Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 301: Tình thù lạc lối: Công lược tổng tài tối tăm (18)

Vân Tam Tam

11/10/2019

Trong sự chờ mong của hàng vạn người, màn sân khấu được kéo ra.

Một chùm tia sáng mỏng manh chiếu vào giữa sân khấu, chiếu ra một hình bóng mờ nhạt.

Tiếng nhạc đầu tiên nhẹ nhàng vang lên, âm điệu linh động, một thân ảnh uyển chuyển mảnh khảnh nhẹ nhàng nhảy ra.

Tựa như một con thiên nga ưu nhã, chơi đùa trên sân khấu.

Mặc dù trên người mặc váy đen, nhưng giờ phút này, biểu hiện mà người múa cho thấy hoàn toàn là ngây thơ hồn nhiên.

Giơ tay, nhấc chân, trong động tác của tứ chi toát ra chính là đơn thuần và duy mĩ.

Trong cặp mắt phượng sáng ngời kia truyền tải, là thiếu nữ đang đắm chìm trong tình yêu say đắm ngọt ngào.

Trong chốc lát, hầu như tất cả người xem đều bị bị cô gái dẫn dắt, nhịn không được mà lộ ra nụ cười hiểu ý, đồng thời cũng chìm đắm vào trong sự vui sướng này.

Nhưng mà, ngày vui ngắn ngủi chẳng mấy chốc.

Bất quá chỉ mấy chục giây, tiếng nhạc đột nhiên biến đổi!

Tựa như mưa rền gió dữ than khóc, trong tiếng sấm sét ầm ầm, thiên nga mỹ lệ giống như bị đẩy vào ngọn lửa che trời lấp đất……

Cô gái cúi đầu, dáng múa dần dần trở nên suy sụp.

Giãy giụa, bàng hoàng, tuyệt vọng…

Đơn thuần từng có đã bị đốt cháy hầu như không còn, thiên nga bị phản bội rên rỉ, lại chỉ có thể một mình trầm luân, trầm luân…

Cảm xúc bi thương tràn ngập trong điệu múa của nàng, truyền vào trong mắt mỗi một người xem.

Một khắc đó, thậm chí có người bưng kín đôi mắt, không dám lại xem một màn tàn khốc này nữa.

Nhưng chỉ giây lát sau, tiếng nhạc lại rung động!

Ngắn ngủn một giây, tựa như đã thoát khỏi tuyệt vọng, lại dần dần trở nên mãnh liệt.

Lửa, vẫn bỏng cháy như cũ, nhưng thiên nga dừng trong đó lại bắt đầu điên cuồng phản kháng.

Cô gái từng chút một thoát khỏi trói buộc.

Từ trong liệt hỏa đi ra, từ trong địa ngục đi ra!

Cuối cùng khoảng khắc ngày mới mở ra kia, xuất hiện trên đài, không còn là thiếu nữ hồn nhiên nữa.

Dáng múa của nàng trở nên càng thêm hoàn mỹ, giữa động tác xoay người đong đưa lại lộ ra ma mị sâu thẳm.

Đặc biệt là… Cặp mắt kia.

Khuôn mặt người múa bị che dậy dưới lớp mặt nạ đen ánh kim, nhưng chỉ dựa vào cặp mắt phượng kia đã có thể cướp đoạt hô hấp của người xem.

Cặp mắt kia, hoàn toàn rút đi ngây ngô và đơn thuần dĩ vãng, ngược lại tựa như ánh lửa trong đêm đen, thần bí, tà ác mà mê hoặc.

Trong tiếng nhạc, cô gái múa đến càng thêm mị hoặc, giơ tay nhấc chân đều toát ra phong tình, trực tiếp chấn nhiếp lòng người.

Đây là…Sa đọa từ trắng thành đen!

Nhưng lại không có một người nào sẽ vì vậy mà cảm thấy thất vọng hay tiếc hận.

Ngược lại, bọn họ còn vì nàng kiên cường từ địa ngục bò ra mà chấn động, bị tàn khốc tính kế báo thù trong mắt nàng giờ phút này chinh phục!

Viện ca kịch to như vậy, một mảnh yên tĩnh.

