Chương 1189: Đánh hứa bùi, chém chư hầu (61)
Nấm Hương Xào
07/08/2020
Có vài người chỉ cần nhắc tới là xuất hiện ngay, ban nãy còn đang nói về Khương Bồng Cơ, bây giờ3 người này đã lập tức chạy tới rồi.
“Chủ công, sao ngài lại tới đây?”
Khương Bồ2ng Cơ nhìn lướt qua Vệ Từ, trong cặp mắt không có cảm xúc chợt hiện lên sự ấm áp.
“Ban 0nãy vừa lên võ đài hoạt động gân cốt, đang định quay về chủ trướng ăn bữa trưa nên tiện thể đến0 thăm các huynh.”
Lý Uân nghe xong lập tức tìm cái cớ lỉnh đi mất, để lại không gian ri3êng cho Khương Bồng Cơ và Vệ Từ, khỏi phải làm bóng đèn cản trở hai người.
“Hán Mỹ càng ngày càng lém lỉnh nhỉ. Nhớ lại lúc đầu, Hán Mỹ là người thành thật hiếm có trong số chúng ta.”
Khương Bồng Cơ bật cười, cô đáng sợ đến mức đó sao?
Vệ Từ khẽ mếch môi, phản ứng của Lý Uân hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh, điều này khiến tâm trạng của anh vui vẻ một cách khó hiểu.
Khi đối diện với người khác, Vệ Từ luôn che giấu buồn vui trong lòng, dùng mặt nạ ôn hòa để giấu đi tình cảm thật.
Lúc đối diện với Khương Bồng Cơ, anh rất ít khi che giấu. Ừm, quan trọng nhất là có che giấu cũng vô ích, đối phương luôn nhận ra được.
“Tâm trạng Tử Hiếu rất tốt?”
Vệ Từ nói: “Tâm trạng của chủ công cũng không tồi.”
Khương Bồng Cơ khoanh hai tay trước ngực, cười trêu chọc: “Tâm trạng của ta không tồi, dĩ nhiên là vì con ếch bỏ nhà ra đi đã quay về rồi.”
Đám cá muối trong kênh livestream đúng là giỏi thay đổi, dạo trước vẫn còn chìm đắm với “chồng trên giấy”, giờ đã vượt qua giống loài coi ếch là con trai rồi.
Cũng không phải Khương Bồng Cơ phát hiện Vệ Từ trở về ngay, nhưng tầm nhìn của camera kênh livestream rộng và linh hoạt hơn tầm nhìn của cô rất nhiều.
Khi Vệ Từ vừa xuất hiện trong phạm vi livestream, cả kênh livestream giống như dầu nóng đổ thêm nước sôi, lập tức bùng nổ.
[Thẩm Y U]: Wao, mỹ nhân ếch đã về rồi!
[Thư Sơn Áp Lê]: Cái gì? Con trai ếch của cục cưng cuối cùng đã về rồi sao?
[Quả Bóng Nhung Của Yêu Tinh]: Con ơi, mẹ nhớ con chết đi được!!!
[Tĩnh Như Minh Mặc]: Con trai ếch đã về rồi? Có vẻ còn mang theo cả đồng bọn quay về nữa, con trai đúng là được việc quá.
Khương Bồng Cơ nhìn cả màn hình toàn là “con trai ếch” thì đột nhiên cảm thấy không thể nhìn thẳng vào mặt Vệ Từ được nữa.
Trình độ đặt biệt danh cho người ta của đám khán giả cá muối còn tệ hơn cả cô đặt tên cho người ta nữa.
Bắt đầu từ lúc nãy, đám khán giả cá muối giống như phát rồ vậy, tần suất xuất hiện của ếch xanh càng lúc càng cao, đầy khắp màn hình.
Cho dù Khương Bồng Cơ không xem bình luận livestream nhưng ngày nào từ “ếch xanh” này cũng càn quét khắp màn hình, cô muốn không biết ý nghĩa của nó cũng không được.
Cô đu theo trend của giới trẻ, đám khán giả còn cổ vũ cô, nói cô nắm bắt trào lưu, nhưng Vệ Từ thì lơ mơ, trong mắt rõ ràng mang theo sự khó hiểu.
Cái gì?
Con ếch bỏ nhà ra đi?
Chẳng phải chủ công không thích nuôi thú cưng à, chủ công nuôi ếch từ bao giờ vậy?
Đầu óc của người thông minh như Vệ Từ cũng bị chậm nhịp trong chớp mắt.
Có điều người thông minh vẫn cứ là người thông minh, Vệ Từ thực sự không hiểu trend “ếch con rong chơi*” trong kênh livestream, nhưng kết hợp giữa ngữ cảnh cùng với câu “nước ấm nấu ếch xanh” mà chủ công thường dùng để trêu chọc anh, anh lập tức hiểu ra ngay. Vệ Từ khẽ ho một tiếng, giả vờ bình tĩnh, có điều tai bắt đầu ửng hồng và nhiệt độ thì không dễ gì hạ xuống được. Không biết có phải do thời tiết không mà anh cảm thấy cả người hơi nóng.
* Ếch con rong chơi hay Tabikaeru (旅カエル) là game đứng đầu bảng xếp hạng về doanh thu tại Nhật Bản, Trung Quốc, Đài Loan,... Kaeru tiếng Nhật vừa có nghĩa “chú ếch”, vừa có nghĩa “trở về”, từ “tabi” là chuyến đi. Đúng như tên gọi, bạn chỉ việc trông nhà và hái cỏ (kiếm tiền) hộ ếch con, chuẩn bị đồ cho con đi du lịch và chờ con về mang theo postcard và đồ đặc sản tặng mẹ!
“Tử Hiếu vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta.”
Khương Bồng Cơ giúp anh đổi chủ đề, nếu không lại dọa người ta chạy mất thì biết làm sao?
Ếch người ta nuôi cùng lắm chỉ xách ba lô đi ra ngoài du lịch, ếch cô nuôi tâm tư phức tạp khó đoán, hở một chút là lại giả chết.
Ài, mệt tim quá.
Vệ Từ nói: “Trên đời này không có gì khiến người ta thấy vui vẻ hơn là gặp chủ công.”
Lời này là sự thật, nhưng không phải nguyên nhân chính khiến tâm trạng của anh vui vẻ.
Phản ứng của Lý Uân mới thực sự làm anh vui, hành động của Lý Uân là đang ngầm thừa nhận không phản đối tình cảm của anh và chủ công.
Ở kiếp trước, anh không hề dám nghĩ tới điều này.
Khương Bồng Cơ nói: “Lúc riêng tư nói mấy câu này nhiều một chút, mà phải có biến hóa, ta thích nghe.”
Nói về ngay thẳng nhiệt tình, mười Vệ Từ tu luyện mười kiếp nữa cũng không phải đối thủ của Khương Bồng Cơ.
Vệ Từ: “...”
Cả hai đều không phải là người đặt tình cảm lên trên hết, không khí nhẹ nhàng thoải mái cũng dừng lại vì sự xuất hiện của Dương Đào.
Dương Đào là đồng minh của cô, người ta vượt ngàn dặm xa xôi phái binh hợp tác, Khương Bồng Cơ cũng không thể lơ là với người ta. Đã mấy năm cô không gặp Dương Đào, lật lại ký ức, trong đầu cô lập tức xuất hiện hình ảnh một thiếu niên hơi ngây thơ, ấu trĩ, nó dần trùng khớp với người thanh niên trưởng thành trầm ổn trước mặt.
Cô nhận ra thân phận của Dương Đào ngay, đám khán giả cá muối trong kênh livestream thì không nhạy bén như vậy.
Đối với bọn họ mà nói, Dương Đào chẳng qua chỉ là một thiếu niên tươi sáng xuất hiện vài lần trong liên minh Hoàng Thủy, có đẹp trai đi nữa thì độ nổi bật trong kênh livestream cũng chỉ bằng không.
Đám khán giả cá muối đều chỉ nghe tên Dương Đào chứ không nhớ người, cộng thêm số lượng người xem không cố định quá đông, họ căn bản không thể nhớ nổi.
Có điều đại boss cuối cùng vẫn là đại boss, trong tám trăm năm mươi nghìn người vẫn sẽ có ngoại lệ.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Trời... Đây không phải Dương Đào, thằng con trai ngốc nghếch ngọt ngào của Dương Kiển sao?
[Thiên Tài Quách Phụng Hiếu]: _(:з)∠)_ Hình như vậy đấy, cục cưng thèm nhỏ dãi bạn gay Nhan Lâm của cậu ta mấy năm, đó là nam thần mối tình đầu đó nha.
