Chương 1424: Đổ Giàn Nho(1)
Nấm Hương Xào
28/01/2024
Ban đầu Hàn phu nhân ngẩn người ra, rồi ngay lập tức tỏ ra tức giận.
Không nghi ngờ gì, cái ví dụ này của Khương Bồng Cơ đã động chạm đến dây thần kinh nhạy cảm của Hàn phu nhân, dáng vẻ luôn luôn ung dung bình thản tăng thêm mấy phần chật vật.
Lấy vợ chồng Hoàng Tung làm ví dụ, đây là công khai nhục nhã cô ta sao?
“Lan Đình Công thân là chủ công, lại có thể giống người đàn bà nhiều chuyện bình thường chỉ trích chuyện vặt vãnh trong nhà thần tử sao?”
Cô ta giữ liên lạc với nhà mẹ đẻ của mình thì thế nào?
Từ đầu đến cuối không có bất kỳ suy nghĩ không thần phục nào, ngược lại là vị chủ công này lòng dạ hẹp hòi.
Hàn phu nhân cũng không nói rõ được tâm tình của mình vào lúc này, cô ta chỉ thấy xấu hổ khi Khương Bồng Cơ lấy tư cách là người ngoài nhúng tay vào chuyện của cô ta và Hàn Úc, cô ta có loại cảm giác bị người ngoài giám thị, giam cầm tự do. Trong lúc tức giận, cô ta không cách nào kìm nén được giọng nói của mình, một tiếng “Lan Đình Công” kia rơi vào trong tai các phu nhân khác. Các phu nhân xung quanh nghe được động tĩnh đều sững sờ, chỉ ngây người nhìn Khương Bồng Cơ và Hàn phu nhân, ánh mắt liên tục di chuyển.
Bọn họ không nghe thấy Khương Bồng Cơ nói chuyện gì với Hàn phu nhân, nhưng bọn họ nghe thấy rõ Hàn phu nhân nói gì với Khương Bồng Cơ nha!
Tuy nói chủ công nhúng tay vào chuyện trong nhà thần tử rất ít nhưng cũng không phải là không có. Ví dụ như cái tên Hoàng Tung này, trước kia anh ta rất thích đưa mỹ nữ cho thần tử.
Chỉ là, Khương Bồng Cơ thân là chủ công nữ, phần lớn chúng thần dưới trướng đều là nam, một khi nhúng tay vào sẽ lộ ra chuyện lúng túng mập mờ.
Cho dù quan hệ trong sạch nhưng những người yêu thích tin đồn bát quái vẫn có thể suy diễn ra vô số yêu hận tình thù.
Chủ công chưa kết hôn cùng với thần tử đã kết hôn...
Chậc chậc, bát quái, máu chó lại bùng nổ, còn không thể hấp dẫn người khác hơn tiểu thuyết của tiểu thuyết gia sao?
Hàn phu nhân mới vừa nói xong đã hối hận, gương mặt cô ta trắng bệch, lập tức hành lễ xin tha tội, cố gắng xoay chuyển tình thế bất lợi.
“Lời thần phụ vừa mới nói không thoả đáng, kính xin Lan Đình Công thứ tội.”
Cùng với hành động của Hàn phu nhân, mặt mũi các phu nhân khác trong buổi tiệc trà cũng rối rít biến sắc, nối gót theo sau hành lễ tạ tội.
Đậu phu nhân cũng nhận ra Lan Đình Công chính là người phụ nữ thô lỗ không ngừng cắn hạt dưa vừa rồi, lập tức sợ đến nỗi sắc mặt trắng xanh, cố gắng cúi thấp đầu xuống, một bên mồ hôi tuôn rơi như nước, một bên âm thầm khẩn cầu Khương Bồng Cơ đừng tính toán chi tiết vừa rồi. Tin đồn gì đó, cô ta cũng không có tâm tư suy nghĩ nhiều nữa.
Khương Bồng Cơ nhướng mày, cô đang muốn mở miệng nói chuyện, ánh mắt chợt lướt qua kênh livestream như vỡ tổ.
[Nón Xanh Của Duy Ni]: Bác Streamer đừng mở miệng làm loạn, căn cứ vào kinh nghiệm nhiều năm xem phim cung đấu của cục cưng, nếu như bác không đối đáp tốt, không chừng sẽ để lại scandal tình ái. Trước tiên bác phải rũ bỏ sạch sẽ mối quan hệ giữa bản thân và Hàn Úc, nếu không những người phụ nữ nhiều chuyện lắm mồm này về nhà sẽ chém gió cả đêm, nói không chừng ngày mai sẽ truyền ra ngoài tin tức “Lan Đình Công si mê Hàn Văn Bân, mỉa mai châm biếm Hàn phu nhân trong buổi tiệc trà”!
[Đội Trưởng Của Đại Đội Phá Thai]: Vợ của mỹ nhân Văn Bân, nhìn thế nào cũng là một người phụ nữ cao quý đoan trang xinh đẹp, trông rất có khí chất. Nhưng mà... Luôn cảm giác cô ta không phải là người làm cho người khác ưa thích như trong dự đoán... Có lẽ là vì ánh mắt lúc nhìn người khác của cô ta làm cho người ta cảm thấy chán ghét.
Đám khán giả cá muối thảo luận ầm ĩ, Khương Bồng Cơ tùy ý đọc lướt qua nội dung bình luận, sắc mặt tự nhiên dời tầm mắt đi.
Cô nói với Hàn phu nhân: “Lời ngươi nói cũng có đạo lý, chuyện này vốn là việc nhà giữa ngươi và Văn Bân, người ngoài không có quyền xen vào. Nhưng ngươi đừng quên, Văn Bân cũng là thần tử ta coi trọng, nếu như anh ta vì chuyện nhà mà phân tâm, không có cách nào toàn tâm dốc sức làm việc cho ta, vì lợi ích của dân chúng thì đây không chỉ là sai lầm của anh ta mà còn có phu nhân quản lý gia đình không nghiêm. Tục ngữ nói rất hay, thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn. Nếu như Văn Bân được phu nhân toàn lực tương trợ, để cho anh ta không phải lo lắng chuyện ở nhà, đó là may mắn của anh ta. Phu nhân cảm thấy lời nói này của ta có đúng hay không?”
Chỉ vài ba lời nói Khương Bồng Cơ đã phủi sạch quan hệ với mọi người, các phu nhân nghe xong lời này, hiểu lầm Khương Bồng Cơ đến đây là làm người hòa giải.
“Lời nói của Lan Đình Công đương nhiên không sai.”
Hàn phu nhân gượng cười hai tiếng, trên mặt mang theo mấy phần miễn cưỡng.
Khương Bồng Cơ để cho cô ta và các phu nhân khác đứng dậy, ở lại một lúc rồi rời khỏi đó.
Cô tới đây chỉ là vì ăn dưa, lén lút lười biếng một chút mà thôi. Lần này thì hay rồi, tất cả mọi người đều biết cô trốn việc rồi.
Khương Bồng Cơ ở lại chỗ này, giống như giáo viên chủ nhiệm giám sát học sinh vào giờ tự học buổi tối, mọi người yên lặng như tờ, xung quanh yên tĩnh đến nỗi ngay cả tiếng kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy được. Cô vừa rời đi, tiệc trà yên tĩnh ban đầu bỗng chốc nổ oành như vỡ tổ, ríu ra ríu rít ầm ĩ không ngừng.
Các phu nhân dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía Hàn phu nhân.
Lan Đình Công tự mình tới đây hòa giải chuyện nhà thần tử, có thể thấy rõ quan hệ vợ chồng Hàn Úc đã sắp tan vỡ, ảnh hưởng nghiêm trọng đến Hàn Úc.
Nhưng mà Hàn phu nhân là chủ tiệc trà, xuất phát từ lễ tiết, bọn họ cũng không tiện nói chuyện thoải mái.
Không thể nói đề tài này thì mọi người vẫn còn những đề tài khác nha.
“Người vừa rồi thật sự là Lan Đình Công sao? Vẻ ngoài thật tuấn tú, nghe nói ngài ấy đến bây giờ vẫn chưa lập gia đình, không ngờ lại là sự thật.”
Búi tóc Khương Bồng Cơ vẫn luôn là kiểu dáng thiếu nữ chưa lập gia đình, nhiều lắm là trông trưởng thành hơn thiếu nữ một chút.
Một phu nhân hơn bốn mươi tuổi nào đó ra mặt nói chắc chắn: “Đương nhiên là thật, mặt mày chưa nở nang, chắc chắn là hoàng hoa khuê nữ*.”
