Chương 39: Ngơ ngác không hiểu
Tuyết Đình Cây
15/04/2020
Sau khi vào trong La Thần hắn liền chạy lên tầng hai tửu lâu ngồi, lại bảo người gọi muội tử lên.
Khi muội tử vừa lên đã thấy hắn đang đem các món chiên bày ra trước bàn. Nhìn muội tử gọi.
" Muội còn đứng đó nhìn làm gì. Mau qua đây thưởng thức món ngon đi ".
Thấy vậy muội tử liền cảm thấy có chút vui vẻ bước qua. Vừa ngồi xuống lại nghe La Thần luyên thuyên nói.
" Muội từng hỏi ta tương cà chua có gì tốt. Bây giờ muội hãy ăn thử mấy món này cùng tương cà chua thì sẽ biết ngay ". Vui vui vẻ vẻ hắn bày đồ ra cho muội tử.
Thấy vậy muội tử cũng không ngần ngại cầm lên một xiên cá chấm với tương cà chua rồi bất đầu ăn. Khi ăn được một chút muội ấy khá bất ngờ vì những cái này lại ăn rất ngon.
Nhìn lên La Thần muội tử nói. " Ăn rất ngon !. Muội thật sự rất tò mò là sao huynh biết làm những cái này ".
" À... Những cái này ở nơi của huynh cũng chỉ là món bình thường thôi, nhưng ở đây lại không có bán nên huynh mới làm một chút ".
Nghe vậy muội tử lại hỏi. " Vậy sao này chúng ta sẽ bán những món này sao ".
Hơi ngừng một chút La Thần nói. " Tửu lâu không đơn giản chỉ bán có mấy món như vậy. Bây giờ chúng ta cần nhất vẫn là một đầu bếp a ".
Thấy La Thần hơi phiền muộn về chuyện này, muội tử lên tiếng. " Hai vị cô nương hôm qua, muội thấy có vẻ họ cũng không phải là người xấu, huynh sao không thử đi gặp họ nhìn xem một chút ".
" Hai tỷ muội hôm qua sao.. ". Hắn liền rơi vào suy nghĩ một chút rồi nói. " Tuy huynh không biết tỷ muội họ có chuyện gì, nhưng có vẻ cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Dạng không bắt đắc dĩ huynh không muốn vướng vào chút nào cả ".
Muội tử nghĩ thấy cũng đúng. La Thần giờ một mình còn phải nuôi cả đống người ở đây nửa, có rảnh đâu mà còn lo chuyện của người khác.
Ăn xong La Thần và muội tử lại đi xuống phụ giúp mọi người làm việc. Đến tận cơm chiều thì mới thu dọn, mọi người ai cũng có chút mệt mỏi nhưng lại rất vui vẻ.
Khi mọi người đã ngồi hết vào bàn ăn cơm chiều, Hoa thẩm lúc này mới tiến lên nói với La Thần. " Thưa thiếu gia !. Hôm nay chúng ta kiếm được bảy lượng tiền ".
Hắn muốn hiểu rõ hơn sao lại được như thế, thế là hắn cùng hoa thẩm bất đầu ngồi xuống tính.
Khoai tây 100 cân được : 1.200 trừ vốn 500
Gà 50 cân trừ xương và chân, cánh, cổ... được : 6.500 trừ vốn 2.250
Tôm 30 cân được : 1.800 trừ vốn 750
Cá cũng không khác với tôm là mấy.
Sau khi trừ đi tiền vốn hết một lượt thì hôm nay lãi ròng là : 7.050 đồng
Sau khi tính xong, mọi người xung quanh nghe thấy ai nấy cũng rất vui mừng. Nhưng La Thần hắn thì không như thế, hắn nghĩ.
Chi ra thì toàn trăm đến ngàn lượng vậy mà giờ chỉ mới thu lại có bảy lượng. A... ta khổ quá mà, cứ như vậy không phải là ta sẽ rất nhanh nghèo chết sao. Cứ như vậy biết đến bao giờ mới hồi vốn a..
Thương tâm trong lòng một chút rồi hắn nhìn mọi người tuyên bố. " Lục thúc !. Từ nay về sau sẽ quản việc nhập hàng cho tửu lâu. Hải thúc vẫn như cũ quản lí về phần trồng cà chua. Còn Hoa thẩm sẽ là đại tổng quản quản lí trực tiếp về mọi mặt và thu chi ".
