Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi
Chương 38: Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (11)
Quất Tử Chu
08/11/2021
Cảnh Dương ở nhà ăn khu nghỉ ngơi ăn bữa tối, trở lại phòng chuẩn bị tắm rửa trước, sau đó đi ngủ.
Bên trong phòng tắm tràn ngập sương mù, dòng nước ấm áp chảy qua thân thể hắn, cửa phòng tắm đột nhiên bị mở ra làm Cảnh Dương giật mình. Lập tức mở to mắt nhìn lại, cư nhiên là Bowi đang đứng ở cửa.
Cảnh Dương tắt nước, lấy khăn tắm quấn lên eo, phòng bị nhìn Bowi hỏi “Ngài muốn làm gì?”
Bowi tiến vào phòng tắm đóng cửa lại, khoanh tay dựa vào trên cửa, đánh giá Cảnh Dương qua lại mấy lần nói “Tìm em tâm sự.”
“Lúc này? Ở cái nơi này? Nói chuyện phiếm?” Cảnh Dương không thể hiểu nổi nhìn y “Có thể để tôi đi ra ngoài mặc quần áo trước không?”
Bowi đi về phía trước vài bước, Cảnh Dương bị y ép phải lui lại, lưng dựa vào vách tường. Đôi tay Bowi chống lên tường, đem Cảnh Dương vây ở giữa hai cánh tay.
“Nếu ngài muốn bàn về trại trải nghiệm, chúng ta có thể đi ra ngoài từ từ bàn.” Cảnh Dương cảm nhận được tình d*ục trong mắt Bowi, hắn cũng rất muốn bây giờ liền xác định y có phải người yêu của hắn hay không, nhưng ngày mai còn có thi đấu, nếu đúng là người yêu hắn, chắc chắc đêm nay hắn đừng hòng thoát khỏi chỗ này.
“Công việc về sau tùy tiện bất cứ lúc nào cũng có thể bàn, bây giờ chúng ta hãy tâm sự về những chuyện riêng tư đi.” Mặt Bowi càng dựa càng gần, ở bên tai Cảnh Dương "Ở chỗ này.”
Lỗ tai Cảnh Dương rất mẫn cảm, chịu không nổi y phun khí như vậy, duỗi tay đẩy y ra một chút hỏi “Ngài muốn tâm sự chuyện gì?”
“Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy em, ta đã bị em hấp dẫn, ta muốn theo đuổi em.” Bowi rất trực tiếp thông báo.
“Tôi, tiếp thu ngài theo đuổi tôi, phàm là chuyện gì cũng có quá trình. Chúng ta có thể đi ra ngoài trước hay không, sau đó ngồi xuống tán gẫu về sở thích của nhau, tìm hiểu nhau trước đã.” Cảnh Dương cố gắng thuyết phục Bowi.
“Sở thích của ta vô cùng đơn giản, trước kia chỉ là kiếm tiền, hiện tại nhiều thêm một người.” Bowi nhéo cằm hắn, dùng ngón cái cọ xát bờ môi của hắn “Nếu em đã đồng ý, vậy quan hệ bây giờ của chúng ta chính là người yêu, có phải tôi nên được hưởng phúc lợi của mình hay không?”
Cảnh Dương nắm lấy tay y “Tôi chỉ đồng ý cho ngài theo đuổi tôi, không có đồng ý cùng ngài ở bên nhau, tiến triển này của ngài có phải là quá nhanh hay không?”
“Với ta mà nói là rất chậm, em có biết mấy ngày nay chỉ có thể thông qua màn hình để được nhìn thấy em đối với ta nó tra tấn như thế nào không?” Tay y chậm rãi vuốt ve hai má ửng hồng của Cảnh Dương “Em có biết ta khát khao muốn được chạm vào em, muốn được ôm em như thế nào không?”
Khi tay y chạm đến ngực của Cảnh Dương, hắn run lên một chút đè tay y lại, không cho y tiếp tục đi xuống. Nếu lúc này đổi thành một người khác, vừa mở cửa phòng tắm đã bị Cảnh Dương đấm rụng răng. Nhưng người này lại là Bowi, đối mặt với sự thèm khát muốn chửng mình của y, ý trí phản kháng của hắn càng ngày càng yếu đi.
Bowi đỡ lấy đầu Cảnh Dương, dùng sức hôn lên, ngậm lấy bờ môi của hắn cọ xát, hút ~ mút, đem đầu lưỡi vói vào trong miệng của hắn càn quấy…….
Cảnh Dương bị hôn đến trầm mê, linh hồn bởi vì d*ục vọng mà ngo ngoe rục rịch, cảm giác trống rỗng chợt ập đến, hắn muốn được thỏa mãn. Loại d*ục vọng linh hồn quen thuộc này khiến hắn chắc chắn rằng người này chính là người yêu của mình, nhưng hắn vẫn dựa vào một tia lí trí cuối cùng, đẩy y ra.
“Ngài bình tĩnh một chút, tiến triển nhanh quá tôi không tiếp thu được, chúng ta vẫn nên từ từ…….” Cảnh Dương liều mạng duy trì thanh tỉnh, tìm lý do cự tuyệt y.
Bowi một tay đem hắn bế lên đi ra khỏi phòng tắm, đè hắn ở trên giường, vừa hôn môi hắn vừa nói “Ta không chờ được, nếu chậm lại, ta sẽ làm em khi em đang thi đấu, ta không ngại ánh mắt của những người khác đâu, nếu em không quan tâm…….”
“Không, không cần, a!” khăn tắm trên eo của Cảnh Dương bị y kéo ra ném xuống đất, hắn biết mình không thể phản kháng được nữa, bởi vì thân thể hắn đã hoàn toàn thỏa hiệp.
…………………………
Cảnh Dương xụi lơ dựa vào trong lòng ngực y, Bowi ôm hắn, những nụ hôn không ngừng rơi trên mặt và đôi môi hắn.
“Anh đây là cường bạo.” Cảnh Dương lên án nói, hắn thiếu chút nữa bị người này làm đến tan thành từng mảnh, động tác của y vẫn bá đạo như vậy, ép hắn không ngừng thét chói tai cùng rên ~ rỉ.
“Em cũng rất hưởng thụ không phải sao?” Bowi hôn hắn nói.
“Ngày mai em còn phải thi đấu, cái tên khốn kiếp nhà anh.” Vừa rồi cảm giác linh hồn thiếu chút nữa thoát khỏi cơ thể làm hắn cho rằng mình sắp phi thăng tới nơi, nhưng khoái cảm này rất kích thích, làm thể xác và tinh thần của hắn đều rất hưởng thụ.
“Cho nên ta mới làm hai lần, hai lần mà thôi. Nếu không phải bởi vì ngày mai em còn muốn thi đấu, đêm nay ta sẽ không bỏ qua em.” bàn tay to rộng của Bowi du tẩu trên người hắn “Ta đối với em là nhất kiến chung tình, lần đầu tiên nhìn thấy em, ánh mắt của ta đã không thể rời khỏi em. Ta vội vàng tới gặp em ngay lập tức, nhưng cho dù chúng ta đang ở rất gần, ta vẫn không ngừng nhớ đến em, cả tâm hồn ta đều bị em câu đi mất, em có biết không?”
“Anh muốn bao phủ em ở trong lời âu yếm, sau đó dìm chết em sao?” Cảnh Dương nâng bàn tay đã mềm nhũn vuốt ve gương mặt y.
Bowi đè tay Cảnh Dương, đặt tay lên trái tim hắn nói “Em cũng thích ta, ta có thể cảm nhận được.”
Mỗi lần mượn cớ đi cọ cơm để được nhìn thấy Cảnh Dương, Bowi đều cực lực giấu đi cảm xúc của mình, không dám làm ra hành động quá khích. Thật ra y không quan tâm người khác nghĩ gì về mình, càng không sợ phải đối mặt với ai, nhưng Cảnh Dương vẫn còn đang thi đấu, y sợ sẽ ảnh hưởng đến hắn.
Nhưng cho dù y đã tận lực kiềm chế, ánh mắt ôn nhu khi y nhìn về phía Cảnh Dương và bầu không khí ám muội giữa hai linh hồn khi đang giao tiếp vẫn bị một số cư dân mạng nhìn ra. Nhưng cũng may, người hy vọng bọn họ ở bên nhau chiếm đa số, hơn nữa ngại uy nghiêm của hoàng thất không dám truyền ra lời đồn đãi không tốt gì.
Ngày hôm sau, Ruth tuyên bố với nhóm người dự thi, thi đấu dã ngoại sinh tồn đã kết thúc, từ hôm nay trở đi, tiến vào giai đoạn thi đấu thử thách thể thao mạo hiểm.
Nội dung thi đấu ngày đầu tiên là đua tiếp sức thể thao mạo hiểm, ba hạng mục thể thao mạo hiểm phân chia thế nào mỗi đội tự mình quyết định. Ngày thứ là biểu diễn lướt sóng trên không, mỗi đội chọn một đại diện tham gia thi đấu.
Fan Kaidi đông như thế là bởi vì gã am hiểu thể thao mạo hiểm. Cũng bởi vì gã nhiều lần vạch trần Mill sử dụng sản phẩm khoa học kỹ thuật khi thử thách thể thao mạo hiểm, mới làm Mill bị cư dân mạng tấn công dữ dội như vậy.
Cuối cùng cũng chờ được nội dung thi đấu mà mình am hiểu nhất, Kaidi rất tự tin và tràn đầy tinh thần chiến đấu, nghĩ tới việc có thể trấn áp sự kiêu ngạo của Mill và thông qua trò chơi này có thể lấy lại hình ảnh của mình trong lòng cư dân mạng, Kaidi rất vui vẻ.
Nhóm fan não tàn của Kaidi cũng hy vọng gã lần này có thể hoàn toàn nghiền áp Mill, còn bình luận nói Mill đề cập tới việc thành lập trại trải nghiệm với bá tước Wissen, nói cái gì mà mượn dùng sản phẩm khoa học kỹ thuật không có sai, thật ra là hắn đang tìm lý do biện minh cho mình. Livestream thể thao mạo hiểm lần này sẽ hoàn toàn bại lộ thực lực thật sự của Mill và chứng minh Mill rời khỏi sản phẩm khoa học kỹ thuật là không làm được trò trống gì.
Nội dung ba hạng mục tiếp sức là chèo thuyền dòng nước xiết, vượt chướng ngại vật và leo vách núi. Có người nghe xong nội dung ba hạng mục sắc mặt lập tức liền thay đổi, độ nguy hiểm của những trò này quá cao, đối với một số người là không có khả năng hoàn thành tất cả.
Nhưng cũng may không phải không có chỗ để tận dụng, Ruth nói, trong quá trình thi đấu thử thách thất bại, có thể thử thách lại một lần nữa, cũng có thể từ bỏ thử thách. Nói cách khác, bọn họ có thể giả vờ thất bại tránh cho phát sinh nguy hiểm, dù sao từ bỏ thử thách chỉ là không đạt được điểm số, không tính là rời khỏi thi đấu. Họ cuối cùng không làm được, ban tổ chức cũng không thể bắt họ phải chết đúng không?
Cảnh Dương để Jekka và Dune cùng nhau thử thách chèo thuyền dòng nước xiết, hai người cùng nhau điều khiển sẽ dễ dàng hơn, một mình hắn sẽ hoàn thành hai hạng mục vượt chướng ngại vật và leo vách núi.
Trước khi đến địa điểm thi đấu tiếp theo để đợi, Cảnh Dương dặn dò bọn họ nói “Từ từ thôi, không cần quá sốt ruột, tốc độ chậm một chút cũng không sao, lát nữa tôi có thể đuổi kịp."
Kaidi ở bên cạnh nghe được sắp xếp của Cảnh Dương, vì muốn được so sánh với hắn, gã cũng có sắp xếp tương tự. Gã để Reiter và Gutru cùng nhau hoàn thành chèo thuyền dòng nước xiết, bản thân gã đi hoàn thành vượt chướng ngại vật và leo vách núi.
Mặc dù bộ dáng của gã rất tự tin, Gutru lại ngờ vực nhìn gã nói “Cậu có thể làm được không?”
Kaidi mỉm cười tự tin nói “Chỉ cần các cậu đừng trì hoãn quá nhiều thời gian, tôi chắc chắn có thể ném cậu ta ra khỏi sân thi đấu. Nhưng tôi tin tưởng các cậu sẽ không để thua hai tên yếu ớt Jekka và Dune, chiến thắng lần này chắc chắn sẽ thuộc về chúng ta.”
Hai người chèo thuyền dòng nước xiết xác thật dễ điều khiển hơn, một người giữ thăng bằng, một người điều khiển phương hướng và tốc độ, nhưng phải ăn khớp với nhau nếu không sẽ rất dễ bị lật thuyền. Nếu điều khiển không tốt sẽ dễ va vào tảng đá, nhẹ thì bị thương, nặng thì có thể mạng.
Jekka và Dune dựa theo lời Cảnh Dương nói, không theo đuổi tốc độ mà vững vàng chèo về phía trước, khi gặp một con dốc, họ từ bỏ tốc độ và cố hết sức giữ thuyền thăng bằng để không bị lật xuống.
Bọn Reiter bởi vì tốc độ quá nhanh, thiếu chút nữa đụng vào tảng đá, may mắn Gutru kiểm soát được sự cân bằng và quay đầu thuyền ra chỗ khác, đáy thuyền cọ xát vào tảng đá nhưng họ không trực tiếp đâm vào. Nhưng con thuyền bị lật và họ phải bắt đầu lại từ đầu.
Bọn Jekka chậm rãi tranh giành cùng những người khác, và họ không bị lật thuyền lần nào, so với bọn Reiter và những người khác còn tới sớm hơn hai phút.
Bắt được gậy tiếp sức, Cảnh Dương ngay lập tức lái mô tô lên đường mòn trên núi và bắt đầu hạng mục thi đấu tiếp theo.
Kaidi cũng khởi hành muộn hơn Cảnh Dương hai phút, gã ngay lập tức đuổi theo, trên sườn núi dốc hẹp cố gắng muốn vượt qua hắn.
Đường núi hiểm trở, khó đi, thỉnh thoảng còn có cọc gỗ, đá lăn xuống, nhất định tránh những thứ này, nếu không tránh được sẽ bị đâm vào lăn xuống núi.
Trong lúc Cảnh Dương né được hai cái cọc gỗ lăn xuống liên tiếp, Kaidi nhân cơ hội vượt qua hắn từ bên cạnh, nhưng cũng có một cái cọc gỗ khổng lồ đập thẳng vào người gã, hai người anh tới tôi đi, không khí rất kích thích và căng thẳng khiến người xem đứng ngồi không yên.
Khi đi qua vũng bùn, Kaidi trực tiếp lái xe chạy qua, bùn và nước bắn tung tóe khắp nơi, toàn thân gã cũng dính đầy bùn đất. Khi Cảnh Dương nhìn thấy vũng bùn từ xa, thời điểm sắp tới gần hắn bắt đầu dùng sức đem đầu xe nhấc lên, trực tiếp bay qua Kaidi và vọt lên phía trước.
Đường xuống dốc so với đường lên dốc càng khó hơn, cũng càng nguy hiểm hơn, dọc theo đường đi không ngừng xuất hiện các chướng ngại vật càng khó khăn cho việc chạy hơn.
Đường xuống dốc làm khoảng cách giữa Cảnh Dương và Kaidi đột ngột bị kéo xa, Cảnh Dương rõ ràng có thể sử dụng chướng ngại vật để giúp mình tăng tốc, từ bay qua đến chạm đất, cũng càng thêm ổn định.
Mắt thấy khoảng cách giữa hai người càng kéo càng xa, Kaidi bắt đầu nóng vội. Nhưng gã càng sốt ruột, lái xe càng không ổn định, nhiều lần xe bị nghiêng suýt chút nữa té ngã.
Cảnh Dương tới điểm thi đấu cuối cùng nhanh hơn Kaidi, hắn ném mô tô xuống và ngay lập tức bắt đầu leo lên vách núi đá.
Vách núi thẳng tắp, không có bất kỳ dụng cụ phòng hộ nào, cứ như vậy tay không leo lên trên, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy rất ly kỳ.
Phần lớn người dự thi đứng phía dưới ngẩng đầu nhìn lên trên, lập tức lựa chọn từ bỏ. Vách đá này điểm có thể dẫm đạp cùng leo lên quá ít, hơn nữa càng lên cao càng trơn nhẵn, độ cao hơn 1000 mét, lỡ như leo được một nửa lại trượt chân rớt xuống sẽ tan xương nát thịt.
Cảnh Dương giống như con nhện, kề sát vách núi, dùng hết sức leo lên bằng tứ chi. Rất nhiều chỗ trơn nhẵn không có điểm đặt mũi chân, phải dùng lực ngón tay tìm điểm tựa để leo.
Kaidi muốn đuổi theo Cảnh Dương, trong lòng gã vô cùng gấp gáp, điều này làm cho động tác của gã có vẻ hơi lúng túng, suýt chút nữa dẫm lên không trung rơi xuống, người xem đều nhịn không được vã mồ hôi thay gã.
Động tác Cảnh Dương leo lên làm xem người cảm thấy kích động cùng hưng phấn, hắn thể hiện hoàn hảo sức mạnh và kỹ năng cho việc leo núi, giống như một màn trình diễn tuyệt vời.
Mà động tác của Kaidi tùy thời có khả năng sẽ ngã xuống, ngoại trừ làm xem người cảm thấy sợ hãi, thì không còn ham muốn tiếp tục xem nữa.
Kaidi leo được nửa chặng đường thì Cảnh Dương đã thành công leo lên tới đỉnh.
Nhóm người dự thi hoan hô cho hắn, nhóm cư dân mạng cũng chúc mừng hắn. Cảnh Dương đứng ở bên cạnh vách núi, camera trên không lớn nhất vẫn luôn bay xung quanh ghi hình hắn, màn hình trên Tinh Võng đều biến thành một mình Cảng Dương.
Hắn đã chinh phục được vách đá này và đạp nó dưới chân,tuy rằng trong màn hình, hình ảnh hắn đứng trên vách núi cao lớn trông rất nhỏ bé, nhưng lúc này, hình ảnh của hắn trong lòng người khác lại vô cùng cao lớn. Đây là sự quyến rũ của môn thể thao mạo hiểm. Dựa vào sức mạnh của chính mình, để hoàn thành điều không thể, chinh phục sự tồn tại mạnh mẽ của thiên nhiên là rất vĩ đại.
Khi Kaidi trở lại điểm tập hợp, sắc mặt gã rất khó coi, gã cảm thấy mọi ánh mắt nhìn về phía gã đều mang theo trào phúng, hai người Reiter và Gutru sau khi nhìn thấy sắc mặt của gã đã tận lực tránh xa, không ai muốn đi lên an ủi gã.
“Tất cả đều là lỗi của các cậu!” Kaidi đã giận đến mất đi lý trí, gã chỉ vào Reiter và Gutru để trút giận, đem kết quả gã thua trận đều đổ lên đầu bọn họ “Nếu không phải tại các cậu ở hạng mục thứ nhất động tác quá chậm chạp, sao tôi có thể thua cậu ta? Hai tên yếu ớt kia các cậu còn đấu không lại, động tác của hai người còn chậm hơn bọn họ."
Kaidi chỉ trích làm Reiter và Gutru sắc mặt cũng lập tức khó coi lên, Gutru nói "Nhưng cậu đừng nhầm, thời gian bọn tôi chỉ chậm hơn có hai phút còn cậu là bị người ta bỏ lại cả nửa chặng đường. Nên hào phóng thừa nhận việc này đi, đem trách nhiệm đổ lên đầu người khác cũng không thể che dấu sự kém cỏi của cậu đâu."
“Cậu nói tôi kém cỏi?” Kaidi trừng mắt nhìn Gutru, trong lòng càng thêm phẫn nộ “Nếu cậu cảm thấy tôi kém cỏi vậy không cần chung đội với tôi, ngày mai biểu diễn lướt sóng trên không là hạng mục thể thao tôi am hiểu nhất, tôi mà nhận được điểm số cao sẽ không chia một điểm nào cho các cậu.”
Gutru châm chọc nói “Dã ngoại sinh tồn cậu cũng nói là cậu am hiểu nhất, phân biệt thực vật cậu cũng nói là cậu am hiểu nhất, thể thao mạo hiểm cậu cũng nói là cậu am hiểu nhất. Thứ cậu am hiểu có rất nhiều nhưng chân chính am hiểu thì một cái cậu cũng không bằng người khác.”
Gutru nói ra tiếng lòng của nhóm cư dân mạng, hảo cảm của bọn họ đối với Kaidi đã tuột xuống con số âm, phiếu ủng hộ của Kaidi giảm xuống liên tục và không còn nhiều người tiếp tục ủng hộ gã nữa.
