Hệ Thống Kim Tiền Phúc Hắc

Chương 98: Thất kinh chữa trị

Tuyết Đình Cây

11/03/2021

Thôn Tích Hà: Tây thôn.

Thôn Tích Hà tây thôn ở trước ngôi đình hoang đã bị nhóm của La Thần phá tan tành lúc này có một nhóm người gồm có ba mươi tên Cẩm Y Vệ và Cẩm Y Phó Thiên Hộ Hàn Linh, kế bên cô thì có thêm một người đó là Hàn Minh đệ đệ của cô.

Lúc này Hàn Linh đã xuống chiến mã cùng với đệ đệ của mình Hàn Minh đứng trước ngôi đình hoang. Hàn Linh lúc này ánh mắt có chút vô hồn nhìn chằm chằm vào đống đổ nát của ngôi đình hoang.

Được khoản một lúc lâu thì cô bỗng lên tiếng nói. "Hàn Minh!. Đệ nói nhóm người La Thần là phá cái ngôi đình hoang này sao."

"Vâng!." Hàn Minh liền đáp xong nói tiếp. "Đại tỷ!. Chính xác thì nó là cái nơi này đó."

"Tại sao lại có thể như vậy chứ!." Hàn Linh lòng như tan nát vạn mảnh gương mặt cô cố kiềm nén không biểu hiện, nhưng trong lòng thì hiện rất đau thương.

"Hàizz...!." Tiếp một lúc lâu bỗng Hàn Linh liền thở dài như trúc xuống một cái gì đó rất nặng nề xong hướng Hàn Minh lên tiếng nói. "Hàn Minh!. Nơi của đệ tỷ thấy nó cũng không có tốt lành gì đâu!. Thôi đệ sau này cứ gia nhập Cẩm Y Vệ cùng với tỷ đi."

"Đại tỷ!. Nhưng ở Cẩm Y Vệ không phải lúc trước tỷ một mực không cho đệ đi vào sao." Hàn Minh liền thấy lạ đáp.

"Đừng nhắc lại lúc đó nữa!." Hàn Linh bỗng nặng nề đáp xong liền nói tiếp. "Bất đầu từ ngày mai đệ cứ đi theo tỷ đi."

"Vâng!. Đại tỷ." Hàn Minh liền rất vâng lời tỷ tỷ lập tức chấp nhận đồng ý.

"Ầm... Ầm... Ầm... ". Bỗng lúc này phía xa xa trên bầu trời hướng thành Kinh Sư liền phát sinh dị tượng sấm sét chấn động giữa trời quang.

Hàn Linh cùng nhóm của cô liền có chút giật mình quay đầu lại nhìn về hướng thành Kinh Sư. Bỗng Hàn Linh trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy có chút lo lắng vội nói.

"Mọi người lập tức quay về hoàng cung!."

"Rõ...! ". Ba mươi Cẩm Y Vệ phía sau nghe vậy liền rất nhanh hô hào nhận lệnh.

Thế là liền rất nhanh Hàn Linh cùng nhóm người của mình không nói hai lời lập tức phóng lên chiến mã tức tốc chạy nhanh về hồi cung. Hàn Linh chạy được một đoạn bỗng không kiềm được tiếng lòng vô tình đã bật thốt thành tiếng nhỏ khẽ nói.

"Công chúa!. Hàn Linh ta giờ phải nên làm gì đây."

- ---------...-----------

Thôn Tích Hà: Bắc thôn.

Ở bắc thôn hiện có một lão nhân đang mình mẩy ê ẩm nằm nghỉ trên giường do bởi ngã nhào từ xe ngựa ra mà thành. Người này không ai khác chính là Trương lão, Trương lão khi tiễn nhóm người La Thần xong thì liền được Mộc lão gia chủ cấp cho một chiếc xe ngựa đưa về nhà.

Lúc này cả thôn Tích Hà và một nhà Trương lão cũng đã phát hiện ra dị tượng ở thành Kinh Sư. Liền lại lúc này mọi người ở thôn Tích Hà lại thêm một lần nữa xôn xao lo lắng hướng mắt nhìn phía bầu trời thành Kinh Sư bàn tán rất sôi nổi.

