Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện
Chương 341: Tình ca Tinh Tế: Công lược thượng tướng ngạo kiều (21)
Vân Tam Tam
23/07/2019
Mộc thiên liệu*.
(Chú thích và hình minh họa ở cuối chương)
Là loại thiên liệu thuộc họ dây leo, cùng loại với kiwi, dùng làm thuốc, có tác dụng ổn định cảm xúc.
Nhưng nó còn một công dụng lớn hơn, tương tự như “Bạc hà mèo”, là thuốc kích thích thiên nhiên của họ nhà mèo.
Hơn nữa theo thống kê có liên quan, xác suất loài mèo có phản ứng với “Bạc hà mèo” kỳ thật chỉ có 50%. Nhưng mộc thiên liệu, hầu như là trăm phần trăm loài mèo nào cũng thích.
Vào thời xưa, không ít quyền quý nuôi hổ trong nhà, cũng sẽ dùng bột phấn mộc thiên liệu để thuần phục chúng.
—— Những điều trên, đều là Vân Khuynh trước kia ở vị diện hiện đại vô tình biết được.
Bởi vì muốn “Xui khiến nhận tội”, vì để xác suất thành công càng cao, nàng mới lựa chọn mộc thiên liệu mà không phải bạc hà mèo.
Có điều nhắc đến loại thực vật mộc thiên liệu này, tại thời đại đương kim tinh tế hầu như đã tuyệt chủng.
Vân Khuynh mấy ngày trước còn cố tình tìm sách giám định và thưởng thức thực vật cổ, mới thành công ngưng tụ nó ra.
Hiện giờ, một đoạn dây mộc thiên liệu bị nàng nắm trong tay, giữa hoa lá tươi mới còn có mấy quả mọng, tỏa ra hương vị nhàn nhạt dễ ngửi…
Hàng mi dài của Vân Khuynh run lên, chuyên chú nhìn vị hôn phu đại nhân phía đối diện, trong lòng cười thầm ——
Đứng trước mặt loại “Dược mèo vạn năng” này, Mộ thượng tướng luôn luôn cao lãnh hình như… Cũng không đứng vững nổi.
Mặt ngoài thoạt nhìn, lúc này Mộ Thiệu Tu vẫn còn trưng ra khí thế gợn sóng bất kinh như cũ.
Nhưng mà, Vân Khuynh tuyệt sẽ không xem nhẹ —— sự thật hắn đang ngây ra này.
Không sai.
Chính là ngây ra.
Dù hắn cũng không biểu hiện ra hành vi đặc biệt kịch liệt gì, nhưng cặp mắt thâm thúy kia, lúc này lại là một mảnh mê mang.
Dừng trong mắt nàng, rõ ràng là một bộ dáng đang đấu tranh với bản năng.
Nếu là loài mèo bình thường, một khi gặp phải mộc thiên liệu, cơ bản đều sẽ rất thất thố: Lăn lộn **** là còn nhẹ, thậm chí sẽ rơi vào tình trạng vui sướng điên cuồng.
Hiện giờ người nào đó chỉ là chăm chú “Say mê” như vậy, đã xem như có tự chủ siêu cường rồi.
Vân Khuynh nghĩ, ánh mắt chợt lóe, lại không hề có ý định muốn buông tha cho vị hôn phu, ngược lại còn có ý nghĩ muốn làm hắn mất khống chế.
Giây tiếp theo, nàng giơ tay, từng chút dời mộc thiên liệu đi.
Cùng thời khắc đó, liền thấy được tầm mắt Mộ Thiệu Tu đuổi theo.
Vì thế, Vân Khuynh lại động.
Một chút lại một chút, nàng như đang cầm gậy vờn mèo, không ngừng trêu chọc hắn, ý cười bên môi càng sâu.
Gậy vờn mèo:
Phải nói rằng, dáng vẻ này của Mộ thượng tướng, còn rất đáng yêu.
Vân Khuynh xấu xa đánh giá, hoàn toàn không có ý định thu tay lại.