* Chỉ những thiếu nữ chưa kết hôn, còn trong trắng.
Mọi người ồ lên một lúc, lát sau lại buồn bực.
Trước đây lúc chưa nhìn thấy người thật, bọn họ cũng nghi ngờ có phải Khương Bồng Cơ trông vô cùng xấu xí, cho nên không có người đàn ông nào muốn lấy, lần lữa đến tuổi này vẫn chưa lập gia đình. Bây giờ nhìn thấy người thật, khí chất lẫn vẻ ngoài đều không tầm thường, đừng nói là đàn ông, đến phụ nữ bình thường cũng muốn xuân tình nhộn nhạo.
Điều kiện tốt như vậy, sao vẫn còn độc thân?
Khương Bồng Cơ đoán trước được bản thân sẽ trở thành đề tài thảo luận của các vị phu nhân, nhưng cô lại không nghĩ tới chuyện này sẽ trở thành mồi dẫn lửa khiến vợ chồng Hàn Úc cãi nhau. Khi buổi tiệc trà kết thúc, các phu nhân ai về nhà nấy, tin tức Khương Bồng Cơ đột ngột đến buổi tiệc trà cũng truyền ra ngoài.
Hàn Úc chạy ngược chạy xuôi vất vả, vừa nghe thấy tin tức này bèn nhanh chóng trở về nhà.
Hàn phu nhân ngồi ngay ngắn trong đại sảnh, đường nét gò má lúc sáng lúc tối trong ánh nến mờ ảo, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy tiếng nổ tí tách của ngọn nến.
Cô ta thấy Hàn Úc trở về bèn nói một câu kỳ quái.
“Lang quân liên tiếp sáu ngày không trở về nhà, hôm nay thiếp thân sơ suất mạo phạm đến Lan Đình Công, chàng đã vội vã trở về...”
Nghe thấy lời này, Hàn Úc bước được nửa chân vào cửa chính thì dừng lại một chút, sự căng thẳng ban đầu đều hóa thành nỗi buồn bực nghẹn kín trong lòng.
“Phu nhân có ý gì thì cứ nói thẳng, cần gì phải vòng vo như vậy?”
Chủ công với anh ta chỉ là mối quan hệ chủ thần đơn thuần, Hàn phu nhân lấy quan hệ nam nữ suy đoán chủ quan, lập tức làm nhục cả hai người bọn họ!
Kẻ sĩ chết vì người tri kỷ, chủ công chính là người tri kỷ kia, dĩ nhiên Hàn Úc không cho phép loại ác ý vu khống hãm hại này xuất hiện.
“Hàn Văn Bân, chàng như vậy là tới đây khởi binh hỏi tội ta sao?”
Hàn phu nhân nghe xong lửa giận dâng cao, tuy ban ngày cô ta có chỗ vô lễ nhưng cũng không đủ để Hàn Úc vội vàng trở về trách mắng cô ta chứ?
“Cố tình gây sự!” Hàn Úc nói: “Ta lúc nào có suy nghĩ khởi binh hỏi tội?”
Anh ta vất vả lắm mới chạy về đây được, ngay đến nhà anh ta cũng không thể quay về mà phải tìm một chỗ tá túc qua đêm phải không?
“Không phải khởi binh hỏi tội sao? Thiếp thân cố tình gây sự sao?” Hàn phu nhân nói: “Ngược lại thiếp thân phải hỏi rõ một chút, phu quân và Lan Đình Công kia là tri kỷ giúp đỡ lẫn nhau, có phải đã từng ngủ chung, quan hệ thân mật không? Nếu không phải như vậy, vì sao hôm nay ở ngay trước mọi người cô ta lại làm cho thiếp thân khó xử, nhúng tay vào chuyện nhà của thiếp thân? Cô ta suy nghĩ cho thiên hạ, cô ta là xương sống của dân chúng, thiếp thân chỉ là người phụ nữ trong nhà nhưng thiếp thân cũng biết cái gì gọi là tránh nghi ngờ!”
Hàn Úc nghe đến đó, lập tức nổi giận đến nỗi không có chỗ trút.
Hàn phu nhân chợt thu lại vẻ mặt giận dữ, bàn tay trắng nõn khẽ vuốt gò má.