Trương lão thì đang nằm trên giường nghe đại nhi tử báo lại thì liền cũng có chút cau mày nói.

"Các thôn dân mọi người chỉ về nhà còn chưa được một ngày mà thành Kinh Sư lại nổi lên chuyện gì nữa a."

Đại nhi tử Trương lão nghe vậy liền nói. " Cha!. Hay cứ để Đại nhi tử đi vào thành Kinh Sư dò hỏi một chút xem sao?."

Trương lão nghe vậy liền ngẫm nghĩ thêm một lát rồi mới lên tiếng nói. "Vậy Trương Đại con cũng sẵn ghé qua xem cả nhà Minh Thành hiện đã như thế nào một chút luôn đi."

Ngừng một chút Trương lão lại nói. "À!. Còn có con cũng hãy bảo mẫu thân của con chuẩn bị một chút quà cho con đem đi coi như là quà lễ biếu cho công tử La Thần một ít luôn đi."

"Vâng!." Trương Đại liền lập tức vâng lời đáp.

- ---------...----------

Kinh Sư: Y Quán.

Ở trung tâm kinh thương của thành Kinh Sư có một cái hồ lớn rất hữu tình mang tên Lộng Nguyệt. Gần đó không xa lại có một cái y quán lớn thuộc của học viện Kinh Sư.

Lúc này trước khi di tượng sấm sét nổ lớn vang trời xảy ra thì bên trong một phòng viện riêng biệt thuộc y quán có một vị cô nương đang bệnh hiện đang nằm nghỉ ở đây. Mà người này theo đại phu chuẩn bệnh thì bảo rằng chỉ là bị phong hàn, nhưng vì sao vẫn chưa có thể tỉnh lại thì vẫn là không ai biết được.

Vị cô nương đang bị bệnh đó hiện đang nằm yên trên giường bệnh, mắt nhắm nghiền, mặt xanh sao nhợt nhạt. Nhìn rất chi là thương tâm, xung quanh cô thì lại thấy khá nhiều nữ nhân trẻ tuổi khác đang rất chăm chú để ý chăm sóc cho cô.

Ngoài ra bên ngoài thì cũng có không ít người khác cũng hiện ở đây để phục thị cho vị cô nương bị bệnh kia. Còn có một tỷ tỷ rất xinh đẹp tựa mỹ nhân nhưng đáng tiếc trên mặt lại có một vết sẹo lớn, hiện đang ở bên ngoài chăm chú sắc thuốc cho vị cô nương bị bệnh kia.

"Ầm... Ầm... Ầm... ". Bỗng ngay lúc này dị tượng sấm chớp liền đùng đùng nổ vang khắp cả bầu trời thành Kinh Sư.

Rất nhanh ở phòng bệnh của vị cô nương kia thấy có tiếng hô vang lớn vọng ra bên ngoài.

"Hồng thẩm!. Tiểu thư tỉnh a... ".

- ---------...----------

Kinh Sư: La Thần.

Kinh Sư cả thành bốn phương dân chúng sau một hồi chấn kinh bởi dị tượng thì liền lập tức tập trung thành từng nhóm nhỏ to bàn tán đón xem cái dị tượng kia nó thật hư là cái gì.

Trang viện của La Thần lúc này sau một hồi lâu thì cửa phòng của Hoa Thẩm cũng được chính tay La Thần mở ra.

"Két.... ".



Lập tức Tiểu Bạch đang dán cả người lên cánh cửa như con thằn lằn nhỏ hòng muốn nghe lén bên trong đại ca ca của nó hiện đang làm gì, cũng vì vậy cho nên giờ Tiểu Bạch liền lập tức bị bất ngờ ngã nhào về phía trước.

"Á!. Tiểu Hắc cứu ta a... ". Tiểu Bạch hoãn hồn vì té nhào mà vội vàng hô lớn.