Cứ như vậy lại qua một lát sau, nàng rốt cuộc đã gặp báo ứng ——
Bỗng nhiên, người đàn ông bị đùa giỡn ánh mắt tối sầm, đột nhiên sấn người lên.
Một cổ lực đạo hung hăng đánh úp lại, Vân Khuynh đột nhiên không kịp phòng ngừa, giây lát đã bị phác gục trên giường phía sau lưng.
Nhưng rất nhanh, nàng cũng mau chóng phản ứng lại, duỗi cánh tay ngăn chặn.
Hơn mười giây ngắn ngủi tiếp theo, hai người rất nhanh giao phong mấy mươi lần.
Mộ Thiệu Tu rõ ràng không quá thanh tỉnh, động tác ngang nhiên, không thể khắc chế so với lúc trước khi ra tay với Vân Khuynh được, động tác tràn đầy tính xâm lược.
Bất quá tuy hắn cố chấp muốn cướp mộc thiên liệu, nhưng mỗi lần công kích, lại phảng phất như theo bản năng tránh đi nơi yếu hại của cô gái dưới thân.
Vân Khuynh cũng vui mừng không sợ hãi, trực tiếp xem trận "Tập kích ngoài ý muốn" này là rèn luyện, toàn lực chống đỡ, thuận tiện mượn mộc thiên liệu nơi tay phản công đoạt lại quyền chủ động.
Trong lúc nhất thời, hai người đối chiến với nhau, mỗi lần giao thủ chỉ cách áo ngủ mỏng manh, da thịt tiếp xúc muốn tránh cũng không thể tránh, bốc cháy lên nhiệt độ cao…
Kịch liệt mà kiều diễm.
Rốt cuộc, Vân Khuynh cảm thấy dần dần dừng ở hạ phong, bắt đầu có xu thế bị người đàn ông này áp chế.
Không xong rồi!
Trong lòng rùng mình, nhanh chóng quyết định vung mộc thiên liệu trong tay lên không trung.
Mộ Thiệu Tu lập tức buông tay, đang muốn nhảy lên ——
Trong mắt Vân Khuynh sắc bén chợt lóe, ngồi dậy, trở tay một cái, hai chân vừa giẫm…
Trong chớp nhoáng, nàng áp Mộ Thiệu Tu dưới thân, cùng thời khắc đó, khởi động dị năng, thu mộc thiên liệu kia lại, sau đó khởi động “Thuật mạnh mẽ”, chặt chẽ giam cầm hắn lại.
Mộ Thiệu Tu đột nhiên an tĩnh lại, một đôi mắt sâu thẳm mở to, tầm mắt đảo quanh lại không thu hoạch được gì, vì thế trong đồng tử lại lần nữa bày ra dáng vẻ mê mang.
Vân Khuynh không khỏi cong môi lên: “Đừng nhìn nữa, không thấy được đâu, biết chưa?”
Nàng xấu tính nói, nhìn người đàn ông hiếm khi lộ tính tình như trẻ con này, lựa chọn lập tức nắm lấy cơ hội: “Hỏi anh mấy vấn đề, ngoan ngoãn trả lời, liền cho anh chơi.”
Hắn chỉ lẳng lặng nằm, không nói lời nào.
Vân Khuynh nheo mắt lại, uy hiếp nói: “Có nghe hay không?”
Một lát sau, rốt cuộc cũng nghe được trong cổ họng hắn phát một tiếng “Ừm.”, mơ hồ tựa như ảo giác, có điều vẫn bị nàng nhạy bén bắt được.
Vân Khuynh cười, hài lòng mở miệng: “Có phải anh… chính là ‘ Tu ’ không?”
“…Phải.” Trầm mặc trong nháy mắt, Mộ Thiệu Tu thấp giọng trả lời.
Quả nhiên.
Nàng ngầm thở phào, nhớ tới khi ở tinh cầu hoang phế đối phương dùng hình dạng mèo con làm bạn bên người mình, quả thực đã xem đủ tất cả các trạng thái bí mật trong sinh hoạt của nàng, chỉ muốn đỡ trán.
