Hệ Thống Khởi Động, Truy Tìm Lò Sưởi!
Chương 98: Phiền phức có chân (31)
Nâu Nêm
28/05/2021
Muốn tiêu thụ đống tinh thạch này, cũng cần phải động não mới được.
[ Cảnh báo, mục tiêu nhiệm vụ đang gặp nguy hiểm, chủ nhân mau đi vớt người nha.]
Nhiễm Thanh Vân đang tập trung nghĩ cách tiêu thụ tinh thạch:"..."
Liếc mắt nhìn tòa nhà cao tầng trước mặt, đầu điên cuồng nhảy ra dấu chấm than.
Sao bảo an toàn lắm mà?!! Lò sưởi quả nhiên chỉ được cái mồm điêu.
Nhiễm Thanh Vân đeo khẩu trang lên, đẩy cửa xe tiến vào trong, tuy nhiên y vừa mới bước vào đến cửa đã bị đám bảo vệ chặn lại:" Anh là ai? Nơi này không phận sự miễn vào."
" Tránh đường, tôi không làm khó các anh." Nhiễm Thanh Vân hung hăng đe dọa, hàn khí quanh thân đủ để khiến đám người bảo vệ run sợ lùi lại.
Nhiễm Thanh Vân tiến lên một bước, đám bảo vệ lại tiến tới chặn:" Chúng tôi chỉ làm theo chỉ thị, nơi này anh không thể vào."
" Vậy sao?" Nhiễm Thanh Vân thần bí nhếch môi, ngoài lớp khẩu trang, vẫn chỉ là ánh mắt lạnh lẽo.
Thời điểm Nhiễm Thanh Vân thật sự sắp động thủ, phía sau liền vang lên câu hỏi:" Có chuyện gì ở đây vậy?"
Nhiễm Thanh Vân nhận ra người này... chính là cái tên A Hựu gì đó cùng tiểu đội với lò sưởi, mặc dù biết tên này không có ý đồ tốt với lò sưởi, nhưng để tránh phiền phức, trước tiên Nhiễm Thanh Vân chỉ có thể túm lấy hắn.
" Tôi tới tìm thiếu tướng của cậu."
A Hựu đương nhiên nhận ra xác sống trước mặt, đáy lòng âm thầm vạch ra kế hoạch, hướng Nhiễm Thanh Vân nở nụ cười tươi:" Anh tới tìm Phó Kim Phong sao? Cậu ta vừa bị giáng chức, không còn là thiếu tướng của tôi nữa... nhưng tôi đương nhiên vẫn có thể dẫn anh đi gặp cậu ta."
" Được."
A Hựu này có thể sảng khoái đồng ý, Nhiễm Thanh Vân đương nhiên biết trong lòng cậu ta có tính toán, có điều, Nhiễm Thanh Vân mới không thèm để vào mắt.
Còn chiêu gì cứ tung ra hết đi. Anh đây chấp. Anh đây hôm nay không phá nát chỗ này ra, anh đây không phải họ Nhiễm.
Nhiễm Thanh Vân đầy tự tin đi theo sau A Hựu. A Hựu đưa y tới thang máy, ấn tầng 24.
" Ai cho anh tự tin đến mức một xác sống như anh dám chạy vào tận nơi này tìm người thế?" A Hựu đứng một bên nhìn chằm chằm Nhiễm Thanh Vân đánh giá.
Nhiễm Thanh Vân coi như không nghe thấy, lạnh nhạt nhìn tháng máy chậm rãi chuyển số.
" Tên Phó Kim Phong thì có gì tốt? Bây giờ anh ta đã không còn là thiếu tướng nữa rồi, anh ở bên tôi, sẽ an toàn hơn ở bên cạnh anh ta."
"...."
Tên này bị bệnh thần kinh rồi? Nói sảng cái gì thế? Hắn ta nghĩ cái gì mà đòi so sánh với lò sưởi của ta vậy?
Nhiễm Thanh Vân cực kì chán ghét, đặc biệt là phải nghe tên A Hựu này làm nhảm, hận không thể ném tên này ra khỏi thang máy.
Thấy Nhiễm Thanh Vân không quan tâm đến lười mình nói, A Hựu kia đáy lòng càng thêm điên cuồng.
*Tinh*
Âm báo đã đến nơi, thang máy cũng chậm rãi mở ra, Nhiễm Thanh Vân ghét bỏ không gian thang máy ô nhiễm, nhanh chóng tiến ra ngoài.
" Bây giờ anh cầu xin tôi bảo hộ anh, tôi sẽ bỏ qua mấy hành động của anh vừa rồi... thế nào?"
" Dẫn đường." Nhiễm Thanh Vân duy trì thái độ lạnh nhạt, hất cánh tay đang bám lấy cổ tay mình ra.
" Anh sẽ sớm hối hận thôi." A Hựu tức giận nắm chặt hai tay, tăng tốc dẫn đường cho Nhiễm Thanh Vân.
Bởi vì A Hựu này dẫn đường trùng với định vị hệ thống đưa ra cho nên Nhiễm Thanh Vân mới không làm ra động tác lớn, yên tĩnh đi theo sau A Hựu, tránh được bao nhiêu phiền phức thì tránh bấy nhiêu phiền phức đi.
Hai người bọn họ đi trên hành lang dài rộng, chốc chốc sẽ có người mặc đồng phục quân nhân chạy ngang qua, thời điểm y chỉ còn cách lò sưởi một đoạn ngắn, y còn nhìn thấy một nhóm người mang theo vũ khí nóng chạy tới, mở ra một cánh cửa lao nhanh vào... mà vị trí đó, trùng hợp với định vị của hệ thống.
Nhiễm Thanh Vân lớn tiếng chửi thề, trước khi hệ thống kịp phát ra lần cảnh báo thứ tư, chạy tới trước cánh cửa.
Cửa lớn làm bằng hợp kim cực kì chắc chắn, bên cạnh có nơi quét thẻ từ để mở khóa, Nhiễm Thanh Vân tính toán việc dùng thẻ từ mở khóa và trực tiếp phá cửa..
Nếu dùng thẻ từ, chắc chắn sẽ giảm đi không ít phiền phức cho lò sưởi, nhóm người vừa rồi đi vào, chưa chắc đã nhằm vào lò sưởi... nếu y phá hỏng cửa, sau này lò sưởi sẽ rất khó giải quyết.
" Mở ra." Nhiễm Thanh Vân hướng về phía A Hựu đang tiến tới, lạnh lẽo đề nghị.
A Hựu chưa thấy quan tài chưa đổ lệ:" Anh cầu xin tôi đi."
Nhiễm Thanh Vân:"..."
Bảo ta cầu xin ngươi? Đúng thật là...
Ta cầu xin ngươi cái rắm!
.Thời điểm Nhiễm Thanh Vân lột sạch đồ A Hựu tìm được thẻ khóa cũng là lúc hệ thống phát ra lần cảnh cáo thứ tư. Cửa lớn bật mở, rõ ràng cực kì thu hút sự chú ý của đám người bên trong, người xuất hiện trước cánh cửa, ngoài dự đoán đến mức khiến đám người đứng hình mất một giây.
Chỉ trong một giây đó, Nhiễm Thanh Vân đã có thể xác định được lò sưởi trong đám người.
Phó Kim Phong đứng đối diện với rất nhiều họng súng, lưu quang xanh đen bao bọc quanh thân, trên người không có ít vết thương nhưng chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhìn ra được chúng đều là vết thương ngoài da, trên tay Phó Kim Phong là con dao cổ xưa được Nhiễm Thanh Vân tặng khi gặp mặt... lưu quang xanh đen là từ nơi đó tràn ra.
Tặng cho lò sưởi con dao này quả nhiên đúng đắn.
[ Cảnh báo, mục tiêu nhiệm vụ đang gặp nguy hiểm, chủ nhân mau đi vớt người nha.]
Nhiễm Thanh Vân đang tập trung nghĩ cách tiêu thụ tinh thạch:"..."
Liếc mắt nhìn tòa nhà cao tầng trước mặt, đầu điên cuồng nhảy ra dấu chấm than.
Sao bảo an toàn lắm mà?!! Lò sưởi quả nhiên chỉ được cái mồm điêu.
Nhiễm Thanh Vân đeo khẩu trang lên, đẩy cửa xe tiến vào trong, tuy nhiên y vừa mới bước vào đến cửa đã bị đám bảo vệ chặn lại:" Anh là ai? Nơi này không phận sự miễn vào."
" Tránh đường, tôi không làm khó các anh." Nhiễm Thanh Vân hung hăng đe dọa, hàn khí quanh thân đủ để khiến đám người bảo vệ run sợ lùi lại.
Nhiễm Thanh Vân tiến lên một bước, đám bảo vệ lại tiến tới chặn:" Chúng tôi chỉ làm theo chỉ thị, nơi này anh không thể vào."
" Vậy sao?" Nhiễm Thanh Vân thần bí nhếch môi, ngoài lớp khẩu trang, vẫn chỉ là ánh mắt lạnh lẽo.
Thời điểm Nhiễm Thanh Vân thật sự sắp động thủ, phía sau liền vang lên câu hỏi:" Có chuyện gì ở đây vậy?"
Nhiễm Thanh Vân nhận ra người này... chính là cái tên A Hựu gì đó cùng tiểu đội với lò sưởi, mặc dù biết tên này không có ý đồ tốt với lò sưởi, nhưng để tránh phiền phức, trước tiên Nhiễm Thanh Vân chỉ có thể túm lấy hắn.
" Tôi tới tìm thiếu tướng của cậu."
A Hựu đương nhiên nhận ra xác sống trước mặt, đáy lòng âm thầm vạch ra kế hoạch, hướng Nhiễm Thanh Vân nở nụ cười tươi:" Anh tới tìm Phó Kim Phong sao? Cậu ta vừa bị giáng chức, không còn là thiếu tướng của tôi nữa... nhưng tôi đương nhiên vẫn có thể dẫn anh đi gặp cậu ta."
" Được."
A Hựu này có thể sảng khoái đồng ý, Nhiễm Thanh Vân đương nhiên biết trong lòng cậu ta có tính toán, có điều, Nhiễm Thanh Vân mới không thèm để vào mắt.
Còn chiêu gì cứ tung ra hết đi. Anh đây chấp. Anh đây hôm nay không phá nát chỗ này ra, anh đây không phải họ Nhiễm.
Nhiễm Thanh Vân đầy tự tin đi theo sau A Hựu. A Hựu đưa y tới thang máy, ấn tầng 24.
" Ai cho anh tự tin đến mức một xác sống như anh dám chạy vào tận nơi này tìm người thế?" A Hựu đứng một bên nhìn chằm chằm Nhiễm Thanh Vân đánh giá.
Nhiễm Thanh Vân coi như không nghe thấy, lạnh nhạt nhìn tháng máy chậm rãi chuyển số.
" Tên Phó Kim Phong thì có gì tốt? Bây giờ anh ta đã không còn là thiếu tướng nữa rồi, anh ở bên tôi, sẽ an toàn hơn ở bên cạnh anh ta."
"...."
Tên này bị bệnh thần kinh rồi? Nói sảng cái gì thế? Hắn ta nghĩ cái gì mà đòi so sánh với lò sưởi của ta vậy?
Nhiễm Thanh Vân cực kì chán ghét, đặc biệt là phải nghe tên A Hựu này làm nhảm, hận không thể ném tên này ra khỏi thang máy.
Thấy Nhiễm Thanh Vân không quan tâm đến lười mình nói, A Hựu kia đáy lòng càng thêm điên cuồng.
*Tinh*
Âm báo đã đến nơi, thang máy cũng chậm rãi mở ra, Nhiễm Thanh Vân ghét bỏ không gian thang máy ô nhiễm, nhanh chóng tiến ra ngoài.
" Bây giờ anh cầu xin tôi bảo hộ anh, tôi sẽ bỏ qua mấy hành động của anh vừa rồi... thế nào?"
" Dẫn đường." Nhiễm Thanh Vân duy trì thái độ lạnh nhạt, hất cánh tay đang bám lấy cổ tay mình ra.
" Anh sẽ sớm hối hận thôi." A Hựu tức giận nắm chặt hai tay, tăng tốc dẫn đường cho Nhiễm Thanh Vân.
Bởi vì A Hựu này dẫn đường trùng với định vị hệ thống đưa ra cho nên Nhiễm Thanh Vân mới không làm ra động tác lớn, yên tĩnh đi theo sau A Hựu, tránh được bao nhiêu phiền phức thì tránh bấy nhiêu phiền phức đi.
Hai người bọn họ đi trên hành lang dài rộng, chốc chốc sẽ có người mặc đồng phục quân nhân chạy ngang qua, thời điểm y chỉ còn cách lò sưởi một đoạn ngắn, y còn nhìn thấy một nhóm người mang theo vũ khí nóng chạy tới, mở ra một cánh cửa lao nhanh vào... mà vị trí đó, trùng hợp với định vị của hệ thống.
Nhiễm Thanh Vân lớn tiếng chửi thề, trước khi hệ thống kịp phát ra lần cảnh báo thứ tư, chạy tới trước cánh cửa.
Cửa lớn làm bằng hợp kim cực kì chắc chắn, bên cạnh có nơi quét thẻ từ để mở khóa, Nhiễm Thanh Vân tính toán việc dùng thẻ từ mở khóa và trực tiếp phá cửa..
Nếu dùng thẻ từ, chắc chắn sẽ giảm đi không ít phiền phức cho lò sưởi, nhóm người vừa rồi đi vào, chưa chắc đã nhằm vào lò sưởi... nếu y phá hỏng cửa, sau này lò sưởi sẽ rất khó giải quyết.
" Mở ra." Nhiễm Thanh Vân hướng về phía A Hựu đang tiến tới, lạnh lẽo đề nghị.
A Hựu chưa thấy quan tài chưa đổ lệ:" Anh cầu xin tôi đi."
Nhiễm Thanh Vân:"..."
Bảo ta cầu xin ngươi? Đúng thật là...
Ta cầu xin ngươi cái rắm!
.Thời điểm Nhiễm Thanh Vân lột sạch đồ A Hựu tìm được thẻ khóa cũng là lúc hệ thống phát ra lần cảnh cáo thứ tư. Cửa lớn bật mở, rõ ràng cực kì thu hút sự chú ý của đám người bên trong, người xuất hiện trước cánh cửa, ngoài dự đoán đến mức khiến đám người đứng hình mất một giây.
Chỉ trong một giây đó, Nhiễm Thanh Vân đã có thể xác định được lò sưởi trong đám người.
Phó Kim Phong đứng đối diện với rất nhiều họng súng, lưu quang xanh đen bao bọc quanh thân, trên người không có ít vết thương nhưng chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhìn ra được chúng đều là vết thương ngoài da, trên tay Phó Kim Phong là con dao cổ xưa được Nhiễm Thanh Vân tặng khi gặp mặt... lưu quang xanh đen là từ nơi đó tràn ra.
Tặng cho lò sưởi con dao này quả nhiên đúng đắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.