Cô ta hỏi Hàn Úc: “Lang quân cũng cảm thấy vẻ mặt ghen tị của thiếp thân ghê tởm xấu xí sao?”
Không nghi ngờ gì, cái ví dụ này của Khương Bồng Cơ đã động chạm đến dây thần kinh nhạy cảm của Hàn phu nhân, dáng vẻ luôn luôn ung dung bình thản tăng thêm mấy phần chật vật.
Lấy vợ chồng Hoàng Tung làm ví dụ, đây là công khai nhục nhã cô ta sao?
“Lan Đình Công thân là chủ công, lại có thể giống người đàn bà nhiều chuyện bình thường chỉ trích chuyện vặt vãnh trong nhà thần tử sao?”
Cô ta giữ liên lạc với nhà mẹ đẻ của mình thì thế nào?
Từ đầu đến cuối không có bất kỳ suy nghĩ không thần phục nào, ngược lại là vị chủ công này lòng dạ hẹp hòi.
Hàn phu nhân cũng không nói rõ được tâm tình của mình vào lúc này, cô ta chỉ thấy xấu hổ khi Khương Bồng Cơ lấy tư cách là người ngoài nhúng tay vào chuyện của cô ta và Hàn Úc, cô ta có loại cảm giác bị người ngoài giám thị, giam cầm tự do. Trong lúc tức giận, cô ta không cách nào kìm nén được giọng nói của mình, một tiếng “Lan Đình Công” kia rơi vào trong tai các phu nhân khác. Các phu nhân xung quanh nghe được động tĩnh đều sững sờ, chỉ ngây người nhìn Khương Bồng Cơ và Hàn phu nhân, ánh mắt liên tục di chuyển.
Bọn họ không nghe thấy Khương Bồng Cơ nói chuyện gì với Hàn phu nhân, nhưng bọn họ nghe thấy rõ Hàn phu nhân nói gì với Khương Bồng Cơ nha!
Tuy nói chủ công nhúng tay vào chuyện trong nhà thần tử rất ít nhưng cũng không phải là không có. Ví dụ như cái tên Hoàng Tung này, trước kia anh ta rất thích đưa mỹ nữ cho thần tử.
Chỉ là, Khương Bồng Cơ thân là chủ công nữ, phần lớn chúng thần dưới trướng đều là nam, một khi nhúng tay vào sẽ lộ ra chuyện lúng túng mập mờ.
Cho dù quan hệ trong sạch nhưng những người yêu thích tin đồn bát quái vẫn có thể suy diễn ra vô số yêu hận tình thù.
Chủ công chưa kết hôn cùng với thần tử đã kết hôn...
Chậc chậc, bát quái, máu chó lại bùng nổ, còn không thể hấp dẫn người khác hơn tiểu thuyết của tiểu thuyết gia sao?
Hàn phu nhân mới vừa nói xong đã hối hận, gương mặt cô ta trắng bệch, lập tức hành lễ xin tha tội, cố gắng xoay chuyển tình thế bất lợi.
“Lời thần phụ vừa mới nói không thoả đáng, kính xin Lan Đình Công thứ tội.”
Cùng với hành động của Hàn phu nhân, mặt mũi các phu nhân khác trong buổi tiệc trà cũng rối rít biến sắc, nối gót theo sau hành lễ tạ tội.
Đậu phu nhân cũng nhận ra Lan Đình Công chính là người phụ nữ thô lỗ không ngừng cắn hạt dưa vừa rồi, lập tức sợ đến nỗi sắc mặt trắng xanh, cố gắng cúi thấp đầu xuống, một bên mồ hôi tuôn rơi như nước, một bên âm thầm khẩn cầu Khương Bồng Cơ đừng tính toán chi tiết vừa rồi. Tin đồn gì đó, cô ta cũng không có tâm tư suy nghĩ nhiều nữa.
Khương Bồng Cơ nhướng mày, cô đang muốn mở miệng nói chuyện, ánh mắt chợt lướt qua kênh livestream như vỡ tổ.
[Nón Xanh Của Duy Ni]: Bác Streamer đừng mở miệng làm loạn, căn cứ vào kinh nghiệm nhiều năm xem phim cung đấu của cục cưng, nếu như bác không đối đáp tốt, không chừng sẽ để lại scandal tình ái. Trước tiên bác phải rũ bỏ sạch sẽ mối quan hệ giữa bản thân và Hàn Úc, nếu không những người phụ nữ nhiều chuyện lắm mồm này về nhà sẽ chém gió cả đêm, nói không chừng ngày mai sẽ truyền ra ngoài tin tức “Lan Đình Công si mê Hàn Văn Bân, mỉa mai châm biếm Hàn phu nhân trong buổi tiệc trà”!
[Đội Trưởng Của Đại Đội Phá Thai]: Vợ của mỹ nhân Văn Bân, nhìn thế nào cũng là một người phụ nữ cao quý đoan trang xinh đẹp, trông rất có khí chất. Nhưng mà... Luôn cảm giác cô ta không phải là người làm cho người khác ưa thích như trong dự đoán... Có lẽ là vì ánh mắt lúc nhìn người khác của cô ta làm cho người ta cảm thấy chán ghét.
Đám khán giả cá muối thảo luận ầm ĩ, Khương Bồng Cơ tùy ý đọc lướt qua nội dung bình luận, sắc mặt tự nhiên dời tầm mắt đi.
Cô nói với Hàn phu nhân: “Lời ngươi nói cũng có đạo lý, chuyện này vốn là việc nhà giữa ngươi và Văn Bân, người ngoài không có quyền xen vào. Nhưng ngươi đừng quên, Văn Bân cũng là thần tử ta coi trọng, nếu như anh ta vì chuyện nhà mà phân tâm, không có cách nào toàn tâm dốc sức làm việc cho ta, vì lợi ích của dân chúng thì đây không chỉ là sai lầm của anh ta mà còn có phu nhân quản lý gia đình không nghiêm. Tục ngữ nói rất hay, thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn. Nếu như Văn Bân được phu nhân toàn lực tương trợ, để cho anh ta không phải lo lắng chuyện ở nhà, đó là may mắn của anh ta. Phu nhân cảm thấy lời nói này của ta có đúng hay không?”
Chỉ vài ba lời nói Khương Bồng Cơ đã phủi sạch quan hệ với mọi người, các phu nhân nghe xong lời này, hiểu lầm Khương Bồng Cơ đến đây là làm người hòa giải.
“Lời nói của Lan Đình Công đương nhiên không sai.”
Hàn phu nhân gượng cười hai tiếng, trên mặt mang theo mấy phần miễn cưỡng.
Khương Bồng Cơ để cho cô ta và các phu nhân khác đứng dậy, ở lại một lúc rồi rời khỏi đó.
Cô tới đây chỉ là vì ăn dưa, lén lút lười biếng một chút mà thôi. Lần này thì hay rồi, tất cả mọi người đều biết cô trốn việc rồi.
Khương Bồng Cơ ở lại chỗ này, giống như giáo viên chủ nhiệm giám sát học sinh vào giờ tự học buổi tối, mọi người yên lặng như tờ, xung quanh yên tĩnh đến nỗi ngay cả tiếng kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy được. Cô vừa rời đi, tiệc trà yên tĩnh ban đầu bỗng chốc nổ oành như vỡ tổ, ríu ra ríu rít ầm ĩ không ngừng.
Các phu nhân dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía Hàn phu nhân.
Lan Đình Công tự mình tới đây hòa giải chuyện nhà thần tử, có thể thấy rõ quan hệ vợ chồng Hàn Úc đã sắp tan vỡ, ảnh hưởng nghiêm trọng đến Hàn Úc.
Nhưng mà Hàn phu nhân là chủ tiệc trà, xuất phát từ lễ tiết, bọn họ cũng không tiện nói chuyện thoải mái.
Không thể nói đề tài này thì mọi người vẫn còn những đề tài khác nha.
“Người vừa rồi thật sự là Lan Đình Công sao? Vẻ ngoài thật tuấn tú, nghe nói ngài ấy đến bây giờ vẫn chưa lập gia đình, không ngờ lại là sự thật.”
Búi tóc Khương Bồng Cơ vẫn luôn là kiểu dáng thiếu nữ chưa lập gia đình, nhiều lắm là trông trưởng thành hơn thiếu nữ một chút.
Một phu nhân hơn bốn mươi tuổi nào đó ra mặt nói chắc chắn: “Đương nhiên là thật, mặt mày chưa nở nang, chắc chắn là hoàng hoa khuê nữ*.”
* Chỉ những thiếu nữ chưa kết hôn, còn trong trắng.
Mọi người ồ lên một lúc, lát sau lại buồn bực.
Trước đây lúc chưa nhìn thấy người thật, bọn họ cũng nghi ngờ có phải Khương Bồng Cơ trông vô cùng xấu xí, cho nên không có người đàn ông nào muốn lấy, lần lữa đến tuổi này vẫn chưa lập gia đình. Bây giờ nhìn thấy người thật, khí chất lẫn vẻ ngoài đều không tầm thường, đừng nói là đàn ông, đến phụ nữ bình thường cũng muốn xuân tình nhộn nhạo.
Điều kiện tốt như vậy, sao vẫn còn độc thân?
Khương Bồng Cơ đoán trước được bản thân sẽ trở thành đề tài thảo luận của các vị phu nhân, nhưng cô lại không nghĩ tới chuyện này sẽ trở thành mồi dẫn lửa khiến vợ chồng Hàn Úc cãi nhau. Khi buổi tiệc trà kết thúc, các phu nhân ai về nhà nấy, tin tức Khương Bồng Cơ đột ngột đến buổi tiệc trà cũng truyền ra ngoài.
Hàn Úc chạy ngược chạy xuôi vất vả, vừa nghe thấy tin tức này bèn nhanh chóng trở về nhà.
Hàn phu nhân ngồi ngay ngắn trong đại sảnh, đường nét gò má lúc sáng lúc tối trong ánh nến mờ ảo, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy tiếng nổ tí tách của ngọn nến.
Cô ta thấy Hàn Úc trở về bèn nói một câu kỳ quái.
“Lang quân liên tiếp sáu ngày không trở về nhà, hôm nay thiếp thân sơ suất mạo phạm đến Lan Đình Công, chàng đã vội vã trở về...”
Nghe thấy lời này, Hàn Úc bước được nửa chân vào cửa chính thì dừng lại một chút, sự căng thẳng ban đầu đều hóa thành nỗi buồn bực nghẹn kín trong lòng.
“Phu nhân có ý gì thì cứ nói thẳng, cần gì phải vòng vo như vậy?”
Chủ công với anh ta chỉ là mối quan hệ chủ thần đơn thuần, Hàn phu nhân lấy quan hệ nam nữ suy đoán chủ quan, lập tức làm nhục cả hai người bọn họ!
Kẻ sĩ chết vì người tri kỷ, chủ công chính là người tri kỷ kia, dĩ nhiên Hàn Úc không cho phép loại ác ý vu khống hãm hại này xuất hiện.
“Hàn Văn Bân, chàng như vậy là tới đây khởi binh hỏi tội ta sao?”
Hàn phu nhân nghe xong lửa giận dâng cao, tuy ban ngày cô ta có chỗ vô lễ nhưng cũng không đủ để Hàn Úc vội vàng trở về trách mắng cô ta chứ?
“Cố tình gây sự!” Hàn Úc nói: “Ta lúc nào có suy nghĩ khởi binh hỏi tội?”
Anh ta vất vả lắm mới chạy về đây được, ngay đến nhà anh ta cũng không thể quay về mà phải tìm một chỗ tá túc qua đêm phải không?
“Không phải khởi binh hỏi tội sao? Thiếp thân cố tình gây sự sao?” Hàn phu nhân nói: “Ngược lại thiếp thân phải hỏi rõ một chút, phu quân và Lan Đình Công kia là tri kỷ giúp đỡ lẫn nhau, có phải đã từng ngủ chung, quan hệ thân mật không? Nếu không phải như vậy, vì sao hôm nay ở ngay trước mọi người cô ta lại làm cho thiếp thân khó xử, nhúng tay vào chuyện nhà của thiếp thân? Cô ta suy nghĩ cho thiên hạ, cô ta là xương sống của dân chúng, thiếp thân chỉ là người phụ nữ trong nhà nhưng thiếp thân cũng biết cái gì gọi là tránh nghi ngờ!”
Hàn Úc nghe đến đó, lập tức nổi giận đến nỗi không có chỗ trút.
Hàn phu nhân chợt thu lại vẻ mặt giận dữ, bàn tay trắng nõn khẽ vuốt gò má.
Cô ta hỏi Hàn Úc: “Lang quân cũng cảm thấy vẻ mặt ghen tị của thiếp thân ghê tởm xấu xí sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.