Vô số người trước TV, lặng ngắt như tờ.

Hầu hết người xem đều chỉ có thể khóa chặt thân ảnh đang múa kia, thậm chí quên mất hô hấp.

Cuối cùng…

Trước mắt bao người, cô gái nhẹ nâng hàm dưới lên, môi duyên dáng đột nhiên xẹt qua một nụ cười bí ẩn.

Giây tiếp theo.



Nàng chuẩn bị một chút, bắt đầu… Xoay tròn cực hạn!

1, 2, 3, 4, 5, 6……

Một vòng, lại một vòng.

Động tác của cô gái ưu nhã mà lưu loát, trong lúc xoay tròn cực nhanh, thân hình mảnh khảnh của nàng uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy lên trên không trung, kinh diễm vô cùng.

Mà theo số vòng không ngừng gia tăng, trong thính phòng bắt đầu phát ra từng trận kinh hô.

Có người còn thầm đếm:… 28, 29, 30, 31, 32!

Rốt cuộc, khi đếm đến 32 vòng, cô gái bỗng nhiên thu thế, lấy dáng tuyệt đẹp đáp xuống tại chỗ.

Thời khắc đó, nàng nâng mắt lên, nhìn chung quanh toàn trường một vòng, ánh mắt khinh mạn mà bối rối.

…Âm nhạc ngừng.

Một khúc 《 Đọa Ma 》, hoàn tất.

Trong lúc nhất thời, giữa sân khấu to như vậy, lại yên tĩnh đến kim rơi cũng có thể nghe thấy.

Hầu như tất cả người xem đều ở chìm đắm trong màn biểu diễn vừa rồi, không cách nào tránh thoát.

…Vân Khuynh ưu nhã đứng trên đài, rũ mắt cười nhạt.

Cho đến khi ——

Tiếng vỗ tay thứ nhất vang lên.

Nàng theo bản năng chuyển tầm mắt đi.

Quả nhiên…

Nhìn thấy người đàn ông tuấn mỹ đang ngồi ở hàng phía trước, nhẹ cong môi mỏng lên.

Bốn mắt nhìn nhau.

Ánh mắt giao nhau trong khoảnh khắc, dịu dàng và ăn ý chảy xuôi giữa hai người.

Giây tiếp theo.

Đó là tiếng vỗ tay che trời lấp đất theo đó mà đến.

“Trời, trời ạ!” Trong thính phòng, có người thất thanh kêu lên sợ hãi.

“Vừa rồi là 32 vòng đúng không? Đó chính là động tác khiêu chiến nhân thể cực hạn nhất trong ballet!”

“Cô ấy đẹp quá! Đẹp vô cùng! Tôi nguyện ý vì ma nữ trên đài kia mà trả giá hết thảy…”

“Cô ấy là tuyển thủ Trung Quốc phải không? Phương? Hình như là đội trưởng đã bị khai trừ khỏi vũ đoàn Hoàng Gia vào nửa năm trước!?”

“Khai trừ? Chẳng lẽ vũ đoàn đó điên rồi à?”

……

Trong lúc nhất thời, những lời nghị luận đối với Vân Khuynh không ngừng vang lên trong viện ca kịch.

Trong tiếng ồn ào, rốt cuộc giám khảo cũng đưa ra số điểm nàng đạt được sau phần thi này ——9.9!

Vì thế, số điểm chung cuộc của Vân Khuynh cũng được tính ra, sau khi làm tròn, điểm số lên đến 9.8, khiến toàn trường lại nghênh đón một cơn sóng lớn.

Không hề có bất cứ người nào bất mãn.

Từ đây, nàng là người cuối cùng lên sân khấu lại mang đến một điệu múa tuyệt trần, hoàn toàn đứng trên tất cả các tuyển thủ, hơn người đang xếp thứ hai đạt 9.5 một khoảng lớn.

Còn người vốn dĩ xếp hạng thứ ba kia……

Hậu trường.



Quan Vũ Phỉ gắt gao nắm lấy góc váy, sắc mặt đã trắng bệch đến cực điểm.

Sao có thể!?

Phương Vân Khuynh… Sao cô ta còn có thể khiêu vũ!?

Cho dù cách thời gian bị bỏng lúc trước đã một năm, nhưng… sao cô ta có thể hồi phục nhanh như vậy!?

Sao có thể nhanh đến nỗi thành thạo lại vũ đạo một lần nữa như thế!?

Quan Vũ Phỉ không thể tin nổi.

Nhưng, sự thật đã bày ra trước mắt, cô ta cũng không thể không tin.

Càng khiến cho Quan Vũ Phỉ khó chịu chính là ——

Đối phương vừa ra sân, những ánh mắt vốn dừng trên người cô ta, đều bị hấp dẫn sang đó.

Không!

Nghĩ đến đây, Quan Vũ Phỉ cắn môi, điên cuồng lắc đầu.

Cô ta lo lắng Vân Khuynh sẽ truy cứu lại chuyện tự sáng tác đó, càng sợ hãi tình nhân lại bị hấp dẫn lần nữa.

Trong lúc nhất thời, Quan Vũ Phỉ che mặt lại, ở hậu đài khóc thút thít lên.

… Khụ.

Mà trên thực tế, Chu Tuấn Vũ mới vừa được nhắc đến ——

Giờ phút này tâm trạng cũng không tốt hơn bao nhiêu so với cô ta.

Lúc nhìn thấy Vân Khuynh xuất hiện trên sân khấu, hắn ta đã lâm vào tình trạng không thể tin nổi.

Sau đó, Chu Tuấn Vũ lại không kìm được theo mọi người đắm chìm trong vũ đạo.

Nhìn thân ảnh lả lướt kia, hắn ta kinh diễm rất nhiều, trong đầu lại không ngăn được tìm về cảm giác đã từng có.

Năm đó, chính là bởi vì từng thưởng thức qua phong tư của Phương Vân Khuynh trên sân khấu, Chu Tuấn Vũ mới “Nhất kiến chung tình” đối với cô ấy, bắt đầu điên cuồng theo đuổi.

Nhưng sau trận hoả hoạn, bạn gái không thể lên đài nữa, cộng thêm bị hủy dung, tâm tình hắn ta buồn bực, mới đi tìm tình nhân.

Cho tới bây giờ, đã trải qua một loạt biến cố, trong mắt Chu Tuấn Vũ, “Phương Vân Khuynh” sớm đã là “Tiện nhân”.

Nhưng chẳng qua chỉ là một điệu múa ngắn ngủi…

Sau khi màn biểu diễn kết thúc, hắn ta xụi lơ trên ghế, chỉ cảm thấy bị chấn động rất mạnh, trái tim dần dần đập gia tốc.

Cho đến khi Chu Tuấn Vũ nghe được tiếng vỗ tay thứ nhất vang lên ngay bên cạnh.

Hắn ta quay đầu, trông thấy Chu Thiệu Kiêu ngồi bên cạnh, mới đột nhiên phản ứng lại ——

Phương Vân Khuynh…… Đã sớm không phải là bạn gái của mình nữa!

Hơn nữa, còn cùng anh cả khác mẹ đáng giận này, có một chân!

Lúc ấy, sắc mặt Chu Tuấn Vũ biến ảo.

Giây lát sau, hắn ta lại nghĩ tới chuyện trong tối ngoài sáng khoe khoang với hai người, chỉ cảm thấy tựa như bị đánh một cái tát tàn nhẫn, trên mặt nóng rát.

Vì thế lúc này, Chu Tuấn Vũ yên tĩnh như gà, không dám phát ra lời nào nữa.

Cứ hoảng hốt như vậy một lúc lâu ——

Kéo dài đến khi trên sân khấu tuyên bố xong kết quả những người được vào vòng trong, tuyển thủ thay trang phục xuống đài, giám khảo người xem lục tục rời đi, chuẩn bị dọn dẹp… Hắn ta mới trông thấy hai người đi đến.

Là Quan Vũ Phỉ và Vân Khuynh.

Vân Khuynh lại trở về với ngụy trang kín mít.

Nhưng lúc này đây, Chu Tuấn Vũ lại ngơ ngác mà nhìn người, thậm chí còn bật thốt lên câu hỏi thăm: “…Vân Khuynh, em khỏe không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook