Hệ Thống Mau Xuyên, Vương Giả Phản Công
Chương 135: Chap 135: Thế Giới Phép Thuật(9)
Thiên Thiên Chibi
04/01/2021
Việc Adonis cho Tử Lăng Khuynh tới Học Viện quả thực đúng đắn. Ở đây một thời gian nàng đã hiểu ra không ít về ma pháp mà chỉ có những người dày dặn kinh nghiệm như lão sư Học Viện mới hiểu hết được, người thường như nàng đọc sách sẽ khó có thể lĩnh ngộ ra
Ma pháp lấy nguyên tố trời đất tự làm căn nguyên Kim, Mộc, Thủy, Hoả, Thổ, Băng, Phong, Lôi, Hắc Ám, Ánh Sáng... Tất cả những nguyên tố này đều có trong không khí để ma pháp sư có thể hấp thu nguyên tố tương ứng với ma pháp của mình để thăng cấp
Cũng không cần hoàn toàn dựa vào thiên phú để có thể sử dụng ma pháp.. Ma pháp thực chất chính là cảm nhận được nguyên tố trời đất trong chính cơ thể..từ đó vận dụng, lưu chuyển sức mạnh thần bí của nó trong thân thể
Tương tự với việc tập võ, cường hoá thân thể, kinh mạch, đả thông hai mạch Nhâm Đốc. Vận chuyển nội lực toàn thân cũng giống như vận chuyển ma pháp vậy.Tính ra không khác luyện võ là bao!!!
Trùng hợp, Tử Lăng Khuynh vốn dĩ đã tinh thông mấy cái này, bây giờ áp dụng vào cũng không đến mức quá khó không làm được như tưởng tượng.
Nàng khoá trái cửa phòng, an an tĩnh tĩnh nhắm chặt hai mắt ngồi khoanh chân trên giường cố gắng cảm nhận nguyên tố trong không khí
Được 1 lúc rốt cục cũng có chút thành tựu... Cuối cùng cũng có thể mờ mờ ảo ảo nhìn thấy nguyên tố đủ màu sắc trong không khí. Tuy nhiên nguyên tố hắc ám và ánh sáng dường như quá ít ỏi để có thể chuyển hoá thành sức mạnh
Trong đan điền của nàng hình thành một xoáy nước nho nhỏ. Tử Lăng Khuynh có chút vui mừng, nàng nỗ lực cảm nhận từng chút một sự mát lạnh của nguyên tố hệ thủy, các kinh mạch tế bào đều có cảm giác căng tràn ngập nước
Nhưng lại khiến cho nàng thất vọng rồi, cảm giác đó chỉ thoáng qua chưa đầy 1 phút liền biến mất như thể có thứ gì đó cắt đứt luôn mạch nối giữa nó và cơ thể nàng vậy
Lần lượt, đủ 10 lần, đủ 10 nguyên tố đều có hiện tượng như vậy...
Tử Lăng Khuynh: "..." đùa nhau đấy à? Đến cả lũ nguyên tố này cũng hùa vào đùa cợt nàng, nàng hiền quá nên bị bắt nạt rồi?
Tử Lăng Khuynh không cam lòng, nàng tiếp tục 1 lần nữa dẫn khí vào cơ thể nhưng kết quả nhận được chẳng khác nhau là bao.
Chỉ có là cơ thể đều cảm giác nhẹ bẫng như trên mây, di chuyển hết sức linh hoạt, tinh thần cũng thoải mái hơn rất nhiều..
Nhưng mà...cái quái gì thế này?
Nàng nhìn quần áo trên người đen sì đen sịt, từ chỗ chân nàng còn có 1 cục đen to tướng lù lù nằm ngay đó bốc mùi hôi đến mức Tử Lăng Khuynh mặt đều biến sắc
Cái này không phải là tẩy kinh phạt tủy trong truyền thuyết đấy chứ?
Thiên a... Có gì nói trước với nàng một câu đi, mất công nàng ngồi trên giường.. bây giờ thì bẩn không chịu nổi rồi, tối nay nàng nằm đất mà ngủ luôn quá..
Chợt.. từ cục đen đen trên giường, một cái đầu nhỏ nhỏ con con ngóc lên
Tử Lăng Khuynh: "..."
Tiểu Lu: "..."