Nghe thế mọi người liền biết Lục thúc đã được trọng dụng, mọi người liền lên tiếng chúc mừng, hai lão huynh đệ cũng lên tiếng mời uống rượu. Còn về hoa thẩm thì ai nấy cũng rất ngưỡng mộ nhưng cũng không dám ganh tỵ, vì ai cũng biết hoa thẩm là người đầu tiên đi theo thiếu gia của bọn họ. Nên chỉ dám ngưỡng mộ chứ không dám có ác ý gì.
Hai huynh đệ đại bảo, nhị bảo thì thấy mẫu thân của mình luôn được thiếu gia xem trọng, hai người đều rất vui. Hoa thẩm thì cũng không nghĩ nhiều chỉ vui vẻ cùng mọi người trò chuyện.
Sáng sớm hôm sau La Thần liền thức dậy rất sớm, vì hôm nay hắn muốn sớm buôn bán để kiếm được nhiều tiền hơn một chút.
Khi hắn đi đến chỗ bếp của tửu lâu, hắn đã thấy mọi người ai cũng đã bất đầu làm việc. Lục thúc thì đang kiểm kê nhập hàng, Hải thúc thì vẫn lo việc ươm cây cà chua, bá thúc thì đang quản việc xây dựng dãy nhà. Hoa thẩm thì rất ra dáng một vị đại tổng quản, chỉ đi xung quanh xem xét và quản lí việc thu chi.
Thấy mọi việc đều đã đâu vào đấy có khuôn khổ hết rồi, hắn cũng không cần phải động tay động chân làm gì, nên liền kéo muội tử cùng hắn lên tầng hai tửu lâu ngồi.
Khi vừa ngồi xuống, hắn liền nhìn qua khung cửa sổ thấy được tình hình phía trước tửu lâu, hắn liền bị chấn kinh. Vì phía dưới có rất rất đông người đang tụ tập, còn có vài cổ xe ngựa. Trên xe ngựa bước xuống toàn là gia nhân nhà quyền quý cũng đang tiến lại phía bên này. Quán mì của bà chủ bên đường cũng vì thế mà rất đông khách.
La Thần hắn chẳng hiểu gì quay sang hỏi muội tử. " Song nhi !. Muội có biết mọi người đang tập trung ở đây là vì chuyện gì không ".
Muội tử cười khúc khích nói. " Không phải là huynh làm mấy món ăn cùng với tương cà chua rất ngon sao. Tất cả bọn họ đến đây cũng là vì nó ".
Ặc... Có cần phải khoa trương như vậy không a. Chỉ là một món bình thường thôi mà, các người có cần phải làm lớn như vậy không nha.
La Thần hắn quá ngây thơ mà không biết rằng, chỉ trong một đêm tửu lâu Song Ngư đã trở nên rất nổi tiếng. Giờ ai ai cũng đang bàn tán về cái tửu lâu này, còn có những tờ giấy dầu mà hắn bảo Thiên Liên Anh viết địa chỉ tửu lâu lên, nó cũng đã có tác dụng rất không hề nhỏ.
Có những người hôm qua chỉ tò mò mua thử, nhưng khi ăn thấy rất ngon liền lật lại tờ giấy dầu xem xem tên tửu lâu. Còn có vài người thích khoe khoang mình có món mỹ vị cũng không quên kể rõ chi tiết về Song Ngư tửu lâu.
Trung Tâm Kinh Thương : Đông Ngưu tửu lâu.
Trong tửu lâu có một vị huynh đài vừa bước vào gọi tiểu nhị. " Tiểu nhị !. Ở chỗ của ngươi có cái gọi là tương cà chua không ".
Tiểu nhị liền nói. " Tiểu nhân chưa từng bao giờ nghe qua cái gì gọi là cà chua cả, nếu công tử muốn biết rõ hơn thì để tiểu nhân đi hỏi lại đầu bếp một chút xem sao ".
Lúc này bàn bên có một vị thư sinh lên tiếng nói. " Vị bằng hữu huynh đây có điều không biết rồi. Tương cà chua nó là chiêu bài của tửu lâu Song Ngư, điều này ai ai mà không biết chứ. Nếu huynh không tin thì có thể đi hỏi khắp thành Kinh Sư này liền biết, không ai có cái thứ tương cà chua này cả đâu ".
Ngưng một hơi vị thư sinh lại nói tiếp. " Hôm qua ta may mắn được nếm qua một lần, cảm thấy ngon vô cùng. Nếu vị bằng hữu huynh đây cũng muốn thứ này thì chúng ta cùng đi đến Song Ngư tửu lâu này xem chút xem sao ".
Vị huynh đài nghe vậy liền rơi vào suy nghĩ một chút rồi nói. " Được !. Nếu vậy thì làm phiền huynh đài dẫn ta đi đến đó một chuyến ".
