Chương 34: Linh thạch trung phẩm
Dâm đế
04/07/2018
Vương thiếu gia, xin hỏi ngài chọn cái nào để cược bảo ạ.
Cái tên chủ quán có ánh mắt hèn mọn đứng trước mặt Vương Việt nói.
– Chọn cái này đi!
Vương Việt chỉ vào cái to nhất trong những khối đá ở đây.
– Thưa thiếu gia cái khối đá này được người của chung ta, tân tân vạn khổ đào được trong một di tích thượng cổ ở nam vực để có được nên gia nó hơi cao.
Tên chủ quán có ánh mắt hèn mọn nhìn Vương Việt nói.
– Không cần lo lắng, tiền thì ta không thiếu giá cả nào thì ta cũng trả được, nói đi, bao nhiêu.
Vương Việt hất cầm lên trời nói, cha hắn là Vương Vĩnh gia chủ của Vương gia, còn là con một nữa chứ, chỉ cần muốn thì nũn nịu xin mẫu thân hắn thì bao nhiêu chẳng có.
– Vâng, thiếu da khối đá này theo giá thị trưởng là 5 vạn kim tệ.
Tên chủ quán hèn mọn trực tiếp báo ra trên trời cho Vương Việt chỉ để mua một khối đá.
– Cái gì?
Vương Việt cũng cả kinh trơn mắt không ngờ khối đá bề ngoài xấu xí như thế mà có giá 5 vạn, không phải quá mắt đi chứ.
Long Ngạo đứng ở ngoài cũng trợn mắt, không ngờ tên chủ quán này chém mạnh bạo như thế, cho dù là tên này là dạng "Phá Da Chi Tử" cũng không chịu nổi cái giá mà hắn báo ra luôn đấy chứ.
– Sao...mà giá của Khối đá này cao như thế, không phải ngươi chém giá ta đấy chứ?
Vương Việt trơn mắt nhìn tên chủ quán.
– Thiếu gia nói đùa, ta nào dám chém giá ngài chứ, ta nêu giá thật sự đó chứ, ngài xem bởi vì khai quật khối đá này mà đội ngủ của ta chết hết hai người, bị thương mấy người, báo giá đó không phải cho ta, mà con phải bồi thường tiền cho người nhà hai người bị chết còn những người bị thương nữa. Nếu không ai dám gia nhập cùng chúng ta đi khai quật Hóa thạch chứ.
Tên chủ quán trợn mắt lên nói dối. Đi khai quật thì đúng rồi, nhưng không có tồi tệ như hắn kể là chết hai người, cùng lắm là bị thương vài người do bị yêu thú cấp thấp tấn công mà thôi. Làm gì có người chết như hắn nói. Tên này đúng là gian thương đích thực mà.
– Được...được rồi tiểu La mau lấy 5 vạn lượng đưa hắn.
Mặt dù đau lòng một chút bởi vì trên người hắn cùng lắm chỉ có 10 vạn thôi, bây giờ dùng để cược khối đá này, nếu nó mà trống không thì sẽ mất đi năm vạn một cách vô ích.
Sau khi lấy được 5 vạn thì hắn cười thầm trong bụng, khối thạch này đúng là bọn chúng khai quật trong di tích thượng cổ, nhưng mà cái di tích ấy đã bị các tông môn chiếm hết bảo vật rồi còn đâu, làm gì còn cái gì nữa mà cho bọn hắn khai quật chứ, cái khối đá này chỉ là bọn hắn trong lúc vô tình nhặt được vì thấy nó to và có hình thù kỳ lạ mà thôi.
– Đây, đây là khối thạch của thiếu gia, mong thiêu gia sẽ đập được bảo vật.
Tên chủ quán nhận khối thạch đầu từ trong tay người hầu rồi đưa cho Vương Việt.
– Được rồi, Tiểu La ngươi cùng Tiểu Phu qua bên đó đập cái khối thạch đầu này cho ta.
Vương Việt nhận khối thạch đầu từ tên chủ quán, rồi đưa cho tên người hầu Tiểu La và tên người hầu Tiểu Phu bên cạnh.
– Vâng thưa công tử.
Hai tên người hầu tiếp nhân khối thạch đầu từ Vương Việt, đi sang cái bàn bên kia đặt khối thạch đầu bàn, sau đó lấy ra hai chiết búa được luyện khí sư chế tạo, dù chưa được cấp bật linh khí nhưng để đập cái khối thạch đầu này thì còn dư sức.
– Binh! Binh! Binh!...
Hai tên người hầu dùng sức của mình cũng chiết búa trên tay đạp liên tiếp lên khối thạch.
– Binh! Binh! Binh!...
Nhìn thấy hai tên người hầu của mình đập tới tấp vào vào khối thạch mà mình bỏ ra giá cao để mua.
Bây giờ khuôn mặc của hắn đang hết sức khẩn trương, nắm chặt hai tay lại, miệng lắm bẵm dạng như đang dái thần dái phật để cho hắn trúng được bảo vật.
– Binh! Binh! Binh!
– Két...
Sau khi một hồi đập khối thạch thì rốt cuộc khối thạch cũng có vết nức, thấy hình như khối thạch sấp vở thì hai tên người hầu vận dụng nhiều sức mạnh hơn nữa.
– Binh! Binh! Binh!
– Két! Két! Két.
Sau một hồi đập đá, thì trời không phụ lòng người tốt cuộc khối thạch đầu cũng vỡ ra.
– Chói mắc quá.
Bên trong khối thạch đầu bỗng nhiên chiêu ra một nguồn sáng làm cho tằm mắt của mọi người bị hạn chế.
Sau khi mói người thích ứng được với ánh sáng thì nhìn thẳng vào khối thạch, coi thử là vật gì mà phát ra ánh sáng chói như vật.
– Đây là...
Khi nhìn thấy vật trong khối thạch đầu thì có người kinh hô lên.
– Đây...đây là...đây không phải là môt khối linh thạch hay sao.
– Đúng là Linh thạch rồi.
– Thật là linh thạch.
– Lần này Vương thiếu gia thật may mắn.
– Đúng dậy, đúng dậy, thật may mắn.
Khi mọi người thấy linh thạch thì kinh hô rồi sau đó hâm mộ.
Linh thạch là thạch đá được thiên địa dưỡng dục hấp thụ không biết bao nhiêu linh khí để hình thành Linh thạch.
Linh thạch là tài nguyên tu luyện của tu sỉ không thể thiếu, đa số mọi tu sỉ đều có ít hoặc nhiều một số lượng linh thạch, ở thành Thiên Lâm này chỉ có một mỏ linh thạch hạ phẩm mà thôi. Mỗi gia tộc sẽ được chia 1,5 phần mà thôi, còn một phần còn lại thì sẽ đem đi đâu giá cho các tán tu trong thành mua lại bằng kim tệ để họ không dị nghị.
– Không đúng...đây không phải là linh thạch hạ phẩm.
– Đây là...đây là linh thạch trung phẩm.
– Trời đất quỷ thần ơi, không ngờ lại là một viên linh thạch trung phẩm.
– Lần này Vương Việt thiếu gia phát tài rồi.
– Không ngờ lần này hắn lại may mắn đến thế cược được luôn linh thạch trung phẩm.
Đúng vậy là linh thạch trung phẩm, loại linh thạch này cao cấp hơn hạ phẩm gắp trăm lần, linh lực trong đó cũng cao hơn linh thạch hạ phẩm trăm lần.
Bởi vì nếu tính theo trị giá của kim tệ, thì một linh thạch hạ phẩm có giá 1 vạn kim tệ, mà cũng rất ít người lấy linh thạch đổi lấy kim tệ. Huốn chi Linh thạch hạ phẩm con cao cấp hơn không thể lấy kim tệ để tính nữa ( 1 linh thach trung phẩm = 100 thạch hạ phẩm).
– Hahaha không ngờ lần này bổn thiếu gia lại may mắn đến thế lại cược được linh thạch trung phẩm.
Đến bây giờ thì Vương Việt mới hoàn hồn lại sau khi khiếp sợ, rồi sau đó cất tiến cười to.
Còn tên chủ quán thì đau đến đứt ruột đức gan, không ngờ lại là linh thạch trung phẩm. Nếu biết trong đó có linh thạch trung phẩm thì hắn đã không lấy ra rồi. Nhưng trên đời này không có thuốc hối hận. Mặc dù đau long nhưng vẫn phải chịu, ngươi ta là con của Vương Vĩnh mà hân không dám đắt tội.
........
Cách chia giá trị linh thạch:
– 1 linh thạch trung phẩm = 100 linh thạch hạ phẩm.
– 1 linh thach thượng phẩm = 100 linh thạch trung phẩm và = 1000 linh thạch hạ phẩm.
– 1 linh thạch cực phẩm = 100 linh thạch thượng phẩm = 1000 linh thạch trung phẩm và = 10000 linh thạch hạ phẩm.
Cái tên chủ quán có ánh mắt hèn mọn đứng trước mặt Vương Việt nói.
– Chọn cái này đi!
Vương Việt chỉ vào cái to nhất trong những khối đá ở đây.
– Thưa thiếu gia cái khối đá này được người của chung ta, tân tân vạn khổ đào được trong một di tích thượng cổ ở nam vực để có được nên gia nó hơi cao.
Tên chủ quán có ánh mắt hèn mọn nhìn Vương Việt nói.
– Không cần lo lắng, tiền thì ta không thiếu giá cả nào thì ta cũng trả được, nói đi, bao nhiêu.
Vương Việt hất cầm lên trời nói, cha hắn là Vương Vĩnh gia chủ của Vương gia, còn là con một nữa chứ, chỉ cần muốn thì nũn nịu xin mẫu thân hắn thì bao nhiêu chẳng có.
– Vâng, thiếu da khối đá này theo giá thị trưởng là 5 vạn kim tệ.
Tên chủ quán hèn mọn trực tiếp báo ra trên trời cho Vương Việt chỉ để mua một khối đá.
– Cái gì?
Vương Việt cũng cả kinh trơn mắt không ngờ khối đá bề ngoài xấu xí như thế mà có giá 5 vạn, không phải quá mắt đi chứ.
Long Ngạo đứng ở ngoài cũng trợn mắt, không ngờ tên chủ quán này chém mạnh bạo như thế, cho dù là tên này là dạng "Phá Da Chi Tử" cũng không chịu nổi cái giá mà hắn báo ra luôn đấy chứ.
– Sao...mà giá của Khối đá này cao như thế, không phải ngươi chém giá ta đấy chứ?
Vương Việt trơn mắt nhìn tên chủ quán.
– Thiếu gia nói đùa, ta nào dám chém giá ngài chứ, ta nêu giá thật sự đó chứ, ngài xem bởi vì khai quật khối đá này mà đội ngủ của ta chết hết hai người, bị thương mấy người, báo giá đó không phải cho ta, mà con phải bồi thường tiền cho người nhà hai người bị chết còn những người bị thương nữa. Nếu không ai dám gia nhập cùng chúng ta đi khai quật Hóa thạch chứ.
Tên chủ quán trợn mắt lên nói dối. Đi khai quật thì đúng rồi, nhưng không có tồi tệ như hắn kể là chết hai người, cùng lắm là bị thương vài người do bị yêu thú cấp thấp tấn công mà thôi. Làm gì có người chết như hắn nói. Tên này đúng là gian thương đích thực mà.
– Được...được rồi tiểu La mau lấy 5 vạn lượng đưa hắn.
Mặt dù đau lòng một chút bởi vì trên người hắn cùng lắm chỉ có 10 vạn thôi, bây giờ dùng để cược khối đá này, nếu nó mà trống không thì sẽ mất đi năm vạn một cách vô ích.
Sau khi lấy được 5 vạn thì hắn cười thầm trong bụng, khối thạch này đúng là bọn chúng khai quật trong di tích thượng cổ, nhưng mà cái di tích ấy đã bị các tông môn chiếm hết bảo vật rồi còn đâu, làm gì còn cái gì nữa mà cho bọn hắn khai quật chứ, cái khối đá này chỉ là bọn hắn trong lúc vô tình nhặt được vì thấy nó to và có hình thù kỳ lạ mà thôi.
– Đây, đây là khối thạch của thiếu gia, mong thiêu gia sẽ đập được bảo vật.
Tên chủ quán nhận khối thạch đầu từ trong tay người hầu rồi đưa cho Vương Việt.
– Được rồi, Tiểu La ngươi cùng Tiểu Phu qua bên đó đập cái khối thạch đầu này cho ta.
Vương Việt nhận khối thạch đầu từ tên chủ quán, rồi đưa cho tên người hầu Tiểu La và tên người hầu Tiểu Phu bên cạnh.
– Vâng thưa công tử.
Hai tên người hầu tiếp nhân khối thạch đầu từ Vương Việt, đi sang cái bàn bên kia đặt khối thạch đầu bàn, sau đó lấy ra hai chiết búa được luyện khí sư chế tạo, dù chưa được cấp bật linh khí nhưng để đập cái khối thạch đầu này thì còn dư sức.
– Binh! Binh! Binh!...
Hai tên người hầu dùng sức của mình cũng chiết búa trên tay đạp liên tiếp lên khối thạch.
– Binh! Binh! Binh!...
Nhìn thấy hai tên người hầu của mình đập tới tấp vào vào khối thạch mà mình bỏ ra giá cao để mua.
Bây giờ khuôn mặc của hắn đang hết sức khẩn trương, nắm chặt hai tay lại, miệng lắm bẵm dạng như đang dái thần dái phật để cho hắn trúng được bảo vật.
– Binh! Binh! Binh!
– Két...
Sau khi một hồi đập khối thạch thì rốt cuộc khối thạch cũng có vết nức, thấy hình như khối thạch sấp vở thì hai tên người hầu vận dụng nhiều sức mạnh hơn nữa.
– Binh! Binh! Binh!
– Két! Két! Két.
Sau một hồi đập đá, thì trời không phụ lòng người tốt cuộc khối thạch đầu cũng vỡ ra.
– Chói mắc quá.
Bên trong khối thạch đầu bỗng nhiên chiêu ra một nguồn sáng làm cho tằm mắt của mọi người bị hạn chế.
Sau khi mói người thích ứng được với ánh sáng thì nhìn thẳng vào khối thạch, coi thử là vật gì mà phát ra ánh sáng chói như vật.
– Đây là...
Khi nhìn thấy vật trong khối thạch đầu thì có người kinh hô lên.
– Đây...đây là...đây không phải là môt khối linh thạch hay sao.
– Đúng là Linh thạch rồi.
– Thật là linh thạch.
– Lần này Vương thiếu gia thật may mắn.
– Đúng dậy, đúng dậy, thật may mắn.
Khi mọi người thấy linh thạch thì kinh hô rồi sau đó hâm mộ.
Linh thạch là thạch đá được thiên địa dưỡng dục hấp thụ không biết bao nhiêu linh khí để hình thành Linh thạch.
Linh thạch là tài nguyên tu luyện của tu sỉ không thể thiếu, đa số mọi tu sỉ đều có ít hoặc nhiều một số lượng linh thạch, ở thành Thiên Lâm này chỉ có một mỏ linh thạch hạ phẩm mà thôi. Mỗi gia tộc sẽ được chia 1,5 phần mà thôi, còn một phần còn lại thì sẽ đem đi đâu giá cho các tán tu trong thành mua lại bằng kim tệ để họ không dị nghị.
– Không đúng...đây không phải là linh thạch hạ phẩm.
– Đây là...đây là linh thạch trung phẩm.
– Trời đất quỷ thần ơi, không ngờ lại là một viên linh thạch trung phẩm.
– Lần này Vương Việt thiếu gia phát tài rồi.
– Không ngờ lần này hắn lại may mắn đến thế cược được luôn linh thạch trung phẩm.
Đúng vậy là linh thạch trung phẩm, loại linh thạch này cao cấp hơn hạ phẩm gắp trăm lần, linh lực trong đó cũng cao hơn linh thạch hạ phẩm trăm lần.
Bởi vì nếu tính theo trị giá của kim tệ, thì một linh thạch hạ phẩm có giá 1 vạn kim tệ, mà cũng rất ít người lấy linh thạch đổi lấy kim tệ. Huốn chi Linh thạch hạ phẩm con cao cấp hơn không thể lấy kim tệ để tính nữa ( 1 linh thach trung phẩm = 100 thạch hạ phẩm).
– Hahaha không ngờ lần này bổn thiếu gia lại may mắn đến thế lại cược được linh thạch trung phẩm.
Đến bây giờ thì Vương Việt mới hoàn hồn lại sau khi khiếp sợ, rồi sau đó cất tiến cười to.
Còn tên chủ quán thì đau đến đứt ruột đức gan, không ngờ lại là linh thạch trung phẩm. Nếu biết trong đó có linh thạch trung phẩm thì hắn đã không lấy ra rồi. Nhưng trên đời này không có thuốc hối hận. Mặc dù đau long nhưng vẫn phải chịu, ngươi ta là con của Vương Vĩnh mà hân không dám đắt tội.
........
Cách chia giá trị linh thạch:
– 1 linh thạch trung phẩm = 100 linh thạch hạ phẩm.
– 1 linh thach thượng phẩm = 100 linh thạch trung phẩm và = 1000 linh thạch hạ phẩm.
– 1 linh thạch cực phẩm = 100 linh thạch thượng phẩm = 1000 linh thạch trung phẩm và = 10000 linh thạch hạ phẩm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.