Đúng là… Đồ lưu manh!
Vân Khuynh âm u câu môi, lại tiếp tục truy vấn: “Sao anh có thể biến thành mèo?”
Lần này, Mộ Thiệu Tu chỉ cho ra hai chữ: “Dị năng.”
Nàng lại chấn động.
Là dị năng?
Đúng rồi, dị năng hiện thời, kỳ thật chia thành hai loại: Thông thường chính là loại nguyên tố, tức là các nguyên tố kim mộc thủy hỏa thổ; còn có một số dị năng đặc biệt, trong đó bao gồm loại động vật…
Chỉ là bởi vì quá mức ít ỏi, lúc trước Vân Khuynh vẫn luôn không nghĩ tới điều này.
Không ngờ rằng…
Nàng lắc lắc đầu, nghĩ đến những người khác trong Mộ gia, có chút tò mò: Chẳng lẽ đây là dị năng của gia tộc Mộ gia?
Có điều vấn đề này, hoàn toàn có thể chờ Mộ Thiệu Tu khôi phục thanh tỉnh rồi hỏi lại sau.
Còn bây giờ.
Nhân lúc hắn vẫn đang chìm trong trạng thái “Ngoan ngoãn”, Vân Khuynh tất nhiên muốn hỏi chút chuyện càng quan trọng hơn ——
Nàng cười khẽ, cúi người xuống, ghé sát vào tai Mộ Thiệu Tu.
“Anh muốn kết hôn với em, thật sự là vì gen xứng đôi, hay là bởi vì… Thích em?”
___________
CHÚ THÍCH:
Mộc Thiên Liệu (木天蓼) aka Actinidia polygama hay Silver Vine (tạm dịch Bạc Hà Nho) hay “cat powder” là thảo dược thiên nhiên có tác dụng với các loài thuộc học mèo tương tự Bạc Hà Mèo (catnip, catmind). Toàn bộ cây, hoa, lá, cành … đều có thể sử dụng để chế tạo dược, ngoài ra vì các thành phần dược liệu tự nhiên trong cây mà còn được dùng để chế tạo dược phẩm.
(Chú thích và hình minh họa ở cuối chương)
Là loại thiên liệu thuộc họ dây leo, cùng loại với kiwi, dùng làm thuốc, có tác dụng ổn định cảm xúc.
Nhưng nó còn một công dụng lớn hơn, tương tự như “Bạc hà mèo”, là thuốc kích thích thiên nhiên của họ nhà mèo.
Hơn nữa theo thống kê có liên quan, xác suất loài mèo có phản ứng với “Bạc hà mèo” kỳ thật chỉ có 50%. Nhưng mộc thiên liệu, hầu như là trăm phần trăm loài mèo nào cũng thích.
Vào thời xưa, không ít quyền quý nuôi hổ trong nhà, cũng sẽ dùng bột phấn mộc thiên liệu để thuần phục chúng.
—— Những điều trên, đều là Vân Khuynh trước kia ở vị diện hiện đại vô tình biết được.
Bởi vì muốn “Xui khiến nhận tội”, vì để xác suất thành công càng cao, nàng mới lựa chọn mộc thiên liệu mà không phải bạc hà mèo.
Có điều nhắc đến loại thực vật mộc thiên liệu này, tại thời đại đương kim tinh tế hầu như đã tuyệt chủng.
Vân Khuynh mấy ngày trước còn cố tình tìm sách giám định và thưởng thức thực vật cổ, mới thành công ngưng tụ nó ra.
Hiện giờ, một đoạn dây mộc thiên liệu bị nàng nắm trong tay, giữa hoa lá tươi mới còn có mấy quả mọng, tỏa ra hương vị nhàn nhạt dễ ngửi…
Hàng mi dài của Vân Khuynh run lên, chuyên chú nhìn vị hôn phu đại nhân phía đối diện, trong lòng cười thầm ——
Đứng trước mặt loại “Dược mèo vạn năng” này, Mộ thượng tướng luôn luôn cao lãnh hình như… Cũng không đứng vững nổi.
