Chương 29: Streamer nhà tui làm sao có thể tàn bạo đến như vậy? (3)
Nấm Hương Xào
24/10/2018
Thực tế chứng minh, một số lời nói của Khương Bồng Cơ giống như giấy dùng trong toilet, dùng xong liền quẳng.
Những lời chửi rủa trên màn hình càng ngày càng khó nghe, cũng có một “tiểu thiên sứ” không chịu nổi bèn cãi với đám người kia nhau, tình hình chiến đấu rất là ác liệt.
Khương Bồng Cơ khá tinh mắt, nhận ra tiểu thiên sứ này chính là người mong muốn được xem đồ cổ ở khoảng cách gần lúc nãy.
Người khác mà rơi vào trường hợp như này nhất định sẽ tức đến nỗi ngất xỉu, chứ Khương Bồng Cơ thì chẳng hề mảy may bị ảnh hưởng từ họ.
Liễu Lan Đình cũng coi như là “con trai dòng chính” duy nhất còn sót lại, nên phần lớn tài nguyên trong nhà đều hướng về phía Liễu Lan Đình. Hàng năm, Liễu phụ đi làm quan ở bên ngoài, thế nên thư phòng trong nhà chủ yếu là thuộc quyền sở hữu của Liễu Lan Đình, kể cả em trai dòng thứ duy nhất muốn mượn sách xem cũng phải được sự đồng ý của Liễu Lan Đình.
Ở thời đại này, con của vợ cả và vợ lẽ được đối xử phân biệt rất rõ ràng, trong một số gia tộc, địa vị của con vợ lẽ thậm chí còn thấp hơn cả những người tôi tớ có máu mặt.
Nghe nói vị em trai kia tối qua nô đùa ngã vỡ đầu, cũng không biết tình hình bây giờ thế nào rồi? Cô không nhất thiết phải biểu hiện sự quan tâm, chỉ cần hỏi thăm qua một chút là được, nếu như quan tâm quá nhiều... người bên cạnh sẽ cảm thấy kỳ quái.
Ngoại viện phía Đông có một căn thư phòng diện tích khá rộng, trên giá sách bày đầy các loại thẻ tre và sách được đóng từ những trang giấy quý hiếm làm từ tre trúc, nét chữ vừa mạnh mẽ vừa mềm mại. Mặc dù Khương Bồng Cơ hiểu biết về thư pháp không nhiều cũng phải thừa nhận chữ viết này vô cùng đẹp mắt.
Ở thời đại này, sách là tiêu chí quan trọng để đánh giá nội tình bên trong một gia tộc, mà những quyển sách làm từ giấy này lại là hàng quý trong các loại quý.
Lúc này, có một comment thu hút sự chú ý của Khương Bồng Cơ.
[Bầu trời vĩnh hằng]: Bug bé ghê ta, Streamer thiết lập triều đại nào thế, tại sao ngay cả giấy cũng có.
Giấy?
Khương Bồng Cơ nhấc trang giấy lên, dùng ngón cái và ngón trỏ mân mê sờ thử, cảm giác nhẵn nhụi hơn so với trong tưởng tượng nhiều, nhưng đối với một người sống ở thời Tinh Tế như cô mà nói thì loại giấy này vẫn thô ráp đến dọa người. Tuy nhiên, ở thời kì đầu xuất hiện như cái thời viễn cổ này, nó lại còn quý giá hơn cả vàng.
Trong trí nhớ của Liễu Lan Đình thì quý tộc bên ngoài thường dùng loại giấy xù xì hơn nhiều... Xem ra, Liễu phủ này thật sự không đơn giản, ít nhiều nó cũng khơi dậy sự hứng thú của Khương Bồng Cơ.
Đại khái là bị mắng chửi quá ác nên không ít người cũng nhảy vào kênh này hóng hớt xem trò vui. Khương Bồng Cơ thoáng liếc qua số lượng người xem, sắp đạt tới một nghìn người. Chắc hẳn, hệ thống đã vui đến nỗi ngất đi rồi cũng nên.
Lúc này, bên ngoài thư phòng có tỳ nữ thấp giọng bẩm báo: “Nhị lang quân, Điệp phu nhân có lời mời.”
Điệp phu nhân?
Khương Bồng Cơ khẽ nhíu mày, dường như đang suy nghĩ xem đối phương tìm mình có việc gì. Hệ thống đang giả chết bỗng hăng tiết gà trở lại, kích động reo lên: “Oa… Chắc chắn lần này sẽ là một màn trạch đấu chấn động cho mà xem, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng thu hình rồi.”