La Thần vừa mở cửa ra thì liền bị có một vật thể kì lạ rất nhanh liền lao vào trong lòng hắn ôm chặt lấy, La Thần lập tức cũng có chút bất ngờ nhưng liền cũng lại bình thường lại ngay khi nhìn ra được đó là Tiểu Bạch.

La Thần hắn tiếp liền vẻ rất cưng chiều vuốt nhẹ mái tóc của Tiểu Bạch xong liền tỏ ra kì lạ lên tiếng nói. "Tiểu Bạch đang làm gì mà lại té ngã thế này vậy a."

"À... à... Tiểu Bạch chỉ... chỉ... chỉ là trượt chân ngã mà thôi... Ha.. ha... ha.. ".

La Thần thấy vẻ ngây ngô của Tiểu Bạch như thế thì liền không biết phải nói gì nữa rồi, thế là La Thần liền lại đưa mắt nhìn ra ngoài thấy Tiểu Hắc, Xích Châu, Hồng Ca và phu thê Diệp thúc.

Đảo mắt xong một vòng La Thần liền nói. "Xích Châu!. Hồng Ca!. Hai ngươi mau đi chuẩn bị xe ngựa. Ta muốn liền đi đến y quán xem Song Ngư một chút."

"Vâng!. Thiếu gia.". Xích Châu, Hồng Ca nghe vậy liền lập tức đáp xong vội nhanh rời đi chuẩn bị.

Tiếp La Thần liền nhìn sang phu thê Diệp thúc nói. "Diệp thúc!. Phu thê thúc trước cứ lui xuống trước đi, lát nữa Hoa Thẩm sẽ tìm thúc giao việc sao."

"Vâng!. Thiếu gia." Phu thê Diệp thúc liền lập tức lên tiếng đáp xong rời đi.

La Thần lại tiếp nhìn sang hai huynh đệ Đại Bảo, Nhị Bảo nói. "Còn hai đệ thì hãy cùng vào thăm mẫu thân của hai đệ đi."

Nói xong La Thần liền bước cùng với Tiểu Bạch đi ra ngoài nhường đường cho Đại Bảo, Nhị Bảo đi vào bên trong.

Ngoài La Thần bước ra thì còn thấy có thêm ba người nữa cũng cùng bước ra đó là Đinh Lực, Mộng Tuyết, Mị Tuyết.

La Thần lại tiếp lên tiếng nói. " Đi thôi!."

Liền Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, Đinh Lực, Mộng Tuyết, Mị Tuyết lập tức cùng La Thần hắn rời đi chuẩn bị theo hắn đến y quán.

- ---------...----------

Hai huynh đệ Đại Bảo, Nhị Bảo khi đã vào trong phòng thì liền lập tức há hốc mồm trợn mắt khi thấy một điều rất chi là kì lạ.

Bởi lúc này trong phòng không còn thấy đâu nữa hình bóng của một Hoa Thẩm thân hình cần cõi bởi gió sương, mà thay vào đó lại là một nữ nhân trưởng thành tầm chưa tới ba mươi xinh đẹp vô cùng.

Hoa Thẩm lúc này mắt to đen vẻ hiền diệu, chân mài rõ nét đuôi mài vuốt cong, mũi cao thanh tú, miệng vừa môi một màu đỏ xinh, kết hợp với một gương mặt vừa, cộng với làng da trắng mịn màng. Còn có mái tóc của Hoa Thẩm giờ cũng đã một màu đen óng chẻ ngôi hai bên rất thanh thuần nhã nhận.

Tiếp còn có bởi La Thần đã chuẩn bị cho thẩm ấy một bộ y phục trắng ngà hở hình U ngang tới ngực lộ ra chút bầu ngực nhỏ vừa, trắng ngần nhìn rất kiêu sa, còn có không thể không kể tới đó là cái cổ gọn gàng và xương quai xanh cũng không kém phần xinh đẹp, tay áo thì mỏng xuyên thấu cùng kết hợp rất đẹp. Vùng quanh ngực tới eo thì lại có thêm một lớp vải in nhiều hoa văn uốn lượn bó sát toàn một màu trắng tinh rất đẹp, khiến làm tôn lên cái eo thon rất xinh đẹp, kết hợp tà váy suôn dài đến chân rất trang nhã.