Mặt ngoài thoạt nhìn, lúc này Mộ Thiệu Tu vẫn còn trưng ra khí thế gợn sóng bất kinh như cũ.
Nhưng mà, Vân Khuynh tuyệt sẽ không xem nhẹ —— sự thật hắn đang ngây ra này.
Không sai.
Chính là ngây ra.
Dù hắn cũng không biểu hiện ra hành vi đặc biệt kịch liệt gì, nhưng cặp mắt thâm thúy kia, lúc này lại là một mảnh mê mang.
Dừng trong mắt nàng, rõ ràng là một bộ dáng đang đấu tranh với bản năng.
Nếu là loài mèo bình thường, một khi gặp phải mộc thiên liệu, cơ bản đều sẽ rất thất thố: Lăn lộn **** là còn nhẹ, thậm chí sẽ rơi vào tình trạng vui sướng điên cuồng.
Hiện giờ người nào đó chỉ là chăm chú “Say mê” như vậy, đã xem như có tự chủ siêu cường rồi.
Vân Khuynh nghĩ, ánh mắt chợt lóe, lại không hề có ý định muốn buông tha cho vị hôn phu, ngược lại còn có ý nghĩ muốn làm hắn mất khống chế.
Giây tiếp theo, nàng giơ tay, từng chút dời mộc thiên liệu đi.
Cùng thời khắc đó, liền thấy được tầm mắt Mộ Thiệu Tu đuổi theo.
Vì thế, Vân Khuynh lại động.
Một chút lại một chút, nàng như đang cầm gậy vờn mèo, không ngừng trêu chọc hắn, ý cười bên môi càng sâu.
Gậy vờn mèo:
Phải nói rằng, dáng vẻ này của Mộ thượng tướng, còn rất đáng yêu.
Vân Khuynh xấu xa đánh giá, hoàn toàn không có ý định thu tay lại.
Cứ như vậy lại qua một lát sau, nàng rốt cuộc đã gặp báo ứng ——
Bỗng nhiên, người đàn ông bị đùa giỡn ánh mắt tối sầm, đột nhiên sấn người lên.
Một cổ lực đạo hung hăng đánh úp lại, Vân Khuynh đột nhiên không kịp phòng ngừa, giây lát đã bị phác gục trên giường phía sau lưng.
Nhưng rất nhanh, nàng cũng mau chóng phản ứng lại, duỗi cánh tay ngăn chặn.
Hơn mười giây ngắn ngủi tiếp theo, hai người rất nhanh giao phong mấy mươi lần.
Mộ Thiệu Tu rõ ràng không quá thanh tỉnh, động tác ngang nhiên, không thể khắc chế so với lúc trước khi ra tay với Vân Khuynh được, động tác tràn đầy tính xâm lược.
Bất quá tuy hắn cố chấp muốn cướp mộc thiên liệu, nhưng mỗi lần công kích, lại phảng phất như theo bản năng tránh đi nơi yếu hại của cô gái dưới thân.
Vân Khuynh cũng vui mừng không sợ hãi, trực tiếp xem trận "Tập kích ngoài ý muốn" này là rèn luyện, toàn lực chống đỡ, thuận tiện mượn mộc thiên liệu nơi tay phản công đoạt lại quyền chủ động.
Trong lúc nhất thời, hai người đối chiến với nhau, mỗi lần giao thủ chỉ cách áo ngủ mỏng manh, da thịt tiếp xúc muốn tránh cũng không thể tránh, bốc cháy lên nhiệt độ cao…
Kịch liệt mà kiều diễm.
Rốt cuộc, Vân Khuynh cảm thấy dần dần dừng ở hạ phong, bắt đầu có xu thế bị người đàn ông này áp chế.
Không xong rồi!
Trong lòng rùng mình, nhanh chóng quyết định vung mộc thiên liệu trong tay lên không trung.