" Oh shit... cục than nhỏ, ngươi... biết cái đó là cái gì không? Nó còn có mắt nữa kìa."
" Giết nó đi Khuynh Khuynh, đợi nó chui ra khỏi đó, nó ăn thịt ta và cô luôn thì sao? À không, chỉ ăn được cô thôi chứ ta thì nó làm sao đủ đẳng cấp chứ!"
Con mèo nhỏ một tay chống cằm suy tư nhìn ngộ nghĩnh hết sức. Chỉ là lời nó nói ra thật khiến Tử Lăng Khuynh muốn đập chết nó ngay tức khắc
Trong lúc hai người còn đang mải mê mắt đọ mắt thì con vật nhỏ giữa đám đen đen đó đã nhảy ra. Cả thân mình bé tí teo nhưng cái đầu lại to một cách quái dị. Mắt nó long lanh chớp chớp hướng Tử Lăng Khuynh kêu lên một tiếng
"Pa Pa"
Tử Lăng Khuynh: "..." Cục than nhỏ, con vật đó gọi ta là pa pa kìa. Ta có chỗ nào giống pa nó sao? Nó đen như vậy, còn ta xinh đẹp đến hoa rơi máu chảy như này cơ mà... con vật này đúng là mắt mù rồi!
Tiểu Lu:..... nó bất lực với trường hợp của kí chủ nhà nó, đến nước này vẫn không quên tự luyến. Kí chủ à, cô như vậy ai độ được cô chứ?
"Pa pa...? Pa pa?" Tiếng nói đầy non nớt xen lẫn sự ngọng nghịu của vật nhỏ kia vang lên.. Tử Lăng Khuynh ngồi xổm xuống mặt đối mặt nhìn nó
" Nhóc con à, ngươi ở đâu chui ra vậy? Đã thế còn chui ra từ đống đen đen kia nữa. Nhìn ngươi xấu như thế không biết người sinh ra ngươi chắc phải đau lòng đến ngất mất!!"
Tiểu Lu: "...." nói vấn đề chính đi được không?
" Hứ... bổn gia sao có thể tầm thường như pa nói ...Thân thế của ta là bất phàm há người như pa pa ngu ngốc có thể biết đến"
Con vật nhỏ giây trước còn đáng yêu muốn xỉu, giây sau liền đã kiêu ngạo muốn lên trời luôn.
Tử Lăng Khuynh hận đến ngứa răng, nàng chỉ muốn một tay bóp chết con vật kiêu ngạo này thôi.. Hờ, ai bảo ngươi kiêu ngạo hơn ta chứ..
Tiểu Lu mà nhìn thấu được suy nghĩ rất chi là ngược đời này của nàng đảm bảo muốn đập đầu tự tử luôn cho xong... Trời hại nó, ban cho nó vị kí chủ mắc bệnh thần kinh!!
"Bổn gia là do Pa pa triệu hồi đến để kí kết khế ước, chẳng lẽ pa pa không nhớ sao? "
" Không hề nha. Ta rảnh rỗi gì mà đi triệu hồi cái thứ chuột nhắt như ngươi chứ...."
" Không cho phép nói bổn gia là chuột nhắt... Như vậy ảnh hưởng đến uy danh của gia lắm...À quên, gia xin tự giới thiệu. Gia là siêu cấp ăn hại Long Tương Đản...Sau này sẽ theo ngươi để ăn hại tiếp!!"
Tử Lăng Khuynh: "..." siêu cấp ăn hại? Gửi trả nó về nơi sản xuất có còn kịp?
Tiểu Lu trên vai Tử Lăng Khuynh hừ lạnh đầy khinh thường... nó cơ bản là không để vào mắt con vật tầm thường này. Còn đòi tranh giành Khuynh Khuynh với nó? Nằm mơ!!!
Tử Lăng Khuynh hơi nhíu mày, trong mắt không rõ thần sắc, nàng im lặng xách cổ con vật nhỏ đó lên mặc cho nó giãy dụa đi ra ngoài dí cổ nó xuống hồ nước trước cửa
Đợi khi tắm rửa sạch sẽ, con vật đó trôi hết lớp đen bẩn thỉu mới lộ ra bộ lông trắng vẫn còn dính nước nên hơi bết lại
Vật nhỏ đưa hai tay ôm mũi cọ cọ vài cái.. càng nhìn nó lại càng giống con chuột nhắt hơn. Vậy mà tự xưng mình là cái gì chứ? Long Tương Đản?