Bên trong phòng tắm tràn ngập sương mù, dòng nước ấm áp chảy qua thân thể hắn, cửa phòng tắm đột nhiên bị mở ra làm Cảnh Dương giật mình. Lập tức mở to mắt nhìn lại, cư nhiên là Bowi đang đứng ở cửa.
Cảnh Dương tắt nước, lấy khăn tắm quấn lên eo, phòng bị nhìn Bowi hỏi “Ngài muốn làm gì?”
Bowi tiến vào phòng tắm đóng cửa lại, khoanh tay dựa vào trên cửa, đánh giá Cảnh Dương qua lại mấy lần nói “Tìm em tâm sự.”
“Lúc này? Ở cái nơi này? Nói chuyện phiếm?” Cảnh Dương không thể hiểu nổi nhìn y “Có thể để tôi đi ra ngoài mặc quần áo trước không?”
Bowi đi về phía trước vài bước, Cảnh Dương bị y ép phải lui lại, lưng dựa vào vách tường. Đôi tay Bowi chống lên tường, đem Cảnh Dương vây ở giữa hai cánh tay.
“Nếu ngài muốn bàn về trại trải nghiệm, chúng ta có thể đi ra ngoài từ từ bàn.” Cảnh Dương cảm nhận được tình d*ục trong mắt Bowi, hắn cũng rất muốn bây giờ liền xác định y có phải người yêu của hắn hay không, nhưng ngày mai còn có thi đấu, nếu đúng là người yêu hắn, chắc chắc đêm nay hắn đừng hòng thoát khỏi chỗ này.
“Công việc về sau tùy tiện bất cứ lúc nào cũng có thể bàn, bây giờ chúng ta hãy tâm sự về những chuyện riêng tư đi.” Mặt Bowi càng dựa càng gần, ở bên tai Cảnh Dương "Ở chỗ này.”
Lỗ tai Cảnh Dương rất mẫn cảm, chịu không nổi y phun khí như vậy, duỗi tay đẩy y ra một chút hỏi “Ngài muốn tâm sự chuyện gì?”
“Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy em, ta đã bị em hấp dẫn, ta muốn theo đuổi em.” Bowi rất trực tiếp thông báo.
“Tôi, tiếp thu ngài theo đuổi tôi, phàm là chuyện gì cũng có quá trình. Chúng ta có thể đi ra ngoài trước hay không, sau đó ngồi xuống tán gẫu về sở thích của nhau, tìm hiểu nhau trước đã.” Cảnh Dương cố gắng thuyết phục Bowi.
“Sở thích của ta vô cùng đơn giản, trước kia chỉ là kiếm tiền, hiện tại nhiều thêm một người.” Bowi nhéo cằm hắn, dùng ngón cái cọ xát bờ môi của hắn “Nếu em đã đồng ý, vậy quan hệ bây giờ của chúng ta chính là người yêu, có phải tôi nên được hưởng phúc lợi của mình hay không?”
Cảnh Dương nắm lấy tay y “Tôi chỉ đồng ý cho ngài theo đuổi tôi, không có đồng ý cùng ngài ở bên nhau, tiến triển này của ngài có phải là quá nhanh hay không?”
“Với ta mà nói là rất chậm, em có biết mấy ngày nay chỉ có thể thông qua màn hình để được nhìn thấy em đối với ta nó tra tấn như thế nào không?” Tay y chậm rãi vuốt ve hai má ửng hồng của Cảnh Dương “Em có biết ta khát khao muốn được chạm vào em, muốn được ôm em như thế nào không?”
Khi tay y chạm đến ngực của Cảnh Dương, hắn run lên một chút đè tay y lại, không cho y tiếp tục đi xuống. Nếu lúc này đổi thành một người khác, vừa mở cửa phòng tắm đã bị Cảnh Dương đấm rụng răng. Nhưng người này lại là Bowi, đối mặt với sự thèm khát muốn chửng mình của y, ý trí phản kháng của hắn càng ngày càng yếu đi.
Bowi đỡ lấy đầu Cảnh Dương, dùng sức hôn lên, ngậm lấy bờ môi của hắn cọ xát, hút ~ mút, đem đầu lưỡi vói vào trong miệng của hắn càn quấy…….
Cảnh Dương bị hôn đến trầm mê, linh hồn bởi vì d*ục vọng mà ngo ngoe rục rịch, cảm giác trống rỗng chợt ập đến, hắn muốn được thỏa mãn. Loại d*ục vọng linh hồn quen thuộc này khiến hắn chắc chắn rằng người này chính là người yêu của mình, nhưng hắn vẫn dựa vào một tia lí trí cuối cùng, đẩy y ra.
“Ngài bình tĩnh một chút, tiến triển nhanh quá tôi không tiếp thu được, chúng ta vẫn nên từ từ…….” Cảnh Dương liều mạng duy trì thanh tỉnh, tìm lý do cự tuyệt y.
Bowi một tay đem hắn bế lên đi ra khỏi phòng tắm, đè hắn ở trên giường, vừa hôn môi hắn vừa nói “Ta không chờ được, nếu chậm lại, ta sẽ làm em khi em đang thi đấu, ta không ngại ánh mắt của những người khác đâu, nếu em không quan tâm…….”