Lúc này có bốn năm tên ngồi gần đó cũng lên tiếng nói. " Cho chúng ta cùng đi với hai vị nữa. Chúng ta cũng rất ngán ngẩm buổi sáng mà phải ăn những món nhạt nhẽo này lắm rồi ".
Khi thấy có rất nhiều khách đã rời đi, lão trưởng quầy liền gấp gáp chạy đi tìm đông gia thông báo về tình hình.
Nam Thành : Phủ Nguyên Gia
Lúc này có một vị đại tiểu thư đang ngồi nhìn sang vị tiểu thư bên cạnh nói. " Sương Sương !. Cô hỏi xem xem người cô sai đi đã về chưa ".
Sương Sương tiểu thư liền cười nhìn đại tiểu thư nói. " Cũng chỉ là một món ăn mà thôi, Cô có cần phải như vậy không nha ".
Đại tiểu thư hơi khó chịu nói. " Cô có điều không biết đó thôi. Hôm qua ta được một nha hoàn trong nhà của cô cho một món chiên ăn cùng với cái gọi là tương cà chua. Khi thưởng thức qua ta thấy rất ngon, còn cái tương cà chua gì đó thì từ trước tới nay ta cũng chưa từng biết qua ".
Sương Sương không mấy bận tâm lắm với thái độ ham ăn của đại tiểu thư nói. " Cũng sẽ rất nhanh quay về thôi, mà cô giờ cũng đừng làm ra cái bộ mặt tham ăn đó được không. Giờ rảnh rỗi cô có thể hát lại bài Tình Ca Tây Hải cho ta nghe thêm một lần nữa được không ".
Đại tiểu thư liếc xéo Sương Sương nói. " Lúc đầu ta năn nỉ ĩ ôi cô không chịu nghe, bây giờ thì lại năm lần bảy lượt luôn bảo ta hát lại cho cô nghe. Cô nghĩ ta dễ giãi lắm sao. Xứ... "
Sương Sương tiểu thư liền vội vàng nói. " Đại tiểu thư a. Không phải chúng ta là bạn tri kỉ sao, cô cũng đừng có chấp nhất với ta nữa mà.. "
Tây Thành : Song Ngư tửu lâu.
La Thần hắn giờ giống như người sao hỏa mới xuống vậy, không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành như vậy. Hắn vẫn ngơ ngác nhìn dòng người đông đúc đang đứng chờ tửu lâu Song Ngư.
Khi muội tử vừa lên đã thấy hắn đang đem các món chiên bày ra trước bàn. Nhìn muội tử gọi.
" Muội còn đứng đó nhìn làm gì. Mau qua đây thưởng thức món ngon đi ".
Thấy vậy muội tử liền cảm thấy có chút vui vẻ bước qua. Vừa ngồi xuống lại nghe La Thần luyên thuyên nói.
" Muội từng hỏi ta tương cà chua có gì tốt. Bây giờ muội hãy ăn thử mấy món này cùng tương cà chua thì sẽ biết ngay ". Vui vui vẻ vẻ hắn bày đồ ra cho muội tử.
Thấy vậy muội tử cũng không ngần ngại cầm lên một xiên cá chấm với tương cà chua rồi bất đầu ăn. Khi ăn được một chút muội ấy khá bất ngờ vì những cái này lại ăn rất ngon.
Nhìn lên La Thần muội tử nói. " Ăn rất ngon !. Muội thật sự rất tò mò là sao huynh biết làm những cái này ".
" À... Những cái này ở nơi của huynh cũng chỉ là món bình thường thôi, nhưng ở đây lại không có bán nên huynh mới làm một chút ".
Nghe vậy muội tử lại hỏi. " Vậy sao này chúng ta sẽ bán những món này sao ".
Hơi ngừng một chút La Thần nói. " Tửu lâu không đơn giản chỉ bán có mấy món như vậy. Bây giờ chúng ta cần nhất vẫn là một đầu bếp a ".
Thấy La Thần hơi phiền muộn về chuyện này, muội tử lên tiếng. " Hai vị cô nương hôm qua, muội thấy có vẻ họ cũng không phải là người xấu, huynh sao không thử đi gặp họ nhìn xem một chút ".
" Hai tỷ muội hôm qua sao.. ". Hắn liền rơi vào suy nghĩ một chút rồi nói. " Tuy huynh không biết tỷ muội họ có chuyện gì, nhưng có vẻ cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Dạng không bắt đắc dĩ huynh không muốn vướng vào chút nào cả ".
Muội tử nghĩ thấy cũng đúng. La Thần giờ một mình còn phải nuôi cả đống người ở đây nửa, có rảnh đâu mà còn lo chuyện của người khác.
