào bé cừu nhà tôi đi nhà ga hay bến xe bus đều không ổn. Chúng ta sẽ trực tiếp đến trường. Chắc ở đó sẽ có nơi đón tiếp." Trần Vũ cười nói.
Bà cô Ngốc Bạch Ngọt:"Được, chỉ cần mang tôi đi ngắm soái ca đều Ok hết."
Ông chú Đại Mãnh Nam: "Không vẫn đề, mang ông đây đi ngắm mỹ nữ cũng Ok hết."
Phòng live một trận cười trừ.
Lúc này trong phòng live quà tặng gửi đến không ngừng.
Thời gian này, không có nhiều chủ phòng livestream nên thứ hạng của Trần Vũ tăng không ngừng.
Danh sách người mới nhanh chóng đạt top 20
Danh sách người mới ở bảng riêng biệt, chỉ thống kê livestream. Cho nên mở ra nhiều cơ hội cho người mới.
"Gặp hai người này không biết là phúc hay họa, haizz!" Trần Vũ hờn trách một chút rồi lái cừu non hướng đến nhạc viện.
Đường đến nhạc viện tầm 25 ~26km
Trời xanh, gió mát, phóng trên cừu non với tốc độ cao nhất.
Tâm trạng thoải mái liền cất lên bài hát nổi tiếng khi ở kiếp trước [Chạy Vội Vàng].
Đại Mãnh Nam: "Chủ phòng, đây là bài gì, nghe rất hay. Mọi người nhờ tôi hỏi."
Ngốc Bạch Ngọt: "Cùng câu hỏi!"
Trần Vũ khẽ cười nói :"đây là ca khúc ta sáng tác tên là [Chạy Vội Vàng], nghe hay không? Chờ khi nào ta live sẽ hát cho mọi người nghe." Đối với [Chạy Vội Vàng] được yêu thích, hắn rất dễ hiểu.
Loại ca khúc này được phát hành nhiều năm rất được đón nhận. Trừ khi người nào đối với âm nhạc coi là rác mới không cảm được bài này.
"Kích hoạt nhiệm vụ. Xét thấy ký chủ ở trên đường ca hát, nhiệm vụ yêu cầu ký chủ hát [Tình yêu người lái đò] trên đường đến khi tới nhạc viện. Hoàn thành nhiệm vụ có thể thăng cấp gói kỹ năng ca hát, 1000ptt, một lần rút thăm trúng thưởng." Âm thanh đột ngột từ hệ thống vang lên làm Trần Vũ tay lái run run.
"Cmn, tự nhiên thình lình xuất hiện, lại còn cái gì [Tình yêu người lái đò]. Trên đường hát hò cái em gái nhà mi" Trần Vũ tức giận nói
"Có chấp nhận không?" Tiểu Ưu phớt lờ sự giận dữ của Trần Vũ trực tiếp hỏi.
"Tất nhiên chấp nhận, nhưng ta muốn nhạc đệm" Trần Vũ ra điều kiện.
Đậu xanh, không phải muốn ông đây hát sao, vậy thì liền cho nhạc đệm đi.
"Không thành vấn đề" Tiểu Ưu trả lời vô cùng dứt khoát.
Tiếp theo đó là nhạc đệm vang lên.
"Tiếp theo ta sẽ hát cho mọi người nghe một ca khúc là [Tình yêu người lái đò]. Hy vọng mọi người sẽ thích, rồi tặng nhiều nhiều quà nha." Trần Vũ nhân lúc nhạc dạo đầu nói.
Đối với bài [Tình yêu người lái đò] Trần Vũ cũng không xa lạ gì.
Đây là một ca khúc được sáng tác bởi Thôi Chí Văn, Dư Phượng Lan, Lý Thiên Bồi. Bài hát được hát bởi Doãn Tương Kiệt và Văn Hoa vào năm 1989 đã đạt giải bạc của MTV lần thứ nhất, và giải "Giai điệu vàng" của hiệp hội âm nhạc quốc gia
Đủ để chứng minh đây là một ca khúc bất hủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.