Hệ Thống Khởi Động, Truy Tìm Lò Sưởi!
Chương 137: Hoàng Hôn (6)
Nâu Nêm
11/06/2021
" Lăng tỷ tỷ, mắt thấy hoàng thượng cũng sắp tới rồi, người vẫn là mau
chóng rời đi thì hơn." Phó Kim Phong biểu tình lãnh đạm ngồi đối diện
với Lăng Sương, không chút sợ hãi đuổi người.
" Ngươi đừng có cậy sủng mà kiêu, cứ đợi mà xem." Lăng Sương bị bộ dạng kiêu ngạo này của Phó Kim Phong chọc tức muốn thổ huyết, điên cuồng chỉ tay về phía Phó Kim Phong.
" Lăng tỷ tỷ đừng đùa, chúng ta nam nữ khác biệt, hơn nữa đều là phi tử của hoàng thượng, thương nhớ chờ đợi ngày đêm không hợp quy củ. Huống hồ tâm trí của đệ đã đặt toàn bộ ở bên người hoàng thượng, tỷ tỷ nói lời này khiến đệ không biết phải làm sao." Phó Kim Phong duy trì lãnh đạm, nói một câu thành công chọc tức Lăng Sương gấp mười lần.
" Ngươi... hoàng thượng." Lăng Sương tức giận còn muốn mắng chửi liền ngay lập tức bị bóng dáng vàng óng xuất hiện khiến nàng phải nuốt ngược trở về.
Nhiễm Thanh Vân ngoài lò sưởi ra đều ngại nhìn người khác, không rảnh để tâm đến Lăng Sương gì đó, vừa đi tới đã ôm ngang eo Phó Kim Phong, y cao hơn lò sưởi một cài đầu, phải hơn khom lưng mới có thể đặt cằm lên vai y làm nũng.
" Đại Đại, trẫm đói rồi."
" Ngự thiện phòng có lẽ đã chuẩn bị xong, chúng ta vào trong đợi." Phó Kim Phong không cần nhìn cũng biết là ai, khẽ kéo ra một nụ cười dịu dàng.
" Lăng tỷ tỷ, đệ phải đi với hoàng thượng rồi, không thể tiếp tỷ được nữa."
" Ngươi nói chuyện với nàng làm gì, chúng ta đi vào." Nhiễm Thanh Vân thấy lò sưởi để ý đến người khác, còn là nữ nhân, cho dù có là phi tần xinh đẹp của y đi chăng nữa, Nhiễm Thanh Vân cũng thấy cực kì không thoải mái.
Lại nói, đám phi tần này không phải của y, là của tên hoàng đế nát kia, hơn nữa bọn họ càng không xinh đẹp... có được không hả? Một góc của lò sưởi cũng không đẹp bằng. Nồi này ta không đội, cảm ơn.
Phó Kim Phong như thường lệ bị Nhiễm Thanh Vân lôi kéo vào trong phòng, nửa tựa nửa ôm, ngồi bên cạnh bàn ăn, chờ đợi ngự thiện phòng mang đồ ăn lên.
Ngày nào cũng chạy tới chỗ y ăn cơm, không đủ một ngày ba bữa là không được, nhưng theo y quan sát, hoàng thượng chạy tới đây cũng không có ăn nhiều, một bát cơm vài miếng rau... sau đó toàn bộ thời gian đều dùng để ép y ăn cơm.
Phó Kim Phong trong lòng đầy phiền muộn, không muốn ăn cơm.
" Không được lười biếng, ngươi quá gầy..." Nhiễm Thanh Vân vừa cứng vừa mềm, nửa sủng nịnh nửa bắt ép Phó Kim Phong ăn cơm.
" Ta như vậy mới đẹp, béo quá sẽ không còn đẹp nữa." Phó Kim Phong phản đối.
" Ai nói ngươi béo không đẹp? Trẫm chính là thích ngươi béo, càng béo càng tốt." Béo ôm mới có cảm giác, mềm mềm ấm ấm, cực kì thoải mái. Gầy như que củi thế này, nhìn đẹp thôi có ích gì, ta mới không phải loại người nhìn mặt gì đó.
Cảm thấy chính mình nói vẫn chưa đủ thuyết phục, Nhiễm Thanh Vân nhanh chóng bổ sung thêm:" Ngươi gầy quá sẽ rất dễ bệnh, béo lên một chút mới khỏe."
Nhiễm Thanh Vân ý thức được Phó Kim Phong khí lực không giống nam nhân bình thường, cho dù là nam nhân tối ngày không phải làm việc nặng đi chăng nữa thì khí lực yếu như vậy rõ ràng cực kì bất thường. Nhiễm Thanh Vân cũng không có trí nhớ của nguyên chủ, càng không biết lò sưởi vì sao mới bị hao tổn khí lực, y chỉ đơn giản nghĩ lò sưởi thiếu dinh dưỡng lại bị trèn ép trong hậu cung nên mới thành ra như vậy, chăm chỉ bồi bổ sức khỏe chút là được rồi.
Phó Kim Phong lại không nghĩ đơn giản như y, đáy lòng vốn có rận, Nhiễm Thanh Vân chỉ cần ho nhẹ một chút cũng khiến Phó Kim Phong lo lắng không thôi, sau khi phát hiện Nhiễm Thanh Vân nhìn thấy chỗ yếu trên cơ thể, đáy lòng càng trở nên lo sợ.
Y phải mau chóng nghĩ cách truyền tin ra bên ngoài, phải bảo bọn họ tăng tiến độ.
Phó Kim Phong là phi tần của hoàng thượng, buổi tối hoàng thượng muốn ngủ tại tẩm cung của y, y cũng không thể tìm được lý do mà từ chối, tối nào cùng ngủ thiếp đi trong lo sợ.
Nhiễm Thanh Vân nhìn con mèo nhỏ thu lại móng vuốt, cẩn thận chỉnh tư thế cho y, sau mới chậm rãi rời giường. Muốn làm một hoàng đế hợp tiêu chuẩn quả nhiên quá phiền phức, vẫn là nghĩ cách nhanh chóng soát đủ tiến độ nhiệm vụ rồi về vườn chơi với lò sưởi sớm thôi.
Nhiễm Thanh Vân nhân lúc lò sưởi ngủ say, tự mình mò đi phê tấu chương, đến gần sáng mới tự giác bò trở lại giường.
Vương Bội, ta có thể xem tiến độ trị liệu bây giờ là bao nhiêu không?
[ Tiến hành tổng hợp tiến độ trị liệu, tiến độ trị liệu 49%]
[ Ký chủ cố lên, 50% là giấu mốc quan trọng, qua 50% sẽ mở hình thức thưởng tiến độ nhiệm vụ, tốc độ tăng tiến sẽ nhanh hơn nhiều.]
Nhiễm Thanh Vân chỉ để ý thanh tiến độ, không để ý cái lời râu ria phía sau của hệ thống, tự mình âm thầm nhẩm tính. Trước khi tới đây là 47%, một tháng liền lên được 2%... nếu tiếp tục duy trì nếp sinh hoạt như thế này, chẳng mấy chốc Nhiễm thanh Vân sẽ lại bị đè ra làm cá chết.
Nhiễm Thanh Vân suy nghĩ đến thân phận hoàng thượng của mình, nếu thật sự đột nhiên phát sốt ngất liền một ngày, hoàng cung không phải sẽ loạn mất sao?
Nhiễm Thanh Vân có chút đau đầu.
" Ngươi đừng có cậy sủng mà kiêu, cứ đợi mà xem." Lăng Sương bị bộ dạng kiêu ngạo này của Phó Kim Phong chọc tức muốn thổ huyết, điên cuồng chỉ tay về phía Phó Kim Phong.
" Lăng tỷ tỷ đừng đùa, chúng ta nam nữ khác biệt, hơn nữa đều là phi tử của hoàng thượng, thương nhớ chờ đợi ngày đêm không hợp quy củ. Huống hồ tâm trí của đệ đã đặt toàn bộ ở bên người hoàng thượng, tỷ tỷ nói lời này khiến đệ không biết phải làm sao." Phó Kim Phong duy trì lãnh đạm, nói một câu thành công chọc tức Lăng Sương gấp mười lần.
" Ngươi... hoàng thượng." Lăng Sương tức giận còn muốn mắng chửi liền ngay lập tức bị bóng dáng vàng óng xuất hiện khiến nàng phải nuốt ngược trở về.
Nhiễm Thanh Vân ngoài lò sưởi ra đều ngại nhìn người khác, không rảnh để tâm đến Lăng Sương gì đó, vừa đi tới đã ôm ngang eo Phó Kim Phong, y cao hơn lò sưởi một cài đầu, phải hơn khom lưng mới có thể đặt cằm lên vai y làm nũng.
" Đại Đại, trẫm đói rồi."
" Ngự thiện phòng có lẽ đã chuẩn bị xong, chúng ta vào trong đợi." Phó Kim Phong không cần nhìn cũng biết là ai, khẽ kéo ra một nụ cười dịu dàng.
" Lăng tỷ tỷ, đệ phải đi với hoàng thượng rồi, không thể tiếp tỷ được nữa."
" Ngươi nói chuyện với nàng làm gì, chúng ta đi vào." Nhiễm Thanh Vân thấy lò sưởi để ý đến người khác, còn là nữ nhân, cho dù có là phi tần xinh đẹp của y đi chăng nữa, Nhiễm Thanh Vân cũng thấy cực kì không thoải mái.
Lại nói, đám phi tần này không phải của y, là của tên hoàng đế nát kia, hơn nữa bọn họ càng không xinh đẹp... có được không hả? Một góc của lò sưởi cũng không đẹp bằng. Nồi này ta không đội, cảm ơn.
Phó Kim Phong như thường lệ bị Nhiễm Thanh Vân lôi kéo vào trong phòng, nửa tựa nửa ôm, ngồi bên cạnh bàn ăn, chờ đợi ngự thiện phòng mang đồ ăn lên.
Ngày nào cũng chạy tới chỗ y ăn cơm, không đủ một ngày ba bữa là không được, nhưng theo y quan sát, hoàng thượng chạy tới đây cũng không có ăn nhiều, một bát cơm vài miếng rau... sau đó toàn bộ thời gian đều dùng để ép y ăn cơm.
Phó Kim Phong trong lòng đầy phiền muộn, không muốn ăn cơm.
" Không được lười biếng, ngươi quá gầy..." Nhiễm Thanh Vân vừa cứng vừa mềm, nửa sủng nịnh nửa bắt ép Phó Kim Phong ăn cơm.
" Ta như vậy mới đẹp, béo quá sẽ không còn đẹp nữa." Phó Kim Phong phản đối.
" Ai nói ngươi béo không đẹp? Trẫm chính là thích ngươi béo, càng béo càng tốt." Béo ôm mới có cảm giác, mềm mềm ấm ấm, cực kì thoải mái. Gầy như que củi thế này, nhìn đẹp thôi có ích gì, ta mới không phải loại người nhìn mặt gì đó.
Cảm thấy chính mình nói vẫn chưa đủ thuyết phục, Nhiễm Thanh Vân nhanh chóng bổ sung thêm:" Ngươi gầy quá sẽ rất dễ bệnh, béo lên một chút mới khỏe."
Nhiễm Thanh Vân ý thức được Phó Kim Phong khí lực không giống nam nhân bình thường, cho dù là nam nhân tối ngày không phải làm việc nặng đi chăng nữa thì khí lực yếu như vậy rõ ràng cực kì bất thường. Nhiễm Thanh Vân cũng không có trí nhớ của nguyên chủ, càng không biết lò sưởi vì sao mới bị hao tổn khí lực, y chỉ đơn giản nghĩ lò sưởi thiếu dinh dưỡng lại bị trèn ép trong hậu cung nên mới thành ra như vậy, chăm chỉ bồi bổ sức khỏe chút là được rồi.
Phó Kim Phong lại không nghĩ đơn giản như y, đáy lòng vốn có rận, Nhiễm Thanh Vân chỉ cần ho nhẹ một chút cũng khiến Phó Kim Phong lo lắng không thôi, sau khi phát hiện Nhiễm Thanh Vân nhìn thấy chỗ yếu trên cơ thể, đáy lòng càng trở nên lo sợ.
Y phải mau chóng nghĩ cách truyền tin ra bên ngoài, phải bảo bọn họ tăng tiến độ.
Phó Kim Phong là phi tần của hoàng thượng, buổi tối hoàng thượng muốn ngủ tại tẩm cung của y, y cũng không thể tìm được lý do mà từ chối, tối nào cùng ngủ thiếp đi trong lo sợ.
Nhiễm Thanh Vân nhìn con mèo nhỏ thu lại móng vuốt, cẩn thận chỉnh tư thế cho y, sau mới chậm rãi rời giường. Muốn làm một hoàng đế hợp tiêu chuẩn quả nhiên quá phiền phức, vẫn là nghĩ cách nhanh chóng soát đủ tiến độ nhiệm vụ rồi về vườn chơi với lò sưởi sớm thôi.
Nhiễm Thanh Vân nhân lúc lò sưởi ngủ say, tự mình mò đi phê tấu chương, đến gần sáng mới tự giác bò trở lại giường.
Vương Bội, ta có thể xem tiến độ trị liệu bây giờ là bao nhiêu không?
[ Tiến hành tổng hợp tiến độ trị liệu, tiến độ trị liệu 49%]
[ Ký chủ cố lên, 50% là giấu mốc quan trọng, qua 50% sẽ mở hình thức thưởng tiến độ nhiệm vụ, tốc độ tăng tiến sẽ nhanh hơn nhiều.]
Nhiễm Thanh Vân chỉ để ý thanh tiến độ, không để ý cái lời râu ria phía sau của hệ thống, tự mình âm thầm nhẩm tính. Trước khi tới đây là 47%, một tháng liền lên được 2%... nếu tiếp tục duy trì nếp sinh hoạt như thế này, chẳng mấy chốc Nhiễm thanh Vân sẽ lại bị đè ra làm cá chết.
Nhiễm Thanh Vân suy nghĩ đến thân phận hoàng thượng của mình, nếu thật sự đột nhiên phát sốt ngất liền một ngày, hoàng cung không phải sẽ loạn mất sao?
Nhiễm Thanh Vân có chút đau đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.