Ăn xong La Thần và muội tử lại đi xuống phụ giúp mọi người làm việc. Đến tận cơm chiều thì mới thu dọn, mọi người ai cũng có chút mệt mỏi nhưng lại rất vui vẻ.
Khi mọi người đã ngồi hết vào bàn ăn cơm chiều, Hoa thẩm lúc này mới tiến lên nói với La Thần. " Thưa thiếu gia !. Hôm nay chúng ta kiếm được bảy lượng tiền ".
Hắn muốn hiểu rõ hơn sao lại được như thế, thế là hắn cùng hoa thẩm bất đầu ngồi xuống tính.
Khoai tây 100 cân được : 1.200 trừ vốn 500
Gà 50 cân trừ xương và chân, cánh, cổ... được : 6.500 trừ vốn 2.250
Tôm 30 cân được : 1.800 trừ vốn 750
Cá cũng không khác với tôm là mấy.
Sau khi trừ đi tiền vốn hết một lượt thì hôm nay lãi ròng là : 7.050 đồng
Sau khi tính xong, mọi người xung quanh nghe thấy ai nấy cũng rất vui mừng. Nhưng La Thần hắn thì không như thế, hắn nghĩ.
Chi ra thì toàn trăm đến ngàn lượng vậy mà giờ chỉ mới thu lại có bảy lượng. A... ta khổ quá mà, cứ như vậy không phải là ta sẽ rất nhanh nghèo chết sao. Cứ như vậy biết đến bao giờ mới hồi vốn a..
Thương tâm trong lòng một chút rồi hắn nhìn mọi người tuyên bố. " Lục thúc !. Từ nay về sau sẽ quản việc nhập hàng cho tửu lâu. Hải thúc vẫn như cũ quản lí về phần trồng cà chua. Còn Hoa thẩm sẽ là đại tổng quản quản lí trực tiếp về mọi mặt và thu chi ".
Nghe thế mọi người liền biết Lục thúc đã được trọng dụng, mọi người liền lên tiếng chúc mừng, hai lão huynh đệ cũng lên tiếng mời uống rượu. Còn về hoa thẩm thì ai nấy cũng rất ngưỡng mộ nhưng cũng không dám ganh tỵ, vì ai cũng biết hoa thẩm là người đầu tiên đi theo thiếu gia của bọn họ. Nên chỉ dám ngưỡng mộ chứ không dám có ác ý gì.
Hai huynh đệ đại bảo, nhị bảo thì thấy mẫu thân của mình luôn được thiếu gia xem trọng, hai người đều rất vui. Hoa thẩm thì cũng không nghĩ nhiều chỉ vui vẻ cùng mọi người trò chuyện.
Sáng sớm hôm sau La Thần liền thức dậy rất sớm, vì hôm nay hắn muốn sớm buôn bán để kiếm được nhiều tiền hơn một chút.
Khi hắn đi đến chỗ bếp của tửu lâu, hắn đã thấy mọi người ai cũng đã bất đầu làm việc. Lục thúc thì đang kiểm kê nhập hàng, Hải thúc thì vẫn lo việc ươm cây cà chua, bá thúc thì đang quản việc xây dựng dãy nhà. Hoa thẩm thì rất ra dáng một vị đại tổng quản, chỉ đi xung quanh xem xét và quản lí việc thu chi.
Thấy mọi việc đều đã đâu vào đấy có khuôn khổ hết rồi, hắn cũng không cần phải động tay động chân làm gì, nên liền kéo muội tử cùng hắn lên tầng hai tửu lâu ngồi.
Khi vừa ngồi xuống, hắn liền nhìn qua khung cửa sổ thấy được tình hình phía trước tửu lâu, hắn liền bị chấn kinh. Vì phía dưới có rất rất đông người đang tụ tập, còn có vài cổ xe ngựa. Trên xe ngựa bước xuống toàn là gia nhân nhà quyền quý cũng đang tiến lại phía bên này. Quán mì của bà chủ bên đường cũng vì thế mà rất đông khách.
La Thần hắn chẳng hiểu gì quay sang hỏi muội tử. " Song nhi !. Muội có biết mọi người đang tập trung ở đây là vì chuyện gì không ".
Muội tử cười khúc khích nói. " Không phải là huynh làm mấy món ăn cùng với tương cà chua rất ngon sao. Tất cả bọn họ đến đây cũng là vì nó ".
Ặc... Có cần phải khoa trương như vậy không a. Chỉ là một món bình thường thôi mà, các người có cần phải làm lớn như vậy không nha.
La Thần hắn quá ngây thơ mà không biết rằng, chỉ trong một đêm tửu lâu Song Ngư đã trở nên rất nổi tiếng. Giờ ai ai cũng đang bàn tán về cái tửu lâu này, còn có những tờ giấy dầu mà hắn bảo Thiên Liên Anh viết địa chỉ tửu lâu lên, nó cũng đã có tác dụng rất không hề nhỏ.
Có những người hôm qua chỉ tò mò mua thử, nhưng khi ăn thấy rất ngon liền lật lại tờ giấy dầu xem xem tên tửu lâu. Còn có vài người thích khoe khoang mình có món mỹ vị cũng không quên kể rõ chi tiết về Song Ngư tửu lâu.
Trung Tâm Kinh Thương : Đông Ngưu tửu lâu.
Trong tửu lâu có một vị huynh đài vừa bước vào gọi tiểu nhị. " Tiểu nhị !. Ở chỗ của ngươi có cái gọi là tương cà chua không ".
Tiểu nhị liền nói. " Tiểu nhân chưa từng bao giờ nghe qua cái gì gọi là cà chua cả, nếu công tử muốn biết rõ hơn thì để tiểu nhân đi hỏi lại đầu bếp một chút xem sao ".
Lúc này bàn bên có một vị thư sinh lên tiếng nói. " Vị bằng hữu huynh đây có điều không biết rồi. Tương cà chua nó là chiêu bài của tửu lâu Song Ngư, điều này ai ai mà không biết chứ. Nếu huynh không tin thì có thể đi hỏi khắp thành Kinh Sư này liền biết, không ai có cái thứ tương cà chua này cả đâu ".
Ngưng một hơi vị thư sinh lại nói tiếp. " Hôm qua ta may mắn được nếm qua một lần, cảm thấy ngon vô cùng. Nếu vị bằng hữu huynh đây cũng muốn thứ này thì chúng ta cùng đi đến Song Ngư tửu lâu này xem chút xem sao ".
Vị huynh đài nghe vậy liền rơi vào suy nghĩ một chút rồi nói. " Được !. Nếu vậy thì làm phiền huynh đài dẫn ta đi đến đó một chuyến ".
Lúc này có bốn năm tên ngồi gần đó cũng lên tiếng nói. " Cho chúng ta cùng đi với hai vị nữa. Chúng ta cũng rất ngán ngẩm buổi sáng mà phải ăn những món nhạt nhẽo này lắm rồi ".
Khi thấy có rất nhiều khách đã rời đi, lão trưởng quầy liền gấp gáp chạy đi tìm đông gia thông báo về tình hình.
Nam Thành : Phủ Nguyên Gia
Lúc này có một vị đại tiểu thư đang ngồi nhìn sang vị tiểu thư bên cạnh nói. " Sương Sương !. Cô hỏi xem xem người cô sai đi đã về chưa ".
Sương Sương tiểu thư liền cười nhìn đại tiểu thư nói. " Cũng chỉ là một món ăn mà thôi, Cô có cần phải như vậy không nha ".
Đại tiểu thư hơi khó chịu nói. " Cô có điều không biết đó thôi. Hôm qua ta được một nha hoàn trong nhà của cô cho một món chiên ăn cùng với cái gọi là tương cà chua. Khi thưởng thức qua ta thấy rất ngon, còn cái tương cà chua gì đó thì từ trước tới nay ta cũng chưa từng biết qua ".
Sương Sương không mấy bận tâm lắm với thái độ ham ăn của đại tiểu thư nói. " Cũng sẽ rất nhanh quay về thôi, mà cô giờ cũng đừng làm ra cái bộ mặt tham ăn đó được không. Giờ rảnh rỗi cô có thể hát lại bài Tình Ca Tây Hải cho ta nghe thêm một lần nữa được không ".
Đại tiểu thư liếc xéo Sương Sương nói. " Lúc đầu ta năn nỉ ĩ ôi cô không chịu nghe, bây giờ thì lại năm lần bảy lượt luôn bảo ta hát lại cho cô nghe. Cô nghĩ ta dễ giãi lắm sao. Xứ... "
Sương Sương tiểu thư liền vội vàng nói. " Đại tiểu thư a. Không phải chúng ta là bạn tri kỉ sao, cô cũng đừng có chấp nhất với ta nữa mà.. "
Tây Thành : Song Ngư tửu lâu.
La Thần hắn giờ giống như người sao hỏa mới xuống vậy, không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành như vậy. Hắn vẫn ngơ ngác nhìn dòng người đông đúc đang đứng chờ tửu lâu Song Ngư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.