Trên mái tóc đen của Hoa Thẩm thì lại thấy đỉnh đầu một trâm vàng đỉnh ngọc thạch trắng đục, xuống chút ở sau đầu lại thêm một trâm vàng lớn nữa kết hợp cùng ngọc xuyên dây buôn xuống rất lung linh. Trước mái tóc đen tuyền chẻ ngôi hai bên lại có thêm một miếng vàng hình thù hoa văn lớn cỡ bàn tay đính lên gần đỉnh đầu nhìn cũng không kém phần sang đẹp, kết hợp thêm hai bên bông tai dây vàng đính ngọc thả xuống nhìn rất xinh.

Tổng thì Hoa Thẩm lúc này nước da mịn màng như thiếu nữ, mái tóc đen tuyền xinh đẹp, y phục trắng hoa văn cầu kì kết hợp phục sức toàn vàng óng ánh, khiến Hoa Thẩm lúc này nhìn cứ như một quý phu nhân trẻ mới vừa qua tuổi hai lăm đẹp vô ngần. Còn có điểm nhấn chết người nhất đó chính là đôi mắt đen tuyền vẻ hiền diệu tinh khôi kia.

Hoa Thẩm lúc này sau một hồi thấy hai nhi tử cứ há hốc mồm nhìn mình mà không lên tiếng thì liền nở một nụ cười hiền từ lên tiếng nói.

" Hai đứa bị gì vậy!. Còn không mau đến đây bên cạnh mẫu thân."

Tuy Hoa Thẩm lúc này đã biến hóa khôn lường khác xa lắm với lúc trước, nhưng với Đại Bảo, Nhị Bảo thì là do có sự liên kết giữa tình cảm mẫu tử cho nên vẫn có thể lờ mờ cảm nhận được rõ ràng đó là mẫu thân của mình.

"Mẹ...!" Đại Bảo, Nhị Bảo liền như vỡ òa không dám tin vào mắt mình hô gọi một tiếng.

- ---------...----------

Một bên khác, lúc này La Thần hắn đang xuất hiện ở khuôn viên giữa trang viện thì bỗng Xích Châu, Hồng Ca cũng bất ngờ không kém há hốc mồm nhìn nhìn Đinh Lực lúc này.

- Đinh Lực.

Đinh Lực lúc này đã không còn băng bó cánh tay thương tích nữa, mà hiện hắn đang có một thân hình lực lưỡng ưa nhìn. Y phục vải dày xanh đen hở ngực và cơ bụng sáu múi, cổ áo cao kết hợp tay áo dài có đeo giáp tay bằng da dày màu đen. Trên giáp tay còn thấy có đính miếng sắt màu bạc lớn ba ngạnh nhìn rất sắc sảo. Còn có bàn tay cũng được bao tay đen bằng da bao kín, trên mu bàn tay thì có thêm vẩy nhỏ nhọn màu đen.

Thất lưng thì một màu đen có viền nhỏ màu xanh dương, quần đen rộng kết hợp vạt áo dài quá mông chia thành hai tà riêng biệt. Còn có điểm thêm chút hoa văn màu xanh dương sáng nổi bật.

Đinh Lực lúc này thân hình hoàn hảo, gương mặt mũi cao, mắt sắc lãnh kết hợp chân mài sắc, cầm nhọn gọn gàng, tóc cột cao, buông xả một lọn tóc nhỏ ngang mặt bên trái nhìn rất ư là anh tuấn lẫm lẫm.

"Đinh... Đinh... Lực... Ngươi... Ngươi... Không thể nào a... ". Xích Châu, Hồng Ca miệng lấp bấp khó tin nổi nói.

Gần đó tỷ muội Diệp Thanh, Diệp Hà lúc này nhận được tin La Thần muốn xuất hành thì cũng liền muốn đi theo phục thị. Nhưng cái đó cũng không phải việc quan trọng lúc này cho lắm, bởi hai người lúc này cũng há hốc thất kinh không kém khi nhìn thấy được diện mạo mới của tỷ muội Mộng Tuyết, Mị Tuyết.

