Chương 196: Không phục? vậy thì nhịn! (5)
Nấm Hương Xào
24/10/2018
Không được!
Không thể tiếp tục thế này được!
Chỉ có đi ra khỏi khu rừng này, đến một nơi rộng rãi hơn. Đợi tới lúc không còn gì che chắn nữa, gã muốn xem xem đối phương còn ra tay như thế nào được!
Đối với vấn đề này thì Khương Bồng Cơ chỉ có thể nói rõ với hắn ta là, nên chết thì vẫn cứ phải chết, chứ chẳng liên quan gì đến việc chết ở đâu.
Khó khăn lắm mới thoát khỏi khu rừng, hai mươi mấy người thuộc hạ giờ chỉ còn lại hai người.
Càng đến gần lối ra của khu rừng, tần suất bắn tên của Khương Bồng Cơ lại càng cao.
Khi thấy mình sắp chạy thoát, tâm lý của người bình thường hay có cảm giác nhẹ nhõm thả lỏng và đây cũng là cơ hội tốt nhất để ra tay.
Nhưng mà, đợi đến khi gã cầm đầu dẫn theo hai tên thuộc hạ quay về nơi nghỉ ngơi vừa rồi, đập vào mắt hắn là cảnh tượng bốn cái xác đang nằm trong vũng máu!
Khóe mắt của gã như thể sắp nứt toác, dáng vẻ hung bạo của gã khiến hai gã thuộc hạ hoảng sợ.
Kẻ may mắn sống sót duy nhất lại chính là kẻ đã chạy về báo tin.
Tại sao?
Năm người ở lại, bốn người chết, chỉ còn duy nhất một người sống?
Ba người lúc trước cùng đi lấy nước, chết hai người, cũng chỉ còn một mình hắn sống sót?
Gã cầm đầu đã tức giận đến mức mất kiềm chế, gã ta sải bước đi đến túm lấy cổ áo đối phương nhấc lên.
“Nói, bọn họ có phải là do ngươi giết!”
“Nói, có phải ngươi là nội gián của những kẻ đó, cố ý dẫn chúng ta đến chỗ đó?”
Gã cầm đầu phẫn nộ trợn mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, khiến hắn sợ đến mức dại ra.
Quần chúng nhân dân xem livestream: “…”
Từ từ... từ từ... sao tình tiết lại phát triển kỳ dị thế này?
Sao tự dựng lại quay ra nội chiến với nhau?
Không phải, nội chiến thì nội chiến nhưng tại sao lại nghi ngờ cái tên xui xẻo bị Streamer dọa cho hai lần này là hung thủ?
[Phong Chi Liêu Nguyên]: Ha ha ha, thấy cũng tội, đã bị Streamer dọa cho hai lần rồi, bây giờ lại còn bị nghi ngờ là hung thủ.
[Mặt Trời Song Sinh]: Thấy tội, quá tội =))). Mà cái gã cầm đầu tiến hóa thành thiểu năng rồi à?
[Liên Minh Tài Xế Già]: Cá một cái que cay, đảm bảo đây là cái hố mà bác Streamer cố ý đào để thử IQ của bọn này.
Trong số khán giả xem livestream có người cười nhạo nhưng cũng có người không.
[Hạt Dẻ Ăn Ngon Lắm]: Bạn cảm thấy phản ứng của tên cầm đầu rất bình thường mà, có mỗi mình bạn thấy thế thôi à? Bị streamer dọa cho bao nhiêu lần như thế, thuộc hạ đi theo chỉ còn mỗi hai người, dẫn đến áp lực tâm lý lớn, không thể nào duy trì được sự tỉnh táo bình thường. Thế nên, chắc chắn hắn ta sẽ quay sang nghi ngờ kẻ có hiềm nghi lớn nhất. Mà hiện tại người có hiềm nghi lớn nhất chắc chắn là kẻ may mắn sống sót kia.
Thử đặt mình vào hoàn cảnh đó mà nghĩ thử xem, nếu bản thân là một trong số họ, đối mặt với kẻ địch không có bất kỳ một manh mối nào. Mỗi lần đối phương xuống tay lại có một người mất mạng, ai biết được mục tiêu kế tiếp của hắn có phải là mình hay không…
Nỗi sợ hãi của cái chết cứ lởn vởn trong đầu, bước chân của thần chết đuổi theo sát sàn sạt, với tần suất đả kích dày đặc như thế, cho dù là người có tâm lý vững vàng nhất cũng sẽ gục ngã.
Lúc này các khán giả đều đồng loạt im lặng, sau đó đều đồng ý với ý kiến này, cũng không nói gì thêm nữa chỉ bảo Streamer chơi ác quá.
Khương Bồng Cơ cười, cái “chơi ác” của cô vẫn còn ở đằng sau kia kìa.
***
“Nói, có phải là ngươi đã giết bọn họ không! Nói…”
Gã cầm đầu túm lấy cổ áo đối phương gào lên chất vấn.
Đúng lúc đó, Khương Bồng Cơ lại giương cung lên nhắm thật chuẩn, cánh cung kéo căng tròn vành vạnh.
Phập một tiếng, máu nóng hôi hổi tóe lên, bắn vào mặt gã cầm đầu, cổ họng gã như bị một sức mạnh vô hình nào đó bóp nghẹt, câu nói chưa kịp thốt ra đã tắc lại.
“Đây mới gọi là chơi ác này.”
Khương Bồng Cơ cười lạnh đầy giễu cợt, một đám 6666* lại bay ngang qua màn hình.
*6666=like.
Giỏi quá! Streamer nhà ta thật lợi hại!
Khương Bồng Cơ đưa tay lên huýt sáo.
Một bóng trắng khỏe khoắn phi nước đại lao ra khỏi cánh rừng.
Những con ngựa khác dường như cũng bị ảnh hưởng, đồng loạt chạy theo con ngựa trắng, cảnh tượng bỗng chốc trở nên hỗn loạn.
“Game Over!”
Khương Bồng Cơ cài mũi tên cuối cùng vào cung, giương cung ngắm bắn.
Một mũi tên trúng hai đích, hai tên tùy tùng bên cạnh gã thủ lĩnh đã mất mạng.
Cô đã nói rồi – truyền tin thì chỉ cần một là đủ.
“Đi thôi, về nhà nào!”
Con ngựa trắng hân hoan chạy về phía cô, Khương Bồng Cơ tung mình nhảy lên ngựa đầy phóng khoáng.
Ngựa chiến Bắc Cương thuần huyết chân chính quả là danh bất hư truyền.
***
Lúc này gã cầm đầu mới nhìn rõ người bắn lén là ai, gã ta định giương cung bắn nhưng đám ngựa chạy loạn khiến cho bụi bay mù mịt che mất tầm nhìn của gã.
Trước mắt chỉ còn toàn mông ngựa cùng với một cái bóng trắng đã sớm chạy xa…
“Hừ!”
Gã cầm đầu tức tối quăng cây cung trong tay xuống đất.
27 thuộc hạ đi theo không còn ai sống sót.
“Rốt cuộc là ai… mà lại ức hiếp người quá đáng như thế!” Gã cầm đầu nghiến răng trèo trẹo bật lên câu nói này, mùi máu tanh dậy lên trong miệng gã.
May mắn là con ngựa của gã không bị ảnh hưởng bởi con ngựa trắng kia mà chạy mất. Nếu không thì gã ta sẽ phải cuốc bộ để đến trạm dịch gần nhất.
“Sau này… ta nhất định sẽ báo thù!”
***
Khương Bồng Cơ treo cung, cất ống tên rồi nhàn nhã ngồi trên lưng ngựa, để con ngựa trắng tự do đi dạo và dẫn theo một đám “đàn em” đi kiếm ăn.
Lũ ngựa kia sợ khí thế của con ngựa trắng, nên ngoan ngoãn theo sau.
“Xem ra mày cũng được tính là “Vua” đấy nhỉ.” Khương Bồng Cơ thấy thế, cười vỗ nhẹ vào cổ con ngựa, con ngựa phì một tiếng thật to trả lời cô. Bờm ngựa mượt mà xinh đẹp nhẹ nhàng tung lên theo động tác của nó, lướt trên tay cô thấy ngứa ngứa.
“Còn là một cô bé kiêu ngạo nữa.”
Con ngựa này tuy là ngựa cái nhưng tính tình lại nóng nảy hơn bất kỳ con ngựa đực nào khác, động một cái là thích gõ móng.
Khương Bồng Cơ cẩn thận đếm số lượng ngựa, vừa đúng 27 con.
[Streamer V]: Lần này đúng là lãi to, xem ra “lấy của địch làm của mình” một cách hợp lý sẽ có ích cho sức khỏe và tinh thần.
Cái gì gọi là “lấy của địch làm của mình”?
Bác Streamer à, tam quan của bác rơi xuống đất rồi, có muốn cúi xuống nhặt lên không?
Các bạn nhỏ xem livestream đều tỏ vẻ đúng là sống lâu mới thấy nhiều, nhưng bọn họ lại thích những hành vi phóng túng như thế này của Khương Bồng Cơ.
Thế cho nên… tam quan của bọn họ cũng bị Streamer làm cho lệch lạc rồi?
“Bé con, ra chơi với bạn đi, ta đi ngâm chân một lát.” Đăng bởi: admin
Không thể tiếp tục thế này được!
Chỉ có đi ra khỏi khu rừng này, đến một nơi rộng rãi hơn. Đợi tới lúc không còn gì che chắn nữa, gã muốn xem xem đối phương còn ra tay như thế nào được!
Đối với vấn đề này thì Khương Bồng Cơ chỉ có thể nói rõ với hắn ta là, nên chết thì vẫn cứ phải chết, chứ chẳng liên quan gì đến việc chết ở đâu.
Khó khăn lắm mới thoát khỏi khu rừng, hai mươi mấy người thuộc hạ giờ chỉ còn lại hai người.
Càng đến gần lối ra của khu rừng, tần suất bắn tên của Khương Bồng Cơ lại càng cao.
Khi thấy mình sắp chạy thoát, tâm lý của người bình thường hay có cảm giác nhẹ nhõm thả lỏng và đây cũng là cơ hội tốt nhất để ra tay.
Nhưng mà, đợi đến khi gã cầm đầu dẫn theo hai tên thuộc hạ quay về nơi nghỉ ngơi vừa rồi, đập vào mắt hắn là cảnh tượng bốn cái xác đang nằm trong vũng máu!
Khóe mắt của gã như thể sắp nứt toác, dáng vẻ hung bạo của gã khiến hai gã thuộc hạ hoảng sợ.
Kẻ may mắn sống sót duy nhất lại chính là kẻ đã chạy về báo tin.
Tại sao?
Năm người ở lại, bốn người chết, chỉ còn duy nhất một người sống?
Ba người lúc trước cùng đi lấy nước, chết hai người, cũng chỉ còn một mình hắn sống sót?
Gã cầm đầu đã tức giận đến mức mất kiềm chế, gã ta sải bước đi đến túm lấy cổ áo đối phương nhấc lên.
“Nói, bọn họ có phải là do ngươi giết!”
“Nói, có phải ngươi là nội gián của những kẻ đó, cố ý dẫn chúng ta đến chỗ đó?”
Gã cầm đầu phẫn nộ trợn mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, khiến hắn sợ đến mức dại ra.
Quần chúng nhân dân xem livestream: “…”
Từ từ... từ từ... sao tình tiết lại phát triển kỳ dị thế này?
Sao tự dựng lại quay ra nội chiến với nhau?
Không phải, nội chiến thì nội chiến nhưng tại sao lại nghi ngờ cái tên xui xẻo bị Streamer dọa cho hai lần này là hung thủ?
[Phong Chi Liêu Nguyên]: Ha ha ha, thấy cũng tội, đã bị Streamer dọa cho hai lần rồi, bây giờ lại còn bị nghi ngờ là hung thủ.
[Mặt Trời Song Sinh]: Thấy tội, quá tội =))). Mà cái gã cầm đầu tiến hóa thành thiểu năng rồi à?
[Liên Minh Tài Xế Già]: Cá một cái que cay, đảm bảo đây là cái hố mà bác Streamer cố ý đào để thử IQ của bọn này.
Trong số khán giả xem livestream có người cười nhạo nhưng cũng có người không.
[Hạt Dẻ Ăn Ngon Lắm]: Bạn cảm thấy phản ứng của tên cầm đầu rất bình thường mà, có mỗi mình bạn thấy thế thôi à? Bị streamer dọa cho bao nhiêu lần như thế, thuộc hạ đi theo chỉ còn mỗi hai người, dẫn đến áp lực tâm lý lớn, không thể nào duy trì được sự tỉnh táo bình thường. Thế nên, chắc chắn hắn ta sẽ quay sang nghi ngờ kẻ có hiềm nghi lớn nhất. Mà hiện tại người có hiềm nghi lớn nhất chắc chắn là kẻ may mắn sống sót kia.
Thử đặt mình vào hoàn cảnh đó mà nghĩ thử xem, nếu bản thân là một trong số họ, đối mặt với kẻ địch không có bất kỳ một manh mối nào. Mỗi lần đối phương xuống tay lại có một người mất mạng, ai biết được mục tiêu kế tiếp của hắn có phải là mình hay không…
Nỗi sợ hãi của cái chết cứ lởn vởn trong đầu, bước chân của thần chết đuổi theo sát sàn sạt, với tần suất đả kích dày đặc như thế, cho dù là người có tâm lý vững vàng nhất cũng sẽ gục ngã.
Lúc này các khán giả đều đồng loạt im lặng, sau đó đều đồng ý với ý kiến này, cũng không nói gì thêm nữa chỉ bảo Streamer chơi ác quá.
Khương Bồng Cơ cười, cái “chơi ác” của cô vẫn còn ở đằng sau kia kìa.
***
“Nói, có phải là ngươi đã giết bọn họ không! Nói…”
Gã cầm đầu túm lấy cổ áo đối phương gào lên chất vấn.
Đúng lúc đó, Khương Bồng Cơ lại giương cung lên nhắm thật chuẩn, cánh cung kéo căng tròn vành vạnh.
Phập một tiếng, máu nóng hôi hổi tóe lên, bắn vào mặt gã cầm đầu, cổ họng gã như bị một sức mạnh vô hình nào đó bóp nghẹt, câu nói chưa kịp thốt ra đã tắc lại.
“Đây mới gọi là chơi ác này.”
Khương Bồng Cơ cười lạnh đầy giễu cợt, một đám 6666* lại bay ngang qua màn hình.
*6666=like.
Giỏi quá! Streamer nhà ta thật lợi hại!
Khương Bồng Cơ đưa tay lên huýt sáo.
Một bóng trắng khỏe khoắn phi nước đại lao ra khỏi cánh rừng.
Những con ngựa khác dường như cũng bị ảnh hưởng, đồng loạt chạy theo con ngựa trắng, cảnh tượng bỗng chốc trở nên hỗn loạn.
“Game Over!”
Khương Bồng Cơ cài mũi tên cuối cùng vào cung, giương cung ngắm bắn.
Một mũi tên trúng hai đích, hai tên tùy tùng bên cạnh gã thủ lĩnh đã mất mạng.
Cô đã nói rồi – truyền tin thì chỉ cần một là đủ.
“Đi thôi, về nhà nào!”
Con ngựa trắng hân hoan chạy về phía cô, Khương Bồng Cơ tung mình nhảy lên ngựa đầy phóng khoáng.
Ngựa chiến Bắc Cương thuần huyết chân chính quả là danh bất hư truyền.
***
Lúc này gã cầm đầu mới nhìn rõ người bắn lén là ai, gã ta định giương cung bắn nhưng đám ngựa chạy loạn khiến cho bụi bay mù mịt che mất tầm nhìn của gã.
Trước mắt chỉ còn toàn mông ngựa cùng với một cái bóng trắng đã sớm chạy xa…
“Hừ!”
Gã cầm đầu tức tối quăng cây cung trong tay xuống đất.
27 thuộc hạ đi theo không còn ai sống sót.
“Rốt cuộc là ai… mà lại ức hiếp người quá đáng như thế!” Gã cầm đầu nghiến răng trèo trẹo bật lên câu nói này, mùi máu tanh dậy lên trong miệng gã.
May mắn là con ngựa của gã không bị ảnh hưởng bởi con ngựa trắng kia mà chạy mất. Nếu không thì gã ta sẽ phải cuốc bộ để đến trạm dịch gần nhất.
“Sau này… ta nhất định sẽ báo thù!”
***
Khương Bồng Cơ treo cung, cất ống tên rồi nhàn nhã ngồi trên lưng ngựa, để con ngựa trắng tự do đi dạo và dẫn theo một đám “đàn em” đi kiếm ăn.
Lũ ngựa kia sợ khí thế của con ngựa trắng, nên ngoan ngoãn theo sau.
“Xem ra mày cũng được tính là “Vua” đấy nhỉ.” Khương Bồng Cơ thấy thế, cười vỗ nhẹ vào cổ con ngựa, con ngựa phì một tiếng thật to trả lời cô. Bờm ngựa mượt mà xinh đẹp nhẹ nhàng tung lên theo động tác của nó, lướt trên tay cô thấy ngứa ngứa.
“Còn là một cô bé kiêu ngạo nữa.”
Con ngựa này tuy là ngựa cái nhưng tính tình lại nóng nảy hơn bất kỳ con ngựa đực nào khác, động một cái là thích gõ móng.
Khương Bồng Cơ cẩn thận đếm số lượng ngựa, vừa đúng 27 con.
[Streamer V]: Lần này đúng là lãi to, xem ra “lấy của địch làm của mình” một cách hợp lý sẽ có ích cho sức khỏe và tinh thần.
Cái gì gọi là “lấy của địch làm của mình”?
Bác Streamer à, tam quan của bác rơi xuống đất rồi, có muốn cúi xuống nhặt lên không?
Các bạn nhỏ xem livestream đều tỏ vẻ đúng là sống lâu mới thấy nhiều, nhưng bọn họ lại thích những hành vi phóng túng như thế này của Khương Bồng Cơ.
Thế cho nên… tam quan của bọn họ cũng bị Streamer làm cho lệch lạc rồi?
“Bé con, ra chơi với bạn đi, ta đi ngâm chân một lát.” Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.