“Không, không cần, a!” khăn tắm trên eo của Cảnh Dương bị y kéo ra ném xuống đất, hắn biết mình không thể phản kháng được nữa, bởi vì thân thể hắn đã hoàn toàn thỏa hiệp.
…………………………
Cảnh Dương xụi lơ dựa vào trong lòng ngực y, Bowi ôm hắn, những nụ hôn không ngừng rơi trên mặt và đôi môi hắn.
“Anh đây là cường bạo.” Cảnh Dương lên án nói, hắn thiếu chút nữa bị người này làm đến tan thành từng mảnh, động tác của y vẫn bá đạo như vậy, ép hắn không ngừng thét chói tai cùng rên ~ rỉ.
“Em cũng rất hưởng thụ không phải sao?” Bowi hôn hắn nói.
“Ngày mai em còn phải thi đấu, cái tên khốn kiếp nhà anh.” Vừa rồi cảm giác linh hồn thiếu chút nữa thoát khỏi cơ thể làm hắn cho rằng mình sắp phi thăng tới nơi, nhưng khoái cảm này rất kích thích, làm thể xác và tinh thần của hắn đều rất hưởng thụ.
“Cho nên ta mới làm hai lần, hai lần mà thôi. Nếu không phải bởi vì ngày mai em còn muốn thi đấu, đêm nay ta sẽ không bỏ qua em.” bàn tay to rộng của Bowi du tẩu trên người hắn “Ta đối với em là nhất kiến chung tình, lần đầu tiên nhìn thấy em, ánh mắt của ta đã không thể rời khỏi em. Ta vội vàng tới gặp em ngay lập tức, nhưng cho dù chúng ta đang ở rất gần, ta vẫn không ngừng nhớ đến em, cả tâm hồn ta đều bị em câu đi mất, em có biết không?”
“Anh muốn bao phủ em ở trong lời âu yếm, sau đó dìm chết em sao?” Cảnh Dương nâng bàn tay đã mềm nhũn vuốt ve gương mặt y.
Bowi đè tay Cảnh Dương, đặt tay lên trái tim hắn nói “Em cũng thích ta, ta có thể cảm nhận được.”
Mỗi lần mượn cớ đi cọ cơm để được nhìn thấy Cảnh Dương, Bowi đều cực lực giấu đi cảm xúc của mình, không dám làm ra hành động quá khích. Thật ra y không quan tâm người khác nghĩ gì về mình, càng không sợ phải đối mặt với ai, nhưng Cảnh Dương vẫn còn đang thi đấu, y sợ sẽ ảnh hưởng đến hắn.
Nhưng cho dù y đã tận lực kiềm chế, ánh mắt ôn nhu khi y nhìn về phía Cảnh Dương và bầu không khí ám muội giữa hai linh hồn khi đang giao tiếp vẫn bị một số cư dân mạng nhìn ra. Nhưng cũng may, người hy vọng bọn họ ở bên nhau chiếm đa số, hơn nữa ngại uy nghiêm của hoàng thất không dám truyền ra lời đồn đãi không tốt gì.
Ngày hôm sau, Ruth tuyên bố với nhóm người dự thi, thi đấu dã ngoại sinh tồn đã kết thúc, từ hôm nay trở đi, tiến vào giai đoạn thi đấu thử thách thể thao mạo hiểm.
Nội dung thi đấu ngày đầu tiên là đua tiếp sức thể thao mạo hiểm, ba hạng mục thể thao mạo hiểm phân chia thế nào mỗi đội tự mình quyết định. Ngày thứ là biểu diễn lướt sóng trên không, mỗi đội chọn một đại diện tham gia thi đấu.
Fan Kaidi đông như thế là bởi vì gã am hiểu thể thao mạo hiểm. Cũng bởi vì gã nhiều lần vạch trần Mill sử dụng sản phẩm khoa học kỹ thuật khi thử thách thể thao mạo hiểm, mới làm Mill bị cư dân mạng tấn công dữ dội như vậy.
Cuối cùng cũng chờ được nội dung thi đấu mà mình am hiểu nhất, Kaidi rất tự tin và tràn đầy tinh thần chiến đấu, nghĩ tới việc có thể trấn áp sự kiêu ngạo của Mill và thông qua trò chơi này có thể lấy lại hình ảnh của mình trong lòng cư dân mạng, Kaidi rất vui vẻ.
Nhóm fan não tàn của Kaidi cũng hy vọng gã lần này có thể hoàn toàn nghiền áp Mill, còn bình luận nói Mill đề cập tới việc thành lập trại trải nghiệm với bá tước Wissen, nói cái gì mà mượn dùng sản phẩm khoa học kỹ thuật không có sai, thật ra là hắn đang tìm lý do biện minh cho mình. Livestream thể thao mạo hiểm lần này sẽ hoàn toàn bại lộ thực lực thật sự của Mill và chứng minh Mill rời khỏi sản phẩm khoa học kỹ thuật là không làm được trò trống gì.
Nội dung ba hạng mục tiếp sức là chèo thuyền dòng nước xiết, vượt chướng ngại vật và leo vách núi. Có người nghe xong nội dung ba hạng mục sắc mặt lập tức liền thay đổi, độ nguy hiểm của những trò này quá cao, đối với một số người là không có khả năng hoàn thành tất cả.