Mộ Thiệu Tu lập tức buông tay, đang muốn nhảy lên ——
Trong mắt Vân Khuynh sắc bén chợt lóe, ngồi dậy, trở tay một cái, hai chân vừa giẫm…
Trong chớp nhoáng, nàng áp Mộ Thiệu Tu dưới thân, cùng thời khắc đó, khởi động dị năng, thu mộc thiên liệu kia lại, sau đó khởi động “Thuật mạnh mẽ”, chặt chẽ giam cầm hắn lại.
Mộ Thiệu Tu đột nhiên an tĩnh lại, một đôi mắt sâu thẳm mở to, tầm mắt đảo quanh lại không thu hoạch được gì, vì thế trong đồng tử lại lần nữa bày ra dáng vẻ mê mang.
Vân Khuynh không khỏi cong môi lên: “Đừng nhìn nữa, không thấy được đâu, biết chưa?”
Nàng xấu tính nói, nhìn người đàn ông hiếm khi lộ tính tình như trẻ con này, lựa chọn lập tức nắm lấy cơ hội: “Hỏi anh mấy vấn đề, ngoan ngoãn trả lời, liền cho anh chơi.”
Hắn chỉ lẳng lặng nằm, không nói lời nào.
Vân Khuynh nheo mắt lại, uy hiếp nói: “Có nghe hay không?”
Một lát sau, rốt cuộc cũng nghe được trong cổ họng hắn phát một tiếng “Ừm.”, mơ hồ tựa như ảo giác, có điều vẫn bị nàng nhạy bén bắt được.
Vân Khuynh cười, hài lòng mở miệng: “Có phải anh… chính là ‘ Tu ’ không?”
“…Phải.” Trầm mặc trong nháy mắt, Mộ Thiệu Tu thấp giọng trả lời.
Quả nhiên.
Nàng ngầm thở phào, nhớ tới khi ở tinh cầu hoang phế đối phương dùng hình dạng mèo con làm bạn bên người mình, quả thực đã xem đủ tất cả các trạng thái bí mật trong sinh hoạt của nàng, chỉ muốn đỡ trán.
Đúng là… Đồ lưu manh!
Vân Khuynh âm u câu môi, lại tiếp tục truy vấn: “Sao anh có thể biến thành mèo?”
Lần này, Mộ Thiệu Tu chỉ cho ra hai chữ: “Dị năng.”
Nàng lại chấn động.
Là dị năng?
Đúng rồi, dị năng hiện thời, kỳ thật chia thành hai loại: Thông thường chính là loại nguyên tố, tức là các nguyên tố kim mộc thủy hỏa thổ; còn có một số dị năng đặc biệt, trong đó bao gồm loại động vật…
Chỉ là bởi vì quá mức ít ỏi, lúc trước Vân Khuynh vẫn luôn không nghĩ tới điều này.
Không ngờ rằng…
Nàng lắc lắc đầu, nghĩ đến những người khác trong Mộ gia, có chút tò mò: Chẳng lẽ đây là dị năng của gia tộc Mộ gia?
Có điều vấn đề này, hoàn toàn có thể chờ Mộ Thiệu Tu khôi phục thanh tỉnh rồi hỏi lại sau.
Còn bây giờ.
Nhân lúc hắn vẫn đang chìm trong trạng thái “Ngoan ngoãn”, Vân Khuynh tất nhiên muốn hỏi chút chuyện càng quan trọng hơn ——
Nàng cười khẽ, cúi người xuống, ghé sát vào tai Mộ Thiệu Tu.
“Anh muốn kết hôn với em, thật sự là vì gen xứng đôi, hay là bởi vì… Thích em?”
___________
CHÚ THÍCH:
Mộc Thiên Liệu (木天蓼) aka Actinidia polygama hay Silver Vine (tạm dịch Bạc Hà Nho) hay “cat powder” là thảo dược thiên nhiên có tác dụng với các loài thuộc học mèo tương tự Bạc Hà Mèo (catnip, catmind). Toàn bộ cây, hoa, lá, cành … đều có thể sử dụng để chế tạo dược, ngoài ra vì các thành phần dược liệu tự nhiên trong cây mà còn được dùng để chế tạo dược phẩm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.