Chương 96: Về tới Kinh Sư
Tuyết Đình Cây
11/03/2021
Trên đường về Kinh Sư: La Thần
La Thần sau một hồi khá bất ngờ về giá cả công pháp của hệ thống thì không lâu liền lấy lại được bình tĩnh hơn. Tiếp La Thần liền hướng Hải thúc lên tiếng hỏi.
"Hải thúc!. Mấy ngày vừa qua ở nhà có xảy ra chuyện gì đặc biệt không?".
Hải thúc nghe hỏi liền đáp. "Thưa thiếu gia!. Mấy ngày qua quả thật cũng có chút việc đã xảy ra. Đầu tiên đó chính là vào hôm thiếu gia chuẩn bị đi tới Mộng Hồng Lâu đã có dặn rằng nếu có bất kì ai đến hỏi thì cứ việc bảo thiếu gia đã đi đến Mộng Hồng Lâu."
Ngừng một chút Hải thúc lại nói. "Quả không lâu sau liền có một nhóm người đằng đằng sát khí đến tìm thiếu gia. Trong lúc qua lại trả lời bọn họ thì nhóm người đó bỗng vùng lên tấn công tiểu thư Song Ngư."
"Cái gì... ". Nghe vậy La Thần liền bỗng rất thất kinh nổi giận nói. "Bọn họ một đám dám làm ra những chuyện như vậy sao!. Vậy... vậy Song Ngư thì sao hả?. Giờ muội ấy đã như thế nào rồi."
Hải thúc thấy vẻ lo lắng của La Thần thì liền nhanh nói. "Thiếu gia ngài xin hãy cứ yên tâm đi!. Bởi khi đó tiểu thư Song Ngư không có bị gì cả, vì là nhờ có hai tỷ muội Mộng Tuyết, Mị Tuyết luôn đi bên cạnh đã xả thân chắn cho tiểu thư Song Ngư."
Nghe được Song Ngư không có chuyện gì thì La Thần liền thở phào nhẹ nhõm tiếp tục hướng Hải thúc nghe thúc ấy kể tiếp. Hải thúc thì thấy sự quan tâm đặc biệt của La Thần với Song Ngư như vậy thì liền cũng có chút thở phào vì may mắn lúc đó đã có Mộng Tuyết, Mị Tuyết.
Tiếp Hải thúc liền kể tiếp. "Chính do vậy nên từ hôm đó tới nay hai tỷ muội Mộng Tuyết, Mị Tuyết đã bị thương không nhẹ phải nằm yên ở trên giường dưỡng thương."
"Bọn người kia ra tay nặng như thế sao!." La Thần liền cảm thấy sự trung thành của hai tỷ muội Mộng Tuyết, Mị Tuyết nhất định phải được đền đáp nói. "Xem ra công của hai người họ quả thật rất không nhỏ đi."
Ngừng một chút La Thần lại hỏi. "Vậy còn có chuyện gì khác nữa không?."
Hải thúc liền lại kể tiếp. "Còn có lúc đó Đinh Lực tay bị thương nhưng vẫn ngoan cường bước ra cùng với sáu người Thất Tinh Lang còn lại đánh với bọn người kia một chút. Nhưng đáng tiếc là bọn người kia quá mạnh lại khiến Thất Tinh Lang không thể làm gì được họ cả. Và cũng vì việc đó mà Đinh Lực hiện cánh tay cũng đã coi như tàn phế luôn rồi."
"Trời!. Cái tên Đinh Lực này đã bị thương mà còn cố xong lên làm gì a." La Thần miệng trách mắng nhưng trong lòng thì lại rất nể trọng tinh thần can trường của Đinh Lực.
Hải thúc lúc này liền không đoán được suy nghĩ của La Thần nên vội nói tiếp. "Còn có tiểu thư Song Ngư đã bị nhiễm phong hàn bệnh cũng đã được vài hôm. Các đại phu cũng đã kê đơn thuốc nhưng lạ một điều là bệnh tình không hề thấy có dấu hiệu thuyên giảm."
Ngừng một chút Hải thúc lại nhanh nói tiếp. "Cũng vì thế nên vào sáng nay bệnh tình của tiểu thư Song Ngư bỗng càng trở nặng. Hoa thẩm thấy vậy liền đã bảo Hồng thẩm nhanh đưa tiểu thư đến y quán rồi. Còn Hoa thẩm thì do luôn thiếu ngủ để chăm sóc cho tiểu thư nên hiện cũng đã gục ngã, bệnh tình bỗng cũng trở nên rất nặng."
"Ặc... Ở nhà đã loạn thành một đoàn như vậy, sao thúc lại còn rảnh rỗi chạy đến thôn Tích Hà để làm gì vậy?." La Thần liền thấy lạ nên lập tức hỏi ngay.
"À!. Về cái này... ". Hải thúc liền có chút ngập ngừng, xong lại thở dài nói. "Hàizz... Cái này cũng là do Hoa thẩm một mực cứ bảo mọi người tiếp tục công việc của mình không được lơ là chức trách, còn nói là đó là vì thiếu gia mà phải tận tụy."
Ặc... Hoa thẩm ơi là Hoa thẩm... La Thần con giao cho người chức trách đại tổng quản để quán xuyến mọi việc trong nhà cho tốt là được. Chứ không phải bảo thẩm phải bán sống bán chết như vậy đâu nha... Không được!. Lần này về mình nhất định phải chỉnh lại một chút lối suy nghĩ của thẩm ấy mới được.