Tử Lăng Khuynh mặc kệ vật nhỏ vừa chạy vừa trách móc mình liền đi vào tắm rửa sạch sẽ rồi xu dọn một đống hỗn độn trên giường đi. Nàng đóng gói cẩn thận một chỗ rồi vứt đó, chút nữa đợi hai kị sĩ kia mang đồ ăn về rồi nhờ bọn họ phi tang giúp vậy!
Tiểu Lu lén lút lườm Long Tương Đản bằng ánh mắt có chút ghen ghét... đồ chuột nhắt chết tiệt, nó ở với Khuynh Khuynh lâu như vậy nhưng còn chưa được nàng tắm cho bao giờ.. thế nhưng con chuột nhắt này vừa đến liền nhận mọi sự sủng ái của nàng...
Không được. Nó nhất định phải tìm cách đuổi con chuột nhắt ấy đi, nó không thể thất sủng được..
Tiểu Lu nghĩ vậy, lửa quyết tâm trong mắt càng bùng cháy dữ dội... Nó kiêu ngạo vẩy đuôi bám lên vai Tử Lăng Khuynh còn thuận tiện cọ cọ thân mật một cái
Chợt...
" Pa pa, có một con chó thui vừa nhảy lên người pa pa kìa"
Long Tương Đản hiếu kì nhìn Tiểu Lu lớn tiếng nói... Tử Lăng Khuynh nụ cười đã có chút rạn nứt quay đầu nhìn vật nhỏ, tay chỉ vào Tiểu Lu trên vai
" Ngươi nhìn thấy nó?"
"Xuy.. xem tiểu gia ta là mắt mù sao? To chình ình, đen thùi lùi như vậy ta lại không thấy.."
Tử Lăng Khuynh: "...."
Tiểu Lu: "..."
Có ai nói cho nàng biết điều gì đã xảy ra. Vật nhỏ này là cái quái gì mà lại có thể nhìn thấy cục than chứ? Thành tinh rồi a...
Thế nhưng ngẫm lại một chút thì vật nhỏ này có nói nó kí kết khế ước với nàng... Có lẽ là do vậy nên mới nhìn thấy được Tiểu Lu đi... Nhưng quả thật là thế thì vật nhỏ này thân thế thực sự bất phàm!
Tử Lăng Khuynh cười cười bước tới xách cổ Long Tương Đản lên, thuận tiện lấy từ túi nhỏ bên hông ra sợi dây đỏ buộc vào tay nó
" Được rồi, từ nay gọi ngươi là Đản Đản... Còn cục than nhỏ này là sư huynh của người \- Tiểu Lu"
Tiểu Lu nghe thấy mình được gọi 2 tiếng sư huynh liền cười đến hai mi mắt đều thành một đường thẳng... nhưng khi thấy hai chữ Tiểu Lu nàng vừa nói ra tức khắc mặt nó sầm lại... Khổ quá mà, cái tên mất hình tượng ghê...
Long Tương Đản trên tay nàng hơi híp híp đôi mắt to tròn long lanh của nó rồi ngọt ngào kêu " Đản Đản chào Lu sư huynh"
Tiểu Lu nghe mà tâm đều mềm nhũn... Nó đưa chân bù xù đầy lông ra chạm nhẹ vào người Long Tương Đản
Xúc cảm mềm mại lập tức truyền đến. Tiểu Lu mặt hạnh phúc tràn trề kém chưa ôm lấy Long Tương Đản mà giấu đi thôi
Tử Lăng Khuynh đứng nhìn một màn yêu thương các thứ của hai vật nhỏ nhà mình mà bất lực... Sao nàng có cảm giác Tiểu Lu và Đản Đản đang rải cẩu lương vậy? Ảo giác hử?
.
.
.
P/s: xin lỗi các tiểu tiên nữ của Thiên Thiên, đợi một khoảng thời gian dài như vậy mà Thiên vẫn không ra chap mới cho tới tận hôm nay. Do một số chuyện không ổn lắm nên mới có sự chậm trễ ấy.