- Mị Tuyết.

Mị Tuyết lúc này cơ thể đã không còn nhỏ như nữ hài mới lớn vẻ yếu ớt nửa, mà thay vào đó là một Mị Tuyết thân hình cao ráo, eo thon, tóc đen dài cột gọn, thả ít tóc mái hai bên nhìn rất là xinh xắn.

Gương mặt của Mị Tuyết thì đã không còn chút gì của nữ hài nữa mà thay vào đó là một gương mặt cực kì xinh đẹp của thiếu nữ tuổi hai mươi. Mặt nhỏ, cầm nhọn, mũi vừa, mắt to long lanh rõ nét, chân mài nhỏ cong kéo dài, miệng nhỏ căng đầy kết hợp với cổ cao thanh tú.

Y phục thì một màu xanh da trời ngã lam đậm, không có cổ áo mà thay vào đó chỉ có hai dây nhỏ vắt ngang cổ, do vậy nên hiện lộ rõ đôi vai kéo xuống cho tới ngang ngực.

Y phục của Mị Tuyết quả rất cầu kì nhiều lớp, một lớp bó vừa khuôn ngực nhỏ xinh của cô và làm lộ ra eo thon rất nhỏ. Thất lưng được thay thế bằng một lớp da to lớn màu đỏ thẫm bó lệch một bên có dây lưng nhỏ màu cam quấn quanh cố định lại.



Tà váy thì lại có tới tần tần khó có thể nhìn ra có mấy lớp, trong đó có một lớp xanh mỏng không hoa văn gì kéo dài tới tận gót chân, một lớp bên ngoài nữa thì dày hơn hoa văn mây cuộn theo viền áo kéo dài chỉ tới gối. Còn có thêm bốn năm gì đó sợi dây màu đen nữa cũng đang cùng buông thõng xuống điểm qua gối một chút. Đặc biệt tuy tả váy áo nó dài vậy nhưng khi Mị Tuyết bước chân phải lên một bước thì nó liền làm lộ ra cái đùi trắng xinh của cô, chỉ khi cô đứng yên thì vạt y phục dài kia của cô mới lại có thể yên vị mà che kín được mà thôi.

À!. Mà bên trong chắc là Mị Tuyết sẽ có mặt một cái quần ngắn nhỉ... Ươm... ươm...

Chân Mị Tuyết tiếp lại mang một giầy vải cổ cao tới đầu gối màu đen hoa văn viền vàng, điểm một bông hoa màu hồng nhỏ rất đẹp. Tay áo Mị Tuyết thì nó là tay áo rời ống rộng phong cách cổ phục phủ kín chỉ từ trỏ tay phủ xuống, làm lộ ra bắp tay trắng sáng.

Bắp tay Mị Tuyết lại đeo hai bên mỗi một bông hoa trắng lưa thưa vài cánh hoa có kèm đính thêm một viên ngọc màu đỏ nổi bật, đặc biệt bông hoa trắng này nó được kết bằng một lớp mỏng gì đó rất trong suốt gắn lên nhiều viên ngọc trắng mà tạo thành.

Tiếp cổ Mị Tuyết lại có thêm một sợi dây chuyền cũng khá cầu kì khó mà có thể tả rõ nhưng thật nó cũng rất xinh đẹp, trên mái tóc thì lại có thêm một trâm gỗ màu đen tuyền đính thêm một bông hoa mẫu đơn đồng màu xanh lam rất xinh.

Tổng Mị Tuyết lúc này y phục khá cầu kì khó tìm, thân hình cao ráo eo thon ngực nhỏ vừa vặn, làng da trắng sáng toát ra vẻ đài cát.

- Mộng Tuyết.

Một bên khác Mộng Tuyết hiện cũng không kém cạnh, hiện Mộng Tuyết cũng cao lớn hơn rất nhiều. Gương mặt Mộng Tuyết tuy không nhỏ gọn như của Mị Tuyết, nhưng xương quai hàm lại có đường cong rất hoàn hảo nên rất cuốn mắt người nhìn.

Mũi Mộng Tuyết rất thanh tao, mắt hai mí hơi điểm sầu, chân mài đen dày rõ nét một đường ngang, miệng trái tim môi hồng phấn rất trinh khiết. Kết hợp với màu da trắng hồng trong sáng, mái tóc thì đen dài rất mượt mà.

Tuy mặt Mộng Tuyết có chút lớn hơn Mị Tuyết ấy thế nhưng nhan sắc của cô không những không kém hơn mà còn nổi bật hơn rất nhiều, bởi vẻ đẹp của Mộng Tuyết nó trong sáng tinh khiết như là một vị thần tiên tỷ tỷ vậy.

Mộng Tuyết y phục không cầu kì mà chỉ đơn giản một cổ phục màu trắng ngà rất bình dị, ấy thế mà nó càng khiến cô trong mắt người nhìn càng giống với một thiên thần hiền lương mỹ lệ.

Mộng Tuyết tiếp bên ngoài lại khoác thêm một cái mảnh áo choàng rộng lớn màu xanh thẩm kết hợp sau lưng có thêu một hình lửa đỏ nước xanh hòa quyện vào nhau tạo ra mây khói mờ ảo. Trên cổ áo choàng thì lại có một lọn lông dày mịn màu đen ôm quanh cổ của Mộng Tuyết.

Tóc Mộng Tuyết thì được cột một nửa gọn cao ở đỉnh đầu khiến làm lộ ra vầng tráng góp phần càng điểm tô thêm phần sắc sảo trên khuôn mặt của cô. Tóc cứ vậy được thả về sau kết hợp với một nửa phần dưới đỉnh đầu không được cột cùng thả dài mượt về sau lưng. Trước mặt Mộng Tuyết cũng điểm thêm hai bên vài cọng tóc thả xuống, càng làm điểm nhấn thêm cho khuôn mặt thần tiên tỷ tỷ của cô.

Tổng lại Mộng Tuyết xinh đẹp như vẻ thần tiên tỷ tỷ, rất thánh thiện hiền lương mỹ lệ. Kết hợp làng da trắng hồng sáng mịn, môi nhẹ màu hồng phấn rất chi là muốn cắn nuốt, thân hình cao ráo, gương mặt tựa thiên thần, ngực cũng rất căng đầy, eo thon rõ nét. Nhìn chung vẻ đẹp của Mộng Tuyết thật khó tìm có người thứ hai.

- ---------...----------

La Thần lúc này mắt đảo quanh một vòng thì liền bỗng lên tiếng nói. "Diệp Thanh cô hãy khép miệng lại đi có được không a."

Tiếp La Thần lại nhìn Xích Châu, Hồng Ca nói. "Còn hai người nữa, cũng bỏ cái bản mặt ngạc nhiên đó đi a."

"À.. à... ". Xích Châu, Hồng Ca nghe La Thần nói vậy thì liền giật mình lấy lại bình tĩnh lên tiếng nói. "Thật không thể tin được vào mắt mình nha."

Cô nàng Diệp Thanh thì cũng không hơn nói. "Cái này vậy ấy mà cũng có thể được sao nha."

La Thần nghe vậy càng thêm nhức đầu không muốn giải thích quay sang nhìn Diệp Hà nói. "Diệp Hà!. Cô hiện thân thể không tốt nên không nhất thiết phải đi theo làm gì đâu."

Diệp Hà lúc này cũng đã lấy lại được vẻ kinh ngạc liền đáp. "Thiếu gia xin hãy yên tâm, Diệp Hà hiện đã khỏe rất nhiều rồi."

"Được!. Nếu cô cũng đã nói không sao thì hãy cùng đi đi." La Thần đáp xong liền quay sang Xích Châu, Hồng Ca nói. "Còn hai người cũng hãy lập tức chuẩn bị xe ngựa đi a."