La Thần một hồi loạn nghĩ xong liền hướng Hải thúc nói tiếp. "Còn có chuyện gì nữa hay không?. Với lại Song Ngư muội ấy thật chỉ là bị phong hàn thôi sao?."
"Tiểu thư Song Ngư quả thật chỉ bị bệnh nhẹ phong hàn, nhưng thật rất lạ là đã vài hôm nhưng vẫn không khỏi." Hải thúc liền đáp, xong lập tức nói tiếp. "Ngoài ra không còn chuyện lớn gì khác nữa."
Ngừng một chút Hải thúc bỗng nhớ đến gì đó liền nói. "À!. Còn có một chút chuyện liên quan về việc kinh doanh của tửu lâu, không biết thiếu gia có muốn nghe bây giờ luôn không?."
Nghe vậy La Thần liền nói. "Chuyện đó cứ để sau đi. Việc quan trọng hơn bây giờ là sự bình an của mọi người trước cái đã."
Nghe vậy Hải thúc liền biết điều không lên tiếng nữa, còn La Thần hắn thì cũng liền trong lòng lập tức suy nghĩ đến rất nhiều thứ.
- ---------...----------
La Thần sau một hồi lâu thất thần trong lòng có chút lo lắng loạn nghĩ về tất cả mọi chuyện ở nhà, thì bỗng ngay lúc này Tiểu Bạch bên cạnh liền hướng La Thần lên tiếng nói.
"Đại ca ca!. Song Ngư là ai mà thấy huynh có vẻ rất là lo lắng vậy?."
La Thần đang đầu óc mông lung loạn nghĩ thì liền được câu nói của Tiểu Bạch kéo về thực tại. Thế là La Thần hắn liền rất nhanh lấy lại vẻ bình thường quay sang nhìn Tiểu Bạch nói.
"Song Ngư muội ấy là người đầu tiên ở bên cạnh đại ca ca. Cho nên muội ấy phải nói là một cái gì đó nó rất rất quan trọng với đại ca ca."
"Ươm... ươm... ". Tiểu Bạch vẻ hiểu được gật gật đầu. Xong tiếp lại hướng La Thần chuyển đề tài nhanh như lật sách nói.
"Đại ca ca!. Tiểu Hồng Ngư hỏi rằng Cẩn Đình Ba là người rất mạnh hay sao?."
"Hả!. Ai hỏi?." La Thần nghe vậy liền có chút hơi bất ngờ, xong liền nói. "Tiểu Hồng Ngư hỏi lúc nào vậy?".
Tiểu Bạch liền đáp. " Vừa mới tức thì!. Còn có nhiều chúng yêu còn lại cũng rất hiếu kì về cái người tên Cẩn Đình Ba nữa."
Nghe vậy La Thần liền càng trở nên rất ngơ ngác quay đầu nhìn trái, nhìn phải xung quanh xe ngựa xong nói. "Nhưng chúng ta hiện đang đi xe ngựa mà!. Vậy Tiểu Hồng Ngư hỏi bằng cách gì a. Còn có chúng ta cũng không có ngồi cùng xe ngựa với Tiểu Hồng Ngư mà."
Tiểu Bạch thấy vẻ hài hước của La Thần như vậy thì liền ôm bụng cười. "Ha... ha... ha... Đại ca ca... ha... ha... Ngài nhìn đi đâu vậy a... ha.. ha... ".
"Ầy... Tiểu Bạch là đang chọc đại ca ca đó hả?". La Thần liền như vỡ lẽ hướng Tiểu Bạch nói.
Nghe vậy Tiểu Bạch liền lại biết La Thần đã hiểu sai, nên liền lập tức lấy lại bình tĩnh hướng La Thần lên tiếng nói. "Không phải nói gạt đại ca ca đâu. Thật Tiểu Hồng Ngư chỉ vừa mới hỏi mà thôi. Còn về việc vì sao nói chuyện với nhau được thì là do tất cả mọi người đều không phải là con người a."
"Í... ". Hải thúc, Hồng Ca và Xích Châu đang đánh xe ngựa nghe vậy liền như hít vào một hơi khí lạnh thất kinh nhìn nhìn Tiểu Bạch.
Chỉ riêng La Thần hắn là không lạ lắm về vấn đề này của Tiểu Bạch nên liền lập tức hướng Tiểu Bạch hỏi. "Ý vậy là sao vậy a?."
Tiểu Bạch vẻ tự hào nghênh mặt đáp. "Bởi chúng thú giác quan rất là thính, có thể đánh hơi theo đuổi cùng trời cuối đất một người nào đó, và cũng có thể truyền âm cho những chúng thú khác để thu thập thông tin cũng như là có thể cùng nhau nói chuyện phiếm."
Ngừng lại một chút Tiểu Bạch liền mặt hơi vẻ rất hiếu kì nhìn nhìn La Thần tò mò lên tiếng hỏi. "Nhưng... nhưng rất lạ là Tiểu Bạch không thể liên kết được với đại ca ca ngài nha."
Ặc... Cái này thì là đại ca ca nào có phải là chúng yêu ma thú đâu chứ.
La Thần trong đầu liền chút buồn cười xong nhanh đã có thể hiểu được những gì Tiểu Bạch nói. Thế là La Thần liền không dài dòng nhanh đáp.
"Cẩn Đình Ba cũng có thể nói là người rất mạnh, nhưng không phải mạnh như Tiểu Bạch nghĩ đâu. Vì bởi thế giới con người ngoài việc đánh nhau chứng tỏ thực lực giống như những chúng thú thì còn có nhiều loại thực lực khác nữa."