Nhưng cũng may không phải không có chỗ để tận dụng, Ruth nói, trong quá trình thi đấu thử thách thất bại, có thể thử thách lại một lần nữa, cũng có thể từ bỏ thử thách. Nói cách khác, bọn họ có thể giả vờ thất bại tránh cho phát sinh nguy hiểm, dù sao từ bỏ thử thách chỉ là không đạt được điểm số, không tính là rời khỏi thi đấu. Họ cuối cùng không làm được, ban tổ chức cũng không thể bắt họ phải chết đúng không?
Cảnh Dương để Jekka và Dune cùng nhau thử thách chèo thuyền dòng nước xiết, hai người cùng nhau điều khiển sẽ dễ dàng hơn, một mình hắn sẽ hoàn thành hai hạng mục vượt chướng ngại vật và leo vách núi.
Trước khi đến địa điểm thi đấu tiếp theo để đợi, Cảnh Dương dặn dò bọn họ nói “Từ từ thôi, không cần quá sốt ruột, tốc độ chậm một chút cũng không sao, lát nữa tôi có thể đuổi kịp."
Kaidi ở bên cạnh nghe được sắp xếp của Cảnh Dương, vì muốn được so sánh với hắn, gã cũng có sắp xếp tương tự. Gã để Reiter và Gutru cùng nhau hoàn thành chèo thuyền dòng nước xiết, bản thân gã đi hoàn thành vượt chướng ngại vật và leo vách núi.
Mặc dù bộ dáng của gã rất tự tin, Gutru lại ngờ vực nhìn gã nói “Cậu có thể làm được không?”
Kaidi mỉm cười tự tin nói “Chỉ cần các cậu đừng trì hoãn quá nhiều thời gian, tôi chắc chắn có thể ném cậu ta ra khỏi sân thi đấu. Nhưng tôi tin tưởng các cậu sẽ không để thua hai tên yếu ớt Jekka và Dune, chiến thắng lần này chắc chắn sẽ thuộc về chúng ta.”
Hai người chèo thuyền dòng nước xiết xác thật dễ điều khiển hơn, một người giữ thăng bằng, một người điều khiển phương hướng và tốc độ, nhưng phải ăn khớp với nhau nếu không sẽ rất dễ bị lật thuyền. Nếu điều khiển không tốt sẽ dễ va vào tảng đá, nhẹ thì bị thương, nặng thì có thể mạng.
Jekka và Dune dựa theo lời Cảnh Dương nói, không theo đuổi tốc độ mà vững vàng chèo về phía trước, khi gặp một con dốc, họ từ bỏ tốc độ và cố hết sức giữ thuyền thăng bằng để không bị lật xuống.
Bọn Reiter bởi vì tốc độ quá nhanh, thiếu chút nữa đụng vào tảng đá, may mắn Gutru kiểm soát được sự cân bằng và quay đầu thuyền ra chỗ khác, đáy thuyền cọ xát vào tảng đá nhưng họ không trực tiếp đâm vào. Nhưng con thuyền bị lật và họ phải bắt đầu lại từ đầu.
Bọn Jekka chậm rãi tranh giành cùng những người khác, và họ không bị lật thuyền lần nào, so với bọn Reiter và những người khác còn tới sớm hơn hai phút.
Bắt được gậy tiếp sức, Cảnh Dương ngay lập tức lái mô tô lên đường mòn trên núi và bắt đầu hạng mục thi đấu tiếp theo.
Kaidi cũng khởi hành muộn hơn Cảnh Dương hai phút, gã ngay lập tức đuổi theo, trên sườn núi dốc hẹp cố gắng muốn vượt qua hắn.
Đường núi hiểm trở, khó đi, thỉnh thoảng còn có cọc gỗ, đá lăn xuống, nhất định tránh những thứ này, nếu không tránh được sẽ bị đâm vào lăn xuống núi.
Trong lúc Cảnh Dương né được hai cái cọc gỗ lăn xuống liên tiếp, Kaidi nhân cơ hội vượt qua hắn từ bên cạnh, nhưng cũng có một cái cọc gỗ khổng lồ đập thẳng vào người gã, hai người anh tới tôi đi, không khí rất kích thích và căng thẳng khiến người xem đứng ngồi không yên.
Khi đi qua vũng bùn, Kaidi trực tiếp lái xe chạy qua, bùn và nước bắn tung tóe khắp nơi, toàn thân gã cũng dính đầy bùn đất. Khi Cảnh Dương nhìn thấy vũng bùn từ xa, thời điểm sắp tới gần hắn bắt đầu dùng sức đem đầu xe nhấc lên, trực tiếp bay qua Kaidi và vọt lên phía trước.
Đường xuống dốc so với đường lên dốc càng khó hơn, cũng càng nguy hiểm hơn, dọc theo đường đi không ngừng xuất hiện các chướng ngại vật càng khó khăn cho việc chạy hơn.
Đường xuống dốc làm khoảng cách giữa Cảnh Dương và Kaidi đột ngột bị kéo xa, Cảnh Dương rõ ràng có thể sử dụng chướng ngại vật để giúp mình tăng tốc, từ bay qua đến chạm đất, cũng càng thêm ổn định.