“Nghĩ nhiều rồi, có thể là vì chuyện của đám gia đinh thôi. Trùng hợp thật đấy, tao cũng đang muốn qua đó một chuyến.”
Khương Bồng Cơ đặt lại sách lên giá rồi đi ra nói với tỳ nữ đang đứng đợi ở cửa: “Dẫn đường đi, đừng để Điệp di nương đợi lâu.”
Lúc này lại có vài commet bay qua.
[Ai Không Tắm]: Hự, tui không nghe nhầm chứ, Nhị lang quân... Đây là cách xưng hô của triều đại nào thế, suýt chút nữa tưởng là Nhị Lang Thần.
[Ai Nỡ Không Rửa Chân]: Ha ha ha ha, mị cũng suýt chút nữa nghe nhầm, trong đầu nghĩ tới quả tóc mì tôm của Đại biểu ca 23333...
Khương Bồng Cơ khó hiểu, Nhị Lang Thần thì cô biết là một nhân vật trong thần thoại của thời đại viễn cổ, nhưng mà... Đại biểu ca và tóc mì tôm là cái quái gì?
*Ám chỉ nhân vật Nhị Lang Thần do Tiêu Ân Tuấn thủ vai.
[Mộc Nhụy Khai Hoa]: Chủ cái kênh này kiếm đâu ra mỹ nữ mang khí chất cổ điển này thế, rất có khí chất, so với tượng sáp cung nữ trong viện bảo tàng còn đẹp hơn nhiều, có thể điều chỉnh góc nhìn không, tôi muốn nhìn ở khoảng cách gần, gần chút nữa, gần nữa!!! Quỳ gối van xin đấy!
Khương Bồng Cơ cau mày, đúng lúc này tỳ nữ kia hụt chân, nửa người nghiêng về phía trước chuẩn bị vồ ếch.
“Cẩn thận!”
Khương Bồng Cơ không chút nghĩ ngợi, sải chân di chuyển, nhanh chóng đến bên cạnh tỳ nữ. Cánh tay dài ôm lấy eo đối phương, tay còn lại nắm vào vai trái mảnh khảnh mượt mà của tỳ nữ rồi xoay người một cái tuyệt đẹp.
“Lần sau cẩn thận một chút, nếu như hụt chân nữa thì không chỉ ngã đâu mà còn bị trẹo chân nữa đấy.”
Khương Bồng Cơ nhanh chóng buông đối phương ra, vẻ mặt vẫn mang nét ôn hòa quan tâm, không mảy may có ý khiển trách.
“Đa... đa tạ Nhị lang quân.” Tỳ nữ chưa hết hoảng hồn vội vàng hành lễ, cô nàng chỉ sợ bị Khương Bồng Cơ mắng, không ngờ đối phương không những đỡ cô mà còn quan tâm nhắc nhở nữa.
Lúc này, trong kênh livestream, một màn bình luận mới đã che đi những lời chửi rủa lúc trước.
[Mộc Nhụy Khai Hoa]: Vừa rồi có chụp lại mấy bức ảnh của mỹ nhân cổ điển. Màn hình máy tính và màn hình điện thoại của tôi không cần thay nữa rồi, nhưng mà... tự dưng bị tọng cho một đống thức ăn cho chó, Streamer sao bác có thể đùa giỡn mỹ nữ đáng yêu như vậy chứ.
[Bầu Trời Vĩnh Hằng]: Tự dưng bị tọng cho một đống thức ăn cho chó +2. Bác Streamer thật có phúc hưởng!
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: 23333, bàn về thủ đoạn trêu chọc gái, tôi phục nhất bác Streamer kênh này.
[Đừng Có Chiếm Lầu 2 Của Tôi]: Cảm giác trái tim thiếu nữ bé bỏng của tui bị đập nát rồi, Streamer kia mau buông ra, để tui tới thế chỗ!
“Khỏi cần cảm ơn, mau dẫn ta tới chỗ Điệp di nương, cũng không biết tìm ta có việc gì?”
Tỳ nữ kia là người hầu hạ bên cạnh Điệp phu nhân, bình thường cô ta không coi Liễu Lan Đình ra gì. Nhưng hôm nay không biết làm sao trong lòng lại xuất hiện nỗi rung động chưa từng có. Cô ta khẽ nghiêng đầu rồi nhẹ giọng bẩm: “Thưa Nhị lang quân, mấy người kia làm náo loạn đến chỗ Điệp phu nhân, cả nhà họ đang ở bên đó khóc lóc om sòm, nói là Nhị lang quân khắt khe với bọn họ.”
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: 2333333333... tôi dám đảm bảo, tỳ nữ này đã bị hormone nam tính của bác Streamer mê hoặc rồi.