Ngừng một chút La Thần lại nói. "Ví như Cẩn Đình Ba lão ấy tuy không có khí lực để chiến đấu, nhưng lão ấy lại có một vị trí lớn nhất định trong tầng lớp con người. Vậy nên tuy có người sức mạnh có lớn hơn đi chăng nữa thì cũng phải cuối đầu trước lão ấy."
Tiểu Bạch nghe La Thần nói mà cái hiểu cái không nói. "Vậy cuối cùng thì lão ấy có mạnh hay không?."
La Thần vấn đề này cũng không biết phải giải thích sao cho rõ ràng để Tiểu Bạch có thể hiểu được. Thế là La Thần liền hơi lắc đầu tay vuốt vuốt cầm nói.
"Nếu nói theo con người thì Cẩn Đình Ba mạnh hơn Đại ca ca và Tiểu Bạch nhiều lắm."
"Hả!. Mạnh như vậy á!." Tiểu Bạch liền trợn mắt kinh ngạc không thôi.
Tiểu Hắc bên cạnh nghe rõ ràng mọi chuyện cũng liền lập tức ghi nhớ lại cái tên Cẩn Đình Ba này, hòng tránh để sau này có thể gặp mặt nhau.
"A... Không phải... không phải mạnh theo như những gì Tiểu Bạch nghĩ đâu." Thấy vẻ kinh ngạc của Tiểu Bạch như vậy La Thần liền nhanh vội giải thích.
Nhưng tiếc thay Tiểu Bạch nào có nghe thấy lời giải thích của La Thần đâu. Bởi vì Tiểu Bạch hiện đã rất thất kinh vì biết đại ca ca của nó rất mạnh mẽ ấy vậy mà còn có người mạnh mẽ hơn đại ca ca của nó nữa nha.
Thế là Tiểu Bạch liền không quan tâm La Thần hắn nói gì nữa, lập tức dùng thần thức truyền âm hướng những chúng thú thuộc nhóm mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân. Chuyển lời lại một câu là.
"Cẩn Đình Ba rất mạnh không thể đụng vào a."
Tức thì những mỹ yêu đang ngồi chia cách nhiều xe ngựa phía sau liền như cũng rất chấn động thất kinh hãi lãng.
- ---------...----------
Kinh Sư tây thành: tửu lâu Song Ngư.
Tửu lâu Song Ngư hiện vẻ có chút tiêu điều, xung quanh vắng vẻ thưa thớt người đi đường. Phía trước tửu lâu cũng đã không còn thấy buôn bán đồ chiên sốt cà chua nữa. Bên cạnh ngã ba đường cũng không hề thấy vị thẩm thẩm bán mì kia đâu.
Chắc vì Kinh Sư vừa trải qua cơn hoãn loạn nên hiện tình hình mới trở nên ảm đạm như vậy, hoặc cũng có thể tại vì một lí do nào đó khác cũng không chừng.
La Thần ngừng trước tửu lâu Song Ngư xuống xe ngựa nhìn quanh một vòng bỗng cũng rất kinh ngạc vì sự thay đổi nhanh đến không ngờ này. La Thần tiếp bỗng cảm nhận được một cơn gió nhẹ mang theo hơi nước mát lạnh từ con kênh nước trước tửu lâu, thế là La Thần liền lòng bỗng cũng được xoa diệu đi một ít.
Xong La Thần lại nhìn về trước tửu lâu thì thấy tửu lâu cửa đóng kín không có vẻ gì là có người buôn bán cả. Thấy vậy La Thần liền hơi bất ngờ hỏi Hải thúc.
"Hải thúc!. Mọi người đâu hết rồi?."
"Hàizz...". Hải thúc bỗng thở dài một cái xong đáp. "Mọi người một số chắc hiện đã cùng Hồng thẩm đưa tiểu thư đi y quán rồi. Còn lại chắc cũng chỉ là vài người ở lại chăm sóc cho những người bị thương cùng với Hoa thẩm đang bị ngã bệnh mà thôi."
Ngừng lại một chút Hải thúc liền vẻ nặng nề nói. "Thiếu gia hãy đi theo lão, chúng ta sẽ đi vào bằng cửa phụ bên hông của tửu lâu."
La Thần thấy Hải thúc cũng như Xích Châu, Hồng Ca vẻ mặt ai nấy cũng không vui vẻ gì, thì liền cũng không muốn hỏi gì nữa lập tức cùng với mọi người đi qua bên hông tửu lâu đi vào bằng cửa phụ.
Rất nhanh khi vừa bước vào bằng cửa phụ bên hông tửu lâu La Thần liền nhìn thấy gian bếp của tửu lâu đầu tiên. Lúc này gian bếp đã không còn thấy vẻ nhộn nhịp cười nói của mọi người cùng làm việc đâu nữa, mà thay vào đó lại là một gian bếp hẩm hiu không thấy bóng người.
Bỗng ngay lúc này từ gian bếp liền có tiếng động của bước chân vang lên, rất nhanh La Thần hắn liền thấy đó chính là hai phu thê đầu bếp Diệp thúc và Diệp thẩm.
Diệp thúc, Diệp thẩm lúc này cũng đã phát hiện ra người trước mặt là La Thần nên liền vội bước lên nói.
"Thiếu Gia!".
"Ừ!". La Thần nhẹ đáp xong tiếp nói. "Diệp thúc, Diệp thẩm mọi người hiện đang ở đâu hết rồi?".
Nghe vậy Diệp thúc liền nhanh đáp. "Mọi người phần lớn đều được Hoa thẩm bảo đi cùng Hồng thẩm đưa tiểu thư đi y quán hết rồi. Hiện ở đây chỉ còn có phu thuê của lão và nữ nhi Diệp Thanh của lão, và còn có thê tử của Hải thúc, thê tử của Lục thúc."
Ngừng một chút Diệp thúc lại nói. "Người bị thương thì có Diệp Hà nữ nhi của lão cùng với Mộng Tuyết, Mị Tuyết, Đinh Lực. Còn có người bị bệnh là Hoa Thẩm."
Diệp thẩm bên cạnh lúc này cũng tiếp lời nói. "Còn có trong viện hiện có năm nam nhân tiểu nhị hiện đang dọn dẹp nữa."
Diệp thúc lại tiếp nói. "Phía sau hoa viên thì có những hài tử đang tập trung ở đó. Gồm có một hài tử, một nữ hài của Hải thúc và một hài tử của Lục thúc. Còn về hai hài tử của Hoa thẩm thì hiện đang ở bên cạnh chăm sóc cho mẫu thân chúng nó."
Diệp thẩm lúc này bỗng nhớ đến gì đó liền nói. "À!. Còn có một nhà Dương Minh Thành và thê tử cùng với hai nữ hài của họ hiện cũng xin được nương nhờ ở lại đây vài ngày nữa."
La Thần liền một lược nghe hết mọi chuyện thì lập tức cũng đã nắm bắt được tình hình. Tiếp La Thần liền nói.
"Đi xem Hoa thẩm trước!".
Diệp thúc, Diệp thẩm không hiểu sao thiếu gia mặt bỗng trở nên rất nghiêm túc, thế là liền hơi lo lắng nhanh đáp.
"Vâng!. Xin thiếu gia hãy đi theo lão."
Tiếp La Thần liền quay sang Hải thúc nói. "Hải thúc!. Thúc trước xấp xếp chỗ ở cho hai mươi người nhóm mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân này trước đi."
Hải thúc nghe vậy liền đồng ý hướng hai mươi mỹ yêu bảo hãy đi theo lão. Còn Tiểu Bạch, Tiểu Hắc thì lại vẫn một mực đi theo bên cạnh của La Thần.
- ---------...----------
Trong lúc đi đến chỗ của Hoa thẩm thì La Thần hắn cũng rất nhanh hướng hệ thống dùng thần thức nói.
"Ngươi có cách gì hay không?".
Hệ thống thấy vẻ ăn nói cọc lóc mặt thì nghiêm nghị của La Thần thì liền biết lúc này không thể đùa giỡn được, nên liền rất nhanh thu thập thông tin từ căn cứ rồi liền hướng La Thần đáp.
"Hoa thẩm!. Thân thể đã trải qua nhiều gió sương từ thời còn làm ăn mày, cho nên sức khỏe hiện có thể nói là yếu hơn người bình thường rất nhiều."
Tiếp hệ thống lại nói. "Mộng Tuyết, Mị Tuyết cơ thể chưa từng có qua sự tu luyện, vì thế mà bị người tu luyện đã thương nặng khiến nhiều đường kinh mạch bị đứt đoạn khó có thể hồi phục."
Ngừng lại một chút hệ thống lại nói. "Đinh Lực!. Cánh tay đã chín phần không thể cứu chữa. Diệp Hà thì nhẹ nhất, hiện đã hồi phục tám phần rồi."
Nghe hệ thống nói xong qua một lược thì La Thần hắn liền có chút cau mày hướng hệ thống lên tiếng nói.
"Có cách gì không?".
Ặc... Kí chủ ngài hỏi thì hỏi những cũng xin đừng có vẻ mặt lạnh như băng như vậy hỏi có được hay không hả...
Hệ thống lúc này liền có chút khiếp sợ với vẻ mặt lạnh tanh của La Thần nên vội vàng nhanh lên tiếng đáp.
"Với số tiền ít ỏi của kí chủ hiện tại quả thật rất khó để chi đủ bạc cho hệ thống để cứu chữa cho bọn họ được. Nhưng hệ thống sẽ cố nghĩ xem cách khác cho kí chủ ngài vậy... ".
"Ươm... Ươm.... ". Hệ thống liền hơi đâm chiu suy nghĩ, xong bỗng như đã có cách nên liền lập tức nhanh nói. "Có rồi a!".
Bỗng hệ thống giống như đã phát hiện ra điều gì đó rất ghê gớm nên liền tỏ vẻ rất vênh mặt nói.
"Xa tận chân trời nhưng gần ngay trước mắt nha."
"Hử... ". La Thần bỗng nghe hệ thống tự nhiên đi nói văn nói thơ không đâu vào đâu thì liền rất khó hiểu lên tiếng hướng hệ thống nói.
"Hệ thống ngươi lại bị gì nữa rồi hả?."
"Không không không... Hệ thống là không có bị gì hết." Hệ thống liền lại tỏ vẻ ra cao thâm nói. "Cách có thể cứu bọn họ lúc này đó chính là không ai khác mà chính lại là... là... ".
"Ngài Đó!".
"Cái gì...". La Thần nghe vậy liền lập tức rất kinh ngạc bật thốt.
- ---------!!!----------
Hỏi vui: Có ai có thể lờ mờ đoán được rằng La Thần sẽ cứu mọi người như thế nào hay không a. hi.. hi.. hi...