Cảm ơn các độc giả thân yêu đã luôn ở bên Thiên nhé!!! Điều cuối cùng, dù biết là mình còn nhiều thiếu sót nhưng vẫn có rất nhiều bạn dành cho mình sự yêu thích. Điều đó đối với Thiên là vô cùng ý nghĩa!! Cảm ơn rất nhiều ạ... ❤
Ma pháp lấy nguyên tố trời đất tự làm căn nguyên Kim, Mộc, Thủy, Hoả, Thổ, Băng, Phong, Lôi, Hắc Ám, Ánh Sáng... Tất cả những nguyên tố này đều có trong không khí để ma pháp sư có thể hấp thu nguyên tố tương ứng với ma pháp của mình để thăng cấp
Cũng không cần hoàn toàn dựa vào thiên phú để có thể sử dụng ma pháp.. Ma pháp thực chất chính là cảm nhận được nguyên tố trời đất trong chính cơ thể..từ đó vận dụng, lưu chuyển sức mạnh thần bí của nó trong thân thể
Tương tự với việc tập võ, cường hoá thân thể, kinh mạch, đả thông hai mạch Nhâm Đốc. Vận chuyển nội lực toàn thân cũng giống như vận chuyển ma pháp vậy.Tính ra không khác luyện võ là bao!!!
Trùng hợp, Tử Lăng Khuynh vốn dĩ đã tinh thông mấy cái này, bây giờ áp dụng vào cũng không đến mức quá khó không làm được như tưởng tượng.
Nàng khoá trái cửa phòng, an an tĩnh tĩnh nhắm chặt hai mắt ngồi khoanh chân trên giường cố gắng cảm nhận nguyên tố trong không khí
Được 1 lúc rốt cục cũng có chút thành tựu... Cuối cùng cũng có thể mờ mờ ảo ảo nhìn thấy nguyên tố đủ màu sắc trong không khí. Tuy nhiên nguyên tố hắc ám và ánh sáng dường như quá ít ỏi để có thể chuyển hoá thành sức mạnh
Trong đan điền của nàng hình thành một xoáy nước nho nhỏ. Tử Lăng Khuynh có chút vui mừng, nàng nỗ lực cảm nhận từng chút một sự mát lạnh của nguyên tố hệ thủy, các kinh mạch tế bào đều có cảm giác căng tràn ngập nước
Nhưng lại khiến cho nàng thất vọng rồi, cảm giác đó chỉ thoáng qua chưa đầy 1 phút liền biến mất như thể có thứ gì đó cắt đứt luôn mạch nối giữa nó và cơ thể nàng vậy
Lần lượt, đủ 10 lần, đủ 10 nguyên tố đều có hiện tượng như vậy...
Tử Lăng Khuynh: "..." đùa nhau đấy à? Đến cả lũ nguyên tố này cũng hùa vào đùa cợt nàng, nàng hiền quá nên bị bắt nạt rồi?
Tử Lăng Khuynh không cam lòng, nàng tiếp tục 1 lần nữa dẫn khí vào cơ thể nhưng kết quả nhận được chẳng khác nhau là bao.
Chỉ có là cơ thể đều cảm giác nhẹ bẫng như trên mây, di chuyển hết sức linh hoạt, tinh thần cũng thoải mái hơn rất nhiều..
Nhưng mà...cái quái gì thế này?
Nàng nhìn quần áo trên người đen sì đen sịt, từ chỗ chân nàng còn có 1 cục đen to tướng lù lù nằm ngay đó bốc mùi hôi đến mức Tử Lăng Khuynh mặt đều biến sắc
Cái này không phải là tẩy kinh phạt tủy trong truyền thuyết đấy chứ?
Thiên a... Có gì nói trước với nàng một câu đi, mất công nàng ngồi trên giường.. bây giờ thì bẩn không chịu nổi rồi, tối nay nàng nằm đất mà ngủ luôn quá..
Chợt.. từ cục đen đen trên giường, một cái đầu nhỏ nhỏ con con ngóc lên
Tử Lăng Khuynh: "..."
Tiểu Lu: "..."
" Oh shit... cục than nhỏ, ngươi... biết cái đó là cái gì không? Nó còn có mắt nữa kìa."
" Giết nó đi Khuynh Khuynh, đợi nó chui ra khỏi đó, nó ăn thịt ta và cô luôn thì sao? À không, chỉ ăn được cô thôi chứ ta thì nó làm sao đủ đẳng cấp chứ!"
Con mèo nhỏ một tay chống cằm suy tư nhìn ngộ nghĩnh hết sức. Chỉ là lời nó nói ra thật khiến Tử Lăng Khuynh muốn đập chết nó ngay tức khắc
Trong lúc hai người còn đang mải mê mắt đọ mắt thì con vật nhỏ giữa đám đen đen đó đã nhảy ra. Cả thân mình bé tí teo nhưng cái đầu lại to một cách quái dị. Mắt nó long lanh chớp chớp hướng Tử Lăng Khuynh kêu lên một tiếng
"Pa Pa"
Tử Lăng Khuynh: "..." Cục than nhỏ, con vật đó gọi ta là pa pa kìa. Ta có chỗ nào giống pa nó sao? Nó đen như vậy, còn ta xinh đẹp đến hoa rơi máu chảy như này cơ mà... con vật này đúng là mắt mù rồi!
Tiểu Lu:..... nó bất lực với trường hợp của kí chủ nhà nó, đến nước này vẫn không quên tự luyến. Kí chủ à, cô như vậy ai độ được cô chứ?
"Pa pa...? Pa pa?" Tiếng nói đầy non nớt xen lẫn sự ngọng nghịu của vật nhỏ kia vang lên.. Tử Lăng Khuynh ngồi xổm xuống mặt đối mặt nhìn nó
" Nhóc con à, ngươi ở đâu chui ra vậy? Đã thế còn chui ra từ đống đen đen kia nữa. Nhìn ngươi xấu như thế không biết người sinh ra ngươi chắc phải đau lòng đến ngất mất!!"
Tiểu Lu: "...." nói vấn đề chính đi được không?
" Hứ... bổn gia sao có thể tầm thường như pa nói ...Thân thế của ta là bất phàm há người như pa pa ngu ngốc có thể biết đến"
Con vật nhỏ giây trước còn đáng yêu muốn xỉu, giây sau liền đã kiêu ngạo muốn lên trời luôn.
Tử Lăng Khuynh hận đến ngứa răng, nàng chỉ muốn một tay bóp chết con vật kiêu ngạo này thôi.. Hờ, ai bảo ngươi kiêu ngạo hơn ta chứ..
Tiểu Lu mà nhìn thấu được suy nghĩ rất chi là ngược đời này của nàng đảm bảo muốn đập đầu tự tử luôn cho xong... Trời hại nó, ban cho nó vị kí chủ mắc bệnh thần kinh!!
"Bổn gia là do Pa pa triệu hồi đến để kí kết khế ước, chẳng lẽ pa pa không nhớ sao? "
" Không hề nha. Ta rảnh rỗi gì mà đi triệu hồi cái thứ chuột nhắt như ngươi chứ...."
" Không cho phép nói bổn gia là chuột nhắt... Như vậy ảnh hưởng đến uy danh của gia lắm...À quên, gia xin tự giới thiệu. Gia là siêu cấp ăn hại Long Tương Đản...Sau này sẽ theo ngươi để ăn hại tiếp!!"
Tử Lăng Khuynh: "..." siêu cấp ăn hại? Gửi trả nó về nơi sản xuất có còn kịp?
Tiểu Lu trên vai Tử Lăng Khuynh hừ lạnh đầy khinh thường... nó cơ bản là không để vào mắt con vật tầm thường này. Còn đòi tranh giành Khuynh Khuynh với nó? Nằm mơ!!!
Tử Lăng Khuynh hơi nhíu mày, trong mắt không rõ thần sắc, nàng im lặng xách cổ con vật nhỏ đó lên mặc cho nó giãy dụa đi ra ngoài dí cổ nó xuống hồ nước trước cửa
Đợi khi tắm rửa sạch sẽ, con vật đó trôi hết lớp đen bẩn thỉu mới lộ ra bộ lông trắng vẫn còn dính nước nên hơi bết lại
Vật nhỏ đưa hai tay ôm mũi cọ cọ vài cái.. càng nhìn nó lại càng giống con chuột nhắt hơn. Vậy mà tự xưng mình là cái gì chứ? Long Tương Đản?
Tử Lăng Khuynh mặc kệ vật nhỏ vừa chạy vừa trách móc mình liền đi vào tắm rửa sạch sẽ rồi xu dọn một đống hỗn độn trên giường đi. Nàng đóng gói cẩn thận một chỗ rồi vứt đó, chút nữa đợi hai kị sĩ kia mang đồ ăn về rồi nhờ bọn họ phi tang giúp vậy!
Tiểu Lu lén lút lườm Long Tương Đản bằng ánh mắt có chút ghen ghét... đồ chuột nhắt chết tiệt, nó ở với Khuynh Khuynh lâu như vậy nhưng còn chưa được nàng tắm cho bao giờ.. thế nhưng con chuột nhắt này vừa đến liền nhận mọi sự sủng ái của nàng...
Không được. Nó nhất định phải tìm cách đuổi con chuột nhắt ấy đi, nó không thể thất sủng được..
Tiểu Lu nghĩ vậy, lửa quyết tâm trong mắt càng bùng cháy dữ dội... Nó kiêu ngạo vẩy đuôi bám lên vai Tử Lăng Khuynh còn thuận tiện cọ cọ thân mật một cái
Chợt...
" Pa pa, có một con chó thui vừa nhảy lên người pa pa kìa"
Long Tương Đản hiếu kì nhìn Tiểu Lu lớn tiếng nói... Tử Lăng Khuynh nụ cười đã có chút rạn nứt quay đầu nhìn vật nhỏ, tay chỉ vào Tiểu Lu trên vai
" Ngươi nhìn thấy nó?"
"Xuy.. xem tiểu gia ta là mắt mù sao? To chình ình, đen thùi lùi như vậy ta lại không thấy.."
Tử Lăng Khuynh: "...."
Tiểu Lu: "..."
Có ai nói cho nàng biết điều gì đã xảy ra. Vật nhỏ này là cái quái gì mà lại có thể nhìn thấy cục than chứ? Thành tinh rồi a...
Thế nhưng ngẫm lại một chút thì vật nhỏ này có nói nó kí kết khế ước với nàng... Có lẽ là do vậy nên mới nhìn thấy được Tiểu Lu đi... Nhưng quả thật là thế thì vật nhỏ này thân thế thực sự bất phàm!
Tử Lăng Khuynh cười cười bước tới xách cổ Long Tương Đản lên, thuận tiện lấy từ túi nhỏ bên hông ra sợi dây đỏ buộc vào tay nó
" Được rồi, từ nay gọi ngươi là Đản Đản... Còn cục than nhỏ này là sư huynh của người \- Tiểu Lu"
Tiểu Lu nghe thấy mình được gọi 2 tiếng sư huynh liền cười đến hai mi mắt đều thành một đường thẳng... nhưng khi thấy hai chữ Tiểu Lu nàng vừa nói ra tức khắc mặt nó sầm lại... Khổ quá mà, cái tên mất hình tượng ghê...
Long Tương Đản trên tay nàng hơi híp híp đôi mắt to tròn long lanh của nó rồi ngọt ngào kêu " Đản Đản chào Lu sư huynh"
Tiểu Lu nghe mà tâm đều mềm nhũn... Nó đưa chân bù xù đầy lông ra chạm nhẹ vào người Long Tương Đản
Xúc cảm mềm mại lập tức truyền đến. Tiểu Lu mặt hạnh phúc tràn trề kém chưa ôm lấy Long Tương Đản mà giấu đi thôi
Tử Lăng Khuynh đứng nhìn một màn yêu thương các thứ của hai vật nhỏ nhà mình mà bất lực... Sao nàng có cảm giác Tiểu Lu và Đản Đản đang rải cẩu lương vậy? Ảo giác hử?
.
.
.
P/s: xin lỗi các tiểu tiên nữ của Thiên Thiên, đợi một khoảng thời gian dài như vậy mà Thiên vẫn không ra chap mới cho tới tận hôm nay. Do một số chuyện không ổn lắm nên mới có sự chậm trễ ấy.
Cảm ơn các độc giả thân yêu đã luôn ở bên Thiên nhé!!! Điều cuối cùng, dù biết là mình còn nhiều thiếu sót nhưng vẫn có rất nhiều bạn dành cho mình sự yêu thích. Điều đó đối với Thiên là vô cùng ý nghĩa!! Cảm ơn rất nhiều ạ... ❤
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.