[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Thời gian trôi qua quá nhanh, chỉ chớp mắt, chàng ngốc năm nào đã trưởng thành.
Ấn tượng của khán giả đối với Dương Đào rất mờ nhạt, nếu không phải Khương Bồng Cơ kết minh với anh ta khiến tần suất xuất hiện tên anh ta tăng cao, các khán giả cũng chẳng nhớ đến nhân vật này. Khán giả mới không nhớ, khán giả cũ thì bắt đầu lục lại trí nhớ sau khi Dương Đào xuất hiện.
Lúc Dương Đào vẫn còn là một cậu nhóc ngốc nghếch, không ít khán giả vẫn là cún độc thân.
Nhiều năm trôi qua, cậu nhóc ngốc nghếch biến thân thành chư hầu một phương trưởng thành ổn trọng, nhưng cún độc thân thì vẫn là cún độc thân, ài.
Khương Bồng Cơ nói: “Đã lâu không gặp, Chính Trạch vẫn ổn chứ?”
Dương Đào nói: “Phong thái của Lan Đình không khác gì năm đó.”
Dù biết rõ Khương Bồng Cơ là nữ nhưng lúc gặp đối phương, Dương Đào vẫn khó liên tưởng được cô và giới tính của cô với nhau.
Hay có thể nói, tướng mạo của cơ thể Liễu Hi này không có tính xâm lược, tính mê hoặc quá lớn.
Chương trình hàn huyên cơ bản kết thúc, Khương Bồng Cơ đi thẳng vào chuyện Hứa Bùi.
Nếu vẫn chưa giết được tên nhóc này, cẩn thận lại không kịp Tết Thanh Minh năm sau.
Nhắc đến chính sự, Dương Đào nhanh chóng bước vào trạng thái, bầu không khí xung quanh lập tức trở nên nghiêm túc đàng hoàng.
Đương nhiên, bốn chữ này hoàn toàn chẳng liên quan gì đến đám khán giả cá muối. Nội dung của mấy dòng bình luận ngoài một vài lời dẫn chiến, hầu hết đều là mấy câu tán gẫu.
[Cầu Streamer Lật Thẻ Bài]: Kể ra cũng lạ, Streamer nhà chúng ta trông cũng có khó coi đâu, vì sao bao nhiêu năm nay chỉ nở được mỗi một bông hoa đào nhỉ? Dựa theo kịch bản cũ, chẳng lẽ không phải cô ấy dùng sức hấp dẫn cá nhân chinh phục các chư hầu sao? May mà đây là livestream cổ đại vượt vị diện, cực kỳ mánh lới, nếu đổi lại là phim truyền hình hay tiểu thuyết thì chắc chắn bảy tám mươi phần trăm là số mệnh bị vùi dập giữa chợ, không thể nổi tiếng được.
Ở vị diện của bọn họ Khương Bồng Cơ có hơn một tỉ fan cuồng đấy, hoa đào nhiều đến mức phủ hết cả Đại Tây Dương.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Vấn đề này mà còn không hiểu được à? Các người muốn kéo tín ngưỡng của mình xuống thần đàn à?
Đừng nói kéo xuống thần đàn, cho dù chỉ nảy sinh suy nghĩ này cũng đã là khinh nhờn rồi.
Đám người xem: “...”
Nếu nói vậy, Vệ Từ đúng là dũng sĩ.
Vệ Từ: “...”
Anh không phải, anh không có, anh oan quá QAQ.
Thành Sơn Ủng đã bị đám người này nghiên cứu nát rồi.
Hứa Phỉ cố thủ thành Sơn Ủng nhưng cuối cùng vẫn thành phá người vong.
Bây giờ đổi sang Hứa Bùi bị nhốt, kẻ địch vẫn là Khương Bồng Cơ và Dương Đào, dĩ nhiên càng không thể thủ được, cùng đường mạt lộ là kết cục đã được định sẵn.
“Không biết tâm trạng của Hứa Bùi hiện nay như thế nào?” Khương Bồng Cơ nhìn về phía thành Sơn Ủng, gió lạnh thổi qua mái tóc cô không để lại chút dấu vết, hai tay cô khoanh trước ngực: “Tâm trạng của Lệnh Văn Công mấy tháng trước, giờ có lẽ hắn ta đã hiểu thấu rồi chứ?”
Giống như con thú bị nhốt, giãy giụa cũng chết, không giãy giụa cũng chết.
“Chủ công, sao ngài lại tới đây?”
Khương Bồ2ng Cơ nhìn lướt qua Vệ Từ, trong cặp mắt không có cảm xúc chợt hiện lên sự ấm áp.
“Ban 0nãy vừa lên võ đài hoạt động gân cốt, đang định quay về chủ trướng ăn bữa trưa nên tiện thể đến0 thăm các huynh.”
Lý Uân nghe xong lập tức tìm cái cớ lỉnh đi mất, để lại không gian ri3êng cho Khương Bồng Cơ và Vệ Từ, khỏi phải làm bóng đèn cản trở hai người.
“Hán Mỹ càng ngày càng lém lỉnh nhỉ. Nhớ lại lúc đầu, Hán Mỹ là người thành thật hiếm có trong số chúng ta.”
Khương Bồng Cơ bật cười, cô đáng sợ đến mức đó sao?
Vệ Từ khẽ mếch môi, phản ứng của Lý Uân hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh, điều này khiến tâm trạng của anh vui vẻ một cách khó hiểu.
Khi đối diện với người khác, Vệ Từ luôn che giấu buồn vui trong lòng, dùng mặt nạ ôn hòa để giấu đi tình cảm thật.
Lúc đối diện với Khương Bồng Cơ, anh rất ít khi che giấu. Ừm, quan trọng nhất là có che giấu cũng vô ích, đối phương luôn nhận ra được.
“Tâm trạng Tử Hiếu rất tốt?”
Vệ Từ nói: “Tâm trạng của chủ công cũng không tồi.”
Khương Bồng Cơ khoanh hai tay trước ngực, cười trêu chọc: “Tâm trạng của ta không tồi, dĩ nhiên là vì con ếch bỏ nhà ra đi đã quay về rồi.”
Đám cá muối trong kênh livestream đúng là giỏi thay đổi, dạo trước vẫn còn chìm đắm với “chồng trên giấy”, giờ đã vượt qua giống loài coi ếch là con trai rồi.
Cũng không phải Khương Bồng Cơ phát hiện Vệ Từ trở về ngay, nhưng tầm nhìn của camera kênh livestream rộng và linh hoạt hơn tầm nhìn của cô rất nhiều.
Khi Vệ Từ vừa xuất hiện trong phạm vi livestream, cả kênh livestream giống như dầu nóng đổ thêm nước sôi, lập tức bùng nổ.
[Thẩm Y U]: Wao, mỹ nhân ếch đã về rồi!
[Thư Sơn Áp Lê]: Cái gì? Con trai ếch của cục cưng cuối cùng đã về rồi sao?
[Quả Bóng Nhung Của Yêu Tinh]: Con ơi, mẹ nhớ con chết đi được!!!
[Tĩnh Như Minh Mặc]: Con trai ếch đã về rồi? Có vẻ còn mang theo cả đồng bọn quay về nữa, con trai đúng là được việc quá.
Khương Bồng Cơ nhìn cả màn hình toàn là “con trai ếch” thì đột nhiên cảm thấy không thể nhìn thẳng vào mặt Vệ Từ được nữa.
Trình độ đặt biệt danh cho người ta của đám khán giả cá muối còn tệ hơn cả cô đặt tên cho người ta nữa.
Bắt đầu từ lúc nãy, đám khán giả cá muối giống như phát rồ vậy, tần suất xuất hiện của ếch xanh càng lúc càng cao, đầy khắp màn hình.
Cho dù Khương Bồng Cơ không xem bình luận livestream nhưng ngày nào từ “ếch xanh” này cũng càn quét khắp màn hình, cô muốn không biết ý nghĩa của nó cũng không được.
Cô đu theo trend của giới trẻ, đám khán giả còn cổ vũ cô, nói cô nắm bắt trào lưu, nhưng Vệ Từ thì lơ mơ, trong mắt rõ ràng mang theo sự khó hiểu.
Cái gì?
Con ếch bỏ nhà ra đi?
Chẳng phải chủ công không thích nuôi thú cưng à, chủ công nuôi ếch từ bao giờ vậy?
Đầu óc của người thông minh như Vệ Từ cũng bị chậm nhịp trong chớp mắt.
Có điều người thông minh vẫn cứ là người thông minh, Vệ Từ thực sự không hiểu trend “ếch con rong chơi*” trong kênh livestream, nhưng kết hợp giữa ngữ cảnh cùng với câu “nước ấm nấu ếch xanh” mà chủ công thường dùng để trêu chọc anh, anh lập tức hiểu ra ngay. Vệ Từ khẽ ho một tiếng, giả vờ bình tĩnh, có điều tai bắt đầu ửng hồng và nhiệt độ thì không dễ gì hạ xuống được. Không biết có phải do thời tiết không mà anh cảm thấy cả người hơi nóng.
* Ếch con rong chơi hay Tabikaeru (旅カエル) là game đứng đầu bảng xếp hạng về doanh thu tại Nhật Bản, Trung Quốc, Đài Loan,... Kaeru tiếng Nhật vừa có nghĩa “chú ếch”, vừa có nghĩa “trở về”, từ “tabi” là chuyến đi. Đúng như tên gọi, bạn chỉ việc trông nhà và hái cỏ (kiếm tiền) hộ ếch con, chuẩn bị đồ cho con đi du lịch và chờ con về mang theo postcard và đồ đặc sản tặng mẹ!
“Tử Hiếu vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta.”
Khương Bồng Cơ giúp anh đổi chủ đề, nếu không lại dọa người ta chạy mất thì biết làm sao?
Ếch người ta nuôi cùng lắm chỉ xách ba lô đi ra ngoài du lịch, ếch cô nuôi tâm tư phức tạp khó đoán, hở một chút là lại giả chết.
Ài, mệt tim quá.
Vệ Từ nói: “Trên đời này không có gì khiến người ta thấy vui vẻ hơn là gặp chủ công.”
Lời này là sự thật, nhưng không phải nguyên nhân chính khiến tâm trạng của anh vui vẻ.
Phản ứng của Lý Uân mới thực sự làm anh vui, hành động của Lý Uân là đang ngầm thừa nhận không phản đối tình cảm của anh và chủ công.
Ở kiếp trước, anh không hề dám nghĩ tới điều này.
Khương Bồng Cơ nói: “Lúc riêng tư nói mấy câu này nhiều một chút, mà phải có biến hóa, ta thích nghe.”
Nói về ngay thẳng nhiệt tình, mười Vệ Từ tu luyện mười kiếp nữa cũng không phải đối thủ của Khương Bồng Cơ.
Vệ Từ: “...”
Cả hai đều không phải là người đặt tình cảm lên trên hết, không khí nhẹ nhàng thoải mái cũng dừng lại vì sự xuất hiện của Dương Đào.
Dương Đào là đồng minh của cô, người ta vượt ngàn dặm xa xôi phái binh hợp tác, Khương Bồng Cơ cũng không thể lơ là với người ta. Đã mấy năm cô không gặp Dương Đào, lật lại ký ức, trong đầu cô lập tức xuất hiện hình ảnh một thiếu niên hơi ngây thơ, ấu trĩ, nó dần trùng khớp với người thanh niên trưởng thành trầm ổn trước mặt.
Cô nhận ra thân phận của Dương Đào ngay, đám khán giả cá muối trong kênh livestream thì không nhạy bén như vậy.
Đối với bọn họ mà nói, Dương Đào chẳng qua chỉ là một thiếu niên tươi sáng xuất hiện vài lần trong liên minh Hoàng Thủy, có đẹp trai đi nữa thì độ nổi bật trong kênh livestream cũng chỉ bằng không.
Đám khán giả cá muối đều chỉ nghe tên Dương Đào chứ không nhớ người, cộng thêm số lượng người xem không cố định quá đông, họ căn bản không thể nhớ nổi.
Có điều đại boss cuối cùng vẫn là đại boss, trong tám trăm năm mươi nghìn người vẫn sẽ có ngoại lệ.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Trời... Đây không phải Dương Đào, thằng con trai ngốc nghếch ngọt ngào của Dương Kiển sao?
[Thiên Tài Quách Phụng Hiếu]: _(:з)∠)_ Hình như vậy đấy, cục cưng thèm nhỏ dãi bạn gay Nhan Lâm của cậu ta mấy năm, đó là nam thần mối tình đầu đó nha.
[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Thời gian trôi qua quá nhanh, chỉ chớp mắt, chàng ngốc năm nào đã trưởng thành.
Ấn tượng của khán giả đối với Dương Đào rất mờ nhạt, nếu không phải Khương Bồng Cơ kết minh với anh ta khiến tần suất xuất hiện tên anh ta tăng cao, các khán giả cũng chẳng nhớ đến nhân vật này. Khán giả mới không nhớ, khán giả cũ thì bắt đầu lục lại trí nhớ sau khi Dương Đào xuất hiện.
Lúc Dương Đào vẫn còn là một cậu nhóc ngốc nghếch, không ít khán giả vẫn là cún độc thân.
Nhiều năm trôi qua, cậu nhóc ngốc nghếch biến thân thành chư hầu một phương trưởng thành ổn trọng, nhưng cún độc thân thì vẫn là cún độc thân, ài.
Khương Bồng Cơ nói: “Đã lâu không gặp, Chính Trạch vẫn ổn chứ?”
Dương Đào nói: “Phong thái của Lan Đình không khác gì năm đó.”
Dù biết rõ Khương Bồng Cơ là nữ nhưng lúc gặp đối phương, Dương Đào vẫn khó liên tưởng được cô và giới tính của cô với nhau.
Hay có thể nói, tướng mạo của cơ thể Liễu Hi này không có tính xâm lược, tính mê hoặc quá lớn.
Chương trình hàn huyên cơ bản kết thúc, Khương Bồng Cơ đi thẳng vào chuyện Hứa Bùi.
Nếu vẫn chưa giết được tên nhóc này, cẩn thận lại không kịp Tết Thanh Minh năm sau.
Nhắc đến chính sự, Dương Đào nhanh chóng bước vào trạng thái, bầu không khí xung quanh lập tức trở nên nghiêm túc đàng hoàng.
Đương nhiên, bốn chữ này hoàn toàn chẳng liên quan gì đến đám khán giả cá muối. Nội dung của mấy dòng bình luận ngoài một vài lời dẫn chiến, hầu hết đều là mấy câu tán gẫu.
[Cầu Streamer Lật Thẻ Bài]: Kể ra cũng lạ, Streamer nhà chúng ta trông cũng có khó coi đâu, vì sao bao nhiêu năm nay chỉ nở được mỗi một bông hoa đào nhỉ? Dựa theo kịch bản cũ, chẳng lẽ không phải cô ấy dùng sức hấp dẫn cá nhân chinh phục các chư hầu sao? May mà đây là livestream cổ đại vượt vị diện, cực kỳ mánh lới, nếu đổi lại là phim truyền hình hay tiểu thuyết thì chắc chắn bảy tám mươi phần trăm là số mệnh bị vùi dập giữa chợ, không thể nổi tiếng được.
Ở vị diện của bọn họ Khương Bồng Cơ có hơn một tỉ fan cuồng đấy, hoa đào nhiều đến mức phủ hết cả Đại Tây Dương.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Vấn đề này mà còn không hiểu được à? Các người muốn kéo tín ngưỡng của mình xuống thần đàn à?
Đừng nói kéo xuống thần đàn, cho dù chỉ nảy sinh suy nghĩ này cũng đã là khinh nhờn rồi.
Đám người xem: “...”
Nếu nói vậy, Vệ Từ đúng là dũng sĩ.
Vệ Từ: “...”
Anh không phải, anh không có, anh oan quá QAQ.
Thành Sơn Ủng đã bị đám người này nghiên cứu nát rồi.
Hứa Phỉ cố thủ thành Sơn Ủng nhưng cuối cùng vẫn thành phá người vong.
Bây giờ đổi sang Hứa Bùi bị nhốt, kẻ địch vẫn là Khương Bồng Cơ và Dương Đào, dĩ nhiên càng không thể thủ được, cùng đường mạt lộ là kết cục đã được định sẵn.
“Không biết tâm trạng của Hứa Bùi hiện nay như thế nào?” Khương Bồng Cơ nhìn về phía thành Sơn Ủng, gió lạnh thổi qua mái tóc cô không để lại chút dấu vết, hai tay cô khoanh trước ngực: “Tâm trạng của Lệnh Văn Công mấy tháng trước, giờ có lẽ hắn ta đã hiểu thấu rồi chứ?”
Giống như con thú bị nhốt, giãy giụa cũng chết, không giãy giụa cũng chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.