Thứ 4 Ngày 2 Tháng 9 Năm 2020
Thời gian viết: 9h30" đến 14h00"
La Thần sau một hồi khá bất ngờ về giá cả công pháp của hệ thống thì không lâu liền lấy lại được bình tĩnh hơn. Tiếp La Thần liền hướng Hải thúc lên tiếng hỏi.
"Hải thúc!. Mấy ngày vừa qua ở nhà có xảy ra chuyện gì đặc biệt không?".
Hải thúc nghe hỏi liền đáp. "Thưa thiếu gia!. Mấy ngày qua quả thật cũng có chút việc đã xảy ra. Đầu tiên đó chính là vào hôm thiếu gia chuẩn bị đi tới Mộng Hồng Lâu đã có dặn rằng nếu có bất kì ai đến hỏi thì cứ việc bảo thiếu gia đã đi đến Mộng Hồng Lâu."
Ngừng một chút Hải thúc lại nói. "Quả không lâu sau liền có một nhóm người đằng đằng sát khí đến tìm thiếu gia. Trong lúc qua lại trả lời bọn họ thì nhóm người đó bỗng vùng lên tấn công tiểu thư Song Ngư."
"Cái gì... ". Nghe vậy La Thần liền bỗng rất thất kinh nổi giận nói. "Bọn họ một đám dám làm ra những chuyện như vậy sao!. Vậy... vậy Song Ngư thì sao hả?. Giờ muội ấy đã như thế nào rồi."
Hải thúc thấy vẻ lo lắng của La Thần thì liền nhanh nói. "Thiếu gia ngài xin hãy cứ yên tâm đi!. Bởi khi đó tiểu thư Song Ngư không có bị gì cả, vì là nhờ có hai tỷ muội Mộng Tuyết, Mị Tuyết luôn đi bên cạnh đã xả thân chắn cho tiểu thư Song Ngư."
Nghe được Song Ngư không có chuyện gì thì La Thần liền thở phào nhẹ nhõm tiếp tục hướng Hải thúc nghe thúc ấy kể tiếp. Hải thúc thì thấy sự quan tâm đặc biệt của La Thần với Song Ngư như vậy thì liền cũng có chút thở phào vì may mắn lúc đó đã có Mộng Tuyết, Mị Tuyết.
Tiếp Hải thúc liền kể tiếp. "Chính do vậy nên từ hôm đó tới nay hai tỷ muội Mộng Tuyết, Mị Tuyết đã bị thương không nhẹ phải nằm yên ở trên giường dưỡng thương."
"Bọn người kia ra tay nặng như thế sao!." La Thần liền cảm thấy sự trung thành của hai tỷ muội Mộng Tuyết, Mị Tuyết nhất định phải được đền đáp nói. "Xem ra công của hai người họ quả thật rất không nhỏ đi."
Ngừng một chút La Thần lại hỏi. "Vậy còn có chuyện gì khác nữa không?."
Hải thúc liền lại kể tiếp. "Còn có lúc đó Đinh Lực tay bị thương nhưng vẫn ngoan cường bước ra cùng với sáu người Thất Tinh Lang còn lại đánh với bọn người kia một chút. Nhưng đáng tiếc là bọn người kia quá mạnh lại khiến Thất Tinh Lang không thể làm gì được họ cả. Và cũng vì việc đó mà Đinh Lực hiện cánh tay cũng đã coi như tàn phế luôn rồi."
"Trời!. Cái tên Đinh Lực này đã bị thương mà còn cố xong lên làm gì a." La Thần miệng trách mắng nhưng trong lòng thì lại rất nể trọng tinh thần can trường của Đinh Lực.
Hải thúc lúc này liền không đoán được suy nghĩ của La Thần nên vội nói tiếp. "Còn có tiểu thư Song Ngư đã bị nhiễm phong hàn bệnh cũng đã được vài hôm. Các đại phu cũng đã kê đơn thuốc nhưng lạ một điều là bệnh tình không hề thấy có dấu hiệu thuyên giảm."
Ngừng một chút Hải thúc lại nhanh nói tiếp. "Cũng vì thế nên vào sáng nay bệnh tình của tiểu thư Song Ngư bỗng càng trở nặng. Hoa thẩm thấy vậy liền đã bảo Hồng thẩm nhanh đưa tiểu thư đến y quán rồi. Còn Hoa thẩm thì do luôn thiếu ngủ để chăm sóc cho tiểu thư nên hiện cũng đã gục ngã, bệnh tình bỗng cũng trở nên rất nặng."
"Ặc... Ở nhà đã loạn thành một đoàn như vậy, sao thúc lại còn rảnh rỗi chạy đến thôn Tích Hà để làm gì vậy?." La Thần liền thấy lạ nên lập tức hỏi ngay.
"À!. Về cái này... ". Hải thúc liền có chút ngập ngừng, xong lại thở dài nói. "Hàizz... Cái này cũng là do Hoa thẩm một mực cứ bảo mọi người tiếp tục công việc của mình không được lơ là chức trách, còn nói là đó là vì thiếu gia mà phải tận tụy."
Ặc... Hoa thẩm ơi là Hoa thẩm... La Thần con giao cho người chức trách đại tổng quản để quán xuyến mọi việc trong nhà cho tốt là được. Chứ không phải bảo thẩm phải bán sống bán chết như vậy đâu nha... Không được!. Lần này về mình nhất định phải chỉnh lại một chút lối suy nghĩ của thẩm ấy mới được.
La Thần một hồi loạn nghĩ xong liền hướng Hải thúc nói tiếp. "Còn có chuyện gì nữa hay không?. Với lại Song Ngư muội ấy thật chỉ là bị phong hàn thôi sao?."
"Tiểu thư Song Ngư quả thật chỉ bị bệnh nhẹ phong hàn, nhưng thật rất lạ là đã vài hôm nhưng vẫn không khỏi." Hải thúc liền đáp, xong lập tức nói tiếp. "Ngoài ra không còn chuyện lớn gì khác nữa."
Ngừng một chút Hải thúc bỗng nhớ đến gì đó liền nói. "À!. Còn có một chút chuyện liên quan về việc kinh doanh của tửu lâu, không biết thiếu gia có muốn nghe bây giờ luôn không?."
Nghe vậy La Thần liền nói. "Chuyện đó cứ để sau đi. Việc quan trọng hơn bây giờ là sự bình an của mọi người trước cái đã."
Nghe vậy Hải thúc liền biết điều không lên tiếng nữa, còn La Thần hắn thì cũng liền trong lòng lập tức suy nghĩ đến rất nhiều thứ.
- ---------...----------
La Thần sau một hồi lâu thất thần trong lòng có chút lo lắng loạn nghĩ về tất cả mọi chuyện ở nhà, thì bỗng ngay lúc này Tiểu Bạch bên cạnh liền hướng La Thần lên tiếng nói.
"Đại ca ca!. Song Ngư là ai mà thấy huynh có vẻ rất là lo lắng vậy?."
La Thần đang đầu óc mông lung loạn nghĩ thì liền được câu nói của Tiểu Bạch kéo về thực tại. Thế là La Thần hắn liền rất nhanh lấy lại vẻ bình thường quay sang nhìn Tiểu Bạch nói.
"Song Ngư muội ấy là người đầu tiên ở bên cạnh đại ca ca. Cho nên muội ấy phải nói là một cái gì đó nó rất rất quan trọng với đại ca ca."
"Ươm... ươm... ". Tiểu Bạch vẻ hiểu được gật gật đầu. Xong tiếp lại hướng La Thần chuyển đề tài nhanh như lật sách nói.
"Đại ca ca!. Tiểu Hồng Ngư hỏi rằng Cẩn Đình Ba là người rất mạnh hay sao?."
"Hả!. Ai hỏi?." La Thần nghe vậy liền có chút hơi bất ngờ, xong liền nói. "Tiểu Hồng Ngư hỏi lúc nào vậy?".
Tiểu Bạch liền đáp. " Vừa mới tức thì!. Còn có nhiều chúng yêu còn lại cũng rất hiếu kì về cái người tên Cẩn Đình Ba nữa."
Nghe vậy La Thần liền càng trở nên rất ngơ ngác quay đầu nhìn trái, nhìn phải xung quanh xe ngựa xong nói. "Nhưng chúng ta hiện đang đi xe ngựa mà!. Vậy Tiểu Hồng Ngư hỏi bằng cách gì a. Còn có chúng ta cũng không có ngồi cùng xe ngựa với Tiểu Hồng Ngư mà."
Tiểu Bạch thấy vẻ hài hước của La Thần như vậy thì liền ôm bụng cười. "Ha... ha... ha... Đại ca ca... ha... ha... Ngài nhìn đi đâu vậy a... ha.. ha... ".
"Ầy... Tiểu Bạch là đang chọc đại ca ca đó hả?". La Thần liền như vỡ lẽ hướng Tiểu Bạch nói.
Nghe vậy Tiểu Bạch liền lại biết La Thần đã hiểu sai, nên liền lập tức lấy lại bình tĩnh hướng La Thần lên tiếng nói. "Không phải nói gạt đại ca ca đâu. Thật Tiểu Hồng Ngư chỉ vừa mới hỏi mà thôi. Còn về việc vì sao nói chuyện với nhau được thì là do tất cả mọi người đều không phải là con người a."
"Í... ". Hải thúc, Hồng Ca và Xích Châu đang đánh xe ngựa nghe vậy liền như hít vào một hơi khí lạnh thất kinh nhìn nhìn Tiểu Bạch.
Chỉ riêng La Thần hắn là không lạ lắm về vấn đề này của Tiểu Bạch nên liền lập tức hướng Tiểu Bạch hỏi. "Ý vậy là sao vậy a?."
Tiểu Bạch vẻ tự hào nghênh mặt đáp. "Bởi chúng thú giác quan rất là thính, có thể đánh hơi theo đuổi cùng trời cuối đất một người nào đó, và cũng có thể truyền âm cho những chúng thú khác để thu thập thông tin cũng như là có thể cùng nhau nói chuyện phiếm."
Ngừng lại một chút Tiểu Bạch liền mặt hơi vẻ rất hiếu kì nhìn nhìn La Thần tò mò lên tiếng hỏi. "Nhưng... nhưng rất lạ là Tiểu Bạch không thể liên kết được với đại ca ca ngài nha."
Ặc... Cái này thì là đại ca ca nào có phải là chúng yêu ma thú đâu chứ.
La Thần trong đầu liền chút buồn cười xong nhanh đã có thể hiểu được những gì Tiểu Bạch nói. Thế là La Thần liền không dài dòng nhanh đáp.
"Cẩn Đình Ba cũng có thể nói là người rất mạnh, nhưng không phải mạnh như Tiểu Bạch nghĩ đâu. Vì bởi thế giới con người ngoài việc đánh nhau chứng tỏ thực lực giống như những chúng thú thì còn có nhiều loại thực lực khác nữa."