Mắt thấy khoảng cách giữa hai người càng kéo càng xa, Kaidi bắt đầu nóng vội. Nhưng gã càng sốt ruột, lái xe càng không ổn định, nhiều lần xe bị nghiêng suýt chút nữa té ngã.
Cảnh Dương tới điểm thi đấu cuối cùng nhanh hơn Kaidi, hắn ném mô tô xuống và ngay lập tức bắt đầu leo lên vách núi đá.
Vách núi thẳng tắp, không có bất kỳ dụng cụ phòng hộ nào, cứ như vậy tay không leo lên trên, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy rất ly kỳ.
Phần lớn người dự thi đứng phía dưới ngẩng đầu nhìn lên trên, lập tức lựa chọn từ bỏ. Vách đá này điểm có thể dẫm đạp cùng leo lên quá ít, hơn nữa càng lên cao càng trơn nhẵn, độ cao hơn 1000 mét, lỡ như leo được một nửa lại trượt chân rớt xuống sẽ tan xương nát thịt.
Cảnh Dương giống như con nhện, kề sát vách núi, dùng hết sức leo lên bằng tứ chi. Rất nhiều chỗ trơn nhẵn không có điểm đặt mũi chân, phải dùng lực ngón tay tìm điểm tựa để leo.
Kaidi muốn đuổi theo Cảnh Dương, trong lòng gã vô cùng gấp gáp, điều này làm cho động tác của gã có vẻ hơi lúng túng, suýt chút nữa dẫm lên không trung rơi xuống, người xem đều nhịn không được vã mồ hôi thay gã.
Động tác Cảnh Dương leo lên làm xem người cảm thấy kích động cùng hưng phấn, hắn thể hiện hoàn hảo sức mạnh và kỹ năng cho việc leo núi, giống như một màn trình diễn tuyệt vời.
Mà động tác của Kaidi tùy thời có khả năng sẽ ngã xuống, ngoại trừ làm xem người cảm thấy sợ hãi, thì không còn ham muốn tiếp tục xem nữa.
Kaidi leo được nửa chặng đường thì Cảnh Dương đã thành công leo lên tới đỉnh.
Nhóm người dự thi hoan hô cho hắn, nhóm cư dân mạng cũng chúc mừng hắn. Cảnh Dương đứng ở bên cạnh vách núi, camera trên không lớn nhất vẫn luôn bay xung quanh ghi hình hắn, màn hình trên Tinh Võng đều biến thành một mình Cảng Dương.
Hắn đã chinh phục được vách đá này và đạp nó dưới chân,tuy rằng trong màn hình, hình ảnh hắn đứng trên vách núi cao lớn trông rất nhỏ bé, nhưng lúc này, hình ảnh của hắn trong lòng người khác lại vô cùng cao lớn. Đây là sự quyến rũ của môn thể thao mạo hiểm. Dựa vào sức mạnh của chính mình, để hoàn thành điều không thể, chinh phục sự tồn tại mạnh mẽ của thiên nhiên là rất vĩ đại.
Khi Kaidi trở lại điểm tập hợp, sắc mặt gã rất khó coi, gã cảm thấy mọi ánh mắt nhìn về phía gã đều mang theo trào phúng, hai người Reiter và Gutru sau khi nhìn thấy sắc mặt của gã đã tận lực tránh xa, không ai muốn đi lên an ủi gã.
“Tất cả đều là lỗi của các cậu!” Kaidi đã giận đến mất đi lý trí, gã chỉ vào Reiter và Gutru để trút giận, đem kết quả gã thua trận đều đổ lên đầu bọn họ “Nếu không phải tại các cậu ở hạng mục thứ nhất động tác quá chậm chạp, sao tôi có thể thua cậu ta? Hai tên yếu ớt kia các cậu còn đấu không lại, động tác của hai người còn chậm hơn bọn họ."
Kaidi chỉ trích làm Reiter và Gutru sắc mặt cũng lập tức khó coi lên, Gutru nói "Nhưng cậu đừng nhầm, thời gian bọn tôi chỉ chậm hơn có hai phút còn cậu là bị người ta bỏ lại cả nửa chặng đường. Nên hào phóng thừa nhận việc này đi, đem trách nhiệm đổ lên đầu người khác cũng không thể che dấu sự kém cỏi của cậu đâu."
“Cậu nói tôi kém cỏi?” Kaidi trừng mắt nhìn Gutru, trong lòng càng thêm phẫn nộ “Nếu cậu cảm thấy tôi kém cỏi vậy không cần chung đội với tôi, ngày mai biểu diễn lướt sóng trên không là hạng mục thể thao tôi am hiểu nhất, tôi mà nhận được điểm số cao sẽ không chia một điểm nào cho các cậu.”
Gutru châm chọc nói “Dã ngoại sinh tồn cậu cũng nói là cậu am hiểu nhất, phân biệt thực vật cậu cũng nói là cậu am hiểu nhất, thể thao mạo hiểm cậu cũng nói là cậu am hiểu nhất. Thứ cậu am hiểu có rất nhiều nhưng chân chính am hiểu thì một cái cậu cũng không bằng người khác.”
Gutru nói ra tiếng lòng của nhóm cư dân mạng, hảo cảm của bọn họ đối với Kaidi đã tuột xuống con số âm, phiếu ủng hộ của Kaidi giảm xuống liên tục và không còn nhiều người tiếp tục ủng hộ gã nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.