Nghe vậy bỗng Xích Châu hiện đã bình tĩnh đi nhiều lập tức đáp. "Thưa thiếu gia!. Xe ngựa đã chuẩn bị xong rồi, giờ chúng ta có thể lập tức xuất phát đi ngay."

"Nếu vậy thì giờ chúng ta đi thôi!." La Thần nói xong liền cùng Tiểu Bạch, Tiểu Hắc dẫn đầu nhanh bước đi.

Thế là rất nhanh La Thần cùng với Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, Mộng Tuyết, Mị Tuyết liền ngồi cùng một xe ngựa lên đường, bên ngoài đánh xe ngựa thì có Hồng Ca đang đánh xe ngựa. Còn có thêm một chiếc xe ngựa nữa thì là có Đinh Lực và Xích Châu cùng ngồi đánh xe ngựa, bên trong xe ngựa thì có Diệp Thanh, Diệp Hà.

Còn có Hải thúc thì La Thần bảo cứ ở lại phụ giúp Hoa Thẩm xấp xếp một chút cho buổi tối nay không cần phải đi theo hắn để làm gì.

- ---------...----------

Một lúc sau La Thần ngồi trên xe ngựa nhắm mắt dưỡng thần. Trong lòng thì liền hướng hệ thống nói.

"Hệ thống!. Gian thương ngươi ngày hôm nay coi bộ làm ăn không tệ a."

"Đâu có!. Đâu có!." Hệ thống liền không cho là đúng nói. "Buổi sáng chỉ thu được một ít tiền mua đan dược trị thương và năm bộ y phục mà thôi, buổi trưa thì có chút lớn hơn một chút đó là tự thân vận động mở cổng dịch chuyển kiếm được một triệu thôi ấy mà."

Ngừng một chút hệ thống lại nói. "Còn vừa rồi thì cũng chỉ có bán được vài bộ y phục cho Đinh Lực năm mươi lượng, Mộng Tuyết năm mươi lượng, Mị Tuyết một trăm lượng, Hoa Thẩm một ngàn lượng. Ươm... Ườm... còn gì nữa không nhỉ..."

La Thần nghe vẻ tham lam tính toán ngân sách của hệ thống thì liền có chút như nuốt nước mắt vội nói sang chuyện khác. "Hệ thống!. Có thật là việc hai hồn thú cùng ta xuất hành sẽ không sao đâu phải không?."

"Ầy... Kí chủ ngài đừng có làm phiền hệ thống đang tính toán sổ sách mà a." Hệ thống liền có chút cáu gắt liền nói nhanh đáp.

"Hai hồn thú nó là cảnh giới rất là cao a, cho nên là việc khống chế khí tức đối với hai hồn thú thật dễ như trở bàn tay mà thôi. Bộ kí chủ không nhớ vài ngày trước ở rừng Phong Lâm cao thủ cường giả nhiều như mây ấy vậy mà hai hồn thú không có bị phát hiện đấy sao."

Nghe vậy La Thần liền cũng cảm thấy đúng đáp. "Đúng a!. Nhắc mới nhớ, nếu lúc đó không phải cái gì Hỏa Hồ Tiểu Ly đầu óc không bình thường gì đó nói ra thì lúc đó có thể êm xuôi mà bỏ đi rồi a."

La Thần đã ngộ hiểu xong hết thì tiếp muốn mở miệng lên tiếng nói chuyện với hệ thống thì liền lại phát hiện cái gian thương hệ thống kia nó lại rất bận về việc kiểm kê kim tiền nữa rồi đó mà.

Thế là La Thần liền cũng bó tay không biết nói gì với cái tính tình tham tiền hơn mạng này của hệ thống nữa. Thế là La Thần liền lại im lặng nhắm mắt dưỡng thần tiếp tục lên đường đi đến tìm một người nào đó kia, mà.. người nào đó kia!. có thể nói là rất rất quan trọng đối với La Thần hắn ta... Đó mà!.

- ---------!!!----------

CN Ngày 6 Tháng 9 năm 2020

Thời gian viết: 12h 00" đến 19h 10"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Kim Tiền Phúc Hắc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook