Chương 118: Chỉ là mồi nhử
Tuyết Đình Cây
11/03/2021
Trang viện : La Thần.
Trời đêm gió lạnh nhẹ thổi qua khung cửa sổ khiến lòng người bỗng cảm thấy có chút xao động. Ở một căn phòng lớn, Hồng thẩm tên thật Hồng Hiên Nhiên hay còn được thiếu gia thường gọi với một cái tên mỹ miều đó là Hồng Mỹ Nhân.
Lúc này Hồng Hiên Nhiên vẫn đang cùng Thập Ngũ Giai Nhân ngồi xếp bằng cảm ngộ công pháp Bát Vạn Thiên Âm.
"Két..." Bỗng tiếng mở cửa phòng vang lên.
La Thần lúc này liền xuất hiện bước đi vào, mọi người thấy động tĩnh liền mở mắt nhìn qua. Hồng Hiên Nhiên và Thập Ngũ Giai Nhân liền lên tiếng.
"Thiếu gia.!"
La Thần mắt đảo nhìn hết mọi người rồi bỗng nói. "Hiên Nhiên tỷ.! Tỷ có thể ra ngoài một chút không.?"
"Vâng thiếu gia.!" Hồng Hiên Nhiên đáp xong liền đứng lên cùng với La Thần rời đi ra ngoài.
Trang viện tầng hai ở giữa phòng La Thần và Song Ngư có một sân thượng trống ngoài trời. Lúc này La Thần cùng với Hồng Hiên Nhiên đã ngồi cùng ở đây mắt nhìn xuống khuôn viên ở giữa tứ hợp viện.
Bỗng La Thần nói. "Hiên Nhiên tỷ.! Tỷ thật yêu cái tên không ra gì thái tử kia sao.?"
Hiên Nhiên nghe vậy bỗng lòng liền chấn động thất kinh một hồi lâu thì mới khẽ thở hắt ra một cái, lên tiếng đáp lời.
"Đã không còn gì đáng để lưu tâm nữa."
"Vậy tên hoàng đế kia thì sao.?"
"Bật thiên tử.! Thứ dân không quyền khước từ."
"Vậy tỷ có hận.?"
"Mười năm thấm thoát trôi, thời gian rất vô tình."
La Thần liền cũng đã cảm nhận hiểu được phần nào rồi, tiếp bỗng hắn nói sang một chuyện khác.
"Song Ngư Hoành Lâu đang chuẩn bị tổ chức một sự kiện lớn ở thành Kinh Sư."
Hơi ngừng một nhịp La Thần nói tiếp. "Không biết tỷ có nhã hứng không.?"
Hồng Mỹ Nhân mắt hững hờ nhìn xa xăm vẻ không tỏ vui buồn đáp. "Tùy thiếu gia sắp xếp."
La Thần nói tiếp. "Kinh Thương Tứ Hầu hôm nay đã ký khế ước liên doanh cùng với chúng ta sáng nay."
"Kinh Thương Tứ Hầu.!" Hiên Nhiên hơi khiu mi nói tiếp. "Bốn gia tộc hợp lực để có thể tồn tại bên cạnh những thế lực lớn."
Tiếp Hiên Nhiên tỷ liền hơi cảm thấy kì lạ nói. "Thiếu gia thật muốn liên doanh với bọn họ."
La Thần thấy Hiên Nhiên tỷ rất thông minh vừa nghe thì đã thấy có điều không đúng, thế là La Thần hắn bỗng liền nhẹ nhếch miệng cười đáp.
"Chỉ là mồi nhử mà thôi.!"
"Mồi nhử.?"
"Con cá lớn thật sự sẽ rất mau xuất hiện ra thôi."
Hơi ngạc nhiên Hiên Nhiên nói. "Là... là Mộng Hồng Lâu của Cẩn Đình Ba.!"
La Thần vẻ chẳng quan tâm đáp. "Ai cũng được.! Chỉ cần có đủ thực lực thì hãy cứ việc đến đây tìm ta."
"Vậy sao thiếu gia ngay từ đầu lại không trực tiếp đi gặp người."
La Thần bỗng mắt tinh anh sắc xảo đáp. "Tìm người ắt sẽ dưới người, tìm ta ắt sẽ dưới ta."
Nghe thế Hồng Hiên Nhiên liền trong lòng lập tức rất chấn động không thôi, mắt thì liền rất thất kinh nhìn chằm chằm về cậu thiếu niên trẻ tuổi bên cạnh mình.
La Thần thì vẻ chẳng bận tâm, mắt vẫn nhìn xuống khuôn viên bên dưới. Bỗng ngay lúc này La Thần liền hô lớn.
"Này...! Hai tên kia.!"
----------...----------
Trước đó một lúc.
Bên dưới khuôn viên không lâu trước thì ở đây đã từ lâu có hai người đang ngồi quay lưng về phía hướng La Thần.
Hai người này mặt mài tỏ ra buồn thiu, mắt thì cứ ngẩn ngơ nhìn trời đêm thanh vắng.
Bỗng một tên hơi lớn tuổi mắt vẫn thẩn thờ nhìn trời nhỏ lên tiếng nói. "Huynh đệ ngươi cũng có tâm sự sao.?"
"Ừ.! Thế còn huynh thì sao."
"Hàizz... Ta hôm nay vô tình gặp lại cố nhân, mắt thấy bây giờ nàng đã là thê tử của người thì ta liền cảm thấy rất cô liêu."
"Hàizz... Còn ta hôm nay nàng ấy đã biết chuyện, nên liền tỏ ra xa lánh ta. Vậy nên ta liền cảm thấy rất đau lòng."
"Huynh đệ.! Đệ còn trẻ, còn nhiều cơ hội không cần phải quá buồn lòng."
"Huynh có điều không biết rồi. Ta cùng nàng ấy có thể nói là thanh mai trúc mã đi."
"Hàizz... Tuy đệ bị xa lánh, nhưng ít nhất thì đệ cũng dám bộc lộ tình cảm của mình với người đó. Còn ta ngay cả mở miệng giữ lại nàng ấy ta cũng chẳng hề một lần nói ra."
"Người đó của huynh hiện sống không tốt sao.?"
"Cũng không phải là không tốt....! Nhưng huynh cũng thật chẳng biết rõ nữa, nhị phu nhân của một nhà phú quý chắc nàng ấy cũng không dễ dàng gì."
"Đệ thì chỉ mới nhận thức được rõ ràng tình cảm của mình vài hôm trước, ấy vậy mà khi nàng ấy biết được thì liền rất ghét bỏ đệ."
"Xem ra đệ cũng thật đáng thương."
"Huynh đây cũng đáng thương không kém hơn đi."
"Hàizz... Lẽ đời vô thường, hỏi thế nhân tình ái là gì."
"Ái tình ngang trái này khiến lòng đệ rất đau."
"Đệ tuy khác người, nhưng ít ra huynh đây cũng cảm nhận được tình cảm của đệ dành cho người đó quả thật rất lớn."
"Đệ tuy ngu muội nhưng cũng thấy được huynh cũng rất yêu người kia."
"Hàizz..."
"Hàizz..."
".!...!....!...." im lặng một lúc lâu.
"Đệ này.! Trang viện chúng ta có rượu không.?"
"Đệ cũng chẳng rõ, hay là chúng ta cứ trước đi tìm thử xem."
Nói xong hai người liền đứng lên vẻ buồn bã muốn đi tìm chút rượu để giải sầu. Bỗng tên nhỏ tuổi lại lên tiếng nói.
"Huynh đệ ta có duyên tương ngộ, âu cũng xem là có duyên phận. Vậy không biết huynh có thể cho đệ biết tên của huynh được hay không.?"
"Huynh tên Hồng Lệnh.!" Đáp xong y liền tiếp hỏi tên nhỏ tuổi kia. "Vậy còn đệ thì sao.?"
"Đệ tên Lãnh Điệp.! Huynh cứ gọi Lãnh là được rồi."
Bỗng ngay lúc này trên tầng La Thần liền hướng hai cái tên ăn không ngồi rồi rảnh hơi dưới này hô gọi.
"Này....! Hai tên kia.!"
Hồng Lệnh, Lãnh Điệp nghe gọi liền giật mình quay lại nhìn, lập tức hai người thấy đó là thiếu gia thì liền có chút thất kinh đáp.
"Thiếu gia.!"
"Thiếu chủ.!"
La Thần vẻ chẳng bận tâm vẻ mặt buồn bã của hai tên rảnh hơi, liền nhanh lên tiếng nói lớn.
"Cả ngày không có việc gì làm ra trò, bây giờ ở đây còn lén lén lút lút, có phải là đang định trộm đồ của lão tử không vậy hả.?"
Hồng Lệnh, Lãnh Điệp liền càng thêm thất kinh hãi lãng, lấp bấp đáp.
"Không... không có..."
"Hả... Hai ngươi nói gì.... nói lớn lên một chút được không a."
"Thưa thiếu gia.! Hồng Lệnh không dám."
"Thiếu chủ.! Lãnh Điệp cũng không dám."
"Vậy thì tốt.! Đã vậy thì về phòng nghỉ ngơi đi, trời cũng đã khuya rồi đó."