Ngừng một chút La Thần lại nói. "Ví như Cẩn Đình Ba lão ấy tuy không có khí lực để chiến đấu, nhưng lão ấy lại có một vị trí lớn nhất định trong tầng lớp con người. Vậy nên tuy có người sức mạnh có lớn hơn đi chăng nữa thì cũng phải cuối đầu trước lão ấy."
Tiểu Bạch nghe La Thần nói mà cái hiểu cái không nói. "Vậy cuối cùng thì lão ấy có mạnh hay không?."
La Thần vấn đề này cũng không biết phải giải thích sao cho rõ ràng để Tiểu Bạch có thể hiểu được. Thế là La Thần liền hơi lắc đầu tay vuốt vuốt cầm nói.
"Nếu nói theo con người thì Cẩn Đình Ba mạnh hơn Đại ca ca và Tiểu Bạch nhiều lắm."
"Hả!. Mạnh như vậy á!." Tiểu Bạch liền trợn mắt kinh ngạc không thôi.
Tiểu Hắc bên cạnh nghe rõ ràng mọi chuyện cũng liền lập tức ghi nhớ lại cái tên Cẩn Đình Ba này, hòng tránh để sau này có thể gặp mặt nhau.
"A... Không phải... không phải mạnh theo như những gì Tiểu Bạch nghĩ đâu." Thấy vẻ kinh ngạc của Tiểu Bạch như vậy La Thần liền nhanh vội giải thích.
Nhưng tiếc thay Tiểu Bạch nào có nghe thấy lời giải thích của La Thần đâu. Bởi vì Tiểu Bạch hiện đã rất thất kinh vì biết đại ca ca của nó rất mạnh mẽ ấy vậy mà còn có người mạnh mẽ hơn đại ca ca của nó nữa nha.
Thế là Tiểu Bạch liền không quan tâm La Thần hắn nói gì nữa, lập tức dùng thần thức truyền âm hướng những chúng thú thuộc nhóm mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân. Chuyển lời lại một câu là.
"Cẩn Đình Ba rất mạnh không thể đụng vào a."
Tức thì những mỹ yêu đang ngồi chia cách nhiều xe ngựa phía sau liền như cũng rất chấn động thất kinh hãi lãng.
- ---------...----------
Kinh Sư tây thành: tửu lâu Song Ngư.
Tửu lâu Song Ngư hiện vẻ có chút tiêu điều, xung quanh vắng vẻ thưa thớt người đi đường. Phía trước tửu lâu cũng đã không còn thấy buôn bán đồ chiên sốt cà chua nữa. Bên cạnh ngã ba đường cũng không hề thấy vị thẩm thẩm bán mì kia đâu.
Chắc vì Kinh Sư vừa trải qua cơn hoãn loạn nên hiện tình hình mới trở nên ảm đạm như vậy, hoặc cũng có thể tại vì một lí do nào đó khác cũng không chừng.
La Thần ngừng trước tửu lâu Song Ngư xuống xe ngựa nhìn quanh một vòng bỗng cũng rất kinh ngạc vì sự thay đổi nhanh đến không ngờ này. La Thần tiếp bỗng cảm nhận được một cơn gió nhẹ mang theo hơi nước mát lạnh từ con kênh nước trước tửu lâu, thế là La Thần liền lòng bỗng cũng được xoa diệu đi một ít.
Xong La Thần lại nhìn về trước tửu lâu thì thấy tửu lâu cửa đóng kín không có vẻ gì là có người buôn bán cả. Thấy vậy La Thần liền hơi bất ngờ hỏi Hải thúc.
"Hải thúc!. Mọi người đâu hết rồi?."
"Hàizz...". Hải thúc bỗng thở dài một cái xong đáp. "Mọi người một số chắc hiện đã cùng Hồng thẩm đưa tiểu thư đi y quán rồi. Còn lại chắc cũng chỉ là vài người ở lại chăm sóc cho những người bị thương cùng với Hoa thẩm đang bị ngã bệnh mà thôi."
Ngừng lại một chút Hải thúc liền vẻ nặng nề nói. "Thiếu gia hãy đi theo lão, chúng ta sẽ đi vào bằng cửa phụ bên hông của tửu lâu."
La Thần thấy Hải thúc cũng như Xích Châu, Hồng Ca vẻ mặt ai nấy cũng không vui vẻ gì, thì liền cũng không muốn hỏi gì nữa lập tức cùng với mọi người đi qua bên hông tửu lâu đi vào bằng cửa phụ.
Rất nhanh khi vừa bước vào bằng cửa phụ bên hông tửu lâu La Thần liền nhìn thấy gian bếp của tửu lâu đầu tiên. Lúc này gian bếp đã không còn thấy vẻ nhộn nhịp cười nói của mọi người cùng làm việc đâu nữa, mà thay vào đó lại là một gian bếp hẩm hiu không thấy bóng người.
Bỗng ngay lúc này từ gian bếp liền có tiếng động của bước chân vang lên, rất nhanh La Thần hắn liền thấy đó chính là hai phu thê đầu bếp Diệp thúc và Diệp thẩm.
Diệp thúc, Diệp thẩm lúc này cũng đã phát hiện ra người trước mặt là La Thần nên liền vội bước lên nói.
"Thiếu Gia!".
"Ừ!". La Thần nhẹ đáp xong tiếp nói. "Diệp thúc, Diệp thẩm mọi người hiện đang ở đâu hết rồi?".
Nghe vậy Diệp thúc liền nhanh đáp. "Mọi người phần lớn đều được Hoa thẩm bảo đi cùng Hồng thẩm đưa tiểu thư đi y quán hết rồi. Hiện ở đây chỉ còn có phu thuê của lão và nữ nhi Diệp Thanh của lão, và còn có thê tử của Hải thúc, thê tử của Lục thúc."
Ngừng một chút Diệp thúc lại nói. "Người bị thương thì có Diệp Hà nữ nhi của lão cùng với Mộng Tuyết, Mị Tuyết, Đinh Lực. Còn có người bị bệnh là Hoa Thẩm."
Diệp thẩm bên cạnh lúc này cũng tiếp lời nói. "Còn có trong viện hiện có năm nam nhân tiểu nhị hiện đang dọn dẹp nữa."
Diệp thúc lại tiếp nói. "Phía sau hoa viên thì có những hài tử đang tập trung ở đó. Gồm có một hài tử, một nữ hài của Hải thúc và một hài tử của Lục thúc. Còn về hai hài tử của Hoa thẩm thì hiện đang ở bên cạnh chăm sóc cho mẫu thân chúng nó."
Diệp thẩm lúc này bỗng nhớ đến gì đó liền nói. "À!. Còn có một nhà Dương Minh Thành và thê tử cùng với hai nữ hài của họ hiện cũng xin được nương nhờ ở lại đây vài ngày nữa."
La Thần liền một lược nghe hết mọi chuyện thì lập tức cũng đã nắm bắt được tình hình. Tiếp La Thần liền nói.
"Đi xem Hoa thẩm trước!".
Diệp thúc, Diệp thẩm không hiểu sao thiếu gia mặt bỗng trở nên rất nghiêm túc, thế là liền hơi lo lắng nhanh đáp.
"Vâng!. Xin thiếu gia hãy đi theo lão."
Tiếp La Thần liền quay sang Hải thúc nói. "Hải thúc!. Thúc trước xấp xếp chỗ ở cho hai mươi người nhóm mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân này trước đi."
Hải thúc nghe vậy liền đồng ý hướng hai mươi mỹ yêu bảo hãy đi theo lão. Còn Tiểu Bạch, Tiểu Hắc thì lại vẫn một mực đi theo bên cạnh của La Thần.
- ---------...----------
Trong lúc đi đến chỗ của Hoa thẩm thì La Thần hắn cũng rất nhanh hướng hệ thống dùng thần thức nói.
"Ngươi có cách gì hay không?".
Hệ thống thấy vẻ ăn nói cọc lóc mặt thì nghiêm nghị của La Thần thì liền biết lúc này không thể đùa giỡn được, nên liền rất nhanh thu thập thông tin từ căn cứ rồi liền hướng La Thần đáp.
"Hoa thẩm!. Thân thể đã trải qua nhiều gió sương từ thời còn làm ăn mày, cho nên sức khỏe hiện có thể nói là yếu hơn người bình thường rất nhiều."
Tiếp hệ thống lại nói. "Mộng Tuyết, Mị Tuyết cơ thể chưa từng có qua sự tu luyện, vì thế mà bị người tu luyện đã thương nặng khiến nhiều đường kinh mạch bị đứt đoạn khó có thể hồi phục."
Ngừng lại một chút hệ thống lại nói. "Đinh Lực!. Cánh tay đã chín phần không thể cứu chữa. Diệp Hà thì nhẹ nhất, hiện đã hồi phục tám phần rồi."
Nghe hệ thống nói xong qua một lược thì La Thần hắn liền có chút cau mày hướng hệ thống lên tiếng nói.
"Có cách gì không?".
Ặc... Kí chủ ngài hỏi thì hỏi những cũng xin đừng có vẻ mặt lạnh như băng như vậy hỏi có được hay không hả...
Hệ thống lúc này liền có chút khiếp sợ với vẻ mặt lạnh tanh của La Thần nên vội vàng nhanh lên tiếng đáp.
"Với số tiền ít ỏi của kí chủ hiện tại quả thật rất khó để chi đủ bạc cho hệ thống để cứu chữa cho bọn họ được. Nhưng hệ thống sẽ cố nghĩ xem cách khác cho kí chủ ngài vậy... ".
"Ươm... Ươm.... ". Hệ thống liền hơi đâm chiu suy nghĩ, xong bỗng như đã có cách nên liền lập tức nhanh nói. "Có rồi a!".
Bỗng hệ thống giống như đã phát hiện ra điều gì đó rất ghê gớm nên liền tỏ vẻ rất vênh mặt nói.
"Xa tận chân trời nhưng gần ngay trước mắt nha."
"Hử... ". La Thần bỗng nghe hệ thống tự nhiên đi nói văn nói thơ không đâu vào đâu thì liền rất khó hiểu lên tiếng hướng hệ thống nói.
"Hệ thống ngươi lại bị gì nữa rồi hả?."
"Không không không... Hệ thống là không có bị gì hết." Hệ thống liền lại tỏ vẻ ra cao thâm nói. "Cách có thể cứu bọn họ lúc này đó chính là không ai khác mà chính lại là... là... ".
"Ngài Đó!".
"Cái gì...". La Thần nghe vậy liền lập tức rất kinh ngạc bật thốt.
- ---------!!!----------
Hỏi vui: Có ai có thể lờ mờ đoán được rằng La Thần sẽ cứu mọi người như thế nào hay không a. hi.. hi.. hi...
Thứ 4 Ngày 2 Tháng 9 Năm 2020
Thời gian viết: 9h30" đến 14h00"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.