Khương Bồng Cơ nhìn thấy bình luận này, trong lòng nở nụ cười bất đắc dĩ.
[Streamer V]: Các em gái xinh đẹp đáng yêu có quyền nhận được che chở, tôi không nỡ nhìn thấy cô ấy phải nhăn mày vì trẹo chân.
Thoáng chốc, khu bình luận lại sôi sùng sục lên, một chuỗi 66666666 bay qua, đẩy lùi mấy bình luận cãi nhau trước kia đi.
Hiện tại tâm tình của Khương Bồng Cơ khá tốt, không chỉ là vì khu bình luận đã có những comment tích cực mà còn là vì tin tức tỳ nữ kia vừa tiết lộ. Luôn sẽ có người chu đáo tỉ mỉ như vậy, biết cô hiện tại muốn giết gà dọa khỉ nhưng lại thiếu mất gà, nên tự mình chủ động dâng đến tận cửa.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Có dự cảm không lành, sao tôi lại luôn cảm thấy bác Streamer sắp đánh một trận lớn chứ?
Bên này, Điệp phu nhân vừa mới tỉnh táo lại đã phải âm thầm rủa xả Khương Bồng Cơ ở trong lòng, thật không biết bà thiếu nợ cái nhà này cái gì, chuyện gì cũng đổ lên đầu bà. Lớn thì trốn ở bên ngoài không về, nhỏ ở nhà thì không chịu yên phận.
Uống một ngụm trà, Điệp phu nhân nghiêng người sang một bên cho thoải mái, khuôn mặt tái nhợt mang vẻ ốm yếu.
Vợ chồng quản sự và con trai của họ đang nước mắt ngắn nước mắt dài quỳ trên mặt đất, vừa khóc vừa kể lể hai vợ chồng họ đã trung thành với Liễu phủ như thế nào, ngày thường luôn kính cẩn nghe lời hầu hạ, nếu đánh giá về sự trung thành thì bọn họ chắc chắn phải đứng một trong ba vị trí đầu. Nhớ năm đó, Liễu lão gia bất chấp sự ngăn cản của huynh trưởng cố ý rời khỏi gia tộc, vợ chồng họ cũng từ bỏ tiền đồ rộng lớn mà đi theo. Đến ngày hôm nay, khi lão gia sắp quay về, không ngờ Nhị lang quân còn trẻ không hiểu chuyện, dùng tội danh không có căn cứ để đá cả nhà họ đi. Đăng bởi: admin
Những lời chửi rủa trên màn hình càng ngày càng khó nghe, cũng có một “tiểu thiên sứ” không chịu nổi bèn cãi với đám người kia nhau, tình hình chiến đấu rất là ác liệt.
Khương Bồng Cơ khá tinh mắt, nhận ra tiểu thiên sứ này chính là người mong muốn được xem đồ cổ ở khoảng cách gần lúc nãy.
Người khác mà rơi vào trường hợp như này nhất định sẽ tức đến nỗi ngất xỉu, chứ Khương Bồng Cơ thì chẳng hề mảy may bị ảnh hưởng từ họ.
Liễu Lan Đình cũng coi như là “con trai dòng chính” duy nhất còn sót lại, nên phần lớn tài nguyên trong nhà đều hướng về phía Liễu Lan Đình. Hàng năm, Liễu phụ đi làm quan ở bên ngoài, thế nên thư phòng trong nhà chủ yếu là thuộc quyền sở hữu của Liễu Lan Đình, kể cả em trai dòng thứ duy nhất muốn mượn sách xem cũng phải được sự đồng ý của Liễu Lan Đình.
Ở thời đại này, con của vợ cả và vợ lẽ được đối xử phân biệt rất rõ ràng, trong một số gia tộc, địa vị của con vợ lẽ thậm chí còn thấp hơn cả những người tôi tớ có máu mặt.
Nghe nói vị em trai kia tối qua nô đùa ngã vỡ đầu, cũng không biết tình hình bây giờ thế nào rồi? Cô không nhất thiết phải biểu hiện sự quan tâm, chỉ cần hỏi thăm qua một chút là được, nếu như quan tâm quá nhiều... người bên cạnh sẽ cảm thấy kỳ quái.
Ngoại viện phía Đông có một căn thư phòng diện tích khá rộng, trên giá sách bày đầy các loại thẻ tre và sách được đóng từ những trang giấy quý hiếm làm từ tre trúc, nét chữ vừa mạnh mẽ vừa mềm mại. Mặc dù Khương Bồng Cơ hiểu biết về thư pháp không nhiều cũng phải thừa nhận chữ viết này vô cùng đẹp mắt.
Ở thời đại này, sách là tiêu chí quan trọng để đánh giá nội tình bên trong một gia tộc, mà những quyển sách làm từ giấy này lại là hàng quý trong các loại quý.
Lúc này, có một comment thu hút sự chú ý của Khương Bồng Cơ.
[Bầu trời vĩnh hằng]: Bug bé ghê ta, Streamer thiết lập triều đại nào thế, tại sao ngay cả giấy cũng có.
Giấy?
Khương Bồng Cơ nhấc trang giấy lên, dùng ngón cái và ngón trỏ mân mê sờ thử, cảm giác nhẵn nhụi hơn so với trong tưởng tượng nhiều, nhưng đối với một người sống ở thời Tinh Tế như cô mà nói thì loại giấy này vẫn thô ráp đến dọa người. Tuy nhiên, ở thời kì đầu xuất hiện như cái thời viễn cổ này, nó lại còn quý giá hơn cả vàng.
Trong trí nhớ của Liễu Lan Đình thì quý tộc bên ngoài thường dùng loại giấy xù xì hơn nhiều... Xem ra, Liễu phủ này thật sự không đơn giản, ít nhiều nó cũng khơi dậy sự hứng thú của Khương Bồng Cơ.
Đại khái là bị mắng chửi quá ác nên không ít người cũng nhảy vào kênh này hóng hớt xem trò vui. Khương Bồng Cơ thoáng liếc qua số lượng người xem, sắp đạt tới một nghìn người. Chắc hẳn, hệ thống đã vui đến nỗi ngất đi rồi cũng nên.
Lúc này, bên ngoài thư phòng có tỳ nữ thấp giọng bẩm báo: “Nhị lang quân, Điệp phu nhân có lời mời.”
Điệp phu nhân?
Khương Bồng Cơ khẽ nhíu mày, dường như đang suy nghĩ xem đối phương tìm mình có việc gì. Hệ thống đang giả chết bỗng hăng tiết gà trở lại, kích động reo lên: “Oa… Chắc chắn lần này sẽ là một màn trạch đấu chấn động cho mà xem, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng thu hình rồi.”
“Nghĩ nhiều rồi, có thể là vì chuyện của đám gia đinh thôi. Trùng hợp thật đấy, tao cũng đang muốn qua đó một chuyến.”
Khương Bồng Cơ đặt lại sách lên giá rồi đi ra nói với tỳ nữ đang đứng đợi ở cửa: “Dẫn đường đi, đừng để Điệp di nương đợi lâu.”
Lúc này lại có vài commet bay qua.
[Ai Không Tắm]: Hự, tui không nghe nhầm chứ, Nhị lang quân... Đây là cách xưng hô của triều đại nào thế, suýt chút nữa tưởng là Nhị Lang Thần.
[Ai Nỡ Không Rửa Chân]: Ha ha ha ha, mị cũng suýt chút nữa nghe nhầm, trong đầu nghĩ tới quả tóc mì tôm của Đại biểu ca 23333...
Khương Bồng Cơ khó hiểu, Nhị Lang Thần thì cô biết là một nhân vật trong thần thoại của thời đại viễn cổ, nhưng mà... Đại biểu ca và tóc mì tôm là cái quái gì?
*Ám chỉ nhân vật Nhị Lang Thần do Tiêu Ân Tuấn thủ vai.
[Mộc Nhụy Khai Hoa]: Chủ cái kênh này kiếm đâu ra mỹ nữ mang khí chất cổ điển này thế, rất có khí chất, so với tượng sáp cung nữ trong viện bảo tàng còn đẹp hơn nhiều, có thể điều chỉnh góc nhìn không, tôi muốn nhìn ở khoảng cách gần, gần chút nữa, gần nữa!!! Quỳ gối van xin đấy!
Khương Bồng Cơ cau mày, đúng lúc này tỳ nữ kia hụt chân, nửa người nghiêng về phía trước chuẩn bị vồ ếch.
“Cẩn thận!”
Khương Bồng Cơ không chút nghĩ ngợi, sải chân di chuyển, nhanh chóng đến bên cạnh tỳ nữ. Cánh tay dài ôm lấy eo đối phương, tay còn lại nắm vào vai trái mảnh khảnh mượt mà của tỳ nữ rồi xoay người một cái tuyệt đẹp.
“Lần sau cẩn thận một chút, nếu như hụt chân nữa thì không chỉ ngã đâu mà còn bị trẹo chân nữa đấy.”
Khương Bồng Cơ nhanh chóng buông đối phương ra, vẻ mặt vẫn mang nét ôn hòa quan tâm, không mảy may có ý khiển trách.
“Đa... đa tạ Nhị lang quân.” Tỳ nữ chưa hết hoảng hồn vội vàng hành lễ, cô nàng chỉ sợ bị Khương Bồng Cơ mắng, không ngờ đối phương không những đỡ cô mà còn quan tâm nhắc nhở nữa.
Lúc này, trong kênh livestream, một màn bình luận mới đã che đi những lời chửi rủa lúc trước.
[Mộc Nhụy Khai Hoa]: Vừa rồi có chụp lại mấy bức ảnh của mỹ nhân cổ điển. Màn hình máy tính và màn hình điện thoại của tôi không cần thay nữa rồi, nhưng mà... tự dưng bị tọng cho một đống thức ăn cho chó, Streamer sao bác có thể đùa giỡn mỹ nữ đáng yêu như vậy chứ.
[Bầu Trời Vĩnh Hằng]: Tự dưng bị tọng cho một đống thức ăn cho chó +2. Bác Streamer thật có phúc hưởng!
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: 23333, bàn về thủ đoạn trêu chọc gái, tôi phục nhất bác Streamer kênh này.
[Đừng Có Chiếm Lầu 2 Của Tôi]: Cảm giác trái tim thiếu nữ bé bỏng của tui bị đập nát rồi, Streamer kia mau buông ra, để tui tới thế chỗ!
“Khỏi cần cảm ơn, mau dẫn ta tới chỗ Điệp di nương, cũng không biết tìm ta có việc gì?”
Tỳ nữ kia là người hầu hạ bên cạnh Điệp phu nhân, bình thường cô ta không coi Liễu Lan Đình ra gì. Nhưng hôm nay không biết làm sao trong lòng lại xuất hiện nỗi rung động chưa từng có. Cô ta khẽ nghiêng đầu rồi nhẹ giọng bẩm: “Thưa Nhị lang quân, mấy người kia làm náo loạn đến chỗ Điệp phu nhân, cả nhà họ đang ở bên đó khóc lóc om sòm, nói là Nhị lang quân khắt khe với bọn họ.”
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: 2333333333... tôi dám đảm bảo, tỳ nữ này đã bị hormone nam tính của bác Streamer mê hoặc rồi.
Khương Bồng Cơ nhìn thấy bình luận này, trong lòng nở nụ cười bất đắc dĩ.
[Streamer V]: Các em gái xinh đẹp đáng yêu có quyền nhận được che chở, tôi không nỡ nhìn thấy cô ấy phải nhăn mày vì trẹo chân.
Thoáng chốc, khu bình luận lại sôi sùng sục lên, một chuỗi 66666666 bay qua, đẩy lùi mấy bình luận cãi nhau trước kia đi.
Hiện tại tâm tình của Khương Bồng Cơ khá tốt, không chỉ là vì khu bình luận đã có những comment tích cực mà còn là vì tin tức tỳ nữ kia vừa tiết lộ. Luôn sẽ có người chu đáo tỉ mỉ như vậy, biết cô hiện tại muốn giết gà dọa khỉ nhưng lại thiếu mất gà, nên tự mình chủ động dâng đến tận cửa.
[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Có dự cảm không lành, sao tôi lại luôn cảm thấy bác Streamer sắp đánh một trận lớn chứ?
Bên này, Điệp phu nhân vừa mới tỉnh táo lại đã phải âm thầm rủa xả Khương Bồng Cơ ở trong lòng, thật không biết bà thiếu nợ cái nhà này cái gì, chuyện gì cũng đổ lên đầu bà. Lớn thì trốn ở bên ngoài không về, nhỏ ở nhà thì không chịu yên phận.
Uống một ngụm trà, Điệp phu nhân nghiêng người sang một bên cho thoải mái, khuôn mặt tái nhợt mang vẻ ốm yếu.
Vợ chồng quản sự và con trai của họ đang nước mắt ngắn nước mắt dài quỳ trên mặt đất, vừa khóc vừa kể lể hai vợ chồng họ đã trung thành với Liễu phủ như thế nào, ngày thường luôn kính cẩn nghe lời hầu hạ, nếu đánh giá về sự trung thành thì bọn họ chắc chắn phải đứng một trong ba vị trí đầu. Nhớ năm đó, Liễu lão gia bất chấp sự ngăn cản của huynh trưởng cố ý rời khỏi gia tộc, vợ chồng họ cũng từ bỏ tiền đồ rộng lớn mà đi theo. Đến ngày hôm nay, khi lão gia sắp quay về, không ngờ Nhị lang quân còn trẻ không hiểu chuyện, dùng tội danh không có căn cứ để đá cả nhà họ đi. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.