Cả hai tên trong lòng tuy hiện rất đau lòng nhưng liền cũng không biết phải làm sao, vội hướng La Thần đáp.
"Vâng.!"
Đáp xong cả hai tên không ra gì kia liền rất nhanh chạy vội đi mất. Hồng Hiên Nhiên bên cạnh thấy vẻ túng quẩn của tam ca như vậy thì liền có chút buồn cười vui vẻ.
La Thần bên cạnh thấy hết vào mắt thì liền lập tức hơi khẽ nhẹ mĩm cười, trong lòng thì lại nghĩ.
Mỹ nhân tỷ như thế mới đúng đó, tỷ sau này theo ta sống những ngày vui vui vẻ vẻ đi, còn những chuyện trước kia tỷ không cần phải đau buồn vì nó nữa đâu.
Nghĩ xong La Thần liền lại lên tiếng nói. "Bát Vạn Thiên Âm mọi người đã cảm ngộ được bao nhiêu rồi.?"
"Đã cảm ngộ được hết rồi, giờ chỉ cần luyện tập thêm một chút là được."
"Nhanh vậy sao.!" La Thần liền có chút hơi bất ngờ, xong rồi cũng rất nhanh lấy lại được vẻ bình tĩnh lên tiếng nói tiếp. "Nếu đã vậy thì đêm nay mọi người hãy cùng ta luyện tập một chút đi."
"Vâng.!" Hiên Nhiên tỷ liền đáp, xong lập tức cùng La Thần quay lại phòng lớn chỗ Thập Ngũ Giai Nhân đang tại.
----------...----------
Trang viện La Thần ở một căn phòng lớn khác trên tầng, nơi này hiện được nhóm người của Hồng Gia chiếm dụng. Lúc này nơi đây cửu muội Hồng Oa đang ở bên cạnh Hồng Cô lão bà bà, liền lên tiếng nói.
"Đại tỷ.! Tỷ thật nhất định sẽ đi theo vị công tử đó sao.?"
"Cửu muội này.! Tỷ, ý đã quyết, vậy nên muội không cần phải khuyên ngăn tỷ nữa làm gì đâu."
"Hàizz..." Cửu muội Hồng Oa liền chỉ biết thở dài không nói thêm gì nữa.
Mọi người Hồng Gia Trang xung quanh nghe được rõ ràng thì cũng liền buộc phải tuân theo chứ không có ý định lên tiếng khuyên can gì cả.
----------...----------
Sáng hôm sau
Song Ngư lâu lúc này mọi người lại giống như mọi ngày tiếp tục công việc của mình. Riêng Hồng Hiên Nhiên, Thập Ngũ Giai Nhân, Mộng Tuyết, Mị Tuyết thì vẫn chưa có rảnh để ra phụ giúp với mọi người.
La Thần hắn thì hiện đang bận ngủ nướng ngon lành, vì bởi lẽ cả đêm hắn dường như không có ngủ vì mãi bận tập luyện cùng với mọi người cho tới tận gần sáng thì hắn mới quá mệt mà mới chấp nhận thiếp đi.
Trời giờ nắng đã lên cao nhưng La Thần hắn vẫn chưa có dấu hiệu gì là muốn thức dậy. Lúc này bên cạnh giường, Song Ngư hai tay chóng cầm mắt nhìn nhìn La Thần khẽ nói.
"Huynh suốt ngày sao cứ phải lại bận rộn nhiều việc như vậy cơ chứ, nếu cứ vậy hoài thì huynh sẽ bị mệt đến chết đấy."
Tiểu Bạch không biết từ lúc nào cũng đã ở bên cạnh liền cũng rất đồng ý gật gật đầu nói. "Ườm... ươm... Đại ca ca càng ngày càng gầy đi nhiều quá rồi."
Bỗng ngay lúc này Hoa Thiên tỷ từ ngoài chạy vào hô. "Thiếu gia.! Thiếu gia.!"
Song Ngư thấy vậy thì liền biết La Thần lại sắp có chuyện phải làm nữa rồi, vậy nên Song Ngư lại càng thêm đau lòng khẽ nói.
"Huynh đây là đang định làm chuyện lớn gì đây."
"Ườm... ươm... Tiểu Bạch cũng cảm nhận được a."
----------...----------
Song Ngư lâu.
La Thần hắn sau khi được Hoa Thiên tỷ đánh thức báo có người đến tìm thì liền cũng rất nhanh vận thân rửa mặt qua loa, thay y phục rồi lập tức đi đến đây ngay.
Đi theo La Thần còn có Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, Quản Gia Ký Thiên Liên Anh, Ngoại Tổng Quản Bá Trung Can, Đại Tổng Quản Hoa Thiên Thiên.
Trên nhã gian tầng hai Song Ngư lâu lúc này có ba vị lão thúc Thất Nhĩ, Thoại Tường, Viên Kim mà hôm qua đã kí khế ước liên doanh cùng với La Thần. Nhưng chỉ khác hôm qua đó là theo sau hôm nay còn thấy có hai nhóm người khác nữa.
Đó là nhóm người Đông Ngưu Kim Ngưu Sa một trong bốn Tứ Bất Tượng và cũng là đông gia của Đông Ngưu tửu lâu. Còn nhóm còn lại thì là của Cẩn Đình Ba quan chức Ngự Sử Đại Nhân của Ngự Sử Đài và kim luôn đông gia của Mộng Hồng Lâu.
La Thần vừa bước vào nhìn rõ được tình hình thì liền cũng đã hiểu được là có chuyện gì rồi, thế là hắn liền cũng không dài dòng dứt khoát nói.
"Xem ra ba vị Kinh Thương Tứ Hầu đây có chuyện chẳng lành rồi đi. Hay cũng có thể nói là nuốt không nổi chén canh này rồi nhỉ."
Ba lão nghe vậy thì liền lập tức có chút xấu hổ, nhưng rồi cũng vội hướng La Thần hắn lên tiếng nói.
"Công tử.! Việc... việc liên doanh kia chúng ta cứ xem như là chưa từng thấy qua đi."
"Được.!" La Thần rất khẳng khái đáp. "Nhưng cho dù không có ba vị cùng làm với ta, thì ta cũng sẽ làm với người khác thôi vậy."
"Không sao, không sao. Cái đó... cái đó thì cứ tùy công tử cậu đi." Ba lão liền vội đáp.
Đông Ngưu Kim Ngưu Sa thấy việc của ba lão kia đã xong, thì liền lên tiếng nói.
"Đã hết việc của ba người các ngươi rồi đó, vậy nên hãy hiểu chuyện mà cút đi ngay đi."
"Vâng... vâng.!" Ba lão liền lập tức run sợ đáp, xong rồi lại liền rất nhanh chạy đi mất.
La Thần vẻ chẳng mấy quan tâm nói. "Không biết hai vị đại nhân đây hôm nay nhã hứng đến hàn xá, La Thần chậm trễ đón tiếp thật sự cáo lỗi, cáo lỗi."
"Hừ... Không dám, không dám." Kim Ngưu Sa liền vẻ chẳng vui đáp.
La Thần thấy vậy thì liền đã hiểu được vì sao lão Đông Ngưu lại như thế rồi, bởi hắn hiện biết lão Đông Ngưu chắc cũng đã biết quá rõ về hắn rồi, còn có La Thần lại còn cố tình dẫn theo Tiểu Bạch, Tiểu Hắc ở bên cạnh nữa. Nên liền Đông Ngưu cảm thấy bản thân bị La Thần đè ép, vậy nên mới hiện rất không vui vẻ gì.
Tiếp La Thần lại nói. "Ngại quá, ngại quá. Khiến hai vị đã chờ lâu, La Thần ta xin cáo lỗi."
"Hừ.. Hoa ngôn xảo ngữ.!" Tứ Sắc Giai Nhân theo chân Cẩn Đình Ba thấy vẻ không đứng đắng của La Thần thì liền rất chán ghét.
Cẩn Đình Ba thì bỗng lên tiếng. "Không sao.! Vì chúng ta đến đột xuất nên cũng không thể trách cậu được."
"Đa tạ đại nhân đã hiểu." La Thần vẻ cũng thản nhiên đáp, xong nói tiếp. "Đã vậy, giờ mời hai vị đại nhân qua bên hàn xá tiếp đãi."
"Tiếp đãi thì không cần đâu." Cẩn Đình Ba đáp, xong nói. "Vậy chúng ta liền đi thôi."
Lập tức La Thần liền dẫn hai nhóm người qua bên trang viện của mình, liền rất nhanh đã thấy ở trang viện giữa khuôn viên của tứ hợp viện. La Thần, Đông Ngưu, Cẩn Đình Ba đã ngồi xuống cùng nhau ở bàn đá.
Phía sau ba người thì liền cũng rất đông không ít đứng xung quanh phía sau. Bỗng lúc này nhóm hai mươi mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân cũng đã xuất hiện đứng ở phía sau lưng La Thần.
Đông Ngưu Kim Ngưu Sa mắt đảo nhanh thì liền nhận ra tất cả những người này quả không tầm thường, thế là liền trong lòng lại càng thêm rất khó chịu nói.
"La Thần ngươi như vậy là có ý gì hả.?"
Trời đêm gió lạnh nhẹ thổi qua khung cửa sổ khiến lòng người bỗng cảm thấy có chút xao động. Ở một căn phòng lớn, Hồng thẩm tên thật Hồng Hiên Nhiên hay còn được thiếu gia thường gọi với một cái tên mỹ miều đó là Hồng Mỹ Nhân.
Lúc này Hồng Hiên Nhiên vẫn đang cùng Thập Ngũ Giai Nhân ngồi xếp bằng cảm ngộ công pháp Bát Vạn Thiên Âm.
"Két..." Bỗng tiếng mở cửa phòng vang lên.
La Thần lúc này liền xuất hiện bước đi vào, mọi người thấy động tĩnh liền mở mắt nhìn qua. Hồng Hiên Nhiên và Thập Ngũ Giai Nhân liền lên tiếng.
"Thiếu gia.!"
La Thần mắt đảo nhìn hết mọi người rồi bỗng nói. "Hiên Nhiên tỷ.! Tỷ có thể ra ngoài một chút không.?"
"Vâng thiếu gia.!" Hồng Hiên Nhiên đáp xong liền đứng lên cùng với La Thần rời đi ra ngoài.
Trang viện tầng hai ở giữa phòng La Thần và Song Ngư có một sân thượng trống ngoài trời. Lúc này La Thần cùng với Hồng Hiên Nhiên đã ngồi cùng ở đây mắt nhìn xuống khuôn viên ở giữa tứ hợp viện.
Bỗng La Thần nói. "Hiên Nhiên tỷ.! Tỷ thật yêu cái tên không ra gì thái tử kia sao.?"
Hiên Nhiên nghe vậy bỗng lòng liền chấn động thất kinh một hồi lâu thì mới khẽ thở hắt ra một cái, lên tiếng đáp lời.
"Đã không còn gì đáng để lưu tâm nữa."
"Vậy tên hoàng đế kia thì sao.?"
"Bật thiên tử.! Thứ dân không quyền khước từ."
"Vậy tỷ có hận.?"
"Mười năm thấm thoát trôi, thời gian rất vô tình."
La Thần liền cũng đã cảm nhận hiểu được phần nào rồi, tiếp bỗng hắn nói sang một chuyện khác.
"Song Ngư Hoành Lâu đang chuẩn bị tổ chức một sự kiện lớn ở thành Kinh Sư."
Hơi ngừng một nhịp La Thần nói tiếp. "Không biết tỷ có nhã hứng không.?"
Hồng Mỹ Nhân mắt hững hờ nhìn xa xăm vẻ không tỏ vui buồn đáp. "Tùy thiếu gia sắp xếp."
La Thần nói tiếp. "Kinh Thương Tứ Hầu hôm nay đã ký khế ước liên doanh cùng với chúng ta sáng nay."
"Kinh Thương Tứ Hầu.!" Hiên Nhiên hơi khiu mi nói tiếp. "Bốn gia tộc hợp lực để có thể tồn tại bên cạnh những thế lực lớn."
Tiếp Hiên Nhiên tỷ liền hơi cảm thấy kì lạ nói. "Thiếu gia thật muốn liên doanh với bọn họ."
La Thần thấy Hiên Nhiên tỷ rất thông minh vừa nghe thì đã thấy có điều không đúng, thế là La Thần hắn bỗng liền nhẹ nhếch miệng cười đáp.
"Chỉ là mồi nhử mà thôi.!"
"Mồi nhử.?"
"Con cá lớn thật sự sẽ rất mau xuất hiện ra thôi."
Hơi ngạc nhiên Hiên Nhiên nói. "Là... là Mộng Hồng Lâu của Cẩn Đình Ba.!"
La Thần vẻ chẳng quan tâm đáp. "Ai cũng được.! Chỉ cần có đủ thực lực thì hãy cứ việc đến đây tìm ta."
"Vậy sao thiếu gia ngay từ đầu lại không trực tiếp đi gặp người."
La Thần bỗng mắt tinh anh sắc xảo đáp. "Tìm người ắt sẽ dưới người, tìm ta ắt sẽ dưới ta."
Nghe thế Hồng Hiên Nhiên liền trong lòng lập tức rất chấn động không thôi, mắt thì liền rất thất kinh nhìn chằm chằm về cậu thiếu niên trẻ tuổi bên cạnh mình.
La Thần thì vẻ chẳng bận tâm, mắt vẫn nhìn xuống khuôn viên bên dưới. Bỗng ngay lúc này La Thần liền hô lớn.
"Này...! Hai tên kia.!"
----------...----------
Trước đó một lúc.
Bên dưới khuôn viên không lâu trước thì ở đây đã từ lâu có hai người đang ngồi quay lưng về phía hướng La Thần.
Hai người này mặt mài tỏ ra buồn thiu, mắt thì cứ ngẩn ngơ nhìn trời đêm thanh vắng.
Bỗng một tên hơi lớn tuổi mắt vẫn thẩn thờ nhìn trời nhỏ lên tiếng nói. "Huynh đệ ngươi cũng có tâm sự sao.?"
"Ừ.! Thế còn huynh thì sao."
"Hàizz... Ta hôm nay vô tình gặp lại cố nhân, mắt thấy bây giờ nàng đã là thê tử của người thì ta liền cảm thấy rất cô liêu."
"Hàizz... Còn ta hôm nay nàng ấy đã biết chuyện, nên liền tỏ ra xa lánh ta. Vậy nên ta liền cảm thấy rất đau lòng."
"Huynh đệ.! Đệ còn trẻ, còn nhiều cơ hội không cần phải quá buồn lòng."
"Huynh có điều không biết rồi. Ta cùng nàng ấy có thể nói là thanh mai trúc mã đi."
"Hàizz... Tuy đệ bị xa lánh, nhưng ít nhất thì đệ cũng dám bộc lộ tình cảm của mình với người đó. Còn ta ngay cả mở miệng giữ lại nàng ấy ta cũng chẳng hề một lần nói ra."
"Người đó của huynh hiện sống không tốt sao.?"
"Cũng không phải là không tốt....! Nhưng huynh cũng thật chẳng biết rõ nữa, nhị phu nhân của một nhà phú quý chắc nàng ấy cũng không dễ dàng gì."
"Đệ thì chỉ mới nhận thức được rõ ràng tình cảm của mình vài hôm trước, ấy vậy mà khi nàng ấy biết được thì liền rất ghét bỏ đệ."
"Xem ra đệ cũng thật đáng thương."
"Huynh đây cũng đáng thương không kém hơn đi."
"Hàizz... Lẽ đời vô thường, hỏi thế nhân tình ái là gì."
"Ái tình ngang trái này khiến lòng đệ rất đau."
"Đệ tuy khác người, nhưng ít ra huynh đây cũng cảm nhận được tình cảm của đệ dành cho người đó quả thật rất lớn."
"Đệ tuy ngu muội nhưng cũng thấy được huynh cũng rất yêu người kia."
"Hàizz..."
"Hàizz..."
".!...!....!...." im lặng một lúc lâu.
"Đệ này.! Trang viện chúng ta có rượu không.?"
"Đệ cũng chẳng rõ, hay là chúng ta cứ trước đi tìm thử xem."
Nói xong hai người liền đứng lên vẻ buồn bã muốn đi tìm chút rượu để giải sầu. Bỗng tên nhỏ tuổi lại lên tiếng nói.
"Huynh đệ ta có duyên tương ngộ, âu cũng xem là có duyên phận. Vậy không biết huynh có thể cho đệ biết tên của huynh được hay không.?"
"Huynh tên Hồng Lệnh.!" Đáp xong y liền tiếp hỏi tên nhỏ tuổi kia. "Vậy còn đệ thì sao.?"
"Đệ tên Lãnh Điệp.! Huynh cứ gọi Lãnh là được rồi."
Bỗng ngay lúc này trên tầng La Thần liền hướng hai cái tên ăn không ngồi rồi rảnh hơi dưới này hô gọi.
"Này....! Hai tên kia.!"
Hồng Lệnh, Lãnh Điệp nghe gọi liền giật mình quay lại nhìn, lập tức hai người thấy đó là thiếu gia thì liền có chút thất kinh đáp.
"Thiếu gia.!"
"Thiếu chủ.!"
La Thần vẻ chẳng bận tâm vẻ mặt buồn bã của hai tên rảnh hơi, liền nhanh lên tiếng nói lớn.
"Cả ngày không có việc gì làm ra trò, bây giờ ở đây còn lén lén lút lút, có phải là đang định trộm đồ của lão tử không vậy hả.?"
Hồng Lệnh, Lãnh Điệp liền càng thêm thất kinh hãi lãng, lấp bấp đáp.
"Không... không có..."
"Hả... Hai ngươi nói gì.... nói lớn lên một chút được không a."
"Thưa thiếu gia.! Hồng Lệnh không dám."
"Thiếu chủ.! Lãnh Điệp cũng không dám."
"Vậy thì tốt.! Đã vậy thì về phòng nghỉ ngơi đi, trời cũng đã khuya rồi đó."
Cả hai tên trong lòng tuy hiện rất đau lòng nhưng liền cũng không biết phải làm sao, vội hướng La Thần đáp.
"Vâng.!"
Đáp xong cả hai tên không ra gì kia liền rất nhanh chạy vội đi mất. Hồng Hiên Nhiên bên cạnh thấy vẻ túng quẩn của tam ca như vậy thì liền có chút buồn cười vui vẻ.
La Thần bên cạnh thấy hết vào mắt thì liền lập tức hơi khẽ nhẹ mĩm cười, trong lòng thì lại nghĩ.
Mỹ nhân tỷ như thế mới đúng đó, tỷ sau này theo ta sống những ngày vui vui vẻ vẻ đi, còn những chuyện trước kia tỷ không cần phải đau buồn vì nó nữa đâu.
Nghĩ xong La Thần liền lại lên tiếng nói. "Bát Vạn Thiên Âm mọi người đã cảm ngộ được bao nhiêu rồi.?"
"Đã cảm ngộ được hết rồi, giờ chỉ cần luyện tập thêm một chút là được."
"Nhanh vậy sao.!" La Thần liền có chút hơi bất ngờ, xong rồi cũng rất nhanh lấy lại được vẻ bình tĩnh lên tiếng nói tiếp. "Nếu đã vậy thì đêm nay mọi người hãy cùng ta luyện tập một chút đi."
"Vâng.!" Hiên Nhiên tỷ liền đáp, xong lập tức cùng La Thần quay lại phòng lớn chỗ Thập Ngũ Giai Nhân đang tại.
----------...----------
Trang viện La Thần ở một căn phòng lớn khác trên tầng, nơi này hiện được nhóm người của Hồng Gia chiếm dụng. Lúc này nơi đây cửu muội Hồng Oa đang ở bên cạnh Hồng Cô lão bà bà, liền lên tiếng nói.
"Đại tỷ.! Tỷ thật nhất định sẽ đi theo vị công tử đó sao.?"
"Cửu muội này.! Tỷ, ý đã quyết, vậy nên muội không cần phải khuyên ngăn tỷ nữa làm gì đâu."
"Hàizz..." Cửu muội Hồng Oa liền chỉ biết thở dài không nói thêm gì nữa.
Mọi người Hồng Gia Trang xung quanh nghe được rõ ràng thì cũng liền buộc phải tuân theo chứ không có ý định lên tiếng khuyên can gì cả.
----------...----------
Sáng hôm sau
Song Ngư lâu lúc này mọi người lại giống như mọi ngày tiếp tục công việc của mình. Riêng Hồng Hiên Nhiên, Thập Ngũ Giai Nhân, Mộng Tuyết, Mị Tuyết thì vẫn chưa có rảnh để ra phụ giúp với mọi người.
La Thần hắn thì hiện đang bận ngủ nướng ngon lành, vì bởi lẽ cả đêm hắn dường như không có ngủ vì mãi bận tập luyện cùng với mọi người cho tới tận gần sáng thì hắn mới quá mệt mà mới chấp nhận thiếp đi.
Trời giờ nắng đã lên cao nhưng La Thần hắn vẫn chưa có dấu hiệu gì là muốn thức dậy. Lúc này bên cạnh giường, Song Ngư hai tay chóng cầm mắt nhìn nhìn La Thần khẽ nói.
"Huynh suốt ngày sao cứ phải lại bận rộn nhiều việc như vậy cơ chứ, nếu cứ vậy hoài thì huynh sẽ bị mệt đến chết đấy."
Tiểu Bạch không biết từ lúc nào cũng đã ở bên cạnh liền cũng rất đồng ý gật gật đầu nói. "Ườm... ươm... Đại ca ca càng ngày càng gầy đi nhiều quá rồi."
Bỗng ngay lúc này Hoa Thiên tỷ từ ngoài chạy vào hô. "Thiếu gia.! Thiếu gia.!"
Song Ngư thấy vậy thì liền biết La Thần lại sắp có chuyện phải làm nữa rồi, vậy nên Song Ngư lại càng thêm đau lòng khẽ nói.
"Huynh đây là đang định làm chuyện lớn gì đây."
"Ườm... ươm... Tiểu Bạch cũng cảm nhận được a."
----------...----------
Song Ngư lâu.
La Thần hắn sau khi được Hoa Thiên tỷ đánh thức báo có người đến tìm thì liền cũng rất nhanh vận thân rửa mặt qua loa, thay y phục rồi lập tức đi đến đây ngay.
Đi theo La Thần còn có Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, Quản Gia Ký Thiên Liên Anh, Ngoại Tổng Quản Bá Trung Can, Đại Tổng Quản Hoa Thiên Thiên.
Trên nhã gian tầng hai Song Ngư lâu lúc này có ba vị lão thúc Thất Nhĩ, Thoại Tường, Viên Kim mà hôm qua đã kí khế ước liên doanh cùng với La Thần. Nhưng chỉ khác hôm qua đó là theo sau hôm nay còn thấy có hai nhóm người khác nữa.
Đó là nhóm người Đông Ngưu Kim Ngưu Sa một trong bốn Tứ Bất Tượng và cũng là đông gia của Đông Ngưu tửu lâu. Còn nhóm còn lại thì là của Cẩn Đình Ba quan chức Ngự Sử Đại Nhân của Ngự Sử Đài và kim luôn đông gia của Mộng Hồng Lâu.
La Thần vừa bước vào nhìn rõ được tình hình thì liền cũng đã hiểu được là có chuyện gì rồi, thế là hắn liền cũng không dài dòng dứt khoát nói.
"Xem ra ba vị Kinh Thương Tứ Hầu đây có chuyện chẳng lành rồi đi. Hay cũng có thể nói là nuốt không nổi chén canh này rồi nhỉ."
Ba lão nghe vậy thì liền lập tức có chút xấu hổ, nhưng rồi cũng vội hướng La Thần hắn lên tiếng nói.
"Công tử.! Việc... việc liên doanh kia chúng ta cứ xem như là chưa từng thấy qua đi."
"Được.!" La Thần rất khẳng khái đáp. "Nhưng cho dù không có ba vị cùng làm với ta, thì ta cũng sẽ làm với người khác thôi vậy."
"Không sao, không sao. Cái đó... cái đó thì cứ tùy công tử cậu đi." Ba lão liền vội đáp.
Đông Ngưu Kim Ngưu Sa thấy việc của ba lão kia đã xong, thì liền lên tiếng nói.
"Đã hết việc của ba người các ngươi rồi đó, vậy nên hãy hiểu chuyện mà cút đi ngay đi."
"Vâng... vâng.!" Ba lão liền lập tức run sợ đáp, xong rồi lại liền rất nhanh chạy đi mất.
La Thần vẻ chẳng mấy quan tâm nói. "Không biết hai vị đại nhân đây hôm nay nhã hứng đến hàn xá, La Thần chậm trễ đón tiếp thật sự cáo lỗi, cáo lỗi."
"Hừ... Không dám, không dám." Kim Ngưu Sa liền vẻ chẳng vui đáp.
La Thần thấy vậy thì liền đã hiểu được vì sao lão Đông Ngưu lại như thế rồi, bởi hắn hiện biết lão Đông Ngưu chắc cũng đã biết quá rõ về hắn rồi, còn có La Thần lại còn cố tình dẫn theo Tiểu Bạch, Tiểu Hắc ở bên cạnh nữa. Nên liền Đông Ngưu cảm thấy bản thân bị La Thần đè ép, vậy nên mới hiện rất không vui vẻ gì.
Tiếp La Thần lại nói. "Ngại quá, ngại quá. Khiến hai vị đã chờ lâu, La Thần ta xin cáo lỗi."
"Hừ.. Hoa ngôn xảo ngữ.!" Tứ Sắc Giai Nhân theo chân Cẩn Đình Ba thấy vẻ không đứng đắng của La Thần thì liền rất chán ghét.
Cẩn Đình Ba thì bỗng lên tiếng. "Không sao.! Vì chúng ta đến đột xuất nên cũng không thể trách cậu được."
"Đa tạ đại nhân đã hiểu." La Thần vẻ cũng thản nhiên đáp, xong nói tiếp. "Đã vậy, giờ mời hai vị đại nhân qua bên hàn xá tiếp đãi."
"Tiếp đãi thì không cần đâu." Cẩn Đình Ba đáp, xong nói. "Vậy chúng ta liền đi thôi."
Lập tức La Thần liền dẫn hai nhóm người qua bên trang viện của mình, liền rất nhanh đã thấy ở trang viện giữa khuôn viên của tứ hợp viện. La Thần, Đông Ngưu, Cẩn Đình Ba đã ngồi xuống cùng nhau ở bàn đá.
Phía sau ba người thì liền cũng rất đông không ít đứng xung quanh phía sau. Bỗng lúc này nhóm hai mươi mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân cũng đã xuất hiện đứng ở phía sau lưng La Thần.
Đông Ngưu Kim Ngưu Sa mắt đảo nhanh thì liền nhận ra tất cả những người này quả không tầm thường, thế là liền trong lòng lại càng thêm rất khó chịu nói.
"La Thần ngươi như vậy là